Chương 20.2:
Thật là một gian điểm tâm phô đặc biệt đặc biệt nhân tính hóa.
An Vô Dạng nghĩ thầm, nếu không phải chính mình đột nhiên mang thai, có thể vẫn sẽ làm đến khi khai giảng.
"Ta nhắc tới." Hoắc Vân Xuyên tiếp nhận túi giấy nâu, đại khái nặng tầm hai cân.
Lên xe sau, hắn xoay người, biểu tình quái dị: "Nếu ngươi muốn ăn cùng loại điểm tâm này, ta sẽ mang ngươi đi mua loại thích hợp cho ngươi ăn, còn loại này thì để lại cho người nhà của ngươi ăn tương đối phù hợp."
An Vô Dạng nói: "Nga, ta biết a, mấy thứ này lượng đường quá cao, nhiệt lượng cũng rất cao."
Hoắc Vân Xuyên ánh mắt lóe lóe, cảm nhận được uyển chuyển nói chuyện hồi quỹ: "Ân."
Giữa trưa cơm nước xong, tâm tình không tồi Hoắc đại thiếu, tay trái cầm một cái bảo mẫu túi, tay phải cầm một hộp hoa quả giữ tươi, đi ở lối đi nhỏ của công ty, lập tức trở thành tiêu điểm chú ý.
"Phòng nghỉ ở góc phía bên trái."
"Hảo." Đã buồn ngủ không mở nổi mắt An Vô Dạng, đi vào Hoắc Vân Xuyên văn phòng về sau, thẳng đến phòng nghỉ, bổ nhào vào trên giường ngủ.
Hoắc tổng tài cất đồ đạc mang đến, tiến vào cho hắn điều chỉnh tốt độ ấm, cởi giày, đem chân cũng lộng lên giường đi.
Bỏ bê công việc một buổi sáng Hoắc tổng, đại giữa trưa mà bắt đầu công tác.
Cách nửa giờ lại đi vào phòng nghỉ nhìn trong chốc lát, dừng lại nhìn năm mười giây đồng hồ, ra tới tiếp tục công tác.
An Vô Dạng ngủ đến buổi chiều 3 giờ rưỡi, bị một chiếc điện thoại đánh thức.
"Tiểu Dạng, buổi tối ra tới đi chơi đi, cho ngươi giới thiệu bạn gái." Là đồng học Tiểu Béo thanh âm, đặc biết ngẩng cao hưng phấn.
Ngủ đến một nửa bị đánh thức, An Vô Dạng rất khó chịu, xoa mắt nói: "Cái gì bạn gái? Ngươi không phải quyết tâm giảm béo tán học tỷ sao?"
"Trường cao trung ở bên cạnh ấy, lớn lên rất thanh thuần xinh đẹp," Tiểu Béo nói: "Thiếu mẹ nó vô nghĩa, chúng ta bên này liền thiếu mỗi mình người làm đẹp đội hình, ngươi nếu không đi ra, các nàng liền không ra."
"Ngươi lại lấy ảnh chụp của ta hẹn các nàng?" An Vô Dạng cau mày, bò dậy nói: "Ta không đi, chính ngươi giải quyết đi."
Tiểu Béo gãi đầu: "Ta dựa." Trước kia làm An Vô Dạng ra tới, hắn đều sẽ ra tới.
Huynh đệ muốn tán gái, to lớn tương trợ.
"Liền một lần này nữa được không, ta đều khoác lác, ngươi không thể làm ta mất mặt a." Tiểu béo năn nỉ nói: "Cầu xin ngươi Tiểu Dạng, ta khó khăn lắm mới liên hệ được các nàng."
"Ta thật không đi.. Không có phương tiện." An Vô Dạng xoa mặt nói: "Làm công bên kia ta đều từ chức, không thoải mái."
Tiểu Béo bên kia lặng yên không một tiếng động, có thể tưởng tượng ra khuôn mặt buổn rầu của hắn.
"Hảo đi, vậy ngươi hảo hảo nghỉ ngơi, huynh đệ chính mình nghĩ cách."
"Ân." Treo điện thoại, An Vô Dạng một lần nữa nhắm mắt lại, lại trong lòng loạn loạn mà ngủ không yên: "Ai.." Tiểu Béo là hắn số lượng không nhiều lắm bằng hữu chi nhất, làm người đặc biệt trượng nghĩa, giúp quá chính mình rất nhiều lần.
Kia nha, hắn là cái cực kỳ muốn yêu đương, nằm mơ đều tưởng có cái bạn gái, nhưng là nữ hài ngại hắn quá béo, vẫn luôn không tìm được.
An Vô Dạng rất rõ ràng xinh đẹp nữ hài 90% chướng mắt Tiểu Béo, chính là ngồi yên không, nhìn đến chính mình trong lòng hụt hẫng.
- Béo ca, thời gian địa chỉ.
-! Đường Cát Tường Giang Nam Hối, 6 giờ rưỡi ta sẽ ở cửa chờ ngươi!
- Sớm như vậy?
- Ăn cơm, xem điện ảnh, còn uống rượu, như vậy mới sảng a.
An Vô Dạng nhìn xem thời gian, hiện tại bốn giờ, xem ra lại muốn nói dối.
Nói thật là không có khả năng nói thật, nhất định sẽ bị quản chế.
Hắn nghĩ nghĩ, từ trên giường bò dậy, mặc vào giày.
"Hoắc tiên sinh," An Vô Dạng nói: "Ta đi toilet."
Đang vội vàng công tác nam nhân lập tức bỏ xuống công việc đang làm dở, đứng dậy dẫn hắn đi: "Đi đằng trước."
"" An Vô Dạng rất hiếu kì, vừa đi vừa ngoái đầu nhìn lại nói: "Ngươi có phải hay không đọc sách hướng dẫn nào đấy?" Sau đó nghiêm khắc dựa theo sách yêu cầu có nề nếp mà làm.
"Xem lộ." Hoắc Vân Xuyên không có chính diện trả lời.
"Nếu không đêm nay sớm một chút ăn cơm?" An Vô Dạng ánh mắt loạn phiêu nói: "Hôm nay trong nhà có việc, ta tưởng sớm một chút về nhà."
Hoắc Vân Xuyên thật dài một đoạn thời gian không có trả lời hắn, đi vào toilet mới nói: "Có thể."
An Vô Dạng đối hắn cười cười: "Vậy ngươi đi ra ngoài đi."
Hoắc Vân Xuyên chọn mi, trạm hảo không đi: "Ta chờ ngươi."
"Đừng a." An Vô Dạng nói: "Ta đi.."
Vài giây lúc sau, Hoắc đại thiếu sắc mặt xuất sắc mà đứng ở toilet cửa, nội tâm đã chịu đánh sâu vào rất lớn.
Hắn thế nhưng cảm thấy đi.. cũng không là gì, quá phát rồ.
Buổi tối sáu giờ đồng hồ, An Vô Dạng bị đưa về nhà.
"Cúi chào." Hắn đứng ở cửa chờ Hoắc Vân Xuyên đi xuống.
Kia nam nhân ấn trụ phím mở cửa của thang máy, hướng hắn ý bảo, làm hắn vào nhà.
An Vô Dạng không có biện pháp, đành phải trước tiên tiến môn.
Hai phút lúc sau, hắn khẽ meo meo mở cửa, phát hiện không ai liền đi xuống.
- Tiểu Béo, chờ ta trong chốc lát, ta hiện tại xuất phát.
Hoắc Vân Xuyên đang ngồi trên xe mở ra cửa sổ hút thuốc, bỗng thấy một đạo thân ảnh quen thuộc từ tiểu khu ra tới, rõ ràng chính là thiếu niên được chính mình vừa mới đưa về.
"Sư phó, đi Giang Nam hối." An Vô Dạng ngồi trên xe nói.
Xem đối phương đánh xe, Hoắc Vân Xuyên tức khắc mị mị hai mắt, hắn đem thuốc tiến đến bên môi, hung hăng mà hút một ngụm, sau đó ném xuống, lái xe theo sau.
An Vô Dạng nghĩ thầm, nếu không phải chính mình đột nhiên mang thai, có thể vẫn sẽ làm đến khi khai giảng.
"Ta nhắc tới." Hoắc Vân Xuyên tiếp nhận túi giấy nâu, đại khái nặng tầm hai cân.
Lên xe sau, hắn xoay người, biểu tình quái dị: "Nếu ngươi muốn ăn cùng loại điểm tâm này, ta sẽ mang ngươi đi mua loại thích hợp cho ngươi ăn, còn loại này thì để lại cho người nhà của ngươi ăn tương đối phù hợp."
An Vô Dạng nói: "Nga, ta biết a, mấy thứ này lượng đường quá cao, nhiệt lượng cũng rất cao."
Hoắc Vân Xuyên ánh mắt lóe lóe, cảm nhận được uyển chuyển nói chuyện hồi quỹ: "Ân."
Giữa trưa cơm nước xong, tâm tình không tồi Hoắc đại thiếu, tay trái cầm một cái bảo mẫu túi, tay phải cầm một hộp hoa quả giữ tươi, đi ở lối đi nhỏ của công ty, lập tức trở thành tiêu điểm chú ý.
"Phòng nghỉ ở góc phía bên trái."
"Hảo." Đã buồn ngủ không mở nổi mắt An Vô Dạng, đi vào Hoắc Vân Xuyên văn phòng về sau, thẳng đến phòng nghỉ, bổ nhào vào trên giường ngủ.
Hoắc tổng tài cất đồ đạc mang đến, tiến vào cho hắn điều chỉnh tốt độ ấm, cởi giày, đem chân cũng lộng lên giường đi.
Bỏ bê công việc một buổi sáng Hoắc tổng, đại giữa trưa mà bắt đầu công tác.
Cách nửa giờ lại đi vào phòng nghỉ nhìn trong chốc lát, dừng lại nhìn năm mười giây đồng hồ, ra tới tiếp tục công tác.
An Vô Dạng ngủ đến buổi chiều 3 giờ rưỡi, bị một chiếc điện thoại đánh thức.
"Tiểu Dạng, buổi tối ra tới đi chơi đi, cho ngươi giới thiệu bạn gái." Là đồng học Tiểu Béo thanh âm, đặc biết ngẩng cao hưng phấn.
Ngủ đến một nửa bị đánh thức, An Vô Dạng rất khó chịu, xoa mắt nói: "Cái gì bạn gái? Ngươi không phải quyết tâm giảm béo tán học tỷ sao?"
"Trường cao trung ở bên cạnh ấy, lớn lên rất thanh thuần xinh đẹp," Tiểu Béo nói: "Thiếu mẹ nó vô nghĩa, chúng ta bên này liền thiếu mỗi mình người làm đẹp đội hình, ngươi nếu không đi ra, các nàng liền không ra."
"Ngươi lại lấy ảnh chụp của ta hẹn các nàng?" An Vô Dạng cau mày, bò dậy nói: "Ta không đi, chính ngươi giải quyết đi."
Tiểu Béo gãi đầu: "Ta dựa." Trước kia làm An Vô Dạng ra tới, hắn đều sẽ ra tới.
Huynh đệ muốn tán gái, to lớn tương trợ.
"Liền một lần này nữa được không, ta đều khoác lác, ngươi không thể làm ta mất mặt a." Tiểu béo năn nỉ nói: "Cầu xin ngươi Tiểu Dạng, ta khó khăn lắm mới liên hệ được các nàng."
"Ta thật không đi.. Không có phương tiện." An Vô Dạng xoa mặt nói: "Làm công bên kia ta đều từ chức, không thoải mái."
Tiểu Béo bên kia lặng yên không một tiếng động, có thể tưởng tượng ra khuôn mặt buổn rầu của hắn.
"Hảo đi, vậy ngươi hảo hảo nghỉ ngơi, huynh đệ chính mình nghĩ cách."
"Ân." Treo điện thoại, An Vô Dạng một lần nữa nhắm mắt lại, lại trong lòng loạn loạn mà ngủ không yên: "Ai.." Tiểu Béo là hắn số lượng không nhiều lắm bằng hữu chi nhất, làm người đặc biệt trượng nghĩa, giúp quá chính mình rất nhiều lần.
Kia nha, hắn là cái cực kỳ muốn yêu đương, nằm mơ đều tưởng có cái bạn gái, nhưng là nữ hài ngại hắn quá béo, vẫn luôn không tìm được.
An Vô Dạng rất rõ ràng xinh đẹp nữ hài 90% chướng mắt Tiểu Béo, chính là ngồi yên không, nhìn đến chính mình trong lòng hụt hẫng.
- Béo ca, thời gian địa chỉ.
-! Đường Cát Tường Giang Nam Hối, 6 giờ rưỡi ta sẽ ở cửa chờ ngươi!
- Sớm như vậy?
- Ăn cơm, xem điện ảnh, còn uống rượu, như vậy mới sảng a.
An Vô Dạng nhìn xem thời gian, hiện tại bốn giờ, xem ra lại muốn nói dối.
Nói thật là không có khả năng nói thật, nhất định sẽ bị quản chế.
Hắn nghĩ nghĩ, từ trên giường bò dậy, mặc vào giày.
"Hoắc tiên sinh," An Vô Dạng nói: "Ta đi toilet."
Đang vội vàng công tác nam nhân lập tức bỏ xuống công việc đang làm dở, đứng dậy dẫn hắn đi: "Đi đằng trước."
"" An Vô Dạng rất hiếu kì, vừa đi vừa ngoái đầu nhìn lại nói: "Ngươi có phải hay không đọc sách hướng dẫn nào đấy?" Sau đó nghiêm khắc dựa theo sách yêu cầu có nề nếp mà làm.
"Xem lộ." Hoắc Vân Xuyên không có chính diện trả lời.
"Nếu không đêm nay sớm một chút ăn cơm?" An Vô Dạng ánh mắt loạn phiêu nói: "Hôm nay trong nhà có việc, ta tưởng sớm một chút về nhà."
Hoắc Vân Xuyên thật dài một đoạn thời gian không có trả lời hắn, đi vào toilet mới nói: "Có thể."
An Vô Dạng đối hắn cười cười: "Vậy ngươi đi ra ngoài đi."
Hoắc Vân Xuyên chọn mi, trạm hảo không đi: "Ta chờ ngươi."
"Đừng a." An Vô Dạng nói: "Ta đi.."
Vài giây lúc sau, Hoắc đại thiếu sắc mặt xuất sắc mà đứng ở toilet cửa, nội tâm đã chịu đánh sâu vào rất lớn.
Hắn thế nhưng cảm thấy đi.. cũng không là gì, quá phát rồ.
Buổi tối sáu giờ đồng hồ, An Vô Dạng bị đưa về nhà.
"Cúi chào." Hắn đứng ở cửa chờ Hoắc Vân Xuyên đi xuống.
Kia nam nhân ấn trụ phím mở cửa của thang máy, hướng hắn ý bảo, làm hắn vào nhà.
An Vô Dạng không có biện pháp, đành phải trước tiên tiến môn.
Hai phút lúc sau, hắn khẽ meo meo mở cửa, phát hiện không ai liền đi xuống.
- Tiểu Béo, chờ ta trong chốc lát, ta hiện tại xuất phát.
Hoắc Vân Xuyên đang ngồi trên xe mở ra cửa sổ hút thuốc, bỗng thấy một đạo thân ảnh quen thuộc từ tiểu khu ra tới, rõ ràng chính là thiếu niên được chính mình vừa mới đưa về.
"Sư phó, đi Giang Nam hối." An Vô Dạng ngồi trên xe nói.
Xem đối phương đánh xe, Hoắc Vân Xuyên tức khắc mị mị hai mắt, hắn đem thuốc tiến đến bên môi, hung hăng mà hút một ngụm, sau đó ném xuống, lái xe theo sau.