Bạn được alittlekatherine mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
6,543 ❤︎ Bài viết: 887 Tìm chủ đề
Mang Theo Thương Trường Xuyên Văn Niên Đại

Tác giả: Nhuyễn Ngữ

Thể loại: Dam mỹ - xuyên không

Editor: GiangNgan

Chương 283:

Lúc hai anh em về tới nhà, Phương Mặc bọn họ cũng đã có mặt trong nhà.

Nhìn thấy hai người, Phương Mặc vội vàng đi ra hỏi:

- Đi đâu vậy, sao nhiều mồ hôi như thế.

Lục Cảnh Đường dừng xe, cười híp mắt:

- Tụi em đi chỗ đập nước bắt cá.

Ai biết vừa dứt lời, Phương Mặc khẩn trương lôi kéo hắn kiểm tra từ đầu tới chân một lần. Nhìn thấy dưới đầu gối của hắn có vết bầm, nhíu mày hỏi:

- Bị đụng chỗ nào, có đau hay không?

Lục Cảnh Đường nhìn đầu gối, nhíu mày nghĩ hồi lâu cũng không biết mình không cẩn thận va chạm lúc nào, hắn kéo tay Phương Mặc làm nũng:

- Ai nha, em không đau. Anh đừng lo lắng, em đều không cảm giác.

Nói xong mở to mắt nhìn đại ca đang cầm dép lê truy theo đánh tứ ca.

Lục Cảnh Cường vừa chạy vừa cầu xin tha thứ:

- Mẹ ơi, Đường Đường em muốn hại chết anh sao. Nhanh giải thích với đại ca, chúng ta không có đi đập nước! Chỉ đi chỗ sông nhỏ mà thôi.

Lục Cảnh Đường cũng thật sự sợ đại ca đánh tứ ca, vội vàng đi qua ngăn cản:

- Đại ca, tứ ca nói thật sự. Bên cạnh đập nước có một con sông nhỏ, tụi em đi chỗ đó chơi, không có đi đập nước.

Lục Cảnh Hoa híp mắt hỏi:

- Thật sự?

Lục Cảnh Cường liên tục gật đầu:

- Thật sự, đại ca sao có thể không tin em!

Lục Cảnh Hoa hừ một tiếng:

- Vậy em làm ra chuyện gì khiến cho anh yên tâm được không?

Lục Cảnh Đường vội vàng nói:

- Đại ca, em đi tắm thay quần áo trước, để cho có việc thương lượng với các anh.

Nói xong lôi kéo Phương Mặc đang mặt đen đi vào phòng ngủ.

Hai người vào phòng khóa cửa lại, hắn ôm cổ Phương Mặc hôn vài cái, làm nũng nói:

- Dương Dương đừng tức giận nha, anh luôn nhíu mày sẽ nhanh già.

Phương Mặc nhìn hắn một lúc, đưa tay muốn cởi quần áo của hắn.

Lục Cảnh Đường sợ hãi nói:

- Dương Dương không được, đại ca bọn họ còn ở. Buổi tối mới thu thập em được không?

Phương Mặc giận mà cười, gõ nhẹ trán hắn trầm giọng nói:

- Nghĩ gì đâu, anh chỉ muốn kiểm tra xem em còn bị thương chỗ nào khác hay không.

Lục Cảnh Đường nghe vậy nhất thời cảm thấy xấu hổ.. Thầm nghĩ sao mình có thể nghĩ Dương Dương như vậy đâu!

Hắn đỏ mặt, chột dạ mười phần phối hợp, nhanh nhẹn cởi sạch quần áo trên người mình, chỉ lưu lại quần lót.

Ánh mắt Phương Mặc quét một vòng trên người hắn, thấy ngoại trừ đầu gối có chút bầm tím không còn vết thương nào khác, liền thở nhẹ một hơi.

Hắn đem người ôm chặt trong lòng:

- Em muốn hù chết anh sao, em có biết anh nghe nói em đi đập nước chơi, trái tim anh đều muốn nhảy ra ngoài.

Lục Cảnh Đường ôm hắn nói:

- Ai nha, em chỉ lỡ miệng thôi. Nhưng bên kia xác thực có đập nước, nhưng em sợ hãi như vậy, sao dám đi đập nước chơi chứ. Anh đừng lo lắng, em sẽ không làm ra chuyện gì nguy hiểm. Em còn cần cùng Dương Dương trải qua cả đời đâu, mới sẽ không để chính mình lâm vào nguy hiểm.

Phương Mặc không đường chọn lựa thở dài, hắn biết Đường Đường sẽ không làm loạn. Nhưng vừa nghĩ hắn đi theo tứ ca ra ngoài, khó tránh liền lo lắng lên.

Ai bảo tứ ca luôn làm một ít chuyện không đáng tin cậy đâu.

Lục Cảnh Đường ôm mặt hắn hôn nhẹ:

- Ngô a, đừng tức giận nữa. Em đi tắm trước, có việc cần nói với các anh.

Phương Mặc gật gật đầu, thấy người đã vào phòng tắm, hắn đi mở tủ lấy ra bộ quần áo sạch, lại tìm dầu xoa vết bầm tím.

Lục Cảnh Đường tắm thật nhanh liền đi ra, đưa khăn cho Phương Mặc:

- Dương Dương giúp em lau tóc, hôm nay em đạp xe khá lâu nên toàn thân đều mỏi nhừ.

Phương Mặc trừng mắt liếc hắn, vẫn cầm khăn lau cho hắn. Lau khô xong, còn dùng dầu xoa bóp vết bầm tím kia.

- Tê!

Lục Cảnh Đường thoáng rụt chân lại.

Phương Mặc khẩn trương hỏi:

- Xảy ra chuyện gì? Rất đau sao, không phải bị tổn thương tới xương rồi chứ.

Lục Cảnh Đường đỏ mặt lắc đầu:

- Không phải! Có chút lạnh lại có chút ngứa..

- Em thật là!

Phương Mặc giảm nhẹ động tác.

Lục Cảnh Đường cười híp mắt:

- Dương Dương sao lại tốt như vậy đâu. Dương Dương còn yêu em như vậy..

Phương Mặc thoa dầu xong, cười cười:

- Đói hay không? Có muốn ăn gì không.

Lục Cảnh Đường làm nũng nói:

- Không đói, nhưng khát nước, muốn uống trà sữa.

Phương Mặc đặt hắn ngồi lên đùi mình, hôn trán hắn hỏi:

- Đúng rồi, em nói có việc muốn thương lượng, là chuyện gì vậy?

Lục Cảnh Đường vỗ nhẹ trán hắn:

- Anh không hỏi em cũng đã quên, đi, chúng ta ra phòng khách.

Phương Mặc cười cười.

Lục Cảnh Hoa thấy em trai đi ra, cười hỏi:

- Đường Đường muốn nói gì với tụi anh vậy.

Lục Cảnh Đường ngồi xuống sô pha, đem chuyện hôm nay gặp được hai nhi đồng thuật lại một lần.

- Hiện tại còn chưa mua xong cửa hàng, trong thời gian ngắn cũng chưa thể dựng lên thương trường. Chúng ta còn có thể dùng biện pháp nào giúp đỡ được bọn họ hay không?

Lục Cảnh Hoa nghe xong, trong lòng thật bội phục vị chiến hữu chưa từng gặp mặt kia. Nếu người này luôn nghĩ tới ích lợi, lúc giải ngũ thì cũng đã yêu cầu bộ đội cấp an bài một phần công tác cho hắn.

Nhưng nghe Đường Đường nói, người kia hẳn không làm như vậy.

Hắn suy nghĩ nói:

- Ngày mai chúng ta cùng đi xem bọn họ đi.

Lục Cảnh Đường gật đầu:

- Em cũng nghĩ như vậy, hơn nữa đại ca cũng từng là quân nhân. Anh cùng đi sẽ đỡ hơn một chút. Bằng không em sợ nhà bọn họ sẽ nghĩ là chúng ta đang thương hại bọn họ.

Lục Cảnh Hoa nhu đầu hắn cười:

- Được, ngày mai anh cùng đi.

Phương Mặc nói:

- Vậy chúng ta chuẩn bị chút đồ, cấp tiền có lẽ bọn họ sẽ không thu. Nhưng cấp đồ thì nói là cho nhi đồng, hắn hẳn sẽ không cự tuyệt.

Lục Cảnh Cường thò đầu nhìn ra, nháy mắt với em trai ý hỏi đại ca không còn tức giận nữa chứ?

Lục Cảnh Đường cười vẫy tay:

- Tứ ca ra đây a.

Lục Cảnh Hoa xuy cười một tiếng:

- Lần sau còn để anh biết em dẫn Đường Đường chạy loạn, anh sẽ gọi lão tam về thu thập em.

Lục Cảnh Cường ủy khuất:

- Đại ca sao cũng học uy hiếp người?

Lục Cảnh Hoa không thèm để ý hắn, lão tứ luôn làm nhiều chuyện không đáng tin cậy, mỗi lần bị thương đều là Đường Đường. Nếu không gõ hắn, hắn sẽ tiếp tục làm ra những chuyện không qua đầu óc càng thêm nguy hiểm.
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back