Chương 80: Thi hoàng tận thế: Ban trai cố chấp, quá dính ta (33)
[HIDE-THANKS]Edit by Thuần An
Vô Dược a một tiếng: "Cô có phải nói là cô không ra được không?"
Giản Tư Tình giống như chế giễu nhìn Vô Dược: "Ha hả, tôi với cô sao có thể giống nhau? Phong Tịch cô sớm đã nên chết rồi!"
Mắt Vô Dược nhàn nhạt liếc cô ta một cái: "A? Giản Tư Tình tôi vẫn luôn rất tò mò, vì sao cô nhất định muốn tôi phải chết?"
Biểu tình Giản Tư Tình dữ tợn: "Phong Tịch, cô đoạt người tôi thích, muốn mạng của tôi, chẳng lẽ tôi không nên báo thù sao?"
Vô Dược buồn cười nhìn cô ta, cũng không có nói thêm gì.
Sau khi Giản Tư Tình thấy biểu tình của cô, càng tức giận: "Phong Tịch, dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mệnh của cô so với tôi còn tốt hơn? Dựa vào cái gì cô có thể có được hết thảy những thứ tôi muốn! Đó chẳng phải chỉ là một nam nhân ở rể sao? Cô dựa vào cái gì. Tôi đã từng thề, tôi nhất định phải khiến cô chết!"
"Bang!" Giản Tư Tình không hề phòng bị đột nhiên bị đập một cái lên cửa sắt.
Động thủ đương nhiên chính là Bạch Cẩn Mộ, Giản Tư Tình không thể tin nhìn Bạch Cẩn Mộ, tựa hồ không nghĩ tới anh thế mà có năng lực như vậy.
Vô Dược đi đến trước mặt Giản Tư Tình, từ trên cao nhìn xuống cô ta, con mắt lạnh nhạt nhìn cô, Giản Tư Tình cảm giác trong lòng phát lạnh. Cô chưa từng gặp qua Phong Tịch như vậy: "Cô.. Cô không phải Phong Tịch!"
Môi Vô Dược gợi lên: "Đúng, tôi không phải Phong Tịch. Tôi sớm đã không phải Phong Tịch có thể tùy tiện để cô lừa nữa. Lừa tôi nhiều năm như vậy, chơi vui không?"
Vô Dược giữ chặt cằm cô ta, tiến sát lại bên tai cô ta nhẹ nhàng mở miệng: "Giản Tư Tình.. Cô cho rằng chỉ có cô mới trọng sinh sao?"
Hai mắt Giản Tư Tình mở to nhìn, không thể tin được nhìn cô: "Cô.. Cô.. Không! Không có khả năng!"
Vô Dược lộ ra một nụ cười châm chọc: "Giản Tư Tình, tôi vốn dĩ cũng không muốn mạng của cô, nhưng mà cô đã một lòng muốn tôi chết, vậy tôi để cô sống thì thật xin lỗi chính mình. Vậy cô liền thử cảm giác bị biến thành tang thi một chút đi!"
Vô Dược lui về bên cạnh Bạch Cẩn Mộ, tang thi trong nhà giam giống như nổi điên thoát ra khỏi cửa sắt, lao về phía Giản Tư Tình.
Vô Dược không tiếp tục nhìn về phía cô ta, mà quay đầu nhìn về phía Bạch Cẩn Mộ. Bạch Cẩn Mộ nhận thấy được ánh mắt của cô cũng nhìn lại.
Cuối cùng Vô Dược mở miệng: "Chúng ta rời đi trước đi!"
Bọn họ không trở về nơi ở, mà tới một rừng cây.
Vô Dược vòng tay lên dựa vào trong lòng ngực của Bạch Cẩn Mộ. Sau đó nhàn nhạt mà nhìn Liễu Càng, mở miệng: "Nói một chút đi, cậu biết cái gì?"
Liễu Càng nhìn bọn họ thần sắc phức tạp, cuối cùng vẫn nói: "Buổi sáng hôm nay tôi vốn là muốn tìm Tiêu Điều bàn luận một chút việc, kết quả ở ngoài nghe được, bọn họ muốn tìm được tin tức của siêu không gian trên người cậu.
Sau đó tôi bị bọn họ tiêm thuốc thí nghiệm, ném vào khu thí nghiệm số 11. Tôi vẫn luôn biết bọn họ nghiên cứu thuốc giải virus tang thi. Nhưng tôi không nghĩ tới, bọn họ vậy mà lại dùng người thường hoặc dị năng giả làm thí nghiệm.
Tất cả tang thi ở khu thí nghiệm số 11, trước đó đều là dị năng giả hoặc người bình thường."
Vô Dược nhìn về phía Bạch Cẩn Mộ sau đó nói: "Em nghĩ chúng ta cần trở lại thí nghiệm chủ một lần nữa."
Bạch Cẩn Mộ gật gật đầu trả lời: "Được!"
Sau đó liền rời đi, để lại Liễu Càng ở trong gió hỗn độn.
Vô Dược cùng Bạch Cẩn Mộ một lần nữa về phòng thí nghiệm của Nhạc Sanh.
Vô Dược tìm rất lâu, cuối cùng ở một chỗ ít được chú ý, tìm được một quyển nhật ký.
Nhật ký ghi lại một vài chuyện bình thường, chỉ là một chút thí nghiệm nhỏ linh tinh.
Bạch Cẩn Mộ nhìn một hồi, sau đó cầm lên một ít tài liệu, mân mê trên đó.[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]Edit by Thuần An
Vô Dược a một tiếng: "Cô có phải nói là cô không ra được không?"
Giản Tư Tình giống như chế giễu nhìn Vô Dược: "Ha hả, tôi với cô sao có thể giống nhau? Phong Tịch cô sớm đã nên chết rồi!"
Mắt Vô Dược nhàn nhạt liếc cô ta một cái: "A? Giản Tư Tình tôi vẫn luôn rất tò mò, vì sao cô nhất định muốn tôi phải chết?"
Biểu tình Giản Tư Tình dữ tợn: "Phong Tịch, cô đoạt người tôi thích, muốn mạng của tôi, chẳng lẽ tôi không nên báo thù sao?"
Vô Dược buồn cười nhìn cô ta, cũng không có nói thêm gì.
Sau khi Giản Tư Tình thấy biểu tình của cô, càng tức giận: "Phong Tịch, dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mệnh của cô so với tôi còn tốt hơn? Dựa vào cái gì cô có thể có được hết thảy những thứ tôi muốn! Đó chẳng phải chỉ là một nam nhân ở rể sao? Cô dựa vào cái gì. Tôi đã từng thề, tôi nhất định phải khiến cô chết!"
"Bang!" Giản Tư Tình không hề phòng bị đột nhiên bị đập một cái lên cửa sắt.
Động thủ đương nhiên chính là Bạch Cẩn Mộ, Giản Tư Tình không thể tin nhìn Bạch Cẩn Mộ, tựa hồ không nghĩ tới anh thế mà có năng lực như vậy.
Vô Dược đi đến trước mặt Giản Tư Tình, từ trên cao nhìn xuống cô ta, con mắt lạnh nhạt nhìn cô, Giản Tư Tình cảm giác trong lòng phát lạnh. Cô chưa từng gặp qua Phong Tịch như vậy: "Cô.. Cô không phải Phong Tịch!"
Môi Vô Dược gợi lên: "Đúng, tôi không phải Phong Tịch. Tôi sớm đã không phải Phong Tịch có thể tùy tiện để cô lừa nữa. Lừa tôi nhiều năm như vậy, chơi vui không?"
Vô Dược giữ chặt cằm cô ta, tiến sát lại bên tai cô ta nhẹ nhàng mở miệng: "Giản Tư Tình.. Cô cho rằng chỉ có cô mới trọng sinh sao?"
Hai mắt Giản Tư Tình mở to nhìn, không thể tin được nhìn cô: "Cô.. Cô.. Không! Không có khả năng!"
Vô Dược lộ ra một nụ cười châm chọc: "Giản Tư Tình, tôi vốn dĩ cũng không muốn mạng của cô, nhưng mà cô đã một lòng muốn tôi chết, vậy tôi để cô sống thì thật xin lỗi chính mình. Vậy cô liền thử cảm giác bị biến thành tang thi một chút đi!"
Vô Dược lui về bên cạnh Bạch Cẩn Mộ, tang thi trong nhà giam giống như nổi điên thoát ra khỏi cửa sắt, lao về phía Giản Tư Tình.
Vô Dược không tiếp tục nhìn về phía cô ta, mà quay đầu nhìn về phía Bạch Cẩn Mộ. Bạch Cẩn Mộ nhận thấy được ánh mắt của cô cũng nhìn lại.
Cuối cùng Vô Dược mở miệng: "Chúng ta rời đi trước đi!"
Bọn họ không trở về nơi ở, mà tới một rừng cây.
Vô Dược vòng tay lên dựa vào trong lòng ngực của Bạch Cẩn Mộ. Sau đó nhàn nhạt mà nhìn Liễu Càng, mở miệng: "Nói một chút đi, cậu biết cái gì?"
Liễu Càng nhìn bọn họ thần sắc phức tạp, cuối cùng vẫn nói: "Buổi sáng hôm nay tôi vốn là muốn tìm Tiêu Điều bàn luận một chút việc, kết quả ở ngoài nghe được, bọn họ muốn tìm được tin tức của siêu không gian trên người cậu.
Sau đó tôi bị bọn họ tiêm thuốc thí nghiệm, ném vào khu thí nghiệm số 11. Tôi vẫn luôn biết bọn họ nghiên cứu thuốc giải virus tang thi. Nhưng tôi không nghĩ tới, bọn họ vậy mà lại dùng người thường hoặc dị năng giả làm thí nghiệm.
Tất cả tang thi ở khu thí nghiệm số 11, trước đó đều là dị năng giả hoặc người bình thường."
Vô Dược nhìn về phía Bạch Cẩn Mộ sau đó nói: "Em nghĩ chúng ta cần trở lại thí nghiệm chủ một lần nữa."
Bạch Cẩn Mộ gật gật đầu trả lời: "Được!"
Sau đó liền rời đi, để lại Liễu Càng ở trong gió hỗn độn.
Vô Dược cùng Bạch Cẩn Mộ một lần nữa về phòng thí nghiệm của Nhạc Sanh.
Vô Dược tìm rất lâu, cuối cùng ở một chỗ ít được chú ý, tìm được một quyển nhật ký.
Nhật ký ghi lại một vài chuyện bình thường, chỉ là một chút thí nghiệm nhỏ linh tinh.
Bạch Cẩn Mộ nhìn một hồi, sau đó cầm lên một ít tài liệu, mân mê trên đó.[/HIDE-THANKS]