Chương 100: Tình nhân thế thân của tổng tài bá đạo. (43)
[HIDE][credits=300;1101594914019]
Editor: Bạch Y Y
Beta: Aki Re
Nửa tháng sau, buổi đấu thầu giành quyền khai phá công viên đầm lầy ở thành phố B bắt đầu, ông Ninh mang theo Ninh Tiêu Vân tham gia, Dư Duyệt đi theo Quân Tử Hi ngồi ở phòng cho khách quý thông qua phát sóng trực tiếp tại hiện trường nghe tình huống ở hội trường.
Quả nhiên, Cố gia, Thiệu gia cùng một ít tập đoàn ở thành phố A liên tiếp nâng giá, tựa hồ liều mạng muốn bắt lấy hạng mục này, kỳ thật đây cũng chỉ là muốn hoàn toàn bắt lấy tài chính của Ninh gia thôi.
Đời trước, bọn họ xác thật dựa vào hạng mục này hủy hoại Ninh gia, đáng tiếc một đời này, bọn họ chỉ có thể nhìn Ninh gia nhờ vào hạng mục này xông lên tận trời, làm cho bọn họ chỉ có thể nhìn lên.
Lần trước cô đem tư liệu mình mất nhiều năm mới bắt được, cùng phương án khai phá mình phí hết tâm huyết làm ra giao cho Quân Tử Hi, tuy rằng trước đó cô vốn định bảo Hoa Sinh, cũng chính là hacker vẫn luôn giúp cô thu thập tư liệu,nhưng giờ lại đem một phần tư liệu kia truyền cho vị họ Vu đang tranh cử tổng lý kia, lấy cái này tới đàm phán với hắn.
Cô tin tưởng lực dụ hoặc của quặng ngọc lớn cỡ nào thì cũng không lớn hơn dã tâm bước lên địa vị cao của hắn, khai phá hạng mục này tốt, hắn liền nắm chắc phần thắng tranh cử, cho nên cô cũng không lo lắng hắn sẽ không hợp tác, chỉ là trong lúc đó, Ninh gia sẽ không thiếu được tạm thời ăn một ít mệt, nhưng xét lâu dài, một khi hạng mục này khai phá thành công, Ninh gia tuyệt đối thu lợi, còn có một tổng lý tương lai làm hậu thuẫn, tuy sẽ chịu một ít kiềm chế, nhưng vụ mua bán này, chắc chắn kiếm lời!
Nhưng mà sau này, Quân Tử Hi nói anh có biện pháp tốt hơn, hơn nữa còn sẽ không để Ninh gia bị chính phủ kiềm chế, rõ ràng anh đã không phải Dạ đế nhìn xa trông rộng, phiên vân phúc vũ kia, nhưng cô vẫn không tự chủ được tin tưởng anh.
Đây không chỉ vì nguyên nhân đời trước, mà còn là do bốn năm này sớm chiều ở chung, cô đã khẳng định cùng tín nhiệm anh.
Quân Tử Hi tất nhiên không muốn Dư Duyệt lâm vào vũng bùn ở thủ đô với thuyền giặc của bốn con cáo già kia, lên thì dễ nhưng muốn xuống lại rất khó, cho dù Ninh gia thật sự có thể dựa vào tổng lý tiến thêm một bước nhưng chỉ sợ đến lúc đó sẽ phải thỏa hiệp càng nhiều thứ hơn.
Chính quyền, loại đồ vật này, là trợ lực tuyệt đối, cũng là quả bom ngầm.
Hắn nguyện ý buông tay cho cô gái nhỏ của mình đi rèn luyện, nhưng cũng không phải thờ ơ trơ mắt nhìn cô ngã vào vực sâu.
Bị thương có thể cho người ta nhanh chóng trưởng thành, nhưng cũng không phải muốn làm tim cô vỡ nát.
Hắn có đủ năng lực bảo hộ cô, cũng sẽ từng chút một dạy cô, không cần dùng cực hạn thống khổ bức bách cô trưởng thành.
......
Không có ngoài ý muốn, Ninh gia cuối cùng lấy được quyền khai phá.
Cố Ngôn Chi bọn họ mặt ngoài tiếc nuối, giả bộ rộng lượng chúc mừng Ninh gia, kỳ thật trong lòng lại cười lạnh liên tục, chờ xem Ninh gia vạn kiếp bất phục, chờ Ninh Tiêu Duyệt tới cầu hắn.
Nhớ tới Ninh Tiêu Duyệt, Cố Ngôn Chi ở trong lòng càng là hận độc Ninh gia, lần trước Ninh Tiêu Duyệt xảy ra chuyện, hắn muốn đi thăm cô, lại bị không lưu tình chút nào cự tuyệt ngoài cửa.
Hừ, Ninh gia cản trở hắn cùng Tiêu Duyệt, hắn nhất định phải hủy diệt.
Nếu mà Dư Duyệt biết độc thoại nội tâm của nam chủ, biểu tình nhất định sẽ đờ ra, trong đầu nam chủ này chứa cái gì nha?
Đây không phải là tam quan nát, mà là không có tam quan!
Yêu con gái nhà người ta, lại muốn hủy hoại gia đình cô?
Nguyên chủ vào đời trước làm nổ hệ Ngân Hà đi? Cho nên mới gặp được Cố Ngôn Chi?
May mắn Dư Duyệt không biết nam chủ não tàn không thể cứu, bằng không thật sự ghê tởm đến ăn không ngon.
Lại nửa tháng đi qua, đám người Cố Ngôn Chi một lòng chờ Ninh gia xui xẻo, đáng tiếc nghênh đón chính là sét đánh giữa trời quang.
Chính phủ đột nhiên góp vốn, làm đám người Cố Ngôn Chi trở tay không kịp, chưa chờ tới gia tộc ở thủ đô áp bách Ninh gia, đã chờ tới một chỗ dựa lớn không thể lay động của Ninh gia.
Cố Ngôn Chi cùng Thiệu gia lại hận lại giận, dùng tất cả các cách, nhưng gia tộc khác từng tham dự lúc này hận không thể kẹp chặt cái đuôi làm người, trốn đến rất xa, trong lòng may mắn nghĩ, dù sao bọn họ cũng chỉ là âm thầm tính toán, cũng không có xé rách da mặt đúng không! Đúng không?
Đáng tiếc chính là nhất cử nhất động của bọn họ sớm bị Dư Duyệt xem ở trong mắt, mấy con đỉa này, đời trước hút khô máu của Ninh gia, đời này như cũ dã tâm bừng bừng, cô từ trước tới nay đều không phải thánh mẫu, càng không tính buông tha bọn họ.
Khi hạng mục đã tiến hành ổn định, cô cũng bắt đầu thu lưới, một phần lại một phần tội trạng xuất sắc tuyệt luân đưa cho cảnh sát Thục Lê sáng tạo cơ hội tăng lương thăng chức.
Nhóm cảnh sát Thục Lê đã tăng ca thành chó: "......" Thật sự rất cảm tạ cô nha!
Trong thời gian ngắn, rất nhiều đại lão thành phố A sôi nổi xuống ngựa, phá sản, cách chức, ngay cả Thiệu thị trưởng cũng không buông tha, án tham ô thật lớn, hắn đời này cũng đừng nghĩ có thể chạy ra khỏi ngục giam!
Đáng sợ nhất vẫn là bàn tay thúc đẩy phía sau màn, nó cắt đứt tất cả đường lui của Thiệu thị trưởng cùng bọn họ, gắt gao ấn bọn họ xuống.
Thiệu Bách Hoán vô số lần chặn đường Thành gia, cũng là hậu thuẫn bọn họ vẫn luôn nịnh bợ, Thành đại gia, một trong những đối thủ tranh cử với Vu tứ gia, "Tỉnh trưởng, cầu ngài cứu cha tôi đi, ngài biết cha tôi đã lâu, cũng biết ông không phải người như vậy, tất cả đều là âm mưu, là bôi nhọ!"
Sắc mặt Thành đại gia tối sầm.
Ngu xuẩn!
Bằng chứng như núi, còn âm mưu?
Còn có cái nhận thức gì nữa, là ngại hắn hiện tại lòi đuôi chưa đủ nhiều phải không?
Dù Thành đại gia muốn bóp chết Thiệu Bách Hoán cỡ nào, nhưng bên ngoài hắn vẫn là lãnh đạo nhân dân nho nhã, cho nên chỉ có thể nghẹn khí khuyên bảo Thiệu Bách Hoán.
Cuối cùng ở góc độ mọi người không có phát hiện, âm lãnh cảnh cáo: "Thiệu Bách Hoán, là Thiệu gia các người đắc tội người không nên đắc tội, trách được ai? Nếu mà cậu lại dây dưa không thôi, vậy đừng trách tôi không chừa chút tình cảm nào."
[/credits][/HIDE]
[HIDE][credits=300;1101594914019]
Editor: Bạch Y Y
Beta: Aki Re
Nửa tháng sau, buổi đấu thầu giành quyền khai phá công viên đầm lầy ở thành phố B bắt đầu, ông Ninh mang theo Ninh Tiêu Vân tham gia, Dư Duyệt đi theo Quân Tử Hi ngồi ở phòng cho khách quý thông qua phát sóng trực tiếp tại hiện trường nghe tình huống ở hội trường.
Quả nhiên, Cố gia, Thiệu gia cùng một ít tập đoàn ở thành phố A liên tiếp nâng giá, tựa hồ liều mạng muốn bắt lấy hạng mục này, kỳ thật đây cũng chỉ là muốn hoàn toàn bắt lấy tài chính của Ninh gia thôi.
Đời trước, bọn họ xác thật dựa vào hạng mục này hủy hoại Ninh gia, đáng tiếc một đời này, bọn họ chỉ có thể nhìn Ninh gia nhờ vào hạng mục này xông lên tận trời, làm cho bọn họ chỉ có thể nhìn lên.
Lần trước cô đem tư liệu mình mất nhiều năm mới bắt được, cùng phương án khai phá mình phí hết tâm huyết làm ra giao cho Quân Tử Hi, tuy rằng trước đó cô vốn định bảo Hoa Sinh, cũng chính là hacker vẫn luôn giúp cô thu thập tư liệu,nhưng giờ lại đem một phần tư liệu kia truyền cho vị họ Vu đang tranh cử tổng lý kia, lấy cái này tới đàm phán với hắn.
Cô tin tưởng lực dụ hoặc của quặng ngọc lớn cỡ nào thì cũng không lớn hơn dã tâm bước lên địa vị cao của hắn, khai phá hạng mục này tốt, hắn liền nắm chắc phần thắng tranh cử, cho nên cô cũng không lo lắng hắn sẽ không hợp tác, chỉ là trong lúc đó, Ninh gia sẽ không thiếu được tạm thời ăn một ít mệt, nhưng xét lâu dài, một khi hạng mục này khai phá thành công, Ninh gia tuyệt đối thu lợi, còn có một tổng lý tương lai làm hậu thuẫn, tuy sẽ chịu một ít kiềm chế, nhưng vụ mua bán này, chắc chắn kiếm lời!
Nhưng mà sau này, Quân Tử Hi nói anh có biện pháp tốt hơn, hơn nữa còn sẽ không để Ninh gia bị chính phủ kiềm chế, rõ ràng anh đã không phải Dạ đế nhìn xa trông rộng, phiên vân phúc vũ kia, nhưng cô vẫn không tự chủ được tin tưởng anh.
Đây không chỉ vì nguyên nhân đời trước, mà còn là do bốn năm này sớm chiều ở chung, cô đã khẳng định cùng tín nhiệm anh.
Quân Tử Hi tất nhiên không muốn Dư Duyệt lâm vào vũng bùn ở thủ đô với thuyền giặc của bốn con cáo già kia, lên thì dễ nhưng muốn xuống lại rất khó, cho dù Ninh gia thật sự có thể dựa vào tổng lý tiến thêm một bước nhưng chỉ sợ đến lúc đó sẽ phải thỏa hiệp càng nhiều thứ hơn.
Chính quyền, loại đồ vật này, là trợ lực tuyệt đối, cũng là quả bom ngầm.
Hắn nguyện ý buông tay cho cô gái nhỏ của mình đi rèn luyện, nhưng cũng không phải thờ ơ trơ mắt nhìn cô ngã vào vực sâu.
Bị thương có thể cho người ta nhanh chóng trưởng thành, nhưng cũng không phải muốn làm tim cô vỡ nát.
Hắn có đủ năng lực bảo hộ cô, cũng sẽ từng chút một dạy cô, không cần dùng cực hạn thống khổ bức bách cô trưởng thành.
......
Không có ngoài ý muốn, Ninh gia cuối cùng lấy được quyền khai phá.
Cố Ngôn Chi bọn họ mặt ngoài tiếc nuối, giả bộ rộng lượng chúc mừng Ninh gia, kỳ thật trong lòng lại cười lạnh liên tục, chờ xem Ninh gia vạn kiếp bất phục, chờ Ninh Tiêu Duyệt tới cầu hắn.
Nhớ tới Ninh Tiêu Duyệt, Cố Ngôn Chi ở trong lòng càng là hận độc Ninh gia, lần trước Ninh Tiêu Duyệt xảy ra chuyện, hắn muốn đi thăm cô, lại bị không lưu tình chút nào cự tuyệt ngoài cửa.
Hừ, Ninh gia cản trở hắn cùng Tiêu Duyệt, hắn nhất định phải hủy diệt.
Nếu mà Dư Duyệt biết độc thoại nội tâm của nam chủ, biểu tình nhất định sẽ đờ ra, trong đầu nam chủ này chứa cái gì nha?
Đây không phải là tam quan nát, mà là không có tam quan!
Yêu con gái nhà người ta, lại muốn hủy hoại gia đình cô?
Nguyên chủ vào đời trước làm nổ hệ Ngân Hà đi? Cho nên mới gặp được Cố Ngôn Chi?
May mắn Dư Duyệt không biết nam chủ não tàn không thể cứu, bằng không thật sự ghê tởm đến ăn không ngon.
Lại nửa tháng đi qua, đám người Cố Ngôn Chi một lòng chờ Ninh gia xui xẻo, đáng tiếc nghênh đón chính là sét đánh giữa trời quang.
Chính phủ đột nhiên góp vốn, làm đám người Cố Ngôn Chi trở tay không kịp, chưa chờ tới gia tộc ở thủ đô áp bách Ninh gia, đã chờ tới một chỗ dựa lớn không thể lay động của Ninh gia.
Cố Ngôn Chi cùng Thiệu gia lại hận lại giận, dùng tất cả các cách, nhưng gia tộc khác từng tham dự lúc này hận không thể kẹp chặt cái đuôi làm người, trốn đến rất xa, trong lòng may mắn nghĩ, dù sao bọn họ cũng chỉ là âm thầm tính toán, cũng không có xé rách da mặt đúng không! Đúng không?
Đáng tiếc chính là nhất cử nhất động của bọn họ sớm bị Dư Duyệt xem ở trong mắt, mấy con đỉa này, đời trước hút khô máu của Ninh gia, đời này như cũ dã tâm bừng bừng, cô từ trước tới nay đều không phải thánh mẫu, càng không tính buông tha bọn họ.
Khi hạng mục đã tiến hành ổn định, cô cũng bắt đầu thu lưới, một phần lại một phần tội trạng xuất sắc tuyệt luân đưa cho cảnh sát Thục Lê sáng tạo cơ hội tăng lương thăng chức.
Nhóm cảnh sát Thục Lê đã tăng ca thành chó: "......" Thật sự rất cảm tạ cô nha!
Trong thời gian ngắn, rất nhiều đại lão thành phố A sôi nổi xuống ngựa, phá sản, cách chức, ngay cả Thiệu thị trưởng cũng không buông tha, án tham ô thật lớn, hắn đời này cũng đừng nghĩ có thể chạy ra khỏi ngục giam!
Đáng sợ nhất vẫn là bàn tay thúc đẩy phía sau màn, nó cắt đứt tất cả đường lui của Thiệu thị trưởng cùng bọn họ, gắt gao ấn bọn họ xuống.
Thiệu Bách Hoán vô số lần chặn đường Thành gia, cũng là hậu thuẫn bọn họ vẫn luôn nịnh bợ, Thành đại gia, một trong những đối thủ tranh cử với Vu tứ gia, "Tỉnh trưởng, cầu ngài cứu cha tôi đi, ngài biết cha tôi đã lâu, cũng biết ông không phải người như vậy, tất cả đều là âm mưu, là bôi nhọ!"
Sắc mặt Thành đại gia tối sầm.
Ngu xuẩn!
Bằng chứng như núi, còn âm mưu?
Còn có cái nhận thức gì nữa, là ngại hắn hiện tại lòi đuôi chưa đủ nhiều phải không?
Dù Thành đại gia muốn bóp chết Thiệu Bách Hoán cỡ nào, nhưng bên ngoài hắn vẫn là lãnh đạo nhân dân nho nhã, cho nên chỉ có thể nghẹn khí khuyên bảo Thiệu Bách Hoán.
Cuối cùng ở góc độ mọi người không có phát hiện, âm lãnh cảnh cáo: "Thiệu Bách Hoán, là Thiệu gia các người đắc tội người không nên đắc tội, trách được ai? Nếu mà cậu lại dây dưa không thôi, vậy đừng trách tôi không chừa chút tình cảm nào."
[/credits][/HIDE]
Chỉnh sửa cuối: