Tôi, Huyền Học Cải Mệnh
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Chương 67 :(b)
Cho dù người đại diện không ngừng khai thông tâm lý cho mình, một mực niệm hài hòa, dân chủ, cường.. lúc này nghe được những lời như vậy, cũng cảm thấy run lên, đột nhiên hiểu ra – một nhà ba người kia, hẳn là muốn lôi kéo chính mình đi làm thế thân cho họ a!
Còn đang miên man suy nghĩ, đột nhiên hắn nghe được một tiếng:
- Tới.
Không đợi người đại diện phục hồi lại tinh thần, cả người hắn bị một cỗ lực lượng mang ra ngoài xe:
- Người tốt cả đời bình an a!
Nói xong câu đó, xe taxi ở ngay trước mắt người đại diện đột nhiên biến mất.
Mặc dù thân thể người đại diện rất tốt, nhưng lúc này không khỏi một trận mê muội:
-!
Dựa theo tình hình chung, khách quý cùng nhân viên công tác tách ra ở lại, nhưng nếu quan hệ giữa khách quý cùng trợ lý cũng không tệ lắm, ở chung một phòng cũng là chuyện rất bình thường.
Khoảng 3h30 khuya, Tạ Bách bị chuông điện thoại đánh thức.
Mơ mơ màng màng hình như là điện thoại của người đại diện, Tạ Bách chưa kịp nghĩ nhiều liền bắt máy:
- Hello?
- Ông chủ! Cậu bạn nhỏ của cậu có phương tiện nghe điện thoại sao?
Thanh âm người đại diện mang theo vẻ vội vàng, tựa hồ còn có chút.. run rẩy?
Cơn buồn ngủ của Tạ Bách lập tức biến mất, trong ấn tượng của hắn, người đại diện chính là con người rắn rỏi sắt thép, đổ máu không đổ lệ, sợ hãi mặc dù là chuyện thường tình của con người, nhưng cũng có thể che giấu tốt lắm, như thế nào chỉ chốc lát không gặp, liền biến thành yếu ớt..
Khoan khoan, là tìm a Diễn?
Chẳng lẽ trước đó a Diễn nói..
Ngụy Diễn vốn ngủ chung một phòng với Tạ Bách, lúc di động vang lên hắn cũng đã tỉnh lại, sau đó nhìn thấy Soái Soái ngủ ngon lành trên nệm bên cạnh, nhịn không được rút rút khóe miệng – một con quỷ ngủ cũng thật tốt quá đi?
Hắn nhìn nhìn di động trước khi mình đi cha đã mua, không có tin tức a?
- Chuyện gì vậy?
Tạ Bách mở loa lớn:
- Hoàng ca có chuyện gì tìm a Diễn cứ nói thẳng đi, a Diễn đang ở bên cạnh tôi.
Người đại diện đang trùng tố tam quan nghe vậy sửng sốt, nội tâm đột nhiên toát ra bát quái, cũng may hắn biết sự tình nặng nhẹ, ý thức được không phải thời gian nghĩ những chuyện này, liền tranh thủ đem chuyện mình vừa gặp được thuật lại một lần.
Sở dĩ không trực tiếp thông qua wechat tìm Ngụy Diễn, chính là cảm thấy được hai người bọn họ không quen thuộc, tùy tiện tìm hắn phỏng chừng hiệu quả không tốt, cho nên quanh co thông qua Tạ Bách.
Bây giờ nhìn Tạ Bách nguyện ý để Ngụy Diễn ở chung một phòng với mình, người đại diện cảm thấy có vài lời cũng không khó nói ra khỏi miệng.
Lúc đó sau khi xe taxi biến mất, người đại diện phát hiện mình bị bỏ lại ở góc đường mới hạ xuống cao tốc – nhưng không giống với cảnh sắc rừng cây đen tuyền, bên cạnh đều là lầu cao, còn có ánh đèn đường sáng ngời, hàng cây bên đường xanh um kéo dài.
Đương nhiên, làm cho hắn khó thể tin chính là, hắn nhìn thấy được xe của mình vốn nên bị đụng vỡ nát – lại hoàn hảo không tổn hao gì đứng ở chỗ kia!
Ngoài ra của hắn cũng không còn xe nào khác – xe con màu trắng, xe tải gì đó, toàn bộ không thấy bóng dáng!
Nhưng người đại diện nhìn thấy xe của mình "mất mà được lại", căn bản không dám tùy tiện ngồi vào.
Còn đang miên man suy nghĩ, đột nhiên hắn nghe được một tiếng:
- Tới.
Không đợi người đại diện phục hồi lại tinh thần, cả người hắn bị một cỗ lực lượng mang ra ngoài xe:
- Người tốt cả đời bình an a!
Nói xong câu đó, xe taxi ở ngay trước mắt người đại diện đột nhiên biến mất.
Mặc dù thân thể người đại diện rất tốt, nhưng lúc này không khỏi một trận mê muội:
-!
Dựa theo tình hình chung, khách quý cùng nhân viên công tác tách ra ở lại, nhưng nếu quan hệ giữa khách quý cùng trợ lý cũng không tệ lắm, ở chung một phòng cũng là chuyện rất bình thường.
Khoảng 3h30 khuya, Tạ Bách bị chuông điện thoại đánh thức.
Mơ mơ màng màng hình như là điện thoại của người đại diện, Tạ Bách chưa kịp nghĩ nhiều liền bắt máy:
- Hello?
- Ông chủ! Cậu bạn nhỏ của cậu có phương tiện nghe điện thoại sao?
Thanh âm người đại diện mang theo vẻ vội vàng, tựa hồ còn có chút.. run rẩy?
Cơn buồn ngủ của Tạ Bách lập tức biến mất, trong ấn tượng của hắn, người đại diện chính là con người rắn rỏi sắt thép, đổ máu không đổ lệ, sợ hãi mặc dù là chuyện thường tình của con người, nhưng cũng có thể che giấu tốt lắm, như thế nào chỉ chốc lát không gặp, liền biến thành yếu ớt..
Khoan khoan, là tìm a Diễn?
Chẳng lẽ trước đó a Diễn nói..
Ngụy Diễn vốn ngủ chung một phòng với Tạ Bách, lúc di động vang lên hắn cũng đã tỉnh lại, sau đó nhìn thấy Soái Soái ngủ ngon lành trên nệm bên cạnh, nhịn không được rút rút khóe miệng – một con quỷ ngủ cũng thật tốt quá đi?
Hắn nhìn nhìn di động trước khi mình đi cha đã mua, không có tin tức a?
- Chuyện gì vậy?
Tạ Bách mở loa lớn:
- Hoàng ca có chuyện gì tìm a Diễn cứ nói thẳng đi, a Diễn đang ở bên cạnh tôi.
Người đại diện đang trùng tố tam quan nghe vậy sửng sốt, nội tâm đột nhiên toát ra bát quái, cũng may hắn biết sự tình nặng nhẹ, ý thức được không phải thời gian nghĩ những chuyện này, liền tranh thủ đem chuyện mình vừa gặp được thuật lại một lần.
Sở dĩ không trực tiếp thông qua wechat tìm Ngụy Diễn, chính là cảm thấy được hai người bọn họ không quen thuộc, tùy tiện tìm hắn phỏng chừng hiệu quả không tốt, cho nên quanh co thông qua Tạ Bách.
Bây giờ nhìn Tạ Bách nguyện ý để Ngụy Diễn ở chung một phòng với mình, người đại diện cảm thấy có vài lời cũng không khó nói ra khỏi miệng.
Lúc đó sau khi xe taxi biến mất, người đại diện phát hiện mình bị bỏ lại ở góc đường mới hạ xuống cao tốc – nhưng không giống với cảnh sắc rừng cây đen tuyền, bên cạnh đều là lầu cao, còn có ánh đèn đường sáng ngời, hàng cây bên đường xanh um kéo dài.
Đương nhiên, làm cho hắn khó thể tin chính là, hắn nhìn thấy được xe của mình vốn nên bị đụng vỡ nát – lại hoàn hảo không tổn hao gì đứng ở chỗ kia!
Ngoài ra của hắn cũng không còn xe nào khác – xe con màu trắng, xe tải gì đó, toàn bộ không thấy bóng dáng!
Nhưng người đại diện nhìn thấy xe của mình "mất mà được lại", căn bản không dám tùy tiện ngồi vào.

