[Edit] Mau Xuyên Kí Chủ Liêu Liền Phải Phụ Trách - Vũ Án

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi trangthuy, 18 Tháng mười 2021.

  1. trangthuy

    Bài viết:
    0
    Chương 10: VỊ NÀY TRÚC MÃ CÓ CHÚT NGỌT

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cơm Nắm, lần sau cho ta một cái thân theer cao một chút."

    [ chính là cái này không phải tôi..] có thể quyết định..

    Lời còn chưa dứt, Cơm Nắm liền cảm giác được Trà Nhiễm khinh phiêu phiêu nhìn nàng một cái, thậm chí khóe miệng còn ngậm ý cười nhạt nhẽo.

    [ tốt tốt, không thành vấn đề!]

    Thật là đáng sợ, tên ma đầu này cô ta một lời không hợp liền uy hiếp mình!

    Nhớ tới vừa mới ánh mắt kia cùng tươi cười, Cơm Nắm liền nghĩ lại mà sợ.

    Kỳ thật thoạt nhìn cũng không có cái gì, nhưng cặp mắt kia thật sâu không lường được, phảng phất ẩn giấu vô tận nguy hiểm.

    Phảng phất bị vận mệnh bóp chặt yết hầu.

    Tiếu lí tàng đao, một lời không hợp liền uy hiếp!

    Diệp Lương mang theo Trà Nhiễm đi xuống lầu, thấy Diệp mẫu đang ngồi ở trên sô pha xem phim truyền hình.

    Diệp mẫu nhìn đến bọn họ xuống dưới có chút ngoài ý muốn, theo sau quan tâm nói: "Ai nha, các con như thế nào xuống dưới rồi? Là tiểu Lê Lê đói bụng sao? Vẫn là nơi nào không thoải mái a? Có vấn đề nói ra, mẹ.. Bá mẫu cho con giải quyết!"

    Thái độ rất quan tâm đối với Trà Nhiễm, ngược lại là đối chính mình thân sinh nhi tử hờ hững.

    Thực hảo, này thực Diệp mẫu.

    Thậm chí trong lúc vô tình nói sai cũng biểu lộ tiểu tâm tư của bà.

    Trà Nhiễm chớp chớp mắt, thanh âm mềm mại, "Bá mẫu, cháu muốn học bện tổ trứng, có thể dạy cháu cùng Diệp ca ca sao?"

    Diệp Lương nói Diệp mẫu đối loại này tiểu đồ vật thực cảm thấy hứng thú.

    "Được a, không thành vấn đề, bao ở bá mẫu trên người!" Diệp mẫu vỗ vỗ bộ ngực, vẻ mặt tự hào, "Bá mẫu chính là đối loại đồ vật này nhất am hiểu!"

    "Bất quá!" bà đột nhiên thay đổi chuyển qua chuyện khác nói, "A Lương con cũng muốn học? Con không phải ghét nhất mấy thứ này sao?"

    Lúc ấy còn bởi vì cái này, làm Diệp mẫu nhịn không được hoài nghi anh rốt cuộc có phải hay không bà thân sinh, như thế nào yêu thích hoàn toàn tương phản.

    "Ân." Diệp Lương rũ xuống mí mắt.

    Diệp mẫu mặt tràn đầy nghi hoặc, ý gì?

    "Trong trường học nói, cho nên cũng muốn học." Trà Nhiễm giải thích đến rõ ràng một chút, nói xong còn lộ ra tiểu loli chuyên chúc mỉm cười.

    Này thật đúng là cái bảo bối!

    "Được nha, ta đây hiện tại giáo các con vậy." Diệp mẫu áp xuống trong lòng tưởng xoa xoa tiểu cô nương khuôn mặt mềm mụp ý tưởng, cười đối với một bên quản gia nói, "Lấy chút sợi dây ra đây."

    Trong chốc lát quản gia lấy tới một đống sợi dây, bị tu bổ đến chỉnh chỉnh tề tề, màu sắc thật tươi đẹp.

    Diệp mẫu đại khái là lâu rồi không có gì cảm thấy hứng thú, vui mừng ra mặt, gấp không chờ nổi mà bắt đầu dạy lên.

    "Tiểu Lê Lê ngươi xem a.. Cái này sợi dây đầu tiên muốn như vậy làm, sau đó như vậy.. Còn như vậy.." Diệp mẫu một bên làm mẫu một bên giảng giải, thần sắc nghiêm túc.

    Trà Nhiễm học theo, chuyên chú nhìn trong tay sợi dây.

    Hai người ở kia, một cái giáo, một cái học.

    Nhưng thật ra đem một bên Diệp Lương đã quên một cái triệt để.

    Trà Nhiễm hiển nhiên ý thức được điểm này, vì thế ở Diệp mẫu một câu "Chính là như vậy biên" lúc sau, ngoan ngoãn gật gật đầu, "Tốt bá mẫu, cháu chính mình thử xem, bá mẫu ngài đi dạy Diệp ca ca thôi."

    Diệp mẫu rốt cuộc thấy được đứng ở một bên ngốc Diệp Lương.

    Trên mặt biểu tình thân thiết thay đổi, tràn đầy ghét bỏ mà nhìn nửa ngày.

    Tính, tóm lại là chính mình nhi tử.

    Nghĩ như vậy, cố gắng miễn cưỡng cấp Diệp Lương làm một lần mẫu.

    Mà Trà Nhiễm, nhìn trong tay vừa mới bện tốt xinh xắn ổ trứng.

    Bất quá, giây tiếp theo Trà Nhiễm liền động thủ lôi kéo mấy sợi dây, sau đó Cơm Nắm liền trơ mắt nhìn nguyên bản thập phần hoàn mỹ ổ trứng trở nên méo mó xiêu vẹo.

    [..]

    Diệp mẫu đối Diệp Lương mới không thế nào quan tâm, nhìn anh biết đại khái lúc sau lại đem lực chú ý đặt ở Trà Nhiễm trên người.

    Vừa vặn nhìn đến nàng rũ đầu, buồn rầu mà nhìn trong tay rõ ràng "Phế đi" ổ trứng.

    Vài sợi màu đen đầu tóc gục xuống, dường như cùng chủ nhân giống nhau, nhận người yêu thương.

    Giống như là.. Một cái tiểu cô nương lạc đường, ở tìm nhà trên đường mắc mưa, dẫn tới tóc ướt ngượng ngùng mà dính vào bên tai, cuối cùng tìm không thấy, chỉ có thể một người ủy ủy khuất khuất mà súc ở một góc bị người phát hiện.

    Diệp Lương tâm đột nhiên mềm nhũn, khóe miệng ngậm nhạt nhẽo như có như không cười.

    [ công lược giá trị +7, trước mặt công lược giá trị: 34/100]
     
  2. trangthuy

    Bài viết:
    0
    Chương 11: VỊ NÀY TRÚC MÃ CÓ CHÚT NGỌT

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Diệp mẫu chỉ cảm thấy trái tim mình đều phải tan chảy.

    Liền nói nuôi con gái là tốt!

    Còn hận sắt không thành thép mà trừng mắt nhìn Diệp Lương liếc mắt một cái.

    Thực sự là hận không thể đem anh nhét trở lại trong bụng về lò nấu lại, chuyển thành giới tính khác!

    "Không có việc gì không có việc gì, tiểu Lê Lê như vậy thông minh, cháu là người mới vừa học mà làm như thế đã rất lợi hại." Diệp mẫu cuối cùng là nhịn không được, vươn tay sờ sờ tóc Trà Nhiễm.

    Vì thế chỉ trong chốc lát, nguyên bản chỉnh chỉnh tề tề đầu tóc ngoan ngoãn liền nhịn không được nhếch lên tới mấy sợi.

    Cảm giác được một đôi ma trảo Trà Nhiễm: "..."

    "Bá mẫu.."

    Đầu tóc lại rối loạn..

    "Ai, làm sao vậy, cháu nói đi." Diệp mẫu cười ngâm ngâm nhìn Trà Nhiễm.

    Lúc này, quản gia lên tiếng: "Phu nhân, hiện tại đã khuya ngài nên đi ngủ."

    Diệp mẫu nhíu nhíu mày, "Trễ rồi? Không, hiện tại còn sớm, tôi muốn tiếp tục bồi tiểu Lê Lê."

    "Chính là.." Quản gia rõ ràng không tán đồng.

    "Ai nha không có chính là, cái nhà này, tôi làm chủ." Diệp mẫu không sao cả mà xua tay.

    "Phu nhân.." Quản gia còn muốn nói cái gì, nhưng Diệp mẫu cũng không cho ông ấy cơ hội này.

    "Được, được ta biết đến."

    Nói xong còn muốn dạy Trà Nhiễm.

    Thẳng đến, Diệp phụ đi tới, "Đi ngủ, bằng không ngày mai em lại đau đầu?"

    Diệp mẫu mỗi ngày buổi tối nếu vượt qua 10 giờ ngủ, sáng dậy sẽ rất đau đầu.

    "Hoặc là nói muốn một hai phải anh và em cùng nhau mới ngủ?"

    Diệp phụ nói lời này thời điểm rất nghiêm trang.

    Đại khái là Diệp phụ tương đối có "Uy nghiêm" đi, Diệp mẫu thỏa hiệp, nhìn như không kiên nhẫn nói: "Ai được rồi được rồi, em đi là được rồi đi? Một hai phải.."

    Kỳ thật trong lòng mỹ tư tư.

    Trà Nhiễm: Giống như có điểm no.

    Cơm nắm: Ta cũng là.

    Trải qua như vậy vừa nhắc nhở, Trà Nhiễm mới nhớ tới vấn đề về thời gian, giương mắt nhìn đồng hồ treo ở phòng khách một chút, rung động tích tắc.

    21: 36.

    Ân.. Hứa phụ, Hứa mẫu hẳn là sẽ không lo lắng.. Đi?

    Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay, Trà Nhiễm di động "Leng keng" vang lên một tiếng.

    Hứa mẫu: Lê Lê làm sao còn chưa trở về vậy? Đã trễ thế này một nữ hài tử trở về không an toàn, như vậy được rồi, Lê Lê ngươi đêm nay liền ở tại nhà A Lương đi.

    "..."

    Nếu nhớ không lầm, từ Diệp gia đến Hứa gia, liền vài bước chân.

    Bởi vì nghe được tiếng chuông của tin nhắn mà Diệp mẫu lại gần nhìn một chút khoa chân múa tay lên, một bên cười một bên nói: "Ai nha nhìn bá mẫu, đều đã trễ thế này, ta cảm thấy Uyển Khê nói rất đúng, Lê Lê cháu một người đi ra ngoài không an toàn, đêm nay liền ở nơi này đi!"

    Cũng không chờ Trà Nhiễm phản ứng, liền trực tiếp gọi hầu gái tới: "Đi thu thập một chút phòng cho khách cấp tiểu Lê Lê ở, yêu cầu như thế nào an bài không cần tôi nói đi?"

    Diệp mẫu ý vị thâm trường mà nhìn hầu gái liếc mắt một cái.

    Hầu gái lập tức tiếp thu đến ám chỉ: Hiểu rõ!

    "Ai ôi, đã trễ thế này, ta cũng nên ngủ, ngủ ngon a tiểu Lê Lê ~"

    Sau đó Trà Nhiễm liền nhìn đến Diệp mẫu kéo Diệp phụ, nhảy bắn vào phòng.

    Úc.. Quản gia cũng lui xuống.

    Trà Nhiễm mở to đôi mắt ngập nước, nhìn về phía Diệp Lương, tựa hồ là ở hướng anh xin giúp đỡ.

    Diệp Lương trầm mặc trong chốc lát, mới nói: "Nếu mẹ em đồng ý, vậy đêm nay em lưu lại đi."

    Những lời này ở Trà Nhiễm trong lòng phiên dịch lại đây chính là:

    Nếu là mẹ em ý tứ, em liền theo đi thôi.

    Có điểm giống lời nói của tra nam..

    Không không không, cô đều đang suy nghĩ cái gì?

    Đầu óc khôi phục bình thường xong, Trà Nhiễm giơ lên một mạt xán lạn tươi cười, "Được rồi, em đây liền trụ phòng nào?"

    Vừa lúc vừa mới vị kia nữ hầu lại đây, cúi đầu đối Trà Nhiễm ôn hòa nói: "Tiểu thư, phòng của ngài ở thiếu gia cách vách."

    "..."

    Mình liền biết..

    Trà Nhiễm mặt vô biểu tình đi theo hầu gái đi vào phòng, sau đó chờ cô ấy đi ra ngoài nhân tiện đem cửa đóng lại sau.

    Rốt cuộc cả người thả lỏng lại, mềm sụp mà nằm ở trên giường, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.

    An tĩnh mà nằm vài phút sau, Cơm Nắm lại lén lút online.

    [ ký chủ.. Ta còn không có minh bạch, vì cái gì muốn hỏi cái vấn đề kia..]

    - - Diệp ca ca sẽ bện ổ trứng sao?

    "Mi xem, công lược giá trị có phải tăng lên không?" Trà Nhiễm lười nhác mà ngáp một cái, đáy mắt thấm ra chút doanh doanh thủy quang, một trận lăn lội liền chui vào ấm áp chăn.
     
  3. trangthuy

    Bài viết:
    0
    Chương 12: VỊ NÀY TRÚC MÃ CÓ CHÚT NGỌT

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cuối cùng, chính là------ta không nghĩ học bù. "

    Đúng, học bù rất phiền!

    Trọng điểm là ở phía sau.

    Trà Nhiễm ôm lấy cái gối mềm nhũn trên giường, che ở trên mặt, cọ vài cái.

    Thật thoải mái..

    Không hổ là Diệp gia, ngay cả gối đầu chất liệu cũng là tốt nhất.

    Trà Nhiễm ở trong lòng tán thưởng một câu, mơ mơ màng màng mà ngủ rồi.

    - -

    " Tiểu Lê Lê ~ phải rời giường rồi. "Trà Nhiễm vừa mở mắt đối diện chính là khuôn mặt phóng đại tràn đầy hiền từ của Diệp mẫu, cùng với thanh âm ôn nhu.

    Trà Nhiễm xoa xoa đôi mắt, làm chính mình thanh tỉnh một chút, một bên nói:" Được bá mẫu, cháu hiện tại liền dậy. "

    " Ừ, đồng phục bá mẫu cho cháu để ở mép giường rồi, trong phòng tắm có sẵn đồ dùng tắm rửa mới đấy. "Diệp mẫu trên mặt trước sau đều lộ ra nụ cười từ ái, nhẹ nhàng xoa xoa Trà Nhiễm đầu tóc lộn xộn, tay chân nhẹ nhàng mà đóng lại cửa.

    A.. Tiểu Lê Lê đầu tóc sờ thật thích (〜 ̄▽ ̄) 〜

    Trà Nhiễm:"... "

    Đơn giản thu thập xong chính mình, liền xuống lầu ăn cơm, trên bàn để một cái túi, trong túi chứa hai quả trứng đà điểu.

    What?

    Trứng đà điểu?

    Có chút khủng bố..

    " Được rồi hai người mau ra cửa đi, nhờ Tiểu Vương mang hai người đi. "Không đợi Trà Nhiễm phản ứng kịp, Diệp mẫu đã xách túi lên đưa cho Diệp Lương cũng nhiệt tình mà đẩy hai người ra cửa.

    Trứng đà điểu có mười lăm cm, rất nặng, Diệp mẫu đột nhiên đưa cho Diệp Lương khiến anh đều thiếu chút nữa không tiếp được.

    Trà Nhiễm nhìn Diệp Lương trên tay nâng trứng đà điểu, nhịn không được hơi giật khóe miệng.

    Đi theo Diệp Lương lên xe, mới thò lại gần nhỏ giọng nói:" Diệp ca ca, chúng ta đừng mang cái này đi.. quá khoa trương.. "

    Ban đầu Diệp Lương cũng không tính toán mang, lúc này Trà Nhiễm vừa nói, anh liền thuận lý thành chương mà đồng ý.

    " Ừ. "

    Mắt thấy sắp phải đến trường học, Trà Nhiễm bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện, nôn nóng hô:" Vương thúc thúc, dừng xe dừng xe. "

    Tiểu vương thắng gấp xe lại.

    May là mặt sau hai người có chuẩn bị, mới không bị đập đầu vào trên thành ghế.

    " Làm sao vậy tiểu thư? "Tiểu Vương hỏi.

    " Cháu liền ở chỗ này xuống xe thôi, cùng Diệp ca ca cùng nhau đi nổi trội quá, cháu không thích. "Trà Nhiễm nói liền phải cởi bỏ đai an toàn ra.

    " Từ từ. "Diệp Lương tay đặt ở trên mu bàn tay trắng nõn của Trà Nhiễm, ngữ khí nhàn nhạt.

    Lạnh quá.

    Cảm giác lạnh lẽo làm Trà Nhiễm nhỏ đến khó phát hiện mà nhíu nhíu mày, sao lại thế này, Diệp Lương tay vì cái gì như vậy lạnh?

    Đây chính là thật sự" Lạnh "a.

    Bất quá, cho dù trong lòng có suy nghĩ, Trà Nhiễm vẫn là trước tiên hồi phục Diệp Lương:" Làm sao vậy Diệp ca ca? "

    Diệp Lương lãnh đạm nhìn cô một cái, lại chậm rãi dời đi tầm mắt," Vương thúc thúc, đi cửa sau. "

    " Tốt, thiếu gia. "Tiểu vương từ kính chiếu hậu liếc mắt nhìn hai người một cái, âm thầm cười cười.

    Ai nha, phu nhân nói được quả nhiên không sai.

    Không biết tại sao, Trà Nhiễm không cẩn thận thấy được gương mặt mang theo nụ cười từ ái của Tiểu Vương, quá khiếp người.

    " Vậy Diệp ca ca em trước đi lên rồi, còn có chút việc. "

    Xe vững vàng mà ngừng ở cửa sau, Trà Nhiễm xuống xe, hướng trong xe phất phất tay.

    Diệp Lương đang muốn mở miệng, lại thấy Trà Nhiễm đã từng bước từng bước mà đi lên lầu.

    Nhưng mà, Trà Nhiễm bước chân một đốn, lại đi trở về, nương mở ra cửa sổ xe, một phen nắm lấy Diệp Lương, ở anh rất kinh ngạc thời điểm, chớp chớp mắt, mềm mụp mà để sát vào nói:" Diệp ca ca, cảm ơn anh nha. "

    Hơi hở âm áp phun ở trên cổ Diệp Lương, lỗ tai của anh hơi hiện lên một mạt đỏ khả nghi.

    [ công lược giá trị +6, trước mặt công lược giá trị: 40/100]

    Liêu một chút người nào đó, tâm tình Trà Nhiễm cực tốt, lộ ra bên miệng lúm đồng tiền.

    - -

    " Lê Lê, cậu còn tính đến, thế nào, đồng đội tìm được rồi sao? "Mạc Dư thấu đi lên, hỏi.

    " Đương nhiên, tôi ra ngựa, yên tâm! "Trà Nhiễm vỗ vỗ bộ ngực, tự tin tràn đầy.

    " Vậy.. Vị này đồng đội là ai a? "Mạc Dư chớp chớp mắt, tò mò hỏi.

    " Đến lúc đó sẽ biết. "Đối với vấn đề này, Trà Nhiễm lựa chọn bảo mật, để lại cho Mạc Dư ở kia miên man suy nghĩ.

    Thẳng đến buổi chiều, chủ nhiệm lớp đi vào tới.

    " Khụ khụ, các bạn học an tĩnh, hiện tại mọi người theo tổ của mình đứng một chút, chúng ta trước tiên ở lớp hợp lại trứng, bện tổ trứng muốn đi nói một tiếng."Chủ nhiệm lớp trong tay cũng xách theo trứng luộc trong nước trà, hiển nhiên ông chỉ là dùng để ăn.
     
  4. trangthuy

    Bài viết:
    0
    Chương 13: VỊ NÀY TRÚC MÃ CÓ CHÚT NGỌT

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Những người khác bắt đầu tìm kiếm đồng đội của mình, đồng thời không quên tò mò mà nhỏ giọng nói thầm.

    "Cũng không biết Diệp Lương sẽ tổ đội với ai."

    "Tôi cảm thấy cậu ta khả năng không tham gia đi, rốt cuộc ngày hôm qua cậu ta liền Ngô Xu đều cự tuyệt."

    Ngô Xu tuy rằng không tính đỉnh cấp mỹ nữ, nhưng bởi vì dáng người cực tốt mà thâm chịu nam sinh thổi phồng.

    "Nói không chừng đâu, nếu tham gia cũng không biết cái nào đội ngũ như vậy may mắn."

    "Mặc kệ, xem cậu ta chạy đi đâu." Người nọ nói đối người bên cạnh hướng về Diệp Lương phương hướng giơ giơ lên cằm, ý bảo cậu ta hướng bên kia xem.

    "Lê Lê, chúng ta còn có một cái đồng đội là ai a?"

    Bốn người đều tại đây, liền thiếu ngày hôm qua không tìm được người kia.

    "Kia." Trà Nhiễm ánh mắt nhìn về phía Diệp Lương phương hướng.

    "Ai?" Tuy rằng Mạc Dư nhìn đến phương hướng kia có Diệp Lương, nhưng cô ấy liền không nghĩ tới Diệp Lương sẽ cùng bọn họ một tổ.

    "Cậu hy vọng người kia." Trà Nhiễm cười cười.

    "!" Mạc Dư giật mình mà há to miệng, "Có.. có thật không?"

    Liền thấy Diệp Lương vẻ mặt hờ hững, sau đó hướng tới phương hướng bên này đã đi tới, cùng với người bên cạnh kinh ngạc cảm thán.

    "Cậu ta di chuyển, nhìn xem cậu ta đi hướng nào?" Vị đồng học này dùng khuỷu tay khẩy khẩy người bên cạnh.

    Người bên cạnh cũng khiếp sợ nói: "Không.. Không biết a."

    "Đi thôi." Trà Nhiễm đối với Mạc Dư nói, ở dưới ánh mắt dò hỏi của Mạc Dư, lôi kéo cô ấy từng bước hướng Diệp Lương tới gần.

    Lúc này đang ở trạng thái ngơ ngác Mạc Dư, chỉ có thể ngây ngốc mà đi theo Trà Nhiễm.

    "Hoan nghênh." Trà Nhiễm mang theo Mạc Dư đứng yên ở Diệp Lương trước mặt.

    Bởi vì vấn đề chiều cao, Trà Nhiễm không thể không hơi hơi ngẩng đầu, hướng tới Diệp Lương mở miệng.

    Diệp Lương "ừ" một tiếng, xem như đáp lại.

    Bất quá nhìn khuôn mặt trắng nõn mềm mại của tiểu cô nương, vẫn là nhịn không được vươn tay xoa nhẹ một chút.

    Quả nhiên cùng anh nghĩ giống nhau mềm.

    [ công lược giá trị +5, trước mặt công lược giá trị: 45/100]

    Mà phòng học những người khác đều ngây dại.

    Bao gồm Trà Nhiễm.

    Ngơ ngác.

    Này.. Này thật là Diệp Lương?

    Mà Trà Nhiễm thì nghĩ chính là: Này nha lá gan rất đại a, dám xoa mặt của cô? Muốn đặt ở trước kia.. Tính tính, hảo hán không đề cập tới năm đó người dũng cảm, không đề cập tới cũng thế.

    Trà Nhiễm rất là bất đắc dĩ mà thở dài, ở dưới một đám người kinh ngạc ánh mắt chú mục, chớp chớp mắt, nói: "Đừng xoa."

    Nói một bàn tay "Bang" một cái đem tay của Diệp Lương đánh ra.

    Lực đạo không nặng, thế nhưng thanh thúy âm thanh vang lên cũng đem những người khác dọa cái chết khiếp.

    Diệp Lương vẫn là một bộ nhàn nhạt biểu tình, phảng phất vừa rồi bị người đánh rớt tay không phải anh ấy.

    "Không không phải, Lê Lê, ngươi cùng Diệp đại thần?"

    Mạc Dư vội vàng lôi kéo Trà Nhiễm ống tay áo, nhỏ giọng nghi hoặc.

    "Bằng hữu." Trà Nhiễm một bộ "Có cái gì sai sao ta cảm thấy thực bình thường a" biểu tình, vẻ mặt vô tội.

    Mạc Dư: Tôi tin cậu cái quỷ! Nếu chỉ là quan hệ bằng hữu là có thể làm Diệp đại thần động tay động chân bị đánh còn không tức giận tôi liền phát sóng trực tiếp đứng chổng ngược một tay chép gia quy!

    Xem cô ấy một bộ không tin biểu tình, Trà Nhiễm cũng bất đắc dĩ a.

    Thanh mai trúc mã cũng là bằng hữu a, không tật xấu! Thế nào cũng không tin đâu?

    "Mọi người đứng ngay ngắn chưa? Đứng ngay ngắn liền bắt đầu đi." Chủ nhiệm lớp bưng vừa mới đi ra ngoài đảo cẩu kỷ trà, thong thả ung dung mà uống một ngụm.

    Cũng không rõ vừa mới đã xảy ra cái gì một đám người liền như vậy vẫn không nhúc nhích, cùng ném linh hồn nhỏ bé giống nhau.

    Bất quá trải qua như vậy vừa nói, nhưng thật ra đem những người khác còn đang tự do bên ngoài linh hồn nhỏ bé cấp gọi trở về tới.

    "Khụ tốt tốt."

    "Khụ, chúng ta bắt đầu đi."

    "Ai nha trứng của tôi đâu?"

    "Ở nơi này, cho ngươi cho ngươi."

    Các bạn học tự động coi như vừa mới cái gì cũng chưa phát sinh, có chút chóng mặt dạo qua một vòng.

    Ai nha nha, vừa rồi nhất định là ảo giác.

    Chỉ có Ngô Xu, ánh mắt hung tợn mà nhìn chằm chằm Trà Nhiễm cùng Diệp Lương, ngón tay nắm lại thực khẩn, trên mặt bại lộ ra nan kham cùng ngoan độc.

    Hứa, Lê!

    Trà Nhiễm nhạy bén cảm thấy được có người đối nàng không có hảo ý.

    Như là sớm đã sớm đoán được vừa quay đầu, đúng lúc đối thượng Ngô Xu không điều chỉnh tốt biểu tình.
     
    Tinala thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...