Bài viết: 720 

Chương 1301: Tuyệt đỉnh cao thủ trong truyền thuyết (4)
"Ba ngày sau, tại nơi ta ở Cảnh Hâm Nhã Uyển, hai chúng ta một trận định thắng bại." Trần Lâm buông lời nói.
Sau đó Trần Lâm mang theo Thịnh Oánh Oánh cùng Khúc Chấn rời đi.
"Anh Dật Hành, anh thật sự muốn cùng lão nhân đầu bạc kia đấu sao? Ông ta thoạt nhìn giống như rất lợi hại, vạn nhất.."
"Cho dù có thua, ta cũng không có gì hối hận, thi đấu vốn là như thế." Giản Dật Hành vốn là muốn có một trận chiến đấu cùng với cao thủ.
Trước ngày hôm nay, anh ấy đã từng nghĩ đến việc muốn cùng Trần Lâm vị đỉnh cấp cao thủ trong truyền thuyết này có một trận chiến.
Cho nên dù không có mâu thuẫn hôm nay, nếu có cơ hội anh ấy cũng muốn cùng ông ta luận võ một chút.
Đúng là bởi vì biết tính cách của Giản Dật Hành, vừa rồi Địch Quân Thịnh mới không có ngăn cản anh ấy.
"Anh nắm chắc mấy phần?" Địch Quân Thịnh hỏi Giản Dật Hành.
"Không biết." Giản Dật Hành đúng sự thật trả lời, đối mặt với Trần Lâm một cao thủ trong truyền thuyết như vậy, Giản Dật Hành biết phần thắng của mình cũng không cao, "Mặc kệ có nắm chắc mấy phần, ta đều phải cùng ông ấy đánh trận này."
Bởi vì nguyện vọng khiêu chiến cao thủ của chính mình, cũng bởi vì bảo vệ tốt sản nghiệp của vợ chồng em gái không bị lão nhân kia đến quấy rầy.
"Nhưng mà, anh, em sợ.." Giản Vũ Tiệp vẫn có chút lo lắng, không phải cậu đối Dật Hành người anh họ này không có tin tưởng, mà là cậu thật sự không muốn anh họ Dật Hành xảy ra chuyện, cho dù là khả năng một phần vạn..
"Mẹ nó, nếu không phải hiện tại trong bụng của tôi có vật nhỏ này, tôi cũng muốn cùng lão nhân chết tiết kia so một trận!"
La Tú Ân thật sự rất tức giận, lão nhân kia xem mình là cái gì? Một bộ dạng như chỉ có năm vạn tám vạn trên người! Còn muốn em rể đem đất cho bọn họ? Ông ta nghĩ cái gì vậy? Như thế nào sẽ có lão đông tây không biết xấu hổ như vậy?
"Không giận không giận." Giản Nhất Lăng tiếp tục giúp La Tú Ân thuận khí, thuận tiện hứa hẹn với cô ấy, "Chúng em sẽ giải quyết."
"Đánh nhau đi!" Bạn nhỏ Đơn Giản hoàn toàn không biết tình huống gì cũng múa may nắm tay nhỏ của mình.
"Cô cô! Đánh nhau đi, đánh người xấu đi!" Bạn nhỏ Đơn Giản tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cảm giác những người lớn đều muốn đánh nhau vì thế nắm tay của cậu nhỏ cũng ngo ngoe rục rịch.
Ai nói vật nhỏ này không giống ba mẹ của mình chứ?
Đây rõ ràng chính là di truyền từ mẹ cậu nhỏ không phải sao!
###
Tin tức Giản Dật Hành muốn cùng tiền bối Trần Lâm luận võ thực nhanh chóng bị lan truyền ở trên mạng.
Trần Lâm là cao thủ đứng đầu danh chấn ở kinh thành mấy chục năm qua.
Mà Giản Dật Hành là ở mấy năm trước đại sát tứ phương, giành hết vị trí quán quân của tất cả các cuộc thi đấu võ thuật, là một thế hệ cao thủ mới.
Trận thi đấu của bọn họ, khiến cho mọi người ở trên mạng sôi nổi nghị luận.
[Tiền bối Trần Lâm đã gần mười năm không có cùng người khác công khai so chiêu phải không? ]
[Đúng vậy, cũng không biết lúc này đây ai sẽ thắng.]
[Đương nhiên là tiền bối Trần Lâm rồi, ông ấy chính là truyền kỳ, không tin về nhà hỏi ba mẹ ông bà mình một chút đi, Trần Lâm là một nhân vật tàn nhẫn như thế nào.]
[Vậy nhưng thực ra khó nói, Trần Lâm hiện tại đã 70 tuổi rồi đi? Còn Giản Dật Hành kia chính là mới hơn hai mươi tuổi độ tuổi hoàng kim, cái gọi là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, trò giỏi hơn thầy, năm đó vương giả hiện tại còn là vương giả hay không khó mà nói được.]
[Lầu trên nói lời này khẳng định là không hiểu biết về cuộc đời của Trần Lâm, để tôi nói cho bạn biết, đừng nói là 70 tuổi, chính là 80 tuổi hay 90 tuổi một chút cũng đều không ảnh hưởng đến giá trị vũ lực siêu cao kia của ông ấy.]
[Không sai, Giản Dật Hành không có khả năng là đối thủ của Trần Lâm, Giản Dật Hành học những cái đó, đều là như giàn hoa, cùng Trần Lâm năm đó một quyền một quyền đánh ra tới chính là hoàn toàn không giống nhau.]
Uy danh của Trần Lâm làm kinh sợ đến hầu hết mọi người, mọi người càng có khuynh hướng tin tưởng Trần Lâm có thể thắng lợi.
Sau đó Trần Lâm mang theo Thịnh Oánh Oánh cùng Khúc Chấn rời đi.
"Anh Dật Hành, anh thật sự muốn cùng lão nhân đầu bạc kia đấu sao? Ông ta thoạt nhìn giống như rất lợi hại, vạn nhất.."
"Cho dù có thua, ta cũng không có gì hối hận, thi đấu vốn là như thế." Giản Dật Hành vốn là muốn có một trận chiến đấu cùng với cao thủ.
Trước ngày hôm nay, anh ấy đã từng nghĩ đến việc muốn cùng Trần Lâm vị đỉnh cấp cao thủ trong truyền thuyết này có một trận chiến.
Cho nên dù không có mâu thuẫn hôm nay, nếu có cơ hội anh ấy cũng muốn cùng ông ta luận võ một chút.
Đúng là bởi vì biết tính cách của Giản Dật Hành, vừa rồi Địch Quân Thịnh mới không có ngăn cản anh ấy.
"Anh nắm chắc mấy phần?" Địch Quân Thịnh hỏi Giản Dật Hành.
"Không biết." Giản Dật Hành đúng sự thật trả lời, đối mặt với Trần Lâm một cao thủ trong truyền thuyết như vậy, Giản Dật Hành biết phần thắng của mình cũng không cao, "Mặc kệ có nắm chắc mấy phần, ta đều phải cùng ông ấy đánh trận này."
Bởi vì nguyện vọng khiêu chiến cao thủ của chính mình, cũng bởi vì bảo vệ tốt sản nghiệp của vợ chồng em gái không bị lão nhân kia đến quấy rầy.
"Nhưng mà, anh, em sợ.." Giản Vũ Tiệp vẫn có chút lo lắng, không phải cậu đối Dật Hành người anh họ này không có tin tưởng, mà là cậu thật sự không muốn anh họ Dật Hành xảy ra chuyện, cho dù là khả năng một phần vạn..
"Mẹ nó, nếu không phải hiện tại trong bụng của tôi có vật nhỏ này, tôi cũng muốn cùng lão nhân chết tiết kia so một trận!"
La Tú Ân thật sự rất tức giận, lão nhân kia xem mình là cái gì? Một bộ dạng như chỉ có năm vạn tám vạn trên người! Còn muốn em rể đem đất cho bọn họ? Ông ta nghĩ cái gì vậy? Như thế nào sẽ có lão đông tây không biết xấu hổ như vậy?
"Không giận không giận." Giản Nhất Lăng tiếp tục giúp La Tú Ân thuận khí, thuận tiện hứa hẹn với cô ấy, "Chúng em sẽ giải quyết."
"Đánh nhau đi!" Bạn nhỏ Đơn Giản hoàn toàn không biết tình huống gì cũng múa may nắm tay nhỏ của mình.
"Cô cô! Đánh nhau đi, đánh người xấu đi!" Bạn nhỏ Đơn Giản tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cảm giác những người lớn đều muốn đánh nhau vì thế nắm tay của cậu nhỏ cũng ngo ngoe rục rịch.
Ai nói vật nhỏ này không giống ba mẹ của mình chứ?
Đây rõ ràng chính là di truyền từ mẹ cậu nhỏ không phải sao!
###
Tin tức Giản Dật Hành muốn cùng tiền bối Trần Lâm luận võ thực nhanh chóng bị lan truyền ở trên mạng.
Trần Lâm là cao thủ đứng đầu danh chấn ở kinh thành mấy chục năm qua.
Mà Giản Dật Hành là ở mấy năm trước đại sát tứ phương, giành hết vị trí quán quân của tất cả các cuộc thi đấu võ thuật, là một thế hệ cao thủ mới.
Trận thi đấu của bọn họ, khiến cho mọi người ở trên mạng sôi nổi nghị luận.
[Tiền bối Trần Lâm đã gần mười năm không có cùng người khác công khai so chiêu phải không? ]
[Đúng vậy, cũng không biết lúc này đây ai sẽ thắng.]
[Đương nhiên là tiền bối Trần Lâm rồi, ông ấy chính là truyền kỳ, không tin về nhà hỏi ba mẹ ông bà mình một chút đi, Trần Lâm là một nhân vật tàn nhẫn như thế nào.]
[Vậy nhưng thực ra khó nói, Trần Lâm hiện tại đã 70 tuổi rồi đi? Còn Giản Dật Hành kia chính là mới hơn hai mươi tuổi độ tuổi hoàng kim, cái gọi là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, trò giỏi hơn thầy, năm đó vương giả hiện tại còn là vương giả hay không khó mà nói được.]
[Lầu trên nói lời này khẳng định là không hiểu biết về cuộc đời của Trần Lâm, để tôi nói cho bạn biết, đừng nói là 70 tuổi, chính là 80 tuổi hay 90 tuổi một chút cũng đều không ảnh hưởng đến giá trị vũ lực siêu cao kia của ông ấy.]
[Không sai, Giản Dật Hành không có khả năng là đối thủ của Trần Lâm, Giản Dật Hành học những cái đó, đều là như giàn hoa, cùng Trần Lâm năm đó một quyền một quyền đánh ra tới chính là hoàn toàn không giống nhau.]
Uy danh của Trần Lâm làm kinh sợ đến hầu hết mọi người, mọi người càng có khuynh hướng tin tưởng Trần Lâm có thể thắng lợi.