Tên truyện: Mau xuyên: Nhân vật phản diện boss, trêu chọc càn rỡ
Tên gốc: 快穿系统:反派BOSS, 放肆撩
Tác giả: Tần Nguyên
Editor: KimKim
Số chương: 1466
Thể loại: Hệ thống, trùng sinh, xuyên không, sủng, ngọt, 1 vs 1, ngôn tình
Giới thiệu truyện:
Bá đạo tổng tài? Giáo thảo tà mị? Thiếu tướng phúc hắc? Cố chấp thiếu gia? Tất cả đều công lược! Công lược không thành? Ha ha không tồn tại. Không có không công lược được nam chính, chỉ có kí chủ không cố gắng. Hệ thống 001 cực kì vừa lòng. Nó đối với kí chủ thực vừa lòng. Bất quá.. không phải nói là công lược nam chính sao? Vậy nhân vật phản diện bệnh kiều âm hồn không tan này là gì? Nhân vật phản diện BOSS ra sàn, vậy mà mỗi lần đều là hắn
Leng keng, hệ thống 001 lựa chọn kí chủ, sắp cùng kí chủ trói buộc
Tính thời gian 5, 4, 3, 2, 1, đinh, trói buộc thành công
Tuyên Vân Chi cau mày, chịu đựng cái âm thanh ong ong trong đầu, ý thức dần dần rõ ràng
Cô mở mắt ra nhìn, xung quanh là âm nhạc đinh tai nhức óc, tiếng vui đùa vang lên bên tai cô
Trong tiếng âm nhạc ồn ào, kèm theo vài câu đùa bỡn thô tục
"Hai cô gái lần này đều là báu vật nha."
"Đương nhiên, có thế chờ đợi trong lồng sắt cho đến bây giờ mà còn giữ nguyên trinh tiết, thì cái giá của hai người phải tốt một chút."
Tuyên Vân Chi nâng mắt lên, đập vào mắt là bóng tối mờ mịt
Nâng tay lên dò thám xung quanh một chút, cảm giác như đang bị nhốt trong một cái lồng sắt, phía trên là một miếng vải đen kín mít không kẽ hở
Chỉ có thể nhìn thấy bên cạnh một tia sáng le lói chiếu vào
Làm cho cô có thể thấy rõ bản thân mình đang ở đâu
Đây là chỗ nào?
Cô hiện tại không phải đang ở trong rừng nhiệt đới, chuẩn bị giết Kim lão đại sao?
Thân là lính đánh thuê, bất kể có trả giá thế nào cũng phải hoàn thành nhiệm vụ
Không, không đúng, sau đó, có người sử dụng bom, phá hủy cả khu rừng nhiệt đới, cô cũng không may mắn thoát được
Nơi đây
Là đâu vậy?
Cô còn sống?
Trong lúc đang suy tư, trong đầu lại vang lên tiếng tích tích
"Hệ thống 001 vì kí chủ phục vụ."
Tuyên Vân Chi cảnh giác đảo mắt bốn phía, nheo đôi mắt lại
"Ngươi là ai"
"Kí chủ, cô không cần phải tìm, tôi ở trong thân thể cô, cô có thể không cần phải nói, chỉ cần dùng ý thức là chúng ta có thể trao đổi."
Âm thanh khô khan, máy móc như là một người máy vang lên
Tuyên Vân Chi trầm mặc
Chợt, âm thanh đó lại vang lên lần nữa
"Kí chủ Tuyên Vân Chi, thật vui khi được cùng cô hợp tác."
Hợp tác?
Hệ thống 001 như là biết Tuyên Vân Chi đang nghĩ gì, nói
"Đúng vậy, tôi sẽ đưa ra hàng loạt những nhiệm vụ, cô là người hoàn thành những nhiệm vụ đó, từ đó cô sẽ đạt được những gì mà cô muốn. Nhiệm vụ của tôi là trả thù giúp những vai phụ chết không cam lòng, làm giảm đi oán khí của họ. Hệ thống trừng phạt."
Hệ thống trừng phạt?
"Hay nói cách khác, thế giới của nam chính hoặc nữ chính, từng thế giới đều sẽ có một người vì nguyên nhân nào đó được Ông Trời lựa chọn thành con cưng của thế giới đó, chính vì vậy hành vi của bọn họ không hề kiêng nể gì đối với những vai phụ khác, làm ra sai lầm thì chính họ phải chịu trừng phạt, thân là hệ thống trừng phạt, cần phải giúp những vai phụ này hoàn thành tâm nguyện, sau đó hạ thấp giá trị của nam nữ chính, để họ trở thành một người bình thường."
Nghĩa là, vai chính sẽ làm ra việc quá phận, đối với vai phụ đuổi tận giết tuyệt, làm cho vai phụ sinh ra oán khí, mà nhiệm vụ của Tuyên Vân Chi là giúp họ báo thù
Tuyên Vân Chi nghe xong, đại khái hiểu được, cũng không để ý câu môi
"Ta vì cái gì phải giúp ngươi?"
"Thân thể của kí chủ đã bị bom đạn phá hủy, ở thế giới đó xem như đã chết, nếu như kí chủ giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ, tôi có thể đáp ứng một thỉnh cầu của cô, ví dụ như cho cô một thân thể hoàn mỹ, nếu cô hoàn thành thật tốt."
Nghe hệ thống 001 nói, Tuyên Vân Chi thất thần, cho.. cô một thân thể mới?
Trách không được đây là quan hệ hợp tác, đôi bên cùng có lợi
Hệ thông 001 hiểu được ý tứ của Tuyên Vân Chi, nói
"Kí chủ, kế tiếp có năm loại hình thức, căn cứ vào lựa chọn của cô, phần thưởng cũng sẽ khác nhau."
Sức hấp dẫn lớn như vậy, cô sao còn có thể đối nghịch để đi tìm đường chết chứ?
Hình thức đơn giản, hình thức bình thường, hình thức khó, hình thức siêu khó, hình thức địa ngục, theo thứ tự nhiệm vụ hoàn thành, nhiệm vụ càng khó, phần thưởng càng lớn
"Hình thức địa ngục."
"Ting, quyền hạn không đủ."
Tuyên Vân Chi nhíu mi
"Hình thức khó"
"Ting, quyền hạn không đủ"
"Hình thức bình thường'
" Ting, quyền hạn không đủ "
Cho nên, cô chỉ có thể lựa chọn hình thức đơn giản mà thôi
Vậy ở trong đây bày đặt hỏi cô làm cái gì?
" Âm thanh trong đầu lại vang lên, không ngại phiền toái
"Mời kí chủ lựa chọn"
"..."
"Hình thức đơn giản"
"Leng keng, lựa chọn thành công, mời kí chủ tiếp nhận kí ức của thế giới này"
Tuyên Vân Chi trầm mặc, có thể nhanh như vậy tiếp nhận sự thật, chỉ có thể là do thân phận lính đánh thuê của cô
Không có việc gì mà không tiếp thu được, chỉ cần có thể sống
Huyệt thái dương bỗng nhiên đau đớn, những mảnh trí nhớ hỗn loạn xuất hiện trong đầu cô
Thân thể hiện tại của cô cũng gọi là Tuyên Vân Chi
Nữ chính là Tưởng Tiểu Liên, làm thêm ở câu lạc bộ ban đêm, trong một lần vô tình gặp mặt, Nam Cung Vũ đối với Tưởng Tiểu Liên nhất kiến chung tình, không phải Tưởng Tiểu Liên thì không cưới
Chỉ là Nam Cung Vũ là vị hôn phu của Tuyên Vân Chi
Chuyện tình của Nam Cung Vũ và Tưởng Tiểu Liên rất nhanh đã bị Tuyên Vân Chi biết được, nguyên chủ làm sao có thể chấp nhận?
Liền tìm biện pháp để trừng trị Tưởng Tiểu Liên
Nội dung phía sau lại đi theo hướng Mary Sue
Tưởng Tiểu Liên biết mình là người thứ ba, cảm thấy thẹn trong lòng, trộm rời đi ra nước ngoài, lại có quan hệ mờ ám với một vị lão đại hắc bang, Nam Cung Vũ rốt cuộc nổi giận, cho rẳng Tưởng Tiểu Liên rời đi là do Tuyên Vân Chi, đem mũi nhọn chĩa về hướng Tuyên gia, sau đó giả vờ cùng Tuyên Vân Chi kết hôn, rồi lại bày binh bố trận nội ứng ngoại hợp làm cho Tuyên gia phá sản
Cha Tuyên nhảy lầu, mẹ Tuyên tự tử, Tuyên Vân Chi biến mất
Bởi vì Tưởng Tiểu Liên có quan hệ không rõ ràng với vị lão đại hắc bang, bị kẻ thù của lão đại bắt đem ra chợ đêm bán, sau đó lại được Nam Cung Vũ đứng ra cứu đi, hai người sống hạnh phúc đến cuối đời
Mà thân thể của nguyên chủ bị một tên biến thái mua ở chợ đêm, dùng những thủ đoạn cực kì tàn nhẫn mà giết chết
Việc đó, cư nhiên là thủ đoạn do Nam Cung Vũ bày ra
Tuyên Vân Chi vừa vào thân thể của nguyên chủ liền cảm nhận được một cỗ oán khí nồng đậm
"Cho nên ta phải làm gì?"
Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên
"Trong thế giới này tâm nguyện của nguyên chủ là chia rẻ Tưởng Tiểu Liên và Nam Cung Vũ. Còn nhiệm vụ thứ hai của kí chủ là hạ thấp giá trị của Nam Cung Vũ từ con cưng của Trời trở thành một người bình thường"
Chia rẽ Tưởng Tiểu Liên và Nam Cung Vũ?
Việc này, tiểu tam Bạch Liên Hoa kết đôi với tra nam cực đúng lý hợp tình, không biết nguyên chủ cảm thấy chỗ nào không được
Nghĩ như vậy liền không nhịn được cười lên một tiếng
Ngay tại lúc này, Tuyên Vân Chi cảm thấy được có một ánh sáng chói lòa chiếu vào mắt, miếng vải đen trên lồng sắt đã được kéo ra
Trước mắt lúc này là một sân khấu vô cùng xa hoa và to lớn, cô như món hàng đang được trưng bày ở giũa sân khấu cho mọi người vây xem
Xung quanh có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô, có thấp hèn, bỉ ổi, có dâm dê, phóng đãng, dơ bẩn không chịu nổi
Một kí ức xẹt qua trong đầu cô, lúc cô nhập vào thân thể của Tuyên Vân Chi là trước khi nguyên chủ chết một tiếng đồng hồ
Đây là chợ đêm, sau đó, cô sẽ bị một gã bụng phệ mua lại, bị vũ nhục, tra tấn dày vò cho đến chết
Ôi
Cái hệ thống này cũng thật là lợi hại, để cho cô xuyên qua cái thân thể này trước khi chết
Đây không phải là trừng phạt nam chính sao, hay là trừng phạt cô?
"Người trong lồng sắt số 1 ra giá một tỷ."
Âm thanh dễ nghe mang theo chút lo lắng, còn có một chút phẫn nộ bên trong
Nâng mắt nhìn qua, gương mặt anh tuấn, một thân tây trang đen, quần áo được may cắt khéo léo, hai mắt nhìn xuyên qua Tuyên Vân Chi dừng lại trên người bên cạnh cô
Nam Cung Vũ
Mà người bên cạnh Tuyên Vân Chi, mặc áo voan trắng mỏng, cảnh xuân như ẩn như hiện, làm cho người ta cảm thấy thương xót
Không phải Tưởng Tiểu Liên thì là ai?
À, đúng rồi, Tưởng Tiểu Liên cùng vị lão hắc bang kia có quan hệ không rõ ràng, bị đối thủ của hắn để ý tới, cho nên bị lừa bắt đến đây, sau khi Nam Cung Vũ biết được tin tức thì vội vàng chạy tới, đem Tưởng Tiểu Liên trở về, sau đó hai người đó liền quang minh chính đại ở cùng một chỗ
Tuyên Vân Chi cúi đầu suy nghĩ, muốn làm cho thế giới này an bình, chỉ cần Nam Cung Vũ chết đi là được, không phải sao?
Như vậy, Tưởng Tiểu Liên và Nam Cung Vũ không thể ở cùng với nhau
Bỗng nhiên, trước mắt cô xuất hiện mấy chữ hồng hồng to tướng. Giá trị may mắn của Nam Cung Vũ: 99. Giá trị may mắn của kí chủ: 1
Thanh âm cứng nhắc của hệ thống vang lên
"Cảnh báo, cảnh báo, bởi vì giá trị vận may của kí chủ rất thấp, đề nghị không làm những chuyện mạo hiểm." '
Giá trị may mắn là có ý gì?
"Với giá trị may mắn là 99 thì nam chính dù gặp bất cứ chuyện gì cũng có thể gặp dữ hóa lành, một bước lên mây, hắn sẽ là trung tâm của vũ trụ.
Còn với giá trị may mắn là 1, kí chủ có thể mất mạng bất cứ lúc nào"
Tuyên Vân Chi
"..."
ahihi
Ngay lúc cô đang ngay người, lồng sắt của Tưởng Tiểu Liên bên cạnh đã mở ra, Nam Cung vũ một thân tây trang, lưu loát lên sân khấu đem Tưởng Tiểu Liên ôm vào lòng, trong mắt đều là ôn nhu và đau lòng
Khi đi ngang qua Tuyên Vân Chi, ánh mắt của Nam Cũng Vũ lạnh băng, bước chân dừng lại, mở môi thốt ra ba chữ lạnh băng
"Cô đáng chết"
Khi câu nói cất lên, Nam Cung Vũ nghĩ Tuyên Vân Chi sẽ tuyệt vọng, lòng
Lại không nghĩ rằng, cái người phụ nữ này thế mà lại cười nhạo một tiếng
Ngước mắt lên, đôi mắt trong trẻo lạnh như băng
Nam Cung Vũ thoáng ngay người, híp mắt nhìn Tuyên Vân Chi nửa ngày, rồi bước đi
Phía dưới sân khấu vẫn náo nhiệt như cũ, trên sân khấu MC lên tiếng
"Được, chúng ta cùng ra giá cho người thứ hai, vị này từng là đại tiểu thư của Tuyên gia, như mạch nước trong chưa từng bị vấy bẩn, ra giá một trăm vạn"
Âm thanh xung quanh dần hỗn loạn, làm Tuyên Vân Chi đinh tai nhức óc
Chẳng bao lâu, tiếng búa hạ xuống giọng của người MC cất lên
"Ba ngàn vạn, thành giao!"
Một người đàn ông bụng phệ, trên tay đầy vòng vàng và nhẫn vàng, toàn thân toát ra hơi thở của bọn nhà giàu mới nổi
Tầm mắt trên người Tuyên Vân Chi chuyển động, mang theo dục vọng đen tối
Gả đàn ông nâng tay ra hiệu cho hai người vệ sĩ bên cạnh
Lồng sắt mở ra, Tuyên Vân Chi bị hai người vệ sĩ đưa đi
"Triệu tiên sinh, phòng của ngài ở là 1029"
Gả đàn ông bụng phệ ở dưới sân khấu tiếp nhận thẻ phòng từ MC
Gả tiên sinh họ Triệu này có cái đức hạnh gì, cơ bản mọi người trong chợ đêm này đều biết
Liệt thân dưới làm cho thủ đoạn trên giường của hắn cực kì tàn nhẫn, những người phụ nữ bị hắn mua, ít người có thể sống sót
Lộc cộc lộc cộc, đôi giày da đen giẫm lên thảm trải sàn màu đỏ, Tuyên Vân Chi bị đưa vào bên trong
Gã thương nhân bụng phệ đi tuốt đằng trước, hai vệ sĩ dẫn đường, bốn vệ sĩ đi theo sau, Tuyên Vân Chi bị một vệ sĩ áp đi sau cùng
Âm thanh khô khan trong đầu vang lên
"Kí chủ, nhắc nhở cô một tiếng, nếu ở nhiệm vụ thứ nhất cô không thể hoàn thành, sẽ vi phạm khế ước mà bị loại bỏ."
Chủ yếu là thấy Tuyên Vân Chi không có động tĩnh gì nên hệ thống có điểm sốt ruột
Âm thanh của hệ thống cứ vang vang, làm Tuyên Vân Chi đau hết cả đầu
"Nếu ngươi không muốn ta thất bại thì câm miệng lại"
Thân là một lính đánh thuê chuyên nghiệp, có thể chịu đựng một hệ thống không biết là gì ở trong đầu của mình ra lệnh đã là cực hạn của cô rồi
Còn dám khoa tay múa chân với cô, cô không ngại đồng quy vu tận đâu
Oa
Hệ thống trầm mặc không liên tiếng
Trong đầu không còn âm thanh, Tuyên Vân Chi nâng mắt đánh giá xung quanh
Tấm thảm đỏ trên mặt đất dường như hôm nay mới được thay mới, sạch sạch sẽ sẽ, hơn nữa còn là loại thượng hạng, như là hoan nghênh một nhân vật lớn nào đó đến
Lại nâng mắt nhìn, đã sắp đi đến điểm cuối của hành lang, ở cửa phòng 1023, có hai gã vệ sĩ đang đứng bắt tay sau lưng, bên hông của hai gã có cả súng
Khí thế này không thể là vệ sĩ bình thường được, càng giống lính đánh thuê hơn
Trên khuôn mặt tinh xảo tái nhợt câu lên một nụ cười
Tiếp tục đi về phía trước liền tới phòng 1029 rồi, có thể đi vào nhưng không thể đi ra
Cẩn thận suy nghĩ, tựa hồ cũng chỉ có một biện pháp như vậy
Đột nhiên Tuyên Vân Chi động cái thân mình nhỏ xinh của mình, bàn tay dùng sức kéo cánh tay của vệ sĩ rồi đá một cái vào bụng hắn
Oành, gã vệ sĩ té trên mặt đất
Vừa được buông lỏng, Tuyên Vân Chi liền thoát ra bổ thẳng vào người vệ sĩ toàn ở cửa phòng 1023
Bàn tay từ bên hông hắn rút ra cây súng lục
Mà phản ứng của người vệ sĩ kia cũng rất nhanh, thoắt một cái liền đem cô chế trụ lại
Tuyên Vân Chi dùng sức, cắn răng hung hăn mà phá cửa, vọt vào phòng
Ánh sáng trong phòng chói lóa đâm vào mắt cô
Đôi chân trắng noãn đặt trên bàn, bàn tay nâng súng không lệch chút nào nhắm thẳng vào đầu của người ngồi ghế chủ tọa
Động tác lưu loát liền một mạch
Giống như đã làm rất nhiều lần
"Tất cả không được động đậy."
Âm thanh dễ nghe chậm rãi vang lên
Tiếng nói làm cho tất cả mọi người đều ngưng trọng đứng lên
Khóe môi tái nhợt tùy ý câu lên, sự buồn bực trong ánh mắt không ngừng tăng lên
Cơ thể này quá yếu, bất quá còn có thể làm được việc này
Đánh rắn dập đầu, muốn bắt giặc thì bắt vua trước
Nghĩ như vậy, tầm mắt đảo qua tất cả những người ở đây, bọn họ ai cũng hoảng sợ, bối rối
Một đám vệ sĩ đều há hốc mồm nhìn cô
"Ha ha"
Tiếng cười đầy tà tính mị lực trong miệng của người đàn ông truyền đến
Hoàn toàn không có một chút sợ hãi, ngược lại lại nghe được sự nghiền ngẫm bên trong
Ngay lúc cô nhìn đến người đàn ông đó, Tuyên Vân Chi thiếu chút nữa nhịn không được mà huýt sáo một tiếng
Nên hình dung thế nào đây?
Cô đã từng gặp qua không biết bao nhiêu người có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, mà cái người này lại có thể làm cho cô kinh diễm đến vậy
Một thân tây trang màu bạc bao lấy thân hình hoàn mỹ, gương mặt tinh xảo, đôi mắt xếch nâng lên như đang nghiền ngẫm, đôi môi đỏ thắm câu lên một nụ cười nhạt nhẽo, vô cùng đẹp cũng vô cùng nguy hiểm
Bề ngoài đủ để mê hoặc bất cứ người nào, lúc nhìn vào ánh mắt hắn, bàn tay đang cầm súng của Tuyên Vân Chi cứng đờ
Ánh mắt hờ hững khát máu, âm u vô tận
Giống như một con mãnh thú, có vẻ như đang chơi đùa, cũng có lẽ là vì đi săn, hoàn hảo giấu mình dưới vẻ đẹp tinh xảo này
"Đương gia!"
"Tư đương gia!"
"Dừng tay!"
Âm thanh từ xung quanh vọng tới
Tuyên Vân Chi cắn chặt răng cố gắng xem người đàn ông này là ai
Lúc này trong đầu hiện lên một suy nghĩ, được gọi là Tư đương gia, có quan hệ với cái đen này
Một cái tên dần dần xuất hiện trong đầu, Tư Vân Tà
Đây là nhân vật phản diện lớn nhất trong chuyện, là gia chủ đương nhiệm của Tư gia, hắn chính là trùm cuối
Tựa hồ lần này Tưởng Tiểu Liên là bị Tư Vân Tà hạ thủ
Nhưng mà hắn không phải xuất hiện cuối cùng sao?
Như thế nào mà đã xuất hiện ở đây rồi?
Nếu như không phải Tư Vân Tà, Tuyên Vân Chi sẽ mặc kệ
Nhưng mà lại là hắn
Ông nội này mới là nghịch thiên đi
Một con dã thú che giấu chính mình một cách hoàn hảo
Trong lòng không nhịn được im lặng, người đàn ông như thế mà lại thua dưới tay Nam Cung Vũ
Chậc, đáng tiếc
Đại khái Nam Cung Vũ thắng là do cái giá trị vận may nghịch thiên 99 kia đi
Suy nghĩ nửa ngày, Tuyên Vân Chi biết được tại sao Nam Cung Vũ thắng Tư Vân Tà rồi
Bọn thuộc hạ khẩn trương, vị Tư đương gia này có vẻ nhàn nhã, không hề có cảm giác súng đang chỉa về mình
Tuyên Vân Chi cùng hắn đối mặt
Ánh mắt của hắn sâu thẳm, như nhìn thấu được cô đang nghĩ gì
Nhíu mày, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên một nụ cười tươi
"Tư đương gia, tôi cũng chỉ là bất đắc dĩ muốn bảo vệ mạng của mình mà thôi"
Tư Vân Tà nhìn người phụ nữ không biết trời cao đất dày này, ánh mắt nghiền ngẫm
"Cô biết tôi?"
Trong khi nói Tư Vân Tà thay đổi tư thế nhưng ánh mắt vẫn như cũ nhìn vào cô
"Danh tiếng của Tư đương gia hiển hách không ai không biết"
Thấy Tư Vân Tà không nói gì, Tuyên Vân Chi quyết định tốc chiến tốc thắng
"Tư đương gia muốn sống, tôi cũng muốn sống. Phiền đương gia chuẩn bị cho tôi một chiếc xe để tôi rời khỏi chỗ này"
Sau một lúc bị nhan sắc mê hoặc, Tuyên Vân Chi nói ra điều kiện của mình
Sau đó liền thấy Tư Vân Tà vuốt cằm, vậy mà chấp nhận điều kiện của cô
"Đi chuẩn bị"
Vệ sĩ liếc nhìn Tuyên Vân Chi, rồi xoay người đi chuẩn bị
Lúc này, âm thanh ngoài cửa truyền đến
"Cho tao vào! Đáng chết, cái ả tiện nhân tao bỏ ba ngàn vạn để mua, bất luận thế nào cũng phải đem đi!"
Chính là âm thanh của gã đàn ông bụng phệ
Bởi vì cửa đang mở nên trong phòng ai cũng nghe rõ ràng
Ánh mắt Tuyên Vân Chi trầm xuống, thiếu chút nữa quên mất cái gã kia
Tuyên Vân Chi nhìn bộ dáng của anh, anh ta thật lòng cảm thấy như vậy?
Cô không đáng giá ba ngàn vạn?
Sau đó Tư Vân Tà liền thấy ánh mắt cô thay đổi, mang theo chút mị hoặc
Chân cô vốn dĩ đang đặt trên bàn, cô liền quỳ một gối xuống, cúi người về hướng Tư Vân Tà, súng vẫn như cũ đặt trên đầu anh, một tay khác nắm lấy cà vạt
Nhẹ nhàng kéo Tư Vân Tà lại gần cô, sau đó liếm khóe môi tái nhợt, ánh mắt mị hoặc nhưng sâu bên trong là sự ủy khuất
"Chủ nhân"
Âm thanh nhẹ nhàng mềm mại
Ngay lúc cô cất lời, cả người Tư Vân Tà cứng đờ
Ánh mắt nghiền ngẫm dần dần tối lại
Tầm mắt Tuyên Vân Chi như có như không liếc xuống thân dưới của anh, xẹt qua một tia vui sướng
Ha, cô không đáng giá ba ngàn vạn?
Anh ta mới không đáng
Xong xuôi, Tuyên Vân Chi bày ra vẻ vô tội khôi phục lại bộ dáng cũ
Hời hợt quay đầu, ngay lúc nhìn thấy tên bụng phệ, bàn tay cầm súng nhắm ngay ngực của tên kia
Bang bang bang, tiếng vang cực lớn, những người bên cạnh hoảng sợ hét chói tai, tên bụng phệ ngã xuống đất run rẩy, máu chảy đầm đìa
Tuyên Vân Chi thổi thổi đầu súng, lại đặt lại ngay đầu Tư Vân Tà
Tư Vân Tà nhìn thấy ánh mắt của cô càng âm u
Nhìn người phụ nữ này, nhìn thì là một con nhóc da thịt nhẫn nhụi chưa trải sự đời
Nhưng ánh mắt lại đầy sự gan góc
Giết người mặt không đổi sắc.. thú vị
Vệ sĩ vội vàng chạy vào, xác nhận Tư đương gia không sao, lại nhìn đến thi thể đang nằm trên mặt đất, nhẹ nhàng thở ra, nói
"Đương gia, đã chuẩn bị xong"
Tư Vân Tà đứng dậy, chậm rãi sửa sang lại quần áo, Tuyên Vân Chi từ trên bàn nhảy xuống, dưới thân truyền đến cảm giác mát mẻ, cúi đầu nhìn thoáng qua chính mình, trầm mặc
Trách không được mát mẻ như vậy
Thì ra là do cô chỉ có hai mảnh vải bao lấy chỗ tư mật, chỗ khác, một mảnh vải đều không có, bại lộ ra ngoài không khí
Khóe mắt nâng lên
Ngón tay chỉ vào người vệ sĩ
"Cởi quần áo của ngươi ra, đưa đây"
Vệ sĩ
"..."
Đầu năm nay, quần áo cũng bị cướp trắng trợn như vậy sao
Lúc Tuyên Vân Chi đi ra cửa, trên người mặc một cái áo khoác tây trang cực kì không hợp, bước chậm hơn Tư Vân Tà nửa bước, cùng anh đứng cùng một chỗ, bên hông là một cây súng
Mấy người vệ sĩ hết thảy cô đều không cho phép bước ra ngoài nửa bước
Giày da giẫm lên thảm trài sàn màu đỏ không phát ra âm thanh
Hai người một trước một sau chậm rãi đi về phía trước, con đường này rất dài, ít nhất đối với cô là vậy
"Cô tên gì?"
Âm thanh dễ nghe vang lên, hai tay anh đút vào túi quần, từng bước đi về phía trước
Chỉ cần anh muốn thì có đào đất ba thước lên cũng tìm được.
"Tuyên Vân Chi."
Lời của cô rơi xuống, chợt nghe Tư Vân Tà cười nhẹ,
"Là một cái tên không tệ. Xem ra, cô đã chuẩn bị sẵn sàng."
"Chuẩn bị cái gì?"
"Tư Vân Tà tôi hai mươi sáu năm nay, còn chưa có người nào cầm súng chỉa vào người tôi còn có thể bình yên vô sự đứng đây. Cho nên, đừng để thua trong tay tôi, bằng không thì, cô sẽ sống không được tử tế đâu"
Bước chân Tuyên Vân Chi thoáng dừng lại, nội tâm yên lặng suy nghĩ, nếu như hiện tại cô giết anh ta, khả năng có thể thoát đi là bao nhiêu
Tha cho anh, tương đương với thả hổ về rừng.
Không khí yên tĩnh dọa người, vừa lúc đó, phía trước đột nhiên có người thất tha thất thểu bước tới
Âm thanh nhẹ nhàng cất lên
"Nam Cung Vũ anh ở đâu?"
Âm thanh suy yếu mang theo chút bất an.
Lúc cô đến gần, bắt gặp bộ dáng của cô ta, Tuyên Vân Chi nhướn mày.
Tưởng Tiểu Liên
Không nghĩ tới lại đụng phải cô ta ở đây.
Thời điểm Tưởng Tiểu Liên nhìn thấy người trước mặt, trong mắt không thể ức chế loé lên một tia kinh diễm
Trên cái thế giới này còn có thể có người đẹp như vậy ư?
Tư Vân Tà nâng mắt, môi mỏng mở ra
"Cản đường."
Âm thanh dễ nghe, không có một chút thân sĩ.
Tưởng Tiểu Liên phục hồi lại tinh thần, hai gò má đỏ bừng, bối rối nghiêng người trốn đi
"Thật, thật ngại quá"
Chẳng qua nghiêng người đi thôi, nhưng bị nhốt trong lồng sắt quá lâu, nên thân thể cực kì yếu
Lảo đảo một cái liền trượt chân ngã xuống.
Kinh hô một tiếng, thân thể không thể khống chế ngã xuống đất
Tuyên Vân Chi đứng bênh cạnh Tư Vân Tà, nên dễ dàng bắt được ánh mắt không kiên nhẫn của anh.
Hai tay thờ ơ cắm ở trong túi quần
Bạch một tiếng, Tưởng Tiểu Liên té ngã ở phía trước.
Kêu đau một tiếng
Nam Cung Vũ đúng lúc từ lầu hai đi xuống, thấy Tưởng Tiểu Liên chật vật ngã xuống.
"Tiểu Liên!"
Một tiếng kêu đau lòng, vội vàng đi tới ngồi xổm xuống đem Tưởng Tiểu Liên ôm vào trong lòng.
Trên dưới xem xét một phen, lông mày nhẹ nhàng nhăn lại
"Tiểu Liên, không sao chứ?"
Tưởng Tiểu Liên sắc mặt đỏ bừng, có chút xấu hổ, cũng có chút mất mặt.
Lúc nãy, cô không phải cố ý té ngã, nhưng nếu người đàn ông kia ra tay, liền có thể giúp cô.
Nghĩ đến điểm này, đáy mắt cô ta có chút ủy khuất.
Cô ta nhịn không được ngẩng đầu nhìn, cũng chính lúc này thấy được Tuyên Vân Chi đứng sau Tư Vân Tà
Thân hình co rúm lại, hai con ngươi lập tức đỏ bừng.. Nỗi sợ bắt đầu ập đến
Nam Cung Vũ nghi ngờ, nhìn theo ánh mắt của Tưởng Tiểu Liên cũng nhìn thấy Tuyên Vân Chi
Sắc mặt của anh ta lập tức lộ ra vẻ phiền toái.
"Cô như thế nào lại ở đây?"
Lúc này, cô ta phải bị gã đàn ông kia hành hạ đến chết mới đúng, sao lại ở đây
Vốn dĩ anh ta định cùng Tưởng Tiểu Liên rời đi, nhưng lúc ngồi lên xe, nghĩ đến nụ cười của Tuyên Vân Chi, anh ta liền muốn tận mắt nhìn thấy bộ dáng của cô khi chết
Vì vậy nhịn không được mà vòng trở lại, không nghĩ tới cô lại vẫn hoàn hảo đứng ở chỗ này.
Đỡ Tưởng Tiểu Liên dạy, cũng nhìn thấy Tư Vân Tà
Nam Cung Vũ không phải kẻ ngu, thấy khí chất của người này cũng phát giác được vài phần, người này không dễ chọc.
Anh ta đỡ Tưởng Tiểu Liên, đang muốn nói cái gì, liền nghe thấy giọng nói không kiên nhẫn của Tư Vân Tà
Hai chữ rơi xuống, lập tức làm cho Nam Cung Vũ cứng đờ.
Tuyên Vân Chi thấy bộ dáng kinh ngạc của Nam Cung Vũ, không nhịn được cười ra tiếng.
Ác ý đối với Tư Vân Tà thoáng cái mất sạch sẽ.
Thằng nhãi này giữ lại được nha..
Giá trị may mắn của cô bây giờ quá thấp căn bản không đấu lại nam chính.
Nhưng nhân vật này lại khác.
Anh sinh ra chính là để khắc chế nam chính.
Bỗng nhiên, trước mắt Tuyên Vân Chi xuất hiện một chuỗi chữ màu đỏ, giá trị may mắn của Nam Cung Vũ 97, giá trị may mắn của kí chủ 1.
Ách.. ừm?
Giá trị may mắn của Nam Cung Vũ giảm xuống?
Vì cái gì?
Bởi vì Tư Vân Tà vừa nói với Nam Cung Vũ một câu cút ngay liền bay mất hai giá trị may mắn!
Trong đầu leng keng một tiếng, âm thanh trước sau như một của hệ thống đột nhiên vang lên
"Nhân vật phản diện tồn tại là để khắc chế nam chính. Bởi vì sự khắc chế đó của nhân vật phản diện quá mạnh mẽ, cho nên bình thường sẽ để cho nhân vật phản diện xuất hiện cuối cùng, nếu mà xuất hiện quá sớm, nhân vật chính căn bản không cách nào chống lại."
Cho nên, cô có thể nghĩ ra biện pháp bảo Tư Vân Tà giúp cô ngăn cản Nam Cung Vũ?
Cái này.. là cái quái gì, anh ta làm sao có thể nghe cô?
Còn nữa, Tư Vân Tà này luôn nghĩ trăm phương ngàn kế đưa cô vào chỗ chết.
Không bị anh ta giết thì thôi, còn muốn lấy anh ta ra lợi dụng?
Tiếp theo lại nghe âm thanh lạnh băng của hệ thống
"Bởi vì thương hại kí chủ vừa qua cửa tử tôi cho kí chủ một nhắc nhở, một xíu nữa, sẽ có một tàu bắn tỉa đến giết nhân vật phản diện, kí chủ có thể coi như là một cơ hội."
Hệ thống nói xong lời này, liền hoàn toàn yên tĩnh.
Theo như cốt truyện, Tư Vân Tà trúng đạn, cách tim hai li
Viên đạn không cách nào lấy ra được, gần trái tim của anh luôn có viên đạn kia.
Đây là nhược điểm chí mạng của Tư Vân Tà, cuối cùng bị Nam Cung Vũ lợi dụng giết chết.
Nam Cung Vũ nắm lấy tay Tưởng Tiểu Liên, ánh mắt hung hăng rơi trên người Tuyên Vân Chi.
Tư Vân Tà giống như không phát hiện ra, bước về phía trước.
Nếu đến lúc này mà Tuyên Vân Chi vẫn không rõ Tư Vân Tà có ý để cô đi, kinh nghiệm làm sát thủ nhiều năm của cô coi như bỏ.
Anh cúi đầu nhìn người con gái trong ngực, lúm đồng tiền vừa rồi câu dẫn biết bao cô gái lúc này suy yếu biến mất
Cô vừa cứu anh?
Việc này làm Tư Vân Tà hoảng hốt
Tuyên Vân Chi cắn răng, cô cảm giác được bả vai truyền đến một cơn đau kịch liệt
Ánh mắt bình tình nhìn anh
"Tư Vân Tà tôi vừa cứu anh một mạng, chuyện uy hiếp anh có thể coi như huề không?"
Phía sau vệ sĩ hung hăng chạy đến
"Tư đương gia!"
"Đương gia!"
Đem hai người bảo vệ bên trong
Tuyên Vân Chi định nghe câu trả lời của anh, nhưng thân thể này quá yếu vừa nói xong đã đau đến ngất đi
Tư Vân Tà nhìn người con gái đang hôn mê trong lòng, dùng sức ôm chặt cô, sự hung bạo trong mắt như tràn ra, gương mặt không biểu tình ra lệnh
"Đi bệnh viện"
Tầng cao nhất của một bệnh viện cao cấp
Im lặng, không khí khẩn trương bao trùm
Viện trưởng bệnh viện cùng các nhà lãnh đạo cùng xuất hiện, nơm nớp lo sợ đứng một bên
Phòng chờ ở đây lớn như vậy, lại bị một đám người áo đen trấn giữ
Tư Vân Tà một thân tây trang bạc còn dính máu, hai tay để trong túi, dáng người thẳng tắp đứng ngoài cửa nhìn vào người con gái đang nằm trên bàn phẫu thuật
Gương mặt tà mị điểm thêm chút máu càng thêm vẻ mị hoặc, sắc xảo, đôi mắt đen u ám không biết đang nghĩ gì
Đường Nhất cung kính đến bên người Tư Vân Tà, cúi đầu chờ phân phó
Có thể thấy tâm tình đương gia rất kém
Cả tầng im ắng, như sợ chọc giận vị Phật gia này
Tích tắc tích tắc, qua thật lâu, mới nghe thấy âm thanh
"Là ai làm?"
Âm thanh có chút âm lãnh
Đường Nhất rùng mình một cái
"Người của Lãnh gia, Lãnh Băng Hàn"
Nghe xong, khóe miệng Tư Vân Tà kéo lên
"Lãnh gia"
Hai chữ cất lên mang theo ý cười
Lúc này Tuyên Vân Chi tỉnh lại, ánh mặt trời đâm vào mắt làm cô phải nâng tay lên che đi, động đến bả vai