Bài viết: 2 

Chương 50: Con trai và cháu trai
[HIDE-THANKS]"Phần còn lại tự ngươi làm".
Lâm Thanh Hòa bị nhìn đến tim đập thình thịch như hươu chạy, liền đem kem bảo vệ da tay cho hắn, muốn để hắn tự mà làm.
Chu Thanh Bách lại ôm lấy eo cô, nói: "Vợ à.."
Lâm Thanh Hòa thiếu chút nữa nhảy như gà mổ thóc, lập tức bẻ tay hắn ra, nói: "Ngươi có chuyện gì thì cứ nói, không cần động tay động chân".
Sau đó liền mặc kệ hắn, lập tức liền chạy đi.
Chu Thanh Bách nhìn bóng dáng cô có chút hoảng loạng, trên mặt hơi mang theo ý cười.
Tuy rằng hắn không rõ chính mình đang làm sao. Nhưng hắn cảm thấy, hắn cùng vợ gần gũi với nhau, đây là điều hợp lí đi?
Nhưng hiển nhiên vợ hắn còn chưa thích ứng với sự tồn tại của hắn.
Cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần nỗ lực.
Chu Thanh Bách thoa kem bảo vệ da, vốn dĩ hắn không muốn dùng thứ này. Nhưng nghĩ đến lời nói của cô, hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi đều nhìn giống như bốn mươi bảy tuổi, liền tự thoa cho chính mình.
Chu Thanh Bách mua xe đạp hãng Phượng Hoàng trở về, trong chốc lát liền truyền đi khắp thôn.
Niên đại này, trong nhà mà có một chiếc xe đạp, vậy đời sau mua một chiếc khác tối cao hơn về nhà đều có khả năng.
Có thể tưởng tượng ngoài sân có bao nhiêu người vây quanh tới coi.
Lâm Thanh Hòa không có hứng thú ứng phó với người trong thôn. Hơn nữa đây toàn là đàn ông con trai, bao gồm cả ba anh em họ Chu đều tới.
Kêu Chu Thanh Bách ra ngoài ứng phó đi, cô bắt đầu chuẩn bị cơm trưa.
Bên ngoài mọi người vây quanh xem xe đạp, hỏi đông hỏi tây, trong mắt rõ ràng mang theo sự ganh tị.
Rất nhanh cha mẹ Chu cũng nghe tin này, cùng nhị tẩu đi đến.
Còn lại đại tẩu và tam tẩu không thể nào ra cửa. Trời tuyết lạnh thế này, lại có thai, nếu có gì xảy ra lại không có bảo hiểm thì rất khổ.
"Lão tứ, cũng không cần dùng đến xe đạp địa phương. Tự tin mua một chiếc xe đạp lớn này trở về làm gì a! Này tốn bao nhiêu tiền?" Mẹ Chu không đau lòng không được, một chút ý tứ cao hứng đều không có.
Mua một chiếc xe đap hoàn toàn mới như vậy, tiêu không biết bao nhiêu tiền ra ngoài. Về sau không có tiền trợ cấp, kiếm tiền ở địa phương, như thế nào lại không biết tiết kiệm!
"Có xe đạp, về sau đi huyện thành sẽ nhanh tiện hơn" Chu Thanh Bách nói.
"Lúc này đường rất xa, có xe đạp cũng có gì khác biệt? Hơn nữa cũng không phải thường đi" Mẹ Chu chịu đựng nóng nảy, nói.
Rốt cuộc là đau lòng con trai, nếu không ở trước mặt nhiều người, mẹ Chu nhất định đã nói nặng nói nhẹ.
"Hiện tại đã mua, không trả lại được" Chu Thanh Bách lắc đầu nói.
Mẹ Chu tức giận đến không biết nói gì cho phải, bà suy nghĩ, đây không phải là do vợ lão tứ yêu cầu?
Nhưng hiện tại đã ra ở riêng, mẹ Chu liền không có nhiều lời gì về điều này. Chu Thanh Bách đuổi những người khác, để cho mẹ Chu, anh em Chu gia vào sân nhà.
"Lão tứ, xe đạp mua cũng đã mua, về sau không nên lại mua đồ vật. Đại oa bọn họ rất nhanh sẽ trưởng thành, sân này đến lúc đó phải tu sửa lại" Chu đại ca nói.
Hai anh còn lại chưa nói gì, chuyện này khiến bọn họ nói không nên lời.
Đối với nhị tẩu, phi thường đỏ mắt, xe đạp đấy, đây chính là xe đạp đấy!
Thương hiệu cùng với phụ kiện, so với nhà máy không kém nửa phần.
Chu Khải, Chu Toàn và bé út Chu Bách tiếp tục vây quanh xe đạp, sờ sờ mó mó, hiếm lạ đến không được.
Trong phòng bếp, Lâm Thanh Hòa đang vội vàng. Hôm nay ăn sủi cảo, cô đang ở đây gói nhân, Chu Thanh Bách ăn uống không hề nhỏ, cô phải làm tràn đầy cả một tô bự.
Ăn nhiều như vậy, không trách tinh lực tràn đầy không có chỗ phát tiết. Cả ngày tìm cơ hội với cô.
Đối với người bên ngoài, cô cũng không đi ra ngoài, có Chu Thanh Bách ở đó rồi.
Nói về cuộc trò chuyện, anh em Chu gia mới trở về, mẹ Chu còn chưa đi, ngầm hỏi Chu Thanh Bách xe đạp này bao nhiêu tiền?
Chu Thanh Bách liền ăn ngay nói thật, khiến mẹ Chu đau lòng không chịu được, nhỏ giọng nói: "Là ngươi muốn mua hay vợ ngươi muốn mua?"
"Mẹ, là ta muốn mua, về sau làm gì cũng cần dùng đến. Trong nhà không thể thiếu được xe đạp, không liên quan đến vợ ta" Chu Thanh Bách nói.
Mẹ Chu nghe vậy không nói gì thêm, trước giờ đứa con này nói một chính là một, sẽ không nói dối.
"Buổi trưa mẹ muốn ở lại ăn cơm không? Trưa này ăn sủi cảo" Lâm Thanh Hòa đi ra nhìn bà, thuận miệng nói.
Không có dịp gì liền ăn sủi cảo nha, vừa mới tiêu hao hết hơn hai trăm đồng tiền, giờ lại ăn sủi cảo, rồi sẽ sống ra sao.
Mẹ Chu không ăn, không ở lâu liền đi về.
Lâm Thanh Hòa cũng mặc kệ bà. Vì thế, trưa nay cả nhà cùng nhau ăn sủi cảo nhân thịt heo đến mỹ mãn.
Ăn xong rồi, ba đứa nhỏ vẫn còn đam mê với chiếc xe đạp.
Cô đã kêu Chu Thanh Bách dẫn anh em bọn họ ra ngoài dạo một vòng.
Nhưng Chu Thanh Bách ghét bỏ bọn họ làm vướng bận, cũng không phải không muốn dẫn bọn họ đi một vòng. Lại nhìn cô, rõ ràng là muốn mang cô đi ra ngoài dạo một vòng mà.
Lâm Thanh Hòa: "..."
Trời này lạnh, cô mới không thèm đi ra ngoài chịu cơn gió rét lạnh đâu.
Chu Thanh Bách nhìn cô không có ý muốn ra ngoài, liền cùng nói với ba đứa con trai: "Chờ đầu xuân mang các ngươi ra ngoài".
Tuy rằng không có thỏa mãn mấy đứa con trai, chúng muốn đi ra ngoài khoe khoang. Nhưng Chu Thanh Bách ôm bọn họ ngồi lên xe, cũng coi như là đã đi xe đạp đi.
Đi đường hai chân đều chịu không nổi.
Nhà Chu gia lúc này, mẹ Chu về nhà liền cùng cha Chu than ngắn thở dài, nói lão tứ gia kia thật không biết cách sống, một chiếc xe đạp tốn nhiều tiền như thế, mua trở về làm gì chứ?
Cha Chu không để ý, tùy bạn già oán trách, xong rồi mới nói: "Bây giờ là hai gia đình, bọn họ sinh hoạt như thế nào thì mặc kệ. Ngươi đi theo nhọc lòng cái gì, hơn nữa lão tứ trong lòng không phải không tính toán trước, hắn sẽ không tiêu tiền loạn đâu".
Đối với con trai của mình, cha Chu cảm thấy rất tự hào và tin tưởng. Mấy đứa con trai tính tình như thế nào, hắn biết rất rõ, không có gì phải nói.
Mẹ Chu nhíu mày bất mãn nói: "Đàn ông các người thì hiểu gì, sinh hoạt nếu không tính toán tỉ mỉ, trong nhà dù có núi vàng núi bạc cũng không đủ ăn!"
"Ngươi không phải đã thấy, trong nhà nuôi heo con khá tốt? Đến lúc đó cũng có bốn hay năm công điểm, không đến nổi tệ đâu" Cha Chu nói.
Mẹ Chu thở dài thật sâu: "Ta trông ngóng bọn họ có cuộc sống tốt, không cần phải chỉnh sửa cái gì" Sau đó nói: "Năm nay Hiểu Mai trở về, cần thiết muốn kêu nó đem ít tiền về nhà. Ta thấy đến lúc Chu Khải kết hôn còn phải dựa vào ông bà nội đây, cha mẹ hắn không đáng tin cậy!"
"Vậy kêu tiểu Mai lấy về nhiều một chút" Cha Chu tỏ vẻ đồng ý, gật đầu nói.
Rốt cuộc Chu Khải chính là cháu trai tôn tử của Chu gia nha.
Con trai và cháu trai, huyết mạch của nhà Chu gia, hai huyết mạch này gia đình Lâm Thanh Hòa chiếm tất cả.
Về nhà nhị tẩu trong lòng vô cùng khó chịu.
Vốn tưởng rằng cuộc sống Lâm Thanh Hòa về sau khẳng định không tốt, ai biết được không nói không rằng, trong nhà liền đã mua được chiếc xe đạp![/HIDE-THANKS]
Lâm Thanh Hòa bị nhìn đến tim đập thình thịch như hươu chạy, liền đem kem bảo vệ da tay cho hắn, muốn để hắn tự mà làm.
Chu Thanh Bách lại ôm lấy eo cô, nói: "Vợ à.."
Lâm Thanh Hòa thiếu chút nữa nhảy như gà mổ thóc, lập tức bẻ tay hắn ra, nói: "Ngươi có chuyện gì thì cứ nói, không cần động tay động chân".
Sau đó liền mặc kệ hắn, lập tức liền chạy đi.
Chu Thanh Bách nhìn bóng dáng cô có chút hoảng loạng, trên mặt hơi mang theo ý cười.
Tuy rằng hắn không rõ chính mình đang làm sao. Nhưng hắn cảm thấy, hắn cùng vợ gần gũi với nhau, đây là điều hợp lí đi?
Nhưng hiển nhiên vợ hắn còn chưa thích ứng với sự tồn tại của hắn.
Cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần nỗ lực.
Chu Thanh Bách thoa kem bảo vệ da, vốn dĩ hắn không muốn dùng thứ này. Nhưng nghĩ đến lời nói của cô, hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi đều nhìn giống như bốn mươi bảy tuổi, liền tự thoa cho chính mình.
Chu Thanh Bách mua xe đạp hãng Phượng Hoàng trở về, trong chốc lát liền truyền đi khắp thôn.
Niên đại này, trong nhà mà có một chiếc xe đạp, vậy đời sau mua một chiếc khác tối cao hơn về nhà đều có khả năng.
Có thể tưởng tượng ngoài sân có bao nhiêu người vây quanh tới coi.
Lâm Thanh Hòa không có hứng thú ứng phó với người trong thôn. Hơn nữa đây toàn là đàn ông con trai, bao gồm cả ba anh em họ Chu đều tới.
Kêu Chu Thanh Bách ra ngoài ứng phó đi, cô bắt đầu chuẩn bị cơm trưa.
Bên ngoài mọi người vây quanh xem xe đạp, hỏi đông hỏi tây, trong mắt rõ ràng mang theo sự ganh tị.
Rất nhanh cha mẹ Chu cũng nghe tin này, cùng nhị tẩu đi đến.
Còn lại đại tẩu và tam tẩu không thể nào ra cửa. Trời tuyết lạnh thế này, lại có thai, nếu có gì xảy ra lại không có bảo hiểm thì rất khổ.
"Lão tứ, cũng không cần dùng đến xe đạp địa phương. Tự tin mua một chiếc xe đạp lớn này trở về làm gì a! Này tốn bao nhiêu tiền?" Mẹ Chu không đau lòng không được, một chút ý tứ cao hứng đều không có.
Mua một chiếc xe đap hoàn toàn mới như vậy, tiêu không biết bao nhiêu tiền ra ngoài. Về sau không có tiền trợ cấp, kiếm tiền ở địa phương, như thế nào lại không biết tiết kiệm!
"Có xe đạp, về sau đi huyện thành sẽ nhanh tiện hơn" Chu Thanh Bách nói.
"Lúc này đường rất xa, có xe đạp cũng có gì khác biệt? Hơn nữa cũng không phải thường đi" Mẹ Chu chịu đựng nóng nảy, nói.
Rốt cuộc là đau lòng con trai, nếu không ở trước mặt nhiều người, mẹ Chu nhất định đã nói nặng nói nhẹ.
"Hiện tại đã mua, không trả lại được" Chu Thanh Bách lắc đầu nói.
Mẹ Chu tức giận đến không biết nói gì cho phải, bà suy nghĩ, đây không phải là do vợ lão tứ yêu cầu?
Nhưng hiện tại đã ra ở riêng, mẹ Chu liền không có nhiều lời gì về điều này. Chu Thanh Bách đuổi những người khác, để cho mẹ Chu, anh em Chu gia vào sân nhà.
"Lão tứ, xe đạp mua cũng đã mua, về sau không nên lại mua đồ vật. Đại oa bọn họ rất nhanh sẽ trưởng thành, sân này đến lúc đó phải tu sửa lại" Chu đại ca nói.
Hai anh còn lại chưa nói gì, chuyện này khiến bọn họ nói không nên lời.
Đối với nhị tẩu, phi thường đỏ mắt, xe đạp đấy, đây chính là xe đạp đấy!
Thương hiệu cùng với phụ kiện, so với nhà máy không kém nửa phần.
Chu Khải, Chu Toàn và bé út Chu Bách tiếp tục vây quanh xe đạp, sờ sờ mó mó, hiếm lạ đến không được.
Trong phòng bếp, Lâm Thanh Hòa đang vội vàng. Hôm nay ăn sủi cảo, cô đang ở đây gói nhân, Chu Thanh Bách ăn uống không hề nhỏ, cô phải làm tràn đầy cả một tô bự.
Ăn nhiều như vậy, không trách tinh lực tràn đầy không có chỗ phát tiết. Cả ngày tìm cơ hội với cô.
Đối với người bên ngoài, cô cũng không đi ra ngoài, có Chu Thanh Bách ở đó rồi.
Nói về cuộc trò chuyện, anh em Chu gia mới trở về, mẹ Chu còn chưa đi, ngầm hỏi Chu Thanh Bách xe đạp này bao nhiêu tiền?
Chu Thanh Bách liền ăn ngay nói thật, khiến mẹ Chu đau lòng không chịu được, nhỏ giọng nói: "Là ngươi muốn mua hay vợ ngươi muốn mua?"
"Mẹ, là ta muốn mua, về sau làm gì cũng cần dùng đến. Trong nhà không thể thiếu được xe đạp, không liên quan đến vợ ta" Chu Thanh Bách nói.
Mẹ Chu nghe vậy không nói gì thêm, trước giờ đứa con này nói một chính là một, sẽ không nói dối.
"Buổi trưa mẹ muốn ở lại ăn cơm không? Trưa này ăn sủi cảo" Lâm Thanh Hòa đi ra nhìn bà, thuận miệng nói.
Không có dịp gì liền ăn sủi cảo nha, vừa mới tiêu hao hết hơn hai trăm đồng tiền, giờ lại ăn sủi cảo, rồi sẽ sống ra sao.
Mẹ Chu không ăn, không ở lâu liền đi về.
Lâm Thanh Hòa cũng mặc kệ bà. Vì thế, trưa nay cả nhà cùng nhau ăn sủi cảo nhân thịt heo đến mỹ mãn.
Ăn xong rồi, ba đứa nhỏ vẫn còn đam mê với chiếc xe đạp.
Cô đã kêu Chu Thanh Bách dẫn anh em bọn họ ra ngoài dạo một vòng.
Nhưng Chu Thanh Bách ghét bỏ bọn họ làm vướng bận, cũng không phải không muốn dẫn bọn họ đi một vòng. Lại nhìn cô, rõ ràng là muốn mang cô đi ra ngoài dạo một vòng mà.
Lâm Thanh Hòa: "..."
Trời này lạnh, cô mới không thèm đi ra ngoài chịu cơn gió rét lạnh đâu.
Chu Thanh Bách nhìn cô không có ý muốn ra ngoài, liền cùng nói với ba đứa con trai: "Chờ đầu xuân mang các ngươi ra ngoài".
Tuy rằng không có thỏa mãn mấy đứa con trai, chúng muốn đi ra ngoài khoe khoang. Nhưng Chu Thanh Bách ôm bọn họ ngồi lên xe, cũng coi như là đã đi xe đạp đi.
Đi đường hai chân đều chịu không nổi.
Nhà Chu gia lúc này, mẹ Chu về nhà liền cùng cha Chu than ngắn thở dài, nói lão tứ gia kia thật không biết cách sống, một chiếc xe đạp tốn nhiều tiền như thế, mua trở về làm gì chứ?
Cha Chu không để ý, tùy bạn già oán trách, xong rồi mới nói: "Bây giờ là hai gia đình, bọn họ sinh hoạt như thế nào thì mặc kệ. Ngươi đi theo nhọc lòng cái gì, hơn nữa lão tứ trong lòng không phải không tính toán trước, hắn sẽ không tiêu tiền loạn đâu".
Đối với con trai của mình, cha Chu cảm thấy rất tự hào và tin tưởng. Mấy đứa con trai tính tình như thế nào, hắn biết rất rõ, không có gì phải nói.
Mẹ Chu nhíu mày bất mãn nói: "Đàn ông các người thì hiểu gì, sinh hoạt nếu không tính toán tỉ mỉ, trong nhà dù có núi vàng núi bạc cũng không đủ ăn!"
"Ngươi không phải đã thấy, trong nhà nuôi heo con khá tốt? Đến lúc đó cũng có bốn hay năm công điểm, không đến nổi tệ đâu" Cha Chu nói.
Mẹ Chu thở dài thật sâu: "Ta trông ngóng bọn họ có cuộc sống tốt, không cần phải chỉnh sửa cái gì" Sau đó nói: "Năm nay Hiểu Mai trở về, cần thiết muốn kêu nó đem ít tiền về nhà. Ta thấy đến lúc Chu Khải kết hôn còn phải dựa vào ông bà nội đây, cha mẹ hắn không đáng tin cậy!"
"Vậy kêu tiểu Mai lấy về nhiều một chút" Cha Chu tỏ vẻ đồng ý, gật đầu nói.
Rốt cuộc Chu Khải chính là cháu trai tôn tử của Chu gia nha.
Con trai và cháu trai, huyết mạch của nhà Chu gia, hai huyết mạch này gia đình Lâm Thanh Hòa chiếm tất cả.
Về nhà nhị tẩu trong lòng vô cùng khó chịu.
Vốn tưởng rằng cuộc sống Lâm Thanh Hòa về sau khẳng định không tốt, ai biết được không nói không rằng, trong nhà liền đã mua được chiếc xe đạp![/HIDE-THANKS]
Chỉnh sửa cuối: