Đam Mỹ [Edit] Toàn Cầu Xâm Nhập - Thương Hải Do Lam

Discussion in 'Đã Hoàn' started by GiangNgan, May 31, 2023.

  1. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 142:

    Tần Nghiễn An nhìn chằm chằm ánh mắt Quý Hủ, nơi đó không có e ngại, không có sợ hãi, chỉ có thản nhiên cùng đau lòng tràn đầy.

    Trong lòng Quý Hủ thương tiếc hắn.

    Bàn tay Tần Nghiễn An siết chặt tay Quý Hủ, Quý Hủ không rên một tiếng, tuỳ ý hắn nắm:

    - Anh có thể ở địa phương em không nhìn thấy hoàn toàn biến thành đọa biến thú, em cũng sẽ ở địa phương anh không nhìn thấy mất đi ý thức của mình, biến thành thị huyết nhan, anh thật sự nguyện ý chứng kiến kết quả như vậy sao?

    Tần Nghiễn An lắc đầu, kiên định lắc đầu.

    Không, hắn không muốn, hắn tuyệt sẽ không để cho Quý Hủ biến thành thị huyết nhân!

    Quý Hủ nhìn thấy hắn dao động, không ngừng cố gắng:

    - Nếu chờ đợi trong căn cứ sẽ làm cho anh không thể thả lỏng, chúng ta đi ra bên ngoài xây một tòa thành ở lại.. anh còn chưa từng gặp qua em xây tòa thành đi? Phi thường rắn chắc, cho dù là trạng thái đọa biến của anh cũng không dễ dàng phá huỷ. Chỉ có hai chúng ta ở trong thành bảo, anh có thể hoàn toàn thả lỏng, cho dù không khống chế được cũng không sao, em không sợ hãi..

    Quý Hủ rơi vào trong lồng ngực dày rộng, Tần Nghiễn An đem người ôm chặt lấy, khàn giọng mở miệng:

    - Được, chúng ta về nhà.

    Tần Nghiễn An đáp ứng cùng Quý Hủ trở về, nhưng không thể lập tức bước đi, trong Vân Hải thị còn có việc chưa giải quyết.

    Chứng kiến Quý Hủ, cảm xúc thô bạo của Tần Nghiễn An được vỗ yên, từ khi rời đi trấn Bạch Loan, tâm tình của hắn ngày càng khó khống chế, một tháng có hơn phân nửa thời gian đều ở trong điên cuồng cùng bạo ngược.

    Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu hắn thường xuyên vắng mặt trong căn cứ Vinh thị, một tháng trở về được một hai lần đã rất khó khăn, mỗi lần ở lại không được hai ngày lại rời đi, toàn bộ lực chú ý của hắn đều tập trung ở việc bảo vệ ý thức cùng tưởng niệm một người, toàn bộ mọi việc trong căn cứ Vinh thị đều do một tay Phiền Châu quản lý.

    Tần Nghiễn An nói với Quý Hủ, căn cứ Vinh thị một mực nghiên cứu xe cải trang tân tài liệu, đã lấy được thành quả rất lớn, không qua bao lâu hẳn là có thể chế tạo ra xe cải trang tân tài liệu đầu tiên trong cuối thời, nếu kịp khi trở về còn có thể mang theo một đám xe cải trang.

    Quý Hủ từng gặp qua xe cải trang tân tài liệu hai năm sau, hắn không xác định có phải xe đến từ Vân Hải thị, càng không xác định có phải đến từ căn cứ Vinh thị, hắn muốn tận mắt nhìn xem xe cải trang của Vinh thị.

    Tần Nghiễn An mang theo Quý Hủ rời khỏi mái nhà, phòng xe cùng xe tải bị đốt cháy đen đang dừng bên ngoài trụ sở, Trình Mạch, Trì Ánh, Mạc Lâm Tự đã tới căn cứ.

    Tần Nghiễn An biết xe của Quý Hủ đều là xe mới, chứng kiến thân xe bị đốt, cảm xúc muốn bạo động, lại bị Quý Hủ đúng lúc cầm cổ tay.

    - Xe không có việc gì, chỉ là thân xe bị huân đen, rửa sạch một chút là được.

    - Không được.

    Màu vàng trong mắt cuồn cuộn, đồng tử biến thành hình trứng.

    Quý Hủ tiếp tục làm yên lòng:

    - Quả thật không được, em sẽ đi tới từng nhà thu nợ, làm cho bọn họ bồi thường.

    Lúc này Tần Nghiễn An mới hài lòng, Phiền Châu thật có ánh mắt an bài người rửa xe.

    Lúc ông chủ nổi điên ngay cả Phiền Châu cũng sợ, càng đừng nói những người khác trong căn cứ.

    Trình Mạch ủ rũ đứng bên cạnh xe không dám tới gần, ánh mắt gắt gao nhìn bàn tay Quý Hủ nắm chặt tay Tần Nghiễn An, từ sau cuối thời, đừng nói Quý Hủ chủ động đụng vào người ai, dù là đứng gần cũng không được.

    Trình Mạch tự nhận là huynh đệ tốt nhất của Quý Hủ, muốn cùng nằm chung một phòng với Quý Hủ nhưng lại bị cự tuyệt, nói là muốn vào phòng hắn thì phải ngủ dưới đất, không được lên giường của hắn. Trình Mạch lại không ngốc, trên xe còn có giường, vì sao phải nằm ngủ dưới sàn, vì thế vội vàng đi ra giường bên ngoài ngủ.

    Nhìn xem lúc phòng xe lật nghiêng, hai người này chẳng những giẫm trên đầu hắn ôm nhau, hoàn toàn đã quên trong xe còn một người đáng thương như hắn, hiện tại Quý Hủ còn chủ động nắm tay Tần Nghiễn An, còn dựa gần như vậy, chính là kẻ song tiêu!

    Đối với hắn cái gì cũng không được, đối với Tần ca thì luôn dung túng, Trình cẩu tử tức giận phồng má.

    Quý Hủ nhìn Trình Mạch:

    - Cậu cùng đi rửa xe.

    Trình Mạch:

    * * *

    Trình Mạch càng uỷ khuất, hắn nào biết tại sao phòng xe đột nhiên bị lật ngang, hắn chỉ là muốn truy đám ngu ngốc Phiền gia, thật sự không phải muốn làm lật xe.

    Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An cùng nhau đi tới khu chế tạo, Phiền Châu cùng đám người trợ thủ đi theo.

    Nhà xưởng căn cứ Vinh thị là khu vực cấm, không cho người ngoài tới gần, bình thường đóng kín cửa, bên ngoài nhà xưởng chẳng những có dị hóa nhân canh gác, còn có trâu dị hóa thủ vệ, xem như là địa phương trọng yếu nhất của căn cứ.

    Quý Hủ được ông chủ Vinh thị tự mình mang tới đây, tự nhiên không ai dám ngăn trở, cửa nhà xưởng mới kéo ra, mùi máu tươi làm Quý Hủ dừng lại.

    Phiền Châu quan sát Quý Hủ, hắn quen biết Tần Nghiễn An nhiều năm như vậy không có nghe nói qua hắn có đệ đệ, đệ đệ ruột đương nhiên không khả năng, tình đệ đệ thì còn có thể.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  2. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 143:

    Do Tần Nghiễn An bí mật an bài, Phiền Châu trước tiên về nước, ở Vân Hải thị lấy danh nghĩa Vinh gia thành lập công ty, khu vực sinh ý cũng giống như Hạ gia cùng Phiền gia, Vinh thị bắt đầu quấy lên mưa gió trong Vân Hải thị, quang minh chính đại đánh lôi đài với Phiền, Hạ hai nhà.

    Hạ gia là tân quý của Vân Hải thị, Phiền gia là gia tộc nhãn hiệu lâu đời, bọn hắn ban đầu cũng không ai đem Vinh thị đặt vào trong mắt, thẳng tới khi sinh ý liên tiếp bị cướp, cho dù không cướp được cũng muốn phá rối. Vinh thị có tài chính hải ngoại ủng hộ, có đủ lòng tự tin cứng rắn đối mặt với bọn họ, chỉ hai năm ngắn ngủi, Vinh thị đã đứng vững gót chân trong Vân Hải thị.

    Phiền Châu trở về phát triển, còn có một nhiệm vụ bí mật, âm thầm chiếu cố Tần bà bà. Lần đầu tiên Phiền Châu xuất hiện bên ngoài tiểu khu, liền phát hiện dị thường, còn có những người khác đang âm thầm giám thị Tần bà bà. Phiền Châu lập tức đem người gọi về, không dám hành động thiếu suy nghĩ, để tránh quấy rầy hành động của Tần Nghiễn An ở nước ngoài.

    Quý Hủ thường xuyên cùng Tần bà bà đi siêu thị, tự nhiên cũng bị Phiền Châu chú ý tới, âm thầm điều tra thân phận Quý Hủ không có dị thường, vì vậy mới bảo trì hiện trạng, không tuỳ tiện quấy rầy.

    Đoạn thời gian Tần bà bà qua đời, là thời gian công ty bận rộn nhất, chờ hắn rảnh tay phái người đi Thanh Giang thị mới biết tin tức này, hắn lập tức liên hệ với nước ngoài nhưng không liên hệ được với Tần Nghiễn An.

    Sau cuối thời, hắn vốn nghĩ Tần Nghiễn An bị nhốt ở nước ngoài, không ngờ hắn đã về nước trước đó.

    Biết thân phận Quý Hủ, cũng chỉ biết tầm quan trọng của Quý Hủ đối với Tần Nghiễn An, dù sao ở nước ngoài suốt tám năm, đều là Quý Hủ chăm sóc Tần bà bà, cũng là hắn giúp cho bà mồ yên mả đẹp, nói trắng ra là một cháu trai khác của bà.

    Bất kể là đệ đệ ruột hay tình đệ đệ, Quý Hủ cũng thật đặc biệt với Tần Nghiễn An, khó trách Quý Hủ có thể làm yên lòng sự điên cuồng cùng thô bạo của Tần Nghiễn An.

    Quý Hủ rất nhanh đi vào nhà xưởng, chứng kiến tình hình bên trong, cũng không hề nhăn mày, chỉ lộ ra vẻ kinh ngạc, không thấy chút e ngại.

    Quý Hủ cũng không ngờ có thể cải trang xe tân tài liệu lại là một nhà máy hóa chất dị hóa đây?

    Cả nhà xưởng giống như bị huyết sắc bao trùm, mặt đất cùng vách tường giống như bị một tầng màng nhau thai bao phủ, bên dưới tầng màng là mạch máu màu đỏ rậm rạp.

    Trong nhà xưởng là từng dãy kềnh càng, chúng nó từng là trang bị dụng cụ, hiện giờ trang bị đã cùng huyết nhục nhân loại dung hợp, trang bị không chỉ có ý thức, còn có da thịt màu hồng, mỗi trang bị dị hóa đều có ít nhất hơn mười đầu người, mỗi trang bị đều do đầu người dị hóa thể thao tác.

    Quý Hủ đứng bên cạnh đợi, rất nhanh một đám linh kiện đã được chế tạo ra, rơi xuống giỏ linh kiện bên dưới, chờ chứa đầy công nhân lập tức đổi giỏ mới tiếp tục chứa đựng.

    Quý Hủ cầm trong tay quan sát, rất giống linh kiện kim loại, nhưng không phải kim loại thuần tuý, đây chính là tân tài liệu đặc hữu của căn cứ Vinh thị.

    Quý Hủ đi một vòng, mỗi cỗ máy đều đang vận hành, không có điện, năng lượng của những cỗ máy này từ đâu đến?

    Quý Hủ ngẩng đầu nhìn lên trên, chứng kiến phía trên treo từng dãy đồ vật giống như là đèn, nguồn sáng từ nơi đó phát ra.

    Quý Hủ hỏi nam nhân luôn đi theo bên người:

    - Đó cũng là đèn do nhà xưởng tạo ra?

    Tần Nghiễn An nhìn qua Phiền Châu.

    - Phải, một ít vật nhỏ cần chiếu sáng.

    - Dùng năng lượng gì?

    - Năng lượng tinh thạch.

    - Các anh nghiên cứu trang bị thay đổi năng lượng?

    Phiền Châu đáp:

    - Vừa nghiên cứu ra được vài ngày, phía trước chúng tôi cũng dùng điện hơi nước, sau đó ông chủ kiên trì, muốn chúng tôi sử dụng năng lượng tinh hạch, trải qua vô số lần thực nghiệm rốt cục nghiên cứu ra trang bị thay đổi năng lượng.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  3. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 144:

    Lúc ban đầu nghe nói năng lượng tinh thạch có thể dùng được, nhân viên nghiên cứu căn cứ đưa mắt nhìn nhau, cầm năng lượng tinh thạch không biết làm như thế nào, nhưng ông chủ kiên trì nói bên trong có năng lượng, bọn họ chỉ đành phải cố gắng nghiên cứu, không ngờ lại làm ra thành quả.

    Năng lượng trong mỗi viên tinh thạch đều thật khả quan, một viên đã đủ cung ứng cho một xe cải trang tân tài liệu. Căn cứ nghiên cứu, một viên tinh thạch tương đương ba bình xăng, hơn nữa tinh thạch khác nhau năng lượng nhiều ít cũng có khác nhau.

    Tác dụng của tinh thạch là Quý Hủ nói với Tần Nghiễn An, vì thế hắn mới kiên trì cho người nghiên cứu.

    Mỗi lần Tần Nghiễn An nổi điên, thích nhất liệp sát cuồng thi tiến giai, thu thập toàn bộ tinh thạch, không cho ai đụng vào. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu bốn người Quý Hủ dạo quanh Vân Hải thị cũng không gặp được cuồng thi tiến giai.

    - Chúng ta mang trang bị có thể thay đổi năng lượng trở về?

    Tần Nghiễn An gật đầu:

    - Được, đồ vật trong nhà xưởng đều có thể mang về.

    Mí mắt Phiền Châu nhảy dựng, ông chủ phá sản có biết những thứ này khó được bao nhiêu không? Xuất ra có thể đổi được bao nhiêu vật tư? Cứ như vậy trực tiếp cấp ra ngoài?

    Quý Hủ nhìn Phiền Châu vẻ mặt đau lòng, cố ý không đề cập tới việc trả thù lao, ai bảo người này rất đáng giận, hắn hoài nghi lúc mình mới tới Vân Hải thị bị trâu dị hóa công kích chính là thủ bút của người này, bằng không còn có thể là ai?

    - Phiền toái Phiền tổng chuẩn bị trang bị thay đổi năng lượng giúp tôi nếu có xe cải trang thành phẩm cũng lưu trữ cho tôi, còn có đèn, tạo hình tốt nhất đẹp một chút, nếu còn có đồ vật khác cũng đều chuẩn bị tốt cho tôi.

    Phiền Châu đổi lại thần sắc đau lòng, vẻ mặt mang cười:

    - Không thành vấn đề, cậu nói những thứ này trừ bỏ xe còn chưa có thành phẩm, tôi đều cho người chuẩn bị tốt, nhưng mà căn cứ chúng tôi còn thiếu tường vây, không biết có thể mời cậu hỗ trợ dùm hay không?

    - Vậy tôi phải hỏi thăm một chút người chuyên xây tường vây cho Vân Hải thị, tiêu chuẩn thu phí như thế nào, tôi xây tường vây cũng không thể thấp hơn giá tiền của hắn.

    Phiền Châu bật cười:

    - Ông chủ, em trai này của anh thật thú vị, còn tuổi nhỏ lòng cảnh giác mạnh như vậy, rất tốt.

    Tần Nghiễn An thản nhiên đảo qua, Phiền Châu không sợ hãi, chỉ cần ông chủ không nổi điên, hắn sẽ không đáng sợ.

    Phiền Châu cò kè mặc cả:

    - Ông chủ, toàn bộ căn cứ Vinh thị đều là của anh, Quý tiên sinh lại là em trai anh, nước phù sa không lưu ruộng người ngoài, người một nhà không nói hai nhà, nếu chia rõ như vậy thật tổn thương cảm tình, anh nói có phải hay không?

    Tần Nghiễn An gật đầu:

    - Anh nói không sai, nếu đều là người một nhà, đồ đạc của tôi cũng là của Thính Thính, nghĩ muốn cái gì đều có thể lấy đi.

    Quý Hủ nhìn nam nhân, tiếp xúc ánh mắt chuyên chú của hắn, có chút không được tự nhiên dời đi tầm mắt, đây là lần đầu tiên Tần Nghiễn An gọi tên mụ của hắn, trừ bỏ Trình Mạch thường kêu loạn, thật lâu không ai gọi tên này.

    Phiền Châu:

    * * *

    Tính sai!

    Quý Hủ ho nhẹ một tiếng, không tiếp tục vui đùa:

    - Nếu cần hợp tác lâu dài, khẳng định không thể lấy không, tôi trước đặt hàng một đám xe cải trang nếu giá cả xây tường vây căn cứ không đủ, căn cứ chúng tôi còn có lương thực, rau dưa hoa quả mùi vị không tệ, đều có thể lấy ra giao dịch.

    Nhắc tới rau dưa trái cây, mọi người không nhịn được nuốt nước bọt.

    Phiền Châu cười nói:

    - Trong cuối thời không có "tiền" dùng giao dịch nào sánh bằng rau dưa trái cây, hiện tại chính là xa xỉ phẩm, cậu yên tâm, chúng ta đều là người một nhà, giá cả tuyệt đối là thấp nhất.

    Tần Nghiễn Anh lạnh buốt nhìn hắn, Phiền Châu nhướng mày giả vờ không nhìn thấy.

    Quý Hủ cũng không để ý, chỉ quan tâm Tần Nghiễn An có ăn uống đầy đủ hay không, vì sao lại gầy tới như vậy.

    - Thực vật bên ngoài không thể ăn, em có mang theo quả nho mà anh thích ăn, còn có thanh long cùng quả táo, thịt kho cũng là anh thích ăn, buổi tối cùng nhau ăn cơm.

    Tần Nghiễn An:

    - Được.

    Nhóm thuộc hạ:

    * * *

    Không được, nước miếng không thể dừng!

    Chờ hai người đi ra căn cứ, nhìn thấy một con bò thật lớn đặt bên ngoài, bụng cùng cổ đều là lỗ thủng, mặt đất bị máu nhuộm đỏ.

    Quý Hủ nhìn qua đàn trâu xa xa nhỏ giọng hỏi:

    - Trâu dị hóa còn ăn đồng loại sao?

    Hung tàn như vậy?

    Tần Nghiễn An nói:

    - Chúng nó không ăn đồng loại, đây là lễ vật cho em, buổi tối chúng ta ăn thịt bò?

    Ánh mắt Quý Hủ chợt sáng:

    - Chúng ta ăn lẩu thịt bò chua cay đi?
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  4. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 145:

    Tần Nghiễn An bị cảm xúc của Quý Hủ cuốn hút, khẽ nhếch môi:

    - Được, chúng ta ăn lẩu.

    Bước chân của Quý Hủ càng nhanh hơn:

    - Em mang theo thật nhiều rau dưa, vừa vặn ăn lẩu, tiếp tục nấu một nồi cơm, còn có rượu, anh muốn uống rượu không? Rượu đỏ hay đế đều có.

    - Có thể uống một chút.

    Vẻ mặt Phiền Châu trầm tư, phái thủ hạ đi làm việc, mình đi tìm ông chủ nói chuyện.

    Nhóm thủ hạ đang điên cuồng nuốt nước bọt:

    * * *

    Còn để cho người sống hay không, lại có cái lẩu ăn, còn là lẩu thịt bò chua cay! Có đồ ăn có rượu còn có cơm, đây là ngày thần tiên gì vậy! Thật muốn cọ cơm, nhưng bọn hắn không dám.

    Phiền Châu nói tìm ông chủ có việc, chính là quang minh chính đại cọ cơm, ông chủ đi đâu hắn theo đó, Tần Nghiễn An bị phiền không chịu nổi đành phái hắn đi xử lý thịt bò. Phiền Châu liền đi, hắn hỗ trợ xử lý, khẳng định được ăn.

    Chờ Quý Hủ nấu xong cơm, rửa sạch rau dưa mang xuống, ngẩng đầu liền nhìn thấy một vòng người đang xử lý con bò.

    Quý Hủ:

    * * *

    Hiện trường xây dựng một bếp lò hình tròn, dùng củi đốt, chỉ cần đặt nồi lên là có thể vây quanh ăn cơm.

    Quý Hủ lấy ra cái chảo lớn nhất, đặt lên bếp lò, kêu Phiền Châu lấy ra mấy khối xăng rắn.

    Mùi vị của cái lẩu phiêu tán đi ra, làm người trong căn cứ không nhịn được ngóng nhìn.

    Quý Hủ cũng không keo kiệt đồ ăn, mời mọi người cùng ngồi xuống, đây đều là tầng quản lý của căn cứ, đêm nay Quý Hủ mời khách, mời cả nhân viên nghiên cứu.

    Mạc Lâm Tự uống khá nhiều rượu, Quý Hủ cũng thông cảm hắn mất đi thân nhân, đêm đó hắn ngủ lại trong xe tải, Trì Ánh bồi hắn.

    Tần Nghiễn An ngủ trên phòng xe, Quý Hủ đem cả quần áo của hắn mang tới, tắm nước nóng thoải mái lên giường ngủ một đêm.

    Đây là một đêm ngủ an ổn nhất từ khi rời khỏi trấn Bạch Loan của Tần Nghiễn An, toàn bộ ác mộng, bất an cùng mê mang đều không có xuất hiện, ngủ một mạch tới hừng sáng.

    Mạc Lâm Tự muốn về nhà một chuyến, đi hỏi thăm hàng xóm tình huống cụ thể của cha mẹ, vô luận kết quả như thế nào, hắn cần tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy, không thể tiếp tục chán nản như vậy.

    Trì Ánh quyết định bồi hắn về nhà một chuyến, hai người dù sao còn có thể chiếu ứng lẫn nhau.

    Quý Hủ để hai người lái xe tải rời đi, nhưng hai người cảm thấy không ổn, xe này đã nổi danh trong Vân Hải thị, một mình đi ra càng không an toàn, bọn họ muốn mượn một chiếc xe hơi nước đi qua.

    Quý Hủ nhớ tới xe hơi nước đã thấy đau đầu, ngoại trừ có thể chở hàng, không còn ưu điểm gì.

    Tần Nghiễn An nói:

    - Cưỡi trâu đi thôi, tôi gọi hai con trâu dị hóa đưa các anh đi qua.

    Như vậy tốc độ cùng an toàn đều có bảo đảm.

    Trình Mạch vừa nghe có thể cưỡi trâu đi ra ngoài, đột nhiên tinh thần tỉnh táo:

    - Tôi cũng đi, ba người càng an toàn.

    Ba người cưỡi ba con trâu dị hóa đi ra ngoài, còn mang theo chân đốt sắc bén.

    Trì Ánh mượn năng lực của Bạch Giảo Giảo đã hết hạn, hiện tại không khác gì người thường, lúc rời đi muốn mượn năng lực dị hóa của Tần Nghiễn An, nhưng mượn cái tịch mịch, hắn không thể phục chế năng lực của Tần Nghiễn An.

    Trình Mạch chủ động cho hắn mượn năng lực nhưng hắn cũng không thể phục chế, hắn hoài nghi năng lực dị hóa của mình xảy ra vấn đề.

    Trì Ánh muốn thử mượn năng lực của Quý Hủ nhưng Quý Hủ cự tuyệt.

    Trì Ánh:

    * * *

    Trì Ánh vốn cho rằng bọn họ đã trở thành đồng bạn tín nhiệm lẫn nhau, nhưng ai ngờ trong lòng Quý Hủ vẫn phòng bị người khác tới như vậy, ngay cả Tần Nghiễn An cũng từng bị đề phòng, hiện tại Tần Nghiễn An xem như vượt qua vòng cách ly, có thể tới gần Quý Hủ, nhưng người khác vẫn bị ngăn cách bên ngoài.

    Quý Hủ không xác định Trì Ánh có thể phục chế năng lực của mình hay không, hắn không muốn thử, cũng không muốn mạo hiểm, lần thứ hai xâm lấn là một bí mật, ngoại trừ chính hắn cùng Tần Nghiễn An, không muốn cho bất luận kẻ nào biết được.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  5. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 146:

    Quý Hủ nói:

    - Năng lực dị hóa của anh thuộc loại dị hóa tinh thần, hẳn là chỉ có thể phục chế năng lượng tinh thần dị hóa cùng loại.

    Không thể không nói Trì Ánh rất biết chọn người, Tần Nghiễn An là đọa biến thú, cùng dị hóa nhân không phải đồng cấp, hắn không thể phục chế cũng hiểu được, mà Trình Mạch là dị hóa hình thái, Trì Ánh muốn bước giới phục chế, khó khăn có điểm lớn.

    Mạc Lâm Tự vươn tay:

    - Thử xem của tôi.

    Kết quả đúng như Quý Hủ đã nói, Trì Ánh thành công phục chế năng lực của Mạc Lâm Tự, chứng minh năng lực phục chế của hắn không mất hiệu lực.

    Nhìn theo ba người rời đi, Quý Hủ như có suy nghĩ gì, khi hắn cự tuyệt Trì Ánh chú ý được ánh mắt của hắn biến hóa. Quý Hủ không muốn suy đoán tâm tình của Trì Ánh hiện tại thế nào, phòng bị trong lòng hắn sẽ không vì bất cứ người nào mà thay đổi.

    Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An đi vào căn cứ, hôm nay sẽ cùng cao tầng Vinh thị thương lượng việc xây dựng tường vây, một mảnh này phi thường trống trải, phong cảnh không sai, có cần vây vào trong căn cứ hay không phải xem ý tứ của Vinh thị.

    Quý Hủ không gia nhập thảo luận, hắn chỉ cần biết kết quả, chiếm diện tích nhỏ, tường vây là cao là thấp chỉ cần cho thù lao xứng đáng là được.

    Tần Nghiễn An nói với Quý Hủ mình có chuẩn bị lễ vật cho hắn, đợi một lát buổi họp kết thúc đưa hắn đi xem.

    Phiền Châu hắng giọng nói:

    - Ông chủ, anh làm quyết định.

    Tần Nghiễn An nhìn Quý Hủ:

    - Em cảm thấy nên xây thế nào mới thích hợp?

    Quý Hủ nhíu mày:

    - Em có thể làm quyết định?

    Tần Nghiễn An gật đầu:

    - Em có thể đem nơi này xem thành trụ sở của mình, muốn xây thế nào tuỳ em yêu thích.

    Phiền Châu:

    * * *

    Cao tầng:

    * * *

    Quý Hủ gật đầu:

    - Vậy em xây ngay bây giờ.

    Tần Nghiễn An:

    - Có thể.

    Mọi người:

    * * *

    Không thể tuỳ tiện a! Đây là căn cứ bọn họ dựa vào sinh tồn, sao có thể tuỳ tiện?

    Không chờ bọn họ mở miệng, phòng họp đột nhiên chấn động lên, sắc mặt mọi người đại biến, nhảy dựng lên chạy ra ngoài. Bọn họ rất rõ ràng sau cuối thời kiến trúc không rắn chắc, mỗi người ngủ trong nhà đều lo lắng nhà sụp, bọn họ bị chôn bên trong, khẳng định xong đời.

    Chờ bọn họ nghiêng ngả lảo đảo chạy ra phòng họp, đã bị cảnh tượng trước mắt làm sợ ngây người – trước mắt xuất hiện một mặt hư ảnh cao lớn, hư ảnh đang dần dần ngưng thật, ở trước mắt bao người hình thành một bức tường vây cao hơn mười tầng lầu!

    Mọi người trợn mắt há hốc mồm.

    Tường vây căn cứ xuất hiện như thế này sao? Không phải là dùng năng lực dị hóa kiến tạo ra từng khối tường thể, sau đó hợp lại, hình thành một bức tường cao lớn sao?

    Bọn họ tận mắt thấy qua tường vây do Khương Hàng Anh kiến tạo, mỗi bước hoàn toàn không phải như thế, bằng không không tới nỗi xây một tường vây còn cần dùng một tháng, từng khối hợp lại thật sự vô cùng hao phí thời gian.

    Nhưng tường vây căn cứ trước mắt, hoàn toàn phá vỡ ấn tượng của bọn họ về kiến tạo sư, cứ như vậy trống rỗng xuất hiện, kiến tạo tường vây là chuyện đơn giản như vậy sao?

    Mọi người cứng ngắc nhìn qua Quý tiểu tiên sinh đứng bên cạnh ông chủ, một đám cứng họng, khiếp sợ nói không ra lời.

    - Em đem nhà máy hóa chất vây một mình, anh xem có vừa lòng hay không.

    Quý Hủ nói xong liền kéo Tần Nghiễn An đi hướng nhà máy, cao tầng vội vàng đuổi theo, bọn họ cũng muốn xem.

    Quý Hủ nhỏ giọng nói chuyện với Tần Nghiễn An, nhưng cũng không phải chuyện gì cũng không làm, tinh thần năng lượng một mực đo đạc, mô hình tỉ lệ trong thế giới ý thức không ngừng sửa chữa, tuỳ thời có thể ném ra ngoài.

    Nhà máy hóa chất đã được kiến trúc mới hoàn toàn bao phủ, nguyên bản đại lầu nhà xưởng chỉ còn lầu một, lầu hai toàn bộ sụp đổ, người trong căn cứ rửa sạch thật lâu mới đem nhà máy đào đi ra.

    Đối với nhà máy hóa chất lớn như vậy mà nói, không gian một tầng xa xa không đủ, một ít trình tự làm việc đành phải chuyển qua địa phương khác, rải rác lại hỗn loạn, vẫn còn rất không an toàn.

    Quý Hủ xây kiến trúc mới tổng cộng có năm tầng, thực tế lầu cao hơn mười tầng, mỗi tầng đều có dốc thoải xoay quanh lên trên, có thể trở thành kho hàng chứa xe, là nơi lắp ráp xe, phòng chế tạo tài liệu vân vân, tầng trệt tương đối cao, không gian rất lớn, dốc thoải có thể lái được xe vận tải, muốn làm gì đều được.

    Mấu chốt chính là rắn chắc, theo xây dựng mô hình tới thả xuống sự thật, hao phí không ít tinh thần năng lượng của Quý Hủ, nơi này chính là một tòa thành luỹ an toàn, nếu phát sinh tai nạn khó thể ngăn cản, còn có thể trở thành chỗ tránh nạn, chỉ cần trốn vào nơi này đóng cửa lại, cho dù đọa biến thú đột kích bọn họ vẫn có thể giữ được tính mạng.

    Đoàn người theo con dốc đi lên trên, tầng tầng nhìn xuống, cao tầng căn cứ vẻ mặt hốt hoảng, nguyên lai kiến tạo sư không những xây dựng được tường vây căn cứ, còn có thể tuỳ tay tạo được cả đại lầu kiến trúc sao?

    Quý Hủ đem đặc điểm của đại lầu giảng giải cho Tần Nghiễn An nghe qua, nơi này là đường lui cuối cùng của người sống sót trong căn cứ, chỉ cần bảo vệ được tòa đại lầu này, cho dù Tần Nghiễn An vắng mặt, căn cứ Vinh thị cũng sẽ không bị quái vật đoàn diệt.

    Lúc hai người nói chuyện, mặt sau dựng lên một loạt lỗ tai cẩn thận lắng nghe.

    Xuyên qua tường vây cao hơn mười tầng, xa xa còn có một bức tường cao khoảng năm tầng lầu. Diện tích tường vây bên ngoài không nhỏ, đem một mảnh bãi cỏ toàn bộ vây vào, đàn trâu dị hóa đang ăn cỏ mờ mịt nhìn xung quanh căn cứ.

    Khoảng cách quá xa, Quý Hủ không muốn đi bộ ra chỗ cổng ngoại căn cứ.

    Hắn nghiêng đầu nhìn Tần Nghiễn An:

    - Như thế nào? Có hài lòng không?

    Tần Nghiễn An gật đầu, hắn đương nhiên hài lòng, người không chuyên môn khoa tay múa chân, còn không bằng giao cho người chuyên nghiệp kiến tạo.

    Tần Nghiễn An nhìn Phiền Châu đang mờ mịt:

    - Có hài lòng không?
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  6. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 147:

    Đám người đã khiếp sợ tới chết lặng, trừ bỏ liều mạng gật đầu, thầm nghĩ trộm lau mồ hôi, cũng may không ngăn cản ông chủ quyết định.

    Sự tình thành công vượt xa dự đoán của bọn họ không biết bao nhiêu cấp bậc, vô luận tường vây cao lớn, độ dày, hay là chiếm diện tích đều xa xa vượt ngoài dự liệu.

    Bọn họ vốn cho rằng có được tường vây cao hơn mười thước cũng đã thật thỏa mãn, không ngờ Quý tiểu tiên sinh nâng lên tới hơn mười tầng lầu cao, trực tiếp cao lên 30m!

    Bọn họ tính toán xây một vòng tường vây căn cứ, Quý tiểu tiên sinh xây trong ngoài hai vòng, vị trí trung tâm là đại lầu nhà máy hóa chất càng thêm kinh ngạc! Nếu để cho chính bọn họ quy hoạch, nằm mơ cũng không dám nghĩ, còn có thể trống rỗng kiến tạo ra đại lầu lại cao lại lớn còn tinh tế như vậy!

    Bọn họ đối với thực lực của Quý tiểu tiên sinh càng thêm có nhận thức trực quan, hiện tại cần lo lắng chính là bọn họ trả không nổi thù lao.

    Khương Hàng Anh tốn thời gian một tháng kiến tạo tường vây bã đậu, độ cao cùng độ dày còn không bằng tường ngoài căn cứ, còn thu thù lao cao như vậy, mà bọn họ có được hai vòng tường vây trong ngoài, còn có một tòa đại lầu, thù lao rốt cục làm sao tính?

    Cao tầng liên tiếp nháy mắt ra hiệu với Phiền tổng, để cho hắn nghĩ biện pháp, căn cứ đáp ứng cấp cho vài thứ kia hoàn toàn không đủ thù lao, trừ phi là cấp cho xe cải trang tân tài liệu, nhưng hiện tại bọn họ không có xe thành phẩm.

    Phiền Châu cũng đang lo lắng vấn đề này, hắn biết ông chủ chắc chắn sẽ không để cho Quý Hủ có hại, căn cứ chỉ có thể tận lực cấp cho thù lao.

    Phiền Châu hỏi:

    - Tôi có thể hỏi thăm xe của cậu dùng loại năng lượng gì không?

    Quý Hủ:

    - Làm sao vậy?

    Bọn họ đều rõ ràng hiện tại trạm xăng dầu đều không còn xăng cùng dầu ma dút có thể sử dụng.

    Phiền Châu tự tin nói:

    - Tôi đoán hẳn không phải là năng lượng tinh hạch đi? Xe của cậu cần cải trang thành trang bị cung ứng năng lượng tinh thạch không?

    Trong lòng Quý Hủ khẽ động, có thể thay đổi đương nhiên muốn tìm cũng không thấy, chẳng qua làm cho bọn họ cải trang, vấn đề nguồn năng lượng cung ứng cũng bại lộ, sau đó là vấn đề vì sao hắn có xăng cùng dầu ma dút..

    Hắn nhìn qua Tần Nghiễn An, hắn có thể nghĩ tới việc này đương nhiên Tần Nghiễn An cũng nghĩ tới, có thể cải trang xe hay không phải xem ý tứ của Tần Nghiễn An.

    Tần Nghiễn An hiểu được Quý Hủ băn khoăn, việc hắn không muốn giải thích, người khác cũng không dám hỏi:

    - Có thể cải trang, không nên động nguồn năng lượng cung ứng hiện tại, chúng ta cần dùng hai loại nguồn năng lượng cung ứng.

    Phiền Châu:

    * * *

    Quý Hủ bổ sung:

    - Chỉ cải trang phòng xe là được, tốt nhất đem bên ngoài cùng bên trong phòng xe cải trang một chút, tôi muốn không gian lớn hơn nữa, ở càng thêm thoải mái tự tại, bánh xe cao cỡ thân người, trần xe có thể ngắm trăng sao cùng nướng thịt, là loại cuồng thi lên không được, cứ dựa theo thành luỹ di động cuối thời mà cải tạo.

    Có thể dễ dàng lật nghiêng nói rõ thân xe quá nhẹ, cần sửa thì phải sửa thành chiến xa cuối thời, thành luỹ di động, còn là nhà ở thoải mái, hắn cần chính là hiệu quả như vậy.

    Phiền Châu:

    * * *

    Hắn cảm thấy là mình tự dời đá tạp lên chân của mình, nếu quả thật dựa theo yêu cầu của Quý Hủ cải trang, có khác gì một lần nữa tạo ra một chiếc xe mới?

    Nhưng lời đã nói ra miệng, không được cũng phải được, chỉ có thể kiên trì.

    Quý Hủ đem chìa khóa xe ném cho hắn, mình đi theo Tần Nghiễn An xem lễ vật.

    Đoàn người nhìn lên trời, sự tình rốt cục sao phát triển tới một bước này? Không phải nói chỉ cải trang nguồn năng lượng cung ứng sao? Vì sao đột nhiên cải trang toàn bộ xe?

    Mở ra cửa kho hàng, thạch anh lăn đầy đất, Quý Hủ ngẩng đầu, nhìn qua là cả một kho hàng chất đủ loại thạch anh!

    Quý Hủ:

    -!

    Tần Nghiễn An quan sát biểu tình của Quý Hủ:

    - Thích không?

    Quý Hủ bị rung động thật sâu, hắn hít vào một hơi:

    - Anh từ đầu tìm được nhiều thạch anh như vậy?

    Trong mắt Tần Nghiễn An khởi động kim quang, cuồn cuộn lên xao động cuồng nhiệt, bị gông xiềng lý trí gắt gao nhốt chặt trong cũi, không cho cảm xúc mãnh liệt tiết lộ nửa phần.

    Ngay lúc bị Quý Hủ nhìn qua, Tần Nghiễn An tránh né ánh mắt của hắn:

    - Trong lúc du đãng xung quanh, thuận tay nhặt được trở về.

    Không phải thuận tay, trong lúc hắn nổi điên không thể khống chế, trừ bỏ giết chóc thích nhất là tìm thạch anh cùng năng lượng tinh thạch, hắn biết Quý Hủ thích những vật này, cho dù hắn đang nổi điên cũng sẽ theo bản năng thu thập thạch anh, đây là thu hoạch hơn hai tháng của hắn.

    Hắn khiêng về từng túi thạch anh từ cửa sổ rót vào trong kho hàng, chấp nhất muốn đem kho hàng chứa đầy, tựa hồ chỉ cần có càng nhiều thạch anh, là có thể nhìn thấy người mình muốn gặp.

    Trong căn cứ không ai dám tới gần kho hàng này, nơi này là kho hàng bí mật của ông chủ, mỗi lần ông chủ trở về sẽ tới nơi này nghỉ ngơi một lát, không ai biết trong kho hàng có cái gì, cũng không ai dám hỏi thăm.

    Quý Hủ nhìn hắn, trái tim nhảy mạnh, thanh âm rõ ràng có thể nghe thấy.

    Quý Hủ sụp mắt cười nhẹ, chớp mắt đẩy đi hơi nước:

    - Em thật thích, nhưng mà nhiều lắm, chúng ta làm sao chở về?

    Tần Nghiễn An không nghe ra khác thường:

    - Có thể đợi, lái mấy chiếc xe cải trang trở về, hoặc là anh chở về từng chuyến một cũng được.

    Quý Hủ bật cười:

    - Khuân vác từng chuyến một, không biết mệt sao? Đợi xe cải trang đi.

    Trong lúc chờ cải trang xe, Tần Nghiễn An mang theo Quý Hủ đi từng nhà thu nợ, toàn bộ thế lực lớn nhỏ tập kích qua Quý Hủ đều phải cấp ra bồi thường, bằng không phải ở địa phương khác bù đắp lại.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  7. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 148:

    Từ khi gặp lại Quý Hủ, cảm xúc của Tần Nghiễn An liền trở nên vô cùng bình thản, trước kia khi đồng tử biến thành dựng thẳng cùng đôi cánh dơi xuất hiện, hắn sẽ rất khó khống chế cảm xúc thô bạo, hiện giờ cho dù hắn hiện ra cánh dơi mang theo Quý Hủ bay loạn xung quanh, cũng không thấy hắn không kiểm soát.

    Tần Nghiễn An cũng không biết là hơn hai tháng điên cuồng mình đã tiến bộ, hay là bởi vì Quý Hủ thân cận, hiện tại trong lòng hắn tràn đầy vui mừng, dục vọng phá hư điên cuồng không biết sớm bị hắn quên đi nơi nào.

    Quý Hủ không biết Tần Nghiễn An một tháng có vài ngày không bình thường là hình dạng gì, hắn chỉ nhìn thấy Tần Nghiễn An là một người bình thường.

    Tần Nghiễn An có thể lưu lại trong căn cứ nhiều ngày như vậy, cả căn cứ đều chấn kinh, càng làm cho bọn họ khiếp sợ chính là, ông chủ mang theo em trai đi lấy rất nhiều bồi thường trở về, mặc kệ thế lực lớn nhỏ, chỉ cần từng xuất thủ với Quý Hủ đều phải cấp ra bồi thường.

    Không cho? Một đoạn tường căn cứ Bùi gia sụp đổ chính là ví dụ, hiện tại chỉ là sụp đổ một đoạn, còn dám ỷ vào đại căn cứ thế lực lớn không tiếp thu sai, bọn họ đều đem toàn bộ tường vây huỷ đi, làm cho căn cứ khu Hải Điện hoàn toàn bại lộ bên ngoài.

    Ông chủ căn cứ Vinh thị không còn là ông chủ tới vô ảnh đi vô tung, đối với bất cứ chuyện gì cũng không quan tâm, hiện tại hắn thật hứng thú đi thu nợ, chỉ cần là Quý Hủ muốn, hắn đều vì hắn làm ra.

    Các thế lực lớn nhỏ khóc lóc kể lể, mà xung đột lớn nhất với Quý Hủ là căn cứ Phiền gia cùng Viễn Hàng kiến tạo, bọn hắn luôn một mực đề phòng ông chủ Vinh thị đánh lên cửa, nhưng liên tiếp nhiều ngày trôi qua, lại không thấy người đi tới, bọn hắn không cho rằng sẽ được bỏ qua mà đối phương còn đang nghẹn đại chiêu.

    Phiền Xác chỉ là rời khỏi Vân Hải thị một lát, ai ngờ lúc trở về đã có "kinh hỉ" như vậy đang đợi hắn?

    Phiền Tịnh tổn thương thật lâu mới khôi phục, nhưng tạm thời còn chưa thể hoạt động mạnh, đau đớn khắc sâu vào máu thịt của hắn, mỗi khi nhớ tới kẻ đã tổn thương mình liền hận không ngủ được.

    Phiền Tịnh hận tới diễn cảm dữ tợn:

    - Đại ca anh còn do dự cái gì? Là chờ căn cứ Vinh thị đánh tới khu Kim Minh mới phản kích sao? Chúng ta nhất định chủ động phóng ra, tôi cũng không tin ông chủ Vinh thị mạnh tới mức không thể chiến thắng!

    Biểu tình Phiền Xác vô cùng âm trầm, hắn mới vừa trở lại căn cứ, lại nhận được tâm phúc hội báo đoạn thời gian trước căn cứ Vinh thị dựng lên tường vây cao lớn, tường vây kia không phải một chút dựng thành mà là trống rỗng xuất hiện. Vừa xuất hiện là tường vây đầy đủ, không giống như Khương Hàng Anh, cho dù đồn đãi nói là Khương Hàng Anh che giấu thực lực, cũng không thể che giấu được nhiều như vậy.

    Thay vì nói Khương Hàng Anh ẩn giấu thực lực, Phiền Xác càng tin tưởng là có kiến tạo sư khác xuất hiện, hơn nữa thực lực viễn siêu Khương Hàng Anh.

    Mà kiến tạo sư cường đại không cần suy nghĩ cũng biết là một trong những người từ bên ngoài đến, bằng không tại sao Khương Hàng Anh bí mật treo giải thưởng, nhưng đám ngu xuẩn Phiền gia, chẳng những không biết mượn sức lấy lòng, còn trực tiếp đem người đắc tội chết, cho tới bây giờ còn kêu gào muốn khai chiến với căn cứ Vinh thị, Phiền Xác thật sự hoài nghi mấy người này trời sinh không có đầu óc, bằng không sao có thể ngu xuẩn thành như vậy?

    Anh ruột của Phiền Tịnh là Phiền Tuần cũng đứng ra nói chuyện:

    - Khu Kim Minh ở trong tay bốn người ngoài đến cùng căn cứ Vinh thị đã bị tổn thất không nhỏ, trừ bỏ nhân viên thương vong, còn có xe hơi nước cùng hỏa đạn, nếu chúng ta không phản kích tuyệt đối sẽ trở thành chuyện cười của Vân Hải thị, ngày sau còn có ai nguyện ý gia nhập căn cứ chúng ta?

    Phiền Xác bị tức nở nụ cười:

    - Phiền Tịnh không đi thăm dò nội tình của đối phương lại ngang nhiên khiêu khích, làm trò trước mặt căn cứ Kỳ gia bị mấy người từ ngoài tới đánh cho chạy trối chết, đây còn không phải chê cười?

    Phiền Xác nhìn Phiền Tuần:

    - Phiền Tịnh bị thương chú không quan tâm lần thứ hai dẫn người đi tìm căn cứ Kỳ gia, xe hơi nước cùng hỏa đạn toàn bộ huỷ, trừ bỏ những người tử vong những người sống sót còn lại tình nguyện bỏ chạy nơi khác cũng không nguyện trở lại căn cứ Phiền gia, đây còn không phải chuyện cười?

    Phiền Tịnh hung tợn nói:

    - Tôi đã phái người đi thăm dò người sống sót chạy trốn, chờ đem người bắt về tôi nhất định..

    Không đợi hắn nói xong, một cái gạt tàn thuốc đập tới, Phiền Tịnh nghiêng đầu trốn tránh, vẫn bị lau trúng thái dương, máu tươi chảy ra.

    Phiền Tuần kinh hãi:

    - Đại ca! Tiểu Tịnh nói có gì sai?

    Ánh mắt Phiền Xác biến thành màu xanh biếc, trong mắt không có tia cảm tình nhân loại:

    - Còn dám làm chuyện dư thừa, tôi sẽ đem hai người đều trói lại đưa cho Phiền Châu.

    Phiền Tịnh như nhận lấy kích thích thật lớn, đẩy ra đại ca, giận dữ hét:

    - Anh quả nhiên là muốn kết giao với căn cứ Vinh thị! Rõ ràng có nhiều cơ hội động thủ như vậy, anh cố tình lưu lại tiểu tạp chủng kia! Anh đừng quên, ông nội định ra quy củ, Phiền gia không cho phép con riêng vào cửa! Anh muốn lấy lòng tiểu tạp chủng cũng vô dụng!

    Phiền Xác nhìn hai đứa con trong giá thú của chú ba, chỉ cảm thấy buồn cười, hắn quả thật nở nụ cười.

    - Hai người đi về hỏi thím ba, nghiêm khắc mà nói rốt cục ai mới là con riêng, nếu không phải thím ba, hiện tại thiếu gia Phiền gia chính thức chính là Phiền Châu, mà không phải hai người ngu xuẩn các người!
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  8. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 149:

    Nếu không phải do Lư Huệ Lê ỷ vào quyền thế của Lư gia cùng Phiền gia đối với mẹ con Phiền Châu diệt sạch, cũng không có khốn cảnh hiện giờ của Phiền gia, nếu bọn hắn có thể chặt cỏ tận gốc còn chưa tính, mấu chốt là giết mẹ lại phóng chạy đứa con!

    Từ khi Vinh thị xuất hiện trong Vân Hải thị, Phiền gia không có một ngày thoải mái qua, Phiền Châu không hề che giấu thân phận chân thật của mình, hắn chính là muốn nói cho Phiền gia, hắn còn sống trở về, chỉ cần hắn không chết, Phiền gia đừng nghĩ an bình.

    Phiền Châu quả thật làm được, trước hay sau cuối thời cũng làm cho Phiền gia phiền phức không chịu nổi, mượn sức không được, giải quyết không xong, cứ như vậy luôn giằng co hao tổn với nhau. Nguyên bản lực lượng căn cứ Phiền gia cùng Vinh thị ngang nhau, không ai làm gì được ai, từ khi ông chủ Vinh thị trở về, cân bằng liền bị đánh vỡ.

    Hắn mặc dù không chân chính xuất thủ qua với Phiền gia, nhưng trong Vân Hải thị có lời đồn đãi về ông chủ Vinh thị, tay không xé nát quái vật, đây là có người sống sót tận mắt nhìn thấy, thanh danh căn cứ Vinh thị càng ngày càng cao.

    Phiền gia đối phó Vinh thị ngày càng cố hết sức, cho tới bây giờ bị đè nặng đánh, toàn bộ mặt mũi không còn, vẫn là do người Phiền gia vội vàng tới gần tìm đánh, bị đánh sưng một bên mặt còn chưa đủ, đưa luôn bên kia cho người ta đánh.

    Phiền Tuần lo lắng Phiền gia trở thành chuyện cười của Vân Hải thị, không biết Phiền gia thực tế cũng đã là chuyện cười, bọn hắn còn không tự biết!

    Ánh mắt Phiền Xác âm lãnh, nhìn vẻ mặt khó chịu của Phiền Tịnh:

    - Không có mệnh lệnh của tôi còn dám đi trêu chọc mấy người bên ngoài đến còn có căn cứ Vinh thị, tôi sẽ thực hiện hứa hẹn, đưa hai người đi gặp Phiền Châu. Cút đi ra!

    Phiền Tịnh ngạnh lên cổ đứng không nhúc nhích, cuối cùng bị Phiền Tuần kéo ra ngoài.

    Tâm phúc đi tới gần:

    - Ông chủ.

    Thần sắc Phiền Xác âm tình bất định:

    - Đi dò tra gần đây Phiền Tịnh cùng Phiền Tuần tiếp xúc với ai, trước kia bọn hắn chỉ là ngu xuẩn, hiện tại lại đang tìm đường chết, ai cấp lá gan cho bọn hắn!

    Tâm phúc nói:

    - Buổi chiều ngài rời khỏi Vân Hải thị, nhị thiếu ở bên ngoài cứu một cô gái trở về, bây giờ là bạn gái của nhị thiếu, tam phu nhân cũng rất thích nàng. Mấy ngày sau Tuần thiếu ra ngoài thu thập vật tư, gặp được một con dị quái thể, bị một thiếu niên xinh xắn cứu, Tuần thiếu tìm tâm tư mới đem người đưa tới căn cứ, gần đây đều vây quanh thiếu niên chuyển.

    Phiền Xác tức giận chụp vỡ bàn:

    - Sau lưng đều là thế lực của ai?

    Tâm phúc nói:

    - Hạ gia.

    Trong hỗn chiến lần này Hạ gia là người trong suốt, ngày ấy bọn hắn cũng đi căn cứ khu Đông Khẩu, nhưng chỉ vây xem, không làm gì, giống như Lạc gia cũng chưa bị Vinh thị tìm tới, ngược lại là Phiền gia xui xẻo lớn.

    Tuy Phiền gia bất hòa với Vinh thị, nhưng cũng sẽ không để cho Hạ gia không công lợi dụng. Hạ gia muốn làm cho Phiền gia cùng Vinh thị lưỡng bại câu thương, bọn hắn ở giữa đắc lợi, hoàn toàn là nằm mộng.

    Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An chuẩn bị chọn ngày đi Phiền gia thu nợ, Phiền gia lại chủ động tìm tới cửa.

    Phiền Xác mang người đi tới, không phải vì kết thù, mà là chủ động làm ra bồi thường, thay vì chờ ông chủ Vinh thị tìm tới cửa, Phiền Xác càng ưa thích chủ động phóng ra.

    Đoàn người Phiền Xác bị ngăn bên ngoài trụ sở, hắn nói với thủ vệ là đệ đệ trong nhà không hiểu chuyện bị người xúi giục đắc tội khách nhân từ bên ngoài đến, lần này là đặc biệt đi qua xin lỗi bồi tội.

    Người căn cứ Vinh thị đưa mắt nhìn nhau, Phiền gia không phải luôn luôn đầu thiết sao? Như thế nào sẽ chủ động đi tới cửa chịu nhận lỗi? Khẳng định có trá!

    Tần Nghiễn An ôm Quý Hủ, cánh dơi mở ra, nháy mắt đi ra bên ngoài căn cứ, đứng trên tường vây cao cao quan sát người Phiền gia bên dưới.

    Cái gọi là bồi tội, chỉ lái mấy chiếc xe hơi nước đi qua, chỉ có một xe có vật gì đó, còn bị một tấm vải đỏ lớn che khuất, không biết bên trong là vật gì.

    Phiền Xác mở miệng:

    - Vinh tiên sinh, đệ đệ trong nhà không hiểu chuyện, tôi ý đặc biệt tới đây hướng Vinh tiên sinh cùng Quý tiên sinh bồi tội.

    Tần Nghiễn An thấp giọng hỏi:

    - Cần đi xuống nhìn xem một chút không?

    Quý Hủ gật đầu:

    - Nhìn xem Phiền gia lấy cái gì tới bồi tội.

    Trên thực tế Phiền gia hai lần bới móc cũng không chiếm được tiện nghi, ngược lại bản thân bọn họ lại tổn thất thảm trọng.

    Tần Nghiễn An ôm Quý Hủ bay xuống, thu cánh dơi, vẻ mặt không chút thay đổi mở miệng:

    - Tôi họ Tần.

    Vinh là họ của mẹ hắn, lúc trước vì giấu diếm thân phận nên mới dùng họ của mẹ.

    Phiền Xác lập tức sửa miệng:

    - Tần tiên sinh, lần này tôi đi ra ngoài tìm được một vật thú vị, vừa lúc đưa cho hai vị làm nhận lỗi, mong rằng hai vị đừng tiếp tục tính toán với đứa em trong nhà.

    Thần sắc Quý Hủ thản nhiên:

    - Cái gì vậy, đáng giá chúng tôi không tính toán với em của anh?

    - Hai vị đi qua xem, sẽ biết là có đáng giá hay không.

    Phiền Xác xốc lên vải đỏ, người quanh xe toàn bộ thối lui, thần sắc sợ hãi.

    Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An đi qua, đầu tiên nhìn thấy ba đầu người dị quái thể, tiếp theo là thịt non màu hồng cùng thân thể hình vuông, không ngờ lại là một kiện trang bị dị hóa!

    Trong lòng Quý Hủ kinh ngạc, nhưng không biểu lộ mảy may:

    - Chơi một dị hóa vật tới đây nhận lỗi?

    Phiền Xác cười nói:

    - Đây không phải vật dị hóa bình thường, đây là máy chế thuốc dị hóa, nó có thể trừ đi vật chất tai hại, chế tạo ra đủ loại hình dạng viên thuốc.

    Quý Hủ dạo quanh xe một vòng, quả nhiên đã phát hiện vấn đề, vật này chỉ có một bộ phận, thịt non dưới máy móc có dấu vết bị cắt qua, xem ra bộ phận này chỉ có thể chế tạo hình dạng viên thuốc.

    Phiền Xác đã biết Quý Hủ phát hiện ra vấn đề:

    - Thế nào?

    Quý Hủ không có phản ứng quá lớn:

    - Chẳng ra gì, tôi cần một kiện đồ vật xấu xí như vậy, là bày trong nhà dọa người sao?
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  9. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 150:

    Phiền Xác cười rộ lên:

    - Thứ này xấu thì có xấu một chút, lại rất hữu dụng, nếu Quý tiên sinh nguyện ý nó có thể biến thành một bộ.

    Quý Hủ hiểu được rồi, Phiền gia là muốn câu cá, tặng hắn một bộ phận xem như nhận lỗi, muốn bộ phận còn lại thì còn có yêu cầu khác.

    - Anh nghĩ muốn cái gì?

    Phiền Xác thu liễm ý cười:

    - Xây một tường vây cho Phiền gia, lớn nhỏ cùng quy mô theo tiêu chuẩn của căn cứ Vinh thị, như thế nào?

    Phiền Châu mang theo cao tầng vội vàng đuổi tới, liền nghe được yêu cầu, tất cả đồng loạt nhìn Quý Hủ.

    Phiền Châu gắt gao nhìn chằm chằm Quý Hủ, sợ hắn sẽ đáp ứng yêu cầu của Phiền Xác.

    Trong tay Quý Hủ vuốt vuốt chuỗi thạch anh, hiện trường một mảnh lặng im.

    - Việc này chỉ sợ là không được, tôi làm người luôn mang thù, Phiền gia hai lần vây giết tôi, anh chẳng những muốn tôi tha thứ cho em trai của anh, còn muốn tôi xây căn cứ cho Phiền gia, cơn tức này tôi tìm ai xì đây?

    Phiền Xác liền đem Hạ gia bán:

    - Là Hạ gia, bọn hắn sắp xếp người bên cạnh hai đứa em của tôi, giật dây bọn hắn làm chuyện điên rồ, người tôi đã mang tới, nếu vẫn không thể làm cho anh trút giận, chờ việc bên này xong, tôi sẽ tự mình đi tìm Hạ gia tính sổ.

    Một thiếu niên cùng một cô gái bị người áp giải tới, mẹ mẽ đè quỳ gối trước mặt Quý Hủ, để cho hắn trút giận.

    Thiếu niên cúi đầu, trầm mặc không nói.

    Cô gái giãy dụa khóc rống, thần tình nước mắt nhìn lên Quý Hủ:

    - Tôi không phải cố ý thêu dệt chuyện, người nhà của tôi đều ở trong Hạ gia căn cứ, tôi không nghe theo Hạ gia an bài người nhà liền sống không được, tôi thật không có biện pháp! Cầu các vị buông tha tôi, tôi thật sự không dám!

    Quý Hủ thờ ơ nhìn.

    Cô gái luôn cố gắng tới gần Quý Hủ, giãy dụa ngày càng kịch liệt, Tần Nghiễn An nhíu mày bước lên muốn kéo Quý Hủ trở về, cô gái đột nhiên giãy áp chế, đánh về phía Quý Hủ lại bị nam nhân một cước đạp bay.

    Cổ tay thiếu niên vừa chuyển, tránh ra khỏi người áp chế, lại đánh về hướng Quý Hủ, xương ngón tay nhanh chóng kéo dài giống như mũi nhọn đâm thẳng vào trái tim Quý Hủ!

    Thiếu niên chỉ cảm thấy cổ họng căng thẳng, hơi thở khoảnh khắc bị cắt đứt, hắn rõ ràng nghe được tiếng khung xương vang giòn, tứ chi mềm nhũn, hắn bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ ném ra ngoài, cuối cùng chỉ còn nhìn thấy một đôi đồng tử dựng thẳng màu vàng thấu xương.

    Cô gái nằm trên mặt đất, thân thể vặn vẹo, trong miệng trào ra thật nhiều máu tươi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Quý Hủ:

    - Là.. là Phiền gia.. muốn giết.. anh..

    Nói xong hoàn toàn không có chân khí.

    Sắc mặt Phiền Xác âm trầm đáng sợ:

    - Đây là vu tội! Chết tới nơi còn châm ngòi Phiền gia cùng Vinh thị, Hạ gia làm nhiều như vậy, thầm nghĩ muốn chúng ta tử đấu, bọn hắn đắc lợi, chúng ta sao có thể làm cho bọn họ như nguyện!

    Quý Hủ thản nhiên mở miệng:

    - Quả thật không thể như nguyện, đối phó Phiền gia, làm sao cần tử đấu.

    Phiền Xác:

    * * *

    Phiền Châu không khách khí xuy cười ra tiếng.

    Quý Hủ nói:

    - Nếu anh mang tới đủ một bộ trang bị, cho tôi nhìn thấy thành ý, tha thứ hoặc là xây căn cứ đều có thể bàn, cùng tôi quanh quẩn một vòng lớn như vậy, chơi nhiều tâm nhãn như vậy, hiện tại tôi đã không còn tâm tình xem các anh biểu diễn, anh không muốn cấp, tôi sẽ chính mình đi lấy.

    Phiền Châu cười lớn:

    - Phiền Xác! Anh ngàn tính vạn tính có tính ra tính cách này của Quý tiểu tiên sinh?

    Trong mắt Phiền Xác loé lên:

    - Các anh xác định muốn bị Hạ gia nắm mũi dẫn đi?

    Phiền Châu khoanh tay trước ngực:

    - Nàng nói chính là Phiền gia muốn giết Quý tiên sinh.

    Phiền Xác lạnh lùng:

    - Nàng đây là châm ngòi, anh không nhìn ra được sao?

    Phiền Châu xuy một tiếng:

    - Vậy người của anh thật vô dụng, hai người cũng không giữ được một người.

    Phiền Xác nhìn qua thủ hạ, cổ tay cùng lòng bàn tay của họ máu tươi đầm đìa, không biết hai người kia dùng biện pháp gì giãy ra, làm cho họ đều bị thương.

    - Tôi cũng không có nguyên bộ trang bị, chỉ có một bàn như vậy, nhưng tôi biết nơi nào có. Tôi là thật tâm đến giải thích, cũng thật tâm muốn mời Quý tiên sinh giúp chúng tôi xây tường vây, vị trí của trang bị dị hóa này chính là thù lao tốt nhất mà tôi có thể xuất ra, hi vọng Quý tiên sinh suy nghĩ lại.

    Sắc mặt Phiền Châu trầm xuống, Quý Hủ đang do dự, Phiền Châu thật không cam tâm.

    Quý Hủ đang tự hỏi một vấn đề, trang bị dị hóa chế thuốc này có quan hệ gì với Dược thành? Ba năm kiếp trước, xuất hiện Dược thành, sau cuối thời toàn bộ thuốc men đều đến từ Dược thành, nếu Dược thành xây dựng có quan hệ với trang bị dị hóa này, hiện tại hắn nhúng tay có thể đem Dược thành vỗ cánh không còn hay không?

    Quý Hủ cũng hiểu rõ ràng cho dù có máy chế thuốc, muốn chế tạo ra thuốc cũng không dễ dàng, bọn họ hoàn toàn không thông hiểu dược lý, dốt đặc cán mai, loại thiết bị này áp trong tay chính là lãng phí giá trị của chính nó.

    Huống chi từ lúc ban đầu Quý Hủ không tính nhúng tay ngành chế thuốc, mục tiêu của hắn luôn là Tịnh Hoa, hắn muốn trở thành nhà cung ứng lương thực lớn nhất cuối thời, trấn Bạch Loan cũng thật thích hợp trở thành căn cứ sản xuất lương thực.

    Nếu như hắn tìm được Tịnh Hoa, còn đem thiết bị chế thuốc chộp trong tay, vậy hắn sẽ biến thành dê béo, thành mục tiêu công kích. Hắn không nhúng tay vào ngành sản xuất thuốc, cũng có thể tìm về vài cỗ máy chế thuốc, đến lúc đó nhập cổ Dược thành hay là bán cho Dược thành, đều là đại lợi tức đại nhân tình.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  10. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 151:

    Quý Hủ có quyết định:

    - Hai lựa chọn, một là lưu lại thiết bị chế thuốc dị hóa này, cũng nói cho tôi biết vị trí bộ phận còn lại, sẽ đem cặp anh em nhà anh giao cho tôi xử trí, chuyện này xem như xóa bỏ, tôi cũng sẽ kiến tạo tường vây rắn chắc cho căn cứ Phiền gia. Hai là lưu lại thiết bị chế thuốc, xem như anh chưa từng tới qua, tự mình bị chọc tức tôi sẽ đích thân đến Phiền gia đòi lại.

    Trái tim của Phiền Châu bị hai lựa chọn này làm nhảy lên, mặc kệ Phiền Xác làm sao lựa chọn, hôm nay hắn đều phải mất đi thiết bị chế thuốc này, xem hắn kinh ngạc, quả thật vô cùng sảng khoái.

    Phiền Xác trầm mặc hồi lâu nói:

    - Không bằng đem Lư Huệ Lê đổi cho anh xử trí như thế nào?

    Đồng tử Phiền Châu co rụt lại, Lư.. Huệ.. Lê! Bà ta quả nhiên chưa chết!

    Quý Hủ không hiểu ra sao:

    - Lư Huệ Lê là ai? Người chịu tội thay?

    Phiền Xác nhìn qua Phiền Châu, hắn biết Phiền Châu hận Lư Huệ Lê bao nhiêu, hiện giờ chú ba đã mất, vì suy nghĩ cho Phiền gia căn cứ, hắn cũng không cần tiếp tục che chở Lư Huệ Lê, dù sao hậu quả hiện giờ đều do chính một tay bà ta tạo thành.

    Phiền Châu nói:

    - Quý tiên sinh, dẫn người vây giết ngài chính là Phiền Tuần cùng Phiền Tịnh, Lư Huệ Lê là mẹ của bọn hắn, phiền toái Quý tiên sinh đem ba người này đều mang tới đây, tính tôi thiếu ngài nhân tình này.

    Quý Hủ không hiểu ân oán giữa hai bên, hắn nhìn qua Tần Nghiễn An, thấy nam nhân gật đầu.

    Quý Hủ nói:

    - Vậy ba người này, tôi sẽ đem căn cứ Phiền gia vây thêm một tầng, đổi thành trong ngoài hai tầng, như thế nào?

    Phiền Xác không thể lập tức cấp ra đáp án, hắn lưu lại thiết bị chế thuốc dị hóa, nói sẽ nhận chân suy nghĩ. Phiền gia còn có trưởng bối sống sót, lão gia tử cũng khoẻ mạnh, nếu chỉ giao ra Lư Huệ Lê, hắn dùng chút thủ đoạn là có thể làm được, nhưng thêm hai người Phiền Tuần cùng Phiền Tịnh, chuyện này liền lớn, hắn không làm chủ được.

    Phiền Châu thất thần, Quý Hủ hỏi hắn:

    - Anh cần ba người kia, là muốn làm gì?

    Trong hai mắt Phiền Châu hiện lên hận ý thật sâu:

    - Yên tâm, tôi sẽ không giết bọn họ, tôi chỉ muốn làm cho bọn họ nếm thử, thống khổ mà tôi cùng mẹ từng gặp được.

    Quý Hủ không hỏi nhiều, chuyện không liên quan tới mình, hắn lười nhúng tay.

    Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An quay vào trong căn cứ, hai người đem thiết bị chế thuốc dị hóa chuyển vào trong kho hàng chứa đầy thạch anh, đây đều là bảo bối của bọn họ, cần mang về trấn Bạch Loan.

    Quý Hủ đợi mấy ngày không đợi được tin tức của Phiền gia, lại thấy thời tiết chợt hạ, đã lưu lại Vân Hải thị hơn một tháng, căn cứ Vinh thị đang tăng giờ làm việc đẩy nhanh tốc độ làm đồ vật cho hắn.

    Quý Hủ cần đợi trước khi đại tuyết phong kín đường quay về trấn Bạch Loan, cuối thời ngày đông giá rét tựa như mùa hè nóng bức, phi thường gian nan, nhà kính tuy được tinh thần năng lượng gia cố qua, có một chút tác dụng giữ ấm nhưng còn chưa đủ, nếu muốn làm cho rau dưa trái cây sinh trưởng bình thường, còn cần phải cung ấm.

    Trời đông giá rét kéo dài từ tháng 12 dến tháng tư tháng năm năm sau, nhiệt độ không khí -50 độ, quá độ kỳ rất ngắn, phản ứng chậm sẽ trực tiếp bị đông cứng chết, Quý Hủ nhất định phải trước tiên chuẩn bị sẵn sàng.

    Sáng sớm ba ngày sau, Quý Hủ nhận được một tin tức – căn cứ khu Kim Minh bị huỷ diệt.

    Tin tức này nhanh chóng truyền khắp Vân Hải thị, khu Kim Minh Phiền gia, chính là một trong sáu đại căn cứ Vân Hải thị, thực lực có thể gọi nhịp với Vinh thị của khu Mẫn Hoang, lại còn nói bị giết liền bị giết, khắp nơi đều hỏi thăm nguyên nhân.

    Quý Hủ rất nhanh nhận được tin tức cụ thể, nguyên lai Phiền Xác đang lén nói chuyện với Phiền lão gia tử lại bị Phiền Tuần nghe thấy được, Phiền Xác có thể không chút do dự giao ra Lư Huệ Lê, đối mặt hai em họ thì do dự, chỉ có thể đem lựa chọn này giao cho Phiền lão gia tử.

    Sau mấy ngày do dự, Phiền lão gia tử quyết định buông tha cho con dâu thứ ba cùng hai cháu trai, giữ tròn những người khác của Phiền gia cùng căn cứ, lời này bị Phiền Tuần đột nhiên đi qua nghe được. Hắn muốn lặng lẽ rời đi nhưng lại bị thủ vệ phát hiện, cả kinh nên hắn tháo chạy, vừa trốn vừa kêu, đem mưu đồ của Phiền Xác cùng Phiền lão gia tử kêu to cho mọi người đều biết.

    Ngay trong lúc trường hợp hỗn loạn, Phiền Tịnh cùng Lư Huệ Lê chạy tới, trong đám người đột nhiên toát ra một người một đao giải quyết Phiền Tuần, sau đó nhanh chóng ẩn vào trong đám người.

    Phiền Tuần chết trước mắt Phiền Tịnh cùng Lư Huệ Lê, Phiền Tịnh biết ông nội cùng anh họ muốn đem ba mẹ con họ giao cho Vinh thị, đã phi thường phẫn nộ, còn nhìn thấy anh ruột của mình chết ngay trước mặt mình, cảm xúc không khống chế được, tốc độ dị hóa cấp tốc kéo lên, chỉ qua vài hơi thở ngắn ngủi đã tiến vào toàn bộ dị thái, biến thành một con quái vật xúc tu màu xám khổng lồ.

    Hắn bị phẫn nộ cùng cừu hận khống chế lối suy nghĩ, đại khai sát giới trong khu Kim Minh, đầu tiên muốn giết chính là Phiền Xác cùng Phiền lão gia tử. Phiền lão gia tử là người thường, đầu tiên bị mất mạng, mà Phiền Xác là dị hóa nhân, được tâm phúc bảo vệ trọng thương thoát đi.

    Ngay khi tình hình hỗn loạn một đám cuồng thi lao vào căn cứ, mấy cuồng thi tiến giai đồng thời xuất hiện, đem khu Kim Minh biến thành chỗ săn bắn, chết thảm trọng, người Phiền gia toàn bộ biến mất, không biết là chạy thoát hay bị ăn, người sống sót chạy tứ tán bốn phía, tin tức khu Kim Minh bị giết lúc này mới truyền ra ngoài.

    Quý Hủ nghe « chân tướng » trăm ngàn chỗ hở, Phiền Tuần làm sao đúng dịp nghe được lời nói chuyện, vừa vặn thủ vệ còn đi vắng, Phiền Tuần chạy trốn thì thủ vệ lại vừa khéo xuất hiện, còn có là ai giết Phiền Tuần, còn ở ngay trước mặt hai mẹ con Phiền Tịnh, cơ hội bắt được thật tốt quá.

    Tầm mắt Quý Hủ nhìn qua Phiền Châu đang trầm mặc.

    Phiền Châu lau mặt, nói:

    - Đừng nhìn tôi, tôi quả thật muốn làm cho người Phiền gia chết hết, nhưng không phải lấy phương thức như thế, tôi nghĩ chứng kiến người Phiền gia sử dụng ích lợi hi sinh ba mẹ con Lư Huệ Lê, làm cho bọn họ nếm thử thống khổ bị người nhà vứt bỏ, tôi muốn làm cho bọn hắn trong tuyệt vọng đi hướng diệt vong, mà không phải chấm dứt kiểu như vậy, như vậy quá tiện nghi.

    Quý Hủ nhìn qua Tần Nghiễn An, hắn biết đọa biến thú mẫn cảm với cảm xúc sợ hãi của nhân loại lớn thế nào, khu Kim Minh phát sinh chuyện lớn như vậy, cảm xúc sợ hãi khẳng định phải bùng nổ, Tần Nghiễn An không nên không có phát hiện.

    Trên thực tế Tần Nghiễn An không biết, từ khi phòng xe bị đưa đi cải trang, bọn họ đều ở trong phòng trong căn cứ, Quý Hủ lo lắng nhà lầu sụp đổ nên gia cố một lần, hơn nữa cửa sổ còn đóng chặt nên hắn căn bản không nhận thấy được tai nạn bên khu Kim Minh.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...