7,063 ❤︎ Bài viết: 2217 Tìm chủ đề
Mang Theo Thương Trường Xuyên Văn Niên Đại

Tác giả: Nhuyễn Ngữ

Thể loại: Dam mỹ - xuyên không

Editor: GiangNgan

Chương 314:

Lục Cảnh Đường bọn họ thay xong quần áo lái xe đi đến tiệm cơm, trong phòng riêng đã đến thật nhiều bạn học.

Tần Nam mấy nữ sinh ngồi cùng một chỗ, nhìn thấy hai người đi vào, còn mặc quần áo giống nhau, nhịn không được chế giễu nói:

- Ai nha, hai nhân vật chính soái khí nhất lớp học của chúng ta đã đến. Để chúng ta nhiệt liệt hoan nghênh!

Lục Cảnh Đường cũng không cảm thấy có gì xấu hổ hay ngượng ngùng, bởi vì quan hệ giữa hắn cùng Phương Mặc đã không còn là bí mật.

Hơn nữa lần này người đến tham dự đều là bạn thân thiết, cho nên hắn cũng không cảm thấy thẹn thùng, nhìn một vòng hỏi:

- Còn thiếu ai chưa đến vậy?

Trương Gia Ích rót rượu, cười nói:

- Còn thiếu Tứ Oa. Hẳn cũng sắp đến rồi, năm nay hắn cũng được điều tới J thị. Biết chúng ta tụ họp, hai ngày trước còn gọi điện cho tôi xác định thời gian địa điểm đâu.

Phương Mặc đã gọi xong thức ăn, mọi người đến đủ là có thể trực tiếp đưa lên bàn ăn.

Lục Cảnh Đường ghé bên tai hắn nói:

- Em đi nhà bếp một chuyến, muốn ăn cá nướng, không biết có hay không.

Tiệm cơm này do Phương Mặc mở ra, hắn cũng thỉnh thoảng đến đây ăn cơm. Người trong này hầu như đều nhận thức hắn, biết Đường Đường là ông chủ nhỏ.

Cho nên lúc Đường Đường muốn đi nhà bếp nhìn xem, Phương Mặc cũng không ngăn cản.

Mấy đầu bếp nhìn thấy Lục Cảnh Đường đi vào, đều cười hỏi:

- Hôm nay ông chủ muốn ăn cái gì?

Bình thường Phương Mặc cùng Lục Cảnh Đường đối đãi nhân viên luôn rất hòa ái, nhất là Lục Cảnh Đường, mặc kệ khi nào đều cười nói chuyện.

Dần dà, người trong tiệm càng thân cận với hắn.

Lục Cảnh Đường chuyển một vòng, cười nói:

- Lý sư phụ, tôi nghĩ ăn cá nướng tỏi. Ngài xem có thể làm được hay không nha?

Đầu bếp bị điểm danh cũng cười đứng ra:

- Có thể làm, Phương ông chủ không phải đã gọi nhiều đồ ăn sao. Sao tiểu ông chủ còn muốn ăn thêm cá nướng tỏi.

Vị đầu bếp này được Phương Mặc mời từ bên phía nam đến đây làm việc, đừng thấy hiện tại là đầu bếp tiệm cơm của Phương Mặc, trước kia làm việc ở phía nam, chỉ có thể làm phụ bếp cắt rau cho người khác.

Dù sao trong tiệm cơm quốc doanh, bình thường đều là đại đầu bếp nấu cơm. Người có tài nghệ tổ truyền trong nhà như hắn, đại đầu bếp căn bản sẽ không cho bọn họ có cơ hội đứng ra làm món ăn chính.

Không thể mở tiệm cơm tư doanh, tìm công tác lại chỉ có thể luôn cắt rau cắt thịt. Thậm chí thỉnh thoảng còn bị mắng, Lý đại đầu bếp nếu không phải vì tiền lương thì sớm từ chức.

Cũng là cơ duyên trùng hợp, đối tác của Phương Mặc giới thiệu Lý đầu bếp cho hắn.

Sau khi đến J thị, Lý đầu bếp chẳng những có thể tự mình đứng bếp, Phương Mặc còn cho hắn cơ hội tự chủ sáng tạo.

Đãi ngộ tăng cao, ông chủ còn tôn trọng hắn, càng làm cho hắn cảm thấy thật vinh hạnh.

Hiện tại ông chủ nhỏ thường xuyên đi qua, điểm danh muốn hắn tự làm đồ ăn. Cho dù có bận rộn, hắn cũng tranh thủ thời gian làm một ít chuyên môn, thỏa mãn yêu cầu của ông chủ nhỏ.

Lục Cảnh Đường cười híp mắt nói:

- Mỗi lần đi bên này đều thích ăn cá nướng tỏi của Lý sư phụ làm, không có món này đều cảm giác thiếu cái gì đó.

Lý đầu bếp cười cười:

- Vậy cậu chờ một chút, một hồi làm xong cho cậu.

Lục Cảnh Đường lại chuyển quanh trong bếp một vòng mới quay lại phòng ăn, nhìn thấy tứ oa, hắn cười vẫy tay:

- Tứ Oa, cậu đến lúc nào?

Tứ oa cười cười còn chưa lên tiếng, Đại Tráng liền nói:

- Cậu đi không bao lâu thì hắn đã tới.

Lục Cảnh Đường cười ngồi xuống ghế, thật tự nhiên vươn cánh tay để Phương Mặc giúp hắn vén lên tay áo.

Tứ oa nhìn thấy một màn này, ánh mắt thầm tối xuống.

Từ khi biết Phương Mặc ở cùng một chỗ với Đường Đường, hắn khổ sở thật lâu. Có lẽ ở khi đó hắn mới biết được, cảm tình của mình với Đường Đường còn có ý nghĩa khác.

Nhưng hiện tại nhìn thấy Phương Mặc thật kiên nhẫn giúp Lục Cảnh Đường dùng khăn lau mặt lau tay, xăn tay áo, hắn cười khổ một tiếng, chẳng thể trách Đường Đường chấp nhận ở chung một chỗ với người này.

Nếu đổi lại là chính mình, cho dù thích Đường Đường nhưng muốn mình suốt mấy chục năm chiếu cố một người như vậy, mình cũng làm không được.

Thậm chí trong lòng hắn còn thầm mừng, mừng Đường Đường tuyển chọn Phương Mặc. Bằng không đứa nhỏ được yêu chiều từ nhỏ đến lớn, ở với người khác cần chịu ủy khuất thì làm sao bây giờ.

Lục Cảnh Đường cũng không biết tứ oa thích mình, tứ oa cũng không cùng bất luận kẻ nào nói cảm tình của mình với Đường Đường.

Trương Gia Ích đụng nhẹ tứ oa:

- Có thể uống rượu sao? Hôm nay còn quay về bộ đội?

Tứ oa cười lắc đầu:

- Uống không được, buổi tối còn cần quay về, dùng trà thay rượu.

Lục Cảnh Đường quơ đồ uống trong tay ném cho hắn một bình:

- Uống không được thì uống cái này đi. Tần Nam các cô uống cái gì?

Tần Nam nhìn chén rượu của Triệu Hải Yến, khóe môi co quắp nói:

- Chúng tôi có thể uống chút bia, rượu đế thì không được.

Lục Cảnh Đường nhìn cô bé ngồi bên cạnh Triệu Hải Yến, hiện tại đã trở nên tự nhiên hào phóng.

Nghĩ lúc đó mọi người đều hoài nghi em gái của nàng không sống được, Triệu Hải Yến tìm bọn họ dùng cỏ khô đổi sữa bột, đem em gái nuôi lớn.

Còn nuôi được tốt như vậy, nghe nói hiện tại đã đi học trong J thị.

Nhóm bạn thân này đại đa số đã quyết định đợi sau khi tốt nghiệp đại học đều lưu lại J thị, cũng có một số người quyết định đi phía nam lăn lộn một chút.

Mặc kệ là ở đâu, kết cục của mọi người đều tốt lắm.

Ăn uống được một nửa, Vương Tuyết Mai nhớ tới người mình gặp được vào lúc nghỉ hè năm nay, nhịn không được hỏi:

- Đường Đường, cậu còn nhớ được Kim Bảo không?

Lục Cảnh Đường gật gật đầu, hắn đương nhiên còn nhớ người này, đây là người đầu tiên bị hắn đánh lúc đi tới thế giới này. Cũng không thể nói là đánh, chỉ nắm tóc! Dù sao đi nữa mình thắng là được.

Vương Tuyết Mai tiếp tục nói:

- Năm nay nghỉ hè lúc về nhà, gặp được hắn. Cũng không thể nói là gặp được, là hắn tìm chị của hắn đòi tiền. Chị của hắn không cho đủ, hắn hổn hển ở trên đường lớn mắng người, vừa lúc bị tôi gặp được.

Vương Đại Tráng xuy một tiếng:

- Hắn không tiến cục công an thật sự là ngoài ý muốn, nghe nói bà nội hắn quét dọn nhà vệ sinh trong thôn, không vài năm người đã qua đời. Cha của hắn vì muốn lưu lại bộ đội, cũng liều mạng tiếp nhận chức vụ. Nhưng trong nhà có đứa con trai như vậy, cố gắng bao nhiêu chỉ là uổng công.

Lục Cảnh Đường bĩu môi, không đi theo cùng nhau nghị luận về Kim Bảo. Tính cách lúc còn nhỏ đã quyết định hắn lớn lên sẽ biến thành dạng người như thế nào.

Chẳng thể trách người khác, nếu cha mẹ của hắn biết cách giáo dục, người cũng sẽ không biến thành như bây igờ, cho dù bà nội Kim Bảo có ủng ái cháu trai, cha của hắn cũng có thể kịp thời sửa chữa lại.

Cho dù không sửa đúng, thỉnh thoảng áp chế một chút tính tình của hắn, nói không chuẩn Kim Bảo còn nên người được một chút.

Phương Mặc thấy Đường Đường không nói chuyện, tưởng hắn nghĩ chuyện không vui trước kia, mới cầm tay hắn định an ủi.

Ai ngờ Đường Đường mở to hai mắt nói:

- Cá nướng của em còn chưa ăn được vài miếng đâu, nhưng bụng của em đã ăn không nổi nữa rồi. Một hồi chúng ta đóng gói mang về nhà ăn đi.

Phương Mặc đầy mặt yêu chiều nhìn hắn cười nhẹ một tiếng:

- Được, hẳn là Lý sư phụ cũng lưu vài con. Anh đã nói với hắn, làm nhiều một chút. Có thể đóng gói cho em mang về ăn.

Lục Cảnh Đường gật đầu, nếu không phải chỗ này còn có nhiều người ngoài, hắn đã ôm Phương Mặc hôn vài cái.
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back