Chương 110: Đan Vương đừng khóc. (2)
[HIDE]
Editor: @Mi An
Beta: @Phạm Hà
―― Tất cả mọi người đều biết Đan Vương Trang Tử Vận trầm mê luyện đan không thể kiểm soát được.
"Đại sư, đại sư?" Bên cạnh có người gọi cô.
Bích Linh mở mắt ra, trong đó một mảnh tỉnh táo.
"Làm sao vậy?" Bích Linh nhíu mày nhìn về phía người kia.
Một gã sai vặt, là một pháo hôi (nhân vật phụ có thể hi sinh).
Hơn nữa là trang phục cổ đại.
"Đại... sư, đây là thù lao của ngài." Gã sai vặt cẩn thận đặt một túi gấm lên bàn.
Khí thế trên người Trang Tử Vận sao đột nhiên trở nên mạnh như vậy...
"Ừ, lui ra đi." Bích Linh như đại gia mà vẫy vẫy tay, giống như đuổi ruồi bọ.
Khóe miệng gã sai vặt giật giật, hành lễ với Bích Linh xong, sau đó đi ra ngoài.
Bích Linh lúc này mới quan sát hoàn cảnh của mình.
Vừa nhìn một phát, Bích Linh đã muốn lật bàn.
Bốn phía chỉ có một bàn, một ghế, đến giường cũng không có, đúng là "Nhà chỉ có bốn bức tường"!
Đậu má, vậy cô phải ăn đất sao!
Hay là phải ăn cỏ trong cái nhà tranh nhỏ này!
Nhảm nhí!
【 Ký chủ, bình tĩnh, xem cốt truyện cái đã. 】Hệ thống sợ cô làm nổ nhà tranh, vội vàng lên tiếng.
Xem cái rắm!
Lời tuy nói như vậy, Bích Linh vẫn đóng lại cánh cửa gỗ tràn ngập nguy cơ sắp rớt, bắt đầu xem cốt truyện.
Đây là một thế giới sử dụng linh lực.
Giống như tiểu thuyết huyền huyễn, dùng võ vi tôn, thứ sử dụng chính là linh lực, phân chia cấp bậc thành Linh Giả, Linh Võ, Linh Sĩ, Linh Sư, Linh Hoàng, Linh Thần, Linh Tôn, Linh Thánh. Màu linh lực lần lượt là đỏ, cam, vàng, xanh, xanh lam, chàm, tím, bảy màu, đúng vậy, Linh Thánh có bảy màu.
Cũng biết chơi đó.
Trừ võ giả ra, Đan sư địa vị cao nhất, luyện ra đan dược chia cấp bậc thành Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Thánh cấp, Thần cấp, mỗi một cấp có thất phẩm.
Nguyên chủ tên Trang Tử Vận, thân thế không rõ, một người cô đơn, linh lực luyện đến Linh Sĩ, đan dược luyện đến Huyền cấp tứ phẩm. Vô! Cùng! Nghèo!
Trong kịch bản cô là một pháo hôi cũng coi như không có người trên mình, từng chẩn bệnh cho nữ chính thời kỳ phế vật một lần, đưa dược một lần, kết quả dược bị nữ phụ ác độc đổi thành độc dược, nữ chính phát hiện, tưởng nguyên chủ muốn hại nàng, sau khi biến thành thiên tài thì giết chết nguyên chủ, sau đó cùng nam chính Bắc Minh Dục đánh quái thăng cấp, trở thành bá chủ một phương.
Nguyên chủ không có nguyện vọng gì, chỉ là muốn đi Lam Thương thành xem biển mây hoa đào một lần, còn có...
Luyện ba mươi vạn viên Hồi Hồn đan...
Bích Linh hỏng mất.
Ba mươi vạn viên...
Ba mươi vạn?
Sao nàng ta không để cô đi tìm chết đi!
Một lò chỉ có thể luyện ra mười viên thôi! Cô phải luyện ba vạn lần đấy!
Còn có, ở đâu ra nhiều dược thảo cho cô luyện như vậy, dược thảo trên thế giới cô một người rút hết cũng không nhất định có thể luyện ra hoàn hảo mà! Huống hồ cô còn nghèo như vậy!
Không...
Cô muốn chết!
【 Ký chủ, nhiệm vụ thất bại một lần sẽ trừ ba vạn nhân phẩm, cô nhẫn nhịn một chút, đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày, ăn nhậu chơi bời nơi nơi đi dạo, qua mấy năm cũng luyện xong rồi. 】Hệ thống an ủi nói, cứu lại trái tim tan vỡ của Bích Linh.
Bích Linh móc giấy ra tính.
Một lò mười viên, một ngày đêm không ngủ có thể luyện mười lò, ba mươi vạn chia cho một trăm, ừ, được ba ngàn, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, đại khái cần... tám năm?
A?
Tám năm?
Cô còn phải ngày đêm không ngủ?
Bích Linh: "..." Để cô chết đi.
【 Bình tĩnh, ký chủ, làm xong nhiệm vụ này cô có thể đi trở về rồi. 】Hệ thống tiếp tục an ủi.
Bích Linh: "..."
Cô nhớ Thanh Thanh.
Đừng hỏi cô Thanh Thanh là ai.
Cô yêu Thanh Thanh.
[/HIDE]
Editor: @Mi An
Beta: @Phạm Hà
―― Tất cả mọi người đều biết Đan Vương Trang Tử Vận trầm mê luyện đan không thể kiểm soát được.
"Đại sư, đại sư?" Bên cạnh có người gọi cô.
Bích Linh mở mắt ra, trong đó một mảnh tỉnh táo.
"Làm sao vậy?" Bích Linh nhíu mày nhìn về phía người kia.
Một gã sai vặt, là một pháo hôi (nhân vật phụ có thể hi sinh).
Hơn nữa là trang phục cổ đại.
"Đại... sư, đây là thù lao của ngài." Gã sai vặt cẩn thận đặt một túi gấm lên bàn.
Khí thế trên người Trang Tử Vận sao đột nhiên trở nên mạnh như vậy...
"Ừ, lui ra đi." Bích Linh như đại gia mà vẫy vẫy tay, giống như đuổi ruồi bọ.
Khóe miệng gã sai vặt giật giật, hành lễ với Bích Linh xong, sau đó đi ra ngoài.
Bích Linh lúc này mới quan sát hoàn cảnh của mình.
Vừa nhìn một phát, Bích Linh đã muốn lật bàn.
Bốn phía chỉ có một bàn, một ghế, đến giường cũng không có, đúng là "Nhà chỉ có bốn bức tường"!
Đậu má, vậy cô phải ăn đất sao!
Hay là phải ăn cỏ trong cái nhà tranh nhỏ này!
Nhảm nhí!
【 Ký chủ, bình tĩnh, xem cốt truyện cái đã. 】Hệ thống sợ cô làm nổ nhà tranh, vội vàng lên tiếng.
Xem cái rắm!
Lời tuy nói như vậy, Bích Linh vẫn đóng lại cánh cửa gỗ tràn ngập nguy cơ sắp rớt, bắt đầu xem cốt truyện.
Đây là một thế giới sử dụng linh lực.
Giống như tiểu thuyết huyền huyễn, dùng võ vi tôn, thứ sử dụng chính là linh lực, phân chia cấp bậc thành Linh Giả, Linh Võ, Linh Sĩ, Linh Sư, Linh Hoàng, Linh Thần, Linh Tôn, Linh Thánh. Màu linh lực lần lượt là đỏ, cam, vàng, xanh, xanh lam, chàm, tím, bảy màu, đúng vậy, Linh Thánh có bảy màu.
Cũng biết chơi đó.
Trừ võ giả ra, Đan sư địa vị cao nhất, luyện ra đan dược chia cấp bậc thành Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Thánh cấp, Thần cấp, mỗi một cấp có thất phẩm.
Nguyên chủ tên Trang Tử Vận, thân thế không rõ, một người cô đơn, linh lực luyện đến Linh Sĩ, đan dược luyện đến Huyền cấp tứ phẩm. Vô! Cùng! Nghèo!
Trong kịch bản cô là một pháo hôi cũng coi như không có người trên mình, từng chẩn bệnh cho nữ chính thời kỳ phế vật một lần, đưa dược một lần, kết quả dược bị nữ phụ ác độc đổi thành độc dược, nữ chính phát hiện, tưởng nguyên chủ muốn hại nàng, sau khi biến thành thiên tài thì giết chết nguyên chủ, sau đó cùng nam chính Bắc Minh Dục đánh quái thăng cấp, trở thành bá chủ một phương.
Nguyên chủ không có nguyện vọng gì, chỉ là muốn đi Lam Thương thành xem biển mây hoa đào một lần, còn có...
Luyện ba mươi vạn viên Hồi Hồn đan...
Bích Linh hỏng mất.
Ba mươi vạn viên...
Ba mươi vạn?
Sao nàng ta không để cô đi tìm chết đi!
Một lò chỉ có thể luyện ra mười viên thôi! Cô phải luyện ba vạn lần đấy!
Còn có, ở đâu ra nhiều dược thảo cho cô luyện như vậy, dược thảo trên thế giới cô một người rút hết cũng không nhất định có thể luyện ra hoàn hảo mà! Huống hồ cô còn nghèo như vậy!
Không...
Cô muốn chết!
【 Ký chủ, nhiệm vụ thất bại một lần sẽ trừ ba vạn nhân phẩm, cô nhẫn nhịn một chút, đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày, ăn nhậu chơi bời nơi nơi đi dạo, qua mấy năm cũng luyện xong rồi. 】Hệ thống an ủi nói, cứu lại trái tim tan vỡ của Bích Linh.
Bích Linh móc giấy ra tính.
Một lò mười viên, một ngày đêm không ngủ có thể luyện mười lò, ba mươi vạn chia cho một trăm, ừ, được ba ngàn, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, đại khái cần... tám năm?
A?
Tám năm?
Cô còn phải ngày đêm không ngủ?
Bích Linh: "..." Để cô chết đi.
【 Bình tĩnh, ký chủ, làm xong nhiệm vụ này cô có thể đi trở về rồi. 】Hệ thống tiếp tục an ủi.
Bích Linh: "..."
Cô nhớ Thanh Thanh.
Đừng hỏi cô Thanh Thanh là ai.
Cô yêu Thanh Thanh.
[/HIDE]
Chỉnh sửa cuối: