Sau buổi đầu tiên khai giảng ở trung tâm du học, sáng thứ 2 tôi lên trường đại học kể cho nhóm bạn thân học cùng lớp. Vừa nghe ý định đi du học Nhật của tôi, cậu bạn tên H trợn tròn mắt lên hỏi:
- Ông bạn tính đi du học Nhật thật à. Nhà ông điều kiện thế. Tôi mà như ông tôi đi luôn chứ còn đắn đo gì nữa, sang xem JAV thoải mái. Hehe
Các bạn khác cũng hùa thôi: Nhớ xin chữ ký của Maria Ozawa hay Ria Sakurai cho bọn tôi với nhé. Nếu mà gặp được thần tượng Ria Sakurai tôi sẽ lăn xả vào xin ký luôn, chụp ảnh cùng chứ mỗi chữ ký thôi à: 0
Sau giờ học với đám bạn học nhí nhố trên lớp, đến 12h trưa tôi ăn vội cái bánh mỳ pate rồi phóng xe máy lên đại học ngoại ngữ - đại học quốc gia Hà Nội để kịp buổi đầu học tiếng Nhật. Nói thật tôi khá háo hức, không biết tiếng nhật thế nào, cách học ra làm sao. Trong tưởng tượng của tôi lúc bấy giờ chắc giống tiếng anh ấy mà, chắc không có vấn đề gì đâu. Khoảng 1h10p chiều tôi đã có mặt trước cửa trung tâm, do tắc đường tôi đến muộn 10 phút nhưng không báo cho ai khiến mọi người khá bực bội. Khi ở Việt Nam giờ giấc tôi khá cao su, toàn để mọi người phải đợi. Vừa vào cửa trung tâm, chị phụ trách tuyển sinh bay ngay ra ngoài cửa mắng tôi một trận te tua:
- Nếu em đến muộn thì phải gọi điện nói cho chị 1 tiếng, lần sau chú ý nhé, qua Nhật người Nhật họ đúng giờ lắm blah..
Tôi trong lòng không phục lắm muộn có 10 phút mà nói nhiều vãi nhưng tôi vẫn cười cười nói:
- Em xin lỗi, em bỏ quên điện thoại ở nhà, lần sau em đến muộn em sẽ gọi ngay.
Tôi lên tầng 2 để chuẩn bị vào lớp. Cô giáo dạy tôi tiếng Nhật tự giới thiệu cô tốt nghiệp đại học Hà Nội khoa tiếng Nhật. Tôi tìm hiểu trên mạng thì tiếng Nhật được chia thành 5 cấp bậc. N1 đến N5. "Nờ" càng thấp thì tiếng Nhật càng giỏi. Tôi đánh liều đứng lên hỏi cô: - Cô ơi cô có "Nờ" mấy rồi ạ.
Cô trả lời: N1. Cô còn được học bổng đi du học Nhật trong 1 năm
Vãi thật. Được N1 còn được học bổng nữa lý lịch của cô giáo cũng ghê gớm phết nhỉ. Học theo theo cô biết đâu có ngày tôi cũng được N để oai với các bạn.
Tôi hí hửng trong lòng lấy cuốn vở mới ra, chuẩn bị ghi chép những gì sắp học. Thế nhưng chỉ tầm 15 phút sau tôi đã cảm thấy chán cái ngôn ngữ này. Quá khó so với tưởng tượng của tôi. Các bạn học rồi chắc cũng biết tiếng Nhật được cấu tạo bởi Hiragana (chữ mềm), Katakana (chữ cứng) và Kanji (chữ hán). Khởi đầu chữ hiragana là dễ nhất cơ mà đối với tôi chưa bao giờ học chữ tượng hình đây là 1 thử thách không hề dễ. Riêng 2 dòng đầu tiên 10 âm tôi mất đến 1, 5 ngày để nhớ cách viết từng nét. Phiền thật, viết giã cả tay mà mới nhớ được 10 âm đầu, trong khi các bạn học cùng tôi đã nhớ khá nhiều rồi. Tôi lập quyết tâm trong 1 tuần đầu tôi phải học bằng hết bảng chữ cái hiragana. Về thức ngày thức đêm để luyện viết kết quả tròn 1 tuần tôi đã thuộc hết bảng chữ cái hiragana, hết 1 tuần sau tôi đã thuộc bảng katakana và chính thức bắt đầu học tiếng Nhật.
Từ lúc quyết định đi Nhật tôi không đi học đại học nữa. Học chán, kết quả không được bao nhiêu nên tôi tập trung học tiếng Nhật chuẩn bị cho cuộc đời du học sinh. Đợt này đi cùng tôi có vài người khác nữa. Mục đích sang nhật của tôi và họ khác nhau nên chúng tôi cũng không hợp cách nói chuyện lắm. Đối với tôi đi du học ở để học, vì tương lai nhưng với bọn họ đi du học để để kiếm tiền về phụ giúp gia đình, chuyện tương lai như thế nào tính sau. Hầu hết mọi người đều phải vay mượn để đi nên tâm lý của họ là phải bằng cách nào đó phải kiếm tiền thật nhanh để trả nợ và phụ giúp gia đình
Trung tâm tiếng nhật học từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều. Ngoài học tiếng vào buổi chiều, buổi sáng còn có những phần bài dạy về văn hóa và "rèn luyện sức khoẻ". Để học viên có 1 sức khoẻ dẻo dai trung tâm ra quy định ai không làm bài về nhà hay kiểm tra cuối tuần mà thấp sẽ phải chống đẩy từ 50 -100 cái. Thề với các bạn luôn đã đi học mệt còn phải chống đẩy nữa. Lúc đầu tôi khá nghe lời và làm bài đầy đủ nên cũng không phải chống nhiều lắm, nhưng mà về sau càng ngày càng khó và chuyện chống đẩy trở nên thường xuyên hơn. Tôi cay cú lắm nên quyết tâm thuê gia sư về tự học. Trung tâm 1 tuần đến 1, 2 lần xem có thông báo gì về việc phỏng vấn với trường ngôn ngữ bên Nhật không.
Qua khoảng 1 tháng rưỡi sau, tôi nhận được điện thoại từ chú chủ trung tâm về việc có trường tiếng qua phỏng vấn. Tôi liền cùng mẹ tôi đi mua bộ vest đi phỏng vấn cho lịch sự. Mặc bộ vest vào thấy tự tin hẳn, khoảng 2h chiều tôi lên trung tâm, lần này không như những lần trước lần đầu tiếp xúc với người Nhật nổi tiếng là đúng giờ tôi khá căng thẳng. Tôi đến trước khoảng 30 phút để chuẩn bị, đầu tóc vuốt vuốt cho lịch sự, đến sớm còn nhẩm nhẩm mấy câu tiếng Nhật chào hỏi và câu khen: "Tiếng Nhật khó nhưng rất thú vị" nguyên văn là: "日本語が難しいですが面白いです". Gọi là phỏng vấn nhưng cũng chỉ hỏi vài câu sơ sơ rồi chụp ảnh với thầy thôi. Trường tôi sắp phỏng vấn tên là "Sendai language.." nằm tại thành phố sendai tỉnh miyagi. Thành phố sendai là thành phố phát triển nhất vùng tohoku. Nghe chú ở trung tâm bảo thành phố này mới bị sóng thần nên nhiều việc nên tôi chọn thành phố này để sang học tập và làm việc.