Bài viết: 1 Tìm chủ đề
Chương 30: Chúng ta đánh cược
[BOOK]Thân hình vốn nhỏ xinh, giây phút này lại đột nhiên trở nên cao lớn lên.

Mọi người kinh ngạc nhìn Bách Lý Hồng Trang, trong nháy mắt, tất nhiên bọn họ không cách nào đối đãi với Bách Lý Hồng Trang giống như một tiểu nha đầu không rành thế sự.

"Tiểu cô nương là người nào? Khí thế lại bất phàm như thế?"

"Ta không biết, nếu như thị vệ đã cho nàng vào, nói vậy thân phận chắc cũng không đơn giản."

"Bàng Đường Bình lúc trước đã bị đuổi khỏi Thái Y Viện, cõi lòng vẫn luôn tràn ngập sự không cam lòng. Giờ nhìn thấy Thái Y Viện bó tay không có biện pháp, tất nhiên là muốn quay về trả thù rồi."

"Ta nghe nói, sau khi Bàng Đường Bình rời khỏi Thái Y Viện đã từng gặp được một vị cao nhân, y thuật tăng tiến rất cao. Nếu như lần này hắn ta thật sự trị khỏi bệnh cho Thái tử, đám người Ninh thái y hẳn là sẽ có một khoảng thời gian không dễ chịu chút nào, hầy."

Từng cuộc thảo luận vang lên hết đợt này đến đợt khác.

Ai cũng chưa từng dự đoán được, chứng bệnh của Thái tử lần này sẽ khó giải quyết như thế, hoàn toàn vượt qua tầm hiểu biết của bọn họ. Bọn họ đã cân nhắc rất nhiều cách nhưng không có tác dụng gì.

Bàng Đường Bình vừa bị Bách Lý Hồng Trang nói như vậy, chỉ cảm thấy cơn tức giận dâng lên. Hắn ta bỗng nhiên giơ tay phải ra, dĩ nhiên là chuẩn bị cho Bách Lý Hồng Trang một bài học.

Trên mặt đẹp phủ một lớp băng sương, thời điểm khi Bách Lý Hồng Trang chuẩn nhận giáo huấn của Bàng Đường Bình, Ninh Hoành Trung đã chặn lại bàn tay của Bàng Đường Bình.

"Bàng Đường Bình, ngươi tốt xấu gì cũng là trưởng bối, nhưng thật sự ra tay đối vãn bối, ngươi còn có một chút lòng độ lượng nào hay không?"

Trên mặt Ninh Hoành Trung hiện lên sự phẫn nộ. Trước đây là ông đã đuổi Bàng Đường Bình ra khỏi Thái Y Viện, hiện tại Bàng Đường Bình lại đến chỗ này giương oai!

Chỉ cần có ông ở đây, ông sẽ không để Bàng Đường Bình ô nhiễm toàn bộ Thái Y Viện.

Bàng Đường Bình bỗng nhiên vung tay lên, rút tay khỏi Ninh Hoành Trung: "Giờ ta đã không còn là người của Thái Y Viện nữa, ngươi căn bản không có tư cách giáo huấn ta."

Thấy hai người giằng co không thể thoát ra, Bách Lý Hồng Trang đột nhiên lên tiếng nói: "Ngươi nói ta vừa mới ra đời nên không hiểu y thuật, chẳng lẽ ngươi có thể trị khỏi bệnh cho Thái tử sao?"

Giọng nói lạnh lẽo lộ ra ý mỉa mai. Nàng thật sự không rõ, gia hỏa này ngay cả bệnh của Hiên Viên Hoàn còn chưa xem qua, đã bắt đầu nói ẩu như thế, rốt cuộc là tự tin lấy từ đâu ra, hay là mới đầu năm đã có quá nhiều thằng ngu?

Nghe lời này, Bàng Đường Bình khẽ cười một tiếng, phép kích tướng đơn giản như vậy, hắn sẽ không bị sập bẫy.

"Nếu như ta không trị hết Thái tử, ngươi cũng không có khả năng chữa khỏi!"

"Nếu như ta trị hết thì sao?"

Khóe miệng Bách Lý Hồng Trang câu lên một độ cong, bình tĩnh hỏi Bàng Đường Bình.

"Đùa cái gì vậy!" Trên mặt Bàng Đường Bình đầy vẻ nhạo báng.

"Đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp. Vừa mới có chút da lông có thể lập tức cho rằng y thuật của mình rất lợi hại. Nếu như ngươi có thể trị hết bệnh Thái tử, trừ phi mặt trời mọc từ đằng Tây."

Mặc kệ Bàng Đường Bình phỉ báng như thế, Bách Lý Hồng Trang vẫn không hề bực mình chút nào, nàng mỉm cười xinh đẹp nói: "Nếu ngươi đã khẳng định như thế, không bằng chúng ta hãy đánh cược đi, thế nào?"

"Đánh cược cái gì?"

"Nếu ta trị khỏi cho Thái tử, ngươi hãy bồi thường mười vạn đồng vàng, hơn nữa phải xin lỗi tất cả y sư ở đây!"

Trên khuôn mặt tinh xảo như ngọc sáng lên với sự tự tin cùng với ngạo nghễ, giống như đã nắm chắc phần thắng. Hai tròng mắt rực rỡ lấp lánh mắt tràn đầy khiêu khích và cuồng ngạo, chỉ cần khí thế này đã thắng muôn vàn người.

Bàng Đường Bình vốn không để bụng sắp sửa đồng ý Bách Lý Hồng Trang, nhưng thời điểm khi nghe nói tới tiền đặt cược, từ "Được" đang vướng nơi cổ họng lập tức bị nuốt trở xuống.

Mười vạn đồng vàng. Đó không phải là một con số nhỏ. Thậm chí nếu hắn ta đánh cược hết tất cả gia sản của bản thân!

Nhưng khi nhìn vào khuôn mặt non nớt của Bách Lý Hồng Trang, hắn ta lại cảm thấy sự tự tin của mình càng tăng lên![/BOOK]
 
Bài viết: 1 Tìm chủ đề
Chương 31: Một canh bạc khổng lồ

[HIDE-THANKS]Ninh Hoành Trung và những người khác đều hoàn toàn ngây ngẩn cả người. Chẳng ai ngờ một tiểu cô nương bọn họ nhìn thấy có vẻ thuần túy vừa mở miệng đã quậy phá, khí phách lại đặt tiền cược như thế!

Mười vạn đồng vàng!

Hầu hết không có ai dám đánh cuộc xa hoa như vậy, nhưng lúc Bách Lý Hồng Trang bắt Bàng Đường Bình xin lỗi mọi người, trong lòng bọn họ xuất hiện một loại cảm giác xúc động.

"Tiểu cô nương, mười vạn đồng vàng tiền đặt cược cũng không phải là để chơi đùa, đừng kích động!" Ninh Hoành Trung vội vàng khuyên bảo.

Với ông, Bách Lý Hồng Trang tuổi trẻ bốc đồng, chắc là bị những lời của Bàng Đường Bình mà trở nên tức giận, nhất thời kích động mới nói ra tiền đặt cược như vậy.

Nếu như đối phương là trưởng bối tầm thường có lòng khoan dung thì không cần nói. Tuy nhiên, Bàng Đường Bình lại không phải là người lương thiện gì!

Chỉ cần hôm nay Bách Lý Hồng Trang thua, Bàng Đường Bình chắc chắn ép cho Bách Lý Hồng Trang táng gia bại sản!

Nhìn thấy sự quan tâm hiện lên trong ánh mắt Ninh Hoành Trung, Bách Lý Hồng Trang hơi mỉm cười. Vị thái y này thật ra mạnh miệng nhưng rất thiện tâm, chỉ vì không muốn nàng bị tổn thất thảm trọng nên mới lên tiếng nhắc nhở.

"Tiền bối, ta tự có chừng mực mà."

Vừa dứt lời, Bách Lý Hồng Trang chuyển mắt nhìn Bàng Đường Bình trước mắt, mỉa mai: "Như thế nào? Ngươi không dám à?"

"Ta dám! Sao ta lại không dám!"

Bàng Đường Bình nói với giọng điệu khá cứng cỏi, nhìn thế nào cũng thấy nha đầu này cùng lắm cũng chỉ 15 tuổi, y thuật có thể mạnh bao nhiêu?

Trong toàn bộ nước Phong Bác, cho tới bây giờ hắn ta vẫn chưa từng nghe qua thanh danh nha đầu này. Nếu nàng nguyện ý thua, vậy thì hắn ta sẽ thành toàn cho nàng!

"Nếu ngươi thua, không chỉ phải cho ta mười vạn đồng vàng, còn phải quỳ trên mặt đất kêu ta là ông nội!"

Khuôn mặt đầy mỡ của Bàng Đường Bình cười toe toét, hắn ta có chút gấp gáp muốn nhìn thấy bộ dáng Bách Lý Hồng Trang quỳ xuống đất xin tha.

"Bàng Đường Bình, ngươi đừng có quá đáng!"

Ninh Hoành Trung phẫn nộ, gia hỏa này tàn nhẫn như thế với một tiểu bối, thật sự khiến người khinh thường.

"Ninh Hoành Trung, việc này không liên quan ngươi, ngươi không cần lải nhải dài dòng ở chỗ này, chi bằng cẩn thận ngẫm lại làm sao giữ được vị trí của mình đi!" Bàng Đường Bình lạnh lùng trào phúng.

"Không thành vấn đề, ta đáp ứng ngươi!" Thần sắc Bách Lý Hồng Trang không hề biến đổi, lạnh lùng đáp.

Nhìn thấy Bách Lý Hồng Trang khẳng định đồng ý như thế, sắc mặt mọi người cũng thay đổi. Trong mắt bọn họ, Bách Lý Hồng Trang thua là đã định rồi, chẳng qua bọn họ thật sự rất hiếu kì, Bàng Đường Bình thật sự có thể chữa được bệnh cho Thái Tử hay không.

"Ngươi hãy chuẩn bị cho tốt rồi một hồi dập đầu kêu ông nội đi!"

Bàng Đường Bình cười càn rỡ, ngược lại đi về phía trong điện. Hắn cố ý chờ sau khi đám thái y bó tay không có biện pháp mới xuất hiện, vì đó là muốn thể hiện y thuật bản thân cao thâm.

Kể từ sau khi được vị cao nhân kia chỉ điểm, y thuật của hắn ta đã được cải thiện hơn nhiều. Hiện giờ ở toàn bộ nước Phong Bác đã được lan truyền là thần y, lòng tự tin tất nhiên cũng bành trướng cực độ. Đám phế vật Ninh Hoành Trung căn bản không phải là đối thủ của hắn ta!

Bách Lý Hồng Trang theo sát ở phía sau, đi vào trong tẩm điện Hiên Viên Hoàn.

"Chủ nhân, người này có thể có khả năng trị khỏi cho Hiên Viên Hoàn hay không?"

Trong giọng nói của Tiểu Hắc lộ ra một chút lo lắng. Nếu Bàng Đường Bình thật sự có thể trị được, vậy thì..

Khóe miệng Bách Lý Hồng Trang tươi cười như có như không: "Phấn độc do ta tự mình phối trí ra, ngoại trừ ta ra, không người nào có thể giải!"

Cũng không phải nàng tự cho mình cao thâm, mà là nàng thật sự có sự hiểu biết toàn diện đối Chướng Độc phấn. Đây chính là phấn độc lúc trước nàng đã hao hết tâm tư mới nghiên cứu chế tạo ra. Trưởng bối trong tộc đều từng thử phối chế giải độc, nhưng không có một người thành công.

Kể từ đó, nàng có sự quan tâm cao độ hơn đối với một số chứng bệnh, cũng cảm thấy cực kỳ hứng thú đối với độc dược, đã đầu tư phần lớn thời gian của mình cho nó. Vì vậy, nàng cũng có đủ tự tin.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 1 Tìm chủ đề
Chương 32: Đường Bình Hoàng kinh hoảng
[HIDE-THANKS]"Dễ dàng kiếm lời mười vạn đồng vàng, chúng ta lại có đồ ăn ngon!" Tiểu Bạch hưng phấn nói: "Chủ nhân định giáo huấn gia hỏa không có mắt này như thế nào?"

Bách Lý Hồng Trang nhíu mày, mắt phượng hẹp dài hiện lên ý cười: "Chỉ mười vạn đồng vàng cũng đủ để cho Bàng Đường Bình phá sản, huống chi gia hỏa này sớm đã tự ép mình tới đường chết?"

Bàng Đường Bình coi rẻ tất cả y sư, nếu hắn ta trị khỏi cho Hiên Viên Hoàn, đó tất nhiên sẽ là một thứ khác, nhưng nàng chắc chắn Bàng Đường Bình không thể chữa khỏi, đến lúc đó hắn ta sẽ trở thành trò cười trong mắt mọi người!

Mặc dù y thuật của hắn ta không tồi, nhưng sau khi trở thành trò đùa khiến ai cũng cười nhạo, hắn ta làm sao có thể tiếp tục trên con đường y sư đây?

"Chẳng lẽ đầu óc của Bàng Đường Bình ngắn vậy sao?"

Tiểu Hắc nghi ngờ, muốn khoe khoang mà không thể nắm chắc khả năng của mình, không phải chính là tìm chết sao?

"Trên đời này luôn có một số kẻ ngu ngốc, không thể đi theo lẽ thường."

Bách Lý Hồng Trang nhoẻn miệng cười, Bàng Đường Bình đã bắt đầu chẩn trị cho Hiên Viên Hoàn.

Trong nháy mắt, khi Bàng Đường Bình nhìn thấy Hiên Viên Hoàn, lửa nóng trong tâm lập tức lạnh xuống một nửa.

Chỉ thấy cả người Hiên Viên Hoàn mọc đầy bọc mủ, một khuôn mặt anh tuấn giờ phút này đã nhìn không ra tướng mạo vốn có. Toàn bộ cơ thể hắn ta sưng to, sắc mặt tái nhợt gầy ốm, hiển nhiên là do đau đớn tra tấn.

Giờ phút này, hai tròng mắt Hiên Viên Hoàn đang nhắm chặt. Đau đớn liên tiếp ba ngày, hắn ta sớm đã không thể kêu nổi bất cứ thanh âm gì.

Từ trong hơi thở uể oải có thể phán đoán ra tình trạng của hắn ta rất khủng khiếp, nếu như hôm nay vẫn không có biện pháp trị liệu, chỉ sợ không thể qua khỏi đêm nay.

Ninh Hoành Trung và những người còn lại sôi nổi đi vào trong tẩm điện. Bọn họ muốn nhìn một chút xem Bàng Đường Bình vênh váo như thế, có phải thật sự có cách trị liệu hay không.

Bệnh trạng của Hiên Viên Hoàn quả thực không thể tưởng tượng. Ngay cả kinh nghiệm của tất cả bọn họ kết hợp lại, cũng chưa từng gặp qua tình huống thế này. Thậm chí có người hoài nghi, Thái Tử đã làm một số chuyện không tốt nên đã bị nguyền rủa. Nếu không, sao lại thống khổ như thế?

Bàng Đường Bình bắt đầu bắt mạch cho Hiên Viên Hoàn. Biểu cảm tự tin ban đầu đã biến mất, trên mặt thịt mỡ chồng chất hiện lên một sự kinh hoảng, nhưng đã mạnh mẽ áp chế nội tâm dao động và bắt đầu kiểm tra.

Tuy nhiên, mọi người nhạy bén quan sát thì thấy khi Bàng Đường Bình bắt mạch cho Hiên Viên Hoàn, bàn tay bắt đầu run rẩy, mồ hôi lạnh trên trán hắn ta cũng bắt đầu nhỏ giọt chảy xuống.

"Theo ta thấy, Bàng Đường Bình chẩn bệnh nửa ngày cũng không ra chứng bệnh của Thái Tử, ngươi nhìn bộ dạng khẩn trương kia xem, thật là buồn cười!"

"Thật sự không có bản lĩnh mà còn kiêu ngạo như vậy, đúng là ngốc tử! Lúc trước bị đuổi ra khỏi Thái Y Viện là rất xứng đáng!"

"Có trò hay để xem rồi, ta thực sự mong nhìn thấy Bàng Đường Bình thất bại đó."

Trước khi Bàng Đường Bình xuất hiện, cơ hồ tất cả mọi người đều mong bệnh của Thái Tử có thể nhanh chóng được chữa khỏi.

Mà hiện tại, bọn họ lại mong Bàng Đường Bình không thể chữa được cho Thái tử.

Dù sao bọn họ đều là người dốc lòng nghiên cứu y thuật, giờ lại bị Bàng Đường Bình khinh bỉ, trong lòng ai mà dễ chịu được?

Tiếng xì xào bàn luận của mọi người vẫn tiếp tục lớn dần. Lúc trước Bàng Đường Bình không kiêng nể gì mà nói móc bọn họ, bây giờ tất nhiên bọn họ cũng sẽ không cho Bàng Đường Bình mặt mũi. Cái bọn họ muốn chính là khiến hắn ta xuống đài!

Nghe từng tiếng cười nhạo phía sau, Bàng Đường Bình không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.

Những năm gần đây, hắn ta gặp qua rất nhiều chứng bệnh kỳ lạ, nhưng chứng bệnh này thật sự hắn ta mới gặp lần đầu!

Không chỉ riêng thế, mạch tượng của Hiên Viên Hoàn còn cực kỳ hỗn loạn, hắn ta căn bản không có cách nào điều tra ra vấn đề nằm ở nơi nào.

"Rốt cuộc là bệnh cổ quái gì đây?"

Bàng Đường Bình âm thầm suy tư, nhưng bất kể hắn suy tư thế nào, đối mặt với chuyện khó giải quyết như thế, hắn ta hoàn toàn không biết nên làm thế nào cho phải.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 1 Tìm chủ đề
[COLOR=rgb(0, 89, 179) ]Chương 34: Thuật Châm Cứu Đã Bị Thất Truyền[/COLOR]

[BOOK]Bàng Đường Bình cười lạnh lùng nhìn Bách Lý Hồng Trang làm bộ làm tịch, trong chốc lát nữa rồi chẳng phải vẫn không có cách gì hay sao? Hắn ta thật sự muốn nhìn xem nha đầu này có thể thể hiện được bao lâu!

Sau khi Bách Lý Hồng Trang đã bắt mạch xong, nàng lại bắt đầu xem xét những bọc mủ mọc ở trên người Hiên Viên Hoàn, khuôn mặt đỏ bừng với ánh nhìn nghiêm túc.

Dáng vẻ đâu vào đấy không hề có chút cẩu thả ấy khiến mọi người không khỏi hiện lên một cảm giác, cứ như người đang khám bệnh không phải là một tiểu nha đầu vừa mới ra đời, mà là thần y đã có nhiều năm kinh nghiệm trong nghề.

Người thạo nghề vừa ra tay liền biết có hay không, trong lúc Bách Lý Hồng Trang chẩn bệnh đã tản ra một sự bình tĩnh chuyên nghiệp mà không phải người nào cũng có.

Ban đầu mọi người còn khinh thường Bách Lý Hồng Trang, hiện giờ đều không nói nên lời. Bọn họ muốn biết Bách Lý Hồng Trang thật sự có cách trị hay không.

Không bao lâu sau, Bách Lý Hồng Trang ngừng lại động tác trên tay lại, quay người.

"Không cần làm bộ làm tịch, không trị được thì nên thừa nhận đi!" Bàng Đường Bình nói móc. Nha đầu này cũng không có bao nhiêu bản lĩnh, nhưng bản lĩnh làm bộ làm tịch thật ra cũng không kém.

Bách Lý Hồng Trang nhướng mày cười, hỏi ngược lại: "Ai nói ta không trị được? Ngươi không thể, không có nghĩa là ta không thể!"

Nhìn khuôn mặt cao ngạo của Bách Lý Hồng Trang, Bàng Đường Bình tức giận một trận: "Vậy ngươi hãy trị đi! Nếu như trị không hết.."

"Ngươi hãy ngoan ngoãn chuẩn bị tốt mười vạn đồng vàng, hơn nữa xin lỗi các chư vị y sư đi!"

"Khoe khoang không biết xấu hổ!"

Ninh Hoành Trung chỉ cảm thấy Bách Lý Hồng Trang vô cùng kỳ quái. Nhìn thủ pháp xem bệnh của Bách Lý Hồng Trang trước mắt, ông bỗng cảm thấy Bách Lý Hồng Trang này chắc chắn đã được danh sư dạy dỗ.

Nhưng cho dù danh sư giỏi tới mức nào đi nữa, ông thật sự không tin tiểu nha đầu này có thể chữa khỏi bệnh.

"Thái Tử đúng là bị trúng độc." Bách Lý Hồng Trang chậm rãi nói.

"Điều này thì ai không biết?" Bàng Đường Bình nói, chỉ là thuật lại lời hắn ta đã nói một lần mà thôi. Chứng bệnh của Thái Tử ngoại trừ bị trúng độc ra, không có cách giải thích nào khác.

Chẳng qua, câu nói tiếp theo của Bách Lý Hồng Trang lại khiến tất cả mọi người ở đây đều chú ý tới.

"Tuy nhiên, trùng hợp là tại hạ đã từng gặp qua người bệnh như vậy, cho nên hiểu biết phương pháp trị liệu."

Lời này vừa nói ra, mọi người đều ồ lên!

Không ngờ Bách Lý Hồng Trang biết được phương pháp trị liệu!

Nếu giờ này khắc này còn khoe khoang, như vậy thì Bách Lý Hồng Trang thật sự là ngốc tử, nếu không phải khoe khoang, như vậy..

Bách Lý Hồng Trang lấy ra bao châm từ trong hòm thuốc, mở bao châm ra, những cây ngân châm đủ mọi kích cỡ khác nhau đột nhiên xuất hiện ở bên trong tầm mắt mọi người.

Nhìn thấy cảnh này, trên mặt mọi người đều hiện lên sự kinh ngạc.

"Đây không phải là thuật châm cứu đã bị thất truyền sao?"

"Những cây ngân châm có bộ dáng giống nhau như đúc trong miêu tả của cuốn sách cổ, chẳng qua, thuật châm cứu sớm đã thất truyền mấy trăm năm qua!"

Thánh Huyền đại lục, phàm là y sư đều đã từng nghe nói qua đại danh thuật châm cứu. Đó chính là thủ pháp được y giới gọi là thần thuật!

Đáng tiếc là đã bị thất truyền mấy trăm năm, bọn họ chỉ nghe qua uy danh này, nhưng không có cách nào tìm hiểu qua.

Tiểu nha đầu lấy ra bao châm trước mắt, rõ ràng chính là bao châm được sử dụng trong thuật châm cứu!

Ninh Hoành Trung cũng mở to hai mắt nhìn, tiểu nha đầu bị ông gọi là quậy phá có vẻ thật sự có chút bản lĩnh.

Phớt lờ ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Bách Lý Hồng Trang rút ngân châm ra từ bao châm ra, bắt đầu nhanh chóng và chuẩn xác đâm vào huyệt vị của Hiên Viên Hoàn.

Thuật châm cứu vốn là do dòng họ Bách Lý phát minh ra, vì vậy đương nhiên nàng nắm giữ tất cả bí quyết trong đó, giờ phút này bắt đầu trị liệu cho Hiên Viên Hoàn, tất nhiên là dễ như trở bàn tay.

Nhìn thấy Bách Lý Hồng Trang cứ như vậy mà thi châm trên người Hiên Viên Hoàn, trái tim mọi người đều đập nhanh đến tận nơi cổ họng. Đây chính là Thái Tử!

Một khi thi châm khiến cho bệnh tình Thái Tử chuyển biến xấu hơn, thì rơi đầu như chơi![/BOOK]
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back