THÁI Y VẬN AN
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Chương 60 :(b)
Nhưng mà, Dận Chân chủ động một lần..
Thật không tiền đồ Cố Vận An ngoan ngoãn đi theo phía sau Dận Chân, khó được không nói ra lời gì kinh người.
Từ sau khi hắn trở thành thái y, cũng chỉ đến Long Nguyên lâu ba lượt, ba lượt đều gặp được cùng một nhóm người, chỉ có thể nói là duyên phận.
- Cố thái y? Thật đúng là xảo a!
Đa Long ngồi đối diện cửa thang lầu, vừa vặn nhìn thấy Dận Chân cùng Cố Vận An đi lên lầu:
- Có muốn cùng nhau ăn không?
Bọn họ cũng vừa tới, còn chưa bưng lên đủ đồ ăn, chỉ có chút điểm tâm cùng bình rượu.
- Ba ngươi chẳng lẽ mỗi ngày đều đến?
Ngẩn ngơ chính là cả ngày? Bằng không vì sao mỗi lần hắn tới đều gặp được?
- Làm sao có thể, bình thường chúng tôi đều ở nhà, hôm nay là vì tên tự xưng văn võ song toàn kia lại cấp ít phiền toái cho Hạo Tường, cho nên huynh đệ chúng tôi liều mạng bồi quân tử!
Nhìn Hạo Tường liên tục uống rượu, Đa Long thở dài, cũng may trong nhà chỉ có mỗi hắn.
- Vị này chính là?
- A, giới thiệu cho các ngươi, đây là nhà ta.. khụ khụ, tứ gia.
Trong nháy mắt nghĩ tới Càn Long Đa Long lặng đi một chút, sau đó cứng ngắc phủ định ý nghĩ này, nhờ phúc cha nuôi, bối lặc như hắn thường xuyên được gặp mặt thánh nhan, hắn vẫn nhận thức được Càn Long.
Nhưng Dận Chân khí tràng cường đại, làm cho Đa Long không dám nhìn lần thứ hai, cũng không phát hiện vị tứ gia này cùng tứ gia mà hắn nghĩ còn có cha nuôi của hắn có chút giống nhau.
Giới thiệu xong Dận Chân, Cố Vận An nhìn thấy không khí có chút cứng ngắc. Bình thường Đa Long luôn làm sinh động không khí lúc này có chút kẹt, vì vậy nhiệm vụ giới thiệu ba người liền do Cố Vận An gánh vác.
- Dận, tứ gia, tôi giới thiệu cho ngài một chút. Đây là Đa Long, Hạo Tường, Vân Tường, là những người bạn không sai.
Cố Vận An vừa nói vừa chỉ cho Dận Chân nhìn xem. Dận Chân cũng phối hợp chắp tay, ngay cả Hạo Tường cũng không ngoại lệ.
- Hai vị chi bằng cùng lưu lại ăn đi, nhiều người náo nhiệt một chút.
Vân Tường lên tiếng mời.
- Đúng vậy, cùng nhau ăn đi.
Đa Long vươn tay, vỗ vỗ vai Cố Vận An, đem người đẩy tới chỗ mép bàn.
Dận Chân chứng kiến hành động của Đa Long, nhăn mày, thanh âm mang theo vẻ lạnh lùng:
- Vận An.
Một tiếng này của Dận Chân lập tức làm cho Cố Vận An kiên định lập trường:
- Khụ khụ, thật có lỗi, hôm nay đã cùng tứ gia có ước hẹn trước.
Hắn lần đầu tiên ước hẹn, hơn nữa tứ gia nói còn chuẩn bị toàn bộ thức ăn mà hắn thích!
Nhưng nhìn trạng thái Hạo Tường không tốt lắm:
- Không bằng theo chúng tôi cùng nhau ăn đi.
Rốt cục miệng thiếu hắn tiếp tục nói thêm một câu như vậy. Sau khi nói xong hắn muốn cho mình một tát tai, thế giới hai người không ngờ lại biến thành năm người.
Hắn run rẩy quay đầu đáng thương nhìn Dận Chân, chỉ cầu Dận Chân đừng đánh kém bình, hắn cũng không muốn vừa ở chung một chỗ liền bị chia tay, rất ngược!
Trong lòng Dận Chân cũng có chút lật sóng, nói thật hiện tại hắn rất muốn cho tiểu hỗn đản chút trừng phạt. Hắn khó được chủ động mời tiểu hỗn đản một lần, nhưng người này còn dám mời người khác cùng nhau! Nhất là tư thế Đa Long khoát vai tiểu hỗn đnả, chướng mắt, rất chướng mắt!
Cuối cùng Dận Chân đành gật đầu đồng ý.
Thật không tiền đồ Cố Vận An ngoan ngoãn đi theo phía sau Dận Chân, khó được không nói ra lời gì kinh người.
Từ sau khi hắn trở thành thái y, cũng chỉ đến Long Nguyên lâu ba lượt, ba lượt đều gặp được cùng một nhóm người, chỉ có thể nói là duyên phận.
- Cố thái y? Thật đúng là xảo a!
Đa Long ngồi đối diện cửa thang lầu, vừa vặn nhìn thấy Dận Chân cùng Cố Vận An đi lên lầu:
- Có muốn cùng nhau ăn không?
Bọn họ cũng vừa tới, còn chưa bưng lên đủ đồ ăn, chỉ có chút điểm tâm cùng bình rượu.
- Ba ngươi chẳng lẽ mỗi ngày đều đến?
Ngẩn ngơ chính là cả ngày? Bằng không vì sao mỗi lần hắn tới đều gặp được?
- Làm sao có thể, bình thường chúng tôi đều ở nhà, hôm nay là vì tên tự xưng văn võ song toàn kia lại cấp ít phiền toái cho Hạo Tường, cho nên huynh đệ chúng tôi liều mạng bồi quân tử!
Nhìn Hạo Tường liên tục uống rượu, Đa Long thở dài, cũng may trong nhà chỉ có mỗi hắn.
- Vị này chính là?
- A, giới thiệu cho các ngươi, đây là nhà ta.. khụ khụ, tứ gia.
Trong nháy mắt nghĩ tới Càn Long Đa Long lặng đi một chút, sau đó cứng ngắc phủ định ý nghĩ này, nhờ phúc cha nuôi, bối lặc như hắn thường xuyên được gặp mặt thánh nhan, hắn vẫn nhận thức được Càn Long.
Nhưng Dận Chân khí tràng cường đại, làm cho Đa Long không dám nhìn lần thứ hai, cũng không phát hiện vị tứ gia này cùng tứ gia mà hắn nghĩ còn có cha nuôi của hắn có chút giống nhau.
Giới thiệu xong Dận Chân, Cố Vận An nhìn thấy không khí có chút cứng ngắc. Bình thường Đa Long luôn làm sinh động không khí lúc này có chút kẹt, vì vậy nhiệm vụ giới thiệu ba người liền do Cố Vận An gánh vác.
- Dận, tứ gia, tôi giới thiệu cho ngài một chút. Đây là Đa Long, Hạo Tường, Vân Tường, là những người bạn không sai.
Cố Vận An vừa nói vừa chỉ cho Dận Chân nhìn xem. Dận Chân cũng phối hợp chắp tay, ngay cả Hạo Tường cũng không ngoại lệ.
- Hai vị chi bằng cùng lưu lại ăn đi, nhiều người náo nhiệt một chút.
Vân Tường lên tiếng mời.
- Đúng vậy, cùng nhau ăn đi.
Đa Long vươn tay, vỗ vỗ vai Cố Vận An, đem người đẩy tới chỗ mép bàn.
Dận Chân chứng kiến hành động của Đa Long, nhăn mày, thanh âm mang theo vẻ lạnh lùng:
- Vận An.
Một tiếng này của Dận Chân lập tức làm cho Cố Vận An kiên định lập trường:
- Khụ khụ, thật có lỗi, hôm nay đã cùng tứ gia có ước hẹn trước.
Hắn lần đầu tiên ước hẹn, hơn nữa tứ gia nói còn chuẩn bị toàn bộ thức ăn mà hắn thích!
Nhưng nhìn trạng thái Hạo Tường không tốt lắm:
- Không bằng theo chúng tôi cùng nhau ăn đi.
Rốt cục miệng thiếu hắn tiếp tục nói thêm một câu như vậy. Sau khi nói xong hắn muốn cho mình một tát tai, thế giới hai người không ngờ lại biến thành năm người.
Hắn run rẩy quay đầu đáng thương nhìn Dận Chân, chỉ cầu Dận Chân đừng đánh kém bình, hắn cũng không muốn vừa ở chung một chỗ liền bị chia tay, rất ngược!
Trong lòng Dận Chân cũng có chút lật sóng, nói thật hiện tại hắn rất muốn cho tiểu hỗn đản chút trừng phạt. Hắn khó được chủ động mời tiểu hỗn đản một lần, nhưng người này còn dám mời người khác cùng nhau! Nhất là tư thế Đa Long khoát vai tiểu hỗn đnả, chướng mắt, rất chướng mắt!
Cuối cùng Dận Chân đành gật đầu đồng ý.