Tôi, Huyền Học Cải Mệnh
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Chương 235 :(a)
- Thịt dê?
Ngụy Diễn chậm rãi lặp lại một câu, mặt lạnh nói:
- Tôi cảm thấy thịt này của ông có vấn đề, chỉ sợ là dê hai chân đi?
Lời này vừa nói ra, sắc mặt ông chủ đột biến, cũng bất chấp gì khác xoay người đã nghĩ chạy.
Ngụy Diễn đương nhiên sẽ không cho hắn đào thoát, cổ tay vừa lật ném ra một khổn tiên thằng (dây trói tiên).
Không ngờ ông chủ cũng không phải vô dụng, quay người há to mồm hướng chỗ Ngụy Diễn cắn nuốt tới, miệng của hắn lại mở to chẳng khác gì chính thân thể hắn!
Ngụy Nhạn bị dọa hôn mê bất tỉnh, Từ Tử Lâm biết mình không giúp được gì ngược lại sẽ cản trở, chỉ đành ôm chặt Ngụy Nhạn nắm lấy hộ thân phù, tránh né chướng khí mà yêu quái kia tràn ra hại người.
Cũng không nhìn thấy mấy khách nhân đang tranh đoạt thịt xuyến dưới đất đều bị chướng khí ăn mòn thành khói tan biến sao?
Ngụy Diễn cũng không có ý tứ cứu người, hắn đã sớm nhìn ra được những khách nhân này cũng không phải là người sống, bởi vậy thấy Từ Tử Lâm thông minh biết bảo hộ em gái của mình, liền cắn vỡ ngón trỏ, đem máu tươi hướng khổn tiên thằng bôi lên.
Trong phút chốc khổn tiên thằng lóe ra hồng quang, hóa thành một cự mãng màu đỏ, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai hướng ông chủ kia, trực tiếp vọt vào trong miệng khổng lồ đang há to của hắn.
Ông chủ còn chưa cảm giác được khác thường, cho là mình phá vỡ được thủ đoạn của Ngụy Diễn, nhe răng cười muốn xông lên, nhưng một giây sau liền phun ra một ngụm máu đen.
Chỉ thoáng chốc thân thể ông chủ kêu lên ba ba ba, đồng thời khổn tiên thằng hóa thành cự mãng màu đỏ ngậm một viên trân châu đen tuyền bay ra.
- Yêu đan của tôi!
Ông chủ kêu thảm một tiếng, té xuống mặt đất.
Ngụy Diễn định đi qua kết thúc, đột nhiên bên cạnh toát ra một đạo nhân ảnh.
Muốn trích quả đào? Ngụy Diễn không chút nghĩ ngợi vung tay đánh ra một đạo lôi đình, đối phương kinh hô một tiếng, vội vàng lui về phía sau.
Trong khoảnh khắc này Ngụy Diễn thu hồi lại khổn tiên thằng trói chặt yêu đan của ông chủ, một cước giẫm lên người hắn, lúc này mới nhìn qua thân ảnh đánh lén kia.
Vừa nhìn liền híp mắt – không phải là "nam chính" sao?
Đoạn Kỳ Thụy vô cùng đau đớn.
Hắn chưa từng bị sét đánh qua, cũng không biết làm sao dùng thân thể của mình đi chống cự lôi điện lực, dưới một kích này hắn còn có thể nhẫn nại không hô ra tiếng cũng đã dùng lực ý chí lớn nhất của mình.
Ngụy Diễn chờ đối phương chịu đau đớn khoảng một phút sau, mới kháp pháp quyết giải trừ lôi đình lực.
Nhưng lúc này Đoạn Kỳ Thụy đã mồ hôi đầm đìa, tóc ướt đẫm, cả người như được vớt lên từ trong nước.
Ngụy Diễn tâm niệm vừa chuyển, lại giống như không nhận ra đối phương:
- Nhân viên công tác phía chính phủ đang phá án, đừng tùy tiện lao tới, nếu không sẽ đem cậu xem thành bọn đạo chích cùng nhau xử lý, đến lúc đó sẽ không cho bồi thường.
Nhưng hắn tính toán xem là người lạ, Từ Tử Lâm lại không đạt tới nhất trí cùng hắn, hắn nhận ra đối phương:
- A, anh là, Đoạn gia Đoạn Kỳ Thụy đi?
Sở dĩ hắn khắc sâu ấn tượng, một là bởi vì năm trước hắn cùng sư huynh đi qua Đoạn gia, lúc đó Đoạn thái thái còn muốn mời bọn họ khám bệnh cho Đoạn Kỳ Thụy bởi vì không biết vì sao hắn lại hôn mê bất tỉnh, nhưng trước khi bọn hắn đến thì Đoạn Kỳ Thụy tự mình tỉnh lại, sau khi tỉnh lại thái độ đối với sư huynh đệ bọn họ có chút ngạo mạn. Đều là thiếu niên khí phách, Từ Tử Lâm có chút nhớ thù; thứ hai nha, chính là bởi vì Đoạn Kỳ Thụy cùng Ngụy Nhạn học chung một trường còn cùng cấp, Đoạn Kỳ Thụy còn có danh hiệu "hiệu thảo" thật vang dội, mà tuy Ngụy Nhạn không phải hoa hậu giảng đường, nhưng từ sau khi hoa hậu giảng đường Tạ Toa Toa ra nước ngoài, hơn nữa thành tích của Ngụy Nhạn còn vĩ đại, danh khí ngày càng thêm lớn. Có không ít thiếu nam thiếu nữ thật sự đem hai người gom thành CP trên mạng.. những điều này đều làm cho Từ Tử Lâm trộm liên hệ Nhạc Đào mới biết được, làm trong lòng hắn buồn bực vô cùng.
Bởi vậy nhiều yếu tố chồng chất, hắn còn không "khắc sâu ấn tượng" với Đoạn Kỳ Thụy sao!
Nếu Từ Tử Lâm đã kêu phá thân phận của đối phương, Ngụy Diễn tự nhiên chỉ đành phải hỏi:
- A, là Đoạn gia thiếu gia, nhưng vì sao cậu lại xuất hiện ở nơi này?
Đoạn Kỳ Thụy lúc này mới hòa hoãn lại:
- Tôi là đột nhiên ngửi được có yêu khí còn có mùi máu tanh, lo lắng ác yêu đả thương người, bởi vậy một đường đuổi tới đây.
Hắn dừng một chút, ngượng ngùng nói:
- Là tôi lỗ mãng rồi, tôi chỉ là nhìn thấy anh đối diện với ác yêu, lo lắng ác yêu đả thương người, cho nên muốn tới giúp một tay, ai biết biến khéo thành vụng, thật sự là xin lỗi.
Ngụy Diễn thấy ánh mắt đối phương lóe ra, liền biết tình huống chân thật khẳng định không đúng như lời hắn đã nói.
Ngụy Diễn chậm rãi lặp lại một câu, mặt lạnh nói:
- Tôi cảm thấy thịt này của ông có vấn đề, chỉ sợ là dê hai chân đi?
Lời này vừa nói ra, sắc mặt ông chủ đột biến, cũng bất chấp gì khác xoay người đã nghĩ chạy.
Ngụy Diễn đương nhiên sẽ không cho hắn đào thoát, cổ tay vừa lật ném ra một khổn tiên thằng (dây trói tiên).
Không ngờ ông chủ cũng không phải vô dụng, quay người há to mồm hướng chỗ Ngụy Diễn cắn nuốt tới, miệng của hắn lại mở to chẳng khác gì chính thân thể hắn!
Ngụy Nhạn bị dọa hôn mê bất tỉnh, Từ Tử Lâm biết mình không giúp được gì ngược lại sẽ cản trở, chỉ đành ôm chặt Ngụy Nhạn nắm lấy hộ thân phù, tránh né chướng khí mà yêu quái kia tràn ra hại người.
Cũng không nhìn thấy mấy khách nhân đang tranh đoạt thịt xuyến dưới đất đều bị chướng khí ăn mòn thành khói tan biến sao?
Ngụy Diễn cũng không có ý tứ cứu người, hắn đã sớm nhìn ra được những khách nhân này cũng không phải là người sống, bởi vậy thấy Từ Tử Lâm thông minh biết bảo hộ em gái của mình, liền cắn vỡ ngón trỏ, đem máu tươi hướng khổn tiên thằng bôi lên.
Trong phút chốc khổn tiên thằng lóe ra hồng quang, hóa thành một cự mãng màu đỏ, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai hướng ông chủ kia, trực tiếp vọt vào trong miệng khổng lồ đang há to của hắn.
Ông chủ còn chưa cảm giác được khác thường, cho là mình phá vỡ được thủ đoạn của Ngụy Diễn, nhe răng cười muốn xông lên, nhưng một giây sau liền phun ra một ngụm máu đen.
Chỉ thoáng chốc thân thể ông chủ kêu lên ba ba ba, đồng thời khổn tiên thằng hóa thành cự mãng màu đỏ ngậm một viên trân châu đen tuyền bay ra.
- Yêu đan của tôi!
Ông chủ kêu thảm một tiếng, té xuống mặt đất.
Ngụy Diễn định đi qua kết thúc, đột nhiên bên cạnh toát ra một đạo nhân ảnh.
Muốn trích quả đào? Ngụy Diễn không chút nghĩ ngợi vung tay đánh ra một đạo lôi đình, đối phương kinh hô một tiếng, vội vàng lui về phía sau.
Trong khoảnh khắc này Ngụy Diễn thu hồi lại khổn tiên thằng trói chặt yêu đan của ông chủ, một cước giẫm lên người hắn, lúc này mới nhìn qua thân ảnh đánh lén kia.
Vừa nhìn liền híp mắt – không phải là "nam chính" sao?
Đoạn Kỳ Thụy vô cùng đau đớn.
Hắn chưa từng bị sét đánh qua, cũng không biết làm sao dùng thân thể của mình đi chống cự lôi điện lực, dưới một kích này hắn còn có thể nhẫn nại không hô ra tiếng cũng đã dùng lực ý chí lớn nhất của mình.
Ngụy Diễn chờ đối phương chịu đau đớn khoảng một phút sau, mới kháp pháp quyết giải trừ lôi đình lực.
Nhưng lúc này Đoạn Kỳ Thụy đã mồ hôi đầm đìa, tóc ướt đẫm, cả người như được vớt lên từ trong nước.
Ngụy Diễn tâm niệm vừa chuyển, lại giống như không nhận ra đối phương:
- Nhân viên công tác phía chính phủ đang phá án, đừng tùy tiện lao tới, nếu không sẽ đem cậu xem thành bọn đạo chích cùng nhau xử lý, đến lúc đó sẽ không cho bồi thường.
Nhưng hắn tính toán xem là người lạ, Từ Tử Lâm lại không đạt tới nhất trí cùng hắn, hắn nhận ra đối phương:
- A, anh là, Đoạn gia Đoạn Kỳ Thụy đi?
Sở dĩ hắn khắc sâu ấn tượng, một là bởi vì năm trước hắn cùng sư huynh đi qua Đoạn gia, lúc đó Đoạn thái thái còn muốn mời bọn họ khám bệnh cho Đoạn Kỳ Thụy bởi vì không biết vì sao hắn lại hôn mê bất tỉnh, nhưng trước khi bọn hắn đến thì Đoạn Kỳ Thụy tự mình tỉnh lại, sau khi tỉnh lại thái độ đối với sư huynh đệ bọn họ có chút ngạo mạn. Đều là thiếu niên khí phách, Từ Tử Lâm có chút nhớ thù; thứ hai nha, chính là bởi vì Đoạn Kỳ Thụy cùng Ngụy Nhạn học chung một trường còn cùng cấp, Đoạn Kỳ Thụy còn có danh hiệu "hiệu thảo" thật vang dội, mà tuy Ngụy Nhạn không phải hoa hậu giảng đường, nhưng từ sau khi hoa hậu giảng đường Tạ Toa Toa ra nước ngoài, hơn nữa thành tích của Ngụy Nhạn còn vĩ đại, danh khí ngày càng thêm lớn. Có không ít thiếu nam thiếu nữ thật sự đem hai người gom thành CP trên mạng.. những điều này đều làm cho Từ Tử Lâm trộm liên hệ Nhạc Đào mới biết được, làm trong lòng hắn buồn bực vô cùng.
Bởi vậy nhiều yếu tố chồng chất, hắn còn không "khắc sâu ấn tượng" với Đoạn Kỳ Thụy sao!
Nếu Từ Tử Lâm đã kêu phá thân phận của đối phương, Ngụy Diễn tự nhiên chỉ đành phải hỏi:
- A, là Đoạn gia thiếu gia, nhưng vì sao cậu lại xuất hiện ở nơi này?
Đoạn Kỳ Thụy lúc này mới hòa hoãn lại:
- Tôi là đột nhiên ngửi được có yêu khí còn có mùi máu tanh, lo lắng ác yêu đả thương người, bởi vậy một đường đuổi tới đây.
Hắn dừng một chút, ngượng ngùng nói:
- Là tôi lỗ mãng rồi, tôi chỉ là nhìn thấy anh đối diện với ác yêu, lo lắng ác yêu đả thương người, cho nên muốn tới giúp một tay, ai biết biến khéo thành vụng, thật sự là xin lỗi.
Ngụy Diễn thấy ánh mắt đối phương lóe ra, liền biết tình huống chân thật khẳng định không đúng như lời hắn đã nói.