Trọng Sinh [edit] Tôi không phải là nam chính - Tuân nhị

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Hany, 7 Tháng tư 2020.

  1. Muối Đặt tên Muối mong răng mình cũng mặn mòi như thế

    Bài viết:
    298
    Chương 40: Khám bệnh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit+ Beta: Hany

    Trong lòng Tư Không Miểu chỉ có hổ thẹn cùng thấp thỏm, cô làm sao không biết, không ai xứng đáng đi chịu một người tra tấn.

    Cũng không ai, xứng đáng đem tình cảm chân thành cho người khác giẫm đạp.

    Trước kia Tư Không Miểu không nên chịu, hiện tại Lục Dung cũng không nên chịu.

    Cho dù là cô trả thù, cũng muốn đường đường chính chính trả thù, huống chi.. hiện tại Lục Dung còn không có làm gì, cô làm sao lại đi tra tấn hắn như vậy?

    Tư Không Miểu chỉ cảm thấy eo đau mà bụng cũng đau, đầu óc, trái tim đều đau, đây là ông trời trêu cô sao.. Hôm nay qua đi cô còn mặt mũi gì mà đi gặp mặt Lục Dung..

    Cô cuống quít sờ di động, bỗng nhiên sờ một cái đồ vật dẹp dẹp, khi cô lấy ra vừa nhìn..

    Nó là mắt kính Lục Dung, chân kính bị động tác kịch liệt của hai người bọn họ mà.. gãy rồi.

    Mặt Tư Không Miểu liền đỏ lên.

    Cô đem mắt kính cất vào trong ngực chính mình.

    Ngay sau đó cô lấy di động, mở WeChat..

    Cái tên đầu tiên trong WeChat là Wechat của Lục Dung, ảnh đại diện vẫn là con thỏ to màu trắng kéo cà rốt, thỏ trắng to quay đầu, lộ ra một biểu tình trào phúng.

    Cái biểu cảm trào phúng này như muốn trào phúng cô ngu xuẩn.

    Đáy lòng cô chợt an tâm một chút, muốn gọi điện thoại cho hắn, tay chợt run rẩy một chút rồi cô không ấn xuống, hiện tại cô quả thực đã không còn mặt mũi nào mà gặp hắn.

    Cô nhớ, lúc Lục Dung bước ra từ bữa tiệc, có lẽ công việc trong bữa tiệc còn chưa có xử lý xong. Tâm lý hổ thẹn muốn bồi thường, cô nhanh chóng gọi điện thoại cho nhà hàng, bảo bọn họ ra mặt trấn an khách, lại gọi cho Thái thư ký.

    Sau đó cô điện cho Cố Sơ Dương: "Sơ Dương, Lục Dung hiện tại có việc, phiền cậu tới một chút nhà ăn Hoài Thạch ở Đông Thành được chứ, tôi phát định vị cho cậu."

    "Oa, Diệu Diệu, Diệu Diệu cư nhiên chịu gọi điện thoại cho tôi, không sợ Lục đổng ghen sao?" Cố Sơ Dương ở đầu bên kia điện thoại cà lơ phất phơ nói.

    "A Dung có chuyện gì sao.. Hắn nói muốn tới quán bar chơi, còn mang cô tới."

    Lòng Tư Không Miểu khẽ run một chút: "Đêm nay hắn đi xã giao lại uống say. Cậu đi tìm hắn được chứ, tôi đi hỗ trợ hắn ứng phó khách."

    "Tốt tốt, Diệu Diệu, cô đừng vội, gửi định vị cho tôi, tôi đi tìm hắn." Bên kia Cố Sơ Dương ôn nhu mà an ủi cô.

    Trò chuyện xong rồi, Tư Không Miểu mới thở ra một hơi dài, cảm thấy nhẹ nhõm.

    Cô đã nói dối, cô chột dạ sợ bản thân mình trở thành Diệu Diệu mà mình không thích.

    * * *

    Lúc này Tư Không Miểu đã về đến nhà, vịn tường đi vào.

    Lúc đó hai người ở trong xe đã làm chuyện thật sự quá hoang đường, Lục Dung không biết vì sao, làm một lần còn thật hăng say, như đang muốn chứng minh điều gì đó.

    Kinh nghiệm cô không có, kỹ xảo Lục Dung cũng không tốt, hơn nữa thời gian lại quá dài, làm cho cô lúc ấy rất khó chịu, thực không thoải mái.

    Hơn nữa, bọn họ lại không có chuẩn bị biện pháp phòng tránh gì cả.

    Lúc trước Tư Không Miểu đã ngủ qua với hắn một lần, sau lại lăn lộn chuyện chuyển nhà việc mua thuốc liền quên. Lúc này đây cô sẽ không lại quên, hơn nữa thuốc kia nếu uống nhiều cũng không tốt. Cô thề, về sau tuyệt đối sẽ không giống ngày hôm nay, phải thật cẩn thận, sẽ không uống loại thuốc này.

    Tư Không Miểu nghĩ ngày hôm sau sẽ mua thuốc, về nhà vội vàng tắm, trước khi ngủ cô mở di động lên.

    Chân dung Lục Dung lại thay đổi.

    Từ con thỏ trắng to với biểu tình trào phúng đã đổi thành bóng tối mênh mông vô tận, không có màu gì ngoài đen cả.

    Trong lòng Tư Không Miểu không biết vì sao lại chìm xuống đáy cốc, cô đã hiểu một việc..

    Việc làm này của cô đã thật sự thương tổn Lục Dung. Về sau lấy tự tôn của Lục Dung, tình huống tốt nhất của hai người cũng chỉ có thể là người dưng.

    Tư Không Miểu thở dài một hơi, đây giống như.. gián tiếp thỏa mãn tâm nguyện của cô, nhưng sao cô lại không thể vui nổi.

    Cô cho rằng, từ đây lúc sau mình sẽ không cùng Lục Dung có bất luận quan hệ gì.

    Nhưng cũng trong đêm này, cô lại phát sốt nhẹ, lúc đi WC phát hiện quần chảy máu.

    Ngay từ đầu Tư Không Miểu còn lẩm bẩm, bà dì tới không như lẽ thường.

    Từ nhỏ thân thể cô không tốt, mất đi cha mẹ, người thân xem cô như quả bóng cao su đá qua đá lại, chưa từng có thời gian điều dưỡng thân thể. Rồi cô đi vào Lục gia, sống thật cẩn thận, sợ phiền toái người Lục gia. Sau đó lại cùng Lục Dung gây dựng sự nghiệp, mỗi ngày chịu áp lực tăng ca vô cùng lớn, bữa ăn bữa bỏ làm cho bà dì đến luôn không theo ngày.

    Lúc này dù có trễ mười ngày hay nửa tháng cô đều không hoảng hốt, bởi vì có khi nửa năm bà dì không đến cô cũng đã bị.

    Nhưng sau đó bụng bắt đầu đau nhói, hơn nữa đau đến ngủ không được, cơn đau này khác quá khứ, không chỉ đau mà tim đập lại nhanh.

    Lúc này đây, cô có một loại cảm giác không ổn.

    Vì để giữ được mạng chó, cô lựa chọn đi đến bệnh viện gần nhất.

    Bệnh viện này là bệnh viện của xã, rất ít người, sạch sẽ lại thoải mái.

    Lúc đi vào, liền có bảy tám người già ngồi ở ghế nằm trên đại sảnh, đang ngẩng đầu nhìn máy tính chiếu bộ phim [Tái thế tình] .

    "Này, Thiều Quang muội muội thật xinh đẹp! Một cái miệng nhỏ khi dỗi thật đáng yêu, tôi rất thích cô bé này." Một bà lão trên đầu cài hoa hưng phấn nói với một bà lão yên tĩnh.

    Tạ Thiều Quang này là nữ chính của bộ phim, cũng là minh tinh được giới giải trí đang rất chào đón - Cao Chước Tinh.

    "Mỗi lần cô bé này giận ả Bạch Nguyệt Quang tôi đều thấy thật hả giận mà!" Bà lão cài hoa chỉ vào màn hình, bên trong Cao Chước Tinh đóng vai nữ chủ đang một tay chống nạnh, miệng nhỏ mắng Tô Cẩm đóng vai nữ số ba không ngừng.

    "Ai, Bạch Nguyệt Quang diễn cũng khá tốt, cô ấy cũng có chút khổ." Bà lão yên tĩnh khuyên nhủ.

    "Khổ? Khổ ở đây bà nói chính là một bên hưởng thụ nam nhân, một bên lại đi thông đồng nam chủ?" Bà lão cài hoa chỉ vào Tô Cẩm trên màn hình nói.
     
    huyenkailu, Huyết VũSusie thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...