Chương 600: Đến được Thánh Lâu

Thủ đoạn chúng rất tà môn, sau khi người này chết, linh hồn hắn liền trở thành thức ăn dinh dưỡng cho yêu thú đó, thế là yêu thú càng mạnh hơn trước đó.

Đám yêu thú và chúng có quan hệ thức ăn, cho nên giết đi chúng căn bản không cách nào giải quyết đám yêu thú, sẽ chỉ càng giúp chúng mạnh lên.

Đám yêu thú với sức chiến đấu càng bưu hãn chém giết với bọn Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát quỹ tích công kích của chúng, kinh hiểm tránh khỏi công kích của chúng.

Cô nhắc nhở đồng bạn của mình nói: "Những người này, đừng giết!"

Mộc Luyện thế mà lại làm ra một đám quái vật như vậy, không phải khó nhằn bình thường, Sở Cửu Ca nói: "Khá khó đấy! Thử xem linh kỹ ta mới học được, vừa hay lấy các ngươi luyện luyện tay."

"Huyền Liệt Trảm!"

"Huyền Không Phá!"

"..."

Từng chiêu linh kỹ chiếu cố chúng, uy lực không nhỏ.

"Gào gào gào!" Tiếng gào thét của chúng chưa từng dừng lại, Sở Cửu Ca cũng đã tìm được yếu hại chí mạng của chúng, một đạo âm thanh phá không truyền đến, trúng vào yếu hại của chúng.

Lục Lục cũng động thủ một cách dứt khoát, trong lúc giải quyết một đầu yêu thú, trực tiếp vặn gãy cổ của người khống chế yêu thú đó.

"Binh binh binh!"

Ngọn lửa đen và vàng đang điên cuồng nuốt chửng đám yêu thú này.

Nam Cung Hi tuy rằng không có bây giờ đột phá, nhưng có được truyền thừa của lão tổ Nam Cung gia, có một thân huyết mạch cường hãn, sức chiến đấu không giống như trước nữa, ổn định chiếm thế thượng phong.

Rõ ràng thả ra đám yêu thú này, chúng hoàn toàn nắm chắc phần thắng trong tay, nhưng lại không ngờ thực lực ba người này lại khủng bố ngoài dự liệu chúng.

"Phụt phụt phụt!" Vô luận là yêu thú hay bản thân chúng, đều đã bị thương.

"Đây rốt cuộc là linh kỹ gì? Mạnh như vậy!" Lần lượt bại lui, đối phương thấy Sở Cửu Ca sử dụng ra các loại linh kỹ khiến người ta khó ứng đối, hoàn toàn khiến chúng hoang mang.

"Linh kỹ trong Nam Cung cổ điện nhiều như vậy, đáng tiếc các ngươi không có cơ hội vào đó học một chút, vì các ngươi nên lên đường rồi."

Vô số lợi tiễn như mưa bão bay đến, linh kỹ và tiễn pháp trên tay Sở Cửu Ca phối hợp hoàn mỹ, đây tuyệt đối là một việc khiến cho kẻ địch cực đau đầu.

Một đôi mắt băng lạnh mà cực nguy hiểm quét qua đám yêu thú và người, nhất thời chúng cảm giác linh hồn bản thân dường như muốn bị đông cứng lại, cỗ khí tức này cực khủng bố.

"Binh binh binh!"

Đối phương người đông thú cũng đông, khi đối mặt với ba tên biến thái trước mặt, đã ở vào thế bại rồi.

Xung quanh đã xuất hiện vô số cái hố lồi lõm do chiến đấu tạo thành, những người này cũng biết muốn hoàn thành nhiệm vụ là vô vọng rồi.

Nhiệm vụ không thể hoàn thành, chạy trốn mới là đạo cầu sinh, thế nhưng chúng không cầu sinh, chỉ cầu chết!

"Phụt phụt phụt!" Từng người từ trong miệng phun ra máu tươi, sắc mặt không còn chút huyết sắc, để cho đám yêu thú cắn nuốt thân thể bản thân, sau đó..

Lực lượng yêu thú tăng mạnh, lực áp bách nguy hiểm ngập trời cuồn cuộn đến, thần sắc Lục Lục đại biến, nói: "Mộc gia đây là làm ra thứ đồ chơi gì? Thực sự quá táng tận lương tâm rồi."

Thực lực đám yêu thú này, mạnh đến một mức độ nhất định, khiến người kinh tâm táng đảm.

Linh hồn lực của Sở Cửu Ca điên cuồng bạo phát ra, sử dụng Vạn đồng vẫn diệt, hy vọng có thể ảnh hưởng đến đám yêu thú đang điên cuồng này, ảnh hưởng thì có, nhưng bị phản kích càng lợi hại.

"Cửu muội muội, cẩn thận!" Lục Lục nhanh chóng phóng qua, chặn lấy một kích này giúp Sở Cửu Ca, trên người hắn nhiều thêm một vết thương.

"Hít!" Lục Lục hít ngược một hơi.

"Các ngươi tìm chết!" Đôi mắt Sở Cửu Ca mang theo lãnh ý băng lạnh, thân thể đám yêu thú khẽ cương cứng, tiếp đến trên không truyền ra tiếng phượng hoàng hót.

"Đồ xấu xí, xấu chết rồi! Các ngươi ở đây chướng mắt quá đáng ghét rồi, toàn bộ thiêu đi là tốt rồi." Thì ra Tiểu Kim đang phát điên.

Xem ra đám xấu xí này đã đạt đến giới hạn chịu đựng của Tiểu Kim rồi, kết quả đám xấu xí này lại dám thương đến chủ nhân xinh đẹp và mỹ nam xinh đẹp, thực sự là không thể nhịn.

Thân thể Tiểu Kim biến thành hình thái kim phượng, như một mặt trời nhỏ.

"Gào gào gào!" Cảm nhận được lực lượng thần thú viễn cổ, đám yêu thú này đương nhiên rất sợ hãi.

Nam Cung Hi cũng có chút ngạc nhiên về sự thay đổi của Tiểu Kim, "Thì ra Tiểu Kim lợi hại như vậy."

Uy lực lửa vàng phượng hoàng thế không thể đỡ, đám yêu thú đáng vẻ cực kỳ kinh tởm này đều bị nó nuốt chửng, chúng điên cuồng gào thét, giãy giụa, muốn xông khỏi lửa.

"Phụt phụt!"

Những gia hỏa này da dày thịt béo, vậy mà lại có yêu thú không màng tất cả muốn xông ra ngoài, Sở Cửu Ca kéo lấy Đế Ma Cung, Huyết Tiễn bắn ra chuẩn bị bổ thêm một đao.

"Phụt phụt!"

Chống đỡ lửa vàng phượng hoàng đã tiêu hao rất nhiều lực lượng của chúng, bây giờ không còn khả năng chống đỡ hoặc tránh né Huyết Tiễn của cô.

Một tên trúng mục tiêu, Huyết Tiễn vẫn như cũ cắn nuốt huyết nhục của đám yêu thú này, rất nhanh chúng liền trực tiếp biến thành thây khô, bị lửa vàng triệt để đốt thành tro.

"Phụt!" Lại có con chạy ra, Sở Cửu Ca liền bắn thêm một mũi tên.

"Ầm ầm ầm!" Hắc Viêm cũng lên bổ thêm đao, một đoàn lửa đen hạ xuống, đầu của một con yêu thú cũng không còn rồi.

Lục Lục và Nam Cung Hi đương nhiên cũng không rảnh, lấy ra sức chiến đấu bưu hãn nhất tiêu diệt đám yêu thú.

"Binh binh binh!" Cuối cùng đám yêu thú này toàn bộ đều bị xử lý sạch sẽ, trong đó mệt nhất chính là Tiểu Kim.

"Hu hu hu! Chủ nhân, mệt chết ta rồi, muốn hôn hôn ôm ôm." Tiểu Kim biến thành rất nhỏ, bay đến trước mặt Sở Cửu Ca.

Hắc Viêm cười lạnh, còn hôn hôn ôm ôm, cũng không sợ Dung Uyên đại nhân đem nó biến thành chim quay.

Lực lượng Tiểu Kim tiêu hao hết, mệt mỏi rã rời, Sở Cửu Ca ôm lấy nó nói: "Ngươi vẫn ổn chứ!"

"Ngủ một giấc là được, chủ nhân đừng lo lắng, ta có phải quá xúc động rồi không?"

"Không có, nếu không phải Tiểu Kim ngươi bạo phát ra lực lượng cường đại như vậy, chúng ta còn không biết giải quyết đám đồ chơi phiền phức này thế nào!" Sở Cửu Ca đáp.

"Ân! Tiểu Kim lợi hại nhất." Tiểu Kim tự hào nói.

Lúc này ở Nam Cung gia tộc, mấy khối lệnh bài phút chốc nứt ra, Mộc Luyện có chút khó tin nói: "Thất bại, thế mà lại thất bại, phế vật!"

Giải quyết xong đám phiền phức này, không còn ai cản đường nữa, thời gian còn lại không nhiều, bí cảnh sắp đóng, Sở Cửu Ca bọn họ muốn đi đến nơi cuối cùng, Thánh Lâu.

Thánh Lâu là nơi hạch tâm nhất của bí cảnh này, bên trong có vô số chí bảo, gần như đệ tử thánh địa đi vào, đều lập tức đi về hướng Thánh Lâu.

Đương nhiên, họ cũng không sợ đi muộn đồ tốt bị người khác giành mất, vì có thể đạt được bảo vật gì tại Thánh Lâu, đều xem người mà thôi.

Sở Cửu Ca lúc này đã sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng tìm được vị trí Thánh Lâu, họ lấy tốc độ nhanh nhất hướng Thánh Lâu đi, cách thời gian bí cảnh đóng lại rất ít, vẫn có người lần lượt đi vào Thánh Lâu tìm bảo.

"Đây chính là Thánh Lâu." Sở Cửu Ca bọn họ cũng đến được trước một tòa lầu cao trăm tầng.
 
Chương 601: Một dị loại

Sở Cửu Ca ngước đầu, vận chuyển Bất tử sinh mệnh chi đồng nhìn về tòa lầu cao chọc trời, dường như nhìn không thấy điểm cuối, nhìn xuống thì dường như có đồ vật âm lạnh gì đó.

Lục Lục nói: "Cửu muội muội, sao thế?"

"Thánh Lâu này cho ta cảm giác rất không tốt, lập tức vào đó lấy nhiều bảo vật chút, dù sao chúng ta đã có được không ít đồ tốt rồi, sớm chút rời khỏi bí cảnh cũng không sao." Sở Cửu Ca nói.

"Ân!"

"Được!"

Họ tin tưởng trực giác của Sở Cửu Ca.

Ba đạo thân ảnh xông vào trong Thánh Lâu, sau khi vào Thánh Lâu, dường như đi vào một không gian khác, Thánh Lâu sẽ dựa trên thiên phú của mỗi người, thiết kế cửa ải.

Thông qua cửa ải, đương nhiên có thể có được bảo vật như là phần thưởng.

"Thánh Lâu dường như đem ta xem thành luyện dược sư rồi, như vậy cũng tốt, còn một số linh dược chưa tìm đủ, hy vọng có thể tìm đủ ở Thánh Lâu này." Sở Cửu Ca thấp giọng nói.

Thân là người kế thừa của Tiên Y, chủ nhân của Tinh Thần Hỗn Độn đỉnh, dù không có được toàn bộ truyền thừa, thông qua được khảo nghiệm của Thánh Lâu đối với Sở Cửu Ca mà nói là một việc rất đơn giản.

"Rầm rầm rầm!" Một cánh cửa mở ra, đều có hai loại bảo vật liên quan đến luyện dược cho cô lựa chọn, Sở Cửu Ca không chút do dự lựa chọn linh dược, sau đó rất nhanh liền nghênh tiếp khiêu chiến.

Bởi vì những thứ như truyền thừa luyện dược, sổ tay luyện dược, dược đỉnh, cô đã có thứ tốt nhất rồi, cho dù là do Thánh Lâu cung cấp cũng xa xa không bằng, cô không cần đến chúng.

Đợi sau khi khảo nghiệm của Thánh Lâu hoàn thành một cách hoàn hảo, Sở Cửu Ca thu thập được toàn bộ nguyên liệu để luyện chế đan dược tăng cường linh hồn, Sở Cửu Ca nói: "Xem ra không có đến sai."

"Hay là chúng ta đổi một khảo nghiệm khác, luyện dược sư là nghề phụ của ta mà thôi." Sở Cửu Ca khẽ ngẩng đầu nói.

Cô thông qua quá nhanh, có lẽ Nam Cung Hi và Lục Lục còn chưa hoàn thành, thay vì ở bên ngoài đợi, còn không bằng ở lại nơi này vơ vét thêm chút bảo vật.

"Ta còn là thần trộm, Thánh Lâu ngươi không có khảo nghiệm đối với thần trộm sao?"

Thánh Lâu không có hồi đáp, Sở Cửu Ca đoán rằng tám, chín phần mười là không có rồi.

Nghề thần trộm này không có được hoan nghênh như luyện dược sư, người cũng ít hơn rất nhiều so với luyện dược sư.

"Nếu đã không có khảo nghiệm dành cho thần trộm, vậy ta trực tiếp hạ thủ với ngươi là được rồi, xem xem ta có thể trộm được bao nhiêu thứ ở tại nơi này của ngươi."

Thánh Lâu để cho Đệ nhất thần trộm Sở Cửu Ca đi vào nơi này, không chút nghi ngờ chính là dẫn sói vào nhà.

Sở Cửu Ca sử dụng lực lượng Bất tử sinh mệnh chi đồng, nhìn thấu cấu tạo xung quanh của Thánh Lâu, nhất thời tìm được cửa ra của Thánh Lâu, đi vào một nơi khác như kho chứa bảo vật.

Trong chớp mắt, bảo vật biến mất tại chỗ, Sở Cửu Ca tiếp tục công việc.

Thánh Lâu mấy vạn năm nay đều cố định thiết kế cửa ải khảo nghiệm con người, cũng không ngờ gặp được một con nhím, một dị loại, không đi theo con đường quy định.

Thánh Lâu không phải là thần khí thông thường, đương nhiên phát giác được có dị dạng, muốn đem Sở Cửu Ca ném ra ngoài, Sở Cửu Ca cũng phát giác được ba động lực lượng Thánh Lâu, đối đầu với Thánh Lâu, ở địa bàn người ta tính kế tránh bị nó điều tra ra.

Đối với người lươn lẻo như vậy, Thánh Lâu cũng cảm thấy bó tay chịu trói, bản thân đuổi không đi, vậy chỉ có thể khiến cho những hài tử vào nơi này đem cô ấy đuổi đi.

Cô ấy thực sự là quá kiêu ngạo, từ xưa đến này, còn chưa có ai dám làm ra việc như vậy.

Thế là, bước tiếp theo của Sở Cửu Ca, bảo vật là nhìn thấy rồi, nhưng lại chạm mặt với những người Hạ Hầu gia.

"Ngươi là Sở Cửu Ca! Ngươi sao lại đi vào nơi này?" Khảo nghiệm của Thánh Lâu là một đối một, chỉ cần thông qua bảo bối liền thuộc về họ, tình huống chạm phải người khác chưa từng thấy qua, chẳng lẽ Thánh Lâu xảy ra vấn đề.

"Ngươi là người Hạ Hầu gia, ta chỉ là đi ngang mà thôi, ngươi tùy ý." Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói, sau đó bắt đầu tìm cách rời khỏi.

"Đợi chút!" Hạ Hầu Bình nói.

"Còn việc gì sao?" Sở Cửu Ca nói.

"Ngươi biết ta là ai không?" Hắn hỏi.

"Ai?" Cô cũng chỉ có chút ấn tượng về người này, là người Hạ Hầu gia, những điều khác cũng lười tìm hiểu.

"Ta là Hạ Hầu Bình, người đứng đầu lứa người trẻ tuổi Hạ Hầu gia. Ngươi với Nam Cung Hi rất thân, thiên phú cũng không tệ, nay có cơ hội chạm mặt, có ngại đấu giao lưu với ta không?"

"Ồ! Nhìn thấy ta lạc đội muốn ức hiếp ta sao? Ta ngược lại muốn xem xem ai ức hiếp ai?" Sở Cửu Ca không nói hai lời liền dùng linh kỹ Thiên giai tiếp đón hắn.

"Ầm ầm ầm!" Linh kỹ của Sở Cửu Ca khí thế bừng bừng, hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của hắn.

"Ngươi.."

"Rất tốt, còn dám động thủ trước, Nam Cung Hi không ở, một nữ nhân như ngươi ở nơi này, muốn thu thập ngươi còn không dễ sao?" Hạ Hầu Bình âm trầm nói.

Hắn nói bản thân là người đứng đầu lứa người trẻ tuổi Hạ Hầu gia không phải là nói quá, dù sao hắn cũng sở hữu thực lực Hóa Đan cảnh cửu trọng, nhưng như vậy liền cho rằng đối phó cô nắm chắc phần thắng, cũng quá tự cho mình là đúng rồi.

Sở Cửu Ca sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát quỹ tích công kích của hắn, tránh khỏi công kích, một đôi mắt băng lạnh nhìn chằm chằm hắn, cảm giác khủng bố khi linh hồn bị đông cứng khiến toàn thân hắn run mạnh một cái.

Dù thực lực cách xa như vậy, hắn vẫn trúng phải đồng thuật của người nữ nhân này, người nữ nhân này là một người cực khó nhằn, tuyệt đối không thể để cô ta sống sót trở thành trợ lực của Nam Cung Hi.

Đáy mắt Hạ Hầu Bình lóe qua sát ý băng lạnh, lần nữa ra tay đã là sát chiêu chí mạng rồi.

"Binh binh binh!"

Sở Cửu Ca phản kích, lộ hỏng và nhược điểm của linh kỹ đối thủ nhìn một cái liền rõ, chiến đấu một đối một cô có thể chơi với hắn một chút.

Trong chớp mắt, hai người đã giao đấu được mấy hồi, Hạ Hầu Bình không chiếm được chút lợi nào.

Sở Cửu Ca lấy ra cung và tên, tốc độ tay của cô cực nhanh, mũi tên càng nhanh, nhất thời khóa chặt Hạ Hầu Bình.

"Phụt phụt phụt!" Thân thể Hạ Hầu Bình bị mũi tên cắt rách, hắn mặt đầy kinh ngạc, người nữ nhân này lại khiến hắn bị thương rồi.

Ở thánh địa Đông Vực, hắn cảm thấy ở lứa người trẻ tuổi không ai là đối thủ của hắn, kết quả lại bị thương dưới tay một nữ nhân cấp bậc yếu hơn hắn rất nhiều.

Hạ Hầu Bình ngưng tụ linh lực toàn thân, muốn lần nữa phản kích Sở Cửu Ca, mà hành động của Sở Cửu Ca so với hắn càng nhanh.

Một đôi mắt u tối nhìn vào đôi mắt Hạ Hầu Bình, Vạn đồng vẫn diệt, linh hồn có cảm giác như muốn bị lực lượng cường thế xé rách, Hạ Hầu Bình chỉ cảm thấy đầu óc một mảng trắng xóa.

"Viu!" Một đạo âm thanh phá không truyền ra, trực tiếp xuyên thủng chân trái hắn, hắn quỳ trên đất, máu tươi bắn ra xung quanh.

"Cái gọi là người đứng đầu lứa người trẻ tuổi Hạ Hầu gia cũng chỉ đến thế." Sở Cửu Ca nói.

Đây quả thực là một tên biến thái! Hạ Hầu Bình chấn kinh nhìn Sở Cửu Ca.

So linh lực, hắn tuyệt đối có thể thắng.

Thế nhưng thủ đoạn người nữ nhân này rất nhiều, phản kích lại nhất châm kiến huyết, khiến hắn căn bản không có cơ hội thở dốc, từng bước ép hắn đến thất bại.

Hắn ác độc nói: "Là ta khinh địch, ngươi đừng quá đắc ý, Hạ Hầu gia ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi."
 
Chương 602: Đơn độc khiêu chiến thiếu chủ

Hắn chỉ đành từ bỏ việc tiếp tục thông cửa ải của Thánh Lâu, hắn nghi ngờ Sở Cửu Ca là Thánh Lâu sắp xếp ở nơi này ngăn cản hắn qua cửa ải.

Cho dù sức tưởng tượng của hắn có phong phú hơn nữa, e là cũng không nghĩ đến Sở Cửu Ca có thể tùy tâm sở dục tại Thánh Lâu, không bị Thánh Lâu làm gì.

Hạ Hầu Bình muốn đi, Sở Cửu Ca là không thể ngăn cản hắn, nhưng khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ nhếch lên.

Khi Hạ Hầu Bình rời khỏi Thánh Lâu, muốn xem xem thu hoạch của hắn sau khi thông qua mười mấy ải tại Thánh Lâu, vạn vạn không ngờ..

"Đồ đâu?" Hạ Hầu Bình cả người đều trong trạng thái ngơ ngác.

Không chỉ bảo vật hắn đạt được tại Thánh Lâu, bảo vật hắn có được từ những nơi khác, tải sản cả người đều mất sạch, một xu cũng không còn sót lại.

"Thánh Lâu cũng quá ác rồi! Ta chỉ là thất bại một cửa ải, nó thế mà lại thu hết tất cả đồ trên người ta." Hạ Hầu Bình vô cùng phẫn nộ nói.

Hắn có thế nào cũng không ngờ, Sở Cửu Ca có bản lãnh thần không biết quỷ không hay trộm sạch đồ trên người hắn, cho nên Thánh Lâu vô tội phải gánh cái nồi này.

Lần đầu tiên Thánh Lâu mượn đao giết người đã thất bại, có lần đầu sẽ có lần thứ hai, lần này Sở Cửu Ca gặp phải người của Tây Môn gia, đối phương tự xưng là Tây Môn thiếu chủ người mạnh nhất trong lứa người trẻ tuổi của Tây Môn gia.

Sở Cửu Ca xem như đã rõ, Thánh Lâu là muốn đem mình đưa đến trước mặt những đối thủ mạnh nhất, muốn có người đánh bại cô, đem cô đuổi đi.

Khóe miệng cô lộ ra nụ cười nhẹ, Thánh Lâu nghĩ cũng quá hay rồi đi!

"Sở Cửu Ca, ngươi sao lại ở đây?" Tây Môn thiếu chủ khẽ nhíu mày nói.

Người này có quan hệ thâm sâu với Nam Cung Hi, người nữ nhân tuổi còn trẻ thiên phú không tồi còn được Nguyệt Lạc trưởng lão thu làm đệ tử hắn vẫn là có chút ấn tượng.

Ở buổi tuyển chọn, biểu hiện của Sở Cửu Ca vừa vặn không nhiều không ít, cho dù là thế, Tây Môn thiếu chủ đều chưa từng đem Sở Cửu Ca để trong lòng, không đem một hóa đan cảnh tam trọng xem là đối thủ.

"Ta chỉ là đi ngang mà thôi, nhưng một loại linh dược tại nơi này, ta cần, Tây Môn thiếu chủ có thể nhường cho ta không? Ta có thể lấy những thứ khác đổi với ngươi." Sở Cửu Ca nói.

Tây Môn thiếu chủ vốn muốn từ chối, ai ngờ hắn tiếp nhận được tin tức do Thánh Lâu truyền đến hắn, muốn qua ải này vậy thì phải đánh bại người thiếu nữ này.

Tây Môn thiếu chủ cảm thấy cửa ải này cũng quá đơn giản đi thôi, không hề có chút khiêu chiến.

Hắn nói: "Sở Cửu Ca, đồ ta không thể đổi với ngươi, ta còn muốn đánh bại ngươi, tiễn người khỏi Thánh Lâu."

Nếu chiến đấu là việc không thể tránh, vậy thì chiến thôi!

Sở Cửu Ca không chút do dự sử dụng băng tuyết chi lực, gia hỏa này còn mạnh hơn chút gia hỏa Hạ Hầu gia tộc kia, cô không dám buông lỏng cảnh giác.

Vô số đạo kiếm mang lóe qua, Tây Môn thiếu chủ ý thức được không đúng bắt đầu phản kích, một kiếm chém về phía Sở Cửu Ca.

Thân ảnh Sở Cửu Ca nhanh chóng tránh né, kéo cung, bắn ra ba mũi tên.

Tốc độ, tiễn thuật đều cực mạnh, chẳng trách Nguyệt Lạc trưởng lão xem trọng cô như vậy, đáng tiếc cấp bậc quá thấp.

Tây Môn thiếu chủ tiếp tục truy đuổi không ngừng Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca nắm bắt cơ hội sử dụng Vạn đồng vẫn diệt, không đủ khiến hắn triệt để mất đi ý thức, nhưng lại có thể gây nhiễu chút đến hắn.

Sở Cửu Ca không ngừng thi triển linh kỹ phá mở, khắc chế kiếm thuật của Tây Môn thiếu chủ, khiến Tây Môn thiếu chủ thất kinh.

Tinh lực của một người có hạn, chỉ có thể chưởng khống một bộ phận linh kỹ đến cực hạn.

Thế nhưng hắn hôm nay gặp được một quái thai, yêu nghiệt, tuổi còn nhỏ nhưng lại chưởng khống được nhiều linh kỹ như vậy, hơn nữa đều là linh kỹ trên Thiên giai.

"Vạn đồng vẫn diệt!"

Giao thủ vô số hiệp, Sở Cửu Ca càng nắm rõ chiêu số chiến đấu của Tây môn thiếu chủ.

Trên trán Tây Môn thiếu chủ đổ đầy mồ hôi, Sở Cửu Ca chưa từng cứng đối cứng với hắn, so tính linh hoạt hắn rất rõ hắn không bằng Sở Cửu Ca, cho nên lúc này hắn rất bị động.

Hắn nghĩ cách muốn xoay chuyển cục diện, thế nhưng Sở Cửu Ca càng thông minh hơn hắn, mỗi lần đều có thể quan sát ra suy tính của hắn, điều này khiến hắn không có khả năng xoay chuyển cục diện.

"Phụt!" Tây Môn thiếu chủ bị thương rồi.

Mà một mũi tên tiếp theo của Sở Cửu Ca, nhắm chuẩn là tim hắn.

Tây Môn thiếu chủ cười khổ nói: "Khó trách Thánh Lâu sẽ để ngươi trở thành người ta phải đánh bại nếu muốn qua ải, thì ra ngươi lợi hại như vậy, ta chịu thua! Ta từ bỏ!"

Sau khi Tây Môn thiếu chủ ra ngoài, đồng dạng phát hiện bản thân bị cướp sạch, bảo vật đâu?

Hắn ngược lại tốt hơn tên Hạ Hầu Bình đó chút, chỉ là mất đi bảo vật có được trong Thánh Lâu. Nếu không đi vào thánh địa một chút thu hoạch cũng không có, e là muốn khóc chết.

Sau đó Sở Cửu Ca gặp được đại tiểu thư của Bắc Nguyệt gia, Thánh Lâu có ý muốn họ đánh nhau, thế là vừa gặp liền đánh nhau, Sở Cửu Ca thắng rồi.

Người kế tiếp chính là thiếu chủ Đông Phương gia, Đông Phương thiếu chủ rất giống lão cha hắn, dù biết Sở Cửu Ca là người cản đường của mình, hắn vẫn rất thư sinh hữu lễ chào hỏi Sở Cửu Ca.

Sở Cửu Ca nói: "Ta khá thích Đông Phương gia chủ, liền không phá hư việc của ngươi, ngươi cố lên."

Đông Phương thiếu chủ ngẩn ra, không phải nói phải đánh bại Sở Cửu Ca mới có thể rời khỏi nơi này sao? Sở Cửu Ca có thể từ bỏ chiến đấu với hắn sao?

Sở Cửu Ca đi rồi! Trực tiếp rời khỏi.

Người mạnh nhất của các đại gia tộc không có lựa chọn, nhưng Sở Cửu Ca lại có thể lựa chọn đánh hay không, Thánh Lâu không làm gì được cô.

Một đường Sở Cửu Ca lại vơ vét được không ít đồ tốt, điều này khiến cho Thánh Lâu rất tức giận.

"Ngươi không cản ta được, để ta trộm đi, trộm đủ rồi ta liền đi."

Đương nhiên, một thần trộm muốn trộm đủ rất khó, bản thân cô cũng không biết bao nhiêu bảo vật mới có thể thỏa mãn khẩu vị của cô.

Thánh Lâu để cho Sở Cửu Ca gặp một người quen, người đó là Dư Vi.

"Có nhầm lẫn hay không! Ngươi đừng nói với ta người mạnh nhất Nam Cung gia lại là thứ hàng này?" Sở Cửu Ca biểu thị kháng nghị.

"Sư phụ ta là gia chủ Nam Cung gia, ta đương nhiên là người mạnh nhất Nam Cung gia, Sở tiểu thư, đây không hề sai." Dư Vi tản ra khí tức, càng mạnh hơn lần trước.

"Lần trước là nể tình Hi ca ca, không có dốc toàn lực mà thôi, lần này Hi ca ca không có đây, ta cũng không cần thiết cố kỵ hắn nữa, lần này ta sẽ biểu hiện ra thực lực bây giờ của ta, đánh bại ngươi." Đôi mắt Dư Vi mang theo sát ý âm lạnh.

"Thực sự nói còn hay hơn hát! Lần này không biết ngươi muốn dùng thủ đoạn gì biến mạnh, nhưng không sao, ta không cho rằng ngươi là đối thủ của ta." Ánh mắt Sở Cửu Ca nhìn Dư Vi khinh miệt và xem thường.

Điều này đã chọc tức Dư Vi, cô ác độc công kích đến, "Sở Cửu Ca, bớt xem thường người khác. Ngươi dựa vào cái gì xem thường ta? Đi chết đi!"

Sở Cửu Ca gia tăng tốc độ vận chuyển linh lực, sử dụng linh kỹ Thánh giai mạnh nhất phản kích.

"Ầm!" Một tiếng vang truyền ra.

Sở Cửu Ca có được ưu thế trời ban, phản ứng nhanh, tốc độ nhanh, sau một chiêu, tiễn thuật của Sở Cửu Ca cũng đột nhiên bay ra.

"Phụt phụt phụt!" Vô số mũi tên bắn ra, Dư Vi là tránh được, nhưng trên cánh tay ngược lại bị mũi tên cắt rách, nhiều thêm rất nhiều vết thương.
 
Chương 603: Ngũ tộc vây công

Dư Vi thoái lui một cách chật vật, Sở Cửu Ca nói: "Linh lực đề thăng thì đã sao? Ngươi vẫn chưa rõ ràng cách biệt giữa chúng ta ở đâu?"

Dư Vi cực kỳ hận Sở Cửu Ca, "Bớt đắc ý, ngươi cũng chỉ có chút thủ đoạn mà thôi, ta mới không sợ ngươi."

Dư Vi đã đánh mất lý trí, chiến đấu càng ngày càng hung mãnh không màng tính mạng, dù là như thế, Sở Cửu Ca một chút cũng không e dè, linh hồn lực gia tăng, đôi mắt bạo phát ra băng tuyết chi lực cường hoành.

Tiếp đến, tăng cường Vạn đồng vẫn diệt.

Sau khi thực lực Dư Vi đề thăng muốn đối phó rất phiền phức, Sở Cửu Ca ngưng tụ toàn bộ linh hồn lực mà ứng đối.

"Ầm ầm ầm!" Từng trận vang truyền ra, Dư Vi đem đao chém về cổ Sở Cửu Ca.

Sở Cửu Ca linh hoạt tránh khỏi, điều này khiến cho Dư Vi rất thất vọng, rõ ràng sắp khiến cho người nữ nhân này đầu rơi xuống đất.

"Vạn đồng vẫn diệt!" Đối với người thiếu chút thương đến mình, khiến mình đổ máu, Sở Cửu Ca dốc toàn lực tăng cường uy lực Vạn đồng vẫn diệt.

"Hít!" Dư Vi chỉ cảm thấy linh hồn mình như bị xé rách, hít ngược một hơi, hoa dung thất sách.

"Rầm rầm rầm!" Giao phong tiếp theo, Sở Cửu Ca cũng bị thương rồi, đương nhiên thương thế của Dư Vi cảng thảm hơn cô.

Trên người cô có vô số vết thương, váy màu trắng bị máu nhuộm đỏ.

"Viu!" Thế nhưng mũi tên của Sở Cửu Ca lúc này như không cần tiền, từng mũi tên bắn đến, Dư Vi không thể tránh khỏi tất cả mũi tên, cho nên cuối cùng bị Sở Cửu Ca ghim ở trên tường.

"Đáng ghét!" Cô không chút hình tượng mà mắng chửi, cuối cùng từ bỏ khiêu chiến cửa ải này, rời khỏi Thánh lâu, nếu không cô lo rằng Sở Cửu Ca sẽ làm ra việc càng tàn nhẫn hơn.

"Sở Cửu Ca, ta không thua, ta nhất định sẽ khiến ngươi chết ở bí cảnh, ngươi, còn có Nam Cung Hi, các ngươi đều phải chết! Chết!"

Trước khi Dư Vi biến mất tại Thánh Lâu, cô để lại lời nói oán độc này.

Đối với bảo vật Dư Vi đạt được, Sở Cửu Ca toàn bộ đều trộm sạch, Sở Cửu Ca nói: "Thánh Lâu, còn muốn tặng đầu người cho ta sao?"

Sau từng lần thất bại, Thánh Lâu cũng biết biện pháp tặng đầu người là không thể rồi, cho nên nó thay đổi chiến thuật, đột nhiên xuất hiện rất nhiều cạm bẫy đối phó Sở Cửu Ca.

Thân là Đệ nhất thần trộm, cơ quan cạm bẫy gì đó, cô căn bản không để vào mắt, sở hữu Bất tử sinh mệnh chi đồng, bất kỳ tính kế gì ở đây đều là mây trôi.

Thánh Lâu lớn vượt ngoài tưởng tượng của Sở Cửu Ca, mà tên nhân loại Sở Cửu Ca này lại táng tận lương tâm như vậy, cũng vượt ngoài sức tưởng tượng của Thánh Lâu.

Nam Cung Hi và Lục Lục đã ra ngoài rồi, Lục Lục nói: "Cửu muội muội đâu? Muội ấy còn chưa ra, ta cứ nghĩ hiệu suất của muội ấy sẽ nhanh hơn ta."

"Cô ấy chắc có dự tính khác!" Nam Cung Hi nói.

Lúc này người của ngũ đại gia tộc đều đến rồi, bao gồm người của Nam Cung gia chủ, Nam Cung Hi nói: "Các ngươi có việc gì không?"

"Thiếu chủ, vẫn là ta đến nói đi!" Một đệ tử Nam Cung gia tộc nói.

"Sở Cửu Ca không biết có được gì tốt, thế mà trở thành người thủ hộ cửa ải của Thánh Lâu. Trong lúc đó cô ấy đánh bại mấy đại cao thủ rồi, bởi vì họ thất bại rồi, cho nên bảo vật họ có được từ Thánh lâu đều biến mất rồi."

Lục Lục kích động nói: "Không hổ là Cửu muội muội nhà ta, xông Thánh Lâu mà còn có được một thân phận lợi hại như vậy."

"Nếu mọi thứ đều do Thánh Lâu quyết định, các ngươi dù bại rồi cũng chỉ có thể trách bản thân không bằng người, bây giờ các ngươi đến tìm ta để làm gì?" Nam Cung Hi nhíu mày nói.

"Nếu như Sở Cửu Ca chật vật đi ra, chúng ta cũng muốn xem thử cô ấy đá phải thiết bản sẽ như thế nào?" Mọi người nói.

Cứ thế bại rồi, có người không phục, có người cảm thấy uất ức, có người đau lòng.

"Thiết bản, các ngươi sao có tư cách cảm thấy ta đá phải thiết bản." Một thanh âm trong trẻo truyền đến, mọi người nhìn thấy một thiếu nữ áo đỏ nhàn nhã đi ra.

"Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca ra rồi!" Chúng kích động nói.

Sở Cửu Ca cười cợt nói: "Ta còn không biết ta lại có nhân khí như vậy ở thánh địa, người của ngũ đại gia tộc nhìn thấy ta ra ngoài, đều cao hứng cho ta."

Mọi người nhịn không được trợn trắng mắt, chúng một chút cũng không, nhưng cô có thể an toàn ra ngoài cũng tốt.

"Thánh Lâu để người quản cửa ải, cuối cùng chúng ta kỹ không bằng người, thua rồi, nhưng cũng không thể tất cả bảo vật đều thuộc về ngươi đi! Thánh Lâu có lẽ đem đồ đều giao cho ngươi rồi." Ánh mắt chúng sáng như lửa nhìn Sở Cửu Ca.

Sở Cửu Ca cười thầm trong lòng, thì ra chúng còn chưa biết bảo vật của chúng đều do cô trộm, còn cho rằng là sắp xếp của Thánh Lâu, Thánh Lâu tội nghiệp không những phải gánh một yêu nghiệt Đệ nhất thần trộm không làm được gì, mà còn phải gánh cái nồi giúp cô.

Sở Cửu Ca nói: "Phải thì thế nào? Các ngươi muốn làm gì? Tiếp tục giành lại sao? Các ngươi cảm thấy các ngươi là đối thủ của ta sao?"

"Chúng tôi dù sao cũng đã xuất lực, chẳng lẽ muốn lấy lại chút rất quá đáng sao?"

"Những bảo vật đó quá trân quý rồi, một mình ngươi nuốt hết. Đạo lý thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội, không biết sao?"

"..."

Khóe miệng Sở Cửu Ca lộ ra nụ cười, "Ta cũng dốc toàn lực đó! Một mình ta phải liên tiếp đánh bại các ngươi, đánh nhiều trận như vậy. Mà các ngươi chỉ cần đối phó một mình ta, một trận mà thôi. Đám chiến lợi phẩm này là của ta, là của ta đó."

Hạ Hầu Bình lạnh giọng nói: "Xem ra Sở Cửu Ca ngươi là không dự tính giao ra rồi."

"Chính là không giao."

"Vậy ngươi hãy chuẩn bị nghênh tiếp lửa giận của ngũ đại gia tộc chúng ta đi!"

Thế là chúng động thủ rồi, vây công, ngũ đại gia tộc vây công, mà người của Nam Cung gia tộc với sự dẫn đầu của Dư Vi, tiếp theo tuyệt đối là một trận ác chiến.

Lục Lục bạo nổ không thôi, "Các ngươi một đám người không biết xấu hổ, đánh không lại liền đánh tập thể! Gia gia ta mới không sợ các ngươi."

Tiểu Kim ngủ say rồi, nay chỉ còn lại Hắc Viêm, Hắc Viêm cũng gia nhập vào trong đội ngũ.

Số lượng kẻ địch đông, nhất thời họ có chút phiền phức, nhưng thỏa hiệp không phải là tính cách cô, chiến thì chiến, ai sợ ai?

Nhóm Sở Cửu Ca mệt rồi thì nuốt lấy đan dược hồi phục, tiếp tục chiến đấu.

Dư Vi lần nữa vẻ mặt vặn vẹo đánh về phía Sở Cửu Ca, "Sở Cửu Ca, ta muốn hủy đi gương mặt của ngươi, ta muốn đem ngươi phân thây trăm mảnh."

Hành động của Dư Vi, Sở Cửu Ca sớm đã quan sát được, khi Dư Vi sắp đến gần liền nhanh chóng tránh khỏi.

"Vạn đồng vẫn diệt!"

Sau Vạn đồng vẫn diệt, tiếp đến là một đôi mắt băng lạnh, tản ra hàn khí, khiến cho linh hồn Dư Vi như rơi vào trong hầm băng.

Dư Vi cũng đối với Sở Cửu Ca thi triển bí pháp phản kích, "Mộc Vân Thánh Quang!"

Một đạo ánh sáng xanh bạo phát ra, tạo thành một quả cầu ánh sáng lớn chấn về phía Sở Cửu Ca, trong mắt Sở Cửu Ca đột nhiên co rụt lại, phút chốc tế ra vô số linh khí phòng vệ.

"Một chiêu thật khủng khiếp! Thật đáng sợ! Nhưng ta sớm đã có chuẩn bị!" Sở Cửu Ca mang theo nụ cười đùa cợt.

"Ầm ầm ầm!" Từng trận vang truyền ra, Sở Cửu Ca bị chấn bay ra xa, một đòn phòng vệ hy sinh lớn như vậy, muốn bảo toàn cái mạng nhỏ dưới công kích cỡ đó không khó.

"Nữ nhân, ta thiêu chết ngươi." Chủ nhân thiếu chút bị thương, Hắc Viêm khe khẽ đến phía sau Dư Vi, sau đó không chút khách khí phun lửa rồi.
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back