Cổ Đại [Edit] Nghịch Thiên Thần Phi Chí Thượng - Chiến Tây Dã

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Mèo A Mao Huỳnh Mai, 21 Tháng mười 2021.

  1. Chương 340: Ý cảnh (canh một)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không biết qua bao lâu, Mộ Thanh Lan mới dần dần tỉnh táo lại.

    Nhưng khi nhìn thấy rõ ràng mọi thứ trước mắt, nàng đã bị giật mình.

    Cả căn phòng được bao phủ bởi một lớp băng dày! Từ mặt đất đến cửa sổ, độ dày khoảng ba ngón tay!

    Thậm chí, trên trần nhà còn có nhiều cột băng rủ xuống, trong vắt như pha lê.

    "C-chuyện gì đang xảy ra vậy.."

    Mộ Thanh Lan lẩm bẩm.

    "Bản thân ngươi đã làm chuyện tốt, vậy mà ngươi còn không biết xấu hổ hỏi chuyện gì đã xảy ra?"

    Tuyết U tức muốn hộc máu: "Nếu như ta không kịp phản ứng, toàn bộ khách điếm này đã bị ngươi chặt thành từng mảnh, sau đó đóng băng rồi!"

    "Cái gì? Ta?" Mộ Thanh Lan nghe được từ mấu chốt trong đó, có chút bối rối.

    Rồi sau đó, nàng chợt nhận ra điều gì đó, vội cúi đầu xuống.

    Quả nhiên, trên tay phải của nàng đang nắm chặt Thanh Nguyên Trảm!

    Lực lượng cực hàn trên lưỡi đao vẫn đang dần tràn ra!

    Mộ Thanh Lan lại nhìn quanh rồi hít một hơi thật sâu-

    Đây chẳng lẽ, đúng là kiệt tác của mình?

    "Vừa rồi ta không biết đã xảy ra chuyện gì, vừa nhìn ngọc giản màu xanh lơ đó, ta đột nhiên rơi vào trạng thái mơ màng, sau đó, ta cảm giác trong cơ thể có thứ gì đó muốn phát tiết. Cuối cùng.. Ta không nhớ rõ lắm."

    Mộ Thanh Lan trong lòng cũng có hơi hối hận, dù sao là do nàng đã bất cẩn, lại gây ra hậu quả nghiêm trọng như vậy, nếu không phải có Tuyết U, không biết sẽ thành cái dạng gì.

    Tuyết U hừ lạnh một tiếng.

    "Không có gì lạ cả, đó chỉ là do ngươi đang luyện đao rồi tiến vào" ý cảnh "mà thôi. Nhưng không ngờ ngươi lại trực tiếp lĩnh ngộ rồi chém ra một đao này."

    Mộ Thanh Lan tò mò hỏi: "Tiến vào" ý cảnh "? Có ý gì?"

    Nàng trước kia cũng đã từng luyện qua đao kiếm, nhưng cũng chưa bao giờ có cảm giác như thế này.

    Cảm giác lúc đó, nàng vẫn còn nhớ rất rõ.

    Như thể sông núi đang ở dưới chân, vạn vật đều là cát bụi, nàng đứng trên không trung và vung đao xuống!

    Phá núi!

    Cắt nước!

    Sự phấn khích ở khoảnh khắc đó, không thể diễn tả bằng lời.

    Dường như biết được ẩn ý của Mộ Thanh Lan, Tuyết U hừ lạnh một tiếng.

    "Trước kia ngươi đã từng luyện Pháp quyết Địa Giai chưa?"

    Mộ Thanh Lan thành thật lắc đầu.

    Điều này đúng là không có.

    Mộ gia quả thực có bảo bối cấp bậc này, nhưng lúc đó nàng còn nhỏ, không có tư cách học tập.

    "Ngươi có biết, Pháp quyết Huyền Giai cùng Địa Giai khác biệt lớn nhất là gì không?"

    Mộ Thanh Lan chân thành thỉnh giáo: "Xin chỉ giáo."

    Nàng siêng năng và chăm học như vậy, khiến Tuyết U cảm thấy ngại khi lại chỉ trích. Ngoài ra, hắn cũng biết, Mộ Thanh Lan có lực lĩnh ngộ rất cao, thiên phú quá giỏi, nên mới gặp phải tình huống như vậy, cũng coi như là do hắn lúc trước không có giải thích, mới xuất hiện tình huống thế này, nhưng thật ra trong lòng cũng không có thực sự tức giận.

    Tuyết U im lặng một lúc rồi chậm rãi nói:

    "Pháp quyết, chính là một phương pháp đặc biệt do người tu luyện sáng tạo ra, thông qua phương pháp này, người tu luyện có thể tụ tập sức mạnh giữa trời và đất, sau đó chuyển hóa vào tay mình, sau đó lại phát nó ra ngoài bằng những cách khác. Ngay cả Nguyên lực cũng được chuyển hóa từ năng lượng của trời và đất. Con người, tự nhiên tồn tại giữa trời và đất, ở một góc độ nào đó, cũng là một phần năng lượng của trời và đất."

    Mộ Thanh Lan gật đầu, tuy rằng lần đầu tiên nghe được quan điểm như vậy, nhưng lại cảm thấy có lợi rất nhiều.

    "Cái gọi là mạnh yếu, chẳng qua là sự khác biệt trong việc một người điều khiển năng lượng thiên địa bao nhiêu mà thôi. Mà sau khi có được Pháp quyết, theo những phương pháp cụ thể, bất kỳ người tu luyện nào cũng có thể thành công chuyển hóa năng lượng trời và đất thành của mình. Bản thân Huyền Giai và Địa Giai đương nhiên không thể so sánh. Nếu nói Huyền Giai có thể chuyển hóa một chén năng lượng, như vậy Địa Giai, chính là có thể chuyển hóa một thùng, thậm chí càng nhiều."

    "Bất quá, sự khác biệt cơ bản của hai bên, chính là Huyền Giai có hạn chế nhất định, nhưng Địa Giai một khi tu luyện thành công, liền có thể đột phá hạn chế của bản thân!"

    "Đột phá hạn chế?" Mộ Thanh Lan hai mắt sáng lên, nàng cảm giác như bắt được điều gì đó quan trọng.

    "Đúng vậy. Ví dụ, dựa theo thực lực hiện tại của ngươi, nếu thi triển một pháp quyết cấp độ Huyền Giai, ngươi chỉ có thể thực hiện nó ở cấp độ của chính mình. Nhưng nếu ngươi hiểu được một Pháp quyết cấp độ Địa Giai, ngươi có thể sử dụng sức mạnh của Trời đất, thi triển ra lực lượng vượt qua cảnh giới của chính mình! Mà để làm được điều này, điều quan trọng nhất là phải đạt được" ý cảnh "!"

    Mộ Thanh Lan suy nghĩ một chút rồi nói:

    "Sau khi ta rơi vào trạng thái kỳ lạ đó, mọi thứ trước mắt đều biến mất, cả người như bước vào một không gian khác, có núi có sông, mà càng ở lâu, cảm giác muốn phát tiết trong cơ thể ta lại ngày càng mạnh hơn."

    Tuyết U cười nói.

    "Không sai, đó chính là" ý cảnh "! Là ý cảnh của Thanh Nguyên Trảm!"

    "Một khi bước vào cấp độ này, cũng có nghĩa là ngươi đã bắt đầu lĩnh ngộ pháp quyết này. Về sau nếu dùng chiêu này đối đầu với địch, có thể mượn dùng sức mạnh của trời đất để phá vỡ giới hạn chế của cảnh giới! Phát huy ra uy lực cường đại!"

    Mộ Thanh Lan nghe vậy, chỉ cảm thấy trong lòng khí huyết dâng trào, toàn thân hưng phấn!

    Hóa ra đây là ý cảnh!

    Nàng chưa bao giờ ngờ rằng, Pháp quyết Địa Giai lại có thể cường hãn đến vậy!

    "Hơn nữa, ngọc giản xanh lơ này của ngươi và Thanh Nguyên Trảm nếu tách riêng ra xem thì đều không hoàn thiện. Tuy nhiên, sau khi được hợp nhất thành một, chúng vừa là một Pháp quyết vừa là một Nguyên Khí, có thể nói là tuyệt diệu. Sự chồng chất kép tuyệt đối không phải như một cộng một đơn giản như vậy. Cộng thêm lực lượng cực hàn vô tận ẩn chứa trong đó.. Nha đầu, ta chỉ có thể nói, ta sống lâu như vậy, ngươi chính là người may mắn nhất mà ta từng gặp!"

    Được ngọc giản màu đen lựa chọn đã là một điều may mắn lớn rồi, ai có thể ngờ rằng nàng lại luôn có được cơ duyên khó tin như vậy?

    Bất kỳ một cái nào trong số đó, lấy ra cũng sẽ là bảo bối mà vô số người cả đời không thể cầu được!

    Đây có thể không còn được coi là vận khí nữa mà là khí vận!

    Mộ Thanh Lan cong môi cười, trong lòng có hơi đắc ý.

    "Đương nhiên rồi, điều này của ta gọi là: Đại nạn không chết, tất có hậu phúc!"

    "Phi!" Tuyết U phun một ngụm, nếu không phải hắn cùng Mộ Thanh Lan có quan hệ đặc biệt, e rằng hẳn cũng sẽ ghen tị: "Ta cũng từng gặp đại nạn, nhưng sao chưa từng thấy được phúc lớn như vậy?"

    Mộ Thanh Lan nói "Này" một tiếng: "Gặp được ta không phải là may mắn sao?"

    Tuyết U lười để ý đến nàng.

    Mộ Thanh Lan không quan tâm, nhìn Thanh Nguyên Trảm trong tay, lẩm bẩm:

    "Nhưng đây cũng là lần đầu tiên ta lĩnh ngộ con đường thứ hai của Thanh Nguyên Trảm, tại sao ta lại bước vào" ý cảnh "chứ? Nếu ta biết sớm hơn, nhất định đã tìm được một nơi rộng rãi để tu luyện rồi."

    Tuyết U không muốn nói chuyện nữa.

    Bản thân hắn hồi đó cũng thiên phú tung hoành, thanh danh hiển hách, nhưng lần đầu tiên tìm hiểu Địa Giai cũng phải mất nửa năm mới bước vào "ý cảnh"!

    Còn nha đầu này thì sao, còn phàn nàn mình quá nhanh?

    Người so với người sẽ tức chết, Tuyết U tự an ủi mình, không cần phải tức giận với một tiểu cô nương, huống chi sau này, nếu Mộ Thanh Lan đủ mạnh mẽ, có lẽ còn phải xin nàng hỗ trợ.

    Tương lai là quan trọng, tương lai là quan trọng.

    Làm như vậy mấy lần, Tuyết U cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

    "Tóm lại, gần đây ngươi có thể lĩnh ngộ khá tốt. Lần đầu tiên tiến vào" ý cảnh ", nhưng chỉ có thể nói có nghĩa là ngươi mới nhập môn, cho nên cần phải tu luyện đến mức hoàn thiện, bất cứ lúc nào cũng có thể tùy ý ra vào" ý cảnh ", mới xem như chân chính học xong Pháp quyết Địa Giai này. Lúc đối chiến, mới có thể được sử dụng như một con át chủ bài đáng tin cậy."

    Mộ Thanh Lan nghiêm túc gật đầu.

    "Ta biết."

    Tuyết U vốn định nghỉ ngơi, lại nhận thấy Mộ Thanh Lan tựa hồ đang trầm tư, bèn tinh nghịch nói:

    "Hãy nhớ làm sạch đống băng này nhé."

    Lúc này Mộ Thanh Lan mới nhớ tới có vấn đề này, nàng ngẩng đầu nhìn chung quanh, đột nhiên cảm thấy đau đầu.

    Có vẻ như phải học cách kiểm soát nó..

    * * *

    Sau khi nhận ra Mộ Thanh Lan đang tu luyện trong phòng, đám người Giang Đạt Nguyên liền đứng canh giữ ngoài cửa gần hai ngày, không cho ai đến gần.

    Ngay cả sau khi Nam Tầm đánh thắng trở về, cũng không thể gặp được.

    Điều này khiến Nam Tầm rất chán nản.

    Không ở lại xem trận đấu đã đành, nhưng thậm chí còn không ló mặt ra, thế thì có hơi quá đáng rồi!

    Nhưng đêm đó, hắn đã không thể gõ cửa nữa.

    Bởi vì - con Cự Linh Ngạc đã tự mình quay trở lại.

    Khi nhìn thấy con cá sấu khổng lồ màu xám bạc đang nằm trên giường, Nam Tầm trong giây lát tưởng rằng mình đã nhìn nhầm, sau đó phản ứng nhanh chóng và bỏ chạy suốt đêm!

    Lần này, hắn đã ném con Cự Linh Ngạc ra xa hơn!

    Khi rạng sáng trở lại sau bao rắc rối, quầng thâm dưới mắt không những không biến mất mà thậm chí còn tệ hơn hôm trước.

    Điều đáng sợ nhất là đến ngày thứ ba vẫn như vậy!

    Mấy người Giang Đạt Nguyên nhìn thấy vẻ mặt hốc hác của Nam Tầm mỗi ngày, đều không khỏi muốn cười.

    Nếu không biết rõ nguyên nhân, bọn họ còn tưởng rằng Nam Tầm đã đi chơi cả đêm.

    Sáng ngày thứ tư, Mộ Thanh Lan cuối cùng cũng tự mình mở cửa.

    Tuyết U nói đúng, bước vào "ý cảnh" quả thực không phải là một việc dễ dàng, sau lần đầu tiên ngoài ý muốn thành công, nàng đã thử rất nhiều lần.

    Ngay từ đầu căn bản không có phương pháp, hoàn toàn là người mù sờ voi, tự mình phải liên tục điều chỉnh.

    Trong hai ngày, nàng vẫn không ngừng mò mẫm.

    Cũng may, cuối cùng rốt cuộc nắm giữ một ít bí quyết, dần dần thành thạo.

    Nhìn thấy nàng bước ra, mấy người Giang Đạt Nguyên đều rất vui mừng, nhưng sau đó họ phát hiện ra, khí tức của Tam thiếu dường như có chút khác biệt.

    Cụ thể khác biệt chỗ nào thì thật khó để nói chính xác, nhưng dù sao đã sắc bén và khí phách hơn một chút so với trước đây.

    Khi nhìn vào đôi mắt đen láy đó, nếu đang cười thì là lười biếng vô tư; nếu lạnh lùng thanh lãnh, thì giống như lưỡi đao ẩn nấp bên trong, dường như sẵn sàng giáng một đòn chí mạng bất cứ lúc nào!

    Mộ Thanh Lan quay người lại, nhìn thấy Nam Tầm từ trong phòng bước ra.

    Mộ Thanh Lan thấy sắc mặt của hắn, hơi nghi hoặc nhìn hắn.

    "Hai ngày nay ngươi làm cái gì vậy? Sao mặt mày hốc hác thế?"

    Hai quầng thâm lớn dưới mắt quá dễ thấy.

    Nam Tầm vẫy tay yếu ớt.

    "Ta.. ta trong hai ngày qua.. gần như đã đi khắp Đế đô.."

    Trong lòng Mộ Thanh Lan hơi giật mình, nàng đoán nhất định là về chuyện con Cự Linh Ngạc.

    "Theo ta thì ngươi cứ mang theo bên mình đi, chứ mỗi ngày lăn lộn thế này chẳng phải rất mệt sao?"

    Nam Tầm lấy tay che mặt, tuyệt vọng nói:

    "Nếu hôm nay nó quay trở lại, ta sẽ-ta sẽ thừa nhận!"

    Mộ Thanh Lan xoay người đi ra ngoài.

    "Đi thôi, hôm nay còn có thi đấu."

    Nam Tầm than thở.

    Mộ Thanh Lan có lòng an ủi:

    "Yên tâm đi, ta nghe nói vẫn là một chọi một, hai ngàn người quyết định một ngàn, tổng cộng chỉ có năm trận, sẽ sớm kết thúc thôi."

    Tuy nhiên, Mộ Thanh Lan không ngờ rằng trận đấu hôm nay sẽ không kết thúc đơn giản như vậy.

    (Xong chương)
     
  2. Chương 341: Bài học vẫn chưa đủ (canh hai)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  3. Chương 342: Nhất định thắng (canh ba)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  4. Chương 343: Bất kham một kích (một đòn cũng không chịu nổi)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  5. Chương 344: Quyết đấu (canh hai)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  6. Chương 345: Sát thần! (canh ba)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  7. Chương 346: Bảo hộ (canh bốn)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  8. Chương 347: Khiếu Phong Viên (canh năm)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  9. Chương 348: Không ưa (canh sáu)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  10. Chương 349: Cửu Sắc Nguyên Dương Hoa (canh bảy)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...