Trọng Sinh [Edit] Tà Đế Cuồng Phi: Tam Tiểu Thư Phế Sài Nghịch Thiên - Thủy Khanh Khanh

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Snowie cute, 28 Tháng sáu 2021.

  1. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 30: Thèm tiền muốn chết!

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Dưới tiếng la lớn của Hàn ma ma, lúc đầu Bạch Nhược Kỳ đã dần dần thanh tỉnh.

    Nhưng nghe thấy Hoàng Nguyệt Ly trắng trợn đổi trắng thay đen, nàng ta lại ngất đi.

    Sao lại có người bụng dạ đen tối đến mức này?

    Dựa theo Hoàng Nguyệt Ly giải thích, nàng bị đánh mặt mũi bầm dập như thế này chẳng lẽ còn phải cảm tạ nàng hay sao?

    Hàn ma ma cũng bị nghẹn lại không nói lên lời, trong lòng chắc chắn phân nửa Bạch Nhược Kỳ không thể nào trúng tà, nhưng thấy Hoàng Nguyệt Ly thề son sắt, bà ta lại không biết phản bác thế nào.

    Chuyện hôm nay thật sự quá tà môn.

    Đến bây giờ bà ta còn chưa hồi hồn.

    Rốt cuộc sao nhị tiểu thư lại đột nhiên bị quẳng xuống đất? Chắc chắn không thể bị tam tiểu thư đánh bại?

    Hơn nữa bình thường lá gan của tam tiểu thư còn nhỏ hơn con muỗi, sao hôm nay lại có thể đánh nhị tiểu thư thổ huyết?

    Bà ta thật không nằm mơ phải không?

    Hàn ma ma thấy tình huống này cũng biết dưới tình huống Bạch Nhược Kỳ đã bất tỉnh, mình và những người này xác định chắc chắn sẽ không chiếm được lợi ích từ tam tiểu thư.

    Bà ta nhanh chóng quyết định, lại còn đá một cái thật mạnh vào nha hoàn bên cạnh nói: "Còn nằm trên mặt đất làm gì? Mau dậy! Nhị tiểu thư đã bị đánh thế này, mau đến đưa tiểu thư về phủ!"

    Bọn nha hoàn đã sớm sợ vỡ mật, tranh thủ thời gian khập khiễng bò dậy nâng Bạch Nhược Kỳ lên chạy ra khỏi cửa.

    Bởi vì cảm thấy nữ ma đầu phía sau quá kinh khủng, mấy nha hoàn nhất thời quên hết những vết thương trên người mình, ngay lập tức chạy mất không thấy bóng dáng.

    Hoàng Nguyệt Ly cũng hơi trợn tròn mắt.

    "A, chuyện gì xảy ra vậy? Sao lại chạy nhanh như vậy? Đằng sau cũng không có quỷ!"

    Tiểu Phượng Hoàng vẫn luôn trốn trên vai nàng kêu chi chi hai tiếng, vỗ vỗ cánh.

    Không có quỷ, nhưng có nữ ma đầu đáng sợ hơn cả quỷ!

    Hoàng Nguyệt Ly mười phần ưu thương cảm thán nói: "Sao mọi người bây giờ lại như thế chứ? Thải Vi cực khổ vất vả trừ tà cho nhị tỷ, vậy mà bọn họ chưa cả trả tiền đã rời đi? Hơn nữa, viện tử xung quanh đều đã bị bẩn, còn có vết máu nữa, bọn họ cũng không bồi thường tổn thất? Nhân phẩm này... thật sự không thể nhìn được!"

    Tiểu Phượng Hoàng trượt chân, suýt nữa ngã khỏi vai Bạch Nhược Ly.

    Nữ ma đầu quả thực là... thèm tiền muốn chết!

    Kinh khủng, quá kinh khủng!

    Cũng may đám người kia chạy nhanh!

    "Tiểu... Tiểu thư..."

    Giọng Thải Vi yếu ớt truyền đến từ phía sau.

    Hoàng Nguyệt Ly quay người, cười nói: "Thế nào? Cảm giác được đánh lại có sảng khoái không? Là gan có lớn thêm chút nào chưa? Kẻ ác như bọn họ phải bị hung hăng tát!"

    Thải Vi đơn giản muốn khóc lên: "Tiểu thư, vậy phải làm sao bây giờ? Nô tỳ lại dám đánh nhị tiểu thư, là nhị tiểu thư đó! Nàng ấy là một trong mười thiên tài của Nam Việt Quốc, chẳng may nàng ấy tỉnh lại trả thì làm sao bây giờ? Còn cả Hầu gia và nhị phu nhân cũng sẽ không bỏ qua cho người... Nô tỳ cho dù có bị đánh chết cũng chỉ là một mạng ti tiện, nhưng người là kim chi ngọc diệp..."

    "Không cho phép khóc!"

    Thải Vi bị dọa thu lại nước mắt.

    "Đánh cũng đã đánh, khóc có thì làm được cái gì?"

    Hoàng Nguyệt Ly đi qua, nâng mặt của nàng lên hỏi: "Thải Vi, chẳng lẽ em thích bị người khác bắt nạt sao? Không muốn hung hăng giáo huấn những kẻ thích ức hiếp người khác sao?"

    "Nô tỳ đương nhiên muốn , thế nhưng ..."

    "Không có nhưng nhị gì hết! Chỉ cần em đi theo tiểu thư ta thì sẽ không có người nào có thể bắt nạt em nữa! Em chỉ cần nhớ kỹ người đứng sau lưng em là ta, ai dám đánh em, ta sẽ trả lại cho bọn họ gấp mười, gấp trăm lần!"

    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
    Last edited by a moderator: 20 Tháng bảy 2021
  2. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 31: Ta xem trọng em nha!

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Thải Vi sững sờ ngẩng đầu nhìn tam tiểu thư nhà nàng.

    Hoàng Nguyệt Ly ngửa đầu hóng gió, nụ cười trên mặt lạnh nhạt mà tự tin, ánh mặt trời chói mắt chiếu xuống khiến cả người nàng giống như được bao phủ bởi vòng hào quang.

    Cũng chính tại thời điểm đó Thải Vi tin tưởng Hoàng Nguyệt Ly, nàng cảm thấy tiểu thư nhà mình cường đại như vậy, kiên định, không sợ hãi, dường như không gì có thể cản trở nàng.

    Hồi tưởng hai ngày này, bắt đầu từ khi tam tiểu thư tỉnh lại lần nữa, mỗi một sự kiện nàng làm đều không thể tưởng tượng nổi, nhưng hết lần này đến lần khác mỗi một sự kiện đều được hoàn thành, trước kia nhị tiểu thư và tứ tiểu thư diễu võ giương oai trước mặt tam tiểu thư, mà tiểu thư đều không chịu nổi đả kích này.

    Thải Vi đối diện với ánh mắt Hoàng Nguyệt Ly, nặng nề gật đầu.

    "Ừm, tam tiểu thư! Nô tỳ nhất định không để người mất mặt!"

    Hoàng Nguyệt Ly thỏa mãn cười, từ trong ngực móc ra một quyển sách đưa cho Thải Vi.

    "Tam tiểu thư... đây là?"

    "Đây là một bản công pháp Huyền giai thượng phẩm, em cầm lấy về tu luyện cho tốt, nếu có chỗ nào không hiểu, tùy thời có thể đến đây hỏi ta."

    "Cái gì? Công pháp? Lại còn là công pháp Huyền giai?"

    Thải Vi kinh ngạc không nói nên lời, miệng mở to, biểu cảm cứng đờ hoàn toàn bị hù dọa.

    Có lầm hay không? Tam tiểu thư vậy mà cho nàng một quyển công pháp Huyền giai?

    Công pháp tu luyện chia làm bốn giai Thiên Địa Huyền Hoàng, mỗi một giai lại chia ra thượng trung hạ phẩm, công pháp mạnh hay yếu ảnh hưởng trực tiếp tới thành tựu sau này của người tu luyện, vì vậy chúng đều là tài nguyên vô cùng trân quý.

    Mỗi Võ giả từ thế gia hoặc môn phái đều sẽ bảo quản công pháp truyền thừa của mình vô cùng nghiêm ngặt, tuyệt đối sẽ không tuỳ tiện truyền ra ngoài.

    Vì vậy những người xuất thân từ dân thường, cho dù có thiên phú tu luyện cũng rất khó trở thành Võ giả cao cấp.

    Tài nguyên tu luyện của Nam Việt Quốc rất ít, thế gia luyện võ như Bạch gia cùng lắm cũng chỉ có một quyển công pháp Hoàng giai thượng phẩm truyền lại, nhưng Hoàng Nguyệt Ly vừa ra tay lại là một quyển công pháp Huyền giai? ?

    Cũng khó trách Thải Vi kinh sợ.

    Hoàng Nguyệt Ly nhẹ gật đầu nói: "Xem ra em cũng đã nghe nói, công pháp tốt rất khó kiếm, vì vậy nhất định em phải tu luyện thật tốt. Bằng ánh mắt của tiểu thư ta xem ra, thiên phú tu luyện của em cũng không tệ, tu luyện thật tốt, sau này vượt qua nhị tỷ ta hẳn là không vấn đề. Đến lúc đó, ngươi liền có thể quang minh chính đại đánh nàng!"

    "Em? Vượt qua nhị tiểu thư?"

    Hôm nay,Thải Vi vẫn luôn trong trạng thái kinh ngạc há hốc mồm.

    Nàng không dám tin nói: "Tam tiểu thư, ngài đừng nói giỡn nữa, nhị tiểu thư là siêu cấp thiên tài? Nô tỳ xuất thân kém như vậy, sao có thể đánh đồng cùng Nhị tiểu thư?"

    Hoàng Nguyệt Ly nói: "Ta nói em có thể, em liền có thể! Em cảm thấy tiểu thư ta lại nói giỡn sao?"

    "Không phải, em không có ý này..."

    "Vậy là được rồi!" Hoàng Nguyệt Ly vỗ vỗ bờ vai của nàng: "Cố gắng thật tốt, ta xem trọng em nha!"

    Hai ngày này Hoàng Nguyệt Ly vẫn luôn quan sát nha đầu Thải Vi này, thân thể nàng linh hoạt, tính dẻo dai cùng sức chịu đựng đều rất tốt, xem qua cũng là nhân tài tu luyện, chí ít cũng có thiên phú cấp ba.

    Khuyết điểm duy nhất là lá gan của nàng thật sự quá nhỏ, mà bây giờ bắt đầu tu luyện cũng hơi muộn.

    Hơn nữa, bởi vì kiếp trước bị người phản bội, Hoàng Nguyệt Ly cũng không tín nhiệm hoàn toàn người bên cạnh.

    Tuy nói Thải Vi bây giờ nhìn trung tâm lại rất nhu thuận, nhưng ai có thể đảm bảo, sau này nàng trở thành Võ giả có dã tâm lớn sẽ không phản bội mình?

    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
    Last edited by a moderator: 20 Tháng bảy 2021
  3. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 32: Chặt đứt đường lui.

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Vì vậy hôm nay nàng cố ý để Thải Vi đánh Bạch Nhược Kỳ.

    Nàng làm như vậy cũng có vài mục đích.

    Đầu tiên, có thể nhục nhã Bạch Nhược Kỳ. Tiếp theo, có thể để Thải Vi luyện lòng gan dạ.

    Cuối cùng, quan trọng nhất là coi như Thải Vi triệt để đắc tội Bạch Nhược Kỳ, chỉ cần rời khỏi sự che chở Hoàng Nguyệt Ly, nàng sẽ nhanh chóng bị Bạch Nhược Kỳ điên cuồng trả thù.

    Nếu như nàng dám ăn cây táo rào cây sung, phản bội Hoàng Nguyệt Ly, chờ đợi nàng tuyệt đối là hậu quả thê thảm.

    Đây gọi là chặt đứt đường lui của nàng.

    Trải qua chuyện này, Hoàng Nguyệt Ly mới chấp nhận Thải Vi là người của mình.

    Vốn dĩ nàng cũng nắm giữ không ít công pháp Thiên giai, chỉ là hiện tại lấy ra quá mức kinh thế hãi tục, mà tư chất Thải Vi cũng có hạn, công pháp Huyền giai đã là lựa chọn thích hợp nhất.

    Dù chỉ như thế, Thải Vi cũng đã cảm động rơi nước mắt, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Hoàng Nguyệt Ly.

    "Tam tiểu thư, người đối với nô tỳ thật tốt, không nghĩ tới nô tỳ lại còn có thể tu luyện, nằm mơ nô tỳ cũng không dám nghĩ đến chuyện này. Về sau nô tỳ nhất định sẽ hầu hạ người thật tốt, cho dù có lên núi đao, xuống biển lửa cũng tuyệt đối không do dự!"

    Hoàng Nguyệt Ly cười nói: "Nhớ kỹ lời nói của em, đúng lúc bây giờ ta cũng có chuyện muốn để em đi làm."

    "Thỉnh tam tiểu thư phân phó."

    Thái độ của Thải Vi càng thêm cung kính mấy phần so với bình thường.

    Hoàng Nguyệt Ly nói: "Trong phủ chỉ có một nha hoàn là em và hai bà tử quét rác cũng quá keo kiệt. Đợi chút nữa em đi tìm người giao dịch nô lệ, chọn mấy tiểu nha đầu và người gác cổng, người làm vườn đáng tin cậy thu thập tiểu viện này một chút, về sau em chính là đại nha hoàn quản sự của biệt viện."

    Hôm nay nếu như có mấy người gác cổng ở đại môn thì cũng không để Bạch Nhược Kỳ chạy vào như vậy.

    Thật vất vả mới dạy cho nàng ta một bài học, bây giờ chính là thời điểm lên giá a!

    Đáng tiếc, đáng tiếc! Quá đau lòng!

    "A? Thế nhưng bây giờ muốn mua nha hoàn tốt một chút cũng phải tốn không ít tiền..."

    Còn chưa dứt lời, Hoàng Nguyệt Ly đã vung tay lên ném ra một thỏi bạc lớn.

    Thải Vi sững sờ: "Chỗ bạc này..."

    Thỏi bạc này ước chừng cũng phải năm mươi lượng, mà trong nhà cũng không có nhiều tiền như vậy, đến cơm còn không mua đủ, rốt cuộc tam tiểu thư lấy tiền này ở đâu.

    Hoàng Nguyệt Ly cười ha ha: "Nhanh đi đi."

    Nàng sẽ không nói cho Thải Vi, số bạc này là nàng mò ra từ trên người Bạch Nhược Kỳ.

    Làm loạn trên địa bàn của nàng, sao có thể không lưu lại ít đồ mà để nàng ta rời đi được?

    Bởi vì chuyện của Bạch Nhược Kỳ làm chậm trễ một đêm, mãi đến ngày thứ hai Hoàng Nguyệt Ly mới ra cửa.

    ...

    Tại cửa Thiên Trân Các, ngựa xe như nước, người đi đường như dệt.

    Hoàng Nguyệt Ly ngẩng đầu nhìn bảng hiệu của cửa hàng.

    Nàng biết rõ đạo lý hoài bích kỳ tội*, vì vậy lần này tới bán Huyền khí đã cố ý cải trang, bôi đen cả khuôn mặt, còn mặc thêm chiếc áo choàng đen trùm đầu.

    *Đây là một phần của câu thành ngữ: thất phu vô tội, hoài bích có tội. Ý nói kẻ vô tri không có tội, chỉ vì mang bảo ngọc mà có tội.

    Một quả cầu lông đỏ kim sắc từ bên trong áo choàng thò đầu ra, cái đầu nhỏ ngó nghiêng khắp nơi quan sát hoàn cảnh chung quanh một chút, sau đó mới chui toàn bộ cơ thể ra, đập cánh nhỏ, đứng trên vai Hoàng Nguyệt Ly.

    "Chi chi!"

    Tiểu Phượng Hoàng thấp giọng kêu lên.

    Hoàng Nguyệt Ly thân là chủ nhân của vòng Thiên Hoàng, tâm ý tương thông với tiểu Phượng Hoàng, có thể thông qua giao lưu thần thức để nghe hiểu nó.

    Vật nhỏ này đang phàn nàn mình đã đói bụng muốn được ăn điểm tâm!

    Hoàng Nguyệt Ly trừng nó một chút: "Không phải lúc nãy ta cho ngươi ăn bánh bao thịt nhưng ngươi không chịu ăn sao, bây giờ lại còn kêu đói bụng? Ngươi muốn chơi ta phải không?"

    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
    Last edited by a moderator: 20 Tháng bảy 2021
  4. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 33: Tiểu Phượng Hoàng Vượng Tài.

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Vừa nãy nàng mua hai cái bánh bao ven đường coi như điểm tâm, lấy một ít thịt từ bên trong nhân bánh định cho nó ăn, kết quả vật nhỏ này căm ghét liếc qua liền xiêu xiêu vẹo vẹo bay đến một bên.

    "Chi chi chi chi chi!"

    Tiểu Phượng Hoàng tức giận vỗ cánh.

    Đây là thứ rác rưởi gì? Nó chính là Thần thú thượng cổ cao quý tôn sùng, sao có thể ăn mấy cái loại thực phẩm rác không biết được làm từ thịt chết hay dầu mỡ bẩn thỉu kia chứ?

    Hôm qua nó phun ra ngọn lửa kia đã phải bỏ ra rất nhiều công sức, đã nói muốn cho nó ăn thịt, sao có thể lật lọng chứ!

    Hoàng Nguyệt Ly nhíu mày: "Bánh bao nhân thịt chẳng lẽ không phải thịt sao? Tuổi còn nhỏ lại kén ăn như thế thame nào phát triển chậm. Vậy ngươi nói xem ngươi chướng mắt bánh bao thịt thì ngươi muốn ăn cái gì?"

    Tiểu Phượng Hoàng ngạo kiều ngẩng đầu lên: "Chi chi!"

    Chỉ cần ma thú cấp năm Tật Phong Điểu hầm với thảo dược cấp bảy Linh Thù Quả thêm một chút nước tương nữa!

    Tay Hoàng Nguyệt Ly tóm lấy lông trên cổ nó, cười lạnh: "Ma thú cấp năm, thảo dược cấp bảy, ngươi nghĩ đúng là sang thật ? Ta thấy đêm nay đem ngươi làm thánh món hạt dẻ hầm **, sau này sẽ không lo ngươi lãng phí đồ ăn!"

    "Kít!"

    Lông trên cơ thể tiểu Phượng Hoàng dựng đứng.

    ahihi, nữ nhân này thật là đáng sợ! Sao nàng... nàng dám đối xử với tộc phượng hoàng tôn quý như thế? Vậy mà dám túm lấy nó như túm gà, lại còn... còn muốn nghĩ cách ăn nó?

    Hoàng Nguyệt Ly nói: "Làm sao? Tỷ tỷ đây ngay cả cơm còn chưa kịp ăn, thế mà ngươi còn nghĩ ăn thịt ma thú? Kiếm tiền trước đã rồi tính sau. Nếu không ta sẽ bán ngươi lấy tiền!"

    Nói đến đây, nàng dừng một chút, đột nhiên hai mắt sáng lên, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm tiểu Phượng Hoàng.

    Lúc này tiểu Phượng Hoàng đáng thương rùng mình một cái.

    Cái ánh mắt tà ác này nó quá quen thuộc, nữ ma đầu lộ ra vẻ mặt như thế khẳng định muốn giở trò xấu? Nàng nàng nàng... muốn làm gì?

    "Ha ha, hôm nay là ngày đầu tiên ra ngoài làm ăn, nhất định phải nói chuyện may mắn, ta thấy ngươi cả người lông vàng óng ánh cũng là một chuyện đáng mừng, về sau... cú gọi ngươi là Vượng Tài đi!"

    "Chi chi chi chi chi chi!"

    Cái gì? Ngươi gọi ta là cái gì? Ta cũng có tên! Không muốn bị gọi là Vượng Tài gì đó đâ? Kia có khác gì tên của con chó đâu!

    Đáng tiếc, một quả cầu nho nhỏ như nó kháng nghị như thế nào cũng không hiệu quả, Hoàng Nguyệt Ly cười híp mắt nói: "Gọi Vượng Tài sáu lần, sáu sáu đại thuận, sáu đúng là một con số đẹp, quả nhiên may mắn. Lại gọi tiếp cho tỷ tỷ thêm may mắn a."

    Tiểu Phượng Hoàng tức giận đến mức lông trên trán đều dựng lên, kiên quyết không chịu kêu gì nữa.

    "Sao vậy? Không kêu nữa? Chẳng lẽ phát triển không tốt?"

    Hoàng Nguyệt Ly tiếc rẻ lắc đầu, nhét nó trở về trong tay áo, nhanh chân đi đến Thiên Trân Các.

    ...

    Thiên Trân Các.

    Bên trong phòng khách quý, chưởng quỹ Tôn đang tiếp đãi một vị khách vô cùng tôn quý.

    "Nghiêm đại sư, ngài đại giá quang lâm đến Thiên Trân Các chúng ta, khiến cho bản điếm vẻ vang hẳn ra! Mau mời ngồi, thỉnh uống trà!"

    Một lão đầu sắc mặt vô cùng kiêu căng, không khách khí chút nào ngồi xuống ở vị trí thượng vị, ngay cả một ánh mắt cũng không thèm nhìn thẳng chưởng quỹ Tôn.

    Nhưng chưởng quỹ Tôn cũng không tức giận chút nào, tự tay châm trà cho ông ta, lấy lòng nói: "Nghiêm đại sư, xin hỏi ngài tới là muốn mua thứ vật liệu gì? Hay là..."

    Nghiêm đại sư lúc này mới nói: "Lão phu lần này tới muốn đấu giá một món Huyền khí."

    Quả nhiên!

    Trên mặt chưởng quỹ Tôn lộ ra thần sắc vui mừng như điên!

    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
    Last edited by a moderator: 20 Tháng bảy 2021
  5. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 34: Luyện khí sư cấp ba!

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Ai cũng biết, mỗi một món mà luyện khí sư luyện chế đều là tác phẩm tâm huyết của họ, vô cùng trân quý, số tác phẩm đem bán lấy tiền đã ít lại càng ít!

    Đặc biệt là vị Nghiêm đại sư này, ông ta chính là phó hội trưởng công hội luyện khí sư của Nam Việt Quốc, là một trong ba vị luyện khí sư cấp ba có thể đếm được trên đầu ngón tay!

    Huyền khí ông ta luyện chế rất có thể đạt đến cấp ba!

    Chưởng quỹ Tôn cẩn thận từng li từng tí nói: "Nghiêm đại sư, xin hỏi ngài lần này mang Huyền khí đến sao? Có thể cho tại hạ nhìn một lần cho thỏa mãn hay không?"

    Nghiêm đại sư khẽ vuốt cằm.

    Một thanh trường kiếm chứa trong hộp gỗ đàn hương tinh xảo được đặt lên.

    Thân kiếm lóe ra hào quang màu xanh nhàn nhạt, vừa nhìn đã biết là một thanh thần binh lợi khí khó tìm!

    Nghiêm đại sư nói: "Thanh kiếm màu xanh này là Huyền khí cấp ba hạ phẩm, có thể tăng lực công kích của Võ giả lên hai thành."

    Quả nhiên là Huyền khí cấp ba! Lực công kích cũng tăng tân hai phần!

    Chưởng quỹ Tôn hớn hở ra mặt, ông ta đã bắt đầu lên kế hoạch sắp tới muốn tổ chức một hội đấu giá quy mô lớn để bán món Huyền khí cực phẩm này!

    Mỗi một lần đấu giá Huyền khi cấp ba cũng sẽ gây nên oanh động ở toàn bộ Nam Việt Quốc.

    Hoàn thành một chuyện làm ăn lớn như thế, nhất định có thể được chủ nhân mới xem trọng!

    "Nghiêm đại sư, trình độ luyện khí của ngài quả thực là tài năng như thần! Toàn bộ Nam Việt Quốc cũng chỉ có ngài mới có thể luyện chế ra Huyền khí có thể tăng uy lực công kích nhiều như vậy..."

    Nghiêm đại sư có chút tự đắc vuốt râu.

    "Nếu không phải nghĩ đến giao tình giữa chúng ta, lão phu cũng không tới tìm ngươi. Huyền khí bán ở đây cũng được, chẳng qua lợi nhuận chín một, ta chín ngươi một..."

    "Vâng vâng vâng, ngài yên tâm, chuyện này là đương nhiên..."

    Lấy thân phận luyện khí sư cấp ba tôn quý của Nghiêm đại sư, ngay cả Hoàng đế ở trước mặt ông ta cũng không dám làm ra vẻ, chưởng quỹ Tôn đương nhiên không cần nói, đối phương chịu hợp tác cùng bọn họ đã khiến ông thụ sủng nhược kinh!

    Bất luận yêu cầu không hợp lý nào, ông cũng đáp ứng không chút do dự.

    Đúng lúc này, một tiểu nhị vội vã chạy tới gõ cửa.

    Chưởng quỹ Tôn không vui nói: "Thế nào? Ta không phải đã nói sao? Ta đang tiếp đãi khách quan trọng, không có việc gì không được qua đây quấy rầy!"

    Tiểu nhị đứng ở một bên, cẩn thận nói: "Vâng, tiểu nhân biết, thế nhưng chưởng quỹ, xảy ra chuyện lớn... có vị khách nhân vừa tới, nói... nói người đó muốn bán một số Huyền khí cấp ba, hơn nữa... lại còn là một xe..."

    "Cái gì? Ngươi nói đùa sao?"

    Chưởng quỹ Tôn lập tức đứng dậy khiến cho cái bàn con trước mặt cũng bị đổ.

    ...

    Thời điểm chưởng quỹ Tôn và Nghiêm đại sư vội vàng đuổi tới đại đường, Hoàng Nguyệt Ly đã chờ một lúc lâu.

    Nàng mặc áo choàng, đóng giả thành bộ dáng một thiếu niên.

    Chưởng quỹ Tôn không nhận ra nàng, nhưng vừa nhìn thấy tuổi của nàng dường như cũng không đến hai mươi, liền nhăn mày.

    Nghiêm đại sư càng không khách khí chút nào hừ lạnh nói: "Ta nói, lão Tôn, c Thiên Trân Các các ngươi cũng thật sự là càng ngày càng không tưởng tưởng tượng nổi, đến cả tiểu tử miệng còn hôi sữa cũng dám tới cửa giả danh lừa bịp!"

    Hoàng Nguyệt Ly liếc ông ta một cái, ánh mắt chuyển dời từ gương mặt già nua che nếp nhăn của ông ta đến huy chương chức nghiệp trên ngực ông ta.

    Luyện khí sư cấp ba...

    Cấp ba ở Nam Việt Quốc cũng coi như đại sư đỉnh cấp, khó trách khẩu khí ngông cuồng không ai bì nổi.

    Hoàng Nguyệt Ly không thèm để ý ông ta trực tiếp nói với chưởng quỹ Tôn: "Làm sao? Chưởng quỹ Tôn cũng nghĩ ta lừa tiền sao? Đã vậy, ta đến Bách Bảo Các sát vách lấy lòng, không quấy rầy các ngươi nữa!"

    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
    Last edited by a moderator: 20 Tháng bảy 2021
  6. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 35: Không nên vũ nhục trí thông minh của ta.

    Bấm để xem
    Đóng lại


    "Chờ một chút, vị công tử này, đừng xúc động như vậy."

    Chưởng quỹ Tôn vội vàng ngăn cản.

    Ông mở cửa làm ăn, sẽ không quyết định bừa bãi giống như Nghiêm đại sư.

    Ông thấy thiếu niên này mặc dù không có khả năng có Huyền khí cấp ba, càng không khả năng có một xe, nhưng dám đến Thiên Trân Các, trong tay ít nhiều cũng có bảo bối.

    Cho dù một thanh Huyền khí cấp hai cũng không thể bỏ qua.

    Vẻ mặt ông ôn hòa nói: "Vị công tử này, ngươi mang Huyền khí gì tới đây, không bằng lấy ra để chúng ta nhìn. Vị này đứng bên cạnh ta chính là phó hội trưởng công hội luyện khí sư Nghiêm đại sư, ông ta cũng là một vị luyện khí sư cấp ba. Huyền khí của ngươi nếu như có thể được sự giám định của ông ấy, nhất định có thể bán được giá cao."

    "Luyện khí sư cấp ba!"

    "Thì ra ông ấy chính là Nghiêm hội phó của công hội luyện khí sư!"

    "Trời ạ, đây chính là đại nhân vật không tầm thường!"

    Nghe vậy, khách nhân trong tiệm nhao nhao phát ra tiếng thán phục.

    Vẻ mặt Nghiêm đại sư cũng tự đắc, hiển nhiên ông ta rất quen thuộc với ánh mắt sùng bái của đám người.

    Ông ta liếc Hoàng Nguyệt Ly một chút nói: "Lão Tôn, không phải lão phu không giúp ngươi, nhưng tiểu quỷ này chẳng qua là muốn khoác lác, không biết lấy được từ chỗ nào mấy món Huyền khí rách rưới liền dám nói có một xe Huyền khí cấp ba, đúng là không biết trời cao đất rộng! Hắn nghĩ Huyền khí là rau cải trắng sao? Hành vi này quả thật là vũ nhục luyện khí sư chúng ta, lão phu sẽ không giúp loại người này giám định!"

    Chưởng quỹ Tôn vội nói: "Nghiêm đại sư, ngài đừng so đo với người trẻ tuổi."

    Nói xong ông ta dùng ánh mắt ra hiệu Hoàng Nguyệt Ly bảo nàng nhanh xin lỗi Nghiêm đại sư.

    Hoàng Nguyệt Ly căn bản không nhìn lão đầu này, lấy ra một tờ danh sách đã viết xong giao cho chưởng quỹ Tôn.

    "Chưởng quỹ Tôn, đây là danh sách các món hàng, bởi vì số lượng lớn nên một mình ta không tiện mang đến tiệm, vì vậy ta đã đặt tất cả ở trong xe ngoài kia."

    Chưởng quỹ Tôn nhận lấy xem xét, ngay lập tức cả người ông ta ngẩn ra như một bức tượng đá, không nhúc nhích.

    "Cái này... Cái này... Những thứ này..."

    Cho đến tận bây giờ Nghiêm đại sư cũng chưa từng bị người ta không nhìn qua, hận không thể chụp chết tên tiểu quỷ trước mắt này, đột nhiên ông ta nhìn thấy biểu cảm của chưởng quỹ Tôn như nhìn thấy quỷ.

    Ông ta kinh ngạc hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là một đống rách rưới thật? Loại tiểu quỷ khoe khoang này lão phu cũng thấy nhiều rồi!"

    Ông ta cầm tờ danh sách trên tay chưởng quỹ Tôn, nhìn thoáng qua, tay run lên.

    "Một thanh huyền binh cấp ba thượng phẩm Thu Thủy Kiếm, hai chiếc huyền binh cấp ba trung phẩm Cửu Tiết Tiên... cấp ba hạ phẩm... huyền bảo? Đùa gì chứ?"

    Huyền khí chia làm ba loại huyền binh, huyền giáp và huyền bảo.

    Trong đó, huyền binh là vũ khí có tính công kích, luyện chế dễ dàng nhất, giá cả cũng thấp nhất. Thú hai là huyền giáp thuộc loại phòng ngự.

    Mà huyền bảo là Huyền khí có công dụng đặc biệt, thuộc tính không giống bình thường, mỗi một món đều không giống nhau vậy nên mới trân quý nhất.

    Hơn nữa, không phải tất cả luyện khí sư đều có năng lực luyện chế huyền bảo.

    Nghiêm đại sư thân là luyện khí sư cấp ba, nhưng cũng chỉ có thể luyện chế huyền bảo cấp hai hạ phẩm.

    Nhưng mà, trên danh sách còn có không ít món khiến ông ta ngạc nhiên.

    "... Cuối cùng, còn có một bộ đồ huyền giáp trọn vẹn bao gồm mũ, quần áo, bao tay, giày... tổng cộng mười ba món, cả bộ trang bị có thể tăng lực phòng ngự gấp ba lần còn kèm theo một huyền kỹ?"

    Nghiêm đại sư xem hết, kinh ngạc đến cả râu cũng run rẩy.

    Nay sau đó, khóe miệng ông ta lộ ra một nụ cười khinh thường.

    "Tiểu quỷ, ngươi hiểu về Huyền khí thật đúng là không ít, còn biết có cả bộ Huyền khí như vậy chắc cũng là con em của đại gia tộc? Nhưng ngươi thổi phồng quá đà quả thực đang vũ nhục trí thông minh của lão phu!"

    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
    Last edited by a moderator: 20 Tháng bảy 2021
  7. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 36: Đưa vật liệu đến.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
    _Sn_
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng bảy 2021
  8. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 37: Khí độ tuổi già khó giữ nổi.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
    _Sn_
     
    thuphuong4723Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
    Last edited by a moderator: 24 Tháng bảy 2021
  9. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 38: Có mắt không thấy Thái Sơn.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
    _Sn_
     
    thuphuong4723Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
    Last edited by a moderator: 24 Tháng bảy 2021
  10. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 39: Hắn muốn gặp ngươi.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
    _Sn_
     
    thuphuong4723Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
    Last edited by a moderator: 24 Tháng bảy 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...