Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1281: Hai lão nhân ấu trĩ tranh sủng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch Quân Thịnh cùng lão phu nhân giải thích, "Để xóa bỏ quan hệ với một ít rắn chuột trùng kiến, cần đánh ngã đi xây lại."

    Trung Nghĩa Minh từ tổ tiên Địch gia sáng chế, trải qua hơn trăm năm diễn biến, đã dần dần mất đi ý nghĩa lúc ban đầu.

    Cứ tiếp tục mặc kệ như vậy, chỉ biết nảy sinh ra tới càng ngày càng nhiều sâu mọt, đối với Địch gia không có bất luận cái chỗ tốt gì.

    Cho nên thời trẻ Địch Quân Thịnh chính mình liền cùng Hàn Mông Dự, Hình Vĩ sáng lập liên minh thương nghiệp của bọn họ, chính là vì muốn cùng Trung Nghĩa Minh vốn có phân chia ra.

    Mà trong mấy năm nay Địch Quân Thịnh sinh bệnh, Địch gia nhị thúc lại tiến thêm một bước mà đem xí nghiệp Địch gia tách ra.

    Cho nên khi Tần Xuyên đối với Trung Nghĩa Minh cùng xí nghiệp Địch gia vốn có tiến hành ăn mòn chèn ép, Địch Quân Thịnh lựa chọn thuận nước đẩy thuyền, đem xí nghiệp Địch gia hoàn toàn lật đổ.

    Giản lão phu nhân tựa hồ có chút minh bạch ý tứ của Địch Quân Thịnh.

    "Vậy các con hiện tại.." Giản lão phu nhân nhìn hai vợ chồng son.

    "Chúng con rất tốt, bà nội không cần lo lắng, thân thể bà nội mới quan trọng." Giản Nhất Lăng tương đối để ý đến tình huống thân thể của Giản lão phu nhân.

    Lúc trước bà từng bị tai biến, không nên lo lắng quá nhiều.

    "Được được được, ta không lo lắng." Giản lão phu nhân cuối cùng cũng yên tâm một ít.

    Địch lão gia tử thấy thế vội cùng Giản Nhất Lăng nhắc đến chuyện hoa lan, "Bé ngoan a, mùi hoa lan trong vườn của ông nội con nghe rất dễ chịu, ta cũng muốn một cậu đặt ở trong nhà."

    Không đợi Giản Nhất Lăng trả lời, Giản lão gia tử đã trước một bước nói với Giản Nhất Lăng, "Bé ngoan, hoa lan này là con trồng cho ông nội, là chỉ dành cho một mình ông nội thôi đúng hay không?"

    Địch lão gia tử cùng Giản lão gia tử đều nhìn chằm chằm Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng không biết nên lựa chọn như thế nào.

    Địch Quân Thịnh vội giúp Giản Nhất Lăng giải vây, "Ông nội, hoa lan yêu cầu tỉ mỉ nuôi dưỡng mới có thể tồn tại, ông không hiểu cách nuôi dưỡng hoa lan vẫn là thôi đi, như vậy đi, Nhất Lăng lần trước tự tay đan một chiếc khăn quàng cổ, tặng cho ông đi."

    "Thật sao? Tiểu tử con có thể làm chủ không?"

    Đồ vật của cô vợ nhỏ, chính là không thể tùy tiện đem cho người khác, cần thiết phải được vợ mình đồng ý mới được.

    "Tất nhiên là có thể làm chủ." Địch Quân Thịnh một tay che miệng, thanh âm trả lời có một chút xíu chột dạ.

    Kỳ thật khăn quàng cổ vốn dĩ chính là Giản Nhất Lăng đan tặng Địch lão gia tử.

    Chẳng qua Giản Nhất Lăng nguyên bản muốn chờ đến khi thời tiết lại mát mẻ một ít mới đưa cho ông.

    Lúc này tuy rằng mới vào thu nhưng thời tiết vẫn còn nóng.

    "Ân, tặng cho ông nội Địch." Giản Nhất Lăng cho câu trả lời khẳng định.

    Trong lòng Địch lão gia tử tức khắc như nở hoa, có cháu dâu tự mình đan cho khăn quàng cổ, còn muốn hoa lan cái gì a.

    Hương hoa lan nào có cháu thơm bằng khăn quàng cổ cháu dâu đan chứ!

    Giản lão gia tử thập phần khinh thường mà nhìn Địch lão gia tử liếc mắt một cái, đắc ý cái gì nha, không phải một cái khăn quàng cổ thôi sao!

    Địch lão gia tử lại cùng Giản Nhất Lăng nói, "Bất quá bé ngoan, con về sau kêu ta không cần thêm cái dòng họ, trực tiếp kêu ta ông nội là được, con cùng A Thịnh đều đã kết hôn, ta chính là ông nội của con."

    "Ông này bậy bạ cái gì vậy?" Giản lão gia tử trước tiên không đồng ý, "Tôi còn ở đây, bé ngoan nếu gọi một tiếng ông nội, lúc đó tôi trả lời hay ông trả lời đây hả?"

    "Tôi đây cũng là ông nội mà!"

    "Cùng lắm thì về sau khi không có tôi bé ngoan kêu ông là ông nội, nhưng chỉ cần có tôi ở, ông chính là ông nội Địch."

    Thân phận phải thật rõ ràng.

    Địch lão gia tử không có cách nào, "Được rồi được rồi, anh lớn, nghe anh."

    Hai lão nhân liền giống như hai đứa trẻ, một cái vấn đề xưng hô cũng có thể tranh luận hết nửa ngày.
     
    LieuDuong thích bài này.
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1282: Xé mặt nhau tại buổi đấu thầu (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khu vựa đang phát triển ở phía tây kinh thành, ngày hội đấu thầu đất.

    Các công ty bất động sản lớn tụ tập.

    Tất cả mọi người đều có nghĩ thầm muốn chụp được miếng đất này.

    Nhưng mà trong lòng mọi người cũng đều biết, khả năng bọn họ lấy được cũng tính không lớn.

    Miếng đất này tập đoàn Tần thị nhất định cũng muốn có, xác suất trúng của các công ty khác cũng không lớn.

    Tại hiện trường đấu thầu, đi bên cạnh Tần Xuyên tiên sinh chính là bạn gái trên danh nghĩa của anh ta, Mạc Thi Vận.

    Trai tài gái sắc, nhìn rất bắt mắt.

    Không ít người vây quanh cùng hai người chào hỏi, ân cần mà nịnh hót hai người.

    Tần Xuyên biểu tình nhàn nhạt, trên mặt Mạc Thi Vận có chút thẹn thùng, đối mặt với sự nịnh hót của mọi người, trong lòng Mạc Thi Vận thấy thỏa mãn.

    Lúc này, đám người đang vây quanh Tần Xuyên và Mạc Thi Vận đột nhiên thay đổi phương hướng, hướng tới một cái phương hướng khác đi qua không ít người.

    Mấy người nhìn qua, thấy được Địch Quân Thịnh, một thân tây trang tối màu, ánh mắt thâm thúy có thần, dáng người cao gầy cân xứng, vai rộng eo thon.

    Bên người anh là Giản Nhất Lăng tinh xảo động lòng người, trang điểm đơn giản, lại làm nổi bật lên vẻ đẹp tự nhiên nhất của cô.

    Địch Quân Thịnh như thế nào cũng tới?

    Địch gia không phải đã phá sản sao?

    Chính nhà của mình đều bị đem bán đấu giá.

    Anh như thế nào còn chạy tới đấu thầu đất này?

    Đối với chuyện Địch Quân Thịnh xuất hiện, trong lòng mọi người đều có nghi hoặc.

    Nhưng bởi vì có Giản Nhất Lăng ở đây, không ai dám trực tiếp cười nhạo Địch Quân Thịnh.

    Mọi người đều biết, Địch gia sụp đổ, nhưng Giản Nhất Lăng có không ít tài sản.

    Nói không chừng cô ấy đến đấu giá đất, chính là tính toán lại mở một cái phân viện.

    Đó cũng là chuyện hoàn toàn có khả năng.

    Đôi mắt Địch Quân Thịnh cùng Tần Xuyên đối thượng, bốn mắt nhìn nhau, mọi người cảm giác được không khí có một tia quỷ dị.

    "Địch thiếu gia hôm nay là tới đấu thầu sao?" Tần Xuyên mở miệng, dò hỏi Địch Quân Thịnh.

    "Bằng không tôi tới đây làm gì? Chơi sao?" Địch Quân Thịnh câu môi cười, lại tà lại mị.

    "Cậu lấy đâu ra vốn để đấu thầu?" Trên mặt Tần Xuyên cũng treo nụ cười, tựa hồ như đang trào phúng hành vi của Địch Quân Thịnh không biết tự lượng sức mình.

    Bên cạnh có người tiếp lời nói, "Dựa vào vợ mình!"

    Sau đó mấy người che miệng, muốn cười mà không cười ra tiếng.

    Hôm nay ở đây, đều là mấy người có chút của cải.

    Nếu không cũng không thể tới tham gia buổi đấu thầu này.

    Nhìn Địch Quân Thịnh ngày xưa làm cho bọn họ sợ hãi, hiện giờ chỉ có thể dựa vào lão bà giữ thể diện, bọn họ thật sự muốn cười.

    Trên mặt Địch Quân Thịnh ý cười không giảm, "Tần tiên sinh đây là ghen tị tôi có một người vợ có thể dựa vào, mà anh chỉ có một người bạn gái chuyên tạo scandal không ngừng kéo chân sau của anh sao?"

    Mạc Thi Vận bị châm chọc kéo tay Tần Xuyên thật chặt.

    Cô ta không phải không biết chuyện của mình mọi người đều biết, có không ít người ở sau lưng mắng cô ta khinh thường cô ta.

    Nhưng bởi vì Tần Xuyên, cho tới bây giờ còn không có người sẽ ở trước mặt cô ta nói đến chuyện đó.

    Lúc này, Tần Xuyên đáng lẽ nên bảo vệ Mạc Thi Vận lại đem ánh mắt dừng ở trên người Giản Nhất Lăng, hỏi cô ấy, "Cậu ta đáng giá sao?"

    Ở trong ký ức kiếp trước của Tần Xuyên, Địch Quân Thịnh cũng không phải là một người chồng tốt.

    Cậu ấy bất cần đời, thậm chí không xem trọng tính mạng của mình, cậu ấy quái đản lại trương dương.

    Cuối cùng sẽ chết vì việc làm của chính mình.

    Mạc Thi Vận càng thêm khẩn trương.

    Cô ta hy vọng Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng nhanh chóng rời đi, không cần lại xuất hiện ở trước mặt Tần Xuyên.

    Giản Nhất Lăng đều nói cô ấy không thích Tần Xuyên, tại sao lại thường xuyên mà xuất hiện ở trước mặt anh ta chứ?

    Giản Nhất Lăng có biết mỗi một lần cô ấy xuất hiện ở trước mặt Tần Xuyên, cô ta đều sẽ vô cùng mà khẩn trương cùng sợ hãi hay không.

    "Đáng giá." Giản Nhất Lăng đưa ra trả lời là khẳng định, không chút do dự.

    Địch Quân Thịnh ôm lấy Giản Nhất Lăng đi đến chỗ ngồi của bọn họ.
     
    LieuDuong thích bài này.
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1283: Xé mặt nhau tại buổi đấu thầu (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Có người nhỏ giọng nói thầm, "Đều đã như vậy còn đắc ý cái gì chứ, thật là làm tiểu bạch kiểm còn làm đến nghiện rồi đi."

    "Cũng không phải sao, nhìn bộ dạng đắc ý kia của hắn ta, nếu không phải trước khi phá sản kết hôn với Giản Nhất Lăng, hắn ta hiện tại còn có thể có cái gì nha."

    "Còn tới đấu thầu đất, giá cả của khu đất phía tây này trong lòng hắn không tính ra được sao, miếng đất hơn chục tỷ hắn có tư cách gì tới đấu thầu."

    "Anh nói Giản Nhất Lăng thật sự là muốn lấy ra hơn chục tỷ để hắn Đông Sơn tái khởi sao?"

    "Nếu là như vậy, vậy hơn phân nửa chính là cái đồ ngốc."

    "..."

    Mấy người đè thấp tiếng nói nhỏ giọng nghị luận, không dám để cho Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng nghe thấy bọn họ thảo luận.

    Mà ở gần với những người này hơn là Tần Xuyên cùng Mạc Thi Vận đều có thể nghe được.

    Trong lòng Mạc Thi Vận thoải mái không ít.

    Cô ta sẽ không lại ngu xuẩn mà đi làm một số chuyện không đúng đối với Giản Nhất Lăng để cô ấy bắt được, nhưng mà nghe được người khác nói xấu Giản Nhất Lăng, trong lòng cô ta vẫn là không tự chủ được mà vui vẻ một ít.

    Ít nhất không phải chỉ có một mình cô ta mất mặt.

    Mạc Thi Vận lại ngẩng đầu nhìn Tần Xuyên, lại thấy Tần Xuyên còn đang nhìn Giản Nhất Lăng.

    Tức khắc trong lòng lại đau vài phần.

    Mà sự đau lòng này, cô ta chỉ có thể áp ở trong lòng.

    Mặc kệ đau bao nhiêu, cô ta đều phải nhịn xuống, cô ta tuyệt đối không có thể lại phạm sai lầm, chỉ cần không phạm sai lầm, cô ta liền có thể vẫn luôn lưu tại bên người anh, chỉ cần có thể lưu tại bên người anh, chửi bới cô ta cái gì cô ta cũng đều nguyện ý thừa nhận.

    Ở kinh thành tấc đất tấc vàng, ở khu trung tâm sớm đã không còn nơi nào có thể khai phá, mấy năm nay, đất ở bên ngoài cũng đều bán ra giá trên trời.

    Lần này miếng đất cần bán đấu giá này, từ lúc bắt đầu đã bị đông đảo các tập đoàn tài chính theo dõi.

    Hạng mục hơn chục tỷ, chân chính có thể nắm bắt được lại không nhiều lắm.

    Giá quy định là 50 trăm triệu, đấu giá vừa mới bắt đầu không đến mười phút, cũng đã bị tăng giá vượt qua 10 tỷ.

    Lúc này rất nhiều tập đoàn tài chính không thể không lựa chọn từ bỏ.

    Cho tới bây giờ, Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng còn không có kêu ra giá.

    Không biết hai người này là thật sự không nóng nảy, hay là căn bản cũng không dám kêu giá.

    Giản Nhất Lăng dựa vào trên vai Địch Quân Thịnh, hơi hơi híp mắt, ngoan ngoãn giống như một con mèo con.

    Tối hôm qua có chút mệt mỏi, dẫn tới ban ngày tinh lực không đủ, hơn nữa nội dung đấu thầu cô cũng không cảm thấy hứng thú, cho nên có chút mơ màng sắp ngủ.

    Địch Quân Thịnh thẹn ở trong lòng, để cô dựa vào người mình nghỉ ngơi trong chốc lát.

    Tối hôm qua thật là đã lăn lộn cô ấy đến mệt mỏi.

    Anh cũng muốn khắc chế, nhưng có một số thời điểm, sự tự chủ này đã hạ tuyến offline.

    Chờ đến khi giá đấu lên tới 18 tỷ, Địch Quân Thịnh mở miệng.

    "18, 8 tỷ."

    Địch Quân Thịnh ra giá làm rất nhiều người quay đầu nhìn về phía anh với ánh mắt khác thường.

    Anh thật đúng là chuẩn bị kêu giá ha?

    Địch Quân Thịnh thật sự có nhiều tiền như vậy sao?

    Cho dù là viện trưởng của bệnh viện Lạc Hải Sâm, hẳn là cũng không nhất định có thể một lần lấy ra được nhiều tiền như vậy chứ?

    Cho dù hai người này thật sự có nhiều tiền như vậy, vậy công ty đâu? Miếng đất này sau khi bắt được chắc cũng không chỉ để đó nhìn thôi chứ?

    Muốn khai phá, muốn khởi công, Địch Quân Thịnh có thể không?

    "19 tỷ." Trợ lý của Tần Xuyên dưới sự chỉ đạo của Tần Xuyên theo sát Địch Quân Thịnh ra giá.

    "20 tỷ." Khuôn mặt Địch Quân Thịnh mang theo nụ cười, không nhanh không chậm.

    Chậc chậc chậc, nhìn dáng vẻ là nghiêm túc.

    Bọn họ không thể không cảm khái một câu, Giản Nhất Lăng thực sự có tiền a.

    Người có thể sáng lập Lạc Hải Sâm, quả nhiên tài lực hùng hậu.

    "20, 8 tỷ." Trợ lý của Tần Xuyên tiếp tục đại biểu Tần Xuyên tăng giá.

    "21 tỷ." Vẻ mặt Địch Quân Thịnh nhẹ nhàng, liên tục tăng giá, bộ dạng muốn cùng Tần Xuyên liều mạng.
     
    LieuDuong thích bài này.
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1284: Xé mặt nhau tại buổi đấu thầu (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "25 tỷ." Trợ lý Tần Xuyên dưới sự chỉ đạo của Tần Xuyên, trực tiếp ra giá tới 25 tỷ.

    Những người khác liên tục lắc đầu, không bỏ được nhưng cũng không thể không từ bỏ, không có cách nào tiếp tục.

    "26 tỷ." Địch Quân Thịnh theo sát ra giá, không chút do dự tiếp tục nâng giá cả lên.

    Lúc này đại diện của các tập đoàn tài chính khác đều đã hành quân lặng lẽ.

    Đến cái giá này, đã vượt qua dự toán của bọn họ.

    Bọn họ dừng lại nhìn Tần Xuyên cùng Địch Quân Thịnh cạnh tranh.

    Hai người này đã từng được bầu chọn là hai đại quý công tử đỉnh cấp hào môn ở kinh thành, giờ này khắc này đang ở kịch liệt cạnh tranh.

    Tiếng ra giá của Địch Quân Thịnh cùng Tần Xuyên không chỉ không thể đánh thức Giản Nhất Lăng, còn làm cho Giản Nhất Lăng ngủ đến càng sâu.

    Hiệu quả giống như nghe giáo sư giảng bài khi đi học.

    Chỉ cần kêu lên không phải chính mình, liền không ngại ngại chính mình mệt rã rời ngủ gà ngủ gật.

    Cuối cùng Địch Quân Thịnh đem giá cả nâng lên tới 30, 8 tỷ.

    Trợ lý Tần Xuyên nói với Tần Xuyên, tập đoàn không có nhiều vốn lưu động, nếu mạnh mẽ đấu thầu cái hạng mục này, sẽ dẫn tới những hạng mục hiện tại của tập đoàn xuất hiện vấn đề đứt gãy chuỗi tài chính.

    Tần Xuyên sau một lát trầm tư, vẫn là ra giá thêm một lần nữa.

    "31 tỷ."

    Lúc này đây, là anh ta tự mình ra giá.

    "31, 6." Địch Quân Thịnh không cần nghĩ ngợi mà theo.

    Đây quả thực chính là đang liều mạng a!

    Địch Quân Thịnh đây là không lấy tiền xem là tiền sao?

    Mấu chốt là tiền này còn không phải của chính anh ấy.

    Tiền của vợ mình có thể thích dùng là dùng như vậy sao?

    Ánh mắt mọi người dừng lại ở trên người Giản Nhất Lăng, lại thấy Giản Nhất Lăng đã dựa vào bả vai Địch Quân Thịnh ngủ rồi.

    Cô ấy có biết cô ấy lập tức sẽ tổn thất hơn 30 tỷ hay không?

    Vậy mà còn có thể ngủ được, tim của người này làm bằng cái gì ha?

    Làm bác sĩ tâm lý đều có tim cường đại như vậy sao?

    Trợ lý của Tần Xuyên cùng bộ phận tài vụ luôn mãi tính toán, cảm thấy tập đoàn Tần thị lại cạnh tranh tiếp không có ý nghĩa, muốn cho Tần Xuyên lý trí từ bỏ.

    Tần Xuyên trầm tư một chút, dừng việc tiếp tục ra giá đấu thầu.

    Cuối cùng giá đấu thầu là 31, 6 tỷ Địch Quân Thịnh là người lấy được.

    Mọi người đều đi tới trước chỗ ngồi của Địch Quân Thịnh Giản Nhất Lăng, cười khanh khách mà nói với hai người "Chúc mừng".

    "Địch thiếu gia thật là bản lĩnh nha, nhanh như vậy liền lại mãn huyết sống lại."

    "Cái gì nha, người ta thường nói, nữ nhân phải muốn gả đến nhà tốt, nhưng mà lời ngược lại cũng có thể áp dụng, chúng tôi là thiệt tình hâm mộ Địch thiếu gia có thể có tốt một cô vợ hiền nội trợ tốt như vậy."

    Giọng nói của bọn họ đánh thức Giản Nhất Lăng, Giản Nhất Lăng mông lung mà mở mắt ra, bản năng xoa nhẹ đôi mắt một chút.

    Địch Quân Thịnh che chở cho cô, "Còn buồn ngủ thì ngủ tiếp một lát đi."

    "Ngủ tiếp một lát sợ là của cải đều phải bị đào rỗng đi nha?" Không biết là ai lại trào phúng một câu.

    "Kết thúc rồi sao?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    Vừa mới rồi thật sự là quá mệt nhọc, không biết như thế nào lại ngủ rồi.

    "Ân." Địch Quân Thịnh lấy cho Giản Nhất Lăng một ly nước, để cô ấy chậm rãi uống.

    "Giản viện trưởng, chồng của cô vừa mới cùng 31, 6 tỷ tiền của cô lấy được miếng đất này."

    Có người sợ Giản Nhất Lăng không biết Địch Quân Thịnh vừa mới xài bao nhiêu tiền, gấp không chờ nổi mà đem kết quả này nói cho người mới vừa tỉnh ngủ là Giản Nhất Lăng biết.

    "Không phải tiền của tôi." Giản Nhất Lăng nói, "Tiền của anh ấy kiếm được, tài sản trước khi kết hôn."

    Tuy rằng Địch Quân Thịnh không ngại tiền của mình đều thuộc sở hữu của Giản Nhất Lăng.

    Nhưng mà trên pháp luật mà nói, những số tiền đó vẫn là tài sản trước khi kết hôn của Địch Quân Thịnh.

    Không phải tiền của Giản Nhất Lăng?

    Tài sản trước khi kết hôn?

    Mọi người cảm thấy Giản Nhất Lăng đây là đang nói bậy.

    Địch gia đều đã phá sản, ngay cả nhà ở đều bán, Địch Quân Thịnh nơi nào còn có cái gì là tài sản trước khi kết hôn.
     
    LieuDuong thích bài này.
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1285: Xé mặt nhau tại buổi đấu thầu (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Không biết Thịnh gia lấy được miếng đất này tính toán làm cái gì vậy?"

    Lại có người không chê chuyện lớn mà hỏi.

    Xí nghiệp Địch gia đều đã đóng cửa, Địch Quân Thịnh hiện tại như một người tư lệnh không có binh, lấy được miếng đất rồi có thể làm được cái gì đây?

    Khóe miệng Địch Quân Thịnh ngậm cười, "Một cái hạng mục lớn như vậy, sẽ không có người sẽ cho rằng gia đây là lấy danh nghĩa một cá nhân chụp lấy chứ?"

    Lời nói này của Địch Quân Thịnh rất là kỳ quái, mọi người không khỏi mà nhíu mày.

    "Nói như vậy, Thịnh gia là tính toán một lần nữa thành lập đế quốc thương nghiệp của chính mình sao?"

    Lúc trước mọi người gọi Địch Quân Thịnh một tiếng "Thịnh gia", đó là kính trọng anh, sợ hãi thân phận của anh cùng với thế lực gia tộc ở sau lưng.

    Hiện tại gọi anh ấy một tiếng "Thịnh gia", nhiều ít là mang theo một ít châm chọc.

    Địch Quân Thịnh cười nhạt nhìn những người này, cũng không có thể hiện ra sự chật vật như mọi người chờ mong.

    Không biết da mặt của Địch Quân Thịnh là làm bằng cái gì, có thể dày đến trình độ này.

    "Vậy Thịnh gia hiện tại bắt đầu làm còn kịp sao? Nếu là một người làm không tốt, hạng mục lớn như vậy làm hỏng chính là bị lỗ sạch vốn nha!"

    "Nói cái gì vậy, Thịnh gia rốt cuộc cũng đã từng là Địch gia đương gia, cái dạng hạng mục lớn nào mà chưa thấy qua, khẳng định sẽ không xảy ra vấn đề, đúng không?"

    "Chúng ta đến lúc đó nói không chừng còn phải dựa vào Thịnh gia phân cho chúng ta một chén canh đó chứ."

    "Thịnh gia nếu đến lúc đó hạng mục này nếu giải quyết không được, thời điểm cần sang tay nhớ rõ liên hệ chúng tôi, chúng tôi vẫn rất là vui lòng tiếp nhận, chẳng qua giá cả sẽ không phải cái giá của hôm nay. Cái giá này, trên cơ bản là không có biên lợi nhuận. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Tần tiên sinh cùng mấy vị lão bản khác từ bỏ."

    Không biết có phải bởi vì vừa rồi đấu thầu thất bại làm cho tâm tình không ít người khó chịu hay không, lúc này thế nhưng ở trước mặt Giản Nhất Lăng, ám chỉ mà châm chọc Địch Quân Thịnh.

    "Đúng không Tần tiên sinh?"

    Những người này vì tìm kiếm sự đồng tình, đã quay sang dò hỏi Tần Xuyên.

    Ai cũng đều biết Địch gia bị phá sản không thể không kể công của Tần Xuyên.

    Lúc này kéo Tần Xuyên lên thuyền, ý đồ cũng thực rõ ràng.

    Biểu tình của Tần Xuyên phức tạp mà nhìn Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng.

    Chủ yếu ánh mắt dừng ở trên người Giản Nhất Lăng, tựa hồ từ trong đó có thể nhìn thấy được một ít sự thương tiếc cùng đau lòng.

    "Cậu nếu muốn Đông Sơn tái khởi, cái hạng mục này cũng không phải lựa chọn tốt." Tần Xuyên đánh giá.

    "Cám ơn đã quan tâm, cùng anh không có quan hệ."

    Địch Quân Thịnh không mặn không nhạt mà trả lại một câu.

    Tần Xuyên chỉ trích, "Cậu không nên lãng phí một mảnh khổ tâm của Nhất Lăng đối với cậu."

    Cũng không biết anh ta có bệnh gì, liên lạc thế lực khắp nơi hủy diệt Địch gia là anh ta, hiện tại đau lòng Giản Nhất Lăng cũng là anh ta.

    Rất giống có nhân cách phân liệt.

    "Chuyện của tôi cùng vợ mình không cần phiền Tần tiên sinh lo lắng." Thái độ Địch Quân Thịnh lạnh nhạt.

    Những người khác cố ý cùng Tần Xuyên nói chuyện, "Lời khuyên của Tần tiên sinh, không phải ai cũng đều có thể hiểu mà áp dụng, dẫn dắt xí nghiệp gia tộc không ngừng phát triển."

    "Đúng vậy đúng vậy, Tần tiên sinh anh nói mấy lời này với Địch tiên sinh không nhất định anh ta sẽ hiểu."

    "Địch tiên sinh hôm nay thật vất vả lấy được miếng đất này, là một chuyện đáng giá ăn mừng, về sau công ty mới khai trương, nhớ rõ mời chúng tôi đi tiệc mừng khai trương nha."

    "Tuy rằng có khả năng sẽ tốn chút tiền, nhưng mà ánh mắt của Địch tiên sinh vẫn là thực không tồi, miếng đất này là miếng đất có giá trị nhất ở kinh thành trong mấy năm nay."

    Mấy người ở trước mặt như giúp Địch Quân Thịnh nói chuyện, nhưng ngấm ngầm là châm chọc, mọi người đều nghe hiểu được.

    Chiếu theo lời bọn họ nói như vậy, Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng đại khái còn hẳn là phải cảm ơn Tần Xuyên.

    Lúc này người phụ trách buổi đấu thầu lại đây, mời Địch Quân Thịnh đến văn phòng của bọn họ để tiến hành xử lý thủ tục kế tiếp.

    "Địch tổng của tập đoàn Đỉnh Vấn, mời theo tôi đến văn phòng ở phía sau một chuyến."
     
    LieuDuong thích bài này.
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1286: Xé mặt nhau tại buổi đấu thầu (5)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhân viên công tác đối với Địch Quân Thịnh xưng hô làm cho mọi người rất là ngoài ý muốn.

    Tập đoàn Đỉnh Vấn?

    Đó không phải là một tập đoàn tài chính mấy năm trước bắt đầu nổi tiếng ở nước ngoài sao?

    Nếu bọn họ không có nhớ lầm, tập đoàn này hẳn là đã sáng lập ở 4-5 năm về trước?

    Địch tổng?

    Tổng tài tập đoàn Đỉnh Vấn như thế nào sẽ là Địch Quân Thịnh?

    Có người lập tức lấy ra di động lên mạng tra xét một chút thông tin của tập đoàn này.

    Chỉ thấy ở trên biểu hiện pháp nhân đại diện đích đích xác xác là Địch Quân Thịnh.

    Mà thời gian sáng lập tập đoàn là ở 5 năm trước.

    Tập đoàn Đỉnh Vấn là đối ngoại của Hòa Khí Minh, tổng tài tự nhiên là Địch Quân Thịnh.

    Chẳng qua phía trước pháp nhân của công ty vẫn luôn là Hàn Mông Dự cùng Hình Vĩ, thẳng đến khi Địch Quân Thịnh hoàn toàn khôi phục, cũng thanh lý xong sản nghiệp cũ của Địch gia, tập đoàn mới chuyển thẳng danh nghĩa về Địch Quân Thịnh.

    Mọi người đều có một loại ánh mắt tràn ngập tò mò nhìn Địch Quân Thịnh.

    Trong đó cũng bao gồm Tần Xuyên.

    Ở trong trí nhớ của Tần Xuyên về đời trước, cũng không tồn tại giả thiết như vậy.

    Địch Quân Thịnh từ nhỏ đến lớn, đều chỉ biết chơi, chưa từng có chính mình làm nên sự nghiệp.

    Ngay cả nguyên lai xí nghiệp Địch gia cũng lười quản lý.

    Trừ bỏ Địch gia, Địch Quân Thịnh như thế nào sẽ có tập đoàn tài chính khác.

    Đến nỗi về chú hai của Địch Quân Thịnh, Địch Trọng Thân, anh ta cũng đã sớm bởi vì có ký ức đời trước mà biết rõ ràng.

    Có thể nói tất cả về Địch gia đều ở trong kế hoạch của anh ta.

    Tần Xuyên xem nhẹ một việc, đó chính là Giản Nhất Lăng biến hóa mang đến hiệu ứng bươm bướm.

    Đời trước không có vướng bận, Địch Quân Thịnh xác thật cái gì đều không có làm.

    Nhưng mà Địch Quân Thịnh hiện tại, ở 5 năm trước tại thành phố Hằng Viễn gặp Giản Nhất Lăng, có một số việc liền đã xảy ra biến hóa vi diệu.

    "Anh là tổng tài của tập đoàn Đỉnh Vân?" Có người nhịn không được hỏi.

    "Thịnh gia khi nào trở thành tổng tài tập đoàn Đỉnh Vân? Vì sao chúng tôi đều không có nghe nói qua?"

    "Tập đoàn Đỉnh Vấn nhiều năm trước cũng đã thành lập, Thịnh gia chẳng lẽ là thu mua lại sao?"

    Trong giọng nói của người hỏi chuyện rõ ràng mang theo sự kinh ngạc cùng không dám tin tưởng.

    Địch Quân Thịnh toàn bộ quá trình đều bình tĩnh tự nhiên, thưởng thức biểu tình biến hóa của những người này, mặt mày vẫn là mang theo sự ngạo mạn của Địch gia Thịnh gia.

    Sau đó mấy người nhìn về phía Giản Nhất Lăng, hoài nghi có phải cô ấy đã ra tiền thu mua tập đoàn Đỉnh Vấn cho Địch Quân Thịnh, để anh ấy có vốn mà Đông Sơn tái khởi hay không.

    Nhưng mà gần đây cũng không có nghe nói tập đoàn Đỉnh Vấn bị thu mua.

    Hơn nữa tập đoàn Đỉnh Vấn phát triển rất khá, tập đoàn không quá có khả năng ở thời điểm mấu chốt này bị thu mua.

    Biểu tình của mọi người đều rất là nhất trí, trên mặt tất cả đều là sự hồ nghi.

    Mạc Thi Vận cảm giác được Tần Xuyên không thoải mái, rối rắm lúc sau, quyết định giúp Tần Xuyên làm khó dễ Địch Quân Thịnh.

    "Địch tiên sinh, anh là tổng tài của tập đoàn Đỉnh Vấn, nhưng tập đoàn Đỉnh Vấn là như thế nào đến được trên tay anh, trong lòng anh chắc là rất rõ ràng, một khi đã như vậy anh càng phải thêm yêu quý danh dự của mình, quý trọng những thứ mà Giản viện trưởng cho anh, lúc đấu thầu đất hẳn nên càng thêm cẩn thận."

    Mạc Thi Vận đã ngầm thừa nhận tập đoàn Đỉnh Vấn là do Giản Nhất Lăng thu mua đưa cho Địch Quân Thịnh để làm vốn mà Đông Sơn tái khởi.

    Cô ta biết Tần Xuyên không thoải mái là bởi vì Giản Nhất Lăng mà anh ta thích lại vì Địch Quân Thịnh làm nhiều chuyện như vậy, nhưng Địch Quân Thịnh sẽ tiếp tục phá của.

    Tần Xuyên không có phương tiện nói ra, cô ta tới giúp anh ta nói.

    Tại đây có nhiều người như vậy, cũng chỉ có Mạc Thi Vận đem lời nói nói đến trực tiếp nhất.

    Tần Xuyên có chút kinh ngạc mà nhìn Mạc Thi Vận liếc mắt một cái.

    Cô ta vậy mà sẽ đứng ở góc độ của Giản Nhất Lăng mà nhìn nhận vấn đề sao?

    Giản Nhất Lăng phản bác Mạc Thi Vận, trong giọng nói nhỏ nhẹ lại lộ ra địch ý rõ ràng, "Cô có chứng ảo tưởng sao? Tôi đã nói, đây là tài sản trước khi kết hôn của A Thịnh, vì sao một hai phải đem biểu hiện giả dối của mình xem như là sự thật?"
     
    LieuDuong thích bài này.
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1287: Xé mặt nhau tại buổi đấu thầu (6)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng nghe không được người khác chửi bới Địch Quân Thịnh.

    Giản Nhất Lăng phản bác không có làm Mạc Thi Vận thay đổi quan niệm, tiếp tục tận tình mà khuyên bảo Giản Nhất Lăng, "Giản viện trưởng, tôi cùng Tần Xuyên nói những lời này xuất phát điểm là vì tốt cho cô, mới có thể khuyên Địch tiên sinh lo lắng suy xét nhiều hơn, lần này anh ta đưa ra giá đầu thầu đất xác thật quá cao."

    "Có bệnh phải đi khám, cả cô cùng với Tần Xuyên." Địch Quân Thịnh đánh giá, "Trong chốc lát diễn vai chính diện trong chốc lát diễn vai phản diện, cũng không biết các người đang hát chính là cái tuồng nào, còn không bằng thành thành thật thật mà làm đối thủ của chúng tôi."

    Mạc Thi Vận giải thích tiếp, "Giản viện trưởng đã từng trợ giúp cho Tần Xuyên, Tần Xuyên cảm kích cô ấy, tuy rằng Địch tiên sinh cùng Giản viện trưởng đã kết hôn, nhưng các người vẫn như cũ là cá thể độc lập, anh là đối thủ cạnh tranh với Tần gia, Tần gia cùng anh cạnh tranh là hợp lý hợp pháp, mà Tần gia cảm ơn Giản viện trưởng cũng hợp tình hợp lý."

    Tần Xuyên kỳ thật không mâu thuẫn, đối tượng anh ta nhằm vào vẫn luôn là Địch Quân Thịnh mà không phải Giản Nhất Lăng.

    Hiện giờ Địch Quân Thịnh dùng hết tài sản chính là của Giản Nhất Lăng, cho nên anh ta mới có thể nói như vậy.

    Giản Nhất Lăng đáp lại, "Tôi không cần các người cảm kích, cũng không cần các người quan tâm, tôi cùng A Thịnh rất tốt, không cần lãng phí thời gian làm loại chuyện không có ý nghĩa này."

    Giản Nhất Lăng lạnh nhạt cùng xa cách, cùng Tần Xuyên cô ấy đã không có lời gì muốn nói.

    Lời nói của Giản Nhất Lăng làm cho ánh mắt Tần Xuyên bi thương.

    Mạc Thi Vận tiếp tục vì Tần Xuyên nói chuyện, "Giản viện trưởng cô có thể có địch ý đối với tôi, nhưng mà cô phải tin tưởng Tần Xuyên đối với cô là tuyệt đối không có ác ý, các người đã quen biết rất nhiều năm, cô hẳn là biết rõ cách làm người của anh ấy."

    Mạc Thi Vận muốn giúp Tần Xuyên lưu lại ấn tượng tốt, cho nên tận lực ở trước mặt Giản Nhất Lăng bảo vệ anh ta.

    "Tôi không cần biết cách làm người của anh ấy." Giản Nhất Lăng trả lời, "Chuyện của các người tôi không quan tâm cũng không muốn biết, cũng vui lòng không cần nhúng tay vào chuyện của chúng tôi."

    "Giản viện trưởng, cô đừng nói như vậy, tôi.."

    "Nơi này không phải ở bệnh viện của tôi, hãy gọi tôi là Địch phu nhân." Giản Nhất Lăng sửa đúng xưng hô Mạc Thi Vận đối với mình.

    Sau đó Giản Nhất Lăng quay đầu nhỏ giọng dò hỏi Địch Quân Thịnh, "A Thịnh, em mệt mỏi, chúng ta về nhà được không?"

    Giọng nói mềm mại này, trong xương cốt người nghe được cũng đều muốn rụng rời.

    Lúc này làm cho mọi người không cấm lần thứ hai ghen tị với Địch Quân Thịnh.

    Người vợ đã có tiền có tài lại có thể gợi lên cho nam nhân ý muốn bảo hộ như vậy, ai mà không muốn chứ?

    "Được."

    Cô vợ nhỏ muốn đi, anh nào có đạo lý không đi.

    Nói xong Địch Quân Thịnh lập tức nắm tay Giản Nhất Lăng rời đi.

    Chờ Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng đi xa, mấy người lại nhỏ giọng nghị luận vài câu.

    "Tình huống này là như thế nào? Địch Quân Thịnh thật sự muốn xoay người sao?"

    "Còn xoay người, cái giá trả cho miếng đất này, căn bản là rất khó thu hồi vốn, bằng không vì sao các tập đoàn tài chính khác lại dừng tay, Tần tiên sinh vì cái gì lại dừng tay? Mọi người lại không ngốc, biên lợi nhuận hữu hạn, người biết đến đều không muốn đi mạo hiểm."

    "Nhưng mà tập đoàn Đỉnh Vấn.. mấy năm nay phát triển vẫn luôn rất tốt, nếu tập đoàn này thật của Địch Quân Thịnh, vậy anh ta không phải.."

    "Không có khả năng, nếu tập đoàn Đỉnh Vấn là của anh ta, vậy Địch gia vì cái gì sẽ phá sản chứ? Anh ta có bản lĩnh làm cho tập đoàn Đỉnh Vấn tốt lên, như thế nào lại không có bản lĩnh quản lý tốt xí nghiệp Địch gia."

    Sau đó có người đến dò hỏi Tần Xuyên, "Tần tiên sinh anh thấy chuyện này thế nào?"

    Giữa mày Tần Xuyên vẫn luôn như là đang bao phủ một tầng khói mù.

    Trái tim của Mạc Thi Vận cũng đi theo mà bị treo lên.

    "Địch Quân Thịnh có ý tưởng của anh ta."

    Sau câu trả lời, Tần Xuyên liền rời đi, Mạc Thi Vận cũng bước nhanh đuổi theo.
     
    LieuDuong thích bài này.
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1288: Vợ bị vật nhỏ bá chiếm (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tập đoàn Đỉnh Vấn sau khi đấu thầu được miếng đất ở phía tây kinh thành, không ít người chặt chẽ chú ý đến sự tiến triển của hạng mục này.

    Mọi người chờ Địch Quân Thịnh lật xe xấu mặt.

    Nhưng liên tiếp nửa tháng đi qua, cũng không thấy có động tĩnh gì.

    Bọn họ muốn nhìn thấy hình ảnh Địch Quân Thịnh đau đầu cũng không có xuất hiện.

    Tuy rằng người bên ngoài không có nhìn thấy hình ảnh Địch Quân Thịnh đau đầu vì hạng mục ở phía tây kinh thành, nhưng mà người Giản gia gặp được hình ảnh anh ấy vì bạn nhỏ Đơn Giản mà đau đầu.

    "Cô cô! Ôm một cái!"

    Bạn nhỏ Đơn Giản phun ra mấy chữ đơn giản, ăn vạ trên người Giản Nhất Lăng sống chết không chịu xuống dưới.

    Nếu chỉ là ở ban ngày như vậy thì còn chưa tính, mấu chốt hiện tại bạn nhỏ Đơn Giản ngay cả buổi tối cũng ăn vạ Giản Nhất Lăng.

    Tiểu gia hỏa chen vào giữa hai vợ chồng, buổi tối Địch Quân Thịnh muốn làm chuyện gì cũng đều làm không được.

    Vấn đề còn đau đầu hơn cả cái hạng mục lớn ở phía tây kinh thành kia.

    Địch Quân Thịnh yêu cầu vợ chồng Giản Vũ Mân La Tú Ân đem con trai bọn họ lãnh trở về.

    Giản Vũ Mân lời ngay lẽ phải mà cự tuyệt, "Em rể em đừng như vậy, chị dâu em lại mang thai, không có thuận tiện chăm sóc Đơn Giản, mà anh lại vừa đi làm lại vừa chăm sóc chị dâu đang mang thai của em, cũng cố gắng lắm mà không hết việc, khó có được Đơn Giản thích thích cô nhỏ của nó, em cũng không đến mức cùng một đứa nhỏ tranh giành tình cảm chứ?"

    Không sai, dưới sự vất vả cần cù cày cấy của Giản Vũ Mân, bụng La Tú Ân lại có tin tức tốt.

    Lần này Giản Vũ Mân cùng La Tú Ân cảm thấy nhất định có thể sinh ra một bé gái.

    Cho nên con trai lớn nháy mắt liền không thơm.

    Tuy rằng vốn dĩ cũng liền không thơm bao nhiêu.

    "Bảo mẫu, người chăm sóc, cho đi học sớm, yêu cầu cái gì em đều chuẩn bị tốt cho hai người." Địch Quân Thịnh lạnh lùng mà nói.

    "Em rể, việc mời bảo mẫu người chăm sóc gì đó, chung quy là người ngoài, người ngoài kia đều là dùng tiền đưa tới, làm sao sẽ dụng tâm chăm sóc trẻ con chứ? Em xem trước kia nhà bác cả thuê bảo mẫu Mạc còn không phải là một lần giáo huấn xương máu sao?"

    Giản Vũ Mân còn đem chuyện của Mạc tẩu lấy ra nói, dùng bằng chứng như núi thuyết minh chuyện bảo mẫu gì đó đều là dựa vào không được, chỉ có chính người nhà của mình mới là đáng tin cậy nhất.

    Làm cho Địch Quân Thịnh muốn phản bác cũng đều không nói nên lời.

    "Giản gia nhà anh còn có nhiều người như vậy, anh nói bọn họ chăm sóc không được sao?" Địch Quân Thịnh lại nói.

    "Giản gia anh tuy rằng còn có rất nhiều người, nhưng mà không một người có ích, ông bà nội tuổi đã lớn như vậy, em cũng không đành lòng để cho bọn họ lại chăm sóc trẻ con chứ? Giản gia trừ bỏ anh thì mấy người khác đều là cẩu độc thân, đều còn là nam nhân trong sạch, chăm sóc chính mình đã thành vấn đề, sao có thể chăm sóc trẻ con được chứ? Tình huống của ba mẹ anh.. em cũng biết."

    Giản Vũ Mân phân tích cho Địch Quân Thịnh một vòng, phát hiện thật đúng là cũng chỉ có Giản Nhất Lăng là người thích hợp nhất được chọn.

    "Em có thể chăm sóc Đơn Giản, anh Vũ Mân cùng chị dâu cứ yên tâm." Giản Nhất Lăng ôm Đơn Giản, biểu tình nghiêm túc.

    Cô rất vui lòng giúp anh chị dâu chia sẻ.

    "Ai nha, em gái Nhất Lăng thật là tốt quá!" Giản Vũ Mân kích động mà nói, "Đơn Giản giao cho em chăm sóc thì anh an tâm rồi! Em thật là em gái tốt của chúng ta! Vừa xinh đẹp thông minh lại có khả năng, đối đãi trẻ con còn kiên nhẫn, về sau em nếu là có tiểu bảo bảo của chính mình, vậy thì tiểu bảo bảo kia nhất định sẽ thực hạnh phúc!"

    Còn về sau có tiểu bảo bảo của chính mình, bọn họ cứ quấy rối như vậy, Giản Nhất Lăng như thế nào có cơ hội có được tiểu bảo bảo của chính mình?

    "Cô cô! Bảo bảo! Sao sao!"

    Hai bàn tay nhỏ đầy thịt của Đơn Giản chụp lấy khuôn mặt của Giản Nhất Lăng, "Bẹp" một cái liền hôn đi lên, xong rồi vui vẻ cười "Khanh khách" không ngừng, hoàn toàn không có lưu ý đến cách đó không xa dượng của mình đang dùng một dạng ánh mắt gì nhìn mình.
     
    LieuDuong thích bài này.
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1289: Vợ bị vật nhỏ bá chiếm (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Buổi tối, viên thịt nhỏ dựa vào trên người Giản Nhất Lăng ngủ thiếp đi.

    Địch Quân Thịnh ở bên kia giường chờ.

    Tiểu gia hỏa ngủ đến trời đất u ám, hoàn toàn không biết có người đang chờ đến lúc mình ngủ say đem mình quăng ra ngoài.

    "Nó đã không nhỏ, có thể ngủ một mình, anh mua cho nó một chiếc giường nhỏ đặt ở bên cạnh." Địch Quân Thịnh nhượng bộ.

    Không thể đem vật nhỏ trả lại cho ba mẹ nó, ít nhất muốn đem nó từ trên giường của bọn họ đuổi đi xuống.

    "Nó mới một tuổi rưỡi." Giản Nhất Lăng cảm thấy tiểu gia hỏa cùng chính mình ngủ cũng khá tốt.

    Trên người viên thịt nhỏ có mùi sữa nhàn nhạt, rất dễ nghe.

    Làn da mềm mại, thịt lại núc ních, ôm vào cũng thực thoải mái.

    "Một tuổi rưỡi không nhỏ." Địch Quân Thịnh cường điệu.

    "Còn nhỏ." Giản Nhất Lăng không có nghe thấy được sự bất mãn của Địch Quân Thịnh, chỉ đơn thuần mà cho rằng một đứa trẻ một tuổi rưỡi vẫn cần có người chăm sóc.

    Địch Quân Thịnh rầu rĩ, cũng không có cách nào phản bác lời nói của Giản Nhất Lăng, chỉ có thể đồng thời ôm Giản Nhất Lăng cùng viên thịt nhỏ vào trong lòng ngực.

    Sáng sớm hôm sau, viên thịt nhỏ tử tỉnh trước, cũng không gây ồn ào, liền dùng một đôi đôi mắt ngập nước nhìn cô cô xinh đẹp của mình.

    Địch Quân Thịnh cũng tỉnh, cùng tiêu nhục đoàn bốn mắt nhìn nhau.

    Viên thịt nhỏ một chút cũng đều không sợ Địch Quân Thịnh, thậm chí còn ở thời điểm Địch Quân Thịnh nhìn mình, nó liền vặn vẹo thân thể chui vào lòng ngực của Giản Nhất Lăng, đầu đều nằm ở trên ngực Giản Nhất Lăng.

    Tiểu hỗn đản này!

    Giản Nhất Lăng ăn mặc áo ngủ rộng thùng thình, bởi vì tư thế nằm nghiêng, có thể nhìn thấy một mảng da thịt trắng như tuyết trước ngực.

    Mà cái vị trí tốt nhất này, đã bị viên thịt nhỏ bá chiếm.

    Chính là bởi vì nó, buổi tối anh ấy muốn ôm vợ ngủ cũng đều yêu cầu xa vời.

    Địch Quân Thịnh duỗi tay, ở trên khuôn mặt núc ních của viên thịt nhỏ nhẹ nhàng nhéo một chút.

    Dù có tức giận cũng không dám nhéo nặng tay.

    Bằng không vật nhỏ này khóc lên xui xẻo vẫn chính là anh ấy.

    Chỉ có thể nhéo nhẹ nhàng như vậy, miệng của tiểu gia hỏa cũng đã bẹp lên.

    Một bộ tư thế như mưa gió sắp đến.

    "Câm miệng, không được khóc!"

    Địch Quân Thịnh hạ giọng cảnh cáo viên thịt nhỏ.

    Cảnh cáo của anh không những không có tạo ra hiệu quả, đôi mắt của viên thịt nhỏ trực tiếp đỏ lên.

    Nguyên bản vẫn là trạng thái chưa khóc, lần này hoàn toàn nhịn không được.

    "Ô oa!"

    Tiếng khóc siêu ủy khuất cất lên thành tiếng.

    Giản Nhất Lăng bị đánh thức, mở to mắt dỗ dành viên thịt nhỏ.

    "Đơn Giản đừng khóc."

    Một câu cứng rắn, khuôn mặt không có biểu tình, trên mặt không mang theo một chút cảm tình.

    Nhưng chính là sử dụng cực kỳ tốt, cô ấy vừa nói không khóc, viên thịt nhỏ liền lập tức tắt thanh âm.

    Bạn nhỏ Đơn Giản vươn một cây ngón tay thịt mum múp béo chỉ vào Địch Quân Thịnh, đôi mắt nhìn Giản Nhất Lăng, hướng Giản Nhất Lăng cáo trạng.

    Sau đó ủy khuất ba ba mà khụt khịt, "Xấu xa, đánh Đơn Giản!"

    Bộ dáng siêu cấp đáng thương.

    Địch Quân Thịnh hít sâu một hơi.

    Cư nhiên bị một đứa tiểu quỷ hố!

    "Dượng đối với con rất tốt, sẽ không khi dễ con, không được khóc." Giản Nhất Lăng an ủi.

    Còn may vợ mình vẫn là hướng về chính mình, tin tưởng cách mình làm người, biết mình sẽ không làm ra chuyện không có tiêu chuẩn khi dễ hài tử như vậy.

    "Ô ô.."

    Viên thịt nhỏ giống như nghe không hiểu được, nằm ở trong lòng ngực Giản Nhất Lăng khóc ô ô yết yết, bộ dáng rất là ủy khuất.

    Trời biết Địch Quân Thịnh chỉ là nhẹ nhàng mà nhéo khuôn mặt nhỏ của nó một chút, không biết còn tưởng rằng anh đánh vào mông nhỏ của nó mười cái đâu.

    Giản Nhất Lăng trấn an viên thịt nhỏ một hồi lâu, sau đó cậu bé mới lại lộ ra nụ cười.

    Vì thế Giản Nhất Lăng rời giường đi pha sữa bột cho viên thịt nhỏ, cầm bình sữa trở về.

    Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng, "Của anh đâu?"
     
    LieuDuong thích bài này.
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1290: Vợ bị vật nhỏ bá chiếm (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đây là cho Đơn Giản uống." Giản Nhất Lăng là dựa theo lời dặn dò của vợ chồng Giản Vũ Mân chuẩn bị cho viên thịt nhỏ.

    Viên thịt nhỏ tỉnh ngủ liền phải uống sữa.

    "Anh cũng bị đói."

    Khi nói chuyện Địch Quân Thịnh liếc mắt nhìn sang viên thịt nhỏ đang ôm bình sữa của mình mút sung sướng.

    Viên thịt nhỏ cũng ở ngay lúc này nhìn anh một cái, ánh mắt mạc danh mà đắc ý khiêu khích.

    Tên tiểu tử thúi này, vừa rồi khóc hơn phân nửa là cố ý!

    "Em đi làm một chút bữa sáng cho anh." Giản Nhất Lăng xoay người muốn đi phòng bếp.

    Địch Quân Thịnh trực tiếp từ trên giường ngồi dậy.

    "Em nằm xuống đi, để anh làm." Địch Quân Thịnh nói, "Dù sao em làm cái gì anh cũng ăn không đủ no."

    Không đợi Giản Nhất Lăng lý giải ý tứ trong những lời này, Địch Quân Thịnh đã rời khỏi phòng.

    Địch Quân Thịnh chân trước mới vừa đi, sau lưng viên thịt nhỏ liền hoạt động thân thể thịt mum múp của mình hướng bên người Giản Nhất Lăng dịch sang.

    "Cô cô! Ôm!"

    Cậu bé muốn cô cô của mình ôm mình uống sữa.

    Thật giống như có cô cô xinh đẹp ôm, sữa uống lên đều cảm thấy ngon hơn.

    Giản Nhất Lăng đem viên thịt nhỏ ôm vào trong ngực, để cậu bé dựa vào chính mình thuận tiện tiếp tục uống sữa.

    Thời điểm Địch Quân Thịnh trở về nhìn thấy động tác quá mức này.

    Có một loại xúc động muốn đem cậu bé từ cửa sổ quăng ra ngoài.

    "Em trước đi rửa mặt sau đó ăn bữa sáng, tiểu tử thúi anh tới ôm." Địch Quân Thịnh nói xong liền rất thuận tay mà từ trong lòng ngực Giản Nhất Lăng đem vật nhỏ kéo ra tới.

    Từ trong lòng ngực cô cô yêu thích tới trong lòng ngực ông dượng xấu xa, bạn nhỏ Đơn Giản hừ hừ hai tiếng biểu đạt bất mãn của mình.

    Nhưng còn mày là không có khóc nháo.

    Giản Nhất Lăng tiến vào phòng vệ sinh, Địch Quân Thịnh lập tức đem vật nhỏ ném tới trên giường, làm cậu bé tự mình ôm bình sữa uống.

    Bạn nhỏ Đơn Giản bị "Ném" ở trên giường u oán mà trừng mắt nhìn Địch Quân Thịnh liếc mắt một cái.

    "Nhóc thích ăn, không uống sữa nữa là bị thu đó." Địch Quân Thịnh lạnh nhạt mà nói.

    Bạn nhỏ Đơn Giản rầu rĩ mà trở mình, ghé vào trên giường tiếp tục uống sữa, dùng mông nhỏ của mình đối diện với Địch Quân Thịnh.

    Lúc Giản Nhất Lăng từ trong phòng vệ sinh ra tới, bạn nhỏ Đơn Giản đã uống xong sữa, nhanh chóng mà bò về hướng Giản Nhất Lăng muốn ôm một cái.

    Giản Nhất Lăng đang chuẩn bị muốn đem vật nhỏ bế lên tới, đã bị Địch Quân Thịnh giành trước một bước.

    "Em đi ăn trước đi, ôm nó em không có ăn được."

    Giản Nhất Lăng gật đầu một cái, sau đó đi nhà ăn.

    Giản Nhất Lăng quay người lại, Địch Quân Thịnh lại đem viên thịt nhỏ trong tay ném về tới trên giường.

    Sau đó từ đống đồ chơi bên cạnh tìm ra một trái bóng nhỏ ném đi qua, "Chính mình chơi đi."

    Đống đồ chơi kia là từ đôi ba mẹ không lương tâm khi đem con mình đưa tới cùng nhau mang lại đây, nói là món đồ chơi hằng ngày của vật nhỏ.

    "Hừ!" Bạn nhỏ Đơn Giản không cảm kích, nắm lên trái bóng nhỏ ném trở về cho Địch Quân Thịnh.

    Khuôn mặt nhỏ tràn đầy đều là ghét bỏ.

    Địch Quân Thịnh lại từ trong đống đồ chơi chọn một con búp bê Tây Dương ném qua cho cậu nhóc.

    Cũng không biết là ai lại thiếu tâm nhãn, mua cho một bé trai một con búp bê Tây Dương.

    Bạn nhỏ Đơn Giản cũng không lầm mà ném quay trở lại.

    Này một lớn một nhỏ, không biết là có cái tật xấu gì, cư nhiên ném đồ chơi qua lại lẫn nhau ném đến nghiện.

    Chờ lúc Giản Nhất Lăng ăn xong quay trở về, trên mặt đất của phòng ngủ tất cả đều đồ chơi mà hai người vứt ra.

    "Tiểu quỷ muốn chơi, anh cùng chơi với nó." Địch Quân Thịnh giải thích với Giản Nhất Lăng.

    Trợn mắt nói dối, liền mặt đều không mang theo hồng.

    "Cô cô, ôm!"

    Bạn nhỏ Đơn Giản nhìn thấy Giản Nhất Lăng liền muốn ôm ôm, siêu cấp dính người.

    Ha hả, tiểu quỷ này trừ bỏ muốn ôm một cái còn sẽ biết việc khác sao?

    Địch Quân Thịnh lại một lần nữa giành trước một bước đem Đơn Giản ôm ở trên tay.

    "Vẫn là để anh ôm đi, tiểu quỷ này cũng không nhẹ, em ôm mệt."

    Địch Quân Thịnh đánh cờ hiệu không muốn làm Giản Nhất Lăng mệt mỏi, quang minh chính đại mà ngăn cản tiểu quỷ chiếm tiện nghi của Giản Nhất Lăng.
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...