Trọng Sinh [Dịch] Trọng Sinh Làm Học Bá Ở Thập Niên 90 - Ti Quan

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Shine9695, 26 Tháng sáu 2025.

  1. Shine9695

    Bài viết:
    0
    Chương 140: Được cứu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi Phương Thanh tỉnh lại lần nữa thì đã là trưa ngày hôm sau.

    Thấy cô mở mắt, Ôn Ninh đã thứ trông cô suốt đêm cuối cùng cũng nở nụ cười nhẹ nhõm, đỡ cô ngồi dậy: "Thế nào rồi? Có chỗ nào không thoải mái không?"

    Phương Thanh cảm thấy cổ họng khô rát, toàn thân không còn chút sức lực. Cô hé môi định nói gì đó, nhưng vì cổ họng quá khô nên không phát ra nổi âm thanh.

    Ôn Ninh vội vàng đưa đến một cốc nước ấm: "Đừng nói vội, uống chút nước đã. Đêm qua em bị sốt, sáng nay mới hạ. Lát nữa anh nấu cháo, nhớ ăn một ít nhé."

    Nghe xong lời giải thích, Phương Thanh mới hiểu vì sao mình lại mệt đến thế. Dựa vào tay Ôn Ninh uống được nửa cốc nước, cổ họng mới phát ra được chút âm thanh khàn khàn: "Anh Ninh, đây là đâu? Anh tới từ bao giờ vậy?"

    Thấy tinh thần cô không tệ, Ôn Ninh cũng thở phào nhẹ nhõm sau một đêm căng thẳng: "Rạng sáng hôm qua tụi anh mới tìm được mọi người trên núi, phải đưa xuống ngay trong đêm. Nhưng vì các em bị kẹt trong hang quá lâu, vừa mất nước vừa sốt nên tụi anh lập tạm một trạm y tế dã chiến ở đây."


    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  2. Shine9695

    Bài viết:
    0
    Chương 141: Rắc rối vì chiếc điện thoại

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lần nữa quay lại biệt thự, Tử Trình nhỏ bé thấy họ thì thân thiết hơn trước, có lẽ vì đã nghe về chuyện lần này nên đứa trẻ vốn rụt rè ấy lại chủ động nắm tay hai người không chịu buông.

    Sau khi vào biệt thự, quản gia và cô giúp việc cũng nhiệt tình hơn hẳn mọi khi, khiến Phương Thanh có chút ngỡ ngàng, cảm giác được ưu ái quá mức.

    Trương Đình nhìn ra sự lúng túng của cô, mỉm cười trấn an:

    "Nhờ có hai người mà gần đây Tử Trình đã hình thành được nhiều thói quen tốt. Dù mấy ngày hai người không đến, thằng bé vẫn tự giác đọc sách vẽ tranh, với nhà chúng tôi mà nói, đây là chuyện khó tin lắm. Hai người là ân nhân của chúng tôi, từ giờ hãy xem đây là nhà mình, đừng khách sáo."

    Nhìn ánh mắt thân thiện xung quanh, Phương Thanh dần thả lỏng, cảm thấy lòng ngực ấm áp lạ thường.


    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  3. Shine9695

    Bài viết:
    0
    Chương 142: Dạy bằng nước lạnh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Phương Thanh siết chặt điện thoại, bước vài bước đã đuổi kịp Vương Lệ, túm lấy tóc cô ta lôi thẳng vào nhà vệ sinh.

    "Ái da, cậu làm gì đấy? Mau buông tóc tớ ra! Phương Thanh, cậu điên rồi à?"

    Phương Thanh không nói gì, mặt lạnh lùng bước nhanh vào nhà vệ sinh. Lúc này nơi đó đã vắng bóng sinh viên, nhưng trong bồn rửa vẫn còn vài cái chậu không. Cô nhét điện thoại vào túi quần, tay kia mở vòi nước, hứng đầy một chậu rồi dốc thẳng lên đầu Vương Lệ.

    "Vương Lệ, đầu cậu chắc đầy phân, cần phải rửa cho sạch một chút."

    Một chậu nước dội xuống, Vương Lệ sững người tại chỗ, sau đó phát điên hét ầm lên: "Á á á á! Phương Thanh, tôi phải giết cậu! Đồ không biết xấu hổ!"

    Tiếng hét của cô ta làm sinh viên các phòng khác cũng nghe thấy. Nhiều người kéo nhau chạy tới, vừa vào nhà vệ sinh đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ.

    Vương Lệ ướt như chuột lột, đang vùng vẫy đánh nhau với Phương Thanh. Nhưng vì Phương Thanh nắm chặt tóc cô ta, Vương Lệ chỉ có thể vùng vẫy loạn xạ, không tài nào phản kháng. Trong khi đó Phương Thanh vẫn điềm tĩnh dùng tay còn lại mở vòi nước, hết chậu này đến chậu khác dội lên đầu cô ta.

    Bạn cùng phòng của Vương Lệ nghe tiếng cũng chạy đến, lập tức nhào vào: "Phương Thanh, cậu đang làm cái gì vậy? Cậu ức hiếp người khác thế à? Tưởng lớp tôi không có ai chắc?"


    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  4. Shine9695

    Bài viết:
    0
    Chương 143: Kế hoạch của Bạch Doanh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bị khiêu khích đến nỗi máu dồn lên não, đám người Vương Lệ cảm giác như vừa bị người ta tát vào mặt ngay giữa đám đông, gào lên định xông tới tiếp tục gây chuyện.

    "Làm cái gì vậy? Giờ này rồi còn tụ tập ở đây không chịu đi ngủ? Ngày mai không đi học à?" Dì quản lý ký túc nghe tin chạy lên, tay cầm đèn pin soi thẳng vào đám người, hô lên bảo giải tán.

    Vừa nhìn một lượt, dì ấy đã nhận ra cô gái đứng trong cùng là Phương Thanh: "Các cháu làm cái gì đấy? Sao mà nước văng đầy đất thế này? Lỡ ai trượt chân té thì sao? Mau, ai lấy cây lau nhà tới đây, lau sạch cái chỗ này đi!"

    Dì quản lý xuất hiện khiến tình hình dịu xuống. Mấy bạn sinh viên chỉ đứng xem lần lượt rút lui, cuối cùng chỉ còn lại vài người liên quan trực tiếp.

    Sau khi hỏi qua đầu đuôi, dì quản lý cũng đại khái hiểu chuyện gì đang diễn ra. Dì ấy liếc nhìn Phương Thanh, trong lòng không khỏi thắc mắc, con bé này bình thường ngoan hiền là thế, sao đánh nhau lại tay nặng như vậy chứ?

    "Dù thế nào thì đánh nhau trong ký túc cũng là sai, giờ này cũng muộn rồi, chuyện đến đây là hết. Ngày mai tôi sẽ báo chuyện này với giáo viên phụ trách lớp các cháu để họ xử lý. Thôi, giải tán, ai về giường nấy ngủ đi!"

    Sáng hôm sau, chuyện lập tức được đưa lên phòng giáo viên.


    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng bảy 2025 lúc 2:37 PM
  5. Shine9695

    Bài viết:
    0
    Chương 144: Vương Hải Hoa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngay khi kỳ thi cuối kỳ kết thúc, cả trường bước vào kỳ nghỉ hè.

    Vốn dĩ Phương Thanh và Ôn Ninh đã dự định sẽ tranh thủ kỳ nghỉ để đi chơi xa một chuyến. Nhưng không ngờ, Trương Đình lại bất ngờ gọi điện tới, nói rằng hai vợ chồng cô ấy có việc cần ra nước ngoài, mà thằng bé lại không chịu về nhà bà ngoại, nên tạm thời muốn nhờ Phương Thanh và Ôn Ninh chăm sóc vài ngày.

    Sau một hồi bàn bạc, hai người đồng ý chuyển vào sống tạm trong biệt thự.

    Trải qua hơn nửa năm sống chung, cậu bé Tử Trình đã lớn lên trông thấy, dáng người cao ráo hơn, cũng đã mang dáng dấp của một thiếu niên. Tính cách cậu bé dần cởi mở, lại nhờ được hai người khuyến khích nên đã bắt đầu học cách giao tiếp bằng lời nói.

    Ban đầu, cậu bé chỉ phụ thuộc vào Phương Thanh vì tin tưởng người đã cứu mình. Nhưng dần dà, khí chất ôn hòa cùng tài năng của Ôn Ninh khiến Tử Trình ngày càng ngưỡng mộ anh.

    Lúc này, hai người đang ngồi cùng nhau nghiên cứu một cuốn sách về Hy Lạp cổ đại thì bên ngoài biệt thự đột nhiên vang lên tiếng ồn ào.

    "Anh ơi, chị dâu ơi, có ở nhà không? Em là em họ của Mạnh Phàm, Vương Hải Hoa đây!" Một giọng nữ to vang lên ngoài cổng, lập tức phá vỡ không khí yên tĩnh trong nhà.


    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  6. Shine9695

    Bài viết:
    0
    Chương 145: Một người kỳ quặc

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bầu không khí trong phòng khách nhà họ Mạnh lúc này có phần kỳ lạ.

    Trước đây Tử Trình gần như không có qua lại gì với Vương Hải Hoa, nên vì phép lịch sự, cậu mời cô ta ngồi uống trà và hỏi lý do đến thăm.

    Mặc dù bây giờ, nhờ có sự giúp đỡ của Ôn Ninh và Phương Thanh, Tử Trình đã cởi mở hơn rất nhiều so với trước, nhưng khi đối mặt với vẻ mặt ngạo mạn và hống hách của Vương Hải Hoa, cậu vẫn cảm thấy không thoải mái.

    "Cô đến đây có chuyện gì vậy?"

    Nhưng Vương Hải Hoa hoàn toàn phớt lờ câu hỏi của Tử Trình. Đôi mắt to tròn của cô ta liên tục đánh giá Ôn Ninh từ trên xuống dưới. Thấy Ôn Ninh bắt đầu tỏ ra khó chịu, cô ta chẳng những không thu lại thái độ mà ngược lại còn tỏ ra phấn khích hơn.

    "Chà chà, cậu em này là ai vậy? Làm nghề gì thế? Cũng quen anh cả tôi à?"

    Vương Hải Hoa năm nay đã 22 tuổi, có ba sở thích lớn trong đời: Uống rượu, đánh nhau và.. theo đuổi đàn ông.


    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...