[Edit] Y Hậu Khuynh Thiên - Tiêu Thất Gia

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Miuly, 10 Tháng mười hai 2018.

  1. Chuông Gió Chuông gió cute nhất hệ thiên hà!

    Bài viết:
    276
    Chương 80: Hoàng hậu phạm sai lầm ngu xuẩn (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thân thể Ninh Đại cứng đờ, có lẽ do bị khí thể trên người Đế Thương hù dọa, nàng cắn răng một cái, nói: "Nhược Nhi, chúng ta đi."

    Bạch Nhược ngẩn người, nàng trông thấy Ninh Đại dự định mang đám cung nữ rời đi, sắc mặt đột nhiên khó coi.

    Hoàng hậu thân là chủ hậu cung, nhưng trước mặt Đế Thương cũng phải sợ? Đế Thương thực sự cường đại đến mức đó?

    "Một.." Giọng nói của nam nhân bá đạo, lạnh lẽo, khiến sắc mặt Bạch Nhược trở nên trắng bệch, nàng không đợi nam nhân tiếp tục đếm, vội vàng đuổi theo Ninh Đại, cũng không dám quay đầu lại nhìn.

    Bạch Nhan nhìn phương hướng Bạch Nhược rời đi, ánh mắt lấp lóe, khóe môi giương lên nụ cười nguy hiểm.

    Đúng lúc này, thanh âm trầm thấp vang lên bên tai nàng, thời điểm lấy lại tinh thần đã bị nam nhân ép tới lưng dựa vào tường.

    "Rắc rối của ngươi đã đi, Bạch Nhan, ngươi có phải nên nói một chút về việc ngươi chưa thành thân mà đã có con?"

    Nam nhân này.. Trở mặt còn nhanh hơn lật sách!

    Bạch Nhan khẽ nheo mắt, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ gần trong gang tấc, cười tủm tỉm, "Ngươi đã biết rồi còn hỏi? Bạch Nhan ta cùng người gian díu, chưa thành thân mà đã có con, còn bỏ trốn bên ngoài, ngươi chẳng lẽ thật sự không biết?"

    "Bạch Nhan!" Ánh mắt Đế Thương mang theo lửa giận, hung hăng đè trên người Bạch Nhan, "Nhất định phải để bổn vương tìm được chứng cứ, ngươi mới chịu thừa nhận?"

    Nói lời này xong, hắn cũng nhịn không được mà nghiến răng nghiến lợi.

    Ngay từ đầu, hắn chỉ muốn chứng minh nữ nhân này là người đã cưỡng gian hắn, như vậy để báo thù.

    Nhưng hôm nay Bạch Nhan luôn miệng nói nàng gian díu, hắn ôm một bụng lửa giận, thật muốn giải quyết nữ nhân này ngay tại chỗ!

    "Đế Thương," Bạch Nhan nghiêng đầu, cười như không cười nhìn nam nhân trước mặt, "Vì sao ngươi cứ một mực dây dưa với ta không chịu ngừng? Chẳng lẽ.. ngươi yêu ta rồi?" Yêu?

    Con ngươi Đế Thương thu lại, mấy trăm năm qua, hắn chưa từng động tâm với bất kỳ nữ nhân nào, chứ đừng nói đến yêu.

    Nói yêu? Quả nhiên là trò cười. Đế Thương hắn sao có thể yêu một nữ nhân?

    "Bạch Nhan, tốt nhất ngươi đừng để ta tra ra chuyện năm đó do ngươi làm, nếu không.."

    Hắn uy hiếp, lại liếc qua bộ ngực Bạch Nhan, mắt lại hướng phía dưới hạ thân nàng, ý muốn cực rõ ràng.

    Trong lòng Bạch Nhan đã sớm hối hận.

    Sớm biết có ngày dây dưa với Đế Thương không ngừng, nàng cho dù vì dục vọng thiêu đốt mà chết, tuyệt đối cũng không dám động vào nam nhân khủng bố này.

    "Đế Thương, ngươi thân là nam nhân, bất quá ngươi chỉ bị người cường thượng mà thôi, như vậy đáng giá để ngươi truy cứu?"

    Đế Thương âm trầm cười: "Ngay từ đầu xác thực là bổn vương nghĩ nên trả thù, nhưng hiện tại xem ra.. so với cường thượng bổn vương, bắt cóc hài tử của bổn vương sẽ nghiêm trọng hơn."

    Trái tim Bạch Nhan nhảy liên hồi, nhưng nhìn tình huống, Đế Thương còn chưa phát hiện ra sự tồn tại của Bạch Tiểu Thần, nếu không, hắn cũng không phải dò xét ý tứ của nàng, mà trực tiếp xách Bạch Tiểu Thần tới.

    Xem ra, không thể để Thần Nhi chờ đợi lâu dài ở nơi này, phải lập tức đưa hắn về Thánh Đảo!

    "Lúc trước ta chưa từng gặp qua ngươi," Bạch Nhan không nhìn đôi mắt yêu mị của Đế Thương, "Hài tử của ta cũng không phải của ngươi, hơn nữa, lúc trước hắn cũng đã.."

    Đang nói lời này, Bạch Nhan cảm nhận được bàn tay to ấn lên thân thể nàng làm nàng khẽ run lên, hơi thở nam nhân nặng nề phả vào mặt nàng, khiến nàng không tự chủ được mà quay mặt đi.

    "Ngươi cho rằng.. bổn vương sẽ tin ngươi?" Nam nhân nâng cằm nàng lên, ép nàng nhìn vào hắn, "Vật nhỏ ngươi quá giảo hoạt, bổn vương suýt chút nữa bị ngươi che đậy quá khứ thành công."
     
  2. Chuông Gió Chuông gió cute nhất hệ thiên hà!

    Bài viết:
    276
    Chương 81: Hoàng hậu phạm sai lầm ngu xuẩn (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ngươi muốn như thế nào thì mới không dây dưa ta?"

    Ánh mắt Bạch Nhan lạnh lùng, lạnh giọng hỏi.

    Nàng hỏi câu này giống như một nắm đấm, hung hăng đánh vào lòng Đế Thương, làm cho hắn buồn bực, cánh tay đè chặt thân thể nàng.

    Nữ nhân này cứ muốn tránh né hắn?

    "Bạch Nhan, vận khí của ngươi không tốt, đâm vào trong tay bổn vương, muốn chạy trốn không dễ dàng như vậy!"

    "Ngô.."

    Bạch Nhan đang định nổi giận, thân hình nam nhân chợt đè sát, môi đỏ lạnh lẽo chạm vào, đem tất cả lời nói chặn lại.

    Dưới thân, là ghế dài mà lạnh, chẳng biết từ lúc nào lưng Bạch Nhan đã đổ mồ hôi, nàng cảm giác được đầu lưỡi ấm áp của nam nhân, không chút do dự mà cắn.

    Máu tươi từ trong miệng chảy ra, nam nhân chỉ kêu một tiếng đau đớn, khẽ cau mày, nhưng vẫn không buông nữ tử bị hắn đè dưới thân.

    Hương vị nàng như mỹ thực, giống như sáu năm trước, để hắn nhớ lại cái đêm bị sỉ nhục!

    "A-!"

    Bỗng nhiên một tiếng thét chói tai truyền đến từ bên ngoài đình viện, để nam nhân đang đè người Bạch Nhan khẽ cau mày, mắt đẹp hiện lên một tia âm lãnh.

    Giờ phút này, bên ngoài đình viện, một nữ tử vẻ mặt không dám tin, tay gắt gao che lấy miệng, trong mắt nàng tràn đầy kinh ngạc, thân thể kiều nhuyễn run rẩy không thôi.

    Người đời đều biết Đế Thương có bệnh thích sạch sẽ, không cho phép bất cứ nữ nhân nào tới gần, lúc trước nàng chỉ đụng vào góc áo hắn, suýt chút nữa bị chặt tay.

    Nhưng bây giờ, Đế Thương lại hôn một nữ nhân?

    Không!

    Nàng không tin.. "Cút!" Thanh âm nam nhân bá khí quát lạnh làm nàng hoàn hồn, nàng ngẩng đầu lên, đối diện là đôi mắt thị huyết của nam nhân.

    Giờ nhắc này, trong đầu nàng hiện lên hình ảnh nam nhân lãnh khốc ra lệnh cho thị vệ chặt tay nàng, dọa cho nàng sắc mặt trắng bệch, không cam lòng liếc mắt nhìn dung nhan Bạch Nhan đã bị tóc che đi, cắn cắn môi quay người rời đi.

    Khi Lục công chúa đã đi khỏi, Bạch Nhan từ trên ghế dài đứng lên, thân thể dựa vào trụ, đầu lưỡi khẽ liếm vết máu ở khóe miệng.

    "Ngươi có hứng thú cho người khác xem xuân cung đồ, ta không có cái ham mê này."

    "Bạch Nhan," Đế Thương nắm cằm Bạch Nhan, môi đỏ để một bên môi nàng, ngữ khí uy hiếp, "Cả đời này ngươi cũng không thể thoát khỏi bổn vương! Ngươi cũng đừng nghĩ tới việc trốn, cho dù ngươi trốn đến chân trời góc bể, bổn vương cũng sẽ bắt được ngươi!"

    Lại hung hăng vỗ vào mông Bạch Nhan!

    Ý cười trên môi Bạch Nhan cứng đờ, thời khắc trong lòng nàng đang nổi nóng, nam nhân trước mặt đã rất nhanh rời đi.

    "Đế Thương đã hoài nghi về sự tồn tại của Tiểu Thần Nhi.." Trên cằm Bạch Nhan còn lưu lại hơi ấm của ngón tay nam nhân, cũng làm cho sắc mặt nàng chìm xuống mấy phần, "Vậy qua mấy ngày, nhất định phải nghĩ biện pháp làm cho Tiểu Thần Nhi lặng lẽ rời khỏi Lưu Hỏa quốc!"

    Nếu như Đế Thương thật sự điều tra, hắn có thể tra ra nơi ở của Tiểu Thần Nhi, chỉ là hắn đã hoài nghi, nếu muốn đem Tiểu Thần Nhi đi.. Cũng không có dễ dàng như vậy!

    Không được!

    Nàng phải trở về nghĩ cách!

    Nghĩ đến đây, Bạch Nhan không dừng lại, đứng dậy sửa sang lại vạt áo, nhanh chóng đi về phía cổng vòm..

    * * *

    Phượng Loan cung.

    Ninh Đại nổi giận đùng đùng đi vào, bỗng nhiên ngồi xuống, khuôn mặt nàng xanh xám, lửa giận phun trào.

    "Mẫu hậu," Bạch Nhược theo sau, nàng giống như cô vợ nhỏ chịu ủy khuất, đứng bên cạnh Ninh Đại, "Chuyện này đều tại Bạch gia ta, nếu không phải mẫu thân không giáo dục tỷ tỷ tốt, nàng cũng không làm càn như vậy."

    Ninh Đại hít một hơi thật sâu: "Chuyện này không trách ngươi, ngươi cũng chịu ủy khuất lớn, bây giờ Đế Thương ỷ vào được Bệ hạ tín nhiệm, mới dám làm mưa làm gió, chờ tới lúc hắn mất đi sự tín nhiệm của Bệ hạ, bản cung cùng hắn thù mới hận cũ tính chung một lượt!"
     
  3. Chuông Gió Chuông gió cute nhất hệ thiên hà!

    Bài viết:
    276
    Chương 82: Hoàng hậu phạm sai lầm ngu xuẩn (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạch Nhược kinh ngạc ngẩng đầu, nàng vốn dĩ tưởng Hoàng hậu sẽ lập tức tìm Bệ hạ cáo trạng, nhưng nghe ngữ khí của nàng ta là muốn nuốt xuống khẩu khí này?

    Không được!

    Nàng nhất quyết không thể để Đế Thương trở thành hậu thuẫn của Bạch Nhan!

    "Mẫu hậu," ánh mắt Bạch Nhược lóe lên vài cái, cười nhu hòa nói, "Lần này Nhược Nhi tìm tới ngươi, còn có một việc muốn cầu mẫu hậu hạ chỉ.."

    Sắc mặt Ninh Đại có chút khó coi: "Chuyện gì?"

    "Thương Vương tuổi tác cũng không nhỏ, đồng thời nhiều năm qua vương phủ cũng không có nữ chủ quản lý, không thể tiếp tục như vậy được, nên Nhược Nhi cố ý muốn để muội muội gả cho Thương Vương, còn xin mẫu hậu làm chủ."

    "Nhược Nhi," Ninh Đại trầm ngâm nửa ngày, nói, "Ngươi cũng thấy thái độ của Thương Vương đối với Bạch Nhan, nếu như bản cung làm việc quá phận, chỉ sợ Thương Vương sẽ ở trước mặt Bệ hạ cáo trạng."

    "Mẫu hậu," Bạch Nhược từ từ đi tới bên cạnh Ninh Đại, từ trong tay cung nữ nhận lấy nước trà đưa tới trước mặt Ninh Đại, "Thương Vương lúc nãy tức giận, chẳng qua là vì tôn nghiêm của hắn bị khiêu khích, không phải bởi vì tỷ tỷ, huống chi, mẫu hậu cho rằng, Thương Vương thật sự sẽ thích một nữ nhân đã thất thân?"

    Lông mày Ninh Đại chợt nới lỏng ra: "Ý của ngươi là.."

    "Nhược Nhi có thể thấy được, Thương Vương có hứng thú với tỷ tỷ, nếu như mẫu hậu thuận nước dong thuyền, đem tỷ tỷ ban thưởng cho hắn làm thiếp, lại hạ chỉ cho Chỉ Nhi làm thê, tới lúc đó, Thương Vương cảm kích mẫu hậu còn không kịp đâu."

    Bất luận Bạch Nhan rơi vào trong tay nàng hay Bạch Chỉ đều có chung một kết cục, như vậy, nàng càng không cần thiết để nữ nhân kia vào làm chướng mắt phủ Thái tử.

    "Bản cung có nghe Thương Vương là người mắc bệnh thích sạch sẽ.." Ninh Đại vẫn có chút chần chừ.

    Nam nhân này quá kinh khủng, kinh khủng tới mức nàng không dám chọc hắn.

    "Mẫu hậu, tục ngữ nói, tai nghe là giả, mắt thấy là thật, Thương Vương có hứng thú với tỷ tỷ, cho nên thói ở sạch cũng chỉ là lời đồn đại mà thôi." Bạch Nhược cười ôn nhu, gương mặt như nước như trăng.

    Ninh Đại còn đang suy nghĩ, thanh âm mềm mại lại tiếp tục vang lên.

    "Với lại.. Nghe nói Lục công chúa có hứng thú với Thương Vương, Lục công chúa chính là nữ nhi của Liễu quý phi, cũng là muội muội Tam hoàng tử, Tam hoàng tử lòng lang dạ thú, dù Thái tử là thiên mệnh sở quy, cũng không diệt trừ được đám người lòng lang dạ thú! Nếu Tam hoàng tử có được sự trợ giúp của Thương Vương, đối với Thái tử cực kỳ bất lợi."

    Lúc đầu Ninh Đại còn trầm tư, liền nghe Bạch Nhược nói như vậy, ánh mắt lóe lên một tia sáng.

    "Truyền ý chỉ của bổn cung, cho Bạch Chỉ Bạch gia gả cho Thương Vương làm chính phi, tùy ý thành hôn, đồng thời ban cho Lam gia một đạo ý chỉ, chờ Thương Vương thành hôn sau một tháng, để Bạch Nhan vào vương phủ làm thiếp."

    Nàng quyết không để Liễu quý phi được như ý!

    "Nhược Nhi thay mặt tỷ tỷ và Chỉ Nhi tạ mẫu hậu thành toàn," Bạch Nhược uốn gối tạ ơn, "Nếu không có ý chỉ của mẫu hậu, tỷ tỷ khó có thể vào vương phủ làm thiếp."

    Nàng không nói tới Bạch Chỉ, bởi vì trong mắt người đời, Bạch Chỉ làm chính phi là đương nhiên, ngược lại Bạch Nhan làm thiếp là trèo cao.

    Một nữ nhân chưa lập gia thất đã mang thai thì có tư cách gì vào gia phả Hoàng tộc? Không có Hoàng hậu hạ ý chỉ, Hoàng tộc sẽ không chấp nhận nàng ta!

    "Ngươi lui xuống đi, bản cung có chút muốn ngủ." Ninh Đại phất phất tay, con ngươi có vẻ mệt mỏi.

    "Vâng."

    Bạch Nhược từ từ đứng dậy, nàng hành lễ, rồi theo cung nữ ra khỏi Phượng Loan cung.

    Đang đi ra khỏi cung điện, nụ cười trong chốc lát liền biến mất, tròng mắt hiện lên tia âm hiểm.

    Bạch Nhan, ngươi cho rằng Thương Vương có thể làm hậu thuẫn của ngươi? Hắn cho dù là vương gia khác họ, nhưng đã là vương gia, hôn sự của hắn không đến phiên hắn làm chủ!
     
  4. Chuông Gió Chuông gió cute nhất hệ thiên hà!

    Bài viết:
    276
    Chương 83: Đế Thương phát uy (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mà ngươi.. Vĩnh viễn chỉ xứng làm thiếp, cũng chỉ ở trong đống bụi bặm ngước nhìn ta!

    * * *

    Phủ đệ Bạch gia.

    Bạch Chỉ nằm trong ngực Bạch Chấn Tường kêu gào thống khổ, nước mắt không ngừng chảy xuống làm vạt áo Bạch Chấn Tường ướt đẫm.

    "Nếu không còn chuyện gì, ngươi xuống dưới nghỉ ngơi cho khỏe, về thù của ngươi, ta sẽ cho người báo!"

    Nghĩ đến những chuyện Bạch gia xảy ra gần đây, Bạch Chấn Tường có chút nhức đầu vuốt huyệt thái dương.

    Đầu tiên là Vu Dung chẳng hiểu sao nổi điên, để hắn ở trước mặt mọi người mất hết mặt mũi, nữ nhi nhà mình cũng bị tiện nha đâu Lam gia đánh rồi vứt ở đại môn!

    Điều này có thể không làm hắn phiền não?

    "Gia chủ."

    Đúng lúc này, quản gia từ ngoài cửa đi vào, hắn cung kính hành lễ: "Lý công công phụng chỉ Hoàng hậu nương nương tới đây, truyền Tam tiểu thư ra tiếp chỉ."

    Ý chỉ của Hoàng hậu nương nương?

    Bạch Chỉ sửng sốt, Hoàng hậu truyền chỉ cho nàng?

    "Chỉ Nhi, chúng ta đi trước tiếp chỉ, đừng để công công trong cung đợi lâu."

    Lông mày Bạch Chấn Tường nhíu lại đã có phần nới lỏng ra, nói: "Người tới, giúp tiểu thư thay y phục."

    "Vâng, gia chủ."

    Nghe vậy, hai nha hoàn từ ngoài cửa đi vào, một người tới bên giường giúp nàng đi giày trắng, một người giúp Bạch Chỉ vận sa y, giúp nàng sửa lại y phục.

    Bạch Chỉ không biết vì sao Hoàng hậu lại truyền chỉ, trong lòng thấp thỏm nhìn ra bên ngoài.

    * * *Trong đại sảnh, Lý công công ngồi phía trên, hắn nâng tay nhẹ vuốt nắp trà, thổi lá trà tỏa ra nhiệt khí.

    Nửa ngày sau Bạch Chấn Tường mới đi nhanh đến, theo sau là một thiếu nữ bích ngọc thanh xuân.

    Thiếu nữ mỹ mạo, xinh đẹp, khuôn mặt phấn nộn, nàng trời sinh đã đẹp, cho dù chưa trang điểm, sắc mặt cũng hồng nhuận.

    "Lý công công làm sao lại tới?"

    Lý công công là đại diện cho Hoàng hậu, Bạch Chấn Tường đương nhiên không dám thất lễ, vội vàng đi tới.

    "Ta hôm nay tới đây, là phụng mệnh ý chỉ của Hoàng hậu nương nương, đến truyền chỉ cho Bạch cô nương," Lý công công từ từ đứng dậy, mặt nhăn nheo mang theo nụ cười, "Bạch cô nương còn không mau tiếp chỉ?"

    Bạch Chỉ khẽ giật mình, vội vàng theo Bạch Chấn Tường quỳ xuống.

    "Truyền ý chỉ của Hoàng hậu nương nương, nhi nữ Bạch gia Bạch Chỉ, hiền lương thục đức, thiên phú trác tuyệt, là kỳ nữ hiếm có trong thiên hạ, do đó hạ chỉ cho Bạch Chỉ làm chính phi của Thương Vương, túy ý thành hôn."

    Lý công công truyền xong, liền đem ý chỉ thu vào, mỉm cười nhìn Bạch Chỉ.

    Kinh hỉ to lớn như sóng vỗ tầng tầng lớp lớp hấp thu Bạch Chỉ, hai mắt nàng mở to không dám tin, không chớp mắt nhìn Lý công công.

    Một khắc này, nàng cho là lỗ tai mình có vấn đề..

    "Bạch cô nương, chúc mừng ngươi, Hoàng hậu đã hạ lệnh cho thiên tư giám tìm ngày lành tháng tốt, về sau ngươi chính là Thương Vương phi."

    Nụ cười trên mặt Lý công công càng sâu, hắn tuy là người bên cạnh Hoàng hậu, nhưng lại không hề dám đắc tội Bạch gia.

    Phải biết, Bạch gia có một nữ nhi là Thái tử phi, một người khác tương lai sẽ thành Thương Vương phi, nếu như đắc tội Bạch gia, về sau hắn như thế nào mà sống?

    "Chỉ Nhi, còn không mau nhận lấy ý chỉ," Bạch Chấn Tường nhìn Bạch Chỉ đang thấy choáng váng, nghiêm nghị quát.

    Bạch Chỉ lúc này mới kịp phản ứng, nhận lấy ý chỉ trên tay Lý công công, đáy mắt tràn đầy vui mừng, khi nghĩ đến nam nhân dung nhan yêu nghiệt ở trước mặt nàng, nụ cười trên môi càng thêm vui vẻ.

    "Cha, Thương Vương nguyện ý cưới ta."

    Nàng hứng phấn đứng lên, ôm khư khư lấy ý chỉ trong ngực: "Về sau ta sẽ là thê tử duy nhất của Thương Vương."
     
  5. Chuông Gió Chuông gió cute nhất hệ thiên hà!

    Bài viết:
    276
    Chương 84: Đế Thương phát uy (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nghe thấy Bạch Chỉ kích động nói, Lý công công chỉ mỉm cười, cũng không có giải thích.

    Lần này, hắn chẳng những phải tới Bạch gia truyền chỉ, sau đó còn phải tới Lam gia và Thương Vương phủ..

    Dù sao, ý chỉ của Hoàng hậu nương nương ở đây, Thương Vương cũng không dám to gan kháng chỉ bất tuân!

    "Bạch cô nương, ta còn có việc phải làm, nên rời đi trước."

    "Người tới," Bạch Chấn Tường cũng tỉnh táo lại, phân phó, "Tiễn công công ra ngoài."

    Trong đầu Bạch Chỉ chỉ nghĩ tới nội dung trong ý chỉ, đương nhiên sẽ không để ý tới Lý công công, cho nên khi quản gia đưa Lý công công ra ngoài, khuôn mặt nhỏ của nàng mới ngượng ngùng nói: "Cha, ta rất muốn đi nói cho cả thiên hạ biết, ta chính là thê tử của Thương Vương! Để những nữ nhân kia không đánh chủ ý lên vị hôn phu của ta."

    Nhất là tiện nhân Bạch Nhan!

    Cho dù nàng được Thương Vương để ý bảo hộ thì như thế nào? Bất quá chỉ là một nữ nhân mất đi trong sạch, Thương Vương chỉ là nhất thời hiếu kỳ đối với nàng, vĩnh viễn không có khả năng cưới nàng làm thê!

    "Được, ngươi đi đi."

    Bạch Chấn Tường bỏ đi sắc mặt u ám, gương mặt anh tuấn hiện lên ý cười: "Ngươi cũng đi tới Lam gia một chuyến, để lúc bọn họ tham gia đại hôn của ngươi, làm cho đám người Lam gia biết rõ, nữ nhi của Bạch Chấn Tường mãi mãi là ưu tú nhất!"

    Về phần Bạch Nhan..

    Chỉ là một nghịch nữ bị đuổi khỏi gia tộc mà thôi, không xứng làm nữ nhi của hắn!

    "Vâng, cha."

    Bạch Chỉ cười lè lưỡi, nàng cầm ý chỉ chứng minh thân phận của nàng, quay người chạy về phía đại môn.

    Cho dù Bạch Chấn Tường không nói, nàng cũng sẽ tới chỗ Lam gia khoe khoang!

    * * *

    Thương Vương phủ, uy vũ hùng tráng.

    Trước cửa đặt hai kim sư tử tựa như muốn sống dậy, làm cho Lý công công phát run.

    "Ngươi đi một chuyến tới Lam gia," Lý công công quay đầu hướng tiểu thái giám phía sau nói, "Trực tiếp truyền lời của Hoàng hậu, hạ lệnh cho Bạch Nhan làm thiếp."

    Hắn đã lấy lòng chính phi của Thương Vương, đương nhiên không cần đem một tiểu thiếp đặt vào mắt.

    Chỉ là thiếp hầu, không có tư cách để hắn tự mình truyền chỉ.

    Tiểu thái giám hành lễ, lĩnh mệnh lui xuống.

    Khi tiểu thái giám đã rời đi, Lý công công mới nâng chân bước về phía Thương Vương phủ.

    "Đứng lại!"

    Cửa phủ, hai tên thị vệ ngăn lại bước chân của Lý công công.

    "Vương gia có lệnh, không có mệnh lệnh của ngài không ai được phép bước chân vào Thương Vương phủ."

    Lý công công vừa đến đã bị chặn ở cửa, lông mày hắn khẽ nhíu lại: "Bản công công là tới truyền ý chỉ của Hoàng hậu, mời Thương Vương ra tiếp chỉ."

    Ý chỉ của Hoàng hậu?

    Hai tên thị vệ nhìn nhau, trên trán đã toát ra mồ hôi lạnh.

    "Thương Vương có lệnh, chúng ta phải tuân theo, bất kỳ ai đến cũng như thế."

    Lông mày Lý công công càng thêm nhíu chặt, hắn đi về phía trước, ngữ khí sắc bén: "Hoàng hậu truyền ý chỉ đến, mời Thương Vương ra tiếp chỉ!"

    Trong không gian, âm thanh sắc bén này vang vọng một hồi lâu vẫn không tan..

    Lý công công thấy trong phủ không có phản ứng gì, cổ họng lại muốn hét to, đúng lúc này, một âm thanh bá đạo truyền ra.

    "Cút!"

    Cút?

    Lý công công ngạc nhiên, hai mắt mở to.

    Thương Vương này lại không nể mặt mũi? Hắn đến truyền ý chỉ của Hoàng hậu, vậy mà lại dám nói hắn cút?

    Trên trán hai tên thị vệ liên tục chảy ra mồ hôi lạnh, bọn hắn có thể nghe được từ giọng nói của Vương gia là đang tức giận, vội vàng tiến lên đè lấy bả vai của Lý công công, muốn ném hắn ra ngoài.

    Lý công công gấp, lớn tiếng nói: "Thương Vương, chúng ta có tin tức tốt phải nói cho ngươi! Hoàng hậu nương nương muốn tứ hôn cho ngươi cùng cô nương Bạch gia, đây là chuyện tốt!"
     
  6. Chuông Gió Chuông gió cute nhất hệ thiên hà!

    Bài viết:
    276
    Chương 85: Đế Thương phát uy (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hắn vừa nói xong, một đạo cuồng phòng từ trong phủ xông tới.

    Phảng phất xuất hiện một cỗ khí thế cường đại, dọa cho Lý công công suýt chút nữa quỳ trên mặt đất, hắn nâng khuôn mặt đã đổ đầy mồ hôi, nhìn về phía nam nhân mặv trường bào màu tím.

    Nam tử tóc bạc như tơ, tuấn mỹ tuyệt luân, ánh mắt hắn từ trên cao nhìn xuống Lý công công.

    "Bạch Nhan?"

    Hai chữ này từ trong miệng hắn phát ra không chứa bất kỳ cảm tình gì, gương mặt tuyệt thế ngạo nghễ xuất hiện vẻ âm lãnh.

    Hoàng hậu cũng không giống như sẽ thành toàn Bạch Nhan..

    Cho nên, cô nương Bạch gia trong ý chỉ, tất nhiên không thể nào là nàng!

    "Chúc mừng Thương Vương," Lý công công cười cười, "Hoàng hậu xác thực đem Bạch Nhan hứa cho Vương gia, nhưng mà Bạch Nhan có tiếng xấu, chỉ có thể làm thiếp, Thương Vương phi là một người khác, nàng tốt hơn rất nhiều so với Bạch Nhan."

    "Ồ," khóe môi Đế Thương giương lên nụ cười thị sát, "Vậy có thể cho bổn vương biết, nữ tử tốt hơn gấp mấy lần Bạch Nhan là người phương nào không?"

    "Ha ha, vị cô nương kia đương nhiên là hòn ngọc quý trên tay Bạch gia Bạch Chỉ, Bạch Chỉ cùng Thương Vương chân chính có thể nói là trai tài gái sắc, một đôi trời sinh, lại thêm Hoàng hậu tứ hôn, chắc chắn tiện sát người bên ngoài."

    Lý công công không nhận ra bên trong lời nói của Đế Thương có tia tức giận, làm vẻ mặt tươi cười nói.

    Nhưng bất tri bất giác, lưng hắn đã dính đầy mồ hôi.

    Nhiệt độ chung quanh Đế Thương càng lúc càng lạnh, khiến hai thị vệ thủ ở cửa lập tức quỳ xuống, run lẩy bẩy.

    Lý công công còn không biết chuyện gì xảy ra, vì sao hai thị vệ này lại quỳ xuống?

    Hắn cười khan hai tiếng: "Thương Vương tranh thủ thời gian tiếp chỉ đi, ta còn phải trở về phục mệnh Hoàng hậu."

    Đế Thương mặt mày bá khí, ngạo nghễ thiên hạ: "Ở Lưu Hỏa quốc, cũng không có Hoàng hậu."

    Câu này không hiểu ra sao làm Lý công công trợn tròn mắt.

    Thương Vương có phải bị choáng váng? Lại còn nói ở Lưu Hỏa quốc không có Hoàng hậu?

    "Thương Vương, Hoàng hậu ở ngay tại Phượng Loan cung, làm sao có thể không tồn tại Hoàng hậu?" Lý công công lau mồ hôi lạnh trên trán, ngượng ngùng nói. Hai tên thị vệ ngẩng đầu, ánh mắt châm chọc nhìn Lý công công, thái giám đúng là ngu xuẩn, ngay cả ý tứ của Vương gia cũng không rõ.

    Quả nhiên.

    Mắt phượng Đế Thương giương lên, mặt không biểu tình: "Bổn vương đã nói không có Hoàng hậu, từ nay về sau, ở Lưu Hỏa quốc sẽ không tồn tại Hoàng hậu."

    Nghe nói như thế, mặt Lý công công đầy vẻ ngạc nhiên.

    Lời này của Thương Vương là muốn phế hậu? Hắn có tư cách này?

    Đúng lúc này..

    Ngân Lang nâng vương tọa từ trên không trung hạ xuống, ngoan ngoãn ngồi trước mặt Đế Thương.

    Đế Thương từ từ đi tới ngồi trên vương tọa, thanh âm hắn lạnh lẽo, mang theo bá khí không ai bì nổi: "Mang theo hắn đi triều đình!"

    Móng vuốt phía trước của Ngân Lang vừa nhấc, trực tiếp xốc bổng Lý công công còn quỳ trên đất, chợt, thân ảnh bọn họ như một đạo lôi điện, nhanh chóng lao về phía hoàng cung..

    * * *

    Triều đình, các đại thần đang bẩm báo tình hình trong nước mấy ngày gần đây.

    Nam Cung Nguyên ngồi tại long ỷ trên cao, sắc mặt hắn theo mấy lão gia hỏa líu lo không ngừng mà mất kiên nhẫn.

    "Những chuyện nhỏ nhặt này mà các ngươi cũng phải bẩm báo với trẫm, nếu như thật sự không có gì bẩm báo, vậy thì bãi triều."

    Lời nói của mấy đại thần dừng lại, bất đắc dĩ lùi ra xa.

    Thấy không có người tiếp tục bẩm báo, Nam Cung Nguyên nhẹ nhàng thở ra, vừa định ra lệnh bãi triều, lại nghe một tiếng phịch rất mạnh, một người từ trên nóc nhà rơi xuống điện.

    Chúng đại thần sững sờ.

    "Cái này.. Đây không phải là Lý công công, người bên cạnh Hoàng hậu sao? Vì sao hắn lại ở chỗ này?"

    Với lại..

    Giống như là bị người nện từ trên xuống.
     
  7. Chuông Gió Chuông gió cute nhất hệ thiên hà!

    Bài viết:
    276
    Chương 86: Bạch Nhan là nữ nhân của bổn vương! (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nam Cung Nguyên từ trên long ỷ đứng lên, sắc mặt khó coi: "Đây là chuyện gì?"

    Thanh âm hắn chưa dứt, tim đã có cảm giác trì trệ.

    Một đạo ánh sáng màu bạc nương theo bầy lang khiếu từ trên trời rơi xuống.

    Đó là một nam tử tuyệt diễm vô song!

    Hắn ngồi trên vương tọa, phảng phất giống như Thiên Đế trên vạn người, quân lâm thiên hạ, ngạo nghễ chúng sinh.

    Mái tóc dài màu bạc tùy ý bay lên theo đạo cuồng phong, áo bào tím như sương không che được vẻ đẹp kinh thế.

    Mắt phượng hắn hơi nghiêng, gảy nhẹ mà trương dương, mắt đen ẩn chứa đôi con ngươi thị huyết, môi đỏ tuyệt diễm chứa ý cười rung động lòng người.

    Chỉ là..

    Bên trong nụ cười của nam nhân ẩn chứa sát khí, sát khí nồng đậm khiến người ta không nhịn được phải cúi đầu.

    "Thương Vương, sao ngươi lại tới đây?" Nam Cung Nguyên từ phẫn nộ chuyển sang kinh ngạc, hắn liếc mắt nhìn Lý công công nằm dưới đất mà không dậy nổi, lông mày khẽ nhíu một cái.

    Chẳng lẽ tên hỗn đản này trêu chọc tới sát thần Thương Vương?

    Đàn sói rơi trong đại điện, thân thể nằm rạp dưới đất, sau đó, nam nhân ngồi trên vương tọa từ từ đứng dậy, một bước đã đi xuống.

    Một tay hắn chắp sau lưng, khí thế nghiêm nghị.

    "Bổn vương vì sao tới đây, ngươi thực sự không biết?"

    Chúng đại thần đều giật mình, Hoàng đế một lòng tín nhiệm Thương Vương, chuyện này ở Lưu Hỏa quốc không phải bí mật.

    Nhưng là, Thương Vương dám nói chuyện như vậy với bệ hạ, bọn hắn lần đầu tiên nhìn thấy..

    Nam Cung Nguyên khẽ cau mày, trên mặt có chút không vui, cũng không dám trên biểu hiện ra, còn mang theo tươi cười. "Thương Vương chưa từng tới nơi này tảo triều, bây giờ đại giá quang lâm, phải chăng có người đắc tội ngươi?"

    Đế Thương giương mắt liếc sang Nam Cung Nguyên: "Ngươi là thật không biết hay giả vờ không biết? Không có chủ ý của ngươi, Hoàng hậu lại dám hạ ý chỉ tứ hôn cho bổn vương?"

    Cái gì?

    Nam Cung Nguyên quá sợ hãi, trong ngực nổi lên cỗ tức giận.

    Nữ nhân đáng chết, lại dám tứ hôn cho Thương Vương!

    Ngay cả hắn là Hoàng đế quốc gia, cũng không dám tứ hôn cho Thương Vương!

    "Người tới, đi bắt Hoàng hậu tới đây cho trẫm!" Nam Cung Nguyên thực sự nổi giận, thanh âm còn mang theo phần lãnh trầm.

    Chúng đại thần đều cảm giác được bệ hạ nổi giận, hết thảy cúi đầu không dám mở miệng nói một câu.

    Sau nửa ngày, phía dưới một tên thái giám dẫn theo Hoàng hậu từ từ đi đến.

    Nàng trông thấy Lý công công ngã dưới đất không dậy nổi, lại nhìn thấy Đế Thương đưa lưng về phía nàng, trong lòng lộp bộp một chút.

    "Thần thiếp tham kiến bệ hạ."

    Ninh Đại thu hồi ánh mắt, chậm chạp đi tới trước mặt Nam Cung Nguyên, khuất thân hành lý: "Không biết bệ hạ triệu kiến nô tỳ là có chuyện gì?"

    Sắc mặt Nam Cung Nguyên trầm trầm: "Hoàng hậu, trẫm nghe nói ngươi tứ hôn cho Thương Vương?"

    Nghe vậy, Ninh Đại hơi kinh ngạc ngẩng đầu, nàng cắn chặt môi, nói: "Bệ hạ, thần thiếp cũng là vì nhìn Thương Vương một mình như vậy cả đời là không dễ dàng, lúc này mới dự định để Thương Vương phủ thêm chút sinh khí, còn nữa, cô nương Bạch gia Bạch Chỉ chẳng những mỹ mạo, lại còn hiền lương thục đức, như vậy Thương Vương phi không phải nàng thì là ai?"

    Nam Cung Nguyên càng lúc càng giận, thanh âm lạnh lùng: "Hoàng hậu, xem ra xác thực là trẫm quá dung túng ngươi."

    "Bệ hạ," Ninh Đại bị dọa quỳ xuống, "Thần thiếp làm như vậy cũng là vì bất đắc dĩ, Thương Vương cùng Bạch Nhan gần đây quá thân cận, nàng đã mất đi trinh tiết, không cách nào trở thành Vương phi, nhưng thần thiếp lại không đành lòng chia rẽ Thương Vương cùng Bạch Nhan, mới để Bạch Nhan vào vương phủ làm thiếp, tỷ muội bọn họ có thể noi theo Nga hoàng Nữ anh hầu chung một chồng, như vậy không phải càng tốt?"

    Lời nói này, giống như nàng ta làm như vậy là vì Đế Thương, cùng thanh danh hoàng thất, cùng tư tâm không có quan hệ.
     
  8. Chuông Gió Chuông gió cute nhất hệ thiên hà!

    Bài viết:
    276
    Chương 87: Bạch Nhan là nữ nhân của bổn vương! (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chúng đại thần nghe lời này của Hoàng hậu, ở bên dưới nổi lên nghị luận.

    Trước đó bọn hắn nghe nói tại tiếp phong yến của Lam gia, Thương Vương cùng Bạch Nhan mắt đi mày lại, bây giờ xem ra, giữa bọn họ thực sự có tư tình.

    Nhưng Bạch Nhan mang thanh danh xấu, làm sao xứng với Thương Vương?

    "Thương Vương, chuyện này.." Nam Cung Nguyên có chút khó khăn, không khỏi ngẩng đầu nhìn nam nhân cao cao tại thượng phía trước.

    Con ngươi Đế Thương âm lãnh nhìn sang Ninh Đại, hắn giương cằm, từ trên cao nhìn xuống nữ tử đang quỳ.

    "Nữ nhi được một nữ nhân tham đồ cưới của bé gái mồ côi dạy ra, lại xứng với bốn chữ" hiền lương thục đức "?"

    Giọng nói nam nhân âm trầm, khiến toàn thân Ninh Đại run lên một cái.

    Bạch gia tham đồ cưới của Lam Nguyệt, nàng so với người khác càng rõ ràng, những năm gần đây Bạch Nhược hiếu thuận nàng bao nhiêu đồ trang sức, phần lớn đều là từ đồ cưới đoạt được.

    Nhưng chuyện này liên quan gì tới Bạch Chỉ?

    Ninh Đại cười khan hai tiếng: "Vương gia chắc có hiểu lầm gì đó, nhân phẩm Chỉ Nhi tin được, vương gia cứ yên tâm, ở Lưu Hỏa quốc, ngoại trừ Nhược Nhi, Chỉ Nhi rõ ràng là nữ tử ưu tú nhất."

    Giờ khắc này, Ninh Đại chỉ lo nói khoác về Bạch Chỉ, nghiễm nhiên không phát hiện ra sắc mặt Nam Cung Nguyên đã trở nên khó coi.

    Ngoại trừ Bạch Nhược, Bạch Chỉ là ưu tú nhất? Như vậy những công chúa Hoàng tộc thì tính là gì? Còn so ra kém hai cô nương Bạch gia hay sao?

    "Nữ nhân khắp thiên hạ đều chết sạch rồi sao? Hai nữ nhân chuyên làm việc xấu cũng được xưng là ưu tú nhất?" Đế Thương cười lạnh một tiếng, "Theo bổn vương thấy, ngay cả chó cái.. đều hơn hẳn các nàng!"

    Sắc mặt Ninh Đại thoáng chốc tái nhợt.

    Ở trước mặt bệ hạ mà Thương Vương cũng dám không nể mặt mũi?

    Nàng gắt gao cắn răng: "Thương Vương như thế là vũ nhục hai nữ tử nhu nhược, phải chăng là hơi quá đáng? Chỉ Nhi có gì không tốt? Còn tốt hơn Bạch Nhan!"

    Đế Thương cười.

    Nụ cười của hắn rất lạnh, giống như là đạp trên một đống thi thể đi tới chỗ Ninh Đại, khí thế sâm nhiên kia ép cho sắc mặt Ninh Đại không còn một giọt máu.

    "Thứ nhất, hôn sự của bổn vương, không tới lượt ngươi làm chủ!"

    Hắn đường đường là Vương của Yêu giới, chỉ là nhân loại, cũng dám đưa ra quyết định tương lai cho hắn?

    "Thứ hai, Bạch Chỉ đối với bổn vương mà nói cũng không khác gì chó cái phát tình! Nếu ngươi còn giám tiếp tục, bổn vương cũng không ngại tìm cho nàng giống chó đực để nàng giao phối!"

    Ninh Đại bị những lời này của Đế Thương dọa cho sợ, bờ môi nàng khẽ run rẩy, nàng chưa từng nghĩ đến, từ trong miệng nam nhân này lại nghe được ngôn từ.. dơ bẩn như vậy!

    "Thứ ba," Đế Thương dừng bước, thần sắc hắn bá đạo, bễ nghễ nhìn Ninh Đại đang quỳ, "Nam nhân của Bạch Nhan, là bổn vương!"

    Oanh!

    Giống như ngũ lôi oanh đình, đám người bị lời này của Đế Thương lập tức làm cho choáng váng.

    Nam nhân của Bạch Nhan là hắn? Lời này là có ý gì?

    "Sáu năm trước, bổn vương bị người bên trong ám toán, bị hạ độc, trùng hợp gặp Bạch Nhan, hơn nữa không màng tới nàng nguyện ý hay không mà khinh bạc nàng!" khóe môi Đế Thương câu lên một đường cong, "Cho nên ngày sau, nếu có người có gan vu khống nàng một câu, bổn vương nhất định ngàn dặm truy sát, không chết không thôi!"

    Ngàn dặm truy sát, không chết không thôi!

    Bá đạo như thế nào, mới để một nam nhân nói ra những lời như vậy?

    Nhưng không một ai hoài nghi lời Đế Thương, nam nhân này là người nói được tất nhiên làm được!

    Thân thể Ninh Đại mềm nhũn, co quắp trên mặt đất, thân thể mềm mại của nàng run rẩy, khuôn mặt tái nhợt đầy tuyệt vọng.

    Làm sao có thể?

    Nam nhân năm đó cùng Bạch Nhan bỏ trốn là Đế Thương? Con hoang trong bụng nàng cũng là con của hắn?
     
  9. Chuông Gió Chuông gió cute nhất hệ thiên hà!

    Bài viết:
    276
    Chương 88: Phế hậu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bỏ trốn?

    Ninh Đại giống như phát điên, lập tức nhảy lên: "Thương Vương, ngươi nói dã nam nhân năm đó là ngươi, vậy cùng Bạch Nhan bỏ trốn là ai?"

    Mấy năm này, Đế Thương vẫn luôn ở Lưu Hỏa quốc, nếu như hắn thực sự là dã nam nhân kia, vậy bỏ trốn là ai?

    "Các ngươi tận mắt thấy Bạch Nhan cùng người bỏ trốn?" Đế Thương khẽ liếc mắt, khóe môi cong lên độ cong thị huyết.

    Chúng đại thần đều ngốc ra.

    Xác thực, năm đó bọn hắn chỉ là nghe người Bạch gia công bố Bạch Nhan cùng người bỏ trốn, cũng không có người tận mắt nhìn thấy, cho nên..

    Trong này còn có nguyên nhân khác?

    "Đủ rồi!" Nam Cung Nguyên vỗ bàn đứng dậy, "Hoàng hậu, ngươi còn lo chưa đủ mất mặt? Lập tức lui xuống đóng cửa hối lỗi cho trẫm, không có mệnh lệnh của trẫm, không cho phép bước ra Phượng Loan cung một bước!"

    Sắc mặt Ninh Đại có chút tái nhợt, nàng cúi đầu xuống khuất thân nói: "Thần thiếp tuân chỉ."

    Thời điểm nàng ta quay người muốn rời đi, một thanh âm khí phách quát lạnh ở phía sau truyền tới.

    "Việc tứ hôn cho bổn vương cứ tính như vậy?"

    Nam Cung Nguyên sững sờ, có chút khó khăn: "Thương Vương, Hoàng hậu dù sao cũng là mẫu hậu của Thái tử, nếu như phế hậu, đối với Thái tử rất bất lợi."

    Nam nhân giương môi, tàn nhẫn vô tình: "Cùng bổn vương có liên quan gì?"

    Thái tử Lưu Hỏa quốc liên quan gì đến hắn?

    Cho dù Lưu Hỏa quốc bị hủy diệt cũng không liên quan tới hắn.

    Nam Cung Nguyên khẽ nhắm mắt, thật lâu mới mở ra, lạnh lùng mà nói: "Người tới, đem phế hậu kéo đi lãnh cung, từ này không được bước ra một bước! Đồng thời không cho bất cứ kẻ nào gặp mặt!"

    Trong chớp mắt, bước chân Ninh Đại lảo đảo, kém chút nữa ngã xuống đất, nàng quay đầu không dám tin, thét to: "Bệ hạ!"

    Bệ hạ thế mà nghe mệnh lệnh của Thương Vương, chuyện này.. làm sao có thể?

    "Còn đứng ngây ra đó làm gì, không mau đem phế hậu kéo đi!" Nam Cung Nguyên không kiên nhẫn phất tay, lúc này mới quay sang Đế Thương, "Thương Vương, xử phạt như thế đã được chưa?"

    Được?

    Đế Thương cười lạnh một tiếng.

    Hoàng hậu dám làm chủ hôn sự của hắn, chỉ là một phế hậu cũng muốn làm nguôi lửa giận của hắn?

    Cho nên, hắn lạnh lùng thu hồi ánh mắt, phất tay áo đi tới vương tọa, nhanh chóng ngồi xuống.

    "Đi Lam gia."

    Đàn sói tru lên một tiếng, nâng cả vương tọa lẫn người bay lên, hóa thành một đạo ngân quang bay về phía xa..

    Nhìn Đế Thương đã đi khỏi, Nam Cung Nguyên cuối cùng thở dài một hơi, chẳng biết từ lúc nào mà trên trán hắn đã đổ đầy mồ hôi.

    Có lẽ phát giác được ánh mắt khiếp sợ của chúng đại thần, Nam Cung Nguyên chậm rãi đứng dậy, thanh âm lạnh lùng nói: "Bãi triều!"

    Dứt lời, hắn liền vội vã rời đi, từ đầu tới cuối không nói thêm câu nào.

    Nhưng qua ngày hôm nay, chuyện Nam Cung Nguyên e ngại Đế Thương, đều sẽ truyền khắp Lưu Hỏa quốc, đồng thời, còn có Bạch Chỉ thân bại danh liệt..

    * * *

    Trước lúc bãi triều, Bạch Chỉ đã đem tin tức trở thành Thương Vương phi truyền khắp Lưu Hỏa quốc.

    Đông đảo nữ tử đều ước ao ghen tị với nàng, hận không thể thay vào đó, nhưng ai bảo Bạch Chỉ có một người cha lợi hại, còn có một vị tỷ tỷ là Thái tử phi?

    Bằng vào hai quan hệ này nàng ta đều danh chính ngôn thuận làm Thương Vương phi.

    Lúc này, tại Lam gia, Bạch Nhan dựa vào ghế dài trong đình nghỉ mát, ngón tay nàng bắt một bồ câu đưa tin, trên đùi bồ câu còn cột một tờ giấy.

    Bạch Nhan đem tờ muốn giấy hủy đi, liền nhìn thấy trên tờ giấy xoay xoay một hàng chữ méo mó.

    "Mẫu thân, Bảo Bảo nghe nói cha muốn cưới một nữ nhân xấu của Bạch gia? Hắn ngay cả nữ nhân xấu cũng muốn, khẳng định không có mắt nhìn, Bảo Bảo vẫn cảm thấy cha nuôi tương đối tốt.."

    Trên thư ký tên: Bảo Bảo đáng yêu nhất đẹp trai nhất tốt nhất.

    Tiểu gia hỏa này, gần đây không cho hắn tới tìm nàng, cho nên, cũng chỉ có thể truyền tin cho nàng..
     
  10. Chuông Gió Chuông gió cute nhất hệ thiên hà!

    Bài viết:
    276
    Chương 89: Tiểu thiếp? (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đúng lúc này, Lam Tiểu Vận vội vã từ tiền phương chạy đến, bởi vì chạy quá nhanh, nàng lảo đảo một chút, suýt thì ngã xuống đất, may mắn có nha hoàn bên cạnh kịp thời đỡ nàng.

    "Tỷ!" Tay Lam Tiểu Vận vịn vào trụ dài, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, "Ngươi có nghe lời đồn đại ở bên ngoài chưa?"

    Bạch Nhan vẩy một cái, đem cất tờ giấy trong tay, khóe môi giương lên: "Ngươi đang nói tới chuyện Bạch Chỉ muốn trở thành Thương Vương phi?"

    "Thì ra ngươi đã biết rồi?" Lam Tiểu Vận có chút tức giận, "Tiện nhân Bạch Chỉ bất quá là ỷ vào có tỷ tỷ hiện là Thái tử phi mà thôi! Lúc trước ở yến hội, người sáng suốt đều có thể thấy được Thương Vương có hứng thú với ngươi, khẳng định là nàng ta muốn cướp Thương Vương để ngươi cảm thấy khó xử! Biểu tỷ, chúng ta không thể dễ dàng để yên cho cái tiện nhân kia!"

    Bạch Nhan cười, nàng khẽ nâng lưng, tay chống đầu: "Vận Nhi, ngươi cho rằng.. Thương Vương sẽ để cho người tùy ý sắp đặt sao?"

    Nếu không biết thân phận của Đế Thương, có lẽ nàng còn suy nghĩ nhiều.

    Chỉ là..

    Thần Nhi là một con hồ ly, Đế Thương nếu là cha ruột hắn, nhất định cũng đến từ Hồ tộc, với lại.. thân phận còn không đơn giản!

    Muốn sắp đặt cho nam nhân như vậy, bằng vào Hoàng tộc mà muốn có bản lĩnh này?

    "Biểu tỷ," Lam Tiểu Vận dậm chân, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói, "Thương Vương thực lực mạnh hơn, cũng chỉ là một vương gia khác họ mà thôi, ý chỉ của Hoàng hậu, chưa chắc hắn đã không tuân theo! Cho nên, theo ta thì chúng ta nên đi tìm Bạch Chỉ tính sổ! Tốt nhất làm nàng ta tàn phế, để xem Hoàng tộc có để một nữ nhân tàn phế gả cho Thương Vương hay không!"

    Những năm gần đây, Lam gia lão gia tử vẫn luôn bị bệnh liệt giường, Lam Tiểu Vận phải chịu không ít lần Bạch Chỉ khi dễ, nàng sao có thể để Bạch Chỉ toại nguyện?

    "Không cần đi tìm nàng," Bạch Nhan nở nụ cười xinh đẹp, "Nàng rất nhanh sẽ tự tìm tới cửa."

    Nhưng mà, ngay khi lời này nói xong, một đạo âm thanh bén nhọn phá tan không gian, làm cho mày liễu của Bạch Nhan khẽ nhíu lại.

    "Ý chỉ của Hoàng hậu nương nương tới!"

    Ý chỉ của Hoàng hậu nương nương?

    "Hoàng hậu nương nương đến Lam gia truyền ý chỉ làm gì?" Lam Tiểu Vận tức giận nói. Ở trong mắt nàng, cùng Bạch gia là đồng bọn đều không có gì tốt.

    Bạch Nhan thong thả đứng dậy, lười biếng duỗi lưng một cái: "Đi thôi, chúng ta ra xem một chút chẳng phải sẽ biết sao?"

    Giờ phút này, đứng tại ngoại viện Lam gia ngoại trừ thái giám tới truyền chỉ, còn có Bạch Chỉ mang bộ mặt giận dữ.

    Trước đó đi vào Lam gia, nàng gặp phải thái giám tới truyền chỉ, từ trong miệng thái giám biết được, Hoàng hậu chẳng những để nàng làm Thương Vương phi, còn khiến cho Bạch Nhan vào vương phủ làm thiếp!

    Một nữ nhân đã thất thân, dựa vào cái gì mà làm nữ nhân của Thương Vương?

    Cho dù là thiếp, nàng (BN) cũng không có tư cách!

    Rầm rầm!

    Ở bên dưới Lam lão gia tử đã dẫn người Lam gia bước ra.

    Thân là một trong tam đại thế gia, Lam lão gia tử không cần quỳ gối với thái giám tới truyền chỉ, chỉ cần chắp tay làm lễ là đủ.

    Ngược lại những hạ nhân của Lam gia đồng loạt quỳ rạp xuống đất tỏ vẻ cung kính.

    "Lam lão gia tử, Bạch Nhan đâu?" Thanh âm tiểu thái giám sắc bén, nói, "Bản công công hôm nay tới đây là phụng mệnh của Hoàng hậu tới truyền chỉ cho Bạch Nhan! Lập tức để Bạch Nhan ra tiếp chỉ!"

    Lam lão gia tử nhíu chặt hai hàng chân mày: "Vị tiểu công công này, có thể tiết lộ một chút nội dung ý chỉ hay không?"

    "Lam lão gia tử, đây chính là đại hỉ sự, nhanh để Bạch Nhan tiếp chỉ!"

    Lại không phải sao?

    Đối với một nữ nhân đã thất trinh, lại có thể làm thiếp cho hoàng thất, còn không phải là chuyện vui lớn?

    Lam lão gia tử liếc mắt nhìn người bên cạnh, dự định để hắn đi gọi Bạch Nhan, ai ngờ người kia còn chưa hành động, liền trông thấy Bạch Nhan khoan thai đi tới..
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...