Bài viết: 0 

Chương 119+120
Chương 119: Giết giết giết.
Tham Lang là thích khách có tổ chức có kỷ luật. Bọn họ cũng là sát thủ rất xuất sắc! Riêng lẻ thì đánh lén giết địch, bầy đàn thì có thể giăng lưới treo cổ.
Ba người năm người hai tầng vòng vây, giơ loan đao lạnh băng sắc bén trong tay lên. Vây quanh đi lên, sát khí leng keng giống như gió bão thổi quét Quân Cửu. Nếu nơi này có người khác, chắc chắn sợ tới mức hít ngược một hơi, sắc mặt trắng bệch, run bần bật.
Đây chính là Tham Lang!
Nghe thấy hung danh, là có thể dọa lui vô số người. Huống chi Quân Cửu còn lấy mình một thân một người đối chọi tám người thích khách Tham Lang. Cái này ở đáy mắt người khác, không thể nghi ngờ là hành vi tìm chết.
Mặc Vô Việt híp đôi mắt lại, cười tà câu môi. Hắn nói nhỏ: "Tiểu Cửu Nhi, nàng có thể cho ta kinh hỉ như thế nào đây?"
Keng!
Đao kiếm va chạm, nghênh diện đụng tới.
Quân Cửu tay cầm Bạch Nguyệt đụng phải loan đao của thích khách. Đao kiếm va chạm lôi kéo keng keng rung động. Thích khách Tham Lang có dự mưu một người bám trụ Quân Cửu, ba người khác bọc đánh từ tứ phía. Bên ngoài còn có bốn người như hổ rình mồi, thời khắc nhìn chằm chằm nhược điểm Quân Cửu chuẩn bị ra tay.
Ầm!
Một chân đá vào trên người thích khách đánh tới từ phía sau, Quân Cửu khom lưng tránh đi một thanh loan đao, cánh tay quay cuồng, kiếm Quân Cửu chống loan đao, nhón chân nhảy lên, dẫm lên bả vai một thích khách nhảy ra vòng vây.
"Đừng để cho nàng chạy thoát!" Thích khách Tham Lang lập tức xoay người đánh tới.
Ầm ầm ầm --
Giao thủ không ngừng, giữa sân chém giết hỗn loạn thành từng đạo tàn ảnh. Nhưng không trở ngại Mặc Vô Việt cùng Lãnh Uyên đều có thể nhìn đến rõ ràng. Ở trong mắt bọn họ, ánh vào là Quân Cửu giao thủ cùng thích khách, tự phát cân nhắc chiêu thức kế tiếp.
Nhưng sau một phen suy tính như vậy, Lãnh Uyên có chút lo lắng: "Chủ nhân, tình huống của Quân cô nương có chút không ổn. Chúng ta thật sự không ra tay sao?"
"Meo meo!" Tiểu Ngũ cũng nôn nóng. Mặc Vô Việt ngươi không đi giúp chủ nhân một chút sao?
Không trông cậy vào Mặc Vô Việt, nhưng bản thân Tiểu Ngũ vừa muốn nhảy đi ra, đã bị Mặc Vô Việt bắt lấy gáy ném cho Lãnh Uyên. Mặc Vô Việt mở miệng: "Ngươi đi chỉ biết quấy rối."
"Meo meo meo!" Vậy cũng không thể chỉ nhìn như vậy chứ! Hỗn đản buông ta ra!
Mục đích chủ yếu của thích khách Tham Lang là Quân Cửu. Chỉ còn lại ba thích khách gắt gao nhìn chằm chằm Mặc Vô Việt cùng Lãnh Uyên. Còn có thủ lĩnh thích khách, rất có chuẩn bị bọn họ mà nhúng tay, thì lập tức ra tay giết bọn họ.
Mặc Vô Việt cũng không thèm nhìn tới bọn chúng, ánh mắt chỉ dừng ở trên người Quân Cửu.
Nhìn như, Quân Cửu lâm vào bên trong nguy hiểm.
Bốn phương tám hướng đều bị thích khách phong tỏa, không cửa lên trời xuống đất, loan đao thích khách uống máu vô số đã đan chéo thành lưới đao, bao phủ vây quanh Quân Cửu, nơi lưới đi qua, mũi nhọn sát ý dữ tợn vô hạn.
Quân Cửu lui về phía sau một bước, nguy hiểm đuổi sát một bước.
Nàng không có hoảng loạn chút nào, ánh mắt lạnh băng tàn khốc, Quân Cửu búng tay thì mấy cây ngân châm bay ra. Không nghĩ tới nàng cũng sẽ dùng ám khí, đột nhiên không kịp phòng ngừa, thích khách Tham Lang phản ứng kịp, vội vàng trốn tránh. Nhưng cuối cùng vẫn có hai tên bị ngân châm đâm trúng.
Có thể được Tham Lang chọn trúng thao luyện thành thích khách, đều là nguyên liệu sát thủ tốt nhất được chọn từ trong ngàn vạn người. Bọn họ từ nhỏ liền phải ngâm mình trong hơn một ngàn loại thuốc tắm, để cho mình đối kháng dược tính, hạ thấp cảm giác đau đớn. Như vậy mới có thể là thích khách Tham Lang.
Mà lúc này thích khách bị ngân châm đâm trúng, một giây phản ứng cũng không có. Đầu ngưỡng sau ngã ầm xuống.
Thích khách khác thấy vậy, đều kinh hãi, chuyện này không có khả năng! Bọn họ từ nhỏ ngâm thuốc tắm, sớm đã thay đổi thể chất, cho dù là độc dược, cũng không có khả năng nhanh như vậy liền ngã xuống!
Thấy bọn họ kinh ngạc hoảng hốt, Quân Cửu đôi mắt lãnh lệ.
Chính là lúc này, cơ hội tới!
Cánh tay quay cuồng thu hồi Bạch Nguyệt, U Ảnh dừng ở lòng bàn tay, Quân Cửu đạp chân lao ra, thích khách quỷ mị? Hiện tại đến nhìn xem ai mới là sát thủ chân chính. Quân Cửu trong nháy mắt bộc lộ mũi nhọn, cùng vừa rồi khác nhau như hai người.
Phía trước, nàng bị thích khách Tham Lang bức bách tầng tầng, không thể đường lui.
Hiện tại, Quân Cửu chân đạp nện bước quỷ mị, tốc độ càng mau hơn thích khách Tham Lang! U Ảnh bay múa nơi đầu ngón tay, hoàn mỹ giống như đang khiêu vũ. Nhưng mà ai cũng không dám xem thường chủy thủ ngắn nhỏ tinh xảo này.
Quân Cửu đột nhiên bạo khởi, thế cục nháy mắt thay đổi!
Keng!
Thích khách bổ tới loan đao nghênh diện. Quân Cửu một bước chân, lại giống như quỷ mị, nháy mắt xuất hiện ở sau lưng một thích khách khác. Nàng giơ U Ảnh trong tay lên, phụt!
Một chủy thủ cắt đứt gân tay thích khách, xoay người chế trụ bả vai thích khách, Quân Cửu nhấc chân đá một cái đá hắn bay ra ngoài!
Ầm --
Thích khách bay ra ngoài đâm tới người đối diện liên tục lui về phía sau. Hắn mới vừa đẩy ra đồng lõa của mình, vừa nhấc đầu hình dạng U Ảnh hắc ám xuất hiện ở trước mắt hắn.
A! Tiếng kêu thảm thiết vang lên.
U Ảnh đâm một cái, quét một cái, xoát xoát hai cái, một đôi tròng mắt lăn xuống trên mặt đất.
Sau lưng từng trận gió lạnh đánh úp lại, Quân Cửu cười lạnh câu môi, kiệt ngạo bừa bãi. Nàng quét ngang U Ảnh trong tay một cái, cắt cổ thích khách mù mắt. Trong máu tươi phun tung toé, Quân Cửu quỷ mị biến mất. Chỉ còn lại có thích khách xung phong liều chết lại đây, bị máu của đồng lõa mình phun tung toé một thân.
Quân Cửu chưa bao giờ kinh hoảng qua. Hiện tại, thích khách Tham Lang bắt đầu luống cuống!
Sao có thể?
Bọn họ tám người, rõ ràng nắm chắc thắng lợi. Quân Cửu chỉ có một người, sao có thể trở mình? Bọn họ không biết, ban đầu Quân Cửu giấu dốt bị bọn họ đuổi giết vây quanh, là vì thăm rõ ràng chiêu số bọn họ liên thủ.
Thích khách có ưu tú thế nào đi nữa, sát thủ có trác tuyệt cỡ nào, thì qua nhiều năm như vậy, cũng sẽ lưu lại thói quen. Đặc biệt là sát thủ cùng tấn công! Bọn họ ăn ý là có dấu vết để lại. Chỉ cần nàng tìm đúng nhược điểm, thì nàng liền đứng ở phía trên ưu thế tuyệt đối.
Phản sát xinh đẹp! Mọi người sợ ngây người.
Nhìn Quân Cửu quỷ mị, mau lẹ, vô tình tàn khốc xuyên qua ở bên trong thích khách Tham Lang. Lấy sức của một người, độc chắn tám thích khách Tham Lang. Quân Cửu giải quyết một đám, chẳng qua chỉ công phu mấy cái chớp mắt. Tại chỗ chỉ còn lại có bốn người.
Thời gian ngắn ngủn, Quân Cửu liền giải quyết một nửa! Bọn họ chính là tu vi thấp nhất, cũng là Linh Sư cấp hai, cùng cấp với Quân Cửu.
Lãnh Uyên kinh ngạc chấn kinh rồi, lẩm bẩm mở miệng: "Quân cô nương làm sao làm được?"
Mặc Vô Việt câu môi, hai phân thưởng thức tán thưởng, tám phần yêu thích: "Trước mưu rồi sau đó động, xem hiểu chưa?"
"Nhưng thực lực cách xa lớn như vậy, phản sát cũng không phải dễ dàng như vậy! Còn có, sao thủ hạ lại cảm thấy Quân cô nương càng giống như là sát thủ hơn đám thích khách Tham Lang?"
Càng giống hơn bọn chúng sao?
Mặc Vô Việt cười, Tiểu Cửu Nhi thật sự càng giống như là sát thủ hơn thích khách Tham Lang. Rõ ràng là một tiểu thư phế vật bị ức hiếp, tính cách lại thay đổi lớn ở Phong La Thành, thời điểm biến hóa, chính là từ khi hắn gặp được Quân Cửu thì bắt đầu.
Mặc Vô Việt cũng không nói, lúc ấy hắn đã nhìn ra, linh hồn chiếm cứ khối thân thể kia cũng không ổn định, còn không thể phù hợp hoàn mỹ cùng thân thể.
Hắn không nói, cũng không tính toán nói cho bất luận kẻ nào. Đây là bí mật giữa hắn cùng Tiểu Cửu Nhi. Hắn biết linh hồn hấp dẫn hắn là một người này, nàng kêu là Quân Cửu như vậy đủ rồi.
Mắt thấy Quân Cửu hóa thân đại sát khí, một đám thích khách Tham Lang bị nàng tàn nhẫn quyết đoán giải quyết sạch, thủ lĩnh Tham Lang nóng nảy, hắn quát lớn với Quân Cửu: "Có chút thủ đoạn. Ta xem ngươi có thể chịu được bao lâu ở trong tay ta!"
Uy áp Linh Sư cấp sáu hiện ra, sát khí của thủ lĩnh hừng hực.
Nhưng mà hắn mới cất một bước, đột nhiên sau lưng như là ngàn tòa núi lớn đè ép, đầu gối mềm nhũn, thình thịch quỳ xuống ở trước mặt Quân Cửu.
Chương 120: Muốn mạng sống, ngươi chỉ có giết nàng.
Quân Cửu một chủy thủ lau cổ thích khách Tham Lang. Xoay người đứng nghiêm, buông U Ảnh xuống, máu tươi theo chủy thủ lạch cạch nhỏ giọt trên mặt đất. Quay người lại nhìn đến thủ lĩnh Tham Lang quỳ gối trước mặt nàng, Quân Cửu cười: "Đây là thế nào?"
"Bồi nàng luyện luyện tập." Mặc Vô Việt đi tới.
Quân Cửu nghe tiếng nhướng mày nhìn về phía Mặc Vô Việt. Thích khách Tham Lang còn dư lại thấy vậy thì nhào tới, không thấy Mặc Vô Việt nào làm như thế. Bọn chúng nổ mạnh ầm ầm ầm thành một mảnh huyết vụ, thi cốt không còn.
Mặc Vô Việt đứng ở bên cạnh nàng, cúi đầu ánh mắt lãnh lệ tàn bạo nhìn thủ lĩnh Tham Lang.
Mấy vết sẹo đao cắt che kín mặt, vẻ mặt dữ tợn, giờ phút này đồng tử run rẩy kịch liệt, kinh khủng cùng sợ hãi, khiếp sợ cùng không thể tin tưởng. Nam nhân này là ai? Sao y có thể mạnh như vậy! Hắn là thủ lĩnh Tham Lang, hắn chính là Linh Sư cấp sáu!
Hắn lại ngay cả nhìn thẳng ánh mắt của Mặc Vô Việt cũng không có lá gan. Sau lưng ngàn tòa núi lớn đè nặng, ép tới xương cốt cả người hắn rung động kẽo kẹt. Một chút sức lực bò dậy cũng không có.
Mặc Vô Việt nói: "Thích khách khác đối với nàng mà nói, thăm dò rõ ràng kịch bản của bọn chúng rồi, không có bất luận tính khiêu chiến nào nữa. Tên này còn chắp vá được, có thể bồi nàng luyện tập một chút. Tinh tiến một chút thực lực."
Để một Linh Sư cấp sáu cho nàng luyện tập, có thể nói vô cùng xa xỉ.
Đáy mắt Quân Cửu hiện lên hứng thú. Nàng hỏi: "Luyện như thế nào?"
"Ta sẽ áp chế tu vi của hắn, từ Linh Sư cấp hai, sau khi qua mỗi mười chiêu cởi bỏ một bậc tu vi. Trong lúc này Tiểu Cửu Nhi nàng có cơ hội giết hắn, nhưng mà nếu nàng thất thủ, để thực lực của hắn khôi phục đến cấp sáu, đến lúc đó chính là hắn tới giết nàng."
Mặc Vô Việt tà cười hỏi Quân Cửu: "Nàng sợ không?"
"Vậy giết hắn ở trước khi hắn khôi phục thực lực, có bao nhiêu đơn giản? Vì cái gì phải sợ. Buông ra hắn đến đây đi." Quân Cửu xoay chuyển U Ảnh, vận sức chờ phát động.
Thấy Quân Cửu cảm thấy chờ mong hứng thú như vậy, Mặc Vô Việt câu môi. Hắn nhìn Quân Cửu, cười tà khí, cười mị hoặc. Đứng ở bên trong thi thể đầy đất, Mặc Vô Việt như yêu nghiệt, nhưng không biết là mị hoặc hồ yêu, hay là lang yêu tàn nhẫn, cũng hoặc là xà yêu vô tình?
Quân Cửu nhìn hắn, nhất thời cảm thấy đều không phải.
Mấy thứ này không xứng với Mặc Vô Việt. Nhưng nàng lại chưa từng gặp qua, hình dung nào thích hợp với Mặc Vô Việt. Quân Cửu buông xuống mi mắt, tránh đi ánh mắt Mặc Vô Việt. Nàng nói thầm trong lòng: Có lẽ cũng không có cái gì có thể so sánh được với yêu nghiệt này. Hắn không phải yêu, cũng không giống như là người.
Vậy sẽ là cái gì?
Mặc Vô Việt: "Tiểu Cửu Nhi, thả sói ra rồi."
Ánh sáng chợt lóe trong mắt màu vàng của hắn, uy áp đè ở trên người thủ lĩnh Tham Lang tức khắc giảm đi. Khôi phục sức lực, hắn nhanh chóng bò dậy. Lại nghe ngữ khí lãnh lệ cười như không cười của Mặc Vô Việt: "Muốn mạng sống, ngươi chỉ có thể giết nàng."
Lãnh Uyên: "..."
Tiểu Ngũ: "..."
Tuy rằng biết Mặc Vô Việt đây là vì kích thích hung tính của thủ lĩnh Tham Lang, cho Quân Cửu một cơ hội luyện tập vui sướng tràn trề, càng nguy hiểm, mới càng có đột phá. Nhưng sao mà vừa nghe, cứ cảm thấy Mặc Vô Việt là muốn độc thân cả đời.
Tiểu Ngũ lại nhìn về phía chủ nhân nhà mình, thủ lĩnh Tham Lang đã tiến lên!
Cho dù thực lực áp chế ở Linh Sư cấp hai, thủ lĩnh Tham Lang có kinh nghiệm vài chục năm, thân là Linh Sư cấp sáu, đối với vận dụng linh lực, hiểu biết vô số sát chiêu đều xa xa vượt qua Quân Cửu. Vừa ra tay, chính là sát chiêu lôi đình.
Thủ lĩnh Tham Lang là tin Mặc Vô Việt nói, cho rằng mình thắng thì thật sự có thể thả hắn đi. Không nghĩ tới, một con rồng nói thì trăm triệu lần không thể tin. Trừ bỏ hứa hẹn của hắn đối với linh hồn bạn lữ, mặt khác toàn phải xem tâm tình của hắn!
Quân Cửu ngước mắt nhìn về phía thủ lĩnh Tham Lang. Hắn ngưng tụ thực lực trong đôi tay, xa xa vượt qua lực lượng Linh Sư cấp hai.
Quả nhiên rất mạnh!
Quân Cửu cong khóe miệng lên, cười tàn khốc. Trong mắt lập loè ánh sáng sáng quắc như lửa, Quân Cửu nắm chặt nắm tay. Thủ lĩnh Tham Lang tới!
Dưới song chưởng, Quân Cửu nhảy bật lên, U Ảnh đổi thành Bạch Nguyệt, chém ngang một kiếm, sát ý kinh thiên, kiếm khí nâng cao.
Khi nhìn đến U Ảnh cùng Bạch Nguyệt ở trong tay Quân Cửu, Lãnh Uyên một chút cũng không ngoài ý muốn. Ngược lại cảm thán, quả nhiên là bạn lữ linh hồn của chủ nhân. Thay đổi là người khác, là tuyệt đối không có khả năng cầm đi bất cứ thứ gì ở trên tay chủ nhân.
Lại thấy kiếm khí lạnh lẽo kinh thiên, trong mắt Lãnh Uyên hiện lên khiếp sợ. Kiếm khí thật mạnh!
Linh lực hoàn toàn đi vào bên trong Bạch Nguyệt, khẽ vang lên tiếng leng keng, chém xuống một kiếm.
Keng!
Bạch Nguyệt va chạm cùng song chưởng, trong lực lượng bạo động quay cuồng chỉ nghe một tiếng chạm vào nhau cùng với thiết khí. Đôi tay của thủ lĩnh Tham Lang, cứng rắn có thể so với vũ khí, nhưng từ bản chất, hắn xa xa không sánh nổi với Bạch Nguyệt.
Quân Cửu ánh mắt sắc bén, quát lạnh: "Phá!"
Lợi kiếm Bạch Nguyệt áp xuống, phá vỡ ánh sáng trên song chưởng thủ lĩnh Tham Lang. Bạch Nguyệt dễ dàng cắt ra phòng ngự, lưu lại một kiếm thương thật sâu ở lòng bàn tay thủ lĩnh Tham Lang, da tróc thịt bong, mơ hồ có thể thấy được xương trắng.
Đau nhức đánh úp lại, thủ lĩnh Tham Lang chịu đựng không được hét lớn một tiếng. Hắn triệt thân muốn lui, thu hồi một chưởng lại hung hăng đánh về phía Quân Cửu.
Sát khí vô hạn, Quân Cửu nghiêng người tránh đi, thủ lĩnh Tham Lang lập tức mượn cái này kéo ra khoảng cách. Hắn rút ra loan đao thích khách của mình, giơ tay một đao, linh lực dũng mãnh vào trong thân đao, sát khí cuồn cuộn, phá không bổ về phía đầu Quân Cửu.
Mỗi một chiêu đều là sát khí!
Giết Quân Cửu mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, giết Quân Cửu mới có thể tồn tại rời đi nơi này. Cho nên vì hắn, thì Quân Cửu đi tìm chết đi!
Ầm ầm ầm --
Chiêu thứ nhất, chiêu thứ hai, chiêu thứ ba.. chớp mắt đã qua mười chiêu. Quân Cửu vì có thể bức cho thủ lĩnh Tham Lang chật vật, nên ra hết sát chiêu. Nhưng còn không thể giết hắn.
Lúc này, Mặc Vô Việt không có bất luận dừng lại nào mà giải khai áp chế trên người thủ lĩnh Tham Lang. Thực lực, khôi phục Linh Sư cấp ba!
Lực lượng khôi phục một tầng, thủ lĩnh Tham Lang cực mừng, hắn ra tay càng thêm tàn nhẫn tàn nhẫn, chiêu chiêu giết đến tử huyệt quanh thân Quân Cửu. Ánh mắt hung ác, tươi cười tàn nhẫn dữ tợn, có thể trở thành ác mộng cho bất luận người nào.
Lại xem Quân Cửu, trước sau bình tĩnh. Cũng không bởi vì thủ lĩnh Tham Lang thực lực khôi phục, mà kinh hoảng thất thố.
Lại là một lần mười chiêu qua đi, Quân Cửu giống như nguy hiểm.
Thực lực khôi phục, Linh Sư cấp bốn!
"Meo!" Tiểu Ngũ kêu nóng vội, kêu lên thê lương, miêu trảo cảu nó cào ra một cái lại một cái hố sâu trên mặt đất, mắt mèo trừng thật ta, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Quân Cửu mà đầu đong đưa.
Nó nhìn mà sốt ruột, nhìn mà lo lắng.
Nhưng Quân Cửu biết, lấy một tên thích khách cùng hung cực ác tới luyện tập. Cơ hội như vậy cũng không phải lúc nào cũng có được! Cho dù Quân Cửu là Linh Sư cấp hai, thực lực của thủ lĩnh Tham Lang là cấp sáu, chênh lệch cách xa thật lớn, thử một lần trong hung hiểm, vô cùng đáng giá.
Chiêu thứ nhất, chiêu thứ hai..
Phụt!
Cổ tay áo vỡ ra, Quân Cửu nhíu mày điểm lên huyệt vị trên cánh tay. Chỉ thấy trên tay phải của nàng có một miệng vết thương dữ tợn, xuyên qua toàn bộ cánh tay, máu tươi chớp mắt ướt sũng tay áo quần áo.
"Meo meo!" Chủ nhân!
Quân Cửu không có vì tiếng kêu cảu Tiểu Ngũ mà liếc nhìn nó một cái. Nàng hóa thân chiến đấu cuồng, không tạm dừng chút nào. Bạch Nguyệt đổi đến tay trái, rút kiếm nhằm phía thủ lĩnh Tham Lang. Thấy nàng bị thương, thủ lĩnh Tham Lang vô cùng hưng phấn.
Linh Sư cấp hai nho nhỏ, có thể đi đến một bước này đã là cực hạn. Hắn liền giết nàng!
Lực lượng bẻ gãy nghiền nát nổ tung, thủ lĩnh Tham Lang dữ tợn nhào tới Quân Cửu. Hai người đụng phải ở giữa không trung..
Tham Lang là thích khách có tổ chức có kỷ luật. Bọn họ cũng là sát thủ rất xuất sắc! Riêng lẻ thì đánh lén giết địch, bầy đàn thì có thể giăng lưới treo cổ.
Ba người năm người hai tầng vòng vây, giơ loan đao lạnh băng sắc bén trong tay lên. Vây quanh đi lên, sát khí leng keng giống như gió bão thổi quét Quân Cửu. Nếu nơi này có người khác, chắc chắn sợ tới mức hít ngược một hơi, sắc mặt trắng bệch, run bần bật.
Đây chính là Tham Lang!
Nghe thấy hung danh, là có thể dọa lui vô số người. Huống chi Quân Cửu còn lấy mình một thân một người đối chọi tám người thích khách Tham Lang. Cái này ở đáy mắt người khác, không thể nghi ngờ là hành vi tìm chết.
Mặc Vô Việt híp đôi mắt lại, cười tà câu môi. Hắn nói nhỏ: "Tiểu Cửu Nhi, nàng có thể cho ta kinh hỉ như thế nào đây?"
Keng!
Đao kiếm va chạm, nghênh diện đụng tới.
Quân Cửu tay cầm Bạch Nguyệt đụng phải loan đao của thích khách. Đao kiếm va chạm lôi kéo keng keng rung động. Thích khách Tham Lang có dự mưu một người bám trụ Quân Cửu, ba người khác bọc đánh từ tứ phía. Bên ngoài còn có bốn người như hổ rình mồi, thời khắc nhìn chằm chằm nhược điểm Quân Cửu chuẩn bị ra tay.
Ầm!
Một chân đá vào trên người thích khách đánh tới từ phía sau, Quân Cửu khom lưng tránh đi một thanh loan đao, cánh tay quay cuồng, kiếm Quân Cửu chống loan đao, nhón chân nhảy lên, dẫm lên bả vai một thích khách nhảy ra vòng vây.
"Đừng để cho nàng chạy thoát!" Thích khách Tham Lang lập tức xoay người đánh tới.
Ầm ầm ầm --
Giao thủ không ngừng, giữa sân chém giết hỗn loạn thành từng đạo tàn ảnh. Nhưng không trở ngại Mặc Vô Việt cùng Lãnh Uyên đều có thể nhìn đến rõ ràng. Ở trong mắt bọn họ, ánh vào là Quân Cửu giao thủ cùng thích khách, tự phát cân nhắc chiêu thức kế tiếp.
Nhưng sau một phen suy tính như vậy, Lãnh Uyên có chút lo lắng: "Chủ nhân, tình huống của Quân cô nương có chút không ổn. Chúng ta thật sự không ra tay sao?"
"Meo meo!" Tiểu Ngũ cũng nôn nóng. Mặc Vô Việt ngươi không đi giúp chủ nhân một chút sao?
Không trông cậy vào Mặc Vô Việt, nhưng bản thân Tiểu Ngũ vừa muốn nhảy đi ra, đã bị Mặc Vô Việt bắt lấy gáy ném cho Lãnh Uyên. Mặc Vô Việt mở miệng: "Ngươi đi chỉ biết quấy rối."
"Meo meo meo!" Vậy cũng không thể chỉ nhìn như vậy chứ! Hỗn đản buông ta ra!
Mục đích chủ yếu của thích khách Tham Lang là Quân Cửu. Chỉ còn lại ba thích khách gắt gao nhìn chằm chằm Mặc Vô Việt cùng Lãnh Uyên. Còn có thủ lĩnh thích khách, rất có chuẩn bị bọn họ mà nhúng tay, thì lập tức ra tay giết bọn họ.
Mặc Vô Việt cũng không thèm nhìn tới bọn chúng, ánh mắt chỉ dừng ở trên người Quân Cửu.
Nhìn như, Quân Cửu lâm vào bên trong nguy hiểm.
Bốn phương tám hướng đều bị thích khách phong tỏa, không cửa lên trời xuống đất, loan đao thích khách uống máu vô số đã đan chéo thành lưới đao, bao phủ vây quanh Quân Cửu, nơi lưới đi qua, mũi nhọn sát ý dữ tợn vô hạn.
Quân Cửu lui về phía sau một bước, nguy hiểm đuổi sát một bước.
Nàng không có hoảng loạn chút nào, ánh mắt lạnh băng tàn khốc, Quân Cửu búng tay thì mấy cây ngân châm bay ra. Không nghĩ tới nàng cũng sẽ dùng ám khí, đột nhiên không kịp phòng ngừa, thích khách Tham Lang phản ứng kịp, vội vàng trốn tránh. Nhưng cuối cùng vẫn có hai tên bị ngân châm đâm trúng.
Có thể được Tham Lang chọn trúng thao luyện thành thích khách, đều là nguyên liệu sát thủ tốt nhất được chọn từ trong ngàn vạn người. Bọn họ từ nhỏ liền phải ngâm mình trong hơn một ngàn loại thuốc tắm, để cho mình đối kháng dược tính, hạ thấp cảm giác đau đớn. Như vậy mới có thể là thích khách Tham Lang.
Mà lúc này thích khách bị ngân châm đâm trúng, một giây phản ứng cũng không có. Đầu ngưỡng sau ngã ầm xuống.
Thích khách khác thấy vậy, đều kinh hãi, chuyện này không có khả năng! Bọn họ từ nhỏ ngâm thuốc tắm, sớm đã thay đổi thể chất, cho dù là độc dược, cũng không có khả năng nhanh như vậy liền ngã xuống!
Thấy bọn họ kinh ngạc hoảng hốt, Quân Cửu đôi mắt lãnh lệ.
Chính là lúc này, cơ hội tới!
Cánh tay quay cuồng thu hồi Bạch Nguyệt, U Ảnh dừng ở lòng bàn tay, Quân Cửu đạp chân lao ra, thích khách quỷ mị? Hiện tại đến nhìn xem ai mới là sát thủ chân chính. Quân Cửu trong nháy mắt bộc lộ mũi nhọn, cùng vừa rồi khác nhau như hai người.
Phía trước, nàng bị thích khách Tham Lang bức bách tầng tầng, không thể đường lui.
Hiện tại, Quân Cửu chân đạp nện bước quỷ mị, tốc độ càng mau hơn thích khách Tham Lang! U Ảnh bay múa nơi đầu ngón tay, hoàn mỹ giống như đang khiêu vũ. Nhưng mà ai cũng không dám xem thường chủy thủ ngắn nhỏ tinh xảo này.
Quân Cửu đột nhiên bạo khởi, thế cục nháy mắt thay đổi!
Keng!
Thích khách bổ tới loan đao nghênh diện. Quân Cửu một bước chân, lại giống như quỷ mị, nháy mắt xuất hiện ở sau lưng một thích khách khác. Nàng giơ U Ảnh trong tay lên, phụt!
Một chủy thủ cắt đứt gân tay thích khách, xoay người chế trụ bả vai thích khách, Quân Cửu nhấc chân đá một cái đá hắn bay ra ngoài!
Ầm --
Thích khách bay ra ngoài đâm tới người đối diện liên tục lui về phía sau. Hắn mới vừa đẩy ra đồng lõa của mình, vừa nhấc đầu hình dạng U Ảnh hắc ám xuất hiện ở trước mắt hắn.
A! Tiếng kêu thảm thiết vang lên.
U Ảnh đâm một cái, quét một cái, xoát xoát hai cái, một đôi tròng mắt lăn xuống trên mặt đất.
Sau lưng từng trận gió lạnh đánh úp lại, Quân Cửu cười lạnh câu môi, kiệt ngạo bừa bãi. Nàng quét ngang U Ảnh trong tay một cái, cắt cổ thích khách mù mắt. Trong máu tươi phun tung toé, Quân Cửu quỷ mị biến mất. Chỉ còn lại có thích khách xung phong liều chết lại đây, bị máu của đồng lõa mình phun tung toé một thân.
Quân Cửu chưa bao giờ kinh hoảng qua. Hiện tại, thích khách Tham Lang bắt đầu luống cuống!
Sao có thể?
Bọn họ tám người, rõ ràng nắm chắc thắng lợi. Quân Cửu chỉ có một người, sao có thể trở mình? Bọn họ không biết, ban đầu Quân Cửu giấu dốt bị bọn họ đuổi giết vây quanh, là vì thăm rõ ràng chiêu số bọn họ liên thủ.
Thích khách có ưu tú thế nào đi nữa, sát thủ có trác tuyệt cỡ nào, thì qua nhiều năm như vậy, cũng sẽ lưu lại thói quen. Đặc biệt là sát thủ cùng tấn công! Bọn họ ăn ý là có dấu vết để lại. Chỉ cần nàng tìm đúng nhược điểm, thì nàng liền đứng ở phía trên ưu thế tuyệt đối.
Phản sát xinh đẹp! Mọi người sợ ngây người.
Nhìn Quân Cửu quỷ mị, mau lẹ, vô tình tàn khốc xuyên qua ở bên trong thích khách Tham Lang. Lấy sức của một người, độc chắn tám thích khách Tham Lang. Quân Cửu giải quyết một đám, chẳng qua chỉ công phu mấy cái chớp mắt. Tại chỗ chỉ còn lại có bốn người.
Thời gian ngắn ngủn, Quân Cửu liền giải quyết một nửa! Bọn họ chính là tu vi thấp nhất, cũng là Linh Sư cấp hai, cùng cấp với Quân Cửu.
Lãnh Uyên kinh ngạc chấn kinh rồi, lẩm bẩm mở miệng: "Quân cô nương làm sao làm được?"
Mặc Vô Việt câu môi, hai phân thưởng thức tán thưởng, tám phần yêu thích: "Trước mưu rồi sau đó động, xem hiểu chưa?"
"Nhưng thực lực cách xa lớn như vậy, phản sát cũng không phải dễ dàng như vậy! Còn có, sao thủ hạ lại cảm thấy Quân cô nương càng giống như là sát thủ hơn đám thích khách Tham Lang?"
Càng giống hơn bọn chúng sao?
Mặc Vô Việt cười, Tiểu Cửu Nhi thật sự càng giống như là sát thủ hơn thích khách Tham Lang. Rõ ràng là một tiểu thư phế vật bị ức hiếp, tính cách lại thay đổi lớn ở Phong La Thành, thời điểm biến hóa, chính là từ khi hắn gặp được Quân Cửu thì bắt đầu.
Mặc Vô Việt cũng không nói, lúc ấy hắn đã nhìn ra, linh hồn chiếm cứ khối thân thể kia cũng không ổn định, còn không thể phù hợp hoàn mỹ cùng thân thể.
Hắn không nói, cũng không tính toán nói cho bất luận kẻ nào. Đây là bí mật giữa hắn cùng Tiểu Cửu Nhi. Hắn biết linh hồn hấp dẫn hắn là một người này, nàng kêu là Quân Cửu như vậy đủ rồi.
Mắt thấy Quân Cửu hóa thân đại sát khí, một đám thích khách Tham Lang bị nàng tàn nhẫn quyết đoán giải quyết sạch, thủ lĩnh Tham Lang nóng nảy, hắn quát lớn với Quân Cửu: "Có chút thủ đoạn. Ta xem ngươi có thể chịu được bao lâu ở trong tay ta!"
Uy áp Linh Sư cấp sáu hiện ra, sát khí của thủ lĩnh hừng hực.
Nhưng mà hắn mới cất một bước, đột nhiên sau lưng như là ngàn tòa núi lớn đè ép, đầu gối mềm nhũn, thình thịch quỳ xuống ở trước mặt Quân Cửu.
Chương 120: Muốn mạng sống, ngươi chỉ có giết nàng.
Quân Cửu một chủy thủ lau cổ thích khách Tham Lang. Xoay người đứng nghiêm, buông U Ảnh xuống, máu tươi theo chủy thủ lạch cạch nhỏ giọt trên mặt đất. Quay người lại nhìn đến thủ lĩnh Tham Lang quỳ gối trước mặt nàng, Quân Cửu cười: "Đây là thế nào?"
"Bồi nàng luyện luyện tập." Mặc Vô Việt đi tới.
Quân Cửu nghe tiếng nhướng mày nhìn về phía Mặc Vô Việt. Thích khách Tham Lang còn dư lại thấy vậy thì nhào tới, không thấy Mặc Vô Việt nào làm như thế. Bọn chúng nổ mạnh ầm ầm ầm thành một mảnh huyết vụ, thi cốt không còn.
Mặc Vô Việt đứng ở bên cạnh nàng, cúi đầu ánh mắt lãnh lệ tàn bạo nhìn thủ lĩnh Tham Lang.
Mấy vết sẹo đao cắt che kín mặt, vẻ mặt dữ tợn, giờ phút này đồng tử run rẩy kịch liệt, kinh khủng cùng sợ hãi, khiếp sợ cùng không thể tin tưởng. Nam nhân này là ai? Sao y có thể mạnh như vậy! Hắn là thủ lĩnh Tham Lang, hắn chính là Linh Sư cấp sáu!
Hắn lại ngay cả nhìn thẳng ánh mắt của Mặc Vô Việt cũng không có lá gan. Sau lưng ngàn tòa núi lớn đè nặng, ép tới xương cốt cả người hắn rung động kẽo kẹt. Một chút sức lực bò dậy cũng không có.
Mặc Vô Việt nói: "Thích khách khác đối với nàng mà nói, thăm dò rõ ràng kịch bản của bọn chúng rồi, không có bất luận tính khiêu chiến nào nữa. Tên này còn chắp vá được, có thể bồi nàng luyện tập một chút. Tinh tiến một chút thực lực."
Để một Linh Sư cấp sáu cho nàng luyện tập, có thể nói vô cùng xa xỉ.
Đáy mắt Quân Cửu hiện lên hứng thú. Nàng hỏi: "Luyện như thế nào?"
"Ta sẽ áp chế tu vi của hắn, từ Linh Sư cấp hai, sau khi qua mỗi mười chiêu cởi bỏ một bậc tu vi. Trong lúc này Tiểu Cửu Nhi nàng có cơ hội giết hắn, nhưng mà nếu nàng thất thủ, để thực lực của hắn khôi phục đến cấp sáu, đến lúc đó chính là hắn tới giết nàng."
Mặc Vô Việt tà cười hỏi Quân Cửu: "Nàng sợ không?"
"Vậy giết hắn ở trước khi hắn khôi phục thực lực, có bao nhiêu đơn giản? Vì cái gì phải sợ. Buông ra hắn đến đây đi." Quân Cửu xoay chuyển U Ảnh, vận sức chờ phát động.
Thấy Quân Cửu cảm thấy chờ mong hứng thú như vậy, Mặc Vô Việt câu môi. Hắn nhìn Quân Cửu, cười tà khí, cười mị hoặc. Đứng ở bên trong thi thể đầy đất, Mặc Vô Việt như yêu nghiệt, nhưng không biết là mị hoặc hồ yêu, hay là lang yêu tàn nhẫn, cũng hoặc là xà yêu vô tình?
Quân Cửu nhìn hắn, nhất thời cảm thấy đều không phải.
Mấy thứ này không xứng với Mặc Vô Việt. Nhưng nàng lại chưa từng gặp qua, hình dung nào thích hợp với Mặc Vô Việt. Quân Cửu buông xuống mi mắt, tránh đi ánh mắt Mặc Vô Việt. Nàng nói thầm trong lòng: Có lẽ cũng không có cái gì có thể so sánh được với yêu nghiệt này. Hắn không phải yêu, cũng không giống như là người.
Vậy sẽ là cái gì?
Mặc Vô Việt: "Tiểu Cửu Nhi, thả sói ra rồi."
Ánh sáng chợt lóe trong mắt màu vàng của hắn, uy áp đè ở trên người thủ lĩnh Tham Lang tức khắc giảm đi. Khôi phục sức lực, hắn nhanh chóng bò dậy. Lại nghe ngữ khí lãnh lệ cười như không cười của Mặc Vô Việt: "Muốn mạng sống, ngươi chỉ có thể giết nàng."
Lãnh Uyên: "..."
Tiểu Ngũ: "..."
Tuy rằng biết Mặc Vô Việt đây là vì kích thích hung tính của thủ lĩnh Tham Lang, cho Quân Cửu một cơ hội luyện tập vui sướng tràn trề, càng nguy hiểm, mới càng có đột phá. Nhưng sao mà vừa nghe, cứ cảm thấy Mặc Vô Việt là muốn độc thân cả đời.
Tiểu Ngũ lại nhìn về phía chủ nhân nhà mình, thủ lĩnh Tham Lang đã tiến lên!
Cho dù thực lực áp chế ở Linh Sư cấp hai, thủ lĩnh Tham Lang có kinh nghiệm vài chục năm, thân là Linh Sư cấp sáu, đối với vận dụng linh lực, hiểu biết vô số sát chiêu đều xa xa vượt qua Quân Cửu. Vừa ra tay, chính là sát chiêu lôi đình.
Thủ lĩnh Tham Lang là tin Mặc Vô Việt nói, cho rằng mình thắng thì thật sự có thể thả hắn đi. Không nghĩ tới, một con rồng nói thì trăm triệu lần không thể tin. Trừ bỏ hứa hẹn của hắn đối với linh hồn bạn lữ, mặt khác toàn phải xem tâm tình của hắn!
Quân Cửu ngước mắt nhìn về phía thủ lĩnh Tham Lang. Hắn ngưng tụ thực lực trong đôi tay, xa xa vượt qua lực lượng Linh Sư cấp hai.
Quả nhiên rất mạnh!
Quân Cửu cong khóe miệng lên, cười tàn khốc. Trong mắt lập loè ánh sáng sáng quắc như lửa, Quân Cửu nắm chặt nắm tay. Thủ lĩnh Tham Lang tới!
Dưới song chưởng, Quân Cửu nhảy bật lên, U Ảnh đổi thành Bạch Nguyệt, chém ngang một kiếm, sát ý kinh thiên, kiếm khí nâng cao.
Khi nhìn đến U Ảnh cùng Bạch Nguyệt ở trong tay Quân Cửu, Lãnh Uyên một chút cũng không ngoài ý muốn. Ngược lại cảm thán, quả nhiên là bạn lữ linh hồn của chủ nhân. Thay đổi là người khác, là tuyệt đối không có khả năng cầm đi bất cứ thứ gì ở trên tay chủ nhân.
Lại thấy kiếm khí lạnh lẽo kinh thiên, trong mắt Lãnh Uyên hiện lên khiếp sợ. Kiếm khí thật mạnh!
Linh lực hoàn toàn đi vào bên trong Bạch Nguyệt, khẽ vang lên tiếng leng keng, chém xuống một kiếm.
Keng!
Bạch Nguyệt va chạm cùng song chưởng, trong lực lượng bạo động quay cuồng chỉ nghe một tiếng chạm vào nhau cùng với thiết khí. Đôi tay của thủ lĩnh Tham Lang, cứng rắn có thể so với vũ khí, nhưng từ bản chất, hắn xa xa không sánh nổi với Bạch Nguyệt.
Quân Cửu ánh mắt sắc bén, quát lạnh: "Phá!"
Lợi kiếm Bạch Nguyệt áp xuống, phá vỡ ánh sáng trên song chưởng thủ lĩnh Tham Lang. Bạch Nguyệt dễ dàng cắt ra phòng ngự, lưu lại một kiếm thương thật sâu ở lòng bàn tay thủ lĩnh Tham Lang, da tróc thịt bong, mơ hồ có thể thấy được xương trắng.
Đau nhức đánh úp lại, thủ lĩnh Tham Lang chịu đựng không được hét lớn một tiếng. Hắn triệt thân muốn lui, thu hồi một chưởng lại hung hăng đánh về phía Quân Cửu.
Sát khí vô hạn, Quân Cửu nghiêng người tránh đi, thủ lĩnh Tham Lang lập tức mượn cái này kéo ra khoảng cách. Hắn rút ra loan đao thích khách của mình, giơ tay một đao, linh lực dũng mãnh vào trong thân đao, sát khí cuồn cuộn, phá không bổ về phía đầu Quân Cửu.
Mỗi một chiêu đều là sát khí!
Giết Quân Cửu mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, giết Quân Cửu mới có thể tồn tại rời đi nơi này. Cho nên vì hắn, thì Quân Cửu đi tìm chết đi!
Ầm ầm ầm --
Chiêu thứ nhất, chiêu thứ hai, chiêu thứ ba.. chớp mắt đã qua mười chiêu. Quân Cửu vì có thể bức cho thủ lĩnh Tham Lang chật vật, nên ra hết sát chiêu. Nhưng còn không thể giết hắn.
Lúc này, Mặc Vô Việt không có bất luận dừng lại nào mà giải khai áp chế trên người thủ lĩnh Tham Lang. Thực lực, khôi phục Linh Sư cấp ba!
Lực lượng khôi phục một tầng, thủ lĩnh Tham Lang cực mừng, hắn ra tay càng thêm tàn nhẫn tàn nhẫn, chiêu chiêu giết đến tử huyệt quanh thân Quân Cửu. Ánh mắt hung ác, tươi cười tàn nhẫn dữ tợn, có thể trở thành ác mộng cho bất luận người nào.
Lại xem Quân Cửu, trước sau bình tĩnh. Cũng không bởi vì thủ lĩnh Tham Lang thực lực khôi phục, mà kinh hoảng thất thố.
Lại là một lần mười chiêu qua đi, Quân Cửu giống như nguy hiểm.
Thực lực khôi phục, Linh Sư cấp bốn!
"Meo!" Tiểu Ngũ kêu nóng vội, kêu lên thê lương, miêu trảo cảu nó cào ra một cái lại một cái hố sâu trên mặt đất, mắt mèo trừng thật ta, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Quân Cửu mà đầu đong đưa.
Nó nhìn mà sốt ruột, nhìn mà lo lắng.
Nhưng Quân Cửu biết, lấy một tên thích khách cùng hung cực ác tới luyện tập. Cơ hội như vậy cũng không phải lúc nào cũng có được! Cho dù Quân Cửu là Linh Sư cấp hai, thực lực của thủ lĩnh Tham Lang là cấp sáu, chênh lệch cách xa thật lớn, thử một lần trong hung hiểm, vô cùng đáng giá.
Chiêu thứ nhất, chiêu thứ hai..
Phụt!
Cổ tay áo vỡ ra, Quân Cửu nhíu mày điểm lên huyệt vị trên cánh tay. Chỉ thấy trên tay phải của nàng có một miệng vết thương dữ tợn, xuyên qua toàn bộ cánh tay, máu tươi chớp mắt ướt sũng tay áo quần áo.
"Meo meo!" Chủ nhân!
Quân Cửu không có vì tiếng kêu cảu Tiểu Ngũ mà liếc nhìn nó một cái. Nàng hóa thân chiến đấu cuồng, không tạm dừng chút nào. Bạch Nguyệt đổi đến tay trái, rút kiếm nhằm phía thủ lĩnh Tham Lang. Thấy nàng bị thương, thủ lĩnh Tham Lang vô cùng hưng phấn.
Linh Sư cấp hai nho nhỏ, có thể đi đến một bước này đã là cực hạn. Hắn liền giết nàng!
Lực lượng bẻ gãy nghiền nát nổ tung, thủ lĩnh Tham Lang dữ tợn nhào tới Quân Cửu. Hai người đụng phải ở giữa không trung..