Chương 10: Ai muốn giết nàng
Hừ, đối phương ngược lai thật sự là biết tính toán, giết không được bổn vương này, liền muốn động thủ với vương phi của bổn vương, người này là muốn bổn vương tuyệt tujw tuyệt tôn sao? "Vân Tà hai mắt tràn đầy hung ác.
Nếu Vương Phi đầu tiên chết vì tự sát, hắn có thể không nghi ngờ, nhưng lần lượt từng vương phi gả cho hắn đều sẽ tự sát, cuối cùng sẽ trực tiếp trở thành án mạng.
Nếu không nghi ngờ có người cố tình làm ra chuyện này, hắn đã chết trong tay đối phương từ lâu rồi!
Trong những năm qua, rất nhiều người đã ám sát hắn và đầu độc hắn ta, nhưng họ chưa bao giờ thành công!
Ẩn trong bóng tối thương ly trầm mặc một lúc, mới nói:" Vương Gia, người này rất có thể có liên quan đến vụ nHỏa hoạn năm đó! "
Vân Tà siết chặt nắm tay, nổi gân xanh, hai mắt thâm thúy hiện ra. Nó được nhuộm màu đỏ thẫm ngay lập tức!
Một vầng trăng sáng treo cao trên bầu trời như một chiếc đĩa sáng, một người đàn ông mặc áo choàng lụa thêu kim sa màu ngọc bích đứng trong đó, tất cả những ngọn nến xung quanh đều tắt lịm, chỉ còn lại ánh trăng lan tràn từ cửa sổ.
" Đúng là phế vật, vậy mà ngươi thật sự đã phái người đem độc dược đến trước mặt Tà vương! "Người mặc áo choàng thêu kim sa ngọc xuân vô cùng tức giận, phất tay một cái, lật ngược giá nến trước mặt xuống đất.
Hai người áo đen đang quỳ trên mặt đất đều im lặng.
" Nếu không giết được Vương Phi thứ năm của ác vương ở Kinh đô, ngươi sẽ đem đầu đến gặp ta, bất kể dùng cách gì! Nàng công chúa thứ năm nhất định phải chết! "Giọng nói của người đàn ông vô cùng gay gắt và kiên quyết.
Vân Tà, ai làm cho ngươi ưu tú như vậy, ai làm cho ngươi được hoàng thượng coi trọng như vậy, nếu ngươi không chết, ta sẽ không bao giờ ngủ ngon!
Ta không giết được ngươi liền giết vương phi của ngươi, chỉ cần ngươi lấy một mối thì ta giết một mối, ta muốn ngươi chặt đứt con nối dõi, không ai nối ngôi, dù sao hoàng đế đang ở thời kỳ trính trực tráng niên, tại vị trong lúc còn có thời gian
Còn ngươi, dù ngươi dù ngươi văn thai võ lược thì như thế nào?
Vương quốc Đông Chu không thể chấp nhận một hoàng đế hủy dung và mù lòa!
Hoàng đế đã cưới cho ngươi hết lần này tới lần khác, chỉ vì mong ngươi càng sớm càng tốt sinh ra người thừa kế, để ngươi có thể truyền lại vương vị cho người thừa kế?
Nhưng Vân Tà, ta sẽ không cho ngươi cưới vương phi, huống chi sinh ra người thừa kế của ngươi!
Vân tà, ngươi ở ngoài sáng, ta ở trong tối, chúng ta tuobgw lai còn dài!
Ngày thứ ba thành thân là ngày về nhà mẹ đẻ!
Ngay từ sáng sớm, Thừa Tướng đã dẫn đầu đem hơn 300 người đứng ở cổng chờ đợi!
Mặc dù bây giờ đã vào mùa thu, nhưng thời tiết vẫn còn hơi nóng.
Mọi người chờ hơn nửa tiếng xe ngựa của Phủ Tà Vương mới thong thả dừng lại trước Phủ Thừa tướng.
Rõ ràng là nửa tiếng trước ta đã nghe gia đình nói rằng xe ngựa phủ của Tà Vương đã khởi hành, nhưng hắn đã sửng sốt đứng dưới ánh mặt trời đợi trong nửa giờ mới thấy xe của phủ Tà Vương đang chạy đến cửa phủ thừa tướng.
Ngươi nên biết rằng Phủ Tà Vương vàphủ thừa tướng chỉ cách nhau hai con phố, chính là bò cũng không dùng nhiêif thời gian như thế a..
Thừa tướng liền dẫn hai đứa con trai đến gặp.
Tà Vương, mặc áo choàng có hình con trăn thêu mây, từ trên xe ngựa chậm rãi bước xuống, bước đi nhẹ nhàng, tư thế dốc đứng toát ra uy lực của bậc đế vương, khiến thời tiết vốn dĩ nóng nực giảm mấy độ trong chốc lát!
Sau đó Ngụy Nguyên Vệ bị Tà Vương nắm tay bước ra khỏi xe ngựa, mọi người không khỏi hít sâu một hơi, không thể tin được nữ nhân tao nhã cao quý như vậy lại là tiểu dã loại ăn ngủ với ngựa.
Với thân hình thanh tú và mảnh mai của Ngụy Nhất Phỉ, mặc một chiếc áo sơ mi thêu hoa hồng và một chiếc váy màu trắng như ngọc hồ lô, trên khuôn mặt trắng nõn và dịu dàng hình quả dưa, giữa hai gò má hiện ra một cặp tuyết lê làm cho má giống như một cây kim ngân hoa vừa hé nở, có màu trắng và đỏ. Lông mày đen và cong, không giống như tranh vẽ, một đôi mắt mong chờ ánh sáng, đôi mắt quyến rũ kia, đen trắng, gợn sóng mê người!
Đây thực sự là người bị nhốt trong Mã Bân Ngụy Nguyên Vệ? Vẻ đẹp và dáng điệu của nàng tốt hơn gấp nhiều lần so vớ Ngụy Vô Tịch, người đã nổi tiếng khắp thiên ha, và sự quyến rũ thanh lịch và năng động giữa những cử chỉ của nàng giống hệt như Ngụy Vô Tịch như đúc.
Nếu không phải sự quyến rũ và khí chất của Ngụy Nguyên Vệ quá giống với Ngụy Vô Tịch hồi đó, e rằng tất cả mọi người có mặt đều không tin người phụ nữ bước xuống xe ngựa chính là Ngụy Nguyên Vệ.
" Trời ạ, thật sự là Ngụy Nguyên Vệ sao? Ta còn tưởng rằng Đại tỷ đã đủ xinh đẹp, nhưng không ngờ Ngụy Nguyên Vệ bây giờ còn đẹp hơn cả Đại tỷ! "Đại tye tất nhiên là Ngụy Quan Thù.
Chủ mẫu họ Thẩm thị đang đứng bên cạnh lập tức liếc nhìn một cái, lập tức không dám nói chuyện!
" Lão thần thỉnh an vương gia, vương phi! "Thừa vừa nói vừa phúc phúc thân, Vương phi gọi vô cùng bất đắc dĩ.
Vân Tà hất ống tay áo xuống hư đỡ thừa tướng giúp một chút, Ngụy thừa tướng nói tạ ơn.
Giọng nói trầm thấp và lạnh lùng của Vân tà thốt ra từ đôi môi mỏng:" Không biết thừa tướng có thể tìm ra những kẻ đang bắt nạt vương phi không? "
Vẻ mặt của thừa tướng có chút biến sắc, nhất thời sửng sốt. Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng Tà Vương sẽ đưa gia yẻu cầu này vào lúc này!
Khi những người phía sau thừa tướng nghe thấy điều này, họ hoảng sợ.
Lúc đầu, họ nghe nói rằng Tà Vương rất quan tâm đến vương phi mới, và ra lệnh rằng bất cứ ai nói về thân thế của vương phi đều phải cắt lưỡi. Chỉ trong một ngày, 32 người đã bị cắt lưỡi. Dám nói vềthân thế của Ngụy Nguyên Vệ sau lưng cô, và không dám đề cập bất cứ điều gì về nàng.
Họ cho rằng đó chỉ là mệnh lệnh của Tà Vương để bảo vệ thể diện của mình nên không quan tâm.
Nhưng không ngờ hôm nay Tà vương vừa mở miệng hỏi đã tìm ra người xúc phạm Ngụy Nguyên Vệ, này đâu phải là đưa tân nương tử về nhà mẹ đẻ, rõ ràng là đến hỏi tội!
Đứng bên cạnh Vân Tà, Ngụy Nguyên Vệ không thể không nhìn hắn!
" Lão thần ngày hôm qua về phủ, nhốt người đã sỉ nhục Vương Phi trong phòng chứa củi, đánh bằng gậy, luận tội xử trí! "Ngụy thừa tướng trong tay áo
Khẽ rung lên, nhưng hắn buộc mình phải bình tĩnh lại.
Cho dù bọn họ ở đây để tra tội, thì làm sao có người hỏi tội ngay khi vừa bước vào phủ thừa tướng?
E rằng Tà ma vương định đem chuyện năm đó truy cứu đến cùng!
" Ồ? Thật sao? "Đôi mắt lạnh lùng của Tà Vương quét qua khuôn mặt của mọi người.
Ngoại trừ thê thiếp và các dì không đến dự, những người khác đều ở đây.
" Đương nhiên, hôm nay là ngày Vương Phi trở về, cho nên các vị phi tần không dám lơ là, còn đặc biệt yêu cầu bọn họ mang thương tích đến gặp vương phi! "Ngụy thừa tướng không hổ đã đứng ở triều đình mấy chục năm, Tà vương muốn nói gì, Trong lòng hắn rất rõ ràng.
Ngụy Nguyên Vệ trong lòng cười nhạo, nàng không nhìn ra những người này bị trừng phạt cái gì!
Một đôi tay đắc lực đột nhiên nắm lấy eo Nguyên Vệ:" Lúc này nắng chói chang, chúng ta vào trong đi, vương phi?"
Nếu Vương Phi đầu tiên chết vì tự sát, hắn có thể không nghi ngờ, nhưng lần lượt từng vương phi gả cho hắn đều sẽ tự sát, cuối cùng sẽ trực tiếp trở thành án mạng.
Nếu không nghi ngờ có người cố tình làm ra chuyện này, hắn đã chết trong tay đối phương từ lâu rồi!
Trong những năm qua, rất nhiều người đã ám sát hắn và đầu độc hắn ta, nhưng họ chưa bao giờ thành công!
Ẩn trong bóng tối thương ly trầm mặc một lúc, mới nói:" Vương Gia, người này rất có thể có liên quan đến vụ nHỏa hoạn năm đó! "
Vân Tà siết chặt nắm tay, nổi gân xanh, hai mắt thâm thúy hiện ra. Nó được nhuộm màu đỏ thẫm ngay lập tức!
Một vầng trăng sáng treo cao trên bầu trời như một chiếc đĩa sáng, một người đàn ông mặc áo choàng lụa thêu kim sa màu ngọc bích đứng trong đó, tất cả những ngọn nến xung quanh đều tắt lịm, chỉ còn lại ánh trăng lan tràn từ cửa sổ.
" Đúng là phế vật, vậy mà ngươi thật sự đã phái người đem độc dược đến trước mặt Tà vương! "Người mặc áo choàng thêu kim sa ngọc xuân vô cùng tức giận, phất tay một cái, lật ngược giá nến trước mặt xuống đất.
Hai người áo đen đang quỳ trên mặt đất đều im lặng.
" Nếu không giết được Vương Phi thứ năm của ác vương ở Kinh đô, ngươi sẽ đem đầu đến gặp ta, bất kể dùng cách gì! Nàng công chúa thứ năm nhất định phải chết! "Giọng nói của người đàn ông vô cùng gay gắt và kiên quyết.
Vân Tà, ai làm cho ngươi ưu tú như vậy, ai làm cho ngươi được hoàng thượng coi trọng như vậy, nếu ngươi không chết, ta sẽ không bao giờ ngủ ngon!
Ta không giết được ngươi liền giết vương phi của ngươi, chỉ cần ngươi lấy một mối thì ta giết một mối, ta muốn ngươi chặt đứt con nối dõi, không ai nối ngôi, dù sao hoàng đế đang ở thời kỳ trính trực tráng niên, tại vị trong lúc còn có thời gian
Còn ngươi, dù ngươi dù ngươi văn thai võ lược thì như thế nào?
Vương quốc Đông Chu không thể chấp nhận một hoàng đế hủy dung và mù lòa!
Hoàng đế đã cưới cho ngươi hết lần này tới lần khác, chỉ vì mong ngươi càng sớm càng tốt sinh ra người thừa kế, để ngươi có thể truyền lại vương vị cho người thừa kế?
Nhưng Vân Tà, ta sẽ không cho ngươi cưới vương phi, huống chi sinh ra người thừa kế của ngươi!
Vân tà, ngươi ở ngoài sáng, ta ở trong tối, chúng ta tuobgw lai còn dài!
Ngày thứ ba thành thân là ngày về nhà mẹ đẻ!
Ngay từ sáng sớm, Thừa Tướng đã dẫn đầu đem hơn 300 người đứng ở cổng chờ đợi!
Mặc dù bây giờ đã vào mùa thu, nhưng thời tiết vẫn còn hơi nóng.
Mọi người chờ hơn nửa tiếng xe ngựa của Phủ Tà Vương mới thong thả dừng lại trước Phủ Thừa tướng.
Rõ ràng là nửa tiếng trước ta đã nghe gia đình nói rằng xe ngựa phủ của Tà Vương đã khởi hành, nhưng hắn đã sửng sốt đứng dưới ánh mặt trời đợi trong nửa giờ mới thấy xe của phủ Tà Vương đang chạy đến cửa phủ thừa tướng.
Ngươi nên biết rằng Phủ Tà Vương vàphủ thừa tướng chỉ cách nhau hai con phố, chính là bò cũng không dùng nhiêif thời gian như thế a..
Thừa tướng liền dẫn hai đứa con trai đến gặp.
Tà Vương, mặc áo choàng có hình con trăn thêu mây, từ trên xe ngựa chậm rãi bước xuống, bước đi nhẹ nhàng, tư thế dốc đứng toát ra uy lực của bậc đế vương, khiến thời tiết vốn dĩ nóng nực giảm mấy độ trong chốc lát!
Sau đó Ngụy Nguyên Vệ bị Tà Vương nắm tay bước ra khỏi xe ngựa, mọi người không khỏi hít sâu một hơi, không thể tin được nữ nhân tao nhã cao quý như vậy lại là tiểu dã loại ăn ngủ với ngựa.
Với thân hình thanh tú và mảnh mai của Ngụy Nhất Phỉ, mặc một chiếc áo sơ mi thêu hoa hồng và một chiếc váy màu trắng như ngọc hồ lô, trên khuôn mặt trắng nõn và dịu dàng hình quả dưa, giữa hai gò má hiện ra một cặp tuyết lê làm cho má giống như một cây kim ngân hoa vừa hé nở, có màu trắng và đỏ. Lông mày đen và cong, không giống như tranh vẽ, một đôi mắt mong chờ ánh sáng, đôi mắt quyến rũ kia, đen trắng, gợn sóng mê người!
Đây thực sự là người bị nhốt trong Mã Bân Ngụy Nguyên Vệ? Vẻ đẹp và dáng điệu của nàng tốt hơn gấp nhiều lần so vớ Ngụy Vô Tịch, người đã nổi tiếng khắp thiên ha, và sự quyến rũ thanh lịch và năng động giữa những cử chỉ của nàng giống hệt như Ngụy Vô Tịch như đúc.
Nếu không phải sự quyến rũ và khí chất của Ngụy Nguyên Vệ quá giống với Ngụy Vô Tịch hồi đó, e rằng tất cả mọi người có mặt đều không tin người phụ nữ bước xuống xe ngựa chính là Ngụy Nguyên Vệ.
" Trời ạ, thật sự là Ngụy Nguyên Vệ sao? Ta còn tưởng rằng Đại tỷ đã đủ xinh đẹp, nhưng không ngờ Ngụy Nguyên Vệ bây giờ còn đẹp hơn cả Đại tỷ! "Đại tye tất nhiên là Ngụy Quan Thù.
Chủ mẫu họ Thẩm thị đang đứng bên cạnh lập tức liếc nhìn một cái, lập tức không dám nói chuyện!
" Lão thần thỉnh an vương gia, vương phi! "Thừa vừa nói vừa phúc phúc thân, Vương phi gọi vô cùng bất đắc dĩ.
Vân Tà hất ống tay áo xuống hư đỡ thừa tướng giúp một chút, Ngụy thừa tướng nói tạ ơn.
Giọng nói trầm thấp và lạnh lùng của Vân tà thốt ra từ đôi môi mỏng:" Không biết thừa tướng có thể tìm ra những kẻ đang bắt nạt vương phi không? "
Vẻ mặt của thừa tướng có chút biến sắc, nhất thời sửng sốt. Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng Tà Vương sẽ đưa gia yẻu cầu này vào lúc này!
Khi những người phía sau thừa tướng nghe thấy điều này, họ hoảng sợ.
Lúc đầu, họ nghe nói rằng Tà Vương rất quan tâm đến vương phi mới, và ra lệnh rằng bất cứ ai nói về thân thế của vương phi đều phải cắt lưỡi. Chỉ trong một ngày, 32 người đã bị cắt lưỡi. Dám nói vềthân thế của Ngụy Nguyên Vệ sau lưng cô, và không dám đề cập bất cứ điều gì về nàng.
Họ cho rằng đó chỉ là mệnh lệnh của Tà Vương để bảo vệ thể diện của mình nên không quan tâm.
Nhưng không ngờ hôm nay Tà vương vừa mở miệng hỏi đã tìm ra người xúc phạm Ngụy Nguyên Vệ, này đâu phải là đưa tân nương tử về nhà mẹ đẻ, rõ ràng là đến hỏi tội!
Đứng bên cạnh Vân Tà, Ngụy Nguyên Vệ không thể không nhìn hắn!
" Lão thần ngày hôm qua về phủ, nhốt người đã sỉ nhục Vương Phi trong phòng chứa củi, đánh bằng gậy, luận tội xử trí! "Ngụy thừa tướng trong tay áo
Khẽ rung lên, nhưng hắn buộc mình phải bình tĩnh lại.
Cho dù bọn họ ở đây để tra tội, thì làm sao có người hỏi tội ngay khi vừa bước vào phủ thừa tướng?
E rằng Tà ma vương định đem chuyện năm đó truy cứu đến cùng!
" Ồ? Thật sao? "Đôi mắt lạnh lùng của Tà Vương quét qua khuôn mặt của mọi người.
Ngoại trừ thê thiếp và các dì không đến dự, những người khác đều ở đây.
" Đương nhiên, hôm nay là ngày Vương Phi trở về, cho nên các vị phi tần không dám lơ là, còn đặc biệt yêu cầu bọn họ mang thương tích đến gặp vương phi! "Ngụy thừa tướng không hổ đã đứng ở triều đình mấy chục năm, Tà vương muốn nói gì, Trong lòng hắn rất rõ ràng.
Ngụy Nguyên Vệ trong lòng cười nhạo, nàng không nhìn ra những người này bị trừng phạt cái gì!
Một đôi tay đắc lực đột nhiên nắm lấy eo Nguyên Vệ:" Lúc này nắng chói chang, chúng ta vào trong đi, vương phi?"