Chương 60: Hàng Pha-ke!
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]
Sở Hằng mang tình ý rả rích mà nói:
"Tiểu Du à, cho ta một bộ mặt có được không hả? Nếu như ngươi cự tuyệt thì ngươi thật sự đã đâm vào tim ta rồi. Sự thật thì mấy vạn đồng tiền này đối với ta mà nói thì không tính là cái gì. Sau này, khi công ty phát triển lớn mạnh, thì ta có thể đưa cho ngươi mấy chục vạn, hay là trăm vạn để làm quà sinh nhật!"
"A ha, Du tỷ, nếu hắn đã nói lời như vậy thì ngươi cũng nên nhận quà đi chứ!"
Không đợi Tang Du tiếp tục mở miệng cự tuyệt, thì Diệp Thần ngược lại là tự tung tự tác mà vươn tay tiếp lấy túi hàng kính mắt từ trong tay Sở Hằng.
Tang Du có chút giận mà trừng Diệp Thần một chút, rồi trong lòng tự nhủ:
"Tiểu Thần, ngươi đang muốn đẩy tỷ tỷ đây lên giường với hắn hay sao? Quà sinh nhật này có thể nhận được sao?"
Diệp Thần cười hì hì khi Tang Du trừng mắt nhìn hắn.
Có người lập tức vỗ tay nói:
"Được rồi, Tiểu Du đã thu xong quà sinh nhật thì kế tiếp nên cầu nguyện và thổi nến đi!"
Sở Hằng lại nở nụ cười gằn và ánh mắt của hắn trực tiếp nhìn về phía Diệp Thần rồi trên mặt của hắn tràn ngập vẻ trêu tức mà nói:
"Chờ một chút! Quà sinh nhật của ngươi cho Tiểu Du đâu? Chúng ta đều đã đưa mà ngươi thì chưa. Làm bạn trai Tiểu Du và dự sinh nhật của nàng thì ngươi cũng nên bày tỏ một chút chứ? Ta thấy ngươi là tay không vào đây, chẳng lẽ ngay cả quà sinh nhật mà ngươi đều không chuẩn bị sao?"
Tang Du cũng biết Diệp Thần hôm nay là lấy tay không qua đây và dường như hắn thật sự không có chuẩn bị quà sinh nhật gì. Mặc dù nàng nói không ngại cái này, nhưng bây giờ thì Sở Hằng khẳng định là muốn mượn đề tài này để đánh bóng mình và hung hăng chế nhạo Diệp Thần.
Đoán chừng rất nhiều lời khó nghe cũng sẽ nhanh theo nhau mà tới!
Bởi vậy, Tang Du liền chuẩn bị mở miệng dàn xếp cho Diệp Thần. Thí dụ như nàng nói Diệp Thần đã chuẩn bị quà sinh nhật, và hôm qua cũng đã đưa trước cho nàng, vv.
Có điều, Diệp Thần không đợi Tang Du nói chuyện, mà hắn liền chủ động nói:
"Ta đương nhiên đã chuẩn bị quà sinh nhật rồi. Nhưng có điều là ta đã thả nó ở trong xe và quên đem nó vào đây. Ta chuẩn bị cơm nước xong xuôi rồi mới đưa cho Du tỷ."
Diệp Thần đang nói lời nói thật.
Hắn biết hôm nay là sinh nhật của Tang Du, mà vừa lúc hắn gần nhất đã đạt được rất nhiều phần thưởng, Nên cũng có không ít đồ vật thích hợp làm quà sinh nhật cho Tang Du.
Cơm nước xong xuôi thì Diệp Thần lái xe chở Tang Du về nhà. Sau đó hắn từ bên trong Không Gian Trữ Vật mà lấy ra cho nàng một cái kinh hỉ.
Nhưng bây giờ hắn đang bị Sở Hằng trực tiếp nhằm vào.
Sở Hằng phá lên cười, cười đến ngã tới ngã lui:
"Ha ha ha ha ha!"
Người trong phòng cũng đều đã cười đến đau sốc cả hông.
Sở Hằng cười đến rơi lệ mà nói:
"Quà sinh nhật của ngươi đang thả ở trong xe sao? Xe điện hay là xe đạp chứ hả? Ha ha ha ha! Quá khôi hài! Thật sự là cái nam nhân cặn bã mà! Quá cặn bã! Quá cặn bã! Thật là một tên rác rưởi!"
Diệp Thần không có để ý tới Sở Hằng mà nhìn Tang Du nói:
"Du tỷ, ngươi trước hết chờ ta một chút! Đừng có cầu nguyện và thổi nến, vì ta sẽ xuống dưới lấy quà sinh nhật lên cho ngươi. Chờ khi ta đi lên thì ta bồi ngươi thổi nến."
Tang Du có chút mộng bức mà nói:
"A! Ngươi.. Ngươi thật sự xuống dưới lấy quà sinh nhật sao?"
Tang Du cũng có chút không tin Diệp Thần đã chuẩn bị quà sinh nhật cho nàng từ sớm.
Bỗng nhiên Đội trưởng An trực tiếp chỉ vào Diệp Thần mà nói:
"Chờ một chút! Ta thấy ngươi bây giờ đang muốn xuống dưới mua quà phải không? Không còn kịp rồi. Bây giờ, ta cho ngươi hai lựa chọn. Thứ nhất, chính là thừa nhận ngươi là nam nhân cặn bã, sau đó lăn ra ngoài và sau này đừng lại quấy rầy Tiểu Du. Thứ hai, năm phút đồng hồ, chỉ cho ngươi năm phút để mang quà sinh nhật lên. Năm phút đồng hồ đã đầy đủ cho ngươi đi thang máy xuống dưới và lấy quà sinh nhật. Ta cảnh cáo ngươi đừng có đùa hoa văn gì."
Sở Hằng cười lạnh nói:
"Đội trưởng An đừng lo lắng! Kề bên nơi này không có cái cửa hàng siêu thị nào nên hắn sẽ không mua được quà sinh nhật. Nghe rõ chưa? Hoặc là lăn, hoặc là trong vòng năm phút mang quà sinh nhật lên đây."
Diệp Thần nhẹ gật đầu đối với Tang Du rồi liền bước nhanh mà đi ra phòng.
Từ đầu đến cuối thì cử chỉ Diệp Thần đều cực kì bình tĩnh và thong dong. Điều này cũng làm cho Tang Du có chút giật mình -- 'Chẳng lẽ Tiểu Thần thật sự chuẩn bị quà sinh nhật cho ta sao?'
Khi nghĩ đến đây thì trong lòng Tang Du chính là phát ra từng tia ý nghĩ ngọt ngào, ấm áp và thật thoải mái.
Diệp Thần chỉ là đi một chuyến toilet, và lúc đi ra thì trong tay hắn đã cầm một cái túi.
Một cái túi nhãn hiệu Dior!
Ừm, quà sinh nhật mà Diệp Thần chuẩn bị đưa cho Tang Du, chính là phần thưởng do hệ thống tuôn ra khi hắn rửa sạch sẽ váy bẩn cho Hạ Á Nam. Nó chính là một kiện váy Dạ Hội nữ trang kiểu mới nhãn hiệu Dior, số lượng có hạn trên toàn cầu.
Khi Diệp Thần lấy ra cái váy này từ trong Không Gian Trữ Vật, thì đã có tin tức kỹ càng được lưu vào đầu óc của hắn.
Cái váy thật sự rất đắt và rất đắt. Vượt quá dự kiến của Diệp Thần.
Nhưng hắn cũng không biết Tang Du có thể mặc vừa số đo của bộ váy này hay không.
Nếu như mặc không được, thì cũng chỉ có thể đi tiệm thợ may để sửa lại.
Không đến 5 phút đồng hồ thì Diệp Thần đã về tới phòng.
"Ồ? Ngươi thật đúng là dám trở về sao?"
Sở Hằng lộ ra phi thường ngoài ý muốn. Hắn tự nhiên cũng đã trông thấy trong tay Diệp Thần một có cái túi thật to.
Sở Hằng cười lền và nói:
"Phốc! Dior sao? Lại là Dior sao?"
Diệp Thần thoải mái đem cái túi giao cho Tang Du và nói:
"Du tỷ, ta đã chuẩn bị cho ngươi một món quà sinh nhật. Ngươi xem xem có thích không."
"Ừm!"
Lúc này thì trên mặt Tang Du đã hiên lên vệt đỏ hồng say lòng người và ánh mắt đung đưa như nước với sóng nước lấp loáng. Rồi nàng trao cho Diệp Thần một cái nụ cười ngọt ngào và tiếp nhận cái túi. Sau đó nàng lấy ra cái váy kia.
Đây là một kiện váy Dạ Hội màu đen và được phối với trân châu sáng lấp lánh. Bên trên cái váy có chạm các sợi tổng hợp dạng hoa để tô điểm. Khiến cho người mặc có cảm giác lãnh diễm, thần bí, cao quý.
Nó chính là sự kết hợp giữa gợi cảm và tiên vận. Nó hoa lệ nhưng không kém phần ưu nhã. Khi mặc cái váy này thì dù người mặt có size lớn thì họ vẫn có khí tràng rất đẹp!
Tang Du đã hoàn toàn bị kinh diễm rồi tán thán từ đáy lòng mà nói:
"Thật là đẹp! Tiểu Thần à, từ trước đến nay thì ta chưa từng thấy qua bộ váy xinh đẹp như vậy! Thật sự là nó rất đẹp!"
Lúc này thì trên mặt mấy cái nữ nhân trong phòng đều biểu lộ ra một vẻ mặt si mê!
Diệp Thần cười nói:
"Du tỷ, nếu ngươi mặc lên cái váy này thì ngươi nhất định sẽ vô cùng, vô cùng đẹp!"
Tang Du khẽ cười và nói:
"Ừm! Tiểu Thần, tối nay về thì ta sẽ mặc cho ngươi xem! Ta rất thích! Đúng rồi, là.. là.. Dior chính hãng sao?"
Diệp Thần bình tĩnh nhẹ gật đầu:
"Đúng!"
Một cô gái có tuổi tác xấp xỉ Tang Du, nhưng nhan trị lại kém mấy cấp bậc bỗng cay cú mà nói:
"Cắt! Chính hãng cái gì chứ? Ngươi có biết Dior là gì không hả? Quá khôi hài! Nhãn hiệu Dior được sáng lập vào năm 1947 tại nước Pháp. Cho tới nay vẫn xưng hùng mà ngồi vào hãng model của điện đường vương tọa. Nó không chỉ có đại biểu cho model của nước Pháp, mà nó cũng nhân tài kiệt xuất cho nhãn hiệu đồ dùng xa xỉ trên thế giới! Với loại kiểu dáng này thì chí ít cũng phải là 10 vạn đồng mà tính tới! Ngươi thật đúng là một tên khoác lác mà không làm bản nháp đấy!"
Sở Hằng tận dụng mọi thứ mà châm chọc nói:
"Ha ha ha! Rõ ràng ngươi mua không nổi nên đã đi tìm một cái bản sao. Không thể không nói ngươi là một tên rất là ưa thích hư vinh! Tuổi còn trẻ nên không thể bớt đua đòi một chút được sao?"
Sở Hằng thấy Diệp Thần là loại nghèo kiết xác, nên cả đời cũng mua không nổi một kiện nữ trang Dior.
Lại là một cô gái trẻ tuổi bỗng đi tới bên cạnh Tang Du rồi nhẹ nhàng sờ lên cái váy trong tay Tang Du mà nói:
"Có điều, cái váy này lại bắt chước đến thật giống nha! Ta cũng rất ưa thích nó! Wow! Sợi tổng hợp thật là mềm mại! Phối với trân châu cũng thật là đẹp!"
Nàng quay đầu nhìn về phía Diệp Thần mà nói:
"Làm phiền ngươi nói cho ta biết là ngươi đã mua ở của hàng bán qua mạng nào vì ta cũng muốn mua mấy món!"
Diệp Thần thật sự là bó tay rồi nên hắn chỉ là cười cười mà không nhiều lời cái gì:
"Mua mấy món sao?"
Lúc này, mấy cái nữ nhân khác cũng đều đi qua và một bên yêu thích không buông tay mà vuốt ve váy, một bên thì mồm năm miệng mười mà nghị luận.
Trong đó có một cái nữ nhân từ bên trong túi hàng tìm được một tấm giấy chứng nhận chính hãng của Dior.
Nàng lấy ra và dùng Wechat quét mã hai chiều bên trên giấy chứng nhận rồi trực tiếp tiến vào mạng clan của Dior.
Sau đó liền có tin nhắn nhắc nhở đã nhận được các số hiệu của sản phẩm.
Nàng từ bên trên váy tìm được số hiệu và thử thăm dò vào.
Nửa phút về sau.
"Ách!"
Ánh mắt của nàng liền trừng lớn, đồng thời miệng há mở giống như là có thể thả vào một cái nắm đấm!
"Tiểu Du à, cho ta một bộ mặt có được không hả? Nếu như ngươi cự tuyệt thì ngươi thật sự đã đâm vào tim ta rồi. Sự thật thì mấy vạn đồng tiền này đối với ta mà nói thì không tính là cái gì. Sau này, khi công ty phát triển lớn mạnh, thì ta có thể đưa cho ngươi mấy chục vạn, hay là trăm vạn để làm quà sinh nhật!"
"A ha, Du tỷ, nếu hắn đã nói lời như vậy thì ngươi cũng nên nhận quà đi chứ!"
Không đợi Tang Du tiếp tục mở miệng cự tuyệt, thì Diệp Thần ngược lại là tự tung tự tác mà vươn tay tiếp lấy túi hàng kính mắt từ trong tay Sở Hằng.
Tang Du có chút giận mà trừng Diệp Thần một chút, rồi trong lòng tự nhủ:
"Tiểu Thần, ngươi đang muốn đẩy tỷ tỷ đây lên giường với hắn hay sao? Quà sinh nhật này có thể nhận được sao?"
Diệp Thần cười hì hì khi Tang Du trừng mắt nhìn hắn.
Có người lập tức vỗ tay nói:
"Được rồi, Tiểu Du đã thu xong quà sinh nhật thì kế tiếp nên cầu nguyện và thổi nến đi!"
Sở Hằng lại nở nụ cười gằn và ánh mắt của hắn trực tiếp nhìn về phía Diệp Thần rồi trên mặt của hắn tràn ngập vẻ trêu tức mà nói:
"Chờ một chút! Quà sinh nhật của ngươi cho Tiểu Du đâu? Chúng ta đều đã đưa mà ngươi thì chưa. Làm bạn trai Tiểu Du và dự sinh nhật của nàng thì ngươi cũng nên bày tỏ một chút chứ? Ta thấy ngươi là tay không vào đây, chẳng lẽ ngay cả quà sinh nhật mà ngươi đều không chuẩn bị sao?"
Tang Du cũng biết Diệp Thần hôm nay là lấy tay không qua đây và dường như hắn thật sự không có chuẩn bị quà sinh nhật gì. Mặc dù nàng nói không ngại cái này, nhưng bây giờ thì Sở Hằng khẳng định là muốn mượn đề tài này để đánh bóng mình và hung hăng chế nhạo Diệp Thần.
Đoán chừng rất nhiều lời khó nghe cũng sẽ nhanh theo nhau mà tới!
Bởi vậy, Tang Du liền chuẩn bị mở miệng dàn xếp cho Diệp Thần. Thí dụ như nàng nói Diệp Thần đã chuẩn bị quà sinh nhật, và hôm qua cũng đã đưa trước cho nàng, vv.
Có điều, Diệp Thần không đợi Tang Du nói chuyện, mà hắn liền chủ động nói:
"Ta đương nhiên đã chuẩn bị quà sinh nhật rồi. Nhưng có điều là ta đã thả nó ở trong xe và quên đem nó vào đây. Ta chuẩn bị cơm nước xong xuôi rồi mới đưa cho Du tỷ."
Diệp Thần đang nói lời nói thật.
Hắn biết hôm nay là sinh nhật của Tang Du, mà vừa lúc hắn gần nhất đã đạt được rất nhiều phần thưởng, Nên cũng có không ít đồ vật thích hợp làm quà sinh nhật cho Tang Du.
Cơm nước xong xuôi thì Diệp Thần lái xe chở Tang Du về nhà. Sau đó hắn từ bên trong Không Gian Trữ Vật mà lấy ra cho nàng một cái kinh hỉ.
Nhưng bây giờ hắn đang bị Sở Hằng trực tiếp nhằm vào.
Sở Hằng phá lên cười, cười đến ngã tới ngã lui:
"Ha ha ha ha ha!"
Người trong phòng cũng đều đã cười đến đau sốc cả hông.
Sở Hằng cười đến rơi lệ mà nói:
"Quà sinh nhật của ngươi đang thả ở trong xe sao? Xe điện hay là xe đạp chứ hả? Ha ha ha ha! Quá khôi hài! Thật sự là cái nam nhân cặn bã mà! Quá cặn bã! Quá cặn bã! Thật là một tên rác rưởi!"
Diệp Thần không có để ý tới Sở Hằng mà nhìn Tang Du nói:
"Du tỷ, ngươi trước hết chờ ta một chút! Đừng có cầu nguyện và thổi nến, vì ta sẽ xuống dưới lấy quà sinh nhật lên cho ngươi. Chờ khi ta đi lên thì ta bồi ngươi thổi nến."
Tang Du có chút mộng bức mà nói:
"A! Ngươi.. Ngươi thật sự xuống dưới lấy quà sinh nhật sao?"
Tang Du cũng có chút không tin Diệp Thần đã chuẩn bị quà sinh nhật cho nàng từ sớm.
Bỗng nhiên Đội trưởng An trực tiếp chỉ vào Diệp Thần mà nói:
"Chờ một chút! Ta thấy ngươi bây giờ đang muốn xuống dưới mua quà phải không? Không còn kịp rồi. Bây giờ, ta cho ngươi hai lựa chọn. Thứ nhất, chính là thừa nhận ngươi là nam nhân cặn bã, sau đó lăn ra ngoài và sau này đừng lại quấy rầy Tiểu Du. Thứ hai, năm phút đồng hồ, chỉ cho ngươi năm phút để mang quà sinh nhật lên. Năm phút đồng hồ đã đầy đủ cho ngươi đi thang máy xuống dưới và lấy quà sinh nhật. Ta cảnh cáo ngươi đừng có đùa hoa văn gì."
Sở Hằng cười lạnh nói:
"Đội trưởng An đừng lo lắng! Kề bên nơi này không có cái cửa hàng siêu thị nào nên hắn sẽ không mua được quà sinh nhật. Nghe rõ chưa? Hoặc là lăn, hoặc là trong vòng năm phút mang quà sinh nhật lên đây."
Diệp Thần nhẹ gật đầu đối với Tang Du rồi liền bước nhanh mà đi ra phòng.
Từ đầu đến cuối thì cử chỉ Diệp Thần đều cực kì bình tĩnh và thong dong. Điều này cũng làm cho Tang Du có chút giật mình -- 'Chẳng lẽ Tiểu Thần thật sự chuẩn bị quà sinh nhật cho ta sao?'
Khi nghĩ đến đây thì trong lòng Tang Du chính là phát ra từng tia ý nghĩ ngọt ngào, ấm áp và thật thoải mái.
Diệp Thần chỉ là đi một chuyến toilet, và lúc đi ra thì trong tay hắn đã cầm một cái túi.
Một cái túi nhãn hiệu Dior!
Ừm, quà sinh nhật mà Diệp Thần chuẩn bị đưa cho Tang Du, chính là phần thưởng do hệ thống tuôn ra khi hắn rửa sạch sẽ váy bẩn cho Hạ Á Nam. Nó chính là một kiện váy Dạ Hội nữ trang kiểu mới nhãn hiệu Dior, số lượng có hạn trên toàn cầu.
Khi Diệp Thần lấy ra cái váy này từ trong Không Gian Trữ Vật, thì đã có tin tức kỹ càng được lưu vào đầu óc của hắn.
Cái váy thật sự rất đắt và rất đắt. Vượt quá dự kiến của Diệp Thần.
Nhưng hắn cũng không biết Tang Du có thể mặc vừa số đo của bộ váy này hay không.
Nếu như mặc không được, thì cũng chỉ có thể đi tiệm thợ may để sửa lại.
Không đến 5 phút đồng hồ thì Diệp Thần đã về tới phòng.
"Ồ? Ngươi thật đúng là dám trở về sao?"
Sở Hằng lộ ra phi thường ngoài ý muốn. Hắn tự nhiên cũng đã trông thấy trong tay Diệp Thần một có cái túi thật to.
Sở Hằng cười lền và nói:
"Phốc! Dior sao? Lại là Dior sao?"
Diệp Thần thoải mái đem cái túi giao cho Tang Du và nói:
"Du tỷ, ta đã chuẩn bị cho ngươi một món quà sinh nhật. Ngươi xem xem có thích không."
"Ừm!"
Lúc này thì trên mặt Tang Du đã hiên lên vệt đỏ hồng say lòng người và ánh mắt đung đưa như nước với sóng nước lấp loáng. Rồi nàng trao cho Diệp Thần một cái nụ cười ngọt ngào và tiếp nhận cái túi. Sau đó nàng lấy ra cái váy kia.
Đây là một kiện váy Dạ Hội màu đen và được phối với trân châu sáng lấp lánh. Bên trên cái váy có chạm các sợi tổng hợp dạng hoa để tô điểm. Khiến cho người mặc có cảm giác lãnh diễm, thần bí, cao quý.
Nó chính là sự kết hợp giữa gợi cảm và tiên vận. Nó hoa lệ nhưng không kém phần ưu nhã. Khi mặc cái váy này thì dù người mặt có size lớn thì họ vẫn có khí tràng rất đẹp!
Tang Du đã hoàn toàn bị kinh diễm rồi tán thán từ đáy lòng mà nói:
"Thật là đẹp! Tiểu Thần à, từ trước đến nay thì ta chưa từng thấy qua bộ váy xinh đẹp như vậy! Thật sự là nó rất đẹp!"
Lúc này thì trên mặt mấy cái nữ nhân trong phòng đều biểu lộ ra một vẻ mặt si mê!
Diệp Thần cười nói:
"Du tỷ, nếu ngươi mặc lên cái váy này thì ngươi nhất định sẽ vô cùng, vô cùng đẹp!"
Tang Du khẽ cười và nói:
"Ừm! Tiểu Thần, tối nay về thì ta sẽ mặc cho ngươi xem! Ta rất thích! Đúng rồi, là.. là.. Dior chính hãng sao?"
Diệp Thần bình tĩnh nhẹ gật đầu:
"Đúng!"
Một cô gái có tuổi tác xấp xỉ Tang Du, nhưng nhan trị lại kém mấy cấp bậc bỗng cay cú mà nói:
"Cắt! Chính hãng cái gì chứ? Ngươi có biết Dior là gì không hả? Quá khôi hài! Nhãn hiệu Dior được sáng lập vào năm 1947 tại nước Pháp. Cho tới nay vẫn xưng hùng mà ngồi vào hãng model của điện đường vương tọa. Nó không chỉ có đại biểu cho model của nước Pháp, mà nó cũng nhân tài kiệt xuất cho nhãn hiệu đồ dùng xa xỉ trên thế giới! Với loại kiểu dáng này thì chí ít cũng phải là 10 vạn đồng mà tính tới! Ngươi thật đúng là một tên khoác lác mà không làm bản nháp đấy!"
Sở Hằng tận dụng mọi thứ mà châm chọc nói:
"Ha ha ha! Rõ ràng ngươi mua không nổi nên đã đi tìm một cái bản sao. Không thể không nói ngươi là một tên rất là ưa thích hư vinh! Tuổi còn trẻ nên không thể bớt đua đòi một chút được sao?"
Sở Hằng thấy Diệp Thần là loại nghèo kiết xác, nên cả đời cũng mua không nổi một kiện nữ trang Dior.
Lại là một cô gái trẻ tuổi bỗng đi tới bên cạnh Tang Du rồi nhẹ nhàng sờ lên cái váy trong tay Tang Du mà nói:
"Có điều, cái váy này lại bắt chước đến thật giống nha! Ta cũng rất ưa thích nó! Wow! Sợi tổng hợp thật là mềm mại! Phối với trân châu cũng thật là đẹp!"
Nàng quay đầu nhìn về phía Diệp Thần mà nói:
"Làm phiền ngươi nói cho ta biết là ngươi đã mua ở của hàng bán qua mạng nào vì ta cũng muốn mua mấy món!"
Diệp Thần thật sự là bó tay rồi nên hắn chỉ là cười cười mà không nhiều lời cái gì:
"Mua mấy món sao?"
Lúc này, mấy cái nữ nhân khác cũng đều đi qua và một bên yêu thích không buông tay mà vuốt ve váy, một bên thì mồm năm miệng mười mà nghị luận.
Trong đó có một cái nữ nhân từ bên trong túi hàng tìm được một tấm giấy chứng nhận chính hãng của Dior.
Nàng lấy ra và dùng Wechat quét mã hai chiều bên trên giấy chứng nhận rồi trực tiếp tiến vào mạng clan của Dior.
Sau đó liền có tin nhắn nhắc nhở đã nhận được các số hiệu của sản phẩm.
Nàng từ bên trên váy tìm được số hiệu và thử thăm dò vào.
Nửa phút về sau.
"Ách!"
Ánh mắt của nàng liền trừng lớn, đồng thời miệng há mở giống như là có thể thả vào một cái nắm đấm!