Bài viết: 2 

Chương 40: Hạt mè hầm gà
[HIDE-THANKS]Lâm Thanh Hòa thấy thần thái hắn nghiêm túc, nhìn ra được cái này hắn không có ý kiến.
"Trại gà này không vội, ngươi tới xem thử và giết gà đi, đúng lúc tối nay hầm gà ăn" Lâm Thanh Hòa nói.
Chu Thanh Bách gật đầu: "Giao cho ta".
Sau khi hoàn thành xong việc trong tay, hắn liền tới giết gà, việc này giao cho hắn là đúng người rồi.
Lâm Thanh Hòa đem gà luộc nước sôi để nhổ lông. Cô đốt bếp lò, dùng nồi lẩu niêu hầm gà là tốt nhất. Hầm từ bây giờ cho đến 7 giờ tối là có thể xong.
Hầm gà cũng không có nguyên liệu gì đặc biệt, chỉ là một ít hạt mè mà thôi, táo đỏ cũng không bỏ vào.
Hạt mè hầm gà cũng rất thơm ngon bổ dưỡng, hơn nữa rất thích hợp với tình trạng hiện tại của Chu Thanh Bách.
"Này, ăn chút táo" Lâm Thanh Hòa múc nước ấm cho hắn rửa tay, sau đó đưa cho hắn quả táo.
Chu Thanh Bách nhìn cô.
"Nhìn gì?" Lâm Thanh Hòa hỏi.
"Không" Chu Thanh Bách lấy quả táo, đưa cho cô ăn một nửa.
Lâm Thanh Hòa tuy rằng trừng mắt hắn một cái, nhưng trong lòng rất vừa lòng. Đúng là người đàn ông không quan tâm đến bản thân, nhận lấy nói: "Cái này là dành cho ngươi bị thương, ta lần này không ăn".
"Không cần như vậy" Chu Thanh Bách nói.
Lâm Thanh Hòa biết ý tứ của hắn, mặc kệ hắn. Người đàn ông hiếu thắng này, không trách gì nguyên chủ ngược đãi hắn đi kiếm củi vào trời lạnh. Trên người có thương tích cũng không muốn lười biếng.
Xoay người trở về phòng, cô không thấy được anh mắt của Chu Thanh Bách nhìn cô mềm mại đi vài phần.
Chu Khải, Chu Toàn và bé út đều ở trong phòng. Nhưng mấy anh em này đều muốn ăn vạ, không muốn xuống đất, trên giường ấm áp cực kỳ.
"Mẹ!" Nhìn thấy Lâm Thanh Hòa ăn táo bước vào, cả ba ánh mắt đều sáng lên.
"Xuống giường đất mặc quần áo, rồi cho mỗi người một quả táo ăn" Lâm Thanh Hòa nói.
"Quả táo này không to bằng trước kia, cũng không ngọt bằng" Chu Khải mặc quần áo, nói.
"Đúng vậy" Chu Toàn gật đầu.
"Có thể giống với trước hay sao, trước kia là ở huyện thành mua, còn táo này là mua ở hợp tác xã" Lâm Thanh Hòa ăn táo, chỉ đạo bé út mặc quần áo, nói.
Huyện thành bên kia cũng có bán táo, giống như táo trong túi không gian của cô. Nhưng số lượng rất ít, khó mua được. Dù sao cô cũng chỉ cần có xuất xứ của những thứ cô mua là được, nhưng cái còn lại cô không cần lo lắng.
Táo trong nhà không lớn, là táo bản địa, hương vị cũng không bằng táo trong túi không gian đem ra.
Chu Khải và Chu Toàn mặc xong rồi, mỗi người liền cầm một quả táo ăn. Bé út tự mặc quần áo không đối xứng, nhưng Lâm Thanh Hòa cũng mặc kệ hắn, tập thêm vài lần là quen, chỉ cần mặc ấm là được.
Quả táo cho bé út, Lâm Thanh Hòa liền nghiền nát cho hắn ăn, đứa bé này ăn uống rất giỏi, toàn bộ đều ăn sạch.
Đại khái thân thể cũng tốt, cho nên mấy ngày hôm trước nóng lên rất mau liền hạ xuống.
Chu Khải, Chu Toàn biết cha hắn ở sau vườn, cũng liền chạy tới.
Giúp nhặt giúp một chút đồ vật gì đó, trông hai anh em có vẻ bận rộn.
Lâm Thanh Hòa liền đem bé út cho bọn hắn, nhìn thời gian không còn sớm liền chuẩn bị cơm chiều.
Bởi vì buổi tối còn có gà ăn, cho nên Lâm Thanh Hòa nấu tương đối đơn giản. Dùng nửa cân thịt ba chỉ gói sủi cảo, giờ này ăn sủi cảo là được, đơn giản mà ngon.
Lò than đá hầm một giờ sau, mùi thơm canh gà liền bay ra.
Ba đứa trẻ đều ngửi thấy được, đứng canh trước lò than, Lâm Thanh Hòa cũng mặc kệ bọn họ.
Nói về việc này, cũng đã lâu cô không cho bọn họ ăn thịt gà. Một con gà là một khối tiền, nhưng gia đình nông dân không muốn bán. Bởi vì muốn giữ lại trứng gà, dù sao những gia đình nông dân cũng hiếm khi ăn thịt.
Thời điểm đó Lâm Thanh Hòa đi qua huyện thành bên kia cũng không thấy ai bán gà.
Cho nên mãi cho đến bây giờ bọn hắn vẫn chưa ăn thịt gà, thèm cũng là chuyện bình thường.
Chu Thanh Bách làm việc thật nhanh nhẹn, một ngày liền làm xong trại gà. Gia đình cô tính theo số lượng người, thì có thể được nuôi ba con gà.
Có thể hiểu như thế này, nếu trong nhà không vượt quá mười người, chẳng hạn như chín người, thì có thể nuôi năm con gà. Nếu là mười một người, cũng chỉ được nuôi năm con gà.
"Trong nhà có muốn nuôi heo không?" Lâm Thanh Hòa nhìn sân vẫn trống trải, hỏi.
"Có thể?" Chu Thanh Bách có chút kinh ngạc nhìn cô.
Hắn đương nhiên biết cô là một người thích sạch sẽ, nhưng điều này là tốt. Hắn cũng thích trong nhà mình sạch sẽ, nhưng thậm chí trước kia cô còn không nuôi gà.
Lần này hắn có thể đi làm trại gà là ngoài ý muốn, không nghĩ tới còn đồng ý nuôi heo.
"Có thể, nhưng ngươi phải phụ trách dọn dẹp" Lâm Thanh Hòa nói.
"Được!" Chu Thanh Bách gật đầu.
Lâm Thanh Hòa không nói gì thêm.
Đầu năm nay nuôi heo khẳng định không chỉ riêng nhà mình, mà là trong đội phân xuống. Tuy rằng nuôi trong nhà, nhưng đều là của đội, không phải tài sản riêng. Nhưng dù sao cũng sẽ có công điểm, đặc biệt đối với heo được nuôi tốt, một nửa công điểm tương đương với người trưởng thành rồi.
Đây là một cách kiếm tiền tốt.
Đặc biệt còn có phân, cũng có thể đổi lấy công điểm, đương nhiên vườn rau sau nhà cũng cần cung cấp phân.
Chu Thanh Bách cũng dự định nuôi heo, nhưng hắn biết cô thích sạch sẽ, cơ bản không tính toán nuôi trong nhà. Hắn muốn đi đến đội, thành lập trại chuyên môn lưu trữ heo, cũng không nhiều lắm, chỉ hai con.
Chỉ là như vậy có hơi khó chăn nuôi, hiện tại cô có thể đồng ý nuôi heo trong nhà, điều này làm hắn càng thêm vui.
"Hiện tại cũng không thể giống như trước kia, cơm đều ăn không được, còn có hương vị với không hương vị gì" Lâm Thanh Hòa nói như vậy.
Nếu là trước kia vợ hắn nói như vậy, hắn sẽ không để trong lòng. Nhưng không biết vì sao, bây giờ nghe vợ nói như vậy, trong lòng hắn rất hụt hẫng.
Hắn cảm thấy hắn không cho cô ấy được một cuộc sống tốt.
"Hay là nuôi bên ngoài?" Chu Thanh Bách nói.
Lâm Thanh Hòa nghe vậy liền biết hắn có ý gì, vẻ mặt có hơi ngẩn ngơ nhìn hắn: "Sau nhà rộng như vậy lại muốn nuôi bên ngoài? Hơn nữa nuôi bên ngoài ngươi có thể yên tâm sao, nếu có người xấu bỏ thuốc, mất công nuôi như vậy liền mất trắng".
Sau đó lại nói: "Ta cũng nói ngoài miệng như vậy thôi, ngươi không cần phải nghiêm túc trả lời. Nhưng ta sẽ không dọn phân heo, điểm này trong lòng ngươi tự hiểu rõ".
Khi còn nhỏ cô đi theo bà ngoại làm việc nhà nông, tuy rằng cô làm được, nhưng vẫn rất sợ, đều không phải giả vờ, cái này ai làm mới biết được.
"Được" Chu Thanh Bách gật đầu.
Cơm chiều liền ăn canh sủi cảo, cả gia đình đều thấy hài lòng.
Ăn cơm xong Chu Thanh Bách liền đi ra ngoài, Lâm Thanh Hòa biết hắn ra ngoài nói về việc nuôi heo, cũng mặc kệ hắn.
Cơm chiều ăn sớm, bốn giờ chiều đã ăn, cho nên đến sau giờ rưỡi Lâm Thanh Hòa liền đem canh gà ra cho cha con bọn hắn ăn.
Canh hầm gà hạt mè thơm thật sự, Lâm Thanh Hòa tự mình uống một ít canh liền xong việc. Nhưng Chu Thanh Bách nhồi cho cô một đùi gà, cô liền đổi lấy hai cánh gà ăn, đùi gà chia cho Chu Khải, Chu Toàn và bé út Chu Bách ăn.
Còn dư lại, Chu Thanh Bách giải quyết hết.[/HIDE-THANKS]
"Trại gà này không vội, ngươi tới xem thử và giết gà đi, đúng lúc tối nay hầm gà ăn" Lâm Thanh Hòa nói.
Chu Thanh Bách gật đầu: "Giao cho ta".
Sau khi hoàn thành xong việc trong tay, hắn liền tới giết gà, việc này giao cho hắn là đúng người rồi.
Lâm Thanh Hòa đem gà luộc nước sôi để nhổ lông. Cô đốt bếp lò, dùng nồi lẩu niêu hầm gà là tốt nhất. Hầm từ bây giờ cho đến 7 giờ tối là có thể xong.
Hầm gà cũng không có nguyên liệu gì đặc biệt, chỉ là một ít hạt mè mà thôi, táo đỏ cũng không bỏ vào.
Hạt mè hầm gà cũng rất thơm ngon bổ dưỡng, hơn nữa rất thích hợp với tình trạng hiện tại của Chu Thanh Bách.
"Này, ăn chút táo" Lâm Thanh Hòa múc nước ấm cho hắn rửa tay, sau đó đưa cho hắn quả táo.
Chu Thanh Bách nhìn cô.
"Nhìn gì?" Lâm Thanh Hòa hỏi.
"Không" Chu Thanh Bách lấy quả táo, đưa cho cô ăn một nửa.
Lâm Thanh Hòa tuy rằng trừng mắt hắn một cái, nhưng trong lòng rất vừa lòng. Đúng là người đàn ông không quan tâm đến bản thân, nhận lấy nói: "Cái này là dành cho ngươi bị thương, ta lần này không ăn".
"Không cần như vậy" Chu Thanh Bách nói.
Lâm Thanh Hòa biết ý tứ của hắn, mặc kệ hắn. Người đàn ông hiếu thắng này, không trách gì nguyên chủ ngược đãi hắn đi kiếm củi vào trời lạnh. Trên người có thương tích cũng không muốn lười biếng.
Xoay người trở về phòng, cô không thấy được anh mắt của Chu Thanh Bách nhìn cô mềm mại đi vài phần.
Chu Khải, Chu Toàn và bé út đều ở trong phòng. Nhưng mấy anh em này đều muốn ăn vạ, không muốn xuống đất, trên giường ấm áp cực kỳ.
"Mẹ!" Nhìn thấy Lâm Thanh Hòa ăn táo bước vào, cả ba ánh mắt đều sáng lên.
"Xuống giường đất mặc quần áo, rồi cho mỗi người một quả táo ăn" Lâm Thanh Hòa nói.
"Quả táo này không to bằng trước kia, cũng không ngọt bằng" Chu Khải mặc quần áo, nói.
"Đúng vậy" Chu Toàn gật đầu.
"Có thể giống với trước hay sao, trước kia là ở huyện thành mua, còn táo này là mua ở hợp tác xã" Lâm Thanh Hòa ăn táo, chỉ đạo bé út mặc quần áo, nói.
Huyện thành bên kia cũng có bán táo, giống như táo trong túi không gian của cô. Nhưng số lượng rất ít, khó mua được. Dù sao cô cũng chỉ cần có xuất xứ của những thứ cô mua là được, nhưng cái còn lại cô không cần lo lắng.
Táo trong nhà không lớn, là táo bản địa, hương vị cũng không bằng táo trong túi không gian đem ra.
Chu Khải và Chu Toàn mặc xong rồi, mỗi người liền cầm một quả táo ăn. Bé út tự mặc quần áo không đối xứng, nhưng Lâm Thanh Hòa cũng mặc kệ hắn, tập thêm vài lần là quen, chỉ cần mặc ấm là được.
Quả táo cho bé út, Lâm Thanh Hòa liền nghiền nát cho hắn ăn, đứa bé này ăn uống rất giỏi, toàn bộ đều ăn sạch.
Đại khái thân thể cũng tốt, cho nên mấy ngày hôm trước nóng lên rất mau liền hạ xuống.
Chu Khải, Chu Toàn biết cha hắn ở sau vườn, cũng liền chạy tới.
Giúp nhặt giúp một chút đồ vật gì đó, trông hai anh em có vẻ bận rộn.
Lâm Thanh Hòa liền đem bé út cho bọn hắn, nhìn thời gian không còn sớm liền chuẩn bị cơm chiều.
Bởi vì buổi tối còn có gà ăn, cho nên Lâm Thanh Hòa nấu tương đối đơn giản. Dùng nửa cân thịt ba chỉ gói sủi cảo, giờ này ăn sủi cảo là được, đơn giản mà ngon.
Lò than đá hầm một giờ sau, mùi thơm canh gà liền bay ra.
Ba đứa trẻ đều ngửi thấy được, đứng canh trước lò than, Lâm Thanh Hòa cũng mặc kệ bọn họ.
Nói về việc này, cũng đã lâu cô không cho bọn họ ăn thịt gà. Một con gà là một khối tiền, nhưng gia đình nông dân không muốn bán. Bởi vì muốn giữ lại trứng gà, dù sao những gia đình nông dân cũng hiếm khi ăn thịt.
Thời điểm đó Lâm Thanh Hòa đi qua huyện thành bên kia cũng không thấy ai bán gà.
Cho nên mãi cho đến bây giờ bọn hắn vẫn chưa ăn thịt gà, thèm cũng là chuyện bình thường.
Chu Thanh Bách làm việc thật nhanh nhẹn, một ngày liền làm xong trại gà. Gia đình cô tính theo số lượng người, thì có thể được nuôi ba con gà.
Có thể hiểu như thế này, nếu trong nhà không vượt quá mười người, chẳng hạn như chín người, thì có thể nuôi năm con gà. Nếu là mười một người, cũng chỉ được nuôi năm con gà.
"Trong nhà có muốn nuôi heo không?" Lâm Thanh Hòa nhìn sân vẫn trống trải, hỏi.
"Có thể?" Chu Thanh Bách có chút kinh ngạc nhìn cô.
Hắn đương nhiên biết cô là một người thích sạch sẽ, nhưng điều này là tốt. Hắn cũng thích trong nhà mình sạch sẽ, nhưng thậm chí trước kia cô còn không nuôi gà.
Lần này hắn có thể đi làm trại gà là ngoài ý muốn, không nghĩ tới còn đồng ý nuôi heo.
"Có thể, nhưng ngươi phải phụ trách dọn dẹp" Lâm Thanh Hòa nói.
"Được!" Chu Thanh Bách gật đầu.
Lâm Thanh Hòa không nói gì thêm.
Đầu năm nay nuôi heo khẳng định không chỉ riêng nhà mình, mà là trong đội phân xuống. Tuy rằng nuôi trong nhà, nhưng đều là của đội, không phải tài sản riêng. Nhưng dù sao cũng sẽ có công điểm, đặc biệt đối với heo được nuôi tốt, một nửa công điểm tương đương với người trưởng thành rồi.
Đây là một cách kiếm tiền tốt.
Đặc biệt còn có phân, cũng có thể đổi lấy công điểm, đương nhiên vườn rau sau nhà cũng cần cung cấp phân.
Chu Thanh Bách cũng dự định nuôi heo, nhưng hắn biết cô thích sạch sẽ, cơ bản không tính toán nuôi trong nhà. Hắn muốn đi đến đội, thành lập trại chuyên môn lưu trữ heo, cũng không nhiều lắm, chỉ hai con.
Chỉ là như vậy có hơi khó chăn nuôi, hiện tại cô có thể đồng ý nuôi heo trong nhà, điều này làm hắn càng thêm vui.
"Hiện tại cũng không thể giống như trước kia, cơm đều ăn không được, còn có hương vị với không hương vị gì" Lâm Thanh Hòa nói như vậy.
Nếu là trước kia vợ hắn nói như vậy, hắn sẽ không để trong lòng. Nhưng không biết vì sao, bây giờ nghe vợ nói như vậy, trong lòng hắn rất hụt hẫng.
Hắn cảm thấy hắn không cho cô ấy được một cuộc sống tốt.
"Hay là nuôi bên ngoài?" Chu Thanh Bách nói.
Lâm Thanh Hòa nghe vậy liền biết hắn có ý gì, vẻ mặt có hơi ngẩn ngơ nhìn hắn: "Sau nhà rộng như vậy lại muốn nuôi bên ngoài? Hơn nữa nuôi bên ngoài ngươi có thể yên tâm sao, nếu có người xấu bỏ thuốc, mất công nuôi như vậy liền mất trắng".
Sau đó lại nói: "Ta cũng nói ngoài miệng như vậy thôi, ngươi không cần phải nghiêm túc trả lời. Nhưng ta sẽ không dọn phân heo, điểm này trong lòng ngươi tự hiểu rõ".
Khi còn nhỏ cô đi theo bà ngoại làm việc nhà nông, tuy rằng cô làm được, nhưng vẫn rất sợ, đều không phải giả vờ, cái này ai làm mới biết được.
"Được" Chu Thanh Bách gật đầu.
Cơm chiều liền ăn canh sủi cảo, cả gia đình đều thấy hài lòng.
Ăn cơm xong Chu Thanh Bách liền đi ra ngoài, Lâm Thanh Hòa biết hắn ra ngoài nói về việc nuôi heo, cũng mặc kệ hắn.
Cơm chiều ăn sớm, bốn giờ chiều đã ăn, cho nên đến sau giờ rưỡi Lâm Thanh Hòa liền đem canh gà ra cho cha con bọn hắn ăn.
Canh hầm gà hạt mè thơm thật sự, Lâm Thanh Hòa tự mình uống một ít canh liền xong việc. Nhưng Chu Thanh Bách nhồi cho cô một đùi gà, cô liền đổi lấy hai cánh gà ăn, đùi gà chia cho Chu Khải, Chu Toàn và bé út Chu Bách ăn.
Còn dư lại, Chu Thanh Bách giải quyết hết.[/HIDE-THANKS]
Chỉnh sửa cuối: