Welcome! You have been invited by quang tú to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 961: Hối hận

Văn Nghệ lắc đầu khóc rống: "Tôi không có! Tôi thật không làm hại thiếu gia! Tôi trung tâm như thế, tại sao có thể hại thiếu gia được?"

"Cho nên ông cho rằng tôi ở đây cầm máy tính làm lâu như vậy là đang chơi trò chơi?" Eden mắt lạnh nhìn Văn Nghệ.

"Nếu như đại thần bởi vì ông tham 1000 vạn của Hồng bang mà bị hủy tay chân, ông cũng không cần đi cục cảnh sát, tôi sẽ cho ông biết cái gì gọi là muốn sống không được muốn chết không xong."

Vốn dĩ Xích Dương đã sờ đến điện thoại chuẩn bị để cho người ta đến mang Văn Nghệ đi, nghe được lời này lập tức lại cất điện thoại đi.

Sắc mặt của Selina đã khó nhìn đến không thể lại khó nhìn, ánh mắt nhìn chằm chằm Văn Nghệ kia, giống như là đang nhìn một người chết.

Mặc dù trong lòng Văn Nghệ rất sợ hãi, nhưng ông vẫn còn chưa ý thức được giờ phút này bản thân đã bởi vì trận tìm đường chết này mà tiến vào quỷ môn quan.

Trước mắt người mà ông sợ hãi nhất, cũng không phải là Selina cùng Eden, mà là tư lệnh.

Ông liền sợ tư lệnh bắt ông vào ngục giam.

"Tư lệnh, ngài chớ tin bọn họ, ngài tin tưởng tôi. Tôi theo thiếu gia bốn năm, nếu như tôi muốn hại thiếu gia, thiếu gia đã sớm xảy ra chuyện, không phải sao? Tư lệnh, tôi thật sự không có làm!"

Lãnh Tấn Bằng đi đến bên người Eden, cầm lấy máy tính trong tay anh, trên màn hình nho nhỏ có trên trăm cái giao diện.

Chẳng qua làm một binh vương đã từng quát tháo phong vân, một hacker, Lãnh Tấn Bằng nhìn hai ba lần liền thông qua màn hình phía trên nhất một đường truy lùng tiếp.

Rất dễ dàng liền thấy giao dịch tài khoản của Hồng bang và Văn Nghệ. Mặc dù nửa đường thông qua phe thứ ba tẩy tiền, hơn nữa cơ cấu của phe thứ ba kia còn vô cùng phụ trách đổi tay số tiền kia vài chục lần. Nhưng hiển nhiên Eden không phải là hacker bình thường, tra sự tới lui của những khoản tiền này vô cùng rõ ràng.

Sau khi trả lại máy tính cho Eden, Lãnh Tấn Bằng lập tức liền đạp một chân lên mặt Văn Nghệ, Văn Nghệ bị đạp đến mức bổ nhào trên mặt đất một cái, phát ra một tiếng rú thảm.

Văn Nghệ nhanh chóng từ dưới đất bò dậy, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Lãnh Tấn Bằng.

Lần này, ông là thật sự hối hận.

Nhìn một đám người hung thần ác sát, những người này đều là nhân vật lớn, không có một người là ông có thể chọc nổi.

Thế là gần như không cần suy nghĩ, ông lập tức liền khai ra người sau lưng.

"Tư lệnh, tha mạng! Tôi cũng không muốn! Tôi cũng không muốn số tiền kia. Thế nhưng mà không có cách nào, nếu như tôi không muốn số tiền kia, bọn họ liền sẽ không bỏ qua tôi. Chuyện này là Diệp Hải để cho tôi làm, cậu ta đã ra ngoài, còn cấu kết với người rất lợi hại, nếu như tôi không đồng ý, Diệp Hải sẽ giết tôi."

"Diệp Hải? Anh ta vậy mà ra ngoài được?" Selina bó tay rồi.

Dù sao Diệp Hải là cô làm đi vào, cô tự mình thiết kế hãm hại, cho dù không phán trung thân, tối thiểu cũng là 20 năm trở lên. Tại sao hiện tại liền ra ngoài?

Mặt Lãnh Tấn Bằng đen như đáy nồi, trực tiếp gọi điện thoại cho người tiếp vụ án này là cục trưởng Vương.

Được đến đáp án lại là có người cung cấp chứng cứ chứng minh video là làm giả, lại thêm trước đó Lãnh Tấn Bằng nói, nếu như Diệp Hải có biện pháp làm bản thân ra ngoài, vậy liền xem ở tình cảm cha con trước đó mà tha cậu ta một lần. Cho nên sau khi Diệp Hải cung cấp chứng cứ chứng minh video là làm giả, bên cục cảnh sát liền thả người, mà từ đó Diệp Hải biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Lãnh Tấn Bằng có chút thoát lực ngồi tại trên ghế.

Ông cảm giác..

Cả đời ông giống như đều đang làm những chuyện ngu xuẩn.

Lãnh Tấn Bằng ngồi trên ghế thật lâu, mới trầm giọng mở miệng nói: "Chuyện này.. là lỗi của tôi."

Trong lòng Văn Nghệ vui mừng, mặt ngoài lại là nhanh chóng lắc đầu: "Không, tư lệnh, đây không phải lỗi của ngài, là lỗi của tôi."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 962: Đáng đời

"Tôi không nên từ bỏ thiếu gia khi nhận được uy hiếp tính mạng. Cầu ngài lại cho tôi.."

Còn không nói xong ba chữ 'một cơ hội', Lãnh Tấn Bằng liền tiếp tục nói: "Là tôi lòng dạ đàn bà nhiều lần, mới làm hại Tiểu Duệ thường xuyên bị hại, lần này, thậm chí có thể sẽ bị tàn tật cả đời. Tôi biết sai. Từ nay về sau, tôi tuyệt sẽ không lại làm loại chuyện lòng dạ đàn bà này. Người này, tôi sẽ không báo cảnh sát, giao cho các người đi."

Xích Dương đứng bên người Lãnh Tấn Bằng, vỗ vỗ lưng của ông,

Nhận biết Lãnh Tấn Bằng nhiều năm như vậy, từ nhỏ đã đi theo bên người Lãnh Tấn Bằng, có thể nói Xích Dương vô cùng hiểu rõ ông.

Bề ngoài của Lãnh Tấn Bằng nhìn thiết huyết như thế nào, nội tâm liền mềm mại như vậy.

Nếu không phải như thế, thành tựu hiện tại của ông nhất định có thể so với Nam Cung Thuật.

Nhưng cũng chính là bởi vì phần mềm mại của ông, tiêu trừ oán khí có thể nói là ngút trời của anh năm đó, buông xuống nỗi thù hận với người phụ nữ đã từng bị anh xưng là mẹ kia, cũng hoàn toàn quên đi bà ta.

Đúng lúc này, đèn phòng phẫu thuật dập tắt.

Nhìn thấy bác sĩ, tất cả mọi người lập tức vây lại.

"Bác sĩ, con trai tôi thế nào?"

Nhìn thấy quân hàm của Lãnh Tấn Bằng, thái độ của bác sĩ lập tức trở nên vô cùng tốt nói: "Yên tâm, may mắn đưa tới kịp thời, cậu ấy đã không sao, nghỉ ngơi mấy giờ liền có thể tỉnh lại."

"Vậy còn tay thì sao?"

Bác sĩ cũng không biết tương lai Lãnh Kỳ Duệ muốn tham gia thi đua thể thao điện tử, nói: "Mặc dù tay phải bị thương tương đối nặng, nhưng cũng may cậu ấy bảo hộ tương đối tốt, chỉ là xương cốt đứt gãy mà thôi, đã dùng đinh thép nối liền, chỉ là về sau tay phải hoạt động có thể sẽ có chút không tiện, nhưng mà tuyệt sẽ không ảnh hưởng sinh hoạt."

Lời nói của bác sĩ làm Lãnh Tấn Bằng hoàn toàn yên lòng, cũng thề về sau phải cho người của ông đi theo bảo vệ con trai.

Thế nhưng mà Selina lại là cả người đều không tốt.

Cái này khác gì hủy hoại Lãnh Kỳ Duệ?

Nghĩ đến tính cách có chút táo bạo của anh trai nhỏ, lại mang theo sự phấn chấn khí phách đến chỉ điểm cô cùng Eden chơi game, dáng vẻ đẹp trai đến không muốn không muốn kia, trong lòng Selina lập tức chính là mưa to gió lớn.

Vừa lúc Văn Nghệ cũng đi tới, nghe được tính mệnh của Lãnh Kỳ Duệ được bảo đảm, ông vui mừng nghĩ cho dù ngồi tù, nhiều nhất cũng chỉ ngồi ba năm năm mà thôi, kết quả lại bị Selina tính tình táo bạo vung chân lên, một chân đạp vào mặt ông.

Một chân này, không lưu tình chút nào, chỉ là không muốn một chân đạp chết ông ta. Nguy hiểm hơn một chân của Lãnh Tấn Bằng vừa rồi rất nhiều.

Văn Nghệ còn không kịp phát ra tiếng kêu rên, trực tiếp liền bị đạp bay ra ngoài, "Phanh" một tiếng đụng vào trên tường, giống như cái bánh thịt lại gảy trở về, lại bị Selina một chân đạp lên đùi, chỉ nghe một tiếng "Răng rắc", Văn Nghệ liền ngã trên mặt đất ngất đi. Bác sĩ ở một bên nhìn thấy, sắc mặt đều dọa xanh.

Lãnh Tấn Bằng lại là cười nói: "Không cần sợ, người này là quản gia nhà chúng tôi, bởi vì không vừa lòng tiền lương mỗi tháng 2 vạn nhà chúng tôi đưa ra, cấu kết với người bên ngoài hại con trai tôi vào bệnh viện."

Nghe xong lại chính là ông ta hại đứa bé trong phòng phẫu thuật kia thành như vậy, mà lại trước đó vẫn là quản gia nhà người ta, trong nháy mắt sắc mặt bị dọa xanh của bác sĩ liền có màu máu, trong mắt còn ẩn ẩn lộ ra phẫn nộ.

"Quả thực là đáng đời! Loại đồ vật ăn cây táo rào cây sung này, nên phán ông ta tử hình."

"Bác sĩ, khi nào anh ấy có thể ra?" Selina đạp người xong liền hỏi.

"Trong vòng 15 phút liền có thể ra."

Thế là mọi người lại tiếp tục chờ ở cửa ra vào.

Chung Noãn Noãn thấy thế, an ủi: "Yên tâm, chờ sau khi cậu ta ra, đến phần trị liệu phía sau tôi sẽ đuổi kịp, nhất sẽ làm cậu ta khôi phục như lúc ban đầu trước khi thi đua."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 963: Đứng sang bên cạnh

Có sự hứa hẹn của Chung Noãn Noãn, sắc mặt của Selina, Eden mới tốt.

Sau khi Lãnh Kỳ Duệ ra ngoài, nhìn thấy Chung Noãn Noãn, Selina vậy mà đều ở, lập tức giương lên một nụ cười xán lạn, hoàn toàn không giống dáng vẻ bị đánh thành trọng thương.

"Các người vậy mà đều tới? Làm cho tôi có chút không biết nên làm như thế nào!"

Selina tức giận nói: "Chúng tôi nếu là không đến, hôm nay anh liền bị đánh chết!"

Lãnh Kỳ Duệ cười ngượng ngùng: "Đúng vậy a đúng vậy a, cám ơn hai người. Bác sĩ nói tay tôi không có việc gì, chỉ là khả năng về sau sẽ có chút không tiện, chẳng qua tôi cảm thấy tôi vẫn là có thể tham gia trận đấu."

Sợ Lãnh Tấn Bằng không để anh tham gia trận đấu, cũng sợ về sau tay của anh thật sự sẽ vận động không được tự nhiên, Lãnh Kỳ Duệ vừa ra tới liền bắt đầu biểu hiện ra bản thân tốt như thế nào, tay cũng không khác trước đó là mấy.

Chung Noãn Noãn cùng tất cả mọi người không nghĩ chọc thủng anh, cảm giác Lãnh thiếu hẳn là dáng vẻ không tim không phổi như vậy.

"Ừ, cậu vẫn là có thể tham gia trận đấu, tôi cũng sẽ hoàn toàn chữa cho tay cho cậu. Có tôi ở đây, cậu sợ cái gì?"

Noãn Noãn quên mất giờ phút này anh Xích Dương còn đang ở bên người cô, đầu óc nóng lên, nghĩa bạc vân thiên liền chui ra. Người cả phòng đều bị cô đẹp trai vẻ mặt.

Cảm nhận được ánh mắt sâu kín bên người, Noãn Noãn bạn trai lực mười phần: "..."

"Đi, nếu cậu đã không sao, tôi cùng anh Xích Dương liền đi trước. Một tháng sau chờ những vết thương bên ngoài trên tay cậu khỏi hẳn, tôi lại đến châm cứu khôi phục cho cậu. Không đến ba tháng, bảo đảm cậu lại là một đầu hảo hán."

Lãnh Kỳ Duệ nghe được tay anh còn có thể hoàn hảo như lúc ban đầu, cả người liền ngây ngốc. Trong lòng tràn đầy đều là sự cảm động cùng may mắn sống sót sau tai nạn.

Có trời mới biết khi bác sĩ nói cho anh biết, về sau cho dù là tay tốt cũng chỉ có thể là không ảnh hưởng sinh hoạt bình thường cơ bản, anh là ở bên trong khóc một trận mới ra ngoài.

Cho nên lúc ấy bác sĩ mới nói muốn chờ 15 phút anh mới có thể đi ra ngoài.

Nghe được sự cam đoan của Chung Noãn Noãn, Lãnh Kỳ Duệ cảm thấy, anh thật sự là người may mắn nhất trên thế giới này.

"Noãn Noãn, cám ơn cậu."

Xích Dương không chịu được ánh mắt bao hàm tràn đầy thâm tình nhìn cô vợ nhỏ nhà anh của Lãnh Kỳ Duệ, mặc dù bên trong ánh mắt này đã không có chút thích mông lung như lúc trước, nhưng anh vẫn cảm thấy trong lòng khó chịu.

"Được rồi, cậu ở lại dưỡng thương đi, nơi này có Selina trông coi, ba cậu còn muốn châm cứu, chúng tôi liền mang ba cậu về."

Lãnh Tấn Bằng cũng không muốn đi lắm, dù sao con trai vừa ra chưa được một giờ.

"Nếu không, các người đi đi, ngày mai chú lại châm cứu?"

Xích Dương cảm thấy Lãnh Tấn Bằng đó là cái mã hậu pháo.

Lúc cần ông quan tâm để bụng ông lại chẳng quan tâm, cứ nuôi thả bánh trái thơm ngon là Lãnh thiếu như thế.

Bây giờ người ta đã có người quan tâm, không cần đến ông, ông lại muốn ở đây làm bóng đèn.

Điển hình chính là người không biết làm ba.

"Tiểu Duệ ở đây có Selina trông coi còn an toàn hơn nhiều so với chú ở chỗ này trông coi, chính thân thể chú đều không tốt, cũng đừng quan tâm nhiều. Đàn ông con trai, nếu là đã nuôi thả, ở thời điểm này cũng đừng lề mề chậm chạp."

Bị Xích Dương giáo huấn một trận, Lãnh Tấn Bằng cũng biết người ba như ông không làm tốt, vẻ mặt áy náy nhìn Lãnh Kỳ Duệ.

Mặc dù Lãnh Kỳ Duệ không theo quân, nhưng mà vô cùng sùng bái ba anh, vẻ mặt rộng lượng nói: "Ba, ba liền về cùng anh Xích và Noãn Noãn đi, nơi này có Selina cùng Eden, ba không cần lo lắng."

"Đúng vậy a chú Lãnh, chú trở về đi. Cháu sẽ chăm sóc cho Lãnh thiếu thật tốt."

"Chú Lãnh, yên tâm đi."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 964: Hù chết bảo bảo

Tất cả mọi người không cho ông chờ ở đây, Lãnh Tấn Bằng cũng không tiện ở lại.

Dù sao ông cũng thích người con dâu là Selina này, liền giao Lãnh Kỳ Duệ cho Selina.

Sau khi mọi người rời khỏi, hai đôi mắt xanh mơn mởn của Selina cùng Eden vẫn luôn xem anh, Lãnh Kỳ Duệ thấy được trong lòng có chút sợ hãi.

"Uống nước không?" Selina cùng Eden trăm miệng một lời.

Không chỉ có trăm miệng một lời, hai người còn đồng thời đưa qua một cái cái cốc. Cũng đều tỉ mỉ cắm một cái ống hút vào để anh thuận tiện uống nước.

Thế nhưng mà..

Nhìn cốc nước một trái một phải, trong lòng Lãnh thiếu khổ a!

"Bác.. Bác sĩ không phải nói vừa mới làm phẫu thuật, sau 6 tiếng mới có thể uống nước sao?"

"Vậy ăn trái cây."

Hai người lại một lần nữa trăm miệng một lời.

"Tôi gọt trái táo."

"Tôi gọt lê."

Lãnh Kỳ Duệ: "..."

Anh có thể nói anh còn không có đánh cái rắm cho nên không thể ăn đồ vật sao?

Chẳng qua cũng không cần anh nói.

Selina đã không nhịn được bão nổi.

"Eden, anh ra một chút."

Eden vẫn luôn vô cùng thân sĩ, cho tới giờ phút này, vẫn vô cùng thân sĩ như cũ. Để đồ vật xuống, thân thể theo sát Selina đi ra ngoài.

Trong nháy mắt chỉ còn lại một người, Lãnh Kỳ Duệ: "..."

Sớm biết liền làm ba ở lại.

A.. Đúng rồi, quản gia đâu?

Lúc này, Lãnh Kỳ Duệ mới đột nhiên nghĩ đến Văn Nghệ.

Chẳng qua phòng bệnh của anh là phòng bệnh một người vip, trên người anh lại không có điện thoại..

Mười lăm phút sau, Selina trở về với nét cười tươi đẹp.

Chẳng qua Lãnh Kỳ Duệ chỉ có thể từ nhan sắc quần áo của cô để phán đoán đây chính là cô, bởi vì giờ phút này mặt của cô đã sưng thành một cái đầu heo. Cười xán lạn với anh một cái, làm anh không nhịn được nhớ tới một bộ phim truyền hình --

《 Trư Bát Giới xuân quang xán lạn 》!

Miệng Lãnh Kỳ Duệ co lại, "Các người ra ngoài đánh nhau?"

"Tôi thắng!" Selina cười tương đương xán lạn, tâm tình u ám trong mấy ngày liên tiếp lập tức trở nên vô cùng tốt.

Lãnh Kỳ Duệ đều không muốn đả kích cô, chỉ có thể nói cười nói: "Chúc mừng chúc mừng!"

"Người phải nói chúc mừng là tôi mới đúng!"

Lãnh Kỳ Duệ: "?"

"Chẳng lẽ anh nguyện ý để anh ta cả ngày quấn lấy anh? Anh ta rõ ràng chính là người đàn ông thích phụ nữ, lại vì cái trò chơi ngay cả hạn cuối của tiết tháo cũng không có. Chẳng lẽ anh thật đúng là chờ anh ta tự uốn cong bản thân, sau đó lại đến uốn cong anh?"

"Anh ta thật muốn uốn cong tôi?"

"Nói nhảm! Chẳng lẽ anh cho rằng anh ta đang nói đùa? Trước kia anh ta đều là thích mỹ nữ, không biết đổi bao nhiêu bạn gái. Thế nhưng mà vì anh, vì uốn cong bản thân, anh ta vậy mà thử đi tìm đàn ông. Một khi anh ta xác định bản thân có thể có phản ứng với đàn ông, anh ta liền muốn tới tìm anh."

Lãnh Kỳ Duệ: "!"

Cho nên trước đó nói muốn uốn cong anh không phải là lời nói đùa?

Hù chết bảo bảo!

Anh vẫn luôn cho rằng Eden là đang nói đùa với anh.

"Kia.. Vậy hiện tại anh ta sẽ không uốn cong tôi?"

"Nói nhảm! Có chị đây bảo hộ, thần cản giết thần phật cản giết phật. Anh chính là anh trai nhỏ của một mình tôi, tôi sẽ không làm người khác đụng tới anh! Eden cũng không được. Chẳng qua tôi đã đáp ứng Eden, cho dù về sau chúng ta kết hôn, anh cũng không phải em rể anh ta, mà là em trai ruột của anh ta. Nếu ngay cả cái này anh đều không đáp ứng, anh ta khẳng định sẽ ngọc đá cùng vỡ với anh. Anh đáp ứng không?"

Cho nên, anh biến thành người của cô từ lúc nào? Anh có đáp ứng sao?

Còn kết hôn..

Người phụ nữ này cũng nghĩ quá xa đi?

Anh mới học lớp mười hai!

Chẳng qua..

Nhìn con bạo long là Selina vì bảo vệ cho anh mà bị đánh thành đầu heo như vậy, so bình thường giống như càng nhiều mấy phần đáng yêu.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 965: Chia cắt Lãnh đại thần

Có chút khó chịu gật đầu, cố ý bỏ qua cách nói phía trước, đáp lại nói: "Chỉ cần anh ta không uốn cong tôi là được. Em trai ruột liền em trai ruột đi!"

Khuôn mặt giống như đầu heo của Selina giương lên một nụ cười khi ý đồ thực hiện được, gửi một tin nhắn cho Eden: [ Anh ấy đã đồng ý làm em trai ruột của anh, anh là anh trai duy nhất của anh ấy, thân phận này không ai giành với anh.]

Sau đó, Selina liền nhận được điện thoại.

"Alo?"

"Em đưa điện thoại cho Tiểu Duệ, anh có lời muốn dặn dò nó."

Selina: "..."

"Ai vậy?" Lãnh Kỳ Duệ nhận lấy điện thoại, "Alo" một tiếng.

"Tiểu Duệ, là anh."

Miệng Lãnh Kỳ Duệ hung hăng co quắp một chút, phản ứng nửa ngày, mới kêu một tiếng -- "Anh."

Đối phương rõ ràng rất thích cái từ này, "Ừ" một tiếng dặn dò: "Selina sẽ không chăm sóc người, em phải biết tự chăm sóc cho bản thân, biết chưa? Muốn uống nhiều nước, ăn nhiều hoa quả, vết thương mới khỏi nhanh. Chờ chút nữa anh làm xong trở về hầm con gà mái cho em, ngày mai sáng sớm mang tới cho em. Em phải nghỉ ngơi thật tốt, biết chưa?"

Lãnh Kỳ Duệ rốt cuộc cảm nhận được chuyện Eden là một người cuồng trò chơi.

Vẫn cho là Selina đã đủ không có hạn cuối, thế nhưng mà anh phát hiện, Eden còn điên cuồng hơn Selina nhiều.

Vì thu phục tên đại thần như anh, đối phương không tiếc uốn cong bản thân sau đó uốn cong anh, sau khi phát hiện không thành công, lại muốn làm anh trai của anh.

Nghe giọng điệu giống như là làm anh trai anh cả đời kia, Eden nói bao lâu, miệng của Lãnh Kỳ Duệ liền co quắp bấy lâu.

Thật sự là..

Tính, sau khi làm anh em với loại nam bạch liên là Diệp Hải thời gian dài như vậy, anh cảm thấy năng lực tiếp nhận anh trai của anh là rất lớn.

Eden làm anh trai của anh quả thực là tốt hơn Diệp Hải làm anh trai của anh một vạn lần.

Không nói những cái khác, chỉ là vũ lực giá trị cùng giá trị bản thân, Diệp Hải chính là không so được.

Hơn nữa Diệp Hải chưa từng hầm gà mái cho anh.

"Được.. Cảm ơn anh!"

Đạt được sự thừa nhận của Lãnh Kỳ Duệ, tâm tình của Eden hiển nhiên là vô cùng tốt.

Lại có thể đi chơi đùa cùng mỹ nữ, còn có quan hệ duy nhất với đại thần nhà anh.

Rốt cục, sau khi Selina cùng Eden đánh một trận, vấn đề đã hoàn toàn được giải quyết.

Từ nay về sau, một người là người phụ nữ duy nhất của Lãnh Kỳ Duệ, một người là anh trai duy nhất của Lãnh Kỳ Duệ.

Lãnh Kỳ Duệ cũng là về sau mới biết, mặc dù cuộc sống của anh trôi qua xuôi gió xuôi nước, thế nhưng mà đời này của anh, nếu là dám tìm phụ nữ ở sau lưng Selina, hoặc là dám tìm anh trai ở sau lưng Eden, chân của anh đều sẽ bị đánh gãy.

Lãnh Tấn Bằng cũng là về sau mới biết được, từ hôm nay trở đi, ông hoàn toàn mất đi quyền hỏi han ân cần đối với con trai. Bởi vì người anh trai là Eden này, gần như là ôm đồm toàn bộ chuyện của người làm ba, anh trai, người giám hộ, quản gia.

Rất nhiều người đều không rõ, tại sao Eden phải làm như vậy? Tại sao muốn hi sinh vì trò chơi nhiều như vậy.

Eden muốn nói, cái này không liên quan đến trò chơi, không liên quan đến chuyện đại thần dẫn anh chơi game, thậm chí không liên quan đến chuyện về sau đại thần sẽ dẫn anh bay cao bay xa bao nhiêu..

Cái này liên quan đến một phương diện nào đó của việc anh sùng bái thần tượng, là hoàn toàn thuộc về anh.

Đúng vậy, đời này Eden chỉ có một thần tượng. Mà thần tượng này chính là em trai đáng yêu, thông minh, đẹp trai đến vô địch thiên hạ của anh-- Lãnh Kỳ Duệ!

Ban đêm buông xuống, phòng bệnh vip một phòng ấm áp.

Selina cùng Lãnh Kỳ Duệ song song ngồi ở trên giường bệnh, chẳng qua Selina lại là một người chiếm đoạt hai phần ba giường bệnh, mà Lãnh thiếu thân hình cao lớn lại chỉ chiếm một phần ba giường bệnh.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 966: Độc Hạt cùng Diệp Hải

Hai cánh tay của Lãnh Kỳ Duệ đều quấn lấy băng vải, tay phải còn treo, chân cũng treo, lấy tư thế khó khăn nhìn Selina chơi game, một bên nhìn còn một bên chỉ đạo. Bên trong thanh âm đã không có sự táo bạo như ngày thường.

Đều đã nhận người phụ nữ tính tình táo bạo này làm cô vợ nhỏ, vậy sẽ phải đối tốt với cô một chút.

Đối với điểm ấy, anh trai nhỏ vẫn là vô cùng rõ ràng.

Mà anh không biết là, người anh trai nói muốn hầm gà mái cho anh, lại tại ban đêm tĩnh mịch an tường này, nhấc lên một trận gió tanh mưa máu.

Vốn dĩ lão đại Hồng bang là Đào Quang Dục đang nhàn nhã ngắm hoa uống trà ở trong bang phái, thế nhưng lại nhận được một cuộc điện thoại bí ẩn.

"Alo."

"Là Đào Quang Dục sao?" Đối phương gọi thẳng tên, nghe thanh âm rất trẻ trung.

Đào Quang Dục không vui nhíu mày, "Các hạ là vị nào?"

"Anh không cần biết tôi là ai, tôi chỉ là có lòng tốt nhắc nhở anh một tiếng, lập tức di dời người của Hồng bang, nếu không chỉ sợ không đến ngày mai, Hồng bang liền phải giải tán."

"Anh có ý gì?" Đào Quang Dục không vui hỏi.

"Có ý gì, anh có thể hỏi em trai anh một chút. Em trai anh kết thù với một đại thần trong trò chơi có nickname gọi là 'Một kỹ nữ nhân tài', muốn cho đối phương một bài học. Vừa lúc tôi có thù với đối phương, cho nên cậu ta tiếp nhận thù lao 1000 vạn của tôi, mang theo người của Hồng bang các người đi phế đối phương."

Nghe thấy chẳng qua chỉ là đen ăn đen, trái tim có chút cảnh giác của Đào Quang Dục lại để xuống, cười lạnh nói: "Vậy các hạ là cảm thấy em trai tôi làm không tốt, cho nên muốn thu hồi một ngàn vạn kia?"

"Không, làm đồng minh, tôi chỉ là có ý tốt nhắc nhở anh một chút, 'Một kỹ nữ nhân tài' kia gọi là Lãnh Kỳ Duệ, là cháu đích tôn duy nhất của nhà họ Lãnh, hào môn bậc hai ở thủ đô."

Đào Quang Dục nghe xong, trong nháy mắt lưng liền thẳng tắp, thanh âm đều đề cao, "Cái gì?"

Phải biết, có thể trở thành hào môn bậc hai ở thủ đô, ngoại trừ có tiền, đa số còn có bối cảnh chính trị.

"Không chỉ có như thế, ba của Lãnh Kỳ Duệ là Lãnh Tấn Bằng, là tư lệnh quân khu thành phố Giang. Em trai anh phế đi con trai duy nhất của ông ta, anh cảm thấy Lãnh Tấn Bằng sẽ bỏ qua như vậy sao? Cho nên anh vẫn là nhanh chóng di dời người của Hồng bang đi, tôi sợ chậm liền sẽ không kịp. Cố ý lòng tốt tới nhắc nhở anh một tiếng."

Nói xong, đối phương liền tắt điện thoại.

Đào Quang Dục tức giận tới mức trực tiếp đập điện thoại xuống đất, điện thoại bị đập nát nhừ, anh chợt quát lên: "Gọi Đào Quang Hách tới gặp tôi! Thông báo tất cả đường chủ đến sân trước tập hợp!"

"Lão đại, xảy ra chuyện gì?" Một cấp dưới nơm nớp lo sợ mà hỏi thăm.

"Nói nhảm cái rắm, làm cậu đi gọi liền đi gọi!"

"Vâng!"

Bên kia điện thoại, Diệp Hải tắt điện thoại, bên trong ánh mắt tràn đầy u ám.

Lính đánh thuê nước ngoài ở một bên dùng tiếng Anh nói chuyện với Diệp Hải.

"Xác định Lãnh Kỳ Duệ không chết cũng tàn phế sao?"

"Đương nhiên. Chỗ tôi có video làm chứng, anh cần đưa video cho Độc Hạt nhìn sao?"

"Có."

Sau đó Diệp Hải liền gửi video cho đối phương.

Đối phương nhìn video kia một chút, khóe môi giơ lên một nụ cười hài lòng, "Rất tốt, Độc Hạt đại nhân nhất định sẽ có thưởng lớn. Đưa anh ra ngoài, thật đúng là một cử chỉ sáng suốt."

"Hiện tại bên Lãnh Kỳ Duệ xảy ra chuyện, phòng thủ bên thủ đô nhất định sẽ có chỗ hổng. Các người có thể tìm người xử lý hai lão già nhà họ Lãnh, như vậy, nhà họ Lãnh liền không có trụ cột. Hai lão già kia vừa chết, hai người cô nhà họ Lãnh tất nhiên sẽ nhìn chằm chằm nhà họ Lãnh, trong nháy mắt nhà họ Lãnh liền sẽ lâm vào cục diện bế tắc, các người liền có thể trắng trợn thu mua cổ phiếu nhà họ Lãnh."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 967: Bị đánh

"Anh xác định?"

"Tôi xác định. Em gái Lãnh Tấn Bằng là một người mê trai, không có não lại bành trướng, nếu như người của các người có thể thẩm thấu bà ta, tuyệt đối có thể không cần tốn nhiều sức mà khống chế cổ phiếu của Lãnh thị. Chờ các người nắm Lãnh thị trong tay, cho dù Lãnh Tấn Bằng là tư lệnh, cũng nhất định sẽ phải tìm giúp đỡ bên ngoài. Đến lúc đó nhà họ Xích cũng sẽ trợ giúp nhà họ Lãnh. Đến lúc đó các người còn sợ không có cơ hội giao thiệp với nhà họ Xích sao?"

Người kia nghe xong, ha ha ha mà nở nụ cười.

"Tốt. Chỉ bằng tình báo này của anh, nhất định có thể vào mắt Độc Hạt. Trở thành người đứng bên cạnh Độc Hạt đã ở trong tầm tay."

Hồng bang, sân trước.

Một đám cao tầng đã tụ tập ở sân trước, lại duy chỉ thiếu Đào Quang Hách.

"Đào Quang Hách đâu?" Đào Quang Dục tức giận hỏi.

"Nhị thiếu cùng Tề tiểu thư đi ra ngoài, biết ngài tìm cậu ấy, cậu ấy nói trong vòng nửa giờ tuyệt đối sẽ trở về. Hiện tại đã qua 20 phút, nhiều nhất trong vòng 10 phút cậu ấy nhất định sẽ trở về."

"Nhị thiếu trở về! Lão đại, nhị thiếu trở về!"

Một tên tiểu lâu la đột nhiên xông tới bẩm báo. Đào Quang Dục nghe xong, tức giận quát: "Làm nó nhanh chóng cút vào cho tôi!"

Tiếng nói vừa dứt, Đào Quang Hách mang theo vợ chưa cưới là Tề Tiểu Điềm đang cầm bao lớn bao nhỏ đồ vật trong tay tiến đến.

Tề Tiểu Điềm là người mẫu trẻ nổi danh, dáng dấp vẫn là tương đối có thể. Vì theo đuổi cô, Đào Quang Hách dốc không ít vốn liếng.

"Anh cả, anh sao vậy? Em cùng Tiểu Điềm đều chuẩn bị ở bên ngoài ăn cơm, kết quả bị anh gọi trở về."

Mặc dù Đào Quang Hách chỉ là em trai bang chủ Hồng bang, nhưng mà ba mẹ bọn họ đều mất khi bọn họ còn nhỏ, anh trai nuôi anh lớn lên giống như một người ba, có thể nói là tương đối thương anh, chưa từng nổi giận trách móc nặng nề với anh.

Nhưng mà hôm nay, sau khi thanh âm của Đào Quang Hách vừa dứt, Đào Quang Dục lại là một cái bàn tay đánh lên mặt anh, trực tiếp đạp Đào Quang Hách làm anh lảo đảo một cái, cuối cùng trọng tâm không ổn, trực tiếp ngã xuống trên mặt đất.

"Anh, anh đánh em làm gì? Anh có biết hôm nay em kiếm cho Hồng bang bao nhiêu tiền hay không?"

Nhìn bộ dáng đạp phải bom còn vô cùng vui vẻ của Đào Quang Hách, Đào Quang Dục liền tức giận đến muốn nôn ra máu.

"Không phải liền là 1000 vạn sao?"

Đào Quang Hách khẽ giật mình, "Tại sao anh biết?"

"Ha hả" Đào Quang Dục cười lạnh: "Tại sao tôi lại biết.. Mẹ nó cậu có biết cũng bởi vì cậu có thù với 'Một kỹ nữ nhân tài' kia, cậu đi dạy dỗ người ta, làm Hồng bang gặp phải tai họa lớn như thế nào không?"

Đào Quang Hách khẽ giật mình, "Anh, sao.. Thế nào?"

Dù sao Đào Quang Dục sẽ không tuỳ tiện nổi giận với anh.

Nhưng mà hiện tại, đối phương lại là trực tiếp gầm thét.

Đào Quang Hách cũng có chút không bình tĩnh.

"Chuyện gì? Cậu thật đứng là tên ngu ngốc, cả ngày cậu cũng chỉ biết cua gái cua đến đầu óc bị phân điền có phải hay không? Cậu có biết tên 'Một kỹ nữ nhân tài' mà hôm nay cậu làm người ta đi đánh kia là ai không? Ngay cả đối phương là ai cậu đều không điều tra rõ ràng, người ta cho cậu một ngàn vạn, cậu liền cho là bản thân kiếm lời, cậu.."

Đào Quang Dục mắng đến cuối cùng đều giận đến mức không biết nên mắng gì, một chân đạp vào ngực Đào Quang Hách, Đào Quang Hách bị đạp đến trực tiếp đạp lăn ra ngoài.

"A -- Anh cả, tại sao anh có thể đạp Quang Hách?"

Một người phụ nữ ở phía dưới kêu một tiếng, bỏ rơi bao lớn bao nhỏ đồ vật trong tay liền vọt lên, ý đồ dìu dắt Đào Quang Hách bị đạp lăn đứng lên.

Kết quả cô vừa mới ngồi xổm xuống, Đào Quang Dục không lưu tình chút nào, nâng lên một chân liền đạp lên ngực Tề Tiểu Điềm, Tề Tiểu Điềm cũng bị đạp bay.

Tề Tiểu Điềm đột nhiên bị thương nặng, cả người đều là ngây ngốc. Hét thảm một tiếng nằm rạp trên mặt đất, căn bản không dậy nổi.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 968: Rút lui

Đào Quang Dục dắt tóc lôi kéo Tề Tiểu Điềm, đối khuôn mặt của cô, không chút nào thương hương tiếc ngọc mà cho cô mấy cái tát "Ba ba ba ba".

Thật tốt một cái người mẫu trẻ, lập tức bị đánh đến mức răng đều bị đánh rớt, trực tiếp bị đánh thành một cái đầu heo.

"Anh! Anh làm gì? Tiểu Điềm là vợ chưa cưới của em, anh không thể tôn trọng cô ấy một chút sao?"

Đào Quang Hách thấy thế, lập tức đứng lên muốn đi giải cứu Tề Tiểu Điềm.

"Tôn trọng?" Đào Quang Dục tức giận đến mức lại đạp Đào Quang Hách một chân.

Mặc dù anh em nhà họ Đào là anh em ruột, nhưng mà Đào Quang Dục trời sinh liền cường tráng hơn Đào Quang Hách rất nhiều, cho nên dưới vũ lực của Đào Quang Dục, Đào Quang Hách căn bản là không chèo chống được, lại là bị một chân đạp lăn.

"Đều nói với cậu người phụ nữ này dáng dấp yêu mị, hồng nhan họa thủy, cậu lại không nghe. Hiện tại tốt! Chỉ là vì một người phụ nữ, cậu đánh 'Một kỹ nữ nhân tài', cậu có biết tên thật của cậu ta là Lãnh Kỳ Duệ, thân phận của cậu ta là con trai tư lệnh hay không?"

Đào Quang Hách khẽ giật mình, trừng mắt, lập tức cũng là cảm nhận được không tốt.

Mà bên trong Hồng bang cũng có mấy đường chủ biết chuyện này, thế nhưng mà nghĩ đến thù lao một ngàn vạn, bọn họ cũng lập tức làm chuyện này giúp đỡ nhị thiếu.

Ai ngờ, địa vị của đối phương lại lớn như thế!

"Cậu vì một người mẫu, vậy mà không chút do dự làm hỏng cơ nghiệp mà ba mẹ lập nên. Quả thực hai từ ngu xuẩn đều không đủ để hình dung sự ngu xuẩn của cậu!"

Đào Quang Hách bị dọa thảm rồi, nghĩ đến hậu quả mà Hồng bang có khả năng phải gánh chịu, thanh âm đều có chút phát run.

"Anh.. Anh.. Có phải là có nhầm lẫn gì hay không?"

Đào Quang Dục bị chọc giận quá mà cười lên.

"Tôi lầm? Vừa rồi người chuyển một ngàn vạn cho cậu kia gọi điện thoại cho tôi, làm tôi lập tức di dời Hồng bang, nếu không Hồng bang lập tức sẽ bị chèn ép, giải tán. Cậu cảm thấy người kia có tiền còn có bản lĩnh như vậy, vì sao không tự mình đi giải quyết 'Một kỹ nữ nhân tài' kia, mà muốn tìm cậu?"

Đào Quang Hách nghĩ nghĩ, phẫn hận quát người ở phía dưới: "Tra cho tôi! Lập tức tra id gửi tiền cho tôi, tôi muốn biết là ai lợi dụng Hồng bang! Tôi muốn giết anh ta!"

"Ngậm miệng đi!"

Đào Quang Dục quả thực là bị tên em trai ngu xuẩn phá nhà này làm cho tức giận đến không nói nên lời.

"Người ta đều có thể diễu võ giương oai gọi điện thoại cho tôi, để cho tôi chuyển dời trận địa, cậu cảm thấy người ta có thể để cậu tra được trên người anh ta sao? Ngu xuẩn!"

Đào Quang Hách: "..."

"Lão đại, vậy chúng ta nên xử lý chuyện này như thế nào?" Một đám đường chủ cùng các anh em trong tổng bộ ở phía dưới cũng có chút luống cuống.

Dù sao lần này bọn họ trêu chọc phải chính là quân đội.

"Chẳng lẽ chúng ta thật muốn chuyển dời thậm chí giải tán?" Một vị đường chủ tức giận hỏi.

"Các anh em!" Đào Quang Dục đẩy ra Tề Tiểu Điểm ở trong tay đã bị đánh đến mức ngay cả khóc cũng không dám khóc ra, cúi đầu với một đám anh em bán mạng đi theo anh.

"Chuyện này là từ em trai tôi gây nên, vậy chuyện này chính là tôi sai, tôi nhất định sẽ phụ trách với mọi người. Thế nhưng mà bởi vì chúng ta đắc tội quân đội, trước mắt xem ra là nhất định phải chuyển dời. Hiện tại, chúng ta trước tiên là giải tán, chờ chúng ta tìm tới lối ra, một lần nữa chế tạo thân phận, tôi sẽ lập tức thông báo cho mọi người. Đến lúc đó mọi người lại đến thành thị mới. Nhân viên của chúng ta không có biến động, tài vụ không có biến động, cho dù là bắt đầu lại từ đầu, ngay từ đầu chúng ta cũng sẽ là một đầu cự long. Mọi người nói, có phải hay không?"

Nhưng mà, từ trước đến nay bang phái một hô trăm ứng, giờ phút này lại không có mấy người trả lời.

Ở Thanh thị, Hồng bang xem như bang phái lớn đứng đầu, mặc dù Thanh thị ở tỉnh H cũng không phải là trung tâm thành thị, nhưng lại là thành thị phát triển.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 969: Muốn đi

Những năm gần đây, tất cả mọi người dựa vào Hồng bang ở Thanh thị mà an gia lập nghiệp, mặc dù làm chính là xã hội đen, nhưng lại đã có sản nghiệp cùng quy mô tương đương của bản thân.

"Người của chúng ta có thể đi, nhưng mà sản nghiệp ở Thanh thị phải làm sao bây giờ? Chờ quân đội đến niêm phong tất cả cửa hàng, phòng trò chơi, KTV cùng quán bar của chúng ta sao?"

"Lão đại, chúng tôi đi theo anh lâu như vậy, chỉ vì đứa em trai ngu xuẩn này, anh liền muốn không để ý tới các anh em sao?"

"Các anh em, vậy mọi người muốn làm sao bây giờ?" Giờ phút này Đào Quang Dục một bộ nghĩa bạc vân thiên, cái gì cũng có thể thương lượng hỏi.

"Đương nhiên là ai làm thì người đó đi chịu!"

"Đúng vậy, chỉ cần anh đưa Đào Quang Hách cùng Tề Tiểu Điềm đến cục cảnh sát, để hai người bọn họ gánh chịu chuyện này, sau đó chúng ta giao một ngàn vạn ra, lại nộp tiền thuốc men cho Lãnh thiếu, cho dù là quân đội, cũng không thể làm loạn đi?"

Hiện tại Đào Quang Hách cùng Tề Tiểu Điềm cũng đã bị dọa ngốc.

Bọn họ như thế nào cũng không thể tưởng được, chẳng qua chỉ là chơi một trò chơi, không biết sao lại xui xẻo như vậy gặp gỡ con trai của tư lệnh quân đội?

"Không không, anh, anh không thể giao em ra! Em không muốn ngồi tù, em sẽ bị chơi chết!" Đào Quang Hách bị dọa đến mức nhanh chóng quỳ gối trước mặt Đào Quang Dục, ôm chân của anh, khóc đến mức nước mắt nước mũi đều đi ra.

Tề Tiểu Điềm càng là bị dọa đến mức phát run, khóc đến khàn cả giọng.

"Chuyện là do cậu gây ra, cậu không đi gánh chịu, chẳng lẽ còn thật đúng là muốn hủy đường sống của tất cả mọi người trong Hồng bang sao?"

Người phía dưới gầm thét.

Dính đến ích lợi của mình, ai cũng không phải cái gì, ai cũng không muốn nhường bước.

"Mọi người, có thể nghe tôi nói một câu được không?"

Đào Quang Dục chờ người ở phía dưới an tĩnh, rồi mới lên tiếng: "Người tên Lãnh Kỳ Duệ mà tôi vừa nói với các người, cậu ta không chỉ có thân phận là con trai của tư lệnh quân đội, dù sao nếu như chỉ có một thân phận như thế, tôi nhất định sẽ đưa Đào Quang Hách đến cục cảnh sát, để chính nó gánh chịu. Nhưng mà.. Người tên Lãnh Kỳ Duệ này, cậu ta vẫn là thiếu gia của hào môn bậc hai ở thủ đô. Nhà họ Lãnh ở thủ đô, mọi người có thể tra một chút, trong toàn bộ hào môn bậc hai, sự tồn tại của nhà họ Lãnh tương đối cao. Tôi cũng nói luôn với mọi người, Lãnh Kỳ Duệ là đích tôn duy nhất của nhà họ Lãnh. Một khi tàn phế, cho dù bên phía quân đội sẽ bỏ qua chúng ta, nhà họ Lãnh gia sẽ bỏ qua cho chúng ta sao? Cho dù quân đội sẽ không niêm phong sản nghiệp của chúng ta, nhà họ Lãnh sẽ không ra tay sao? Chỉ sợ chờ đến bọn họ ra tay, sẽ ác hơn cả quân đội ra tay. Thậm chí, nhà họ Lãnh sẽ trực tiếp đè chuyện này xuống không báo, sau đó tự mình ra tay. Hiện tại mọi người còn nói tôi giao Đào Quang Hách cho cục cảnh sát là biện pháp tốt nhất sao?"

Phía dưới một mảnh trầm mặc.

"Vậy trong tài khoản của anh hẳn là còn có một khoản tiền rất lớn. Anh chia số tiền này cho chúng tôi, chuyện này coi như xong."

"Đây là khẳng định. Chẳng qua.. Vừa rồi người ra thù lao một ngàn vạn muốn tính mạng của Lãnh Kỳ Duệ kia nói, khả năng ngày mai Hồng bang liền sẽ bị quân đội để mắt tới. Nếu như bây giờ không rút lui, sợ là tất cả mọi người chúng ta đều không có thời gian." Đào Quang Dục từng chút từng chút mà lừa dối.

"Kỳ thật tôi nghĩ tới giao số tiền kia cho mọi người, thế nhưng mà các người nói, tôi giao tiền cho ai, tất cả mọi người các người có thể yên tâm sao?"

Phía dưới một mảnh trầm mặc.

Vốn dĩ Hồng bang có thể phát triển được tốt như vậy, là bởi vì Đào Quang Dục biết cách quản người, người phía dưới, giữa những người cùng cấp đều không tín nhiệm lẫn nhau, duy nhất tín nhiệm, cũng chỉ có người lão đại là bang chủ như anh.

"Tôi sẽ tránh né quân đội một đoạn thời gian, nếu như mọi người không sợ bị tôi liên lụy, có thể đi theo tôi, dù sao số tiền kia, tôi nhất định sẽ chờ mọi người tề tựu lại sau đó phân chia. Cho nên hiện tại, việc cấp bách của chúng ta chính là rút lui. Chỉ có.."

"Rút lui? Làm em trai tôi bị thương, liền muốn đi như vậy?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 970: Đây là thông báo

Một thanh âm lạnh lùng của một người đàn ông vang lên ở sân trước, theo thanh âm này vang lên, còn có một tiếng nổ vang trầm.

Thanh thị trời nắng nửa tháng, đêm hôm nay rốt cục trời mưa.

Eden mặc một thân tây trang cao định trăm vạn đi tới, trên cổ tay treo một cái ô, trên ô còn chảy xuống nước mưa, mà trên người anh lại là sạch sẽ chỉnh tề, giống như một vị thân sĩ cao quý nhất nước Y.

Con ngươi Đào Quang Dục bỗng nhiên thít chặt, cho dù đối phương chỉ có một người, thế nhưng mà khí thế mạnh mẽ này lại làm anh không thể không suy nghĩ kỹ rồi mới làm.

"Các hạ là người nào?"

Eden đi đến chính giữa sân trước mới dừng lại thân hình đang tiếp tục đi về phía trước, căn bản không quản khi người của Hồng bang nhường ra một lối đi cho anh đồng thời cũng phong kín đường lui của anh, đứng vững, khí thế thẳng tắp, vẫn vô cùng thân sĩ như trước nói: "Tự giới thiệu bản thân một chút, tôi là Eden, anh trai ruột của Lãnh Kỳ Duệ."

A..

Đám người có chút ngốc.

Mẹ các người thực biết sinh, một người là người châu Á thuần chủng, một người là người châu Âu thuần chủng.

Một đường chủ ở phía dưới đột nhiên nghĩ đến cái gì, mở to hai mắt nhìn nói: "Anh.. Anh là Eden tiên sinh? Phó chủ tịch, tổng giám đốc chấp hành của Thiên Hằng Trí Địa?"

Con mắt của Đào Quang Dục cũng vì vậy mà trừng lớn.

Thiên Hằng Trí Địa?

Đây chính là hào môn quốc tế!

Đào Quang Hách cùng Tề Tiểu Điềm đang ngã trên mặt đất, giờ phút này trong lòng cũng là càng nghĩ càng sợ.

Như thế nào cũng không nghĩ tới "Một kỹ nữ nhân tài" kia lại có bối cảnh mạnh mẽ như vậy.

"Đúng vậy." Eden gật đầu, hỏi gì đáp nấy, vẫn thân sĩ như cũ.

"Như vậy Eden tiên sinh, ngài đến Hồng bang chúng tôi là có chuyện gì muốn chỉ giáo sao?"

"Tôi không phải đến chỉ giáo, tôi là tới lấy lại công bằng cho em trai tôi. Hồng bang các người làm em trai tôi bị thương, không thể cứ bỏ qua như vậy đi?"

Đào Quang Dục không rõ vì sao tìm đến không phải quân đội, cũng là không phải người nhà họ Lãnh, lại là phó chủ tịch Thiên Hằng Trí Địa, nhưng mặc kệ là cái nào, đều không phải anh có thể đắc tội.

"Nếu Eden tiên sinh đã tìm tới, chắc hẳn trong lòng cũng có so đo. Không dối gạt Eden tiên sinh, tôi cũng là vừa mới biết em trai tôi làm chuyện này, vừa rồi tôi cũng đã dạy dỗ nó, chắc hẳn nó cũng đã ý thức được sai lầm của mình rồi. Cho nên còn xin Eden tiên sinh giơ cao đánh khẽ, cần bao nhiêu tiền thuốc men, Hồng bang chúng tôi nhất định sẽ không chối từ."

"Tiền, thuốc, men?" Eden mặt không biểu tình, trong khí chất thân sĩ dần dần bắt đầu tràn ngập chút hơi thở của sự tử vong.

"Làm em trai tôi bị thương thành như vậy, đền bù một chút tiền thuốc men liền xong rồi? Hồng bang chủ trà trộn trên đường nhiều năm như vậy, chẳng lẽ là đang chơi đóng vai? Hoặc là, Hồng bang chủ cảm thấy em trai tôi thiếu chút tiền thuốc men ấy?"

Trong nháy mắt sắc mặt của Đào Quang Dục liền khó coi xuống dưới.

"Vậy anh còn muốn thế nào? Người đã bị đánh, tôi cũng không có cách nào, ngoại trừ bồi tiền thuốc men, chẳng lẽ còn muốn tính mạng của Đào Quang Hách sao?"

"Tôi chính là đến lấy mạng của cậu ta. Làm em trai tôi bị thương, cậu ta còn có tư cách cùng mặt mũi gì mà sống trên thế giới này?"

Đào Quang Dục: "!"

Đám người: "!"

"Anh! Anh, cứu em! Em không muốn chết!.."

Sau khi Đào Quang Hách cầu Đào Quang Dục, lại nhìn về phía Eden: "Cậu ta lại không có bị đánh chết, anh có tư cách gì mà muốn mạng của tôi? Cho dù là ngồi tù, tôi cũng sẽ không bị phán tử hình."

"Cậu không có cơ hội ngồi tù. Bởi vì cậu làm em trai tôi bị thương."

Dứt lời, Eden nhìn về phía Đào Quang Dục, "Hồng bang chủ, tôi không phải đến đàm phán với anh, tôi là tới chấp hành chuyện này."
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back