Ngôn Tình [Edit] Chú Nhỏ, Mạng Ngươi Thiếu Ta - Lỏa Bôn Đích Man Đầu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi The Calantha, 25 Tháng bảy 2021.

  1. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 20: Hừ, Cô Cũng Rất Nóng Tính Đó.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cô gái trẻ như cô, tuổi còn trẻ không chăm chỉ đọc sách lại đi học mấy trò bói toán gạt người đó, cái gì mà ba hồn bảy phách, mấy thứ này đều là mấy thứ gạt người trong TV hay tiểu thuyết thôi!" Con dâu cả nhà họ Chu tức giận nói.

    Tô Khả Khả không để ý tới cô, trực tiếp nhìn về phía thím Chu, "Thím cứ suy nghĩ cho thật kỹ, nếu thím muốn tôi cứu cháu trai của mình thì tôi sẽ ra tay, thím trả thù lao tương ứng là được, còn nếu như thím không cần, vậy tôi sẽ không nhúng tay, chúng tôi làm nghề này cũng không thích xen vào việc của người khác."

    Hừ, cô cũng rất nóng tính đó.

    "Cứu, Tô tiểu sư phụ, cô nhất định phải cứu cháu trai của tôi! Ở trong cái nhà này, tôi làm chủ!"

    "Mẹ! Mẹ làm như vậy là hại chết Soái Soái đó!" Con dâu thím Chu tức đến phát khóc.

    "Quyên Nhi à, con nghe mẹ một lần đi."

    Con dâu cả của Chu gia, cũng chính là Trần Ngọc Quyên, quét mắt về phía Tô Khả Khả, đang muốn trách móc vài câu, lại không cẩn thận lướt qua cô mà dừng ở trên người Tần Mặc Sâm.

    Bây giờ chú ý tới người đàn ông này, cô bỗng nhiên ngẩn ra.

    Vừa rồi tâm tư cô đều đặt trên người con trai cùng thầy bói này, cũng không quá chú ý đến vị "tuỳ tùng" này.

    Hắn dường như cố ý làm giảm đi sự tồn tại của mình.

    Thế nhưng sau khi ánh mắt cô chạm đến đối phương, cô phát hiện người này căn bản không thể xem thường.

    Sau khi vào nhà Tần Mặc Sâm tháo kính râm xuống, để lộ ra khuôn mặt xuất chúng.

    Người đàn ông này ngũ quan sắc sảo, vô cùng anh tuấn, từ đầu đến chân không có chỗ nào không tinh tế, khí chất trầm ổn, trên người mang theo một sự ưu nhã của quý tộc, cùng với căn nhà đơn sơ này có chút không hợp.

    "Cho cô ấy một chút thời gian, nếu không trị hết tôi sẽ giúp cô hẹn với chuyên gia tốt nhất ở bệnh viện tốt nhất thủ đô." Tần Mặc Sâm đối diện với ánh mắt của Trần Ngọc Quyên đột nhiên mở miệng nói.

    Trần Ngọc Quyên vừa nghe thấy lời này liền sửng sốt.


    Hôm nay cô dự định đưa con trai tới đế đô, nhưng bệnh viện hạng hai có khi cô còn chẳng khám nổi, đừng nói gì đến bệnh viện nổi tiếng nhất đế đô.

    Nếu đổi lại người khác, có lẽ cô sẽ cảm thấy đối phương chỉ đang mạnh miệng, nhưng không hiểu vì sao cô lại tin tưởng lời nói của người đàn ông trước mắt này.

    "Được, tôi để các người thử xem, nhưng các người đừng mong ở trước mặt tôi cho con tôi uống nước bùa hay ăn mấy thứ kỳ quái gì đó!"

    Khuôn mặt nhỏ của Tô Khả Khả nhíu lại, vô cùng nghiêm túc mà sửa lại lời cô: "Khi nào trúng tà mới phải uống nước bùa trừ tà, đứa nhỏ này chỉ là mất hồn, không phải trúng tà."

    Trần Ngọc Quyên vừa nghe thật sự là có uống nước bùa, sắc mặt liền có chút khó coi.

    "Thím Chu, tôi cần một chiếc ô lụa màu đen đủ cho hai người." Tô Khả Khả nói với thím Chu.

    "Ô lụa màu đen? Tiểu sư phụ chờ tôi vài phút, tôi nhớ rõ Lão Vương bên cạnh có ô lụa đen, tôi lập tức đi mượn!" Thím Chu vội vội vàng vàng chạy ra cửa.

    "Chú, con đi lấy túi của mình, con cần phải vẽ dẫn hồn phù ở đây." Cô gái nhỏ lại nói với chú cô một câu, nói xong liền chạy đi.

    Thế nhưng bàn tay to lớn của Tần Mặc Sâm ấn lên vai cô một cái, cô gái nhỏ đã bị giữ yên tại chỗ.

    "Chú gọi điện cho trợ lý Ngô mang tới."

    Ngữ điệu không đổi của người đàn ông hàm chứa một chút cảm giác mát lạnh, mang theo chút vang vọng, lưu lại trong căn nhà nhỏ này một lát rồi mới biến mất, làm người nghe cảm thấy rất thoải mái.

    "Hả? Vậy có làm phiền anh ấy không?"

    "Đây chính là việc của cậu ta, cậu ta sẽ không cảm thấy phiền phức."

    Trợ lý Ngô chuyên chạy vặt trăm năm sau khi nhận được điện thoại rất nhanh đã đem đồ tới, làm việc vô cùng nhanh chóng.

    Tô Khả Khả vội vàng mở túi ra, từ bên trong lấy ra một xấp giấy vàng, lại móc ra một cục giấy vệ sinh đang gói thứ gì đó.

    Thoạt nhìn có chút.. khó coi.

    Đôi tay mềm mại nhanh chóng mở cuộn giấy vệ sinh nhăn nhúm ra, bên trong là mấy chiếc bút lông.

    Từ bút to đến bút nhỏ đều có, có vài chiếc thoạt nhìn rất cổ xưa, cũng không biết là đã để bao nhiêu năm.


    Tô Khả Khả tiện tay lấy ra một chiếc, sau khi chấm vào mực đỏ liền viết viết vẽ vẽ lên giấy vàng.

    Hoa văn phức tạp hiện ra liền mạch lưu loát dưới ngòi bút của cô.

    Tô Khả Khả chú ý tới ánh mắt của Tần Mặc Sâm, nâng khuôn mặt nhỏ lên hướng về phía hắn cười hắc hắc, "Nếu chú có hứng thú với việc vẽ bùa thì khi về cháu có thể dạy cho chú nha ~"
     
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng mười hai 2021
  2. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 21: Chú, Chú Suy Nghĩ Kỹ Một Chút.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Mai5678, dynhi, Johanna34 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng mười hai 2021
  3. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 22: Chiêu Hồn Và Những Thứ Khác

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tô tiểu thư, tôi thấy trong túi có nến đỏ nhưng cô lại đặc biệt chọn nến trắng này, có phải là có chủ ý gì không?" Trợ lý Ngô hỏi.

    Bình thường hắn tuyệt đối không phải người có tính hiếu kỳ, cũng sẽ tuyệt đối không ở trước mặt Tần tứ gia lắm miệng, nhưng hôm nay tâm tình của Tứ gia rõ ràng không hề tồi.

    Kinh nghiệm bao năm nay của hắn nói cho hắn biết, lúc này hắn làm gì cũng được.

    Tô Khả Khả nhìn về phía Tần Mặc Sâm, cười hắc hắc hỏi: "Chú cũng rất tò mò đúng không?"

    Tần Mặc Sâm nhếch miệng, "Đúng vậy, rất tò mò."

    Tô Khả Khả cong môi cười xán lạn "Người bình thường hỏi con, con đều lười giải thích, dù sao thì có giải thích cũng không hiểu. Nhưng nhìn chú thông minh như vậy, con cũng vui lòng giải thích cho chú nghe."

    Khuôn mặt trợ lý Ngô liền co quắp lại.

    Vậy thì hắn nhìn rất ngu ngốc?

    Cô thầy bói nhỏ Tô Khả Khả hỏi chú của mình, "Rất nhiều người vào năm tuổi đều sẽ mặc đồ màu đỏ bên trong, hoặc đeo một chiếc thắt lưng màu đỏ. Chú có biết vì sao lại có phong tục như vậy không?"

    Tần Mặc Sâm nói: "Màu đỏ có thể trừ tà."

    "Đây chính là lí do. Mỗi năm đều có một vị ' thần tuổi ' thay phiên nhau làm việc, việc cùng lúc cầm tinh với thần Thái Tuế sẽ đụng chạm tới sát thần mang điềm dữ, cho nên năm tuổi rất dễ gặp chuyện xúi quẩy. Màu đỏ thuộc quẻ Ly trong cuốn Chu Dịch về bát quái, Ly đại biểu cho ánh sáng, trong ngũ hành thuộc mệnh hỏa, lại là phần thuần dương trên ấn âm dương, thế nên ở trình độ nhất định có thể xua đuổi được điềm dữ."

    "Chú, có phải là rất dễ hiểu không?" Tô Khả Khả cười hỏi.

    Tần Mặc Sâm ừ một tiếng, "Con giải thích thật sự rất cụ thể."

    Trợ lý Ngô nghe xong chỉ thấy mơ mơ màng màng: .

    Tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng hắn phát hiện, mình hình như thật sự rất ngu ngốc.

    Tô Khả Khả tiếp tục nói: "Mệnh hồn thuần âm, hiện giờ con chiêu hồn nên không thể dùng nến đỏ, nếu không sẽ dọa đứa nhỏ kia chạy đi."

    Trợ lý Ngô tò mò hỏi: "Tô tiểu thư, trên đời này thực sự có quỷ hồn sao?"

    Tô Khả Khả ra vẻ cao thâm khó đoán mà trả lời một câu: "Tin thì sẽ có, không tin thì sẽ không có."

    Trợ lý Ngô: .

    Đúng lúc này, thím Chu ra ngoài chiêu hồn đã trở về.

    Chỉ là bộ dạng của bà có chút kỳ quái, giống như là bị cái gì làm cho hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch, tư thế đi đứng cũng có chút máy móc.

    Tay phải của bà cầm ô, mà tay trái dường như là cứng đờ mà duỗi thẳng.

    Trong phòng chỉ lờ mờ sáng, nhưng bởi vì ánh sáng từ ngọn nến kia nên vẫn có thể soi chiếu thành bóng.

    Ánh nến lay động, cái bóng bị phóng đại mấy lần, in trên bức tường phía sau thím Chu.

    Sau khi mấy người trong phòng nhìn về phía cái bóng trên tường, đồng thời hít sâu một hơi.

    Trần Ngọc Quyên đột nhiên bịt kín miệng, cố gắng nuốt tiếng kêu sợ hãi suýt nữa thì phát ra xuống.

    Phía bên trên tường vốn chỉ nên có bóng của thím Chu đại thẩm cùng chiếc ô lụa đen kia, thế nhưng hiện tại trên bức tường kia rõ ràng là có thêm mấy cái bóng khác nữa.

    Một cái bóng thấp bé đang nắm lấy tay trái cứng ngắc của thím Chu.

    Thế nhưng nếu chỉ là như vậy thì không đủ để làm người ta giật mình, dù sao mấy người bọn họ đều đã chuẩn bị tâm lý.

    Mà điều khiến mọi người hoảng sợ chính là ở bên phải thím Chu, còn có một cái bóng khác đang đứng kề sát!

    Cái bóng kia vô cùng tinh tế, giống như của một.. người phụ nữ.

    Thím Chu dường như đã sớm thấy được thứ này, cho nên mới có phản ứng như vậy.

    Tô Khả Khả nhìn lướt qua liền thu hồi ánh mắt, không hề để tâm tới cái bóng dư thừa kia, còn nhắc nhở Trần Ngọc Quyên: "Dì, mau kêu đứa nhỏ trở về."

    Trần Ngọc Quyên hoàn hồn, há miệng thở dốc, thanh âm có chút run run mà kêu lên: "Soái Soái, Trương Nguyên Soái, mau tới bên cạnh mẹ."

    Tô Khả Khả sau khi nghe thấy tên thật của đứa nhỏ liền hơi nhíu mày.

    Sau vài tiếng kêu của Trần Ngọc Quyên, bóng dáng đứa nhỏ thím Chu nắm tay kia rời khỏi ô đen.

    Đứa nhỏ vừa rời đi cái bóng trên tường kia cũng không còn nữa.

    Mà cùng lúc đó bóng dáng tinh tế bên phải thím Chu cũng biến mất theo.

    Dấu chân kia kéo dài từ cửa qua đến bên này, tốc độ càng lúc càng nhanh.
     
  4. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 23:



    Này, Ngươi Diễn Giả Trân Quá Rồi Đó.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không chỉ Tần Mặc Sâm, những người khác cũng chú ý tới dấu chân trên mặt đất.

    Mỗi một dấu chân đều ướt nhẹp, dường như đôi bàn chân kia vẫn luôn ngâm ở trong nước, mãi không khô được.

    Lá bùa gọi hồn của Tô Khả Khả không chỉ gọi hồn của đứa trẻ trở về, mà còn có cả thứ khác nữa..

    Những thứ khác.

    Một trận âm khí ùa tới, ngọn nến trắng màu vàng đang cháy ở trên đầu giường nhấp nháy vài cái, rồi biến thành màu xanh kỳ lạ.

    Ngọn lửa màu xanh không có độ ấm, xung quanh nó rất lạnh.

    Trần Ngọc Quyên hoảng sợ kêu to: "Đại sư! Đại sư!"

    Ngay trước lúc âm khí ập tới trước mặt, Tô Khả Khả đột nhiên hướng về không trung ném một tấm bùa trấn quỷ, đồng thời giơ tay chụp lấy, hướng về đứa trẻ đang nằm trên giường ném một cái, như thể đem thứ gì đó ném vào trong người của đứa trẻ.

    "Thiếu chút nữa đem linh hồn của đứa nhỏ này dọa sợ chạy mất." Tô Khả Khả khó chịu nhìn Trần Ngọc Quyên một cái.

    Nàng trước đó đã nhắc đi nhắc lại không được kêu to hét lớn, bởi vì đây là một đứa trẻ nhát gan, rất dễ bị dọa chạy mất.

    Tấm bùa trấn quỷ được Tô Khả Khả ném dừng lại giữa không trung, như là nó dính ở trên cái gì đó.

    Giây tiếp theo, trong không khí vang lên một tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi nhưng lại bén nhọn.

    Bùa trấn quỷ không ngừng đong đưa.


    Trần Ngọc Quyên nhìn bùa trấn quỷ đó lúc ẩn lúc hiện cách mình không đến hai mét, dọa nàng đổ mồ hôi lạnh cả người, trái tim đều muốn nhảy ra khỏi cổ họng.

    Mà dì Chu từ đầu đến cuối không có bị kinh sợ, gương mặt vẫn ung dung.

    Trợ lý Ngô vẫn đứng thẳng tắp như cũ, vị trí cũng chưa từng dịch chuyển một chút nào, nhưng đôi mắt lại trừng lớn.

    Chỉ có Tần Mặc Sâm, con ngươi có hơi co rút lại một chút, nhưng thần thái vẫn bình tĩnh.

    Hắn biết, ở đó có cái gì đó mà hắn không nhìn thấy, đang điên cuồng giãy giụa.

    Người khác nhìn không thấy, nhưng Tô Khả Khả lại nhìn thấy rất rõ ràng.

    Nàng đối với thứ ở trước mặt bĩu môi: "Này này, ngươi diễn giả trân quá rồi đó, cái bùa trấn quỷ này chỉ có thời điểm mới dán lên mới có chút đau thôi."

    Quỷ nữ đang điên cuồng giãy giụa..

    Chậm rãi ngừng giãy giụa.

    Nhìn nàng cùng Tô Khả Khả không cách nhau nhiều lắm, tầm mười bảy, mười tám tuổi, sắc mặt trắng xanh, trên đầu tóc đuôi ngựa ướt đẫm, đuôi tóc nhỏ nước không ngừng.

    Dừng trên nền xi măng, phát ra âm thanh tích táp.

    Đây cũng không phải dạng âm thanh làm người ta vui sướng gì cho lắm.


    Nữ quỷ trừng mắt Tô Khả Khả, trong mắt chứa đựng một tia oán trách.

    Tô Khả Khả chu miệng: "Cô trừng tôi làm cái gì? Đứa trẻ này kêu cô một tiếng chị, cô còn không biết xấu hổ mà chiếm đoạt thân thể của nó, thật là mất mặt."

    Nói xong, Tô Khả Khả nhìn về phía Tần Mặc Sâm: "Chú, người nói xem con ma nước này có phải rất không biết xấu hổ hay không?"

    Tần Mặc Sâm cái gì cũng không nghe được, ậm ừ một tiếng trả lời: "Đúng là không biết xẩu hổ."

    Ma nữ..

    Trợ lý Ngô..

    Trần Ngọc Quyên vừa nghe thấy đại sư nói đến ma nước, sợ tới mức thở hổn hển, hít thở cũng khó khăn.

    "Lá gan của cô cũng thật là lớn, bản thân là ma nước, lại dám tự ý rời khỏi nước sông." Tô Khả Khả nhìn ma nữ.

    ".. Đã nhìn ra, cô cũng là người trong thôn Đào Hoa, ở cuối thôn ta biết rất nhiều người, cô là người ở đầu thôn à?"

    ".. Cô tên là gì?"

    Tô Khả Khả "Lầm bầm lầu bầu" làm da đầu người trong phòng đều tê dại hết. Quả nhiên còn có một thứ khác ở đây.

    Tô Khả Khả đột nhiên nhìn về phía Trần Ngọc Quyên, hỏi: "Con mà nước này nói cô tên là Tiết Tuệ, các ngươi quen sao?"

    "Tiết Tuệ là con gái út của ông Tiết!" Trần Ngọc Quyên buộc miệng nói ra.

    Dì Chu vừa mới bình tĩnh lại được chút, nghe đến đây liền như muốn ngất đi.

    Tiết Tuệ con gái của ông Tiết, tháng trước cùng người nhà phát sinh một chút tranh chấp, nhất thời nghĩ quẩn trong lòng mà nhảy sông tự tử, cái con sông kia chạy dọc hết thôn Đào Hoa.

    Thi thể của Tiết Tuệ là phát hiện ở đoạn sông ở cuối thôn, thi thể bị ngâm đến trắng bệch, khiến đám trẻ đang chơi ở đó bị dọa cho khiếp sợ.

    Từ ngày hôm đó trở đi, trẻ em ra sông chơi liền ít đi.

    Hiện tại xem ra, con sông này "Không sạch sẽ".
     
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng mười hai 2021
  5. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 24: Tức Giận, Làm Gì Có Đâu Chú Con Đang Giáo Dục Con Ma Hư Đốn.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    NHONHOIQUE, Mai5678, dynhi27 người khác thích bài này.
  6. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 25: Lựa Chọn, Hồn Phiêu Phách Tán.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    NHONHOIQUE, Mai5678, dynhi27 người khác thích bài này.
  7. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 26: Woa, Cô Thật Là Lợi Hại.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
    Chương 26: Woa, Cô Thật Là Lợi Hại.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    NHONHOIQUE, Mai5678, dynhi27 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng mười hai 2021
  8. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 27: Cháu Ôm Đùi Chú Có Được Không

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mấy người rời khỏi nhà dì Chu, ánh mắt của trợ lý Ngô nhìn Tô Khả Khả đều thay đổi.

    Nhìn thì vẫn là con thỏ, nhưng con thỏ này sao lại lợi hại như vậy? (Team dịch The Calantha)

    "Chú, con đi giúp truyền lại những lời của Tiết Tuệ, lần này chú không cần đi theo con, con sẽ nhanh chóng trở lại."

    Tô Khả Khả nói xong liền chạy, lại bị Tần Mặc Sâm túm chặt tay.

    Nếu hắn chậm một chút, Tô Khả Khả liền như con thỏ nhỏ nhảy ra ngoài, có thể trong nháy mất chạy trốn mất dạng.

    Tần Mặc Sâm hỏi: "Con biết nhà của Tiết gia ở đầu thôn không?"

    Tô Khả Khả vội vàng gật đầu: "Biết ạ, trí nhớ của con cũng khá tốt."

    "Chúng ta hiện tại đi đến đầu thôn, có xe con lại không ngồi, định dùng hai chân ngắn như chân thỏ chạy tới đó hả?"

    Tô Khả Khả: .

    "Chú, chân con tại sao lại thành chân thỏ rồi? Chân con cũng khá dài nha, không tin chú nhìn xem." (Team dịch The Calantha)

    Tô Khả Khả vén váy lên định phải cho Tần Mặc Sâm xem xem, cô vuốt vuốt cái chân nhỏ trắng nõn và gầy guộc của cô, chỉ là vừa mới lộ ra một tý đã bị Tần Mặc Sâm đánh cái tay.

    "Lên xe." Giọng nói mang theo chút bất đắc dĩ.

    Tần Mặc Sâm hướng đầu nhỏ vẫy vẫy tay, lần này Tần Mặc Sâm không có đi theo, Tô Khả Khả một mình vào nhà.

    Đại khái tầm mười phút sau Tô Khả Khả mới đi ra. (Team dịch The Calantha)

    Trợ lý Ngô liếc mắt nhìn gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu một cái, nhịn không được hỏi cô: "Tô tiểu thư, nhà bọn họ có tin lời cô không?"

    Tô Khả Khả nói: "Không chỉ tin mà còn khóc, không tin anh quay lại xem đi?"

    Trợ lý Ngô..

    Ách, vì sao lại cảm thấy tâm trạng của cô không được tốt lắm. (Team dịch The Calantha)

    Xe việt dã nhanh chóng rời khỏi thôn Đào Hoa và huyện Đào Hoa, đi vào thủ đô nhộn nhịp.

    Lúc đến một ngã rẽ, Tần Mặc Sâm đột nhiên nói với trợ lý Ngô: "Đi đến Tiểu Kiều Lưu Thủy."

    Trợ lý Ngô nghe được anh nói bỗng sửng sốt.

    Không phải muốn đi Hương Uyển sao? Sao giờ lại thành Tiểu Kiều Lưu Thủy rồi? (Team dịch The Calantha)

    Lấy thân phận cùng địa vị của Tần Mặc Sâm, ở thủ đô đương nhiên không chỉ có một căn biệt thự, Hương Uyển nằm ở đoạn đường nhộn nhịp nhất thủ đô, cũng là nơi hắn thường ở, nhưng lạ là, nơi Tần Mặc Sâm thích nhất lại chính là Tiểu Kiều Lưu Thủy có kiến trúc mô phỏng khu biệt thự. (Team dịch The Calantha)

    Mỗi lần gặp vấn đề gì khó giải quyết hoặc là tâm tình không tốt, Tần Mặc Sâm sẽ đến nơi này.

    Cho nên trợ lý Ngô mới khiếp sợ, nơi này ngay cả cháu trai lớn Tần Tuấn Trì cũng chưa được mời đến, tứ gia cư nhiên muốn cho một người mới quen không lâu đến đi vào?

    Trên thực tế, trợ lý Ngô cảm thấy cực kỳ kỳ lạ, lúc này mới chưa được bao lâu, hắn liền có cảm giác Tô Khả Khả là người một nhà? (Team dịch The Calantha)

    Quái lạ, quái lạ.

    Trong lòng trợ lý Ngô sóng gió mãnh liệt, ngoài mặt lại không biểu lộ biểu cảm gì, trực tiếp hướng đến biệt thự Tiểu Kiều Lưu Thủy.

    Không bao lâu sau, Tô Khả Khả bị biệt thự Tiểu Kiều Lưu Thủy làm cho kinh ngạc không thôi. (Team dịch The Calantha)

    "Chú, nơi này thật đẹp a!" Tô Khả Khả đi qua, tay nhỏ vịn cửa sổ nhỏ, khuôn mặt bởi vì dán ở cửa sổ xe thật chặt, trên mặt liền hiện lên hai cái bánh bao nhỏ.

    Tần Mặc Sâm yên lặng nhìn chằm chằm, sau đó mới không nhanh không chậm hạ cửa sổ xe xuống, nhắc nhở nói: "Đừng vươn đầu ra."

    Tô Khả Khả không quay đầu lại: "Được ạ." (Team dịch The Calantha)

    Cô nghe lời không có đem đầu thò ra ngoài cửa xe, chỉ trừng lớn mắt trái phải trên dưới nhìn một lượt.

    "Nơi này tu sửa khẳng định có mời đại sư chuyên môn xem qua, chú xem dòng sông nhân tạo nè."

    Tô Khả Khả vội chỉ tay: "Vị trí xây dựng sông này vô cùng tốt, vây quanh toàn bộ khu biệt thự, phía sau biệt thự lại có núi đồi, toàn bộ biệt thự là dựa núi gần sông, hơn nữa hai bên trái phải có cát bảo vệ, có thể nói chỗ này là một nơi có phong thủy tốt cực hiếm, đẹp thật đấy, hay chú cho con ôm đùi chú đi"

    Trợ lý Ngô: . Phốc!

    Team Canlantha dịch

    Team dịch Thecanlantha

    Mình xin lỗi vì đã chèn chữ team dịch The Calantha ạ, tại vì truyện này của mình bị đem đi khắp nơi vả lại lượt view còn cao hơn- truyện mình phải bỏ tiền mồ hôi công sức để dịch mà 1 số trang như- Wattpad và truyện full bưng đi view còn cao hơn ạ - truyện chỉ được mình đăng ở dtruyen- dembuon.vn và s2. Truyen hd còn ngoài ra là Ăn Cắp

    Truyện được dịch bởi: Team The Calantha . Lịch ra chap sẽ là: Mỗi ngày 1 chương từ 20h-21h30h. Nếu bạn yêu thích truyện này có thể ủng hộ tác giả thay lời cảm ơn.
     
    NHONHOIQUE, Mai5678, dynhi20 người khác thích bài này.
  9. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 28: Không Hiểu, Cũng Có Thể Hiểu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Người muốn ôm đùi Tứ gia nhà họ Tần thật sự là nhiều không đếm xuể, trợ lý Ngô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một người có thể đem việc ôm đùi nói thẳng đến mức đàng hoàng như vậy.

    Bất quá trợ lý Ngô phốc một tiếng, lập tức khôi phục lại gương mặt nghiêm túc, nghiêm túc mở cửa xe.

    Tần Mặc Sâm nhìn hai mắt như phát sáng của cô, nghĩ nghĩ nói: "Trước liền học tập thật tốt, xem biểu hiện nếu tốt.. cho con ôm, hai cái đùi này liền tùy ý con chọn." (Team dịch The Calantha)

    Trợ lý Ngô trừng to mắt.

    Trời ơi! Không phải chứ.

    Hai cái đùi tùy ý con chọn?

    Đây là người hắn quen biết, mặt lạnh Tần tứ gia? Tứ gia còn có thể nói ra lời như thế này ư?

    M* nó! Hắn thật là không chửi tục không được!

    Tô Khả Khả nghe được lời này liền phồng má: "Như vậy a.."

    "Chú, như thế nào mới tính là biểu hiện tốt vậy? Con sợ con ngốc như vậy, không biết về sau mỗi lần thi đều tụt lùi."

    Tần Mặc Sâm hơi nhăn mày lại, làm cho người con cảm nhận một cảm giác nghiêm túc, nói: "Thứ hạng thi cử không quan trọng, quan trọng là thái độ của con, nếu như đàng hoàng, thì ngay cả thi cử không tốt, chú cũng sẽ không trách con."

    Tô Khả Khả gật đầu thật mạnh, nhịn không được hít hít cái mũi: "Chú, người cùng sư phụ con thật giống nhau, sư phụ tuy suốt ngày nói con ngốc, nhưng ông rất ít khi la con, con chỉ cần mỗi ngày trước khi ông rời giường đi đọc sách, hắn liền đặc biệt vui vẻ, còn đi lên núi tìm tổ chim lấy trứng chim cho con ăn." (Team dịch The Calantha)

    Sau khi trợ lý Ngô nhìn thấy bản lĩnh của Tô Khả Khả, liền ở trong đầu tưởng tượng bộ dạng của sư phụ kia của nàng, nguyên tưởng rằng hắn là lão nhân gia không dính bụi đời, kết quả.. đào tổ chim.

    Ngực như bị công kích một trăm điểm.

    Tuy rằng trong lúc vô tình bị Tô Khả Khả đả kích, nhưng trợ lý Ngô vẫn giả bộ rất hứng thú, hỏi: "Vừa rồi Tô tiểu thư nói những cái đó tôi cảm thấy rất thú vị, nhưng mà Tô tiểu thư nói Cát bảo vệ là có ý gì?" (Team dịch The Calantha)

    Tô Khả Khả vừa nghe thấy hắn hỏi cái này, quả nhiên lực chú ý dời đi, nghiêm túc giải thích.

    "Cát bảo vệ chính là có vai trò che chắn lỗ hổng trong phong thủy. Cát phân ra rất nhiều loại, căn cứ vào vị trí, xu thế cùng hình dạng để chia ra các loại cát như Đãi cát, Vệ cát, Triều cát, Nghênh cát. Có một quyển sách chuyên môn chuyên phân tích cát, gọi là 'Bác Sơn thiên luận sa'."

    Tô Khả Khả nói đến đây, quay đầu lại nhìn một cái, phát hiện ra chú đang nhìn chằm chằm nàng.

    Nằng cong miệng cười, lập tức hỏi: "Chú xem chưa?"

    Tần Mặc Sâm đột nhiên không kịp đề phòng bị hỏi đến..

    "Chưa xem qua, thường ngày chú đều xem sách kinh tế tài chính." Anh trả lời.

    Tô Khả Khả bất giác ngồi thẳng người, âm thanh cũng hơi cao một tý: "Con nói với chú thật kỹ nhé?"

    ".. Được."

    "Nói đến 'Bác Sơn thiên luận sa', có nhắc đến cát ở hai bên, có thể chắn được gió độc, ôm rồng từ hướng cát, bên ngoài chống gió lõm, bên trong tăng khí thế, phía trước cát, đứng trước nó như bảo vệ cát. (Team dịch The Calantha)

    Căn cứ vào hướng gió, chắn hướng gió là cát trên, ngược hướng gió là cát dưới.

    Cát bảo hộ cùng với huyện cần hài hòa đối xứng, quá xa hay quá gần đều sẽ làm hao tiềm lực, quá cao hoặc quá thấp đều là điều dữ. Trong phong thủy coi trọng nhất là cát bảo hộ trái phải, trái vì cát trên, phải vì cát dưới.." (Team dịch The Calantha)

    Tứ gia không hổ là tứ gia, ngay cả nghe không hiểu hoặc là chỉ hiểu được một nửa cũng có thể giả vờ như anh ấy hiểu rõ hết.

    Editor: Team the Calantha

    Mình xin lỗi vì đã chèn chữ team dịch The Calantha ạ, tại vì truyện này của mình bị đem đi khắp nơi vả lại lượt view còn cao hơn- truyện mình phải bỏ tiền mồ hôi công sức để dịch mà 1 số trang như- s2. Truyenhd.com và truyện full bưng đi view còn cao hơn ạ - truyện chỉ được mình đăng ở dtruyen- dembuon.vn và s2. Truyen hd còn ngoài ra là Ăn Cắp

    Truyện được dịch bởi: Team The Calantha . Lịch ra chap sẽ là: Mỗi ngày 1 chương từ 20h-21h30h. Nếu bạn yêu thích truyện này có thể ủng hộ tác giả thay lời cảm ơn.
     
  10. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 29: Trời đất ơi khóc mất, cô phát tài rồi.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cái miệng nhỏ của Tô Khả Khả lúc đóng lúc mở, nói lên những kiến thức chuyên ngành không ngừng nghỉ: ".. Căn cứ vào phương hướng sẽ không giống nhau, huyệt bên trái gọi là cát rồng, phía bên phải là cát hổ, hợp lại liền thành Thanh Long Bạch Hổ.

    Chú không biết 'Bác Sơn thiên luận sa' nhưng chắc sẽ biết Quách Phác đại sư 'Táng thư' đi, 'Thanh Long uốn lượn, Bạch Hổ thuần phục' chính là được nhắc đến trong đó."

    Tần Mặc Sâm chậm rãi ừ một tiếng. (Editor: Team the Calantha)

    Trợ lý Ngô mặt đen lại: Ha ha, tiểu khả ái, ở trong lòng cô, có phải hình tượng của Tứ gia đặc biệt to lớn, cho nên cái gì cũng đều biết? (Editor: Team the Calantha)

    Còn tứ gia, ngài bày ra bộ dạng giống như thật sự nghe hiểu, ngài không biết xấu hổ sao?

    Tô Khả Khả tiếp tục hướng hai người thật thà truyền đạt kiến thức: "Cát Long Hổ đối với núi muốn tạo thành một loại cảm giác như mấy như bình, như hồng như ồm, như bao bọc tuyệt đối, như ngàn quan người hầu, cát Long Hổ dựa theo quy mô cùng khoảng cách chia làm cánh ve long hổ, đại thế long hổ.."

    (Editor: Team the Calantha) Miệng của tiểu béo cứ động động, blah blah, blah blah.

    Trợ lý Ngô bất bực.

    Hắn không nên hỏi cái này, nghe như thiên thư.

    Thật là làm khó Tứ gia, đến như vậy còn cảm thấy hứng thú, lương tâm đều cảm thấy đau.

    Tô Khả Khả nói được một nửa, đột nhiên cảm thán: "Long mạch hiện nay đã thưa thớt rất nhiều, hiện tại toàn xây dựng nhà cao tầng, rất nhiều phong thủy thiên nhiên quý báu bị thương nhân không hiểu khai phá, phá hủy long mạch, hủy hoại cái tốt của phong thủy." (Editor: Team the Calantha)

    Trợ lý Ngô nghe được lời này, liền nhìn nam nhân ngồi đằng sau qua kính chiếu hậu.

    Tứ gia cái gì cũng làm, cũng coi như là.. thương nhân khai phá.

    Tần Mặc Sâm đang cúi đầu xem điện thoại, hắn ngẩn đầu, ánh mắt nhìn vào kính chiếu hậu.

    Trợ lý Ngô nhanh chóng thu lại ánh mắt, nhìn thẳng phía trước, tiếp tục làm công việc tài xế của mình.

    Anh nhàn nhạt mở miệng: "Về phong thủy thì chú không rành lắm, nhưng chú biết kiến thức kiến trúc phong thủy hiện đại, hoàn cảnh học, y học, thiên văn học, kiến trúc đại sư đều hiểu kiến thức phong thủy, hiện tại có nhiều kiến trúc đã trang bị thêm kiến trúc phong thủy của ngành học này." (Editor: Team the Calantha)

    Trợ lý Ngô đúng lúc chen vào một câu: "Tứ gia muốn khai phá đất đai gì đó, đề mời hai kiến trúc đại sư số một thế giới, khẳng định không tồn tại cái loại tình huống như Tô tiểu thư nói."

    Tô Khả Khả không cầm được ánh mắt như sao nhìn chú của nàng: "Chú, người quả nhiên cùng người khác không giống nhau."

    "Chú thật sự có thể suy xét thêm con vào nha!" Tô Khả Khả bổ sung thêm một câu.

    "Ừ, chú sẽ xem xét."

    Điện thoại di động của Tần Mặc Sâm hơi hướng về phía Tô Khả Khả, anh nhanh chóng tắt màn hình.. trang tìm kiếm trên điện thoại di động.

    Chữ phong thủy trên trang chỉ thoáng qua. (Editor: Team the Calantha)

    Chiếc xe chạy chầm chậm vào tiểu khu.

    Càng đi, đôi mắt của Tô Khả Khả càng sáng.

    Tần Mặc Sâm nói: "Tới rồi." Trong nháy mắt, mắt Tô Khả Khả sáng như sao, có thể sáng đến mù mắt người khác.

    "Chú!" Tô Khả Khả đột nhiên hưng phấn la lên một tiếng.

    Tần Mặc Sâm nhướng mày xem này: "Cao hứng vậy sao?"

    "Trời ơi chú ơi! Ngươi ngươi liền ở chỗ này sao?" Tô Khả Khả kích động đến độ nói lắp. (Editor: Team the Calantha)

    Tần Mặc Sâm gật đầu: "Trong khoảng thời gian này chúng ta ở lại đây, cách chỗ con đi học cũng không.. xa"

    Chữ xa còn chưa nói ra khỏi miệng, Tô Khả Khả liền chạy ra khỏi xe, cao hứng ở trong sân giang hai tay như lái máy bay, vân vê đường bay của tử vi.

    "Oa, toàn bộ nơi này thật tuyệt, là tâm huyệt! Phát tài phát tài rồi, còn có thể gặp vận may cứt chó như vậy, hahaha.."

    Tần Mặc Sâm không khỏi vỗ trám.

    Vận cứt chó..

    Vì cái gì nghe từ này do tiểu nha đầu phát ra, muốn đánh vào mông nàng một cái. (Editor: Team the Calantha)

    Tần Mặc Sâm xuống xe, tiểu nha đầu đã "bay" xong, hướng phía anh vọt tới.

    Bởi vì trước đó từng xấu hổ, nên anh không giơ tay ra đón cô.

    Tô Khả Khả cũng không cần hắn giơ tay đón, chỉ là, mắt nhìn thấy sắp đến trước mặt Tần Mặc Sâm, mũi chân cô không cẩn thận ở trên mặt đất bị vướng hòn đá trên mặt đất.

    * * * Cái đầu liền ngay bụng của Tần Mặc Sâm đâm một cái.

    Mình xin lỗi vì đã chèn chữ team dịch The Calantha ạ, tại vì truyện này của mình bị đem đi khắp nơi vả lại lượt view còn cao hơn- truyện mình phải bỏ tiền mồ hôi công sức để dịch mà 1 số trang như- s2. Truyenhd.com và truyện full bưng đi view còn cao hơn ạ - truyện chỉ được mình đăng ở dtruyen- dembuon.vn và s2. Truyen hd còn ngoài ra là Ăn Cắp
     
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng mười hai 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...