Bạn được hatin10 mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 620: Bị tính kế ngược lại

Một việc khiến hắn khó tin như vậy cứ thế xảy ra rồi, Mộc Luyện không thể nghĩ nhiều hơn được, nhanh chóng tránh khỏi yếu hại.

"Phụt!" Thế nhưng hắn phản ứng quá chậm rồi, cho nên tránh không đủ nhanh, nhưng dù sao cũng tránh được yếu hại.

Trường kiếm đâm xuyên cánh tay hắn ta, hỷ bào đỏ thẫm bị máu tươi nhuộm càng thêm đỏ.

Sắc mặt Mộc Luyện trắng bệch, vội vàng nhảy lùi về phía sau.

"Sao có thể?" Hắn chấn kinh nói.

Hắn muốn tiếp tục khống chế Nguyệt Lạc, phát hiện hắn đã không thể cảm nhận được khí tức của bất kỳ con cổ trùng nào trong thân thể Nguyệt Lạc rồi.

"Ai? Rốt cuộc là ai giải cổ trùng cho ngươi?" Mộc Luyện phẫn nộ hét lên.

"Không thể nào, cả thánh địa không ai có bản lĩnh này, hơn nữa giải quyết đi cổ trùng lại không khiến ta phát hiện ngay từ đầu." Lúc này Mộc Luyện còn chưa thể tiếp nhận sự thật này.

Đây hoàn toàn không có đạo lý mà!

Nam Cung Kỳ nói: "Người chết thì không cần thiết biết những điều này! Mộc Luyện, ngươi vẫn là xuống địa ngục đi!"

"Ha ha ha! Ta xuống địa ngục, Nam Cung Kỳ, ngươi cảm thấy ta không thể khống chế Nguyệt Lạc, liền bại cho ngươi hay sao? Ngươi nghĩ quá hay rồi, ta là không thể nào thua đâu." Mộc Luyện cười điên cuồng nói.

"Đều ra đi!"

Cao thủ do Mộc Luyện âm thầm bồi dưỡng đều xuất hiện, mỗi người đều có thực lực Huyền Hư cảnh đỉnh phong, cực kỳ khó nhằn.

Đông Vực làm gì có nhiều cao thủ đỉnh phong như vậy, xem khí tức không được ổn định của chúng, liền biết Mộc Luyện nhất định sử dụng thủ đoạn không chính thống khiến chúng trở nên lợi hại.

Cho dù là thế, cũng rất khó nhằn!

"Gào gào gào!" Không chỉ đám cao thủ này lợi hại, cự thú khủng bố cũng cực dọa người, tiếp đến cần đối mặt chính là một trận ác chiến.

"Hắc Viêm, Tiểu Kim! Lên, thiêu chết đám đồ chơi đó!" Sở Cửu Ca vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối, sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng chú ý bất kỳ động tĩnh ở xung quanh.

"Vâng, chủ nhân!" Hai con thú xông ra, lửa của chúng rất lợi hại, khiến cho đám yêu thú cảm thấy hoảng sợ.

"Nam Cung huynh, chúng tôi đến giúp huynh." Tứ đại tộc trưởng trước đó bị trọng thương, xông phá được sự áp chế của thủ hạ Mộc Luyện giết qua.

Rõ ràng họ trước đó đã bị thương, khó mà tiếp tục chiến đấu, nay lại sinh long hoạt hổ như vậy, hoàn toàn có thể tiếp tục chiến mấy trăm hiệp.

"Các ngươi.." Sắc mặt Mộc Luyện khẽ cứng lại.

Đông Phương tộc trưởng nói: "Trước đó Nam Cung Huynh ra tay với chúng tôi đã thủ hạ lưu tình, hơn nữa còn có người âm thầm đưa cho chúng tôi đan dược trị thương đỉnh cấp, một chút thương căn bản không việc gì."

"Có cao nhân giúp chúng tôi, Mộc Luyện, ngươi chết chắc rồi." Hạ Hầu gia tộc và Tây Môn gia tộc bị trọng thương nặng hơn cũng khôi phục lại rồi.

Chúng đối với công hiệu của đan dược đó cũng rất chấn kinh, quá lợi hại rồi.

Chúng đối với Mộc Luyện lòng đầy căm phẫn, nay thương thế khôi phục có thể tiếp tục chiến đấu, đương nhiên sẽ không khách khí.

Từng người hung ác như sài lang hổ báo, cho dù phải chết, cũng phải xé một miếng thịt trên người Mộc Luyện xuống.

Sức chiến đấu bên này của chúng tổng cộng có bảy người, không là tám, Lục Lục cũng động thủ rồi.

Vô số viên xúc xắc bay đến, Lục Lục lạnh giọng nói: "Nổ nổ nổ!"

"Ầm ầm ầm!" Một tiếng vang lớn, đại điện càng trở nên hỗn loạn.

Nam Cung Hi kỳ thực sớm đã muốn động thủ rồi, nhưng Cửu Ca nói rồi, nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của cô mà hành sự.

Dù hắn có thực lực Huyền Hư cảnh đỉnh phong, cấp bậc như vậy có thể chiến đấu cùng với chúng tiền bối, nhưng Sở Cửu Ca không cho rằng đây là thời cơ tốt nhất để hắn ra tay.

"Viu viu viu!" Vô số lợi tiễn trong bóng tối bắn đến, đây là mũi tên rất bình thường.

Tiễn này chỉ trúng được một người, dù cho tình cảnh hiện trường rất hỗn loạn.

Tiễn của Sở Cửu Ca rất chuẩn, tuyệt đối không ngộ thương những người khác.

"Binh binh binh!" Mộc Luyện hất tay, những mũi tên đó toàn bộ đều nát bấy.

Hắn khinh thường nói: "Sở Cửu Ca, tiểu nha đầu ngươi lại có gan tham gia. Chỉ đám đồ chơi này, ngươi cho rằng có thể thương đến ta sao?"

Sở Cửu Ca không chút để tâm sự khinh thường của hắn, mà là tiếp tục bắn ra từng mũi tên.

Lợi tiễn như vũ bão ập đến, không thương đến những người khác, nhưng lại khiến cho Mộc Luyện rất phiền.

"Chướng việc! Toàn bộ đều biến mất cho ta!"

"Binh binh binh!"

Nên biết Sở Cửu Ca chỉ là một hóa đan cảnh, mũi tên như vậy đối với một người Huyền Hư cảnh giống như mưa lông vũ mà thôi, hoàn toàn không đáng nhắc đến.

Mà những đại tộc trưởng khác đối với thủ đoạn của Sở Cửu Ca vẫn rất là kinh ngạc, tiễn thuật như vậy cũng quá ổn định đi!

Nếu Sở Cửu Ca có thực lực như chúng, hôm nay Mộc Luyện chết thế nào cũng chưa biết, sao có thể để hắn kiêu căng ở nơi này.

Chúng dốc một hơi liều mạng chiến đấu với Mộc Luyện, dù cho bắn tên không tác dụng thì Sở Cửu Ca vẫn động thủ như cũ.

Cô đang khiến cho Mộc Luyện buông lỏng cảnh giác đối với tiễn của cô từng chút một.

Khi cô đợi được Mộc Luyện lộ ra sơ hở chí mạng, đổi một bộ cung, đổi một mũi tên.

"Viu!" Phút chốc, một mũi tên bắn ra.

Mộc Luyện vẫn khinh miệt mũi tên của Sở Cửu Ca như cũ, Sở Cửu Ca biết tất cả sự chuẩn bị trước đó là có hiệu quả.

Lần này phòng vệ của hắn nhẹ nhàng bị Huyết Tiễn phá ra, "Cái gì?" Trên mặt Mộc Luyện lộ ra vẻ chấn kinh.

"Sao có thể?"

Một mũi tên do một tiểu nha đầu hóa đan cảnh bắn ra, lại có thể phá ra phòng vệ của hắn.

"Phụt!"

Một tiễn này, rạch ra một vết cắt trên cánh tay hắn.

Đây là một vết thương cực kỳ không bắt mắt, thế nhưng hắn là một người cẩn thận, không đúng!

"Hít!" Hắn hít ngược một hơi, cánh tay chỗ quanh vết thương đột nhiên khô cằn, dường như bị hút cạn hết máu tươi.

Hắn trực tiếp lấy ra một cây đao, đem thịt xung quanh vết thương toàn bộ đều cắt ra, đồng thời sử dụng linh dược tốt nhất phong bế vết thương.

Sắc mặt Mộc Luyện lúc này còn đen hơn cả đáy nồi, giận dữ nói: "Rất tốt! Thực sự rất tốt, Sở Cửu Ca, ngươi lại dám tính kế ta như vậy."

Trước giờ vẫn luôn là hắn tính kế người khác, nay ở thời khắc quan trọng như vậy lại bị người cho rằng thông minh tính kế rồi, đáng ghét!

"Tương truyền đế tộc có một mũi tên, tên là Huyết Tiễn, là một tà vật cực nguy hiểm, nó chỉ cần tạo ra một vết thương nhỏ, liền có thể đột nhiên hút cạn máu tươi của con người, là một mũi tên cực kỳ đáng sợ. Không ngờ ngươi thân là người Lăng gia, lại đem một mũi tên vô cùng quan trọng hơn nữa vốn được phong ấn tặng cho một người ngoài." Mộc Luyện âm hiểm nói.

"Ta cao hứng, ta thích! Ngươi quản được sao? Không ngờ ngươi phản ứng kịp, biết cũng không ít, để ngươi tránh được cái chết, thật đáng tiếc!" Lăng Phi Mặc có chút tiếc nuối mà nói.

Nên biết mũi tên đó của Sở Cửu Ca bắn rất đẹp! Đáng tiếc bị lão hồ ly Mộc Luyện tránh được rồi. "Các ngươi toàn bộ đi chết cho ta!" Phút chốc Mộc Luyện quanh thân bạo phát ra vô số rắn độc màu đen.

Đám rắn này quấn lấy xung quanh, khiến cho họ cảm thấy ngạt thở, linh lực hỗn loạn.

"Phụt phụt phụt!" Sở Cửu Ca lúc này bắn ra vô số mũi tên, bắt đầu hủy diệt đám rắn độc này.

Kim hỏa phượng hoàng của Tiểu Kim thiêu đốt đám rắn độc, đám tà vật này trong khoảnh khắc chạm phải kim hỏa liền tan thành tro, dường như gặp phải khắc tinh.
 
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 621: Chọn quả hồng mềm

"Đây là yêu thú gì?" Mộc Luyện ngạc nhiên không thôi.

Ngọn lửa vàng kim nóng rực cuồn cuộn mà đến, Tiểu Kim phẫn nộ nói: "Ngươi mới là yêu thú, cả nhà ngươi đều là yêu thú! Ta là thần thú Kim Phượng!"

"Phụt phụt phụt!"

Con bài tẩy này của Mộc Luyện e là phải phế rồi, hắn không thể không tiếp tục hộc máu chiến đấu.

"Ta lại sợ các ngươi hay sao?"

Hắn cũng thực sự không làm gì được, không chỉ đám đối thủ từng người một đều khá mạnh, mà Sở Cửu Ca sử dụng Huyết Tiễn cũng là một gia hỏa rất khó nhằn.

Nếu bị mũi tên đó chạm phải yếu hại, thì không phải là việc chỉ cắt thịt róc xương có thể tránh được cái chết.

Sở Cửu Ca là một phiền phức lớn, cô ta rốt cuộc trốn ở nơi nào.

Mộc Luyện muốn biết Sở Cửu Ca rốt cuộc trốn ở nơi nào, kết quả hắn phát hiện Sở Cửu Ca quá biết trốn rồi, căn bản tìm không được nơi ẩn thân của cô ta.

Không có Sở Cửu Ca, vậy thì!

Cuối cùng Mộc Luyện đem mục tiêu khóa chặt vào Nam Cung Hi đang đứng ở một bên xem kịch kia, Nam Cung Hi không thể động thủ chỉ có thể đứng quan chiến.

Lúc này, hắn chú ý đến ánh mắt không có ý tốt của Mộc Luyện.

Sở Cửu Ca càng chú ý Mộc Luyện nhiều hơn những người khác, cho dù là sự thay đổi cực kỳ nhỏ trên mặt hắn Sở Cửu Ca cũng rõ mồn một.

Truyền âm cho Nam Cung Hi nói: "Nay hắn đã lâm vào khốn cảnh, muốn phá vỡ cục diện tốt nhất là chọn quả hồng mềm để nắn! Hắn không tìm được người yếu nhất là ta, cho nên liền chọn trúng ngươi rồi."

"Chỉ cần chọn trúng ngươi, người khác không cần nói, nhưng Nam Cung Kỳ tiền bối và Nguyệt Lạc sư phụ nhất định sẽ bị khống chế bởi hắn. Mà lúc này, là cơ hội tốt nhất để ngươi ra tay."

Mộc Luyện cho rằng Nam Cung Hi chỉ có thực lực Huyền Hư cảnh nhất trọng, đương nhiên không có gan tham gia đại chiến Huyền Hư cảnh đỉnh phong, cho nên chỉ có thể ở một bên quan chiến.

Vừa hay tạo cơ hội cho hắn, bắt lấy tiểu tử này, một tên Huyền Hư cảnh nhất trọng, so với những người khác dễ đối phó hơn nhiều.

Mộc Luyện giết ra khỏi vòng vây, với tốc độ nhanh nhất ép gần đến Nam Cung Hi.

"Hi nhi!" Nguyệt Lạc sắc mặt đại biến, lấy tốc độ nhanh nhất phóng qua, hy vọng có thể ngăn cản Mộc Luyện.

"Ai cũng đừng mong cản được ta." Mộc Luyện cười lạnh nói.

Hắn đã thành công ép lại gần Nam Cung Hi rồi, mà Nam Cung Hi đột nhiên bộc phát ra thực lực cường hãn Huyền Hư cảnh đỉnh phong, trực tiếp hướng lồng ngực hắn đánh qua.

Ngay khi Nam Cung Hi bạo phát ra thực lực cường hoành như vậy, Mộc Luyện ngốc lăng, "Sao có thể? Ngươi.."

Thực lực Nam Cung Hi thế mà lại đạt đến cảnh giới này, hắn quá sơ ý rồi.

"Rầm!" Cả người Mộc Luyện như pháo bắn ra xa, miệng phun máu tươi, toàn thân ngũ tạng lục phủ đều nứt vỡ.

Nam Cung Hi không hổ là người có được truyền thừa của lão tổ Nam Cung gia, một quyền này thực sự là quá chí mạng rồi.

"Phụt phụt phụt!" Máu tươi trong miệng Mộc Luyện phun không ngừng.

"Ngươi.. Đáng chết! Ta trúng kế rồi, Nam Cung Hi, tâm cơ ngươi thật sâu!"

Những người khác cũng bị dọa giật nảy mình, vị thiếu chủ Nam Cung gia này quá biến thái rồi đi!

Huyền Hư cảnh đỉnh phong, tuổi còn nhỏ như vậy thế mà lại có thể có thực lực tương đương đám lão già họ như vậy.

Mộc Luyện lúc này thương thế quá nặng, hắn biết bản thân đại thế đã mất.

Kế hoạch hôm nay định sẵn là thất bại rồi, hắn không thể không hạ lệnh nói: "Mau, yểm hộ ta rời khỏi!"

"Vâng, chủ nhân!"

Những tên thủ hạ này của hắn, từng người như không cần mạng dây dưa với những người khác, chỉ vì hộ tống Mộc Luyện rút lui.

"Ầm ầm ầm!" Có một số người vì che chở cho Mộc Luyện rời khỏi, thậm chí không thể không sử dụng biện pháp tự bạo.

Uy lực của một cường giả Huyền Hư cảnh đỉnh phong mạnh thế nào có thể tưởng tượng được.

Họ không thể không tránh né ba động cường đại này, chỉ đành để Mộc Luyện tranh thủ cơ hội trốn thoát.

"Ầm ầm ầm!" Động tĩnh lớn như vậy, cũng khiến cho những đại gia tộc khác và thủ tịch trưởng lão phát hiện rồi.

"Việc gì thế? Bên phía Nam Cung gia có Huyền Hư cảnh đỉnh phong tự bạo?"

"Không tốt! Gia chủ có nguy hiểm."

"Nam Cung gia chủ không phải đại hôn sao? Sao có thể?"

Không ít người lần lượt đuổi đến, phát hiện phần lớn Nam Cung gia đã biến thành vách tường đổ nát, tử thương không ít người, mà tộc trưởng của tứ đại gia tộc cũng bị thương rồi.

Càng khó tin chính là chúng còn nhìn thấy một người không thể nào xuất hiện.

"Nam Cung Kỳ đại nhân, người.. Người chưa chết!"

Thủ tịch đại trưởng lão xuất hiện rồi, hắn nói: "Nam Cung gia rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Còn có Nam Cung Kỳ.."

Nam Cung Hi nói: "Thủ tịch đại trưởng lão, việc này để ta giải thích! Từ việc ta rời khỏi thánh địa đi đến Võ Điện dưới lòng đất nhận được tin mẫu thân ta đại hôn với Mộc Luyện bắt đầu.."

Gia hỏa Mộc Luyện nhìn như ôn hòa, nhưng lòng lang dạ sói, lại dùng tà thuật khống chế Nguyệt Lạc cử hành một hôn lễ như vậy.

Kết hôn là thứ yếu, thứ hắn muốn thực sự là để cho tộc trưởng tứ đại gia tộc đến tham gia hôn lễ, đến một đòn vớt cá trong chum.

Sau đó liền đánh nhau, bởi vì cổ trùng của mẫu thân hắn đã được giải, cho nên Nam Cung Kỳ gia nhập vào đội ngũ đối phó Mộc Luyện.

Sau đó Mộc Luyện đánh không lại những người khác, liền muốn động thủ với hắn.

Mộc Luyện không ngờ hắn lại có thực lực Huyền Hư cảnh đỉnh phong, cho nên liền vấp ngã trên tay hắn, trọng thương chạy trốn.

Hạ Hầu gia chủ nói: "Đáng ghét! Lại dám tính kế ta, ta nhất định sẽ khiến cho Mộc Luyện không được chết tử tế, người đâu, phong tỏa thánh địa, vô luận ra sao đều phải đem Mộc Luyện lôi ra."

"Vâng!"

Những gia chủ khác cũng đồng dạng hạ lệnh tương tự, đối với Mộc Luyện người thiếu chút hại chết chúng, vô luận ra sao chúng cũng sẽ không bỏ qua.

Thủ tịch đại trưởng lão nói: "Do ta sơ suất rồi, không ngờ thánh địa chúng ta lại xuất hiện một tên bại hoại như vậy, nhưng có một việc hắn không hề nói sai, thánh địa chúng ta bây giờ lòng người quá lỏng lẻo rồi, các đại gia tộc bởi vì tranh đấu lợi ích không ngừng tranh chấp, làm yếu đi thế lực trong tay. Nay Thánh lệnh đã xuất hiện, lệnh chủ đã có, chúng ta cũng nên lập một Thánh chủ, thống lĩnh thánh địa."

Sắc mặt các vị tộc trưởng khẽ trầm, Đông Phương tộc trưởng hỏi: "Không biết thủ tịch đại trưởng lão cảm thấy ai mới là người thích hợp nhất."

"Sau lần này, tiến hành một buổi tuyển chọn. Tuyển chọn Thánh chủ một cách công bằng công chính." Thủ tịch đại trưởng lão nói.

"Vâng!"

"Đúng rồi! Lệnh chủ đâu?" Thủ tịch đại trưởng lão hỏi.

Lệnh chủ Sở Cửu Ca của thánh địa họ đâu rồi? Mọi người đều có chút kỳ quái.

"Tiểu nha đầu trước đó còn đang giúp chúng đâu! Mũi tên do cô ấy bắn ra cực kỳ sắc bén."

Không chỉ không thấy Sở Cửu Ca, ngay đến Lục Lục cũng không thấy rồi.

Sắc mặt thủ tịch đại trưởng lão khẽ trầm, nói: "Lệnh chủ không phải là bị người của Mộc Luyện bắt đi rồi chứ! Dung công tử trước khi rời khỏi đã đặc biệt phân phó ta, nhất định phải chiếu cố tốt cho tiểu nha đầu đó, cô ấy tuyệt đối không thể xảy ra chuyện."

Nam Cung Hi nói: "Thủ tịch đại trưởng lão không cần lo lắng, Cửu Ca chỉ là đi theo dõi Mộc Luyện mà thôi."

Mộc Luyện dù đã trọng thương thì đó cũng là một Huyền Hư cảnh đỉnh phong, mà cao thủ bên người hắn tuy rằng tử thương chín phần, nhưng vẫn còn lại vài người, không thể bị một hóa đan cảnh theo dõi được.

Hóa đan cảnh khác đương nhiên không thể làm được, nhưng đối với Đệ nhất thần trộm sở hữu Bất tử sinh mệnh chi đồng mà nói muốn thần không biết, quỷ không hay đi theo đám người đang loạn cào cào như chúng, không phải là một việc gì khó.
 
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 622: Thực sự rất thảm

Cả thánh địa này Mộc Luyện đã sinh sống ở đây rất nhiều năm, đã rất quen thuộc rồi, ẩn giấu hành tung của mình.

"Chủ tử, tiếp theo chúng ta nên làm gì?"

"Trước rời khỏi thánh địa!" Khổ tâm tính kế nhiều năm như vậy, một sớm đã hóa thành tro bụi.

"Nam Cung Hi đáng ghét, còn có Sở Cửu Ca!"

Hắn cũng không ngờ, thất bại của mình, lại do hai tên tiểu bối gây nên.

"Vâng!"

"Trước khi rời khỏi, ta phải đem theo một món đồ! Hứ! Lăng gia muốn thứ đó, nằm mơ đi!"

Mộc Luyện đi vào một sơn cốc, sau đó bảo chúng đợi ở bên hồ, Mộc Luyện đi vào trong hồ.

Năng lực của Bất tử sinh mệnh chi đồng, dù cho là ở đáy hồ cô cũng nhìn được một cách rõ ràng.

Cô rõ ràng nhìn thấy Mộc Luyện đi vào một hang động trong đáy hồ, sau đó mở ra cơ quan, lấy ra một cái hộp quen thuộc.

"Hộp bất tử của Đệ lục tộc, tìm được rồi!" Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua ánh sáng.

Cô thầm thì nói, "Tên Mộc Luyện này cũng quá cẩn thận rồi, hộp bất tử không mang theo bên mình, cũng không đặt tại Nam Cung gia, lại giấu ở một nơi cách xa Nam Cung gia như vậy."

Cô nhìn thấy Mộc Luyện đem hộp bất tử thu lấy, chuẩn bị bơi khỏi mặt hồ.

Lúc này hắn cảm thấy bản thân vứt lại đám truy binh, sẽ không có kẻ địch biết được hắn đến nơi này, bên hồ lại có thủ hạ của hắn thủ hộ, sẽ không có nguy hiểm gì.

Mà Sở Cửu Ca cũng bởi vì tìm được một cơ hội rất tốt, cô kéo lấy Đế Ma Cung, bắn ra Huyết Tiễn.

"Phụt!" Huyết Tiễn xuyên thấu mặt nước, trực tiếp đâm xuyên vào sau lưng hắn.

Tròng mắt Mộc Luyện đột nhiên co rụt lại, mũi tên này..

Huyết Tiễn đang điên cuồng cắn nuốt máu của hắn, "Rột rột rột.." Hắn muốn kêu cứu, kết quả lại không nói nên lời.

Huyết dịch trong phút chốc mất đi rất nhiều, lại ở trong nước, hắn đã cảm thấy đầu nặng nề, người lâng lâng, chìm xuống đáy nước.

"Ọc ọc ọc.." Hắn vùng vẫy dưới nước, kêu cứu.

Thế nhưng những tên thủ hạ của hắn, căn bản không biết hắn lúc này đã gặp nạn, vẫn tận trách thủ hộ tại đó.

"Soạt soạt soạt!" Mấy đạo thân ảnh nhảy ra, sắc mặt những người đó đại biến.

Lục Lục nói: "Người đến rồi, giết!"

Sở Cửu Ca phụ trách theo dõi, nhắm chuẩn vị trí của chúng, mà Lục Lục phụ trách dẫn đường cho họ.

Đám người này đã là tàn binh bại tướng, cộng thêm chúng lúc này như rắn mất đầu, đối mặt cao thủ ngũ đại gia tộc và thủ tịch trưởng lão, hoàn toàn chỉ có bị giết.

Nam Cung Kỳ nói: "Mộc Luyện đâu?"

"Mộc Luyện sao, vẫn rất ngoan cường, chưa chết, ở dưới nước! Lục Lục, A Hi đem người vớt lên đi! Hắn ở trong nước ngâm cũng khá lâu rồi." Sở Cửu Ca nói.

Cô vận chuyển linh hồn lực, Huyết Tiễn từ trong nước bay ra, Lục Lục và Nam Cung Hi nhảy vào trong hồ.

Chúng nhìn Mộc Luyện đã gần như thành thây khô, chỉ muốn nói đáng đời.

Trong tay hắn đang nắm lấy một vật mà Lục Lục cực quen thuộc, đây chính là hộp bất tử do Đệ lục tộc họ thủ hộ.

Lục Lục muốn đem hộp bất tử lấy đi, Mộc Luyện chết cũng không thả, "Ọc ọc ọc, đây là của ta, của ta.."

"Của ngươi, ai cho ngươi mặt mũi nói lời này!" Lục Lục khinh miệt nói, trực tiếp chặt đứt tay hắn đem hộp bất tử đệ lục tộc lấy ra.

Người bị đưa ra, dáng vẻ Mộc Luyện lúc này cực kỳ thê thảm.

Sở Cửu Ca nói: "Thực sự quá thảm rồi! Nhưng người có thể sau khi trúng Huyết Tiễn lại kiên trì lâu như vậy cũng rất khó có."

"Chủ tử!" Hộ vệ của Mộc Luyện cũng bị dọa sợ.

Chúng cho rằng chủ tử đi lấy đồ chưa trở về, không ngờ hắn lại ở trong dáng vẻ thê thảm như vậy ngâm trong nước lâu đến thế.

Mộc Luyện lúc này chỉ còn lại một hơi, Sở Cửu Ca sử dụng ngân châm phong bế mấy huyệt đạo lớn của hắn, không để cho Huyết Tiễn tiếp tục đem hắn hút cạn không còn giọt máu nào.

Cô nói: "Nam Cung Kỳ tiền bối, Lục Lục, đến đây! Mọi người có oán báo oán, có thù báo thù."

Mộc Luyện ánh mắt như muốn nứt ra, hắn cũng đã như vậy rồi, những người này còn không muốn tha cho hắn, quả thực quá độc ác rồi.

Mộc Luyện trở thành con tin, vô luận là gia tộc nào cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, còn có Lục Lục!

"Tiểu tử, ta không có khúc mắc gì với ngươi đi!"

Lục Lục cầm lấy hộp bất tử nói: "Ngươi trộm đi bảo vật gia tộc ta thủ hộ, Mộc gia các ngươi khiến cho đệ lục tộc ta tổn thất không nhỏ, ngươi cảm thấy ta sẽ tha cho ngươi sao?"

"Ngươi.. Ngươi lại là người của đệ lục tộc!" Hắn kinh ngạc không thôi.

Thì ra không chỉ Lăng gia có hứng thú với hộp bất tử, mà người của đệ lục tộc cũng đã tìm đến rồi.

"Aaaaaaaa! Ta không cam lòng, không cam lòng, rõ ràng đã có được hộp bất tử, có thể thăm dò bí mật bất tử vĩnh hằng của Bất tử cửu tộc các ngươi rồi." Mộc Luyện phẫn nộ nói.

"Chỉ bằng ngươi? Bớt nằm mơ giữa ban ngày đi!" Lục Lục khinh thường nói.

Lục Lục đi tìm Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca hỏi: "Báo thù rồi, thống khoái rồi đi!"

"Cũng được!" Lục Lục cười nói.

Hắn nâng hộp bất tử, quỳ một chân trước mặt Sở Cửu Ca, thấp giọng nói: "Đệ lục tộc, hộp bất tử xin được dâng lên!"

Sở Cửu Ca đứng lên, hai tay cầm lấy hộp bất tử nói: "Lục Lục, vất vả rồi! Ai bảo ngươi làm như vậy thế?"

Lục Lục đứng lên, cười nói: "Lão cha ta nói đó, lễ nghi nên có thì phải làm. Đặc biệt là đối mặt với người tôn quý nhất tộc ta, lúc trước người tôn quý nhất tộc ta là Cửu thúc, bây giờ sao, là Cửu muội muội đó!"

Vừa rồi Lục Lục trầm ổn chỉ lóe một cái liền thôi, lúc này lại là dáng vẻ đồng bạn quen thuộc của cô.

"Ta cũng giống các ngươi, mới không phải là cái gì mà tôn quý nhất."

"Cửu muội muội nói cái gì chính là cái đó, bây giờ phải mở ra hộp bất tử sao? Ta hộ pháp cho muội." Lục Lục nói.

"Thánh địa còn chưa ổn định, đợi thêm đi! Truyền tin cho Dung Uyên." Sở Cửu Ca nói.

"Cửu muội muội chẳng lẽ muốn đợi hắn đến! Kỳ thực ta cũng rất đáng tin đó."

"Không! Nếu ta có được lực lượng của hộp bất tử đệ lục tộc có được lực lượng mới, vừa hay có thể giúp Dung yêu nghiệt trị liệu rồi!" Cô nói.

Mộc Luyện đã bị bắt, hắn bây giờ đáng sống ngày tháng sống không bằng chết, họ cũng cảm thấy thống khoái, rất nhanh liền đến ngày tuyển chọn Thánh chủ.

Nam Cung gia tộc bây giờ đã khôi phục lại vị trí gia chủ của Nam Cung Kỳ, điểm này trên dưới Nam Cung gia tộc đều rất tán đồng.

Mỗi một gia tộc đều đề xuất ra một người tham gia tranh đoạt ngôi vị Thánh chủ, bốn gia tộc khác đều là gia chủ lên, chỉ có Nam Cung gia tộc là thiếu chủ lên.

Toàn trường sôi trào!

"Nam Cung thiếu chủ dù đã kế thừa lực lượng lão tổ Nam Cung gia tộc, nhưng tranh đoạt vị trí Thánh chủ với các vị gia chủ, cũng quá khoa trương đi!"

Ngày đó đại chiến mọi người mới biết thực lực Nam Cung Hi mạnh thế nào, những người khác còn cho rằng Nam Cung Hi chỉ là một cao thủ vừa bước vào cảnh giới Huyền Hư cảnh mà thôi.

Đợi đến khi giao thủ với Nam Cung Hi, tất cả mọi người đều trợn to mắt.

"Trời ơi! Nam Cung thiếu chủ hắn!"

"Có nhầm hay không? Huyền Hư cảnh đỉnh phong, một Huyền Hư cảnh đỉnh phong trẻ như vậy."

"Hắn trong Nam Cung cổ điện rốt cuộc có cơ duyên nghịch thiên gì, thực khó tin."

Trận chiến này, vị Thánh chủ là Sở Cửu Ca làm trọng tài, lúc này cô đang nghiêm túc quan sát chiến đấu.
 
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 623: Tức đến thổ huyết

Trận đầu Nam Cung Hi đánh bại Đông Phương gia chủ, thực ra Đông Phương gia chủ là nhường hắn.

Hắn thiếu Nam Cung Hi và Nam Cung Kỳ một mạng, hơn nữa lại không có dã tâm làm Thánh chủ!

Cho nên hắn cố ý nhường, để cho Nam Cung Hi trong lúc chiến đấu nhẹ nhàng đôi chút.

Cũng chỉ có Đông Phương đại thúc giúp đỡ thân thiện như vậy, thế nhưng trận tiếp theo Nam Cung Hi gặp phải chính là Hạ Hầu gia chủ.

Cho dù trong kế hoạch của Mộc Luyện, Nam Cung Hi và Nam Cung Kỳ toàn lực cứu lấy chúng, nếu không chúng sớm đã bị Mộc Luyện khống chế lấy, nhưng Hạ Hầu gia chủ lại rất bất mãn với Nam Cung Hi.

Trước đó nhi tử hắn vì Nam Cung Hi mà bị phế đi, nay thiên phú Nam Cung Hi càng khiến người ta đố kỵ.

Dựa vào đâu hắn không thể có được nhi tử tốt số như vậy, Nam Cung Kỳ lại có, hắn muốn hủy đi.

Đáy mắt Hạ Hầu gia chủ lóe qua vệt sáng ác độc, phút chốc động thủ, Nam Cung Hi cũng ra tay phản kích.

"Ầm ầm ầm!" Từng trận vang truyền ra, mọi người thất kinh.

Công kích của Nam Cung Hi lại không thể tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đến Hạ Hầu gia chủ, Hạ Hầu gia chủ cười nói: "Nam Cung Hi, không thể không nói vận khí của ngươi thật không tệ, có thể có được truyền thừa lợi hại như vậy trong Nam Cung cổ điện. Để cho ngươi một bước lên trời, sở hữu được độ cao mà người khác cả đời cũng chưa chắc đạt được!"

"Nhưng cho dù là thế, ngươi vẫn còn quá non! Muốn đánh bại ta, ngươi khổ tu củng cố thực lực mười năm nữa, mới có khả năng đó!"

"Ầm ầm ầm!" Công kích như sấm chớp hướng Nam Cung Hi đánh đến.

Nam Cung Hi nhanh chóng né tránh, nhưng vẫn có một số kình lực bá đạo lướt qua thân Nam Cung Hi.

Hạ Hầu gia chủ cảm thấy như vậy Nam Cung Hi cũng nên thương chút đi, thế nhưng Nam Cung Hi một chút chuyện cũng không có, Hạ Hầu gia chủ thực sự quá xem thường Nam Cung Hi đã trải qua thôi thể.

Sở Cửu Ca cười nói: "Hạ Hầu gia chủ, lời này của ngươi không đúng rồi! A Hi trẻ tuổi cho nên xung lực mười phần, thể phách cũng rất mạnh, cho dù là đột phá đến Huyền Hư cảnh đỉnh phong quá nhanh, kinh nghiệm không đủ là điểm yếu, nhưng bộ xương già này của ngươi cũng không có ưu thế bao nhiêu đâu!"

Hạ Hầu gia chủ muốn bị tức đến thất khiếu bốc hỏa, bộ xương già, hắn điểm nào già, bề ngoài trông cũng chỉ là hơn bốn mươi tuổi thôi.

"Rầm rầm rầm!" Sở Cửu Ca vừa mở miệng, tức chết người!

Mà Nam Cung Hi lại nắm bắt lấy cơ hội, phút chốc thi triển linh kỹ truyền thừa.

Linh kỹ này cường đại vô cùng, như sấm chớp hướng Hạ Hầu gia chủ đánh úp đến.

"Đáng ghét!"

"Ầm ầm ầm!" Từng trận vang như sấm truyền ra.

Trên lôi đài phút chốc xuất hiện vết nứt, có thể thấy một chiêu này của Nam Cung Hi bá đạo bao nhiêu.

Hạ Hầu gia chủ vội vàng thoái lui, Sở Cửu Ca thở dài nói: "Haiz! Hạ Hầu gia chủ, linh kỹ ngươi tu luyện so với của A Hi kém quá nhiều, dù sao linh kỹ A Hi tu luyện cũng là linh kỹ từ viễn cổ cường đại, cách biệt quá lớn, ngươi vẫn có lòng tin chiến thắng sao?"

Hạ Hầu gia chủ nói: "Bổn gia chủ nhất định có thể thắng!"

Từng trận đối đầu đi xuống, mỗi một lần Sở Cửu Ca đều nhất châm kiến huyết chỉ ra điểm thiếu sót của Hạ Hầu gia chủ, tức đến Hạ Hầu gia chủ muốn bạo nổ tại chỗ rồi.

"Trọng tài! Có người gây nhiễu thi đấu, đem cô ta đuổi ra ngoài cho ta."

Mọi người khóe miệng giật điên cuồng nhìn Hạ Hầu gia chủ, Sở Cửu Ca cười đùa nói: "Ta nói Hạ Hầu gia chủ, ngươi có phải bị A Hi đánh đến ngốc rồi không? Trọng tài chính là ta mà! Ta không muốn đi, ai có thể bảo ta đi."

"Các vị thủ tịch trưởng lão!" Hạ Hầu gia chủ muốn bị tức đến nội thương rồi, liền cầu cứu thủ tịch trưởng lão giúp đỡ.

Sở Cửu Ca giành nói trước: "Ta là Lệnh chủ, ta nói mới tính! Hơn nữa ta có lòng tốt chỉ điểm ngươi, Hạ Hầu gia chủ đừng không biết điều như vậy!"

Thủ tịch đại trưởng lão nói: "Nơi này Lệnh chủ lớn nhất, chúng tôi không có quyền xử trí Lệnh chủ. Ánh mắt Lệnh chủ sắc sảo, chỉ điểm so với lão phu còn tốt, Hạ Hầu gia chủ đáng lẽ nên đa tạ Lệnh chủ cho tốt."

Hạ Hầu gia chủ lúc này muốn bị tức đến thổ huyết, sắc mặt đen như đáy nồi.

Mọi người đột nhiên bị dẫn dắt lệch đi, ngoại trừ người của gia tộc mình thì không ai chỉ trích Sở Cửu Ca.

Sở Cửu Ca là Lệnh chủ, họ trêu chọc không nổi!

Hơn nữa Sở Cửu Ca cũng không phải nói bậy, mỗi lần chỉ điểm đều nói rất có đạo lý.

Trận đấu này, Sở Cửu Ca đều dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát đó, có thể nhìn rõ nhược điểm của mỗi một người, từng điểm đều rất đúng.

Thế nhưng bị một tiểu bối chỉ điểm, Hạ Hầu gia chủ tâm cao khí ngạo như vậy căn bản không nghe một cách nghiêm túc, mà lại giận quá hóa thẹn, tinh lực càng ngày càng không tập trung, dẫn đến việc hắn đã nhiều lần bị Nam Cung Hi đánh trúng.

Hạ Hầu gia chủ vô cùng phẫn nộ, Sở Cửu Ca này tuyệt đối là vì muốn khiến hắn phân tâm, sau đó để Nam Cung Hi giành thắng lợi.

Sở Cửu Ca có ý định như vậy, bởi vì nếu trong tình huống thông thường, Nam Cung Hi đối đầu với Hạ Hầu gia chủ, chỉ có bốn phần thắng.

Dù sao thực lực đối phương, kinh nghiệm chiến đấu cũng ở đó.

Bây giờ Hạ Hầu gia chủ hoàn toàn không trong trạng thái, cho nên Nam Cung Hi đã nắm chắc bảy phần.

Nam Cung Hi đã tham gia qua đấu Nhục Bác tại Võ Điện dưới lòng đất, cho nên đủ độc đủ liều, kéo dài nửa ngày, Hạ Hầu gia chủ bị hắn đánh bay khỏi lôi đài.

"Rầm!" Hạ Hầu gia chủ ngã khỏi lôi đài, răng cũng đã bị đập nát vài cái.

"Đáng ghét! Đáng ghét!" Hạ Hầu gia chủ vô cùng phẫn nộ.

Sở Cửu Ca nói: "Hạ Hầu gia chủ đừng giận! Dù sao ta rất thích xem dáng vẻ ngươi tức giận muốn động thủ với ta, nhưng lại không dám ra tay, rất thú vị!"

"Phụt!" Hạ Hầu gia chủ bị tức đến thổ huyết, hai mắt tối sầm ngất xỉu.

Thế là mọi người đối với vị Lệnh chủ này rất kính cẩn, Lệnh chủ thật lợi hại, chỉ bằng lời nói liền có thể đem người tức thổ huyết, thực sự là quá lợi hại rồi.

Đông Phương gia chủ cũng rất liều mạng, cuối cùng hắn thua rồi, nhưng cũng tiêu hao không ít linh lực của Tây Môn gia chủ.

Tình huống lúc này là Nam Cung Hi thắng hai trận, Tây Môn gia chủ thắng một trận, Hạ Hầu gia chủ thắng một trận, Đông Phương gia chủ không thắng trận nào.

Đông Phương gia chủ dùng kỷ lục không trận thắng thành toàn cho Nam Cung Hi.

Nay người có khả năng lớn nhất trở thành Thánh chủ chính là Nam Cung Hi, nhưng theo trình tự, vẫn là còn một trận phải đánh.

Nếu Tây Môn gia chủ giành chiến thắng, vậy thì Tây môn gia chủ và Nam Cung Hi hòa nhau.

Cuối cùng do ai làm Thánh chủ, liền do Lệnh chủ định đoạt.

Tây Môn gia chủ đứng trên lôi đài tâm tình là phức tạp nhất, bất kể cuối cùng thắng lợi về tay ai, Thánh chủ e là cũng sẽ do Nam Cung Hi làm, dù sao Lệnh chủ nhất định là đứng về phía Nam Cung Hi.

Sở Cửu Ca nói: "Tây Môn gia chủ, trận cuối cùng có đánh hay không?"

"Ân! Ta suy nghĩ một chút, kỳ thực không đánh rồi thôi." Tây Môn gia chủ cũng có chút do dự.

Sở Cửu Ca nói: "Ta kiến nghị đánh một trận!"

Mọi người khẽ ngẩn ra, Lệnh chủ không phải là bằng hữu của Nam Cung thiếu chủ sao? Rõ ràng thắng lợi của Nam Cung thiếu chủ đã nắm chắc trong tay, vì sao còn khuyên Tây Môn gia chủ đánh một trận.

Sở Cửu Ca tiếp tục nói: "Đánh thêm một trận, đến lúc đó giúp cho A Hi có thêm chút kinh nghiệm chiến đấu! Đương nhiên, ta sẽ không để Tây Môn gia chủ chịu thiệt, cũng sẽ chỉ điểm Tây môn gia chủ thật tốt."

Khóe miệng Tây Môn gia chủ giật điên cuồng, nghĩ đến Hạ Hầu gia chủ bị tức đến thổ huyết, hắn cảm thấy bản thân vẫn là không nên mạo hiểm như vậy.

"Ta không đánh nữa!" Tiểu nha đầu này đâu phải là muốn hắn đánh, rõ ràng là đang uy hiếp hắn mà!

Hắn trêu chọc không nổi còn không được sao!
 
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 624: Ta sẽ đau lòng

Nam Cung Hi nói: "Vậy ta cũng không đánh nữa!"

Khóe miệng Sở Cửu Ca lộ ra nụ cười, nói: "Vậy được! Ta bây giờ tuyên bố, trận đấu thứ tư, Nam Cung thiếu chủ đối đầu với Tây Môn gia chủ, hòa nhau!"

Cô khẽ uy hiếp Tây Môn gia chủ một phen, đó là vì cô đã phát hiện, sau khi đánh một trận với Hạ Hầu gia chủ, linh lực của Nam Cung Hi đã tiêu hao gần hết rồi, không tiện lại chiến!

Tiếp tục đánh, cô dù là sử dụng đồng dạng thủ đoạn như đối phó Hạ Hầu gia chủ, khả năng Nam Cung Hi giành chiến thắng cũng rất thấp.

Sở Cửu Ca nói: "Được rồi! Thi đấu hôm nay kết thúc rồi, Nam Cung Hi thắng hai trận, trở thành người có tư cách ngồi lên vị trí Thánh chủ! Có lẽ các vị còn nghi ngờ về thực lực của hắn, nhưng mọi người đừng quên, hắn vẫn còn trẻ, dù hắn đột phá nhanh, căn cơ của hắn rất ổn định, cho nên tiềm năng hắn vô lượng."

Không thể không nói, lời Sở Cửu Ca không sai, mọi người hai mắt phát sáng nhìn Nam Cung Hi.

Mới hơn hai mươi tuổi đã có thực lực như vậy, hắn đích thực có tiềm năng vô lượng.

"Ha ha ha! Chúc mừng chúc mừng!" Thủ tịch đại trưởng lão nói.

"Đây là Thánh ấn, bây giờ giao cho ngươi. Bổn trưởng lão tuyên bố, từ nay về sau Nam Cung Hi chính là Thánh chủ của thánh địa." Giọng nói vang dội của hắn, truyền khắp mọi ngóc ngách ở thánh địa.

"Tham kiến Thánh chủ!"

"Chúc mừng Thánh chủ!"

Tiếp đến, cả quảng trường liền truyền ra tiếng ồn ào huyên náo.

Tâm tình của Nam Cung Hi lúc này cũng đang sôi sục, từ nay về sau hắn không chỉ gánh vác Nam Cung gia tộc, còn phải gánh vác trách nhiệm của cả thánh địa.

Nam Cung Hi nói: "Nay ta thâm niên chưa đủ sâu, những việc khác ta không dám đảm bảo, việc ta có thể bảo đảm lúc này chính là ta sẽ dốc hết toàn lực, khiến cho thánh địa ngày càng tốt."

"Được!"

"Chúng tôi tin tưởng ngươi!"

Toàn trường sôi trào, không cần thiết vẽ ra cái bánh huy hoàng ra sao, có phần xích tử chi tâm này là đủ.

Mọi thứ đã định đoạt, Nam Cung Kỳ tiền bối bận rộn việc Nam Cung gia.

Vị Thánh chủ Nam Cung Hi này cũng rất bận, Sở Cửu Ca cảm thấy vị Lệnh chủ này như ăn không ngồi rồi.

Lăng Phi Mặc nói: "Nếu việc đã giải quyết xong rồi, ta cũng nên trở về Võ Điện rồi, ở bên ngoài tiêu dao quá lâu, nếu không trở về e là có người cho rằng ta gặp phải chuyện gì không hay mất."

"Được thôi! Vậy ngươi mau trở về đi!" Sở Cửu Ca cười nói.

Sở Cửu Ca đích thân tiễn Lăng Phi Mặc rời khỏi, Lăng Phi Mặc khi rời khỏi ở bên tai Sở Cửu Ca nói: "Cửu Ca, ta vẫn là nên gọi ngươi là Cửu Ca đây, hay là xưng hô ngươi là Đệ cửu thiếu chủ tôn quý nhất."

Lăng Phi Mặc người này thông minh nhường nào, cộng thêm hắn lại xuất thân từ Lăng gia một trong thất đại đế tộc.

Trải qua tiếp xúc nhiều lần, cũng đoán được thân phận của Sở Cửu Ca.

Sở Cửu Ca đáp: "Ta là Sở Cửu Ca, hợp tác của chúng ta không thay đổi, bởi vì chỉ có một mũi tên, ta vẫn chưa hài lòng."

Lăng Phi Mặc cười lên, "Được! Ngươi nói không sai, chúc mừng ngươi tìm lại một món bảo vật, đợi khi ngươi muốn rời khỏi Đông Vực đi Võ Điện tìm ta, ta có một manh mối muốn nói với ngươi đó! Liên quan đến hộp bất tử."

Sở Cửu Ca khẽ ngẩn ra, nói: "Ngươi không gạt ta?"

"Ta sao có thể gạt ngươi! Nếu gạt ngươi e là sẽ bị ngươi trộm đến không còn gì mất."

Sở Cửu Ca cười nói: "Xem như ngươi biết điều! Đợi sau khi ta xử lý xong mọi việc, liền đi tìm ngươi."

Dung Uyên nhận được tin đến thánh địa rồi, hắn đem Sở Cửu Ca ôm vào lòng: "Cửu nhi cũng quá lợi hại rồi, tìm được hộp bất tử đệ lục tộc."

"Cho nên ngươi đừng cứ lo chiếm tiện nghi của ta, mau hộ pháp cho ta!"

"Tuân lệnh! Nhưng đợi sau khi Cửu nhi thành công, ta muốn có phần thưởng đó." Dung Uyên yêu nghiệt cười nói.

Đây đã là cái thứ sáu rồi, Sở Cửu Ca cực quen thuộc mở ra hộp bất tử đệ lục tộc, công pháp Bất tử sinh mệnh Vạn pháp quyết đệ lục trọng đã khắc vào trong đầu Sở Cửu Ca.

Mà Bất tử sinh mệnh chi đồng cũng sở hữu lực lượng mới.

Sở Cửu Ca đi ra, phút chốc một trận gió đem cây cối xung quanh chặt đứt.

Sở Cửu Ca nói: "Đây là phong chi úc nghĩa, lực sát thương rất lớn!"

"Phong chi úc nghĩa không chỉ là công kích giết người, cũng có thể trị liệu, ta nghiên cứu nghiên cứu thêm.. Ưm.." Cửu Ca còn đang nói chuyện lại bị Dung Uyên chặn miệng lại.

"Thành công đột phá chính là việc tốt, ta nên lấy phần thưởng rồi, còn về việc trị liệu, Cửu nhi sau này chúng ta cùng nghiên cứu thế nào?"

Ba ngàn thanh tơ khó phân, Dung Uyên nhiệt tình mà giải nỗi khổ tương tư, môi Sở Cửu Ca cũng sưng lên rồi.

Hắn cũng ỷ vào việc trời cao hoàng đế xa, Cửu thúc không ở đây, Lục Lục đối mặt hắn có chút nhát không dám làm gì, mới dám không chút e dè như vậy.

Sau đó Dung Uyên cũng không phải chỉ ức hiếp vị hôn thê của mình, nghiên cứu năng lực đệ lục trọng với Sở Cửu Ca, thiên tư hai người thông minh, đương nhiên nghiên cứu ra rồi.

Sở Cửu Ca quan sát động tĩnh của Bất tử ma độc khó nhằn đó, ôm lấy Dung Uyên cười nói: "Chúng ta bắt đầu thôi, Dung yêu nghiệt!"

Một cơn gió ôn hòa đem hai người họ bao lấy, cực kỳ thoải mái, gió mát đi vào trong thân thể Dung Uyên, lướt qua Bất tử ma độc đó.

Nơi nó đi qua, Bất tử ma độc trở nên nhạt đi.

Sở Cửu Ca sử dụng lực lượng Thấu Mang nhìn một cách rõ rệt, tình huống Dung Uyên ổn định không ít.

Nhưng Bất tử ma độc thâm căn quá sâu, vẫn là không cách nào triệt để thanh trừ.

Sở Cửu Ca nói: "Dung yêu nghiệt, lần nữa!"

Sở Cửu Ca bị ôm chặt eo, "Nếu hiệu quả tốt như vậy, Cửu nhi liền có thể yên tâm rồi! Chúng ta cứ từ từ, ta không muốn Cửu nhi mệt mỏi quá, sẽ đau lòng."

Dung Uyên không chịu, Sở Cửu Ca cũng không cách nào.

Dù sao thời gian này Dung Uyên sẽ ở lại thánh địa này, ngày đêm ở bên Cửu Ca, cho dù là Lục Lục và Nam Cung Hi cũng không có cơ hội đơn độc ở với Sở Cửu Ca.

"Aaaaaaaa! Tên nam nhân đó quá đáng ghét rồi, ta muốn cáo trạng với Cửu thúc và Nhất Nhất!" Lục Lục điên tiết nói.

Sử dụng phong chi úc nghĩa giúp cho Bất tử ma độc nhạt đi cũng có giới hạn, Sở Cửu Ca cũng thử rồi, nói: "Bây giờ tu luyện đến đệ lục trọng, cũng chỉ làm được đến nước này sao?"

"Cửu nhi, ta bây giờ đã cảm thấy rất tốt rồi, Bất tử ma độc chưa từng yếu như thế, đây là công lao của Cửu nhi, đệ lục trọng đã làm được đến nước này rồi, xem ra ta đoán không sai, chỉ cần nàng tu luyện đến đệ cửu trọng, Bất tử ma độc này nhất định có thể giải." Dung Uyên thấp giọng nói bên tai Sở Cửu Ca.

Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Ân! Ta cũng tin, cho nên cần nghĩ biện pháp tìm được những hộp bất tử còn lại mới được! Hộp bất tử của đệ thất tộc, đệ bát tộc và đệ nhất tộc."

Bệnh nhân quan trọng nhất là Dung Uyên đã được trị, bên phía Vô Nhã Thánh Điện lại có động tác lớn, Dung Uyên không thể không rời khỏi sau khi bám dính lấy Sở Cửu Ca vài ngày.

Sở Cửu Ca nói: "Ta cũng chuẩn bị tìm khắp mọi nơi, Đông Vực có lẽ không có manh mối rồi, muốn đi những nơi khác xem xem."

"Vậy Cửu nhi cần phải chiếu cố bản thân thật tốt, ta rất nhanh xử lý xong việc để đến tìm nàng." Dung Uyên trước khi rời khỏi, ở trên má Sở Cửu Ca nhẹ nhàng hôn một cái.

"Được!" Sở Cửu Ca gật đầu nói.

"Cửu Ca! Hu hu hu!" Lục Lục đi cáo trạng nhận được tin hồi đáp của Nhất Nhất, lộ ra dáng vẻ cực đau buồn.
 
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 625: Đối thủ cường hãn

"Nhất Nhất nói ta làm việc không được, Cửu thúc cực tức giận! Muốn ta về Vô Nhã Thiên mở đổ phường, dù sao ở bên cạnh muội cũng không làm được gì!" Lục Lục bi thống nói.

"Lục Lục ngươi có việc gì không làm tốt, ta có thể giúp ngươi không?" Sở Cửu Ca hỏi.

"Không.. Không cần đâu!" Hắn cũng không thể nói với Cửu muội muội, nhiệm vụ quan trọng nhất của hắn ngoại trừ bảo vệ Cửu muội muội, chính là không để tên Dung Uyên yêu nghiệt đó đến gần Cửu muội muội.

"Ta chuẩn bị rời khỏi Đông Vực." Sở Cửu Ca nói.

"Cái gì?" Lục Lục và Nam Cung Hi ngẩn ra.

"Ta phải đi những nơi khác tìm hộp bất tử."

Đối với nguyên nhân Sở Cửu Ca phải rời khỏi, Lục Lục và Nam Cung Hi cũng có thể lý giải, nhưng..

Nam Cung Hi nói: "Ta muốn ném lại việc của thánh địa đi với ngươi, dù sao ta cũng có thực lực Huyền Hư cảnh đỉnh phong."

"Vừa làm Thánh chủ, tắc trách như vậy cũng không nên." Sở Cửu Ca nói.

Nam Cung Hi cũng biết, ngồi lên vị trí này, vậy thì có chút trách nhiệm không thể tránh.

"Làm Thánh chủ cho tốt! Nếu ngày nào ta không cẩn thận thực sự đem Vô Nhã thánh tử chém rồi không có nơi tránh nạn, chạy đến thánh địa còn cần ngươi che chở đó!" Sở Cửu Ca cười nói.

"Được! Ta sẽ!" Hắn sao lại quên mất, còn có Vô Nhã thánh điện đang truy sát.

Dù hắn là Huyền Hư cảnh đỉnh phong, cũng không cách nào ngăn cản truy sát của Vô Nhã thánh điện.

Chỉ khi sở hữu lực lượng và thế lực càng cường đại khiến cho Vô Nhã thánh điện biến mất, như vậy Truy sát lệnh đương nhiên cũng không còn tồn tại.

Sau khi Sở Cửu Ca cùng với Nam Cung Hi, Nam Cung Kỳ tiền bối và Nguyệt Lạc sư phụ cáo từ, rời khỏi thánh địa, hướng về Võ Điện.

"Hội đấu giá Cửu Thiên chúng ta cũng chưa nhận được tin tức, gia hỏa Lăng Phi Mặc đó có thể có tin tức gì." Lục Lục lẩm bẩm nói.

Nhóm Sở Cửu Ca trở về Võ Điện, "Là Cửu Ca và Lục Lục đại nhân trở về rồi, chúng tôi lập tức đi thông báo Điện chủ."

Sở Cửu Ca nhìn người nam nhân tà mị đang ngồi trên bảo tọa, nói: "Ta đến rồi, có tin tức tốt gì mau nói cho ta đi!"

"Lúc trước khi ta vừa đến Vô tận đại lục là ở trên mặt biển của Bắc Vực, đã chạm mặt một người của Lạc gia Bát đại thánh tộc, hắn đang tìm thứ gì đó trên biển. Hắn sẽ không vô duyên vô cớ ở vùng biển mênh mông đó tìm đồ, cho nên nhất định là một thứ rất quan trọng! Ta biết ngươi muốn tìm hộp bất tử, cho nên mới đoán có khả năng này." Lăng Phi Mặc nói.

"Cho dù chỉ là có chút khả năng, cũng không thể bỏ qua, cám ơn!" Sở Cửu Ca cười nói.

Cô chuyển qua nói với Lục Lục: "Lập tức truyền tin tức cho Nhất Nặc, để hắn chú ý vùng biển của Bắc Vực."

"Ân! Mục tiêu lúc trước của Lạc gia là đệ thất tộc, nếu thực sự là thật, có lẽ chúng ta sẽ có được tung tích hộp bất tử của Đệ thất tộc." Lục Lục kích động nói.

Sở Cửu Ca nói: "Ta cũng rất nhanh liền khởi hành đến Bắc Vực rồi."

"Điện chủ! Điện chủ, có người muốn khiêu chiến Cửu Ca đại nhân, đối phương đã thắng một trăm trận rồi." Kỷ lục lúc trước Sở Cửu Ca lập nên tại Võ Điện, không ai có thể phá vỡ.

"Đánh được một trăm trận liền muốn khiêu chiến khách khanh đỉnh cấp của Võ Điện chúng ta, hắn vẫn chưa đủ tư cách." Lăng Phi Mặc nói.

"Nhưng Điện chủ, đối phương rất mạnh, hắn đánh một trăm trận liền chết một trăm người."

Chân mày Sở Cửu Ca khẽ nhíu, không phải là huyết hải thâm thù gì, giành thắng lợi là được rồi. Trực tiếp đoạt lấy nhiều sinh mạng như vậy, không phải bản thân ngược huyết, thì chính là cố ý.

Khiêu khích cô!

"Đối phương có lai lịch gì?" Lăng Phi Mặc hỏi.

"Không phải người Đông Vực."

"Xem ra là xông ta đến, hắn muốn khiêu chiến ta, đánh là được rồi. Dù sao ta cũng không rảnh đợi hắn đánh đủ một ngàn trận, sớm giải quyết sẽ tốt hơn." Sở Cửu Ca thấp giọng nói.

"Vậy bản thân ngươi cẩn thận chút, dù sao đối phương đến không có ý tốt." Lăng Phi Mặc nhắc nhở nói.

"Rõ!"

Thắng liền trăm trận, giết trăm người, người thanh niên trên lôi đài đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Sở Cửu Ca ở trên lầu nhìn qua, đối phương liền khóa chặt lấy vị trí của cô, hung ác như sói.

"Sở Cửu Ca, xuống đây ứng chiến đi!"

Lục Lục nói: "Không phải người của Vô Nhã thánh điện, cho nên không đem hắn đề phòng, để hắn đến tìm Cửu muội muội phiền phức."

"Cả Vô tận đại lục lớn như vậy, Đông Vực lớn như vậy, có phòng cũng phòng không được, dù sao đối phương đối với ta có sát tâm. Gia hỏa này đại khái là viện binh chúng mời đến từ bên ngoài, đơn độc một mình đi vào Võ Điện dưới lòng đất khiêu chiến ta, hiển nhiên là dự định liều cái mạng nhỏ đó, cũng không biết Thánh Bạch Thần cho hắn lợi ích gì?" Sở Cửu Ca nói với Lục Lục.

"Hắn không đơn giản, Cửu muội muội hay là thôi đi, đừng để ý đến gia hỏa này." Lục Lục nói.

"Ta muốn động thủ hoạt động gân cốt chút, cho nên liền hắn đi." Sở Cửu Ca một bộ dáng muốn thử.

Thân ảnh như lửa đỏ nhảy lên trên không, Sở Cửu Ca hạ xuống lôi đài, "Ngươi lại vội vàng muốn đấu với ta một trận như thế, ta đến ứng chiến là được."

"Sở đại nhân! Mộ đại nhân!" Sở Cửu Ca quả nhiên ra ứng chiến, khiến cho toàn trường sôi trào.

Thi đấu bắt đầu, đột nhiên mọi người đều không nhìn rõ hai thân ảnh trên lôi đài nữa rồi.

"Tốc độ quá nhanh!"

"Hai người đều rất nhanh!"

"Một hóa đan cảnh tứ trọng, một hóa đan cảnh cửu trọng đỉnh phong, kết quả quỹ tích chiến đấu của họ chúng ta cũng không nhìn rõ được, quá biến thái!"

Thân ảnh Sở Cửu Ca linh hoạt, quỷ mị, mà đối phương lại giống một con sói hung tàn, giao thủ máy phen, kịch liệt va chạm.

Người thanh niên đó phát động công kích với Sở Cửu Ca, từng đạo lôi điện màu đen giống như dây xích đuổi theo Sở Cửu Ca.

Một khi bị trói lấy, tình huống của Sở Cửu Ca sẽ cực nguy hiểm.

Sở Cửu Ca lần nữa gia tăng tốc độ, kéo cung bắn tên, cô dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát nhược điểm của những dây xích lôi điện đen.

"Phụt phụt phụt!" Một mũi tên xuyên qua, lôi điện màu đen tản đi.

"Ầm ầm ầm!" Từng trận vang truyền ra, đinh tai nhức óc.

Sở Cửu Ca phá vỡ một kích này của hắn, đôi mắt trở nên nguy hiểm.

"Vạn đồng vẫn diệt!"

Uy lực Vạn đồng vẫn diệt thông sát hóa đan cảnh không thành vấn đề, thế nhưng hắn chỉ là ngẩn ra ba nhịp thở liền phản ứng lại, tránh khỏi công kích của Sở Cửu Ca.

Tâm trí kiên định như vậy, không bị ảnh hưởng bởi ngoại lực.

Băng tuyết chi lực!

"Rầm rầm rầm!" Thực lực hắn không hổ là người nhẹ nhàng liền có thể đánh thắng một trăm trận, đối mặt phản kích cường thế của Sở Cửu Ca, hắn có chút chịu không nổi.

"Sở đại nhân muốn thắng rồi, Sở đại nhân vạn tuế!" Không ít người có mặt hoan hô.

Chân mày Lăng Phi Mặc khẽ nhíu, ngay đến sắc mặt Lục Lục cũng không tốt.

Thắng sao? E là không có đơn giản như vậy.

Quả nhiên, khí tức đối phương đột nhiên đại biến, không còn là hóa đan cảnh nữa, mà là quy nguyên cảnh.

Trên lôi đài đột phá rất bình thường, không tính là phạm quy.

"Điện chủ, có cần hô ngừng không?" Quản sự bên phía hóa đan cảnh nói.
 
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 626: Đến tiễn biệt

Sở đại nhân với người Võ Điện họ có địa vị tôn quý, không cho phép xảy ra bất trắc gì.

Lăng Phi Mặc lắc đầu nói: "Cửu Ca không có để chúng ta kết thúc trận đấu này, xem ra cô ấy muốn khiêu chiến một chút, đánh bại gia hỏa khó nhằn này."

Lục Lục cũng hiểu Sở Cửu Ca, biết được dự tính của cô, vừa tức vừa giận, nhưng lại không có cách nào.

"Cửu muội muội nhất định sẽ thắng." Hắn nắm chặt tay nói.

Trong khi lực lượng của hắn còn chưa ổn định lại, Sở Cửu Ca liên tục bắn ra vô số lợi tiễn.

"Thật nhanh, thật nhiều! Ta cũng đếm không nổi nữa." Có người kinh hô nói.

Đối phương dường như không nhìn thấy tiễn của Sở Cửu Ca, đứng ở một bên động cũng không động.

"Rầm!" Linh lực tản ra, vô luận số lượng mũi tên do Sở Cửu Ca bắn ra dọa người bao nhiêu, nhưng vẫn không cách nào tạo thành thương tổn cho hắn, những mũi tên này toàn bộ đều hóa thành mảnh vụn.

Không có nhược điểm, không cách nào công kích.

Thanh niên không bị chút tổn thương nào lần này lựa chọn chủ động công kích Sở Cửu Ca, khí thế bức người.

Khí tức hắn quá mạnh rồi, Sở Cửu Ca hóa đan cảnh tứ trọng ở trước mặt hắn trở nên nhỏ bé, khiến cho người ta vì Sở Cửu Ca khẩn trương.

Sở Cửu Ca ngưng tụ tất cả linh lực, lấy ra một bộ cung tên màu tím đẫm.

"Rầm!" Thế nhưng tốc độ đối phương tăng nhanh, căn bản không để Sở Cửu Ca có cơ hội bắn ra Huyết Tiễn.

"Binh binh binh!" Sở Cửu Ca nhanh chóng tránh né, từng lần công kích đánh hụt, có mấy lần trực tiếp đánh trúng Sở Cửu Ca.

Tốc độ của hai người nhanh đến cực điểm, công kích ngày càng dày đặc gần như đem Sở Cửu Ca ép đến tuyệt cảnh.

"Thảm rồi!" Mọi người đại kinh thất sắc.

"Phụt phụt!" Sở Cửu Ca bị đả thương rồi, may là cô sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát được những chi tiết rất nhỏ nên có thể tránh khỏi rất nhiều nguy hiểm, nếu không cô bây giờ tuyệt đối liền triệt để mất đi năng lực thi đấu.

Sở Cửu Ca như vậy cũng có thể tránh khỏi, khiến cho đối phương khẽ nhíu mày, hắn lần nữa phát động công kích, Sở Cửu Ca tiếp tục bắn ra Huyết Tiễn.

Tốc độ của cô nhanh lên trong quá trình đánh vượt cấp, mỗi lần công kích của đối phương đều vô cùng kinh tâm động phách.

Cô lau đi máu chảy ra nơi khóe miệng, nói: "Nên thử thử lực lượng đệ lục trọng."

"Phong chi vẫn!"

Trên lôi đài đột nhiên xuất hiện một trận gió cực to, xuất hiện một cách đột ngột, lực lượng cực lớn, khiến cho đối thủ căn bản không kịp phản ứng.

"Rầm!" Thân thể hắn bị một trận gió cuốn bay lên, toàn thân trên dưới đều đầy rẫy những vết thương sâu thấy xương cốt.

"Tí tách.." Người đó toàn thân là máu.

Người quan chiến tại hiện trường vẻ mặt ngơ ngác, cơn gió đó rốt cuộc đến như thế nào, quá mạnh rồi! Linh kỹ mới của Cửu Ca đại nhân.

Gia hỏa này dù bại rồi, nhưng vẫn ngoan cường bò dậy, muốn tiếp tục chiến đấu.

"Tiểu tử này không muốn mạng nữa rồi, còn đến!"

"Ta muốn đánh bại ngươi." Ánh mắt kiên định của hắn nhìn Sở Cửu Ca.

"Tiếp tục đi! Ta phụng bồi đến cùng." Sở Cửu Ca ngưng thần nhìn hắn.

Hắn dường như không biết đau, như một con sói hoang đánh về phía Sở Cửu Ca.

Hắn đã trọng thương rồi, thực lực muốn phát huy đến một nửa trước đó cũng không được, liền tạo cho Sở Cửu Ca có cơ hội phản kích.

Lấy hắn luyện tập phong chi lực đệ lục trọng vậy.

Đối phương tuyệt đối là gia hỏa chịu được đánh, trải qua một trận tập kích khủng bố, dáng vẻ toàn thân đầy máu, khiến mọi người đều cảm thấy đau.

Hắn lại bò dậy lần nữa!

Ba lần, tổng cộng chặn lấy ba lần, hắn triệt để ngã xuống, không bò dậy được nữa.

Khắp nơi đều là máu của hắn, Sở Cửu Ca biết hắn vẫn còn hơi thở.

"Đưa xuống trị liệu." Sở Cửu Ca nói.

Những người khác kinh ngạc, "Nhưng hắn đã thương đến Cửu Ca đại nhân, để hắn tự sinh tự diệt đi."

"Đây là thuốc!" Cô đem thuốc ném qua.

"Vâng!" Có lẽ Cửu Ca đại nhân tiếc tài, cho nên tiểu tử may mắn thoát được một kiếp chết.

"Ngươi cũng phải nhớ xử lý vết thương trên người ngươi." Lăng Phi Mặc nói.

"Vết thương nhỏ mà thôi." Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói.

Hội đấu giá Cửu Thiên truyền đến tin tức, tin tức của người đó đã điều tra ra.

Lục Lục nói: "Gia hỏa này là một tán tu, chuyên môn tiếp nhận những nhiệm vụ đặc thù, mỗi lần đều là liều mạng trong chỗ chết, cho nên luyện được một thân thực lực như vậy."

Sức hồi phục của người đó cực kinh người, Sở Cửu Ca nói thẳng: "Vô Nhã Thiên thánh tử cho ngươi thù lao là gì? Ta ra gấp đôi, từ bỏ đối phó ta, làm việc cho ta, thế nào?"

Hắn không chút bị đả động.

Sở Cửu Ca phất tay, lấy ra không ít bảo vật, hai mắt hắn phát sáng gật đầu.

"Được!"

Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ giật, đây chính là thấy tiền sáng mắt sao?

Từ Võ Điện rời khỏi, họ trở về Hội đấu giá Cửu Thiên, dẫn theo gia hỏa này, tên của gia hỏa này là Lăng.

Tin tức của Bắc Vực đã thu thập kha khá rồi, Hội đấu giá Cửu Thiên đều đã chuẩn bị sẵn sàng để Sở Cửu Ca tùy thời xuất phát.

"Đám người đó lại đến rồi." Lục Lục nhận được tin do Nhất Nặc từ Vô Nhã Thiên truyền đến.

"Cái gì?" Đối với bố trí của Nhất Nặc, Lục Lục rất phẫn nộ.

"Sao thế?" Sở Cửu Ca vừa nhìn, nhịn không được cười ra tiếng.

"Lục Lục nếu ngụy trang thành ta, có lẽ không tệ." Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ nhếch lên.

Vô Nhã thánh điện lần này phí bao tâm sức hộ tống một nhóm người chuẩn bị đến Đông Vực động thủ với cô, Nhất Nặc nghĩ ra biện pháp, để cho Lục Lục ngụy trang thành cô dẫn dụ những gia hỏa đó đến Nam Vực.

"Nam Vực ngươi có thể tiếp tục mở đổ phường, đến khi đó Sở gia ta và thất thúc sẽ giúp ngươi, Lục Lục ngươi ủy khuất một chút nam giả nữ trang một lần đi!" Sở Cửu Ca nói.

"Nể mặt đổ phường.. Không, nể mặt đổ phường cũng đừng mong ta giả trang thành nữ!" Lục Lục vẻ mặt sụp đổ nói.

"Kế hoạch của Nhất Nhất, không cho phép bác bỏ! Lục Lục ngươi tự cầu nhiều phúc đi!"

Người của Vô Nhã thánh điện lần nữa đặt chân lên Đông Vực, Lục Lục nhìn dáng vẻ sau khi ngụy trang của mình trong gương muốn phát điên lên được.

"Ngươi với Lăng kết bạn đi Nam Vực đi! Ta đi Bắc Vực, nghe nói Nhất Nhất đã sắp xếp người tiếp ứng ta rồi."

"Ân! Là Thiên Thiên." Vẻ mặt ngưỡng mộ của Lục Lục cũng biến dạng rồi.

Rõ ràng hắn vẫn muốn kết bạn đi cùng cô, sau đó tìm những hộp bất tử khác.

Đáng tiếc nhiệm vụ tìm hộp bất tử đệ thất tộc không thuộc về hắn, cho nên chỉ có thể để tiểu tử đó đắc ý rồi.

Lục Lục xuất phát rồi, sau khi hắn xuất phát được ba canh giờ, Hội đấu giá Cửu Thiên có người đến báo cáo: "Cửu tiểu thư, đệ lục thiếu chủ đã khởi hành đi Nam Vực rồi, tất cả thánh vệ đều bị dẫn dụ đi. Chúng ta bây giờ phải từ một cảng khác xuất phát đi Bắc Vực rồi."

"Được! Chúng ta lập tức xuất phát!"

Khi Sở Cửu Ca xuất phát, một đạo thân ảnh đỏ sẫm xuất hiện, Sở Cửu Ca nói: "Lăng Phi Mặc."

"Ta đặc biệt đến tiễn ngươi, có phải cảm thấy được niềm vui bất ngờ!" Lăng Phi Mặc cười nói.

"Lần này ở Đông Vực gặp được ngươi, thu hoạch không nhỏ, rất vui được hợp tác với ngươi, hơn nữa còn có được Huyết Tiễn ngươi tặng cho, cám ơn ngươi!"

"Trên đường cẩn thận, Huyết Tiễn ta chỉ là cho người thích hợp mà thôi! Muốn đa tạ ta, sau này nếu gặp được người Lăng gia, tuyệt đối đừng khách khí là được." Lăng Phi Mặc nói.

Sau khi cáo biệt với Lăng Phi Mặc, Sở Cửu Ca bước lên thương thuyền hướng về Bắc Vực, không phải là thuyên chuyên thuộc về Hội đấu giá Cửu Thiên.

Để cho Sở Cửu Ca lẫn vào trong đám đông, mới không để cho người của Vô Nhã thánh điện truy tung được Sở Cửu Ca nhanh đến vậy.

Đích đến lần này của cô chính là vùng biển mênh mông của Bắc Vực.

Đối với người đồng bạn mới, cô cực kỳ mong đợi.
 
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 627: Ta làm lão đại

"Điện chủ, Cửu Ca đại nhân rời khỏi rồi." Đợi đến khi con thuyền chỉ còn là một điểm đen, Lăng Phi Mặc vẫn ở bên bờ biển chưa rời khỏi, thuộc hạ bên người hắn lên tiếng nhắc nhở.

"Ừm! Trở về thôi!" Lăng Phi Mặc gật đầu nói.

Khi Sở Cửu Ca đến Đông Vực cũng gặp phải hải tặc, thế nhưng vùng biển Bắc Vực mới thực sự là địa bàn của hải tặc.

Sở Cửu Ca vừa lên thương thuyền liền vào phòng bế quan, bị làm phiền là do thuyền của họ bị bao vây rồi.

"Rầm rầm rầm!" Một loạt tiếng gõ cửa truyền đến.

Ngoài cửa có người nói: "Gặp phải hải tặc rồi, khách nhân trên thuyền trước hãy ẩn nấp, tránh để gặp phải nguy hiểm gì."

Sở Cửu Ca hỏi: "Đây là đến bờ biển vùng Bắc Vực rồi sao?"

"Vâng! Đã đến rồi, cách Bắc Vực cũng không còn bao xa nữa. Nhưng bây giờ điều nên quan tâm nhất không phải là cái này, mà là hải tặc!" Người ở cửa cảm thấy vị cô nương này điểm chú ý không đúng lắm.

Sở Cửu Ca đi ra, đội ngũ hải tặc lần này gặp phải ít hơn lần trước rất nhiều, thực lực cũng chỉ thường thường.

"Người trên thương thuyền thực lực không yếu, đám hải tặc này đến làm phiền các ngươi, không phải là tự tìm đường chết sao?"

"Ầm ầm ầm!" Sớm đã bắt đầu khai chiến rồi.

"Giống loại hình nhóm hải tặc nhỏ này, thông thường đều sẽ giành một số vật tư, bắt mấy con dê béo liền xem như hời to rồi. Cô nương mau trốn đi, nơi này.."

"Rầm!" Người nam nhân trước mặt này bị chấn bay ra ngoài, có một tên hải tặc đột nhiên tiến gần đến bên Sở Cửu Ca.

"Tiểu cô nương, hoan nghênh đến đội hải tặc chúng ta làm khách."

Sở Cửu Ca biết cô đã trở thành con dê béo trong miệng người nam nhân kia rồi.

Cô nói: "Được thôi!"

"Ha ha ha! Ta chính là thích ngươi phối hợp như vậy." Tên hải tặc đó cười nói.

Trong chớp mắt, Sở Cửu Ca bị đưa đi rồi, mấy tên hải tặc thân thủ linh hoạt cũng ở trên thương thuyền rinh đi không ít thứ.

Nhưng do người trên thương thuyền có thực lực không yếu, phản ứng cũng nhanh, con dê béo bị bắt đi chỉ có mình Sở Cửu Ca.

"Chỉ bắt được một người, cũng xem như thu hoạch không tồi! Mau rút!"

"Vâng!"

Lúc này trên thương thuyền, "Thuyền trưởng, không tốt rồi! Chúng đã bắt đi một vị khách nhân."

"Cái gì? Thế mà lại bị bắt mất một khách nhân."

"Làm sao đây?" Đám hải tặc đó đã triệt để biến mất ở vùng biển mênh mông này, họ cũng đuổi không kịp.

"Tiếp tục đi, đám hải tặc đó bắt người đi rồi sẽ tìm người nhà lấy tiền chuộc, thương thuyền chúng ta cũng chỉ cần trả chút tiền bồi thường là được." Việc như vậy, chúng cũng không còn lạ gì nữa.

"Vâng!"

Hải vực xung quanh Bắc Vực có không ít đảo nhỏ.

Đại đa số đều bị hải tặc chiếm dụng mất rồi, mà địa bàn nhóm hải tặc này chiếm lĩnh là một hòn đảo nhỏ.

"Lão đại, lần này chúng ta bắt được một người đến, nhìn cách ăn mặc có khi là một thiên kim tiểu thư, vố này kiếm lớn rồi có lẽ đủ chúng ta ăn trong nửa năm." Sở Cửu Ca bị trói lại dẫn đến trước mặt lão đại chúng.

Lão đại chúng người rất nhỏ nhắn, hắn đánh giá Sở Cửu Ca xong hai mắt phát sáng.

Hắn nói với Sở Cửu Ca: "Ân, đúng là rất đẹp, người nhà nhất định sẽ không nỡ không chuộc người! Truyền tin tức cho người nhà ngươi, để chúng đem đủ tiền chuộc.."

"Nếu ta đánh bại ngươi, người của nhóm hải tặc này có phải đều sẽ nghe theo ta hay không." Lời của tên lão đại hải tặc còn chưa nói xong, Sở Cửu Ca ngược lại đưa ra một đề nghị.

"Ngươi nói cái gì?" Những người khác cũng không dám tin vào lỗ tai mình.

"Ân! Ta muốn làm lão đại của các ngươi, có ý kiến sao?" Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói.

Đây không phải là vấn đề có ý kiến hay không, một tiểu cô nương mảnh mai muốn làm đầu lĩnh hải tặc, xem đây là một trò chơi thú vị hay sao?

"Ngươi đánh với ta một trận, nếu ta thắng, vị trí lão đại của ngươi để ta làm! Nếu ta thua, ta sẽ ngoan ngoãn viết thư cho người nhà, trong nhà ta siêu cấp nhiều tiền, đến lúc đó các ngươi muốn cái gì đều có cái đó, thế nào? Nếu ngươi không đồng ý, ta tuyệt đối sẽ không làm như các ngươi muốn."

Chúng kinh ngạc nhìn người nữ nhân căn bản không có tự giác bị bắt làm con tin, hơn nữa còn khiêu chiến chúng.

"Tiểu cô nương này quá cá tính rồi, lão đại ngươi hãy đồng ý đi!" Có một số hải tặc lên tiếng nói.

Nếu thứ cô muốn có khả năng ở trên hải vực Bắc Vực, vậy thì cô không cần phải đặt chân lên Bắc Vực, chỉ cần hoạt động trên hải vực là được.

Không có người nào quen thuộc vùng biển này hơn hải tặc, cho nên Sở Cửu Ca dự định ra tay từ chỗ hải tặc.

Cũng chính là nói đám hải tặc này nếu không có đi cướp thương thuyền, cô có lẽ cũng sẽ len lén rời khỏi thương thuyền, sau đó lựa chọn một nhóm hải tặc nào đó.

Lão đại hải tặc nói: "Ta cũng đã rất lâu không có hoạt động gân cốt rồi, nếu tiểu cô nương ngươi muốn chơi, vậy ta liền bồi ngươi chơi một chút, Tác Ngũ ta thực lực tuy không được tính là quá mạnh trong các đoàn trưởng hải tặc, nhưng đối phó với một tiểu nha đầu hơn mười tuổi mà nói thì vẫn thừa sức."

Linh lực quanh thân hắn tản mát ra, Quy Nguyên cảnh ngũ trọng.

Quả nhiên không phải rất mạnh, vậy thì dễ dàng hơn nhiều rồi, khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ nhếch, bạo phát ra linh lực của bản thân phóng về phía đối thủ.

"Hóa đan cảnh tứ trọng! Cách lão đại hơi nhiều đấy! Tiểu cô nương này thế mà dám khiêu chiến lão đại."

Vốn cho rằng Sở Cửu Ca tiến gần đến bên lão đại là để động thủ công kích, thế nhưng Sở Cửu Ca trực tiếp sử dụng ra công kích đồng thuật, "Vạn đồng vẫn diệt!"

Cái giá của việc khinh địch là rất thảm trọng, ý thức của hắn triệt để bị Sở Cửu Ca khống chế, tiếp đến Sở Cửu Ca tiếp tục tung ra chiêu mạnh.

"Băng tuyết chi lực!"

Linh hồn như đang ở một nơi đất trời đầy tuyết, trực tiếp bị đông cứng lại!

"Phong Chi Vẫn!"

"Aaaaaaa!" Một trận kêu thảm truyền ra, bị một cơn gió nguy hiểm bao vây lấy, kết cục bi thảm.

"Rầm!" Tên đầu lĩnh hải tặc này trực tiếp ngã trong vũng máu.

Nếu hắn không khinh địch như vậy, một gia hỏa cấp bậc cao hơn Sở Cửu Ca nhiều như vậy, tuyệt đối sẽ không bị Sở Cửu Ca dùng ba chiêu đã giải quyết xong.

Mọi thứ diễn ra không đến mười hơi thở, Sở Cửu Ca là cực kỳ có hiệu suất, chúng khó tin nhìn mọi thứ xảy ra trước mắt.

"Lão đại!"

"Bắt.. Bắt lấy cô ta! Ta sơ ý rồi."

"Ngươi quên mất cá cược trước đó của chúng ta rồi sao?" Sở Cửu Ca nhếch mày nói.

"Ta là hải tặc, vi phạm lời hứa thì vi phạm, bắt.."

"Người đâu?" Tác Ngũ phát hiện người biến mất rồi.

"Người nhiều thì hay lắm sao? Để hai người bạn của ta chơi với các ngươi đi. Không ngoan ngoãn thực hiện lời hứa, tiếp đến đủ khổ cho các ngươi nếm." Trong bóng tối truyền đến một âm thanh lãnh liệt.

Một đạo tàn ảnh màu vàng và màu đỏ xuất hiện, đây là hai con linh thú.

Chúng nhìn thì trông rất nhỏ nhắn dễ thương, đợi đến khi Tiểu Kim và Hắc Viêm phóng hỏa, chúng mới biết điểm đáng sợ của hai con linh thú này.

"Hai con khế ước thú!"

Hắc Viêm và Tiểu Kim chỉ là chơi với chúng thôi, người thực sự cho chúng một kích chí mạng là chủ nhân họ.

"Viu!" Chúng vẫn không tìm ra được nơi ẩn thân của Sở Cửu Ca, thế nhưng trong bóng tối bắn ra một mũi tên trực tiếp trúng vào một tên hải tặc.

"Rầm!" Người trúng tên không đứng lên được nữa.

"Vừa hay ta đang chán, các ngươi liền làm tấm bia di động của ta đi."
 
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 628: Tiến hành sáp nhập

Bia di động!

Sắc mặt nhóm hải tặc khẽ cứng lại, quá cuồng vọng rồi, có yêu thú thì giỏi lắm sao.

"Các ngươi, nghĩ cách giữ chân hai con yêu thú này, những người khác lập tức tìm ra người nữ nhân kia."

Đệ nhất thần trộm muốn trốn, không phải đám hải tặc này muốn tìm là tìm được.

"Viu viu viu!" Lần này, Sở Cửu Ca liên tiếp bắn ra ba mũi tên.

"Phụt phụt phụt!" Ba mũi tên trực tiếp trúng vào mục tiêu.

Tiếp đến mười mũi tên đồng loạt được bắn ra.

Đây là tiễn thuật xuất thần nhập hóa nhường nào!

Chỉ cần chúng không đem người trốn trong bóng tối tìm ra, chúng liền phải tiếp tục làm những tấm bia di động.

Đợi đến khi tất cả hải tặc trên đảo này đều trúng tên không đứng lên nổi nữa, chúng vẫn chưa tìm ra được nơi ẩn thân của Sở Cửu Ca.

Sở Cửu Ca nói: "Toàn bộ đều tránh khỏi yếu hại của các ngươi, chỉ khiến các ngươi mất đi sức chiến đấu mà không chết, đều lộ ra dáng vẻ như muốn chết là thế nào?"

"Từ nay về sau, ta làm lão đại các ngươi! Có ý kiến không?"

Vốn tưởng bắt được một con dê béo, nhưng không ngờ bắt đến một gia hỏa khó nhằn như vậy, đám hải tặc này khóc không ra nước mắt.

"Có ý kiến cũng không sao, có người dám có ý kiến, mũi tên tiếp theo bắn thủng cổ họng các ngươi."

Bị mũi tên của Sở Cửu Ca nhắm thẳng cổ, chúng chỉ cảm thấy gáy lạnh đi, vội vàng nói: "Lão đại!"

"Bái kiến lão đại!"

"Lão đại tha mạng!"

Đám hải tặc này sợ rồi, gặp phải tên biến thái như vậy, chúng thực sự là gặp vận xui trong năm mà!

"Lão đại!" Đầu lĩnh hải tặc trước đó Tác Ngũ cũng đành chấp nhận rồi, chỉ mong vị cô nãi nãi này chỉ là hứng thú làm hải tặc chơi mà thôi, qua một thời gian liền rời khỏi.

"Đây là đan dược trị thương, trị liệu đi!"

Sở Cửu Ca trực tiếp lấy ra một số đan dược trị thương, đám người này còn có tác dụng, đương nhiên không thể để chúng mang theo vết thương hành động.

Nhìn thấy đống đan dược này, chúng biết trước đó Sở Cửu Ca nói trong nhà siêu cấp nhiều tiền tuyệt đối không phải lừa chúng.

Nhiều đan dược như vậy, chúng làm một năm cũng cướp không được.

"Vết thương nhỏ mà thôi, không cần lão đại tốn kém như vậy."

"Ta không thích thủ hạ ta là tàn binh bại tướng, lập tức khôi phục, chỉ là một số đan dược trị thương cơ bản nhất mà thôi, chỉ cần các ngươi ngoan ngoãn nghe lời, lợi ích cho các ngươi sẽ không ít." Sở Cửu Ca nói.

"Vâng!" Sau khi ăn vào đan dược thương thế chúng khôi phục lại rất nhanh, trong lòng chúng thầm phỉ nhổ, đây thực sự là đan dược cơ bản sao.

Một mình Sở Cửu Ca đánh bại tất cả hải tặc của một nhóm hải tặc, khiến chúng không thể không phục, Tác Ngũ đến do thám dự định của Sở Cửu Ca.

"Lão đại, người xem đám hải tặc chúng ta ngày ngày phải phơi nắng nằm sương trên biển làm hải tặc, có bữa này không có bữa kia, thực sự không thích hợp thân phận tôn quý như người, người sao lại muốn đến làm hải tặc thế?"

Sở Cửu Ca nói: "Vùng biển này, có thứ đồ ta muốn, đám hải tặc các ngươi quen thuộc nhất vùng biển này, cho nên trở thành đầu lĩnh hải tặc, chưởng khống một nhóm hải tặc lớn giúp ta tìm kiếm là biện pháp tốt nhất, không phải sao?"

"Đúng là như thế! Lão đại thông minh lanh lợi khiến chúng ta bội phục, nhưng chúng tôi chỉ là một nhóm hải tặc nhỏ đến không thể nhỏ hơn nữa trên vùng biển Bắc Vực này, thực sự không thể vì lão đại phục vụ! Lão đại người thực ra có thể tìm một nhóm hải tặc lớn hơn." Hắn hận không thể đem vị cô nãi nãi này ném đi hại người khác.

"Cá lớn nuốt cá bé, cá bé nuốt tôm nhỏ, vấn đề quy mô rất dễ giải quyết, sáp nhập những nhóm hải tặc khác là được rồi." Sở Cửu Ca nói.

"Người.. Người.."

"Đúng rồi! Nhóm hải tặc mạnh nhất Bắc Vực là đội nào? Trông chừng chúng cho ta." Nếu người Lạc gia thực sự tìm kiếm hộp bất tử đệ bát tộc trên vùng biển này, vậy thì thời gian mười năm, đủ để chưởng khống một đội hải tặc mạnh nhất làm việc cho chúng.

Tiếp xúc nhiều với đội hải tặc cường đại, xem có người của Bát đại thánh tộc hay không, như vậy đại khái có thể xác định hộp bất tử có phải đang ở trong vùng biển này hay không.

"Lão đại! Dã tâm của người có chút lớn, chúng ta.. Làm chút gì thực tế đi!" Tác Ngũ cũng bất lực, thực lực vị lão đại mới này của chúng chỉ có hóa đan cảnh, khẩu vị lại còn to hơn cả hải thú lớn nhất vùng biển này của chúng.

"Nói cho ta về các đội hải tặc trên vùng biển Bắc Vực này đi!"

Vùng biển Bắc Vực, nhiều nhất chính là hải tặc giống chúng, đoàn trưởng lợi hại nhất cũng chỉ có thực lực Quy Nguyên cảnh ngũ lục trọng, điển hình của hải tặc bất nhập lưu.

Phía trên là đội hải tặc ba sao, đoàn trưởng chí ít có thực lực Quy Nguyên cảnh đỉnh phong.

Sau đó chính là hai sao, chí ít có thực lực Huyền Hư cảnh.

Còn về một sao, đội hải tặc một sao rốt cuộc mạnh bao nhiêu, không phải là chúng có thể biết được, bởi vì chúng chưa từng được tiếp xúc qua, chỉ nghe được một số lời tương truyền, nghe nói cao thủ Huyền Hư cảnh thất trọng cũng có.

Thực lực như vậy vì sao không đi làm trưởng lão của các tông môn mà lại làm hải tặc, đây cũng là một việc khiến người ta khó lý giải.

"Đội hải tặc mạnh nhất có tên Đội hải tặc Hải Hoàng, dù sao chính là hoàng đế của phiến hải vực Bắc Vực này, cho dù là đệ tử tông môn nhất lưu của Bắc Vực bị chúng bắt được, cũng không dám động thủ với chúng. Cách biệt của chúng ta với chúng là cách biệt một trời một vực, cho nên lão đại à! Mục tiêu của chúng ta đừng có lớn như thế."

"Ồ! Là thổ hoàng đế xưng vương xưng bá trên vùng biển Bắc Vực này sao? Phải đi hội hội chúng mới được." Sở Cửu Ca nói.

Đối mặt với một lão đại tự tìm chết như vậy, Tác Ngũ chỉ muốn ngất đi.

Sở Cửu Ca cũng biết lão đại hải tặc mình vừa mới thu nhận này có chút yếu, cho nên bắt đầu kế hoạch sáp nhập.

"Lão đại! Đội hải tặc chúng ta đều là hải tặc có nguyên tắc, người cùng ngành đều không sống tốt được, chúng ta ra tay với người cùng ngành có chút không đạo đức!"

"Ồ! Vậy thì không chủ động ra tay, ngươi có thể thả ra tin tức, nói các ngươi bắt được một con dê béo, linh ngọc chất thành đống, đan dược vô số.."

Để cho tin tức này thêm đáng tin, cả hòn đảo đều như thay áo mới, tất cả hải tặc đều mang đầy khí tức thổ hào mới nổi.

Chúng thực thực tế tế thể nghiệm đến rồi, lão đại mới của chúng thực sự là siêu cấp nhiều tiền.

Quả nhiên, có hải tặc thấy tiền sáng mắt, đến thám thính tính chân thực của sự việc.

"Vận khí đội hải tặc Tác Ô các ngươi không tệ nha! Bắt được một con dê báo như vậy trực tiếp biến từ tên quê mùa thành quý tộc rồi, chúng ta cũng đã làm hàng xóm nhiều năm như vậy, cũng không làm khó các ngươi! Đem dê báo ra chia một chút, chúng ta lập tức rời khỏi." Đoàn trưởng hải tặc đối diện nói.

Tác Ngũ nói: "Ngươi nằm mơ! Ta không đáp ứng!"

"Nếu đã như thế, vậy chỉ có thể động võ rồi." Đối phương nói.

"Chúng huynh đệ! Lên!" Hai đội hải tặc lớn giao thủ, đội hải tặc Tác Ô yếu hơn chúng một chút, nhưng chúng lại cực kỳ có lòng tin.

Rất nhanh, tiễn của lão đại sẽ dạy đám hỗn đản này cách làm người.

"Viu viu viu!" Quả nhiên, vô số lợi tiễn từ trong bóng tối bắn ra, chuẩn xác trúng vào một tên hải tặc.

"Các ngươi bỉ ổi, lại dám ám tiễn thương người."

"Đội hải tặc Tác Ô rốt cuộc khi nào có thêm một thần tiễn thủ, không tốt, chúng ta trúng kế rồi."

"Rầm rầm rầm!" Đợi đến khi ngã ra một mảnh lớn, chúng mới phát giác có điểm không đúng.

"Rút!" Tình thế bất lợi với chúng, chúng chuẩn bị rút lui.
 
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 629: Thiếu niên dễ thương

"Các ngươi đừng mong chạy!" Tác Ô chúng chuẩn bị đuổi theo.

Dù sao đối đầu với chúng lâu như vậy, lần đầu giành thắng lợi đơn giản như vậy.

Một đạo thân ảnh phóng về phía ván thuyền đội hải tặc Tác Ô, Sở Cửu Ca nói: "Không cần đuổi theo nữa, dù sao chúng chạy không được."

Nhìn theo đội hải tặc phía xa, Sở Cửu Ca kéo cung, bắn tên!

"Viu viu!" Từng cây mũi tên bay vút qua trên biển.

"Mau tránh ra!"

Dù phát hiện rồi, vẫn không có tác dụng.

Sở Cửu Ca đã tính toán qua tốc độ, đây tuyệt đối không phải là tốc độ chúng có thể tránh.

"Binh binh binh!" Lại ngã ra vài tên.

"Nhanh chút, thuyền chạy nhanh chút!"

"Lão đại! Tên thần tiễn thủ đó là một nữ nhân. Lúc nào đội hải tặc Tác Ô có một nữ nhân?"

"Chạy trốn quan trọng hơn!"

Sở Cửu Ca để chúng chạy, dù sao trong phạm vị bắn tên giải quyết chúng là được, cho nên không nhanh không chậm bắn tên.

"Viu viu viu!"

Lần đầu tiên ở bên cạnh nhìn thấy tiễn thuật thần kỳ của Sở Cửu Ca, chúng kinh ngạc đến nói không nên lời, đây rốt cuộc là yêu nghiệt từ nơi nào chạy ra!

"Rầm!" Mũi tên cuối cùng của Sở Cửu Ca nhắm chuẩn đoàn trưởng của đối phương.

Vị đoàn trưởng đó cảm giác bị một đôi mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm, hắn biết hắn chạy không thoát rồi.

Hắn giơ hai tay lên nói: "Ta đầu hàng, có gì từ từ nói, ta sai rồi, đừng bắn nữa!"

"Huynh đệ ngươi đều trúng tên rồi, ngươi cũng không thể được đối đãi đặc biệt, cho nên, đi bồi chúng đi!" Sở Cửu Ca mở miệng nói.

"Viu!" Lại một mũi tên bắn ra.

"Rầm!" Trúng tên rồi, dù cho đối phương đã dốc hết sức tránh né, khoảng cách xa như vậy, vẫn không chút sai lệch nào.

Sở Cửu Ca thu lại cung tên của mình, vỗ vỗ tay nói: "Xong rồi, đám gia hỏa đó liền giao cho các ngươi xử lý. Nhất định phải khiến chúng ngoan ngoãn nghe lời."

"Vâng!" Kết cục này so với chúng trước đó, giống nhau như đúc.

Nhìn đám hải tặc làm láng giềng nhiều năm như vậy, thực sự là đồng bệnh tương liên!

Đám hải tặc cuối cùng khuất phục rồi, không phục liền chịu đòn.

Tiếp đến, chúng không cách nào ngăn cản quyết tâm chinh chiến tứ phương, đám cá bé, tôm nhỏ ở các hòn đảo xung quanh bị nhanh chóng sáp nhập.

Chỉ thuần túy dùng vũ lực chiếm lấy chúng, chúng vẫn chưa chịu ngoan ngoãn nghe lời.

Thế nhưng lão đại mới của chúng là siêu cấp, siêu cấp nhiều tiền, cô nói: "Đi vùng biển này tìm kiếm đồ nghe ngóng tin tức, nếu có manh mối nào, đến khi đó đồ tốt sẽ không thiếu các ngươi. Còn có đan dược đề cao thực lực."

Đan dược là thứ kích phát đấu chí của chúng nhất, bởi vì trước đó Sở Cửu Ca lấy ra một số đan dược, để cho Tác Ngũ trực tiếp đột phá rồi.

"Lão đại yên tâm, chúng ta nhất định sẽ làm thật tốt!"

Bây giờ số lượng hải tặc của đội hải tặc chúng đã rất lớn, một số tôm nhỏ chúng căn bản không nhìn trúng, cho nên đi xem cá bé rồi, cũng chính là đội hải tặc tam lưu.

Tác Ngũ có chút thấp thỏm, nói: "Lão đại! Hay là đợi chúng ta tu luyện lợi hại thêm mới hành động, bây giờ động vào chúng, quá nguy hiểm rồi!"

Dù sao nơi này của chúng cấp bậc tốt nhất cũng không có một Quy Nguyên cảnh cửu trọng, sao đánh lại người ta.

"Đánh không lại không phải là còn có Hắc Viêm và Tiểu Kim sao, các ngươi chỉ việc lên là được."

"Vâng!"

Nghĩ đến hai con yêu thú lợi hại biết phóng lửa đó, chúng lập tức có lòng tin rồi.

Đoàn trưởng của đội hải tặc tam lưu vừa xuất hiện liền bị Sở Cửu Ca một mũi tên giải quyết rồi.

"Đoàn trưởng!"

"Đám rác rưởi các ngươi, lại dám ám thương đoàn trưởng chúng ta, huynh đệ! Giết chúng cho ta."

"Một đám ô hợp mà thôi, lại dám động thủ với chúng ta, thực là phản rồi, lên!"

Trên biển truyền đến từng trận chém giết, bên phía của chúng thực sự không có cao thủ Quy Nguyên cảnh đỉnh cao nào, nhược điểm rất rõ ràng.

Sở Cửu Ca nói: "Hắc Viêm, Tiểu Kim, lên!"

"Vâng!"

Trên vùng biển mênh mông, đột nhiên bạo phát ra ngọn lửa màu vàng và đen, cao thủ hóa đan cảnh của đối phương hoàn toàn không thể chống đỡ nổi.

"Yêu thú lợi hại quá!"

"Quá mạnh rồi!"

Còn về Sở Cửu Ca, đương nhiên tiếp tục luyện tập tiễn thuật, bia di động trên biển này không ít đâu.

"Chúng ta thắng rồi!"

"Aaaaaaaa! Chúng ta thắng rồi."

Sau khi giành thắng lợi, chúng đối với biển cả hô lên.

Lúc trước đội hải tặc tam lưu có thể là độ cao mà cả đời chúng cũng không thể nào với tới, mới chỉ theo lão đại có vài ngày, chúng thế mà có thể giải quyết được đội hải tặc tam lưu.

"Muốn giết muốn chém tùy các ngươi!" Hải tặc đội hải tặc tam lưu cũng rất cứng đầu.

"Yên tâm! Chúng ta sẽ không giết các ngươi! Chỉ là muốn các ngươi gia nhập đội hải tặc chúng ta mà thôi."

Phương pháp sáp nhập một cách không dè dặt của Sở Cửu Ca đích thực cường hoành, khi chúng tiếp tục kế hoạch sáp nhập những đội hải tặc tam lưu khác.

"Lão đại! Phía bên kia hình như có hai đội hải tặc đang đánh nhau."

"Không đúng! Đám gia hỏa đó hoàn toàn không động, động là vị thiếu niên kia."

Một thiếu niên giống như liệt hỏa, đang vung một cây rìu to không tương thích với thân hình hắn.

Tư thế bá đạo của hắn, thế không thể đỡ, phút chốc một nhóm hải tặc bị chấn bay.

"Các ngươi không phải là đối thủ của ta, ngoan ngoãn thần phục lão tử đi, nếu không đợi đầu rơi xuống đất đi!" Thiếu niên kiêu ngạo nói.

Dù cho vẫn cách một khoảng xa, Sở Cửu Ca vẫn có thể nhìn rõ dáng vẻ của thiếu niên.

Đó là một dáng vẻ hoàn toàn không phù hợp với tính cách thiết huyết hung tàn của hắn, gương mặt hắn dễ thương như một đứa trẻ, khiến người ta nhìn là muốn nựng.

Một mình hắn càn quét một đội hải tặc tam lưu, cuối cùng còn nói: "Thực không đáng một kích!"

"Phụt!" Chúng thực sự muốn tức đến thổ huyết, rõ ràng là gia hỏa này bưu hãn chúng mới thua có được hay không.

"Lão đại, chúng ta có nên tiếp tục động thủ? Người thiếu niên đó có chút nguy hiểm, hay là chúng ta không giành với hắn nữa." Tác Ngũ nói.

"Các ngươi không động thủ, ta đến!"

Sở Cửu Ca kéo lấy cung tên, phút chốc bắn ra một tên.

Đôi mắt như hồng bảo thạch đó nhìn về phía Sở Cửu Ca.

"Tiếp đi! Như vậy sẽ bắn không trúng ta!"

"Viu viu viu!" Sở Cửu Ca liên tiếp bắn ra ba mũi tên, tiếp theo vẫn còn, thời gian cách nhau rất ngắn.

Dù cho là thế, thiếu niên vẫn nhẹ nhàng né tránh.

Tác Ngũ vẫn là lần đầu thấy được lão đại bách phát bách trúng gặp được một đối thủ cứng như thế, hắn nói: "Lão đại, hay là chúng ta rút!"

"Không! Thử cái này xem." Sở Cửu Ca lấy ra Đế Ma Cung.

Giây tiếp theo, một mũi tên đỏ thẫm xé rách hư không, xông về phía thiếu niên áo đỏ đó.

Trên mặt tất cả mọi người lộ ra vẻ chấn kinh, thế mà lại có mũi tên nhanh nhường này.

Thủ hạ của thiếu niên bên đó cũng vội rồi, "Lão đại!"

Trước đó thiếu niên vẫn luôn né tránh, nhưng lần này dường như biến thành một bức tượng, đứng ở nơi đó động cũng không động.

Đôi mắt hồng bảo thạch đó sáng quắc nhìn về phương hướng Sở Cửu Ca, "Ta đáng yêu như thế, sao lại có người nỡ giết ta?"
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back