Bài viết: 720 

Chương 1261: Hôn lễ (3)
Từ anh cả Giản Duẫn Thừa bắt đầu.
Giản Duẫn Thừa yêu cầu rất đơn giản, "Tiền lương cùng thu nhập toàn bộ nộp lên, có thể làm được không?"
Vu Hi nhỏ giọng nói, "Anh Duẫn Thừa, tiền lương của Thịnh gia có chút nhiều a."
Nguồn thu nhập của Địch Quân Thịnh thực nhiều.
Cũng không phải là mấy tấm thẻ là có thể tính toán rõ.
"Có bao nhiêu giao bấy nhiêu, có thể biết rõ ràng đều giao."
Yêu cầu của Giản Duẫn Thừa rất đơn giản.
Vu Hi vội hỏi Địch Quân Thịnh, "Thịnh gia, cậu đem theo bao nhiêu liền giao bấy nhiêu đi."
Địch Quân Thịnh không có do dự, từ trên người móc ra tới một đống thẻ.
Hết thảy giao lên tay Giản Duẫn Thừa.
"Những tài sản khác chờ em trở về sửa sang lại lúc sau sẽ toàn bộ giao cho Nhất Lăng."
Thái độ này của Địch Quân Thịnh cũng khiến cho Giản Duẫn Thừa vừa lòng, cũng không có lại đi làm khó dễ anh.
Kế tiếp đến người có tuổi đứng hàng thứ hai Giản Vũ Mân.
"Hôm nay là ngày vui như vậy, tôi cũng không có yêu cầu gì khác, cậu liền ở chỗ này biểu diễn tài nghệ cho mọi người thấy đi, nếu được mọi người vỗ tay hoan nghênh, thì cho cậu cưới em gái."
Cái này đơn giản, Vu Hi vội vàng cho người đi lấy đàn violon tới.
Ở trước mặt mọi người, Địch Quân Thịnh đứng ở cổng lớn kéo đàn.
Giản Nhất Lăng ở trong phòng trên lầu nghe được động tĩnh dưới lầu, nhịn không được thăm dò hướng ra phía ngoài nhìn xem.
Hồ Kiều Kiều cùng Tần Du Phàm cũng có lòng hiếu kỳ tràn đầy.
Hai người ghé vào cửa sổ nghe nhạc.
Khúc nhạc hôm nay Địch Quân Thịnh kéo thật nhẹ nhàng.
"Không hổ là nam nhân mà trước kia tôi coi trọng, đa tài đa nghệ, đàn violon đều có thể kéo tốt đến như vậy." Tần Du Phàm cảm khái một câu.
"Mấy anh trai Giản gia rốt cuộc chuẩn bị bao nhiêu nan đề vậy?"
Lòng hiếu kỳ của Hồ Kiều Kiều tràn đầy, lo lắng nếu chơi quá lâu, sẽ bỏ lỡ giờ lành.
"Yên tâm đi, mấy người đó đều là có chừng mực, khẳng định an bài đến thỏa đáng."
Mấy người anh Giản gia so với hai người phù dâu các cô còn để bụng hơn nhiều.
Địch Quân Thịnh biểu diễn kết thúc, các khách mời vỗ tay như sấm.
Cửa của Giản Vũ Mân xem như qua.
Kế tiếp là Giản Dật Hành.
Nhìn thấy Giản Dật Hành vén tay áo, mấy anh em khác lập tức lui về phía sau vài bước kéo ra khoảng cách.
Không cần phải nói cũng biết Giản Dật Hành muốn ra cái dạng nan đề gì.
Vu Hi thấy rất là khẩn trương mà nói với Giản Dật Hành, "Anh Dật Hành, hôm nay là đại hôn của Nhất Lăng cùng Thịnh gia, anh kiềm chế một chút nha!"
Hôm nay không nên đánh nhau nha!
"Vật tay." Giản Dật Hành nói.
Hả?
Vật tay?
Vu Hi sửng sốt một chút.
Cho nên anh ấy vén tay áo chỉ là muốn vật tay sao?
Khí thế này của anh ấy, còn tưởng rằng anh ấy muốn cùng Địch Quân Thịnh quyết chiến chứ!
Người làm trong nhà đã chuẩn bị sẵn cái bàn.
Đặt ở cổng lớn.
Địch Quân Thịnh cùng Giản Dật Hành ngồi đối mặt nhau.
Trước khi bắt đầu, Vu Hi khẩn trương hỏi, "Nếu, nếu Thịnh gia thua làm sao bây giờ?"
Chẳng lẽ Thịnh gia thua còn không cho cậu ấy cưới vợ sao?
Điều này là không thể đi?
"Thua làm một trăm cái hít đất." Giản Vũ Mân nói.
"Vậy là tốt rồi." Vu Hi thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần không phải bắt bọn họ dẹp đường hồi phủ là được.
Giản Vũ Mân đảm đương trọng tài, sau khi bắt đầu sau, Địch Quân Thịnh cùng Giản Dật Hành bắt đầu vật tay.
Sức lực của hai người đều không nhỏ.
Nhưng mà theo nhận định của Vu Hi thì Giản Dật Hành càng mạnh hơn một ít.
Chỉ cần xem cơ bắp trên cánh tay, cũng đã thấy Giản Dật Hành lớn hơn không ít.
Xem ra một trăm cái hít đất này Thịnh gia chạy không thoát.
Cuộc đấu vô cùng hồi hộp, cánh tay hai người đều căng thật sự chặt.
Gân xanh trên cổ trên mặt mắt thường có thể thấy được hiện ra tới.
Đoàn đón dâu bên này kêu Địch Quân Thịnh cố lên, các anh em Giản gia thì cổ vũ cho Giản Dật Hành cố lên.
Bọn họ đang chờ nhìn xem Địch Quân Thịnh làm một trăm cái hít đất.
Giản Duẫn Thừa yêu cầu rất đơn giản, "Tiền lương cùng thu nhập toàn bộ nộp lên, có thể làm được không?"
Vu Hi nhỏ giọng nói, "Anh Duẫn Thừa, tiền lương của Thịnh gia có chút nhiều a."
Nguồn thu nhập của Địch Quân Thịnh thực nhiều.
Cũng không phải là mấy tấm thẻ là có thể tính toán rõ.
"Có bao nhiêu giao bấy nhiêu, có thể biết rõ ràng đều giao."
Yêu cầu của Giản Duẫn Thừa rất đơn giản.
Vu Hi vội hỏi Địch Quân Thịnh, "Thịnh gia, cậu đem theo bao nhiêu liền giao bấy nhiêu đi."
Địch Quân Thịnh không có do dự, từ trên người móc ra tới một đống thẻ.
Hết thảy giao lên tay Giản Duẫn Thừa.
"Những tài sản khác chờ em trở về sửa sang lại lúc sau sẽ toàn bộ giao cho Nhất Lăng."
Thái độ này của Địch Quân Thịnh cũng khiến cho Giản Duẫn Thừa vừa lòng, cũng không có lại đi làm khó dễ anh.
Kế tiếp đến người có tuổi đứng hàng thứ hai Giản Vũ Mân.
"Hôm nay là ngày vui như vậy, tôi cũng không có yêu cầu gì khác, cậu liền ở chỗ này biểu diễn tài nghệ cho mọi người thấy đi, nếu được mọi người vỗ tay hoan nghênh, thì cho cậu cưới em gái."
Cái này đơn giản, Vu Hi vội vàng cho người đi lấy đàn violon tới.
Ở trước mặt mọi người, Địch Quân Thịnh đứng ở cổng lớn kéo đàn.
Giản Nhất Lăng ở trong phòng trên lầu nghe được động tĩnh dưới lầu, nhịn không được thăm dò hướng ra phía ngoài nhìn xem.
Hồ Kiều Kiều cùng Tần Du Phàm cũng có lòng hiếu kỳ tràn đầy.
Hai người ghé vào cửa sổ nghe nhạc.
Khúc nhạc hôm nay Địch Quân Thịnh kéo thật nhẹ nhàng.
"Không hổ là nam nhân mà trước kia tôi coi trọng, đa tài đa nghệ, đàn violon đều có thể kéo tốt đến như vậy." Tần Du Phàm cảm khái một câu.
"Mấy anh trai Giản gia rốt cuộc chuẩn bị bao nhiêu nan đề vậy?"
Lòng hiếu kỳ của Hồ Kiều Kiều tràn đầy, lo lắng nếu chơi quá lâu, sẽ bỏ lỡ giờ lành.
"Yên tâm đi, mấy người đó đều là có chừng mực, khẳng định an bài đến thỏa đáng."
Mấy người anh Giản gia so với hai người phù dâu các cô còn để bụng hơn nhiều.
Địch Quân Thịnh biểu diễn kết thúc, các khách mời vỗ tay như sấm.
Cửa của Giản Vũ Mân xem như qua.
Kế tiếp là Giản Dật Hành.
Nhìn thấy Giản Dật Hành vén tay áo, mấy anh em khác lập tức lui về phía sau vài bước kéo ra khoảng cách.
Không cần phải nói cũng biết Giản Dật Hành muốn ra cái dạng nan đề gì.
Vu Hi thấy rất là khẩn trương mà nói với Giản Dật Hành, "Anh Dật Hành, hôm nay là đại hôn của Nhất Lăng cùng Thịnh gia, anh kiềm chế một chút nha!"
Hôm nay không nên đánh nhau nha!
"Vật tay." Giản Dật Hành nói.
Hả?
Vật tay?
Vu Hi sửng sốt một chút.
Cho nên anh ấy vén tay áo chỉ là muốn vật tay sao?
Khí thế này của anh ấy, còn tưởng rằng anh ấy muốn cùng Địch Quân Thịnh quyết chiến chứ!
Người làm trong nhà đã chuẩn bị sẵn cái bàn.
Đặt ở cổng lớn.
Địch Quân Thịnh cùng Giản Dật Hành ngồi đối mặt nhau.
Trước khi bắt đầu, Vu Hi khẩn trương hỏi, "Nếu, nếu Thịnh gia thua làm sao bây giờ?"
Chẳng lẽ Thịnh gia thua còn không cho cậu ấy cưới vợ sao?
Điều này là không thể đi?
"Thua làm một trăm cái hít đất." Giản Vũ Mân nói.
"Vậy là tốt rồi." Vu Hi thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần không phải bắt bọn họ dẹp đường hồi phủ là được.
Giản Vũ Mân đảm đương trọng tài, sau khi bắt đầu sau, Địch Quân Thịnh cùng Giản Dật Hành bắt đầu vật tay.
Sức lực của hai người đều không nhỏ.
Nhưng mà theo nhận định của Vu Hi thì Giản Dật Hành càng mạnh hơn một ít.
Chỉ cần xem cơ bắp trên cánh tay, cũng đã thấy Giản Dật Hành lớn hơn không ít.
Xem ra một trăm cái hít đất này Thịnh gia chạy không thoát.
Cuộc đấu vô cùng hồi hộp, cánh tay hai người đều căng thật sự chặt.
Gân xanh trên cổ trên mặt mắt thường có thể thấy được hiện ra tới.
Đoàn đón dâu bên này kêu Địch Quân Thịnh cố lên, các anh em Giản gia thì cổ vũ cho Giản Dật Hành cố lên.
Bọn họ đang chờ nhìn xem Địch Quân Thịnh làm một trăm cái hít đất.