Bài viết: 2 

Chương 60: Bộ dáng của người làm chủ
[HIDE-THANKS]Chớp mắt một cái đã tới ngày mồng tám tháng chạp.
Lâm Thanh Hòa đã sớm chuẩn bị tốt nguyên liệu để nấu cháo Lạp Bát. Sáng sớm đã dậy nấu cháo, chờ bọn đại oa thức dậy thì nồi cháo vừa chín tới.
Hương thơm ngọt ngào.
Nhưng độ ngọt chỉ vừa phải mà thôi, bản thân cô cũng không thích ăn ngọt, cho nên không bỏ nhiều đường.
Cháo Lạp Bát này đã sẵn sàng, đầu tiên Lâm Thanh Hòa múc ra một bát lớn trước, kêu Chu Thanh Bách đem đến nhà lão Chu gia.
Cô dám cam đoan, món cháo Lạp Ba này là cô nấu ngon nhất, nguyên liệu nhiều vị ngon dịu nhẹ, còn có thể không ngon sao?
Nhà lão Chu gia bên này cũng có nấu, nhưng nguyên liệu rất tùy ý. Tất nhiên không thể so sánh cháo của Lâm Thanh Hòa mang đến được.
Nhưng cha mẹ Chu không có ăn mảnh, vẫn là chia xuống dưới cho mấy đứa cháu tôn tử một miếng, còn mấy đứa cháu gái thì không có.
"Cuộc sống của nhà tứ đệ muội quả là không thể chê" Nhị tẩu ngửi được mùi vị ngọt ngào từ món cháo Lạp Bát mà bọn nhỏ đã ăn, nói.
Tất nhiên giọng điệu có mang theo một chút ai oán.
Đại tẩu và tam tẩu không nói gì. Vì trước mắt tam tẩu chưa có con trai, cho nên con gái của cô cũng được ăn. Ăn cháo Lạp Bát của người ta, còn dám nói nhà người ta không tốt. Việc này tam tẩu không làm được.
Đại tẩu cũng như vậy, cô nhìn bụng tam tẩu nói: "Cảm giác ra sao?"
Bụng tam tẩu đã rất lớn, cảm giác rất rõ trong mấy ngày gần đây.
"Có lẽ sắp ra rồi" Tam tẩu nói.
Cô cảm giác được bản thân mình sắp sinh em bé.
Mẹ Chu ăn cháo Lạp Bát xong liền tới nói chuyện cùng Lâm Thanh Hòa. Khi bà tới cũng là lúc Lâm Thanh Hòa cùng Chu Thanh Bách và mấy đứa nhỏ đang ăn cháo.
Bọn đại oa đặc biệt rất phấn khích, cháo Lạp Bát này thật sự là ăn quá ngon.
Bên trong là hạt kê vàng, gạo nếp, gạo trắng, gạo kê, đậu phộng, đậu đỏ, hạt dẻ cùng với táo đỏ, bỏ thêm đường trắng và đường đỏ, đặc biệt ngon ngọt.
Ba anh em uống đến thỏa mãn.
Ngay cả Chu Thanh Bách, hắn cũng thật sự bái phục tay nghề của cô.
Trên thực tế, từ sau khi hắn trở về, một ngày ba bữa Lâm Thanh Hòa đều nấu toàn món ngon, nào có bữa ăn nào khiến hắn không hài lòng?
Điều duy nhất khiến hắn bất đắc dĩ chính là, vợ hắn không cho hắn cùng nằm chung một ổ chăn. Đây đúng là khổ hình, hắn trông đợi một ngày nào đó hắn có thể thoát khỏi điều này.
"Mẹ, người đã ăn qua chưa?" Lâm Thanh Hòa liền hô.
"Đã ăn, không cần để ý đến ta, các ngươi cứ ăn đi" Mẹ Chu nói.
Ngay cả khi mẹ Chu nói đã ăn rồi, thì Lâm Thanh Hòa vẫn đi vào lấy một cái chén khác ra cho mẹ Chu. Múc cho mẹ Chu một chén, để bà cùng ăn với gia đình mình.
Mẹ Chu thấy thái độ này hiện tại của vợ lão tứ thì rất hài lòng. Tuy rằng tật xấu tiêu tiền ăn xài phung phí không bỏ được, nhưng không thể không nói, chăm sóc con trai của bà và ba đứa cháu đều rất tốt, thật sự không thể nào so sánh với người ngoài.
Mẹ Chu cũng liền ngồi xuống cùng ăn, nói đến chuyện của tam tẩu.
"Bên ta không thành vấn đề, đến lúc đó đi nói một tiếng là được" Lâm Thanh Hòa gật đầu nói.
"Đây là tiền đưa trước cho ngươi" Mẹ Chu nói.
Lâm Thanh Hòa liếc mắt nhìn Chu Thanh Bách một cái, thấy hắn không nói gì liền nhận lấy, nói: "Chân heo không cần nhiều như vậy, đến lúc đó ta mua cho tam tẩu một ít thịt mang về, dù sao ở cữ cũng cần phải ăn chút thịt".
Mẹ Chu đưa cho cô năm đồng tiền.
"Ngươi xem mà mua" Mẹ Chu gật đầu nói.
Vốn dĩ cuối năm sẽ chia thêm thịt thêm một lần nữa, nhưng cũng không nhất định phải vào cuối năm. Hơn nữa hiện tại không ăn uống được gì. Nếu sau sinh ăn thịt thì cũng không nhất thiết sẽ có sữa.
Lâm Thanh Hòa hiểu. Cho nên buổi sáng ngày mai trời còn chưa sáng, Chu Thanh Bách đã đạp xe đạp trở về. Nhân tiện mua về năm cân thịt mỡ, sáu cái móng heo cùng với ba cân thịt ba chỉ, mấy cái xương sường và đuôi heo trở về.
Còn Lâm Thanh Hòa thì vẫn còn nằm ngủ trong ổ chăn ấm áp.
Vốn dĩ cô muốn đi nhưng Chu Thanh Bách không cho, kêu cô ngủ thêm đi. Lâm Thanh Hòa cũng không khách khí, để cho hắn tự đi luôn.
Mang về đủ thứ thịt liền để Lâm Thanh Hòa tự phân chia.
Lâm Thanh Hòa chiếu theo năm đồng tiền mà mẹ Chu đưa để chia ra cho cân xứng. Cho hai cân thịt mỡ, cho hai cái móng heo, còn dư lại bốn cái để nhà mình ăn. Thịt ba chỉ cho một cân, xương sườn cho một cây.
Như vậy cũng đã phù hợp với số tiền năm đồng rồi.
Hơn nữa đây là ở nông thôn, nếu mua ở chợ đen thì năm đồng kia đã không mua được nhiều như vậy.
Mấy thứ này được Lâm Thanh Hòa đựng trong một cái giỏ, còn bỏ thêm tảo bẹ. Sau đó mang đến nhà Chu gia, nhân tiện nhìn xem tam tẩu.
Bụng tam tẩu hiện tại thật không nhỏ nha. Lâm Thanh Hòa nhìn thấy có chút run sợ, may mắn thay cô không cần phải sinh con nữa, nếu không không có cách nào tưởng tượng nổi.
"Ta mang lại đây hai cái móng heo, chờ sau sinh hãy ăn. Thịt mỡ cùng thịt ba chỉ kia là mua theo tiền của mẹ Chu đưa. Xương sườn kia ta đã nhờ đại tẩu hầm với tảo bẹ. Đây là ta cho riêng ngươi, một mình cứ ăn hết là được" Lâm Thanh Hòa nói.
Sau đó nói với đại tẩu: "Chờ đại tẩu ngươi sắp sinh, ta cũng mua cho ngươi"
Cô đối với hai chị em dâu đại tẩu và tam tẩu rất có hảo cảm. Cho nên lúc này các cô ấy ở đây tỏ vẻ khách khí, không phải cũng là thái độ của một mối quan hệ sao?
"Không cần, tốn rất nhiều tiền" Đại tẩu cười nói.
"Cũng chỉ tốn có một lần, không có bao nhiêu đâu" Lâm Thanh Hòa nói.
Chờ Lâm Thanh Hòa đi về, tam tẩu liền nói: "Mẹ của Chu Khải ngày càng ra dáng người làm chủ gia đình"
"Khá tốt" Đại tẩu gật đầu, nói.
Đại tẩu liền đem xương sườn của Lâm Thanh Hòa, nấu cho tam tẩu trước mặt mọi người. Chủ yếu là cho nhị tẩu nhìn thấy, đỡ phải khiến cô ấy lắm miệng, nói ra nói vào.
Nhị tẩu không nói gì, chỉ là sắc mặt không được tốt mà thôi. Trước kia thời điểm cô mang thai, sao không thấy Lâm Thanh Hòa tỏ vẻ như này?
Thế nhưng hiện tại lại cho tam tẩu một cây xương sườn. Tuy rằng xương sườn không nhiều thịt, nhưng vẫn là câu nói kia, đầu năm nay có một chút nước và dầu là thứ tốt nhất, mang đến một cây xương sườn thì ai không cần chứ?
Nhưng những người còn lại ở Chu gia cũng chưa nói gì. Mấy anh em Chu gia đều cảm thấy, nhà lão tứ gia hiện tại đang xảy ra chuyện gì vậy nhỉ?
Những việc này của Lâm Thanh Hòa, cũng không hòa nhập với nhà Chu gia quá nhiều. Cô chỉ là không hiểu được, Chu Thanh Bách này sao lại thích ăn đuôi heo như vậy?
Đuôi heo được Lâm Thanh Hòa hầm với đậu nành, cô chỉ uống một chút canh, còn lại mấy thứ khác đều không ăn.
Chu Khải thật ra không từ chối đuôi heo, gặm vài cái rất vui vẻ. Còn lại Chu Thanh Bách ăn hết.
Đối với thịt mỡ lớn, Lâm Thanh Hòa cắt thành những khối nhỏ, sau đó đem bỏ vào chảo làm ra dầu. Dư lại tóp mỡ cô liền múc ra, xào với trứng gà cùng cải trắng, trực tiếp làm nhân bánh bao.
Bởi vì có Chu Thanh Bách ở nhà ăn như vậy, Lâm Thanh Hòa một chút cũng không làm ít. Hơn nữa hiện tại trời rất lạnh, để lâu không sợ bị hư. Muốn ăn có thể hấp lại, còn có thể bỏ vào canh, đều rất tiện.[/HIDE-THANKS]
Lâm Thanh Hòa đã sớm chuẩn bị tốt nguyên liệu để nấu cháo Lạp Bát. Sáng sớm đã dậy nấu cháo, chờ bọn đại oa thức dậy thì nồi cháo vừa chín tới.
Hương thơm ngọt ngào.
Nhưng độ ngọt chỉ vừa phải mà thôi, bản thân cô cũng không thích ăn ngọt, cho nên không bỏ nhiều đường.
Cháo Lạp Bát này đã sẵn sàng, đầu tiên Lâm Thanh Hòa múc ra một bát lớn trước, kêu Chu Thanh Bách đem đến nhà lão Chu gia.
Cô dám cam đoan, món cháo Lạp Ba này là cô nấu ngon nhất, nguyên liệu nhiều vị ngon dịu nhẹ, còn có thể không ngon sao?
Nhà lão Chu gia bên này cũng có nấu, nhưng nguyên liệu rất tùy ý. Tất nhiên không thể so sánh cháo của Lâm Thanh Hòa mang đến được.
Nhưng cha mẹ Chu không có ăn mảnh, vẫn là chia xuống dưới cho mấy đứa cháu tôn tử một miếng, còn mấy đứa cháu gái thì không có.
"Cuộc sống của nhà tứ đệ muội quả là không thể chê" Nhị tẩu ngửi được mùi vị ngọt ngào từ món cháo Lạp Bát mà bọn nhỏ đã ăn, nói.
Tất nhiên giọng điệu có mang theo một chút ai oán.
Đại tẩu và tam tẩu không nói gì. Vì trước mắt tam tẩu chưa có con trai, cho nên con gái của cô cũng được ăn. Ăn cháo Lạp Bát của người ta, còn dám nói nhà người ta không tốt. Việc này tam tẩu không làm được.
Đại tẩu cũng như vậy, cô nhìn bụng tam tẩu nói: "Cảm giác ra sao?"
Bụng tam tẩu đã rất lớn, cảm giác rất rõ trong mấy ngày gần đây.
"Có lẽ sắp ra rồi" Tam tẩu nói.
Cô cảm giác được bản thân mình sắp sinh em bé.
Mẹ Chu ăn cháo Lạp Bát xong liền tới nói chuyện cùng Lâm Thanh Hòa. Khi bà tới cũng là lúc Lâm Thanh Hòa cùng Chu Thanh Bách và mấy đứa nhỏ đang ăn cháo.
Bọn đại oa đặc biệt rất phấn khích, cháo Lạp Bát này thật sự là ăn quá ngon.
Bên trong là hạt kê vàng, gạo nếp, gạo trắng, gạo kê, đậu phộng, đậu đỏ, hạt dẻ cùng với táo đỏ, bỏ thêm đường trắng và đường đỏ, đặc biệt ngon ngọt.
Ba anh em uống đến thỏa mãn.
Ngay cả Chu Thanh Bách, hắn cũng thật sự bái phục tay nghề của cô.
Trên thực tế, từ sau khi hắn trở về, một ngày ba bữa Lâm Thanh Hòa đều nấu toàn món ngon, nào có bữa ăn nào khiến hắn không hài lòng?
Điều duy nhất khiến hắn bất đắc dĩ chính là, vợ hắn không cho hắn cùng nằm chung một ổ chăn. Đây đúng là khổ hình, hắn trông đợi một ngày nào đó hắn có thể thoát khỏi điều này.
"Mẹ, người đã ăn qua chưa?" Lâm Thanh Hòa liền hô.
"Đã ăn, không cần để ý đến ta, các ngươi cứ ăn đi" Mẹ Chu nói.
Ngay cả khi mẹ Chu nói đã ăn rồi, thì Lâm Thanh Hòa vẫn đi vào lấy một cái chén khác ra cho mẹ Chu. Múc cho mẹ Chu một chén, để bà cùng ăn với gia đình mình.
Mẹ Chu thấy thái độ này hiện tại của vợ lão tứ thì rất hài lòng. Tuy rằng tật xấu tiêu tiền ăn xài phung phí không bỏ được, nhưng không thể không nói, chăm sóc con trai của bà và ba đứa cháu đều rất tốt, thật sự không thể nào so sánh với người ngoài.
Mẹ Chu cũng liền ngồi xuống cùng ăn, nói đến chuyện của tam tẩu.
"Bên ta không thành vấn đề, đến lúc đó đi nói một tiếng là được" Lâm Thanh Hòa gật đầu nói.
"Đây là tiền đưa trước cho ngươi" Mẹ Chu nói.
Lâm Thanh Hòa liếc mắt nhìn Chu Thanh Bách một cái, thấy hắn không nói gì liền nhận lấy, nói: "Chân heo không cần nhiều như vậy, đến lúc đó ta mua cho tam tẩu một ít thịt mang về, dù sao ở cữ cũng cần phải ăn chút thịt".
Mẹ Chu đưa cho cô năm đồng tiền.
"Ngươi xem mà mua" Mẹ Chu gật đầu nói.
Vốn dĩ cuối năm sẽ chia thêm thịt thêm một lần nữa, nhưng cũng không nhất định phải vào cuối năm. Hơn nữa hiện tại không ăn uống được gì. Nếu sau sinh ăn thịt thì cũng không nhất thiết sẽ có sữa.
Lâm Thanh Hòa hiểu. Cho nên buổi sáng ngày mai trời còn chưa sáng, Chu Thanh Bách đã đạp xe đạp trở về. Nhân tiện mua về năm cân thịt mỡ, sáu cái móng heo cùng với ba cân thịt ba chỉ, mấy cái xương sường và đuôi heo trở về.
Còn Lâm Thanh Hòa thì vẫn còn nằm ngủ trong ổ chăn ấm áp.
Vốn dĩ cô muốn đi nhưng Chu Thanh Bách không cho, kêu cô ngủ thêm đi. Lâm Thanh Hòa cũng không khách khí, để cho hắn tự đi luôn.
Mang về đủ thứ thịt liền để Lâm Thanh Hòa tự phân chia.
Lâm Thanh Hòa chiếu theo năm đồng tiền mà mẹ Chu đưa để chia ra cho cân xứng. Cho hai cân thịt mỡ, cho hai cái móng heo, còn dư lại bốn cái để nhà mình ăn. Thịt ba chỉ cho một cân, xương sườn cho một cây.
Như vậy cũng đã phù hợp với số tiền năm đồng rồi.
Hơn nữa đây là ở nông thôn, nếu mua ở chợ đen thì năm đồng kia đã không mua được nhiều như vậy.
Mấy thứ này được Lâm Thanh Hòa đựng trong một cái giỏ, còn bỏ thêm tảo bẹ. Sau đó mang đến nhà Chu gia, nhân tiện nhìn xem tam tẩu.
Bụng tam tẩu hiện tại thật không nhỏ nha. Lâm Thanh Hòa nhìn thấy có chút run sợ, may mắn thay cô không cần phải sinh con nữa, nếu không không có cách nào tưởng tượng nổi.
"Ta mang lại đây hai cái móng heo, chờ sau sinh hãy ăn. Thịt mỡ cùng thịt ba chỉ kia là mua theo tiền của mẹ Chu đưa. Xương sườn kia ta đã nhờ đại tẩu hầm với tảo bẹ. Đây là ta cho riêng ngươi, một mình cứ ăn hết là được" Lâm Thanh Hòa nói.
Sau đó nói với đại tẩu: "Chờ đại tẩu ngươi sắp sinh, ta cũng mua cho ngươi"
Cô đối với hai chị em dâu đại tẩu và tam tẩu rất có hảo cảm. Cho nên lúc này các cô ấy ở đây tỏ vẻ khách khí, không phải cũng là thái độ của một mối quan hệ sao?
"Không cần, tốn rất nhiều tiền" Đại tẩu cười nói.
"Cũng chỉ tốn có một lần, không có bao nhiêu đâu" Lâm Thanh Hòa nói.
Chờ Lâm Thanh Hòa đi về, tam tẩu liền nói: "Mẹ của Chu Khải ngày càng ra dáng người làm chủ gia đình"
"Khá tốt" Đại tẩu gật đầu, nói.
Đại tẩu liền đem xương sườn của Lâm Thanh Hòa, nấu cho tam tẩu trước mặt mọi người. Chủ yếu là cho nhị tẩu nhìn thấy, đỡ phải khiến cô ấy lắm miệng, nói ra nói vào.
Nhị tẩu không nói gì, chỉ là sắc mặt không được tốt mà thôi. Trước kia thời điểm cô mang thai, sao không thấy Lâm Thanh Hòa tỏ vẻ như này?
Thế nhưng hiện tại lại cho tam tẩu một cây xương sườn. Tuy rằng xương sườn không nhiều thịt, nhưng vẫn là câu nói kia, đầu năm nay có một chút nước và dầu là thứ tốt nhất, mang đến một cây xương sườn thì ai không cần chứ?
Nhưng những người còn lại ở Chu gia cũng chưa nói gì. Mấy anh em Chu gia đều cảm thấy, nhà lão tứ gia hiện tại đang xảy ra chuyện gì vậy nhỉ?
Những việc này của Lâm Thanh Hòa, cũng không hòa nhập với nhà Chu gia quá nhiều. Cô chỉ là không hiểu được, Chu Thanh Bách này sao lại thích ăn đuôi heo như vậy?
Đuôi heo được Lâm Thanh Hòa hầm với đậu nành, cô chỉ uống một chút canh, còn lại mấy thứ khác đều không ăn.
Chu Khải thật ra không từ chối đuôi heo, gặm vài cái rất vui vẻ. Còn lại Chu Thanh Bách ăn hết.
Đối với thịt mỡ lớn, Lâm Thanh Hòa cắt thành những khối nhỏ, sau đó đem bỏ vào chảo làm ra dầu. Dư lại tóp mỡ cô liền múc ra, xào với trứng gà cùng cải trắng, trực tiếp làm nhân bánh bao.
Bởi vì có Chu Thanh Bách ở nhà ăn như vậy, Lâm Thanh Hòa một chút cũng không làm ít. Hơn nữa hiện tại trời rất lạnh, để lâu không sợ bị hư. Muốn ăn có thể hấp lại, còn có thể bỏ vào canh, đều rất tiện.[/HIDE-THANKS]