Bạn được MizuMM mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 620: Bị tính kế ngược lại

Một việc khiến hắn khó tin như vậy cứ thế xảy ra rồi, Mộc Luyện không thể nghĩ nhiều hơn được, nhanh chóng tránh khỏi yếu hại.

"Phụt!" Thế nhưng hắn phản ứng quá chậm rồi, cho nên tránh không đủ nhanh, nhưng dù sao cũng tránh được yếu hại.

Trường kiếm đâm xuyên cánh tay hắn ta, hỷ bào đỏ thẫm bị máu tươi nhuộm càng thêm đỏ.

Sắc mặt Mộc Luyện trắng bệch, vội vàng nhảy lùi về phía sau.

"Sao có thể?" Hắn chấn kinh nói.

Hắn muốn tiếp tục khống chế Nguyệt Lạc, phát hiện hắn đã không thể cảm nhận được khí tức của bất kỳ con cổ trùng nào trong thân thể Nguyệt Lạc rồi.

"Ai? Rốt cuộc là ai giải cổ trùng cho ngươi?" Mộc Luyện phẫn nộ hét lên.

"Không thể nào, cả thánh địa không ai có bản lĩnh này, hơn nữa giải quyết đi cổ trùng lại không khiến ta phát hiện ngay từ đầu." Lúc này Mộc Luyện còn chưa thể tiếp nhận sự thật này.

Đây hoàn toàn không có đạo lý mà!

Nam Cung Kỳ nói: "Người chết thì không cần thiết biết những điều này! Mộc Luyện, ngươi vẫn là xuống địa ngục đi!"

"Ha ha ha! Ta xuống địa ngục, Nam Cung Kỳ, ngươi cảm thấy ta không thể khống chế Nguyệt Lạc, liền bại cho ngươi hay sao? Ngươi nghĩ quá hay rồi, ta là không thể nào thua đâu." Mộc Luyện cười điên cuồng nói.

"Đều ra đi!"

Cao thủ do Mộc Luyện âm thầm bồi dưỡng đều xuất hiện, mỗi người đều có thực lực Huyền Hư cảnh đỉnh phong, cực kỳ khó nhằn.

Đông Vực làm gì có nhiều cao thủ đỉnh phong như vậy, xem khí tức không được ổn định của chúng, liền biết Mộc Luyện nhất định sử dụng thủ đoạn không chính thống khiến chúng trở nên lợi hại.

Cho dù là thế, cũng rất khó nhằn!

"Gào gào gào!" Không chỉ đám cao thủ này lợi hại, cự thú khủng bố cũng cực dọa người, tiếp đến cần đối mặt chính là một trận ác chiến.

"Hắc Viêm, Tiểu Kim! Lên, thiêu chết đám đồ chơi đó!" Sở Cửu Ca vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối, sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng chú ý bất kỳ động tĩnh ở xung quanh.

"Vâng, chủ nhân!" Hai con thú xông ra, lửa của chúng rất lợi hại, khiến cho đám yêu thú cảm thấy hoảng sợ.

"Nam Cung huynh, chúng tôi đến giúp huynh." Tứ đại tộc trưởng trước đó bị trọng thương, xông phá được sự áp chế của thủ hạ Mộc Luyện giết qua.

Rõ ràng họ trước đó đã bị thương, khó mà tiếp tục chiến đấu, nay lại sinh long hoạt hổ như vậy, hoàn toàn có thể tiếp tục chiến mấy trăm hiệp.

"Các ngươi.." Sắc mặt Mộc Luyện khẽ cứng lại.

Đông Phương tộc trưởng nói: "Trước đó Nam Cung Huynh ra tay với chúng tôi đã thủ hạ lưu tình, hơn nữa còn có người âm thầm đưa cho chúng tôi đan dược trị thương đỉnh cấp, một chút thương căn bản không việc gì."

"Có cao nhân giúp chúng tôi, Mộc Luyện, ngươi chết chắc rồi." Hạ Hầu gia tộc và Tây Môn gia tộc bị trọng thương nặng hơn cũng khôi phục lại rồi.

Chúng đối với công hiệu của đan dược đó cũng rất chấn kinh, quá lợi hại rồi.

Chúng đối với Mộc Luyện lòng đầy căm phẫn, nay thương thế khôi phục có thể tiếp tục chiến đấu, đương nhiên sẽ không khách khí.

Từng người hung ác như sài lang hổ báo, cho dù phải chết, cũng phải xé một miếng thịt trên người Mộc Luyện xuống.

Sức chiến đấu bên này của chúng tổng cộng có bảy người, không là tám, Lục Lục cũng động thủ rồi.

Vô số viên xúc xắc bay đến, Lục Lục lạnh giọng nói: "Nổ nổ nổ!"

"Ầm ầm ầm!" Một tiếng vang lớn, đại điện càng trở nên hỗn loạn.

Nam Cung Hi kỳ thực sớm đã muốn động thủ rồi, nhưng Cửu Ca nói rồi, nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của cô mà hành sự.

Dù hắn có thực lực Huyền Hư cảnh đỉnh phong, cấp bậc như vậy có thể chiến đấu cùng với chúng tiền bối, nhưng Sở Cửu Ca không cho rằng đây là thời cơ tốt nhất để hắn ra tay.

"Viu viu viu!" Vô số lợi tiễn trong bóng tối bắn đến, đây là mũi tên rất bình thường.

Tiễn này chỉ trúng được một người, dù cho tình cảnh hiện trường rất hỗn loạn.

Tiễn của Sở Cửu Ca rất chuẩn, tuyệt đối không ngộ thương những người khác.

"Binh binh binh!" Mộc Luyện hất tay, những mũi tên đó toàn bộ đều nát bấy.

Hắn khinh thường nói: "Sở Cửu Ca, tiểu nha đầu ngươi lại có gan tham gia. Chỉ đám đồ chơi này, ngươi cho rằng có thể thương đến ta sao?"

Sở Cửu Ca không chút để tâm sự khinh thường của hắn, mà là tiếp tục bắn ra từng mũi tên.

Lợi tiễn như vũ bão ập đến, không thương đến những người khác, nhưng lại khiến cho Mộc Luyện rất phiền.

"Chướng việc! Toàn bộ đều biến mất cho ta!"

"Binh binh binh!"

Nên biết Sở Cửu Ca chỉ là một hóa đan cảnh, mũi tên như vậy đối với một người Huyền Hư cảnh giống như mưa lông vũ mà thôi, hoàn toàn không đáng nhắc đến.

Mà những đại tộc trưởng khác đối với thủ đoạn của Sở Cửu Ca vẫn rất là kinh ngạc, tiễn thuật như vậy cũng quá ổn định đi!

Nếu Sở Cửu Ca có thực lực như chúng, hôm nay Mộc Luyện chết thế nào cũng chưa biết, sao có thể để hắn kiêu căng ở nơi này.

Chúng dốc một hơi liều mạng chiến đấu với Mộc Luyện, dù cho bắn tên không tác dụng thì Sở Cửu Ca vẫn động thủ như cũ.

Cô đang khiến cho Mộc Luyện buông lỏng cảnh giác đối với tiễn của cô từng chút một.

Khi cô đợi được Mộc Luyện lộ ra sơ hở chí mạng, đổi một bộ cung, đổi một mũi tên.

"Viu!" Phút chốc, một mũi tên bắn ra.

Mộc Luyện vẫn khinh miệt mũi tên của Sở Cửu Ca như cũ, Sở Cửu Ca biết tất cả sự chuẩn bị trước đó là có hiệu quả.

Lần này phòng vệ của hắn nhẹ nhàng bị Huyết Tiễn phá ra, "Cái gì?" Trên mặt Mộc Luyện lộ ra vẻ chấn kinh.

"Sao có thể?"

Một mũi tên do một tiểu nha đầu hóa đan cảnh bắn ra, lại có thể phá ra phòng vệ của hắn.

"Phụt!"

Một tiễn này, rạch ra một vết cắt trên cánh tay hắn.

Đây là một vết thương cực kỳ không bắt mắt, thế nhưng hắn là một người cẩn thận, không đúng!

"Hít!" Hắn hít ngược một hơi, cánh tay chỗ quanh vết thương đột nhiên khô cằn, dường như bị hút cạn hết máu tươi.

Hắn trực tiếp lấy ra một cây đao, đem thịt xung quanh vết thương toàn bộ đều cắt ra, đồng thời sử dụng linh dược tốt nhất phong bế vết thương.

Sắc mặt Mộc Luyện lúc này còn đen hơn cả đáy nồi, giận dữ nói: "Rất tốt! Thực sự rất tốt, Sở Cửu Ca, ngươi lại dám tính kế ta như vậy."

Trước giờ vẫn luôn là hắn tính kế người khác, nay ở thời khắc quan trọng như vậy lại bị người cho rằng thông minh tính kế rồi, đáng ghét!

"Tương truyền đế tộc có một mũi tên, tên là Huyết Tiễn, là một tà vật cực nguy hiểm, nó chỉ cần tạo ra một vết thương nhỏ, liền có thể đột nhiên hút cạn máu tươi của con người, là một mũi tên cực kỳ đáng sợ. Không ngờ ngươi thân là người Lăng gia, lại đem một mũi tên vô cùng quan trọng hơn nữa vốn được phong ấn tặng cho một người ngoài." Mộc Luyện âm hiểm nói.

"Ta cao hứng, ta thích! Ngươi quản được sao? Không ngờ ngươi phản ứng kịp, biết cũng không ít, để ngươi tránh được cái chết, thật đáng tiếc!" Lăng Phi Mặc có chút tiếc nuối mà nói.

Nên biết mũi tên đó của Sở Cửu Ca bắn rất đẹp! Đáng tiếc bị lão hồ ly Mộc Luyện tránh được rồi. "Các ngươi toàn bộ đi chết cho ta!" Phút chốc Mộc Luyện quanh thân bạo phát ra vô số rắn độc màu đen.

Đám rắn này quấn lấy xung quanh, khiến cho họ cảm thấy ngạt thở, linh lực hỗn loạn.

"Phụt phụt phụt!" Sở Cửu Ca lúc này bắn ra vô số mũi tên, bắt đầu hủy diệt đám rắn độc này.

Kim hỏa phượng hoàng của Tiểu Kim thiêu đốt đám rắn độc, đám tà vật này trong khoảnh khắc chạm phải kim hỏa liền tan thành tro, dường như gặp phải khắc tinh.
 
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 621: Chọn quả hồng mềm

"Đây là yêu thú gì?" Mộc Luyện ngạc nhiên không thôi.

Ngọn lửa vàng kim nóng rực cuồn cuộn mà đến, Tiểu Kim phẫn nộ nói: "Ngươi mới là yêu thú, cả nhà ngươi đều là yêu thú! Ta là thần thú Kim Phượng!"

"Phụt phụt phụt!"

Con bài tẩy này của Mộc Luyện e là phải phế rồi, hắn không thể không tiếp tục hộc máu chiến đấu.

"Ta lại sợ các ngươi hay sao?"

Hắn cũng thực sự không làm gì được, không chỉ đám đối thủ từng người một đều khá mạnh, mà Sở Cửu Ca sử dụng Huyết Tiễn cũng là một gia hỏa rất khó nhằn.

Nếu bị mũi tên đó chạm phải yếu hại, thì không phải là việc chỉ cắt thịt róc xương có thể tránh được cái chết.

Sở Cửu Ca là một phiền phức lớn, cô ta rốt cuộc trốn ở nơi nào.

Mộc Luyện muốn biết Sở Cửu Ca rốt cuộc trốn ở nơi nào, kết quả hắn phát hiện Sở Cửu Ca quá biết trốn rồi, căn bản tìm không được nơi ẩn thân của cô ta.

Không có Sở Cửu Ca, vậy thì!

Cuối cùng Mộc Luyện đem mục tiêu khóa chặt vào Nam Cung Hi đang đứng ở một bên xem kịch kia, Nam Cung Hi không thể động thủ chỉ có thể đứng quan chiến.

Lúc này, hắn chú ý đến ánh mắt không có ý tốt của Mộc Luyện.

Sở Cửu Ca càng chú ý Mộc Luyện nhiều hơn những người khác, cho dù là sự thay đổi cực kỳ nhỏ trên mặt hắn Sở Cửu Ca cũng rõ mồn một.

Truyền âm cho Nam Cung Hi nói: "Nay hắn đã lâm vào khốn cảnh, muốn phá vỡ cục diện tốt nhất là chọn quả hồng mềm để nắn! Hắn không tìm được người yếu nhất là ta, cho nên liền chọn trúng ngươi rồi."

"Chỉ cần chọn trúng ngươi, người khác không cần nói, nhưng Nam Cung Kỳ tiền bối và Nguyệt Lạc sư phụ nhất định sẽ bị khống chế bởi hắn. Mà lúc này, là cơ hội tốt nhất để ngươi ra tay."

Mộc Luyện cho rằng Nam Cung Hi chỉ có thực lực Huyền Hư cảnh nhất trọng, đương nhiên không có gan tham gia đại chiến Huyền Hư cảnh đỉnh phong, cho nên chỉ có thể ở một bên quan chiến.

Vừa hay tạo cơ hội cho hắn, bắt lấy tiểu tử này, một tên Huyền Hư cảnh nhất trọng, so với những người khác dễ đối phó hơn nhiều.

Mộc Luyện giết ra khỏi vòng vây, với tốc độ nhanh nhất ép gần đến Nam Cung Hi.

"Hi nhi!" Nguyệt Lạc sắc mặt đại biến, lấy tốc độ nhanh nhất phóng qua, hy vọng có thể ngăn cản Mộc Luyện.

"Ai cũng đừng mong cản được ta." Mộc Luyện cười lạnh nói.

Hắn đã thành công ép lại gần Nam Cung Hi rồi, mà Nam Cung Hi đột nhiên bộc phát ra thực lực cường hãn Huyền Hư cảnh đỉnh phong, trực tiếp hướng lồng ngực hắn đánh qua.

Ngay khi Nam Cung Hi bạo phát ra thực lực cường hoành như vậy, Mộc Luyện ngốc lăng, "Sao có thể? Ngươi.."

Thực lực Nam Cung Hi thế mà lại đạt đến cảnh giới này, hắn quá sơ ý rồi.

"Rầm!" Cả người Mộc Luyện như pháo bắn ra xa, miệng phun máu tươi, toàn thân ngũ tạng lục phủ đều nứt vỡ.

Nam Cung Hi không hổ là người có được truyền thừa của lão tổ Nam Cung gia, một quyền này thực sự là quá chí mạng rồi.

"Phụt phụt phụt!" Máu tươi trong miệng Mộc Luyện phun không ngừng.

"Ngươi.. Đáng chết! Ta trúng kế rồi, Nam Cung Hi, tâm cơ ngươi thật sâu!"

Những người khác cũng bị dọa giật nảy mình, vị thiếu chủ Nam Cung gia này quá biến thái rồi đi!

Huyền Hư cảnh đỉnh phong, tuổi còn nhỏ như vậy thế mà lại có thể có thực lực tương đương đám lão già họ như vậy.

Mộc Luyện lúc này thương thế quá nặng, hắn biết bản thân đại thế đã mất.

Kế hoạch hôm nay định sẵn là thất bại rồi, hắn không thể không hạ lệnh nói: "Mau, yểm hộ ta rời khỏi!"

"Vâng, chủ nhân!"

Những tên thủ hạ này của hắn, từng người như không cần mạng dây dưa với những người khác, chỉ vì hộ tống Mộc Luyện rút lui.

"Ầm ầm ầm!" Có một số người vì che chở cho Mộc Luyện rời khỏi, thậm chí không thể không sử dụng biện pháp tự bạo.

Uy lực của một cường giả Huyền Hư cảnh đỉnh phong mạnh thế nào có thể tưởng tượng được.

Họ không thể không tránh né ba động cường đại này, chỉ đành để Mộc Luyện tranh thủ cơ hội trốn thoát.

"Ầm ầm ầm!" Động tĩnh lớn như vậy, cũng khiến cho những đại gia tộc khác và thủ tịch trưởng lão phát hiện rồi.

"Việc gì thế? Bên phía Nam Cung gia có Huyền Hư cảnh đỉnh phong tự bạo?"

"Không tốt! Gia chủ có nguy hiểm."

"Nam Cung gia chủ không phải đại hôn sao? Sao có thể?"

Không ít người lần lượt đuổi đến, phát hiện phần lớn Nam Cung gia đã biến thành vách tường đổ nát, tử thương không ít người, mà tộc trưởng của tứ đại gia tộc cũng bị thương rồi.

Càng khó tin chính là chúng còn nhìn thấy một người không thể nào xuất hiện.

"Nam Cung Kỳ đại nhân, người.. Người chưa chết!"

Thủ tịch đại trưởng lão xuất hiện rồi, hắn nói: "Nam Cung gia rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Còn có Nam Cung Kỳ.."

Nam Cung Hi nói: "Thủ tịch đại trưởng lão, việc này để ta giải thích! Từ việc ta rời khỏi thánh địa đi đến Võ Điện dưới lòng đất nhận được tin mẫu thân ta đại hôn với Mộc Luyện bắt đầu.."

Gia hỏa Mộc Luyện nhìn như ôn hòa, nhưng lòng lang dạ sói, lại dùng tà thuật khống chế Nguyệt Lạc cử hành một hôn lễ như vậy.

Kết hôn là thứ yếu, thứ hắn muốn thực sự là để cho tộc trưởng tứ đại gia tộc đến tham gia hôn lễ, đến một đòn vớt cá trong chum.

Sau đó liền đánh nhau, bởi vì cổ trùng của mẫu thân hắn đã được giải, cho nên Nam Cung Kỳ gia nhập vào đội ngũ đối phó Mộc Luyện.

Sau đó Mộc Luyện đánh không lại những người khác, liền muốn động thủ với hắn.

Mộc Luyện không ngờ hắn lại có thực lực Huyền Hư cảnh đỉnh phong, cho nên liền vấp ngã trên tay hắn, trọng thương chạy trốn.

Hạ Hầu gia chủ nói: "Đáng ghét! Lại dám tính kế ta, ta nhất định sẽ khiến cho Mộc Luyện không được chết tử tế, người đâu, phong tỏa thánh địa, vô luận ra sao đều phải đem Mộc Luyện lôi ra."

"Vâng!"

Những gia chủ khác cũng đồng dạng hạ lệnh tương tự, đối với Mộc Luyện người thiếu chút hại chết chúng, vô luận ra sao chúng cũng sẽ không bỏ qua.

Thủ tịch đại trưởng lão nói: "Do ta sơ suất rồi, không ngờ thánh địa chúng ta lại xuất hiện một tên bại hoại như vậy, nhưng có một việc hắn không hề nói sai, thánh địa chúng ta bây giờ lòng người quá lỏng lẻo rồi, các đại gia tộc bởi vì tranh đấu lợi ích không ngừng tranh chấp, làm yếu đi thế lực trong tay. Nay Thánh lệnh đã xuất hiện, lệnh chủ đã có, chúng ta cũng nên lập một Thánh chủ, thống lĩnh thánh địa."

Sắc mặt các vị tộc trưởng khẽ trầm, Đông Phương tộc trưởng hỏi: "Không biết thủ tịch đại trưởng lão cảm thấy ai mới là người thích hợp nhất."

"Sau lần này, tiến hành một buổi tuyển chọn. Tuyển chọn Thánh chủ một cách công bằng công chính." Thủ tịch đại trưởng lão nói.

"Vâng!"

"Đúng rồi! Lệnh chủ đâu?" Thủ tịch đại trưởng lão hỏi.

Lệnh chủ Sở Cửu Ca của thánh địa họ đâu rồi? Mọi người đều có chút kỳ quái.

"Tiểu nha đầu trước đó còn đang giúp chúng đâu! Mũi tên do cô ấy bắn ra cực kỳ sắc bén."

Không chỉ không thấy Sở Cửu Ca, ngay đến Lục Lục cũng không thấy rồi.

Sắc mặt thủ tịch đại trưởng lão khẽ trầm, nói: "Lệnh chủ không phải là bị người của Mộc Luyện bắt đi rồi chứ! Dung công tử trước khi rời khỏi đã đặc biệt phân phó ta, nhất định phải chiếu cố tốt cho tiểu nha đầu đó, cô ấy tuyệt đối không thể xảy ra chuyện."

Nam Cung Hi nói: "Thủ tịch đại trưởng lão không cần lo lắng, Cửu Ca chỉ là đi theo dõi Mộc Luyện mà thôi."

Mộc Luyện dù đã trọng thương thì đó cũng là một Huyền Hư cảnh đỉnh phong, mà cao thủ bên người hắn tuy rằng tử thương chín phần, nhưng vẫn còn lại vài người, không thể bị một hóa đan cảnh theo dõi được.

Hóa đan cảnh khác đương nhiên không thể làm được, nhưng đối với Đệ nhất thần trộm sở hữu Bất tử sinh mệnh chi đồng mà nói muốn thần không biết, quỷ không hay đi theo đám người đang loạn cào cào như chúng, không phải là một việc gì khó.
 
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 622: Thực sự rất thảm

Cả thánh địa này Mộc Luyện đã sinh sống ở đây rất nhiều năm, đã rất quen thuộc rồi, ẩn giấu hành tung của mình.

"Chủ tử, tiếp theo chúng ta nên làm gì?"

"Trước rời khỏi thánh địa!" Khổ tâm tính kế nhiều năm như vậy, một sớm đã hóa thành tro bụi.

"Nam Cung Hi đáng ghét, còn có Sở Cửu Ca!"

Hắn cũng không ngờ, thất bại của mình, lại do hai tên tiểu bối gây nên.

"Vâng!"

"Trước khi rời khỏi, ta phải đem theo một món đồ! Hứ! Lăng gia muốn thứ đó, nằm mơ đi!"

Mộc Luyện đi vào một sơn cốc, sau đó bảo chúng đợi ở bên hồ, Mộc Luyện đi vào trong hồ.

Năng lực của Bất tử sinh mệnh chi đồng, dù cho là ở đáy hồ cô cũng nhìn được một cách rõ ràng.

Cô rõ ràng nhìn thấy Mộc Luyện đi vào một hang động trong đáy hồ, sau đó mở ra cơ quan, lấy ra một cái hộp quen thuộc.

"Hộp bất tử của Đệ lục tộc, tìm được rồi!" Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua ánh sáng.

Cô thầm thì nói, "Tên Mộc Luyện này cũng quá cẩn thận rồi, hộp bất tử không mang theo bên mình, cũng không đặt tại Nam Cung gia, lại giấu ở một nơi cách xa Nam Cung gia như vậy."

Cô nhìn thấy Mộc Luyện đem hộp bất tử thu lấy, chuẩn bị bơi khỏi mặt hồ.

Lúc này hắn cảm thấy bản thân vứt lại đám truy binh, sẽ không có kẻ địch biết được hắn đến nơi này, bên hồ lại có thủ hạ của hắn thủ hộ, sẽ không có nguy hiểm gì.

Mà Sở Cửu Ca cũng bởi vì tìm được một cơ hội rất tốt, cô kéo lấy Đế Ma Cung, bắn ra Huyết Tiễn.

"Phụt!" Huyết Tiễn xuyên thấu mặt nước, trực tiếp đâm xuyên vào sau lưng hắn.

Tròng mắt Mộc Luyện đột nhiên co rụt lại, mũi tên này..

Huyết Tiễn đang điên cuồng cắn nuốt máu của hắn, "Rột rột rột.." Hắn muốn kêu cứu, kết quả lại không nói nên lời.

Huyết dịch trong phút chốc mất đi rất nhiều, lại ở trong nước, hắn đã cảm thấy đầu nặng nề, người lâng lâng, chìm xuống đáy nước.

"Ọc ọc ọc.." Hắn vùng vẫy dưới nước, kêu cứu.

Thế nhưng những tên thủ hạ của hắn, căn bản không biết hắn lúc này đã gặp nạn, vẫn tận trách thủ hộ tại đó.

"Soạt soạt soạt!" Mấy đạo thân ảnh nhảy ra, sắc mặt những người đó đại biến.

Lục Lục nói: "Người đến rồi, giết!"

Sở Cửu Ca phụ trách theo dõi, nhắm chuẩn vị trí của chúng, mà Lục Lục phụ trách dẫn đường cho họ.

Đám người này đã là tàn binh bại tướng, cộng thêm chúng lúc này như rắn mất đầu, đối mặt cao thủ ngũ đại gia tộc và thủ tịch trưởng lão, hoàn toàn chỉ có bị giết.

Nam Cung Kỳ nói: "Mộc Luyện đâu?"

"Mộc Luyện sao, vẫn rất ngoan cường, chưa chết, ở dưới nước! Lục Lục, A Hi đem người vớt lên đi! Hắn ở trong nước ngâm cũng khá lâu rồi." Sở Cửu Ca nói.

Cô vận chuyển linh hồn lực, Huyết Tiễn từ trong nước bay ra, Lục Lục và Nam Cung Hi nhảy vào trong hồ.

Chúng nhìn Mộc Luyện đã gần như thành thây khô, chỉ muốn nói đáng đời.

Trong tay hắn đang nắm lấy một vật mà Lục Lục cực quen thuộc, đây chính là hộp bất tử do Đệ lục tộc họ thủ hộ.

Lục Lục muốn đem hộp bất tử lấy đi, Mộc Luyện chết cũng không thả, "Ọc ọc ọc, đây là của ta, của ta.."

"Của ngươi, ai cho ngươi mặt mũi nói lời này!" Lục Lục khinh miệt nói, trực tiếp chặt đứt tay hắn đem hộp bất tử đệ lục tộc lấy ra.

Người bị đưa ra, dáng vẻ Mộc Luyện lúc này cực kỳ thê thảm.

Sở Cửu Ca nói: "Thực sự quá thảm rồi! Nhưng người có thể sau khi trúng Huyết Tiễn lại kiên trì lâu như vậy cũng rất khó có."

"Chủ tử!" Hộ vệ của Mộc Luyện cũng bị dọa sợ.

Chúng cho rằng chủ tử đi lấy đồ chưa trở về, không ngờ hắn lại ở trong dáng vẻ thê thảm như vậy ngâm trong nước lâu đến thế.

Mộc Luyện lúc này chỉ còn lại một hơi, Sở Cửu Ca sử dụng ngân châm phong bế mấy huyệt đạo lớn của hắn, không để cho Huyết Tiễn tiếp tục đem hắn hút cạn không còn giọt máu nào.

Cô nói: "Nam Cung Kỳ tiền bối, Lục Lục, đến đây! Mọi người có oán báo oán, có thù báo thù."

Mộc Luyện ánh mắt như muốn nứt ra, hắn cũng đã như vậy rồi, những người này còn không muốn tha cho hắn, quả thực quá độc ác rồi.

Mộc Luyện trở thành con tin, vô luận là gia tộc nào cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, còn có Lục Lục!

"Tiểu tử, ta không có khúc mắc gì với ngươi đi!"

Lục Lục cầm lấy hộp bất tử nói: "Ngươi trộm đi bảo vật gia tộc ta thủ hộ, Mộc gia các ngươi khiến cho đệ lục tộc ta tổn thất không nhỏ, ngươi cảm thấy ta sẽ tha cho ngươi sao?"

"Ngươi.. Ngươi lại là người của đệ lục tộc!" Hắn kinh ngạc không thôi.

Thì ra không chỉ Lăng gia có hứng thú với hộp bất tử, mà người của đệ lục tộc cũng đã tìm đến rồi.

"Aaaaaaaa! Ta không cam lòng, không cam lòng, rõ ràng đã có được hộp bất tử, có thể thăm dò bí mật bất tử vĩnh hằng của Bất tử cửu tộc các ngươi rồi." Mộc Luyện phẫn nộ nói.

"Chỉ bằng ngươi? Bớt nằm mơ giữa ban ngày đi!" Lục Lục khinh thường nói.

Lục Lục đi tìm Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca hỏi: "Báo thù rồi, thống khoái rồi đi!"

"Cũng được!" Lục Lục cười nói.

Hắn nâng hộp bất tử, quỳ một chân trước mặt Sở Cửu Ca, thấp giọng nói: "Đệ lục tộc, hộp bất tử xin được dâng lên!"

Sở Cửu Ca đứng lên, hai tay cầm lấy hộp bất tử nói: "Lục Lục, vất vả rồi! Ai bảo ngươi làm như vậy thế?"

Lục Lục đứng lên, cười nói: "Lão cha ta nói đó, lễ nghi nên có thì phải làm. Đặc biệt là đối mặt với người tôn quý nhất tộc ta, lúc trước người tôn quý nhất tộc ta là Cửu thúc, bây giờ sao, là Cửu muội muội đó!"

Vừa rồi Lục Lục trầm ổn chỉ lóe một cái liền thôi, lúc này lại là dáng vẻ đồng bạn quen thuộc của cô.

"Ta cũng giống các ngươi, mới không phải là cái gì mà tôn quý nhất."

"Cửu muội muội nói cái gì chính là cái đó, bây giờ phải mở ra hộp bất tử sao? Ta hộ pháp cho muội." Lục Lục nói.

"Thánh địa còn chưa ổn định, đợi thêm đi! Truyền tin cho Dung Uyên." Sở Cửu Ca nói.

"Cửu muội muội chẳng lẽ muốn đợi hắn đến! Kỳ thực ta cũng rất đáng tin đó."

"Không! Nếu ta có được lực lượng của hộp bất tử đệ lục tộc có được lực lượng mới, vừa hay có thể giúp Dung yêu nghiệt trị liệu rồi!" Cô nói.

Mộc Luyện đã bị bắt, hắn bây giờ đáng sống ngày tháng sống không bằng chết, họ cũng cảm thấy thống khoái, rất nhanh liền đến ngày tuyển chọn Thánh chủ.

Nam Cung gia tộc bây giờ đã khôi phục lại vị trí gia chủ của Nam Cung Kỳ, điểm này trên dưới Nam Cung gia tộc đều rất tán đồng.

Mỗi một gia tộc đều đề xuất ra một người tham gia tranh đoạt ngôi vị Thánh chủ, bốn gia tộc khác đều là gia chủ lên, chỉ có Nam Cung gia tộc là thiếu chủ lên.

Toàn trường sôi trào!

"Nam Cung thiếu chủ dù đã kế thừa lực lượng lão tổ Nam Cung gia tộc, nhưng tranh đoạt vị trí Thánh chủ với các vị gia chủ, cũng quá khoa trương đi!"

Ngày đó đại chiến mọi người mới biết thực lực Nam Cung Hi mạnh thế nào, những người khác còn cho rằng Nam Cung Hi chỉ là một cao thủ vừa bước vào cảnh giới Huyền Hư cảnh mà thôi.

Đợi đến khi giao thủ với Nam Cung Hi, tất cả mọi người đều trợn to mắt.

"Trời ơi! Nam Cung thiếu chủ hắn!"

"Có nhầm hay không? Huyền Hư cảnh đỉnh phong, một Huyền Hư cảnh đỉnh phong trẻ như vậy."

"Hắn trong Nam Cung cổ điện rốt cuộc có cơ duyên nghịch thiên gì, thực khó tin."

Trận chiến này, vị Thánh chủ là Sở Cửu Ca làm trọng tài, lúc này cô đang nghiêm túc quan sát chiến đấu.
 
942 ❤︎ Bài viết: 149 Tìm chủ đề
Chương 623: Tức đến thổ huyết

Trận đầu Nam Cung Hi đánh bại Đông Phương gia chủ, thực ra Đông Phương gia chủ là nhường hắn.

Hắn thiếu Nam Cung Hi và Nam Cung Kỳ một mạng, hơn nữa lại không có dã tâm làm Thánh chủ!

Cho nên hắn cố ý nhường, để cho Nam Cung Hi trong lúc chiến đấu nhẹ nhàng đôi chút.

Cũng chỉ có Đông Phương đại thúc giúp đỡ thân thiện như vậy, thế nhưng trận tiếp theo Nam Cung Hi gặp phải chính là Hạ Hầu gia chủ.

Cho dù trong kế hoạch của Mộc Luyện, Nam Cung Hi và Nam Cung Kỳ toàn lực cứu lấy chúng, nếu không chúng sớm đã bị Mộc Luyện khống chế lấy, nhưng Hạ Hầu gia chủ lại rất bất mãn với Nam Cung Hi.

Trước đó nhi tử hắn vì Nam Cung Hi mà bị phế đi, nay thiên phú Nam Cung Hi càng khiến người ta đố kỵ.

Dựa vào đâu hắn không thể có được nhi tử tốt số như vậy, Nam Cung Kỳ lại có, hắn muốn hủy đi.

Đáy mắt Hạ Hầu gia chủ lóe qua vệt sáng ác độc, phút chốc động thủ, Nam Cung Hi cũng ra tay phản kích.

"Ầm ầm ầm!" Từng trận vang truyền ra, mọi người thất kinh.

Công kích của Nam Cung Hi lại không thể tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đến Hạ Hầu gia chủ, Hạ Hầu gia chủ cười nói: "Nam Cung Hi, không thể không nói vận khí của ngươi thật không tệ, có thể có được truyền thừa lợi hại như vậy trong Nam Cung cổ điện. Để cho ngươi một bước lên trời, sở hữu được độ cao mà người khác cả đời cũng chưa chắc đạt được!"

"Nhưng cho dù là thế, ngươi vẫn còn quá non! Muốn đánh bại ta, ngươi khổ tu củng cố thực lực mười năm nữa, mới có khả năng đó!"

"Ầm ầm ầm!" Công kích như sấm chớp hướng Nam Cung Hi đánh đến.

Nam Cung Hi nhanh chóng né tránh, nhưng vẫn có một số kình lực bá đạo lướt qua thân Nam Cung Hi.

Hạ Hầu gia chủ cảm thấy như vậy Nam Cung Hi cũng nên thương chút đi, thế nhưng Nam Cung Hi một chút chuyện cũng không có, Hạ Hầu gia chủ thực sự quá xem thường Nam Cung Hi đã trải qua thôi thể.

Sở Cửu Ca cười nói: "Hạ Hầu gia chủ, lời này của ngươi không đúng rồi! A Hi trẻ tuổi cho nên xung lực mười phần, thể phách cũng rất mạnh, cho dù là đột phá đến Huyền Hư cảnh đỉnh phong quá nhanh, kinh nghiệm không đủ là điểm yếu, nhưng bộ xương già này của ngươi cũng không có ưu thế bao nhiêu đâu!"

Hạ Hầu gia chủ muốn bị tức đến thất khiếu bốc hỏa, bộ xương già, hắn điểm nào già, bề ngoài trông cũng chỉ là hơn bốn mươi tuổi thôi.

"Rầm rầm rầm!" Sở Cửu Ca vừa mở miệng, tức chết người!

Mà Nam Cung Hi lại nắm bắt lấy cơ hội, phút chốc thi triển linh kỹ truyền thừa.

Linh kỹ này cường đại vô cùng, như sấm chớp hướng Hạ Hầu gia chủ đánh úp đến.

"Đáng ghét!"

"Ầm ầm ầm!" Từng trận vang như sấm truyền ra.

Trên lôi đài phút chốc xuất hiện vết nứt, có thể thấy một chiêu này của Nam Cung Hi bá đạo bao nhiêu.

Hạ Hầu gia chủ vội vàng thoái lui, Sở Cửu Ca thở dài nói: "Haiz! Hạ Hầu gia chủ, linh kỹ ngươi tu luyện so với của A Hi kém quá nhiều, dù sao linh kỹ A Hi tu luyện cũng là linh kỹ từ viễn cổ cường đại, cách biệt quá lớn, ngươi vẫn có lòng tin chiến thắng sao?"

Hạ Hầu gia chủ nói: "Bổn gia chủ nhất định có thể thắng!"

Từng trận đối đầu đi xuống, mỗi một lần Sở Cửu Ca đều nhất châm kiến huyết chỉ ra điểm thiếu sót của Hạ Hầu gia chủ, tức đến Hạ Hầu gia chủ muốn bạo nổ tại chỗ rồi.

"Trọng tài! Có người gây nhiễu thi đấu, đem cô ta đuổi ra ngoài cho ta."

Mọi người khóe miệng giật điên cuồng nhìn Hạ Hầu gia chủ, Sở Cửu Ca cười đùa nói: "Ta nói Hạ Hầu gia chủ, ngươi có phải bị A Hi đánh đến ngốc rồi không? Trọng tài chính là ta mà! Ta không muốn đi, ai có thể bảo ta đi."

"Các vị thủ tịch trưởng lão!" Hạ Hầu gia chủ muốn bị tức đến nội thương rồi, liền cầu cứu thủ tịch trưởng lão giúp đỡ.

Sở Cửu Ca giành nói trước: "Ta là Lệnh chủ, ta nói mới tính! Hơn nữa ta có lòng tốt chỉ điểm ngươi, Hạ Hầu gia chủ đừng không biết điều như vậy!"

Thủ tịch đại trưởng lão nói: "Nơi này Lệnh chủ lớn nhất, chúng tôi không có quyền xử trí Lệnh chủ. Ánh mắt Lệnh chủ sắc sảo, chỉ điểm so với lão phu còn tốt, Hạ Hầu gia chủ đáng lẽ nên đa tạ Lệnh chủ cho tốt."

Hạ Hầu gia chủ lúc này muốn bị tức đến thổ huyết, sắc mặt đen như đáy nồi.

Mọi người đột nhiên bị dẫn dắt lệch đi, ngoại trừ người của gia tộc mình thì không ai chỉ trích Sở Cửu Ca.

Sở Cửu Ca là Lệnh chủ, họ trêu chọc không nổi!

Hơn nữa Sở Cửu Ca cũng không phải nói bậy, mỗi lần chỉ điểm đều nói rất có đạo lý.

Trận đấu này, Sở Cửu Ca đều dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát đó, có thể nhìn rõ nhược điểm của mỗi một người, từng điểm đều rất đúng.

Thế nhưng bị một tiểu bối chỉ điểm, Hạ Hầu gia chủ tâm cao khí ngạo như vậy căn bản không nghe một cách nghiêm túc, mà lại giận quá hóa thẹn, tinh lực càng ngày càng không tập trung, dẫn đến việc hắn đã nhiều lần bị Nam Cung Hi đánh trúng.

Hạ Hầu gia chủ vô cùng phẫn nộ, Sở Cửu Ca này tuyệt đối là vì muốn khiến hắn phân tâm, sau đó để Nam Cung Hi giành thắng lợi.

Sở Cửu Ca có ý định như vậy, bởi vì nếu trong tình huống thông thường, Nam Cung Hi đối đầu với Hạ Hầu gia chủ, chỉ có bốn phần thắng.

Dù sao thực lực đối phương, kinh nghiệm chiến đấu cũng ở đó.

Bây giờ Hạ Hầu gia chủ hoàn toàn không trong trạng thái, cho nên Nam Cung Hi đã nắm chắc bảy phần.

Nam Cung Hi đã tham gia qua đấu Nhục Bác tại Võ Điện dưới lòng đất, cho nên đủ độc đủ liều, kéo dài nửa ngày, Hạ Hầu gia chủ bị hắn đánh bay khỏi lôi đài.

"Rầm!" Hạ Hầu gia chủ ngã khỏi lôi đài, răng cũng đã bị đập nát vài cái.

"Đáng ghét! Đáng ghét!" Hạ Hầu gia chủ vô cùng phẫn nộ.

Sở Cửu Ca nói: "Hạ Hầu gia chủ đừng giận! Dù sao ta rất thích xem dáng vẻ ngươi tức giận muốn động thủ với ta, nhưng lại không dám ra tay, rất thú vị!"

"Phụt!" Hạ Hầu gia chủ bị tức đến thổ huyết, hai mắt tối sầm ngất xỉu.

Thế là mọi người đối với vị Lệnh chủ này rất kính cẩn, Lệnh chủ thật lợi hại, chỉ bằng lời nói liền có thể đem người tức thổ huyết, thực sự là quá lợi hại rồi.

Đông Phương gia chủ cũng rất liều mạng, cuối cùng hắn thua rồi, nhưng cũng tiêu hao không ít linh lực của Tây Môn gia chủ.

Tình huống lúc này là Nam Cung Hi thắng hai trận, Tây Môn gia chủ thắng một trận, Hạ Hầu gia chủ thắng một trận, Đông Phương gia chủ không thắng trận nào.

Đông Phương gia chủ dùng kỷ lục không trận thắng thành toàn cho Nam Cung Hi.

Nay người có khả năng lớn nhất trở thành Thánh chủ chính là Nam Cung Hi, nhưng theo trình tự, vẫn là còn một trận phải đánh.

Nếu Tây Môn gia chủ giành chiến thắng, vậy thì Tây môn gia chủ và Nam Cung Hi hòa nhau.

Cuối cùng do ai làm Thánh chủ, liền do Lệnh chủ định đoạt.

Tây Môn gia chủ đứng trên lôi đài tâm tình là phức tạp nhất, bất kể cuối cùng thắng lợi về tay ai, Thánh chủ e là cũng sẽ do Nam Cung Hi làm, dù sao Lệnh chủ nhất định là đứng về phía Nam Cung Hi.

Sở Cửu Ca nói: "Tây Môn gia chủ, trận cuối cùng có đánh hay không?"

"Ân! Ta suy nghĩ một chút, kỳ thực không đánh rồi thôi." Tây Môn gia chủ cũng có chút do dự.

Sở Cửu Ca nói: "Ta kiến nghị đánh một trận!"

Mọi người khẽ ngẩn ra, Lệnh chủ không phải là bằng hữu của Nam Cung thiếu chủ sao? Rõ ràng thắng lợi của Nam Cung thiếu chủ đã nắm chắc trong tay, vì sao còn khuyên Tây Môn gia chủ đánh một trận.

Sở Cửu Ca tiếp tục nói: "Đánh thêm một trận, đến lúc đó giúp cho A Hi có thêm chút kinh nghiệm chiến đấu! Đương nhiên, ta sẽ không để Tây Môn gia chủ chịu thiệt, cũng sẽ chỉ điểm Tây môn gia chủ thật tốt."

Khóe miệng Tây Môn gia chủ giật điên cuồng, nghĩ đến Hạ Hầu gia chủ bị tức đến thổ huyết, hắn cảm thấy bản thân vẫn là không nên mạo hiểm như vậy.

"Ta không đánh nữa!" Tiểu nha đầu này đâu phải là muốn hắn đánh, rõ ràng là đang uy hiếp hắn mà!

Hắn trêu chọc không nổi còn không được sao!
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back