Truyện Ngắn Đêm Tử Thần - Travis Ngô

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Travis Ngô, 4 Tháng sáu 2023.

  1. Travis Ngô

    Bài viết:
    41
    Đêm Tử Thần

    Tác giả: Travis Ngô

    Thể loại: Truyện ngắn, bí ẩn, kinh dị

    [​IMG]

    Bỗng một ngày, trường tôi lan truyền thông tin rằng trong số những giáo viên mới đến có một người là Ma cà rồng. Ngôi trường này là một trường nội trú ở vùng cao hẻo lánh, nằm giữa rừng và trở thành một nơi biệt lập. Chỉ có vài chục học sinh chính cái sự hẻo lánh và khó khăn này. Mỗi năm, vài giáo viên từ thành phố lên đây để dạy lớp buổi tối, thay cho những giáo viên hiện tại.

    Thông tin về người giáo viên Ma cà rồng đã khiến toàn bộ học sinh trong trường tôi sôi sục. Mọi người đều biết Ma cà rồng sẽ tiến hành cuộc đi săn của mình và mỗi đêm trăng tròn, chúng tôi cố gắng đoán xem ai trong số họ là Ma cà rồng và tại sao lại chọn ngôi trường này làm địa điểm đi săn.

    Để biết đáp án, chúng tôi cần đánh giá từng người một và phải tiến hành nhanh chóng, vì đêm trăng tròn tiếp theo đã sắp đến. Ai mà biết được lớp học nào sẽ trở thành lớp học may mắn trong cuộc đi săn của con ma cà rồng này? Chắc chắn chỉ có tổng cộng 3 giáo viên mới được mở vừa để giảng dạy ở trường tôi, gồm một nam và 2 nữ.

    Vào bữa ăn đầu tiên, chúng tôi nhanh chóng loại trừ được cô giáo dạy môn tiếng Anh, vì cô ấy cho rất nhiều tỏi vào phần ăn của mình. Tất nhiên, chúng tôi biết Ma cà rồng là loài rất ghét tỏi. Sau đó, thầy giáo dạy thể dục cũng bị loại trừ. Vì theo như lời thầy chia sẻ trong quá trình giảng dạy, thầy là một con chiên rất ngoan đạo. Dĩ nhiên, ma cà rồng không thể nào hướng và thánh giá đỡ cầu nguyện được.

    Đáp án nhanh chóng được đưa ra, cô Hibi, giáo viên dạy môn Toán, chính là Ma cà rồng. Ngoài việc cô ấy rất ghét tỏi, còn có vài dấu hiệu hành vi rõ rành rành của ma cà rồng. Cô Hibi cực kỳ sợ ánh sáng mặt trời, luôn mặc áo dài tay và hiếm khi ra nắng. Đây là những đặc điểm đáng chú ý của ma cà rồng. Vào đêm trăng tròn hôm đó, lớp học của cô Hibi trở thành chiến trường đi săn của cô. Cô bước vào lớp với ánh nhìn tràn đầy sự thèm khát, không che giấu được sự hiện diện của mình. Thậm chí, cô còn khóa cả cửa ra vào và cửa sổ, bắt đầu bữa tiệc của mình.

    Cô Hibi không lâu dài mà nói rõ với cả lớp rằng thực ra cô chính là một ma cà rồng. Cô ít khi đi săn, nhưng mỗi lần đi là một cú chơi lớn với nạn nhân lên đến hàng chục. Trong lúc cô đang thao thao bất tuyệt, tôi cắt ngang và hỏi: "Cô ơi, cô có biết rằng trường này vừa xảy ra một vụ thảm sát không?" Cô Hibi có vẻ ngạc nhiên khi nghe thông tin này, nhưng chỉ trong vài giây, cô lại quay trở lại vẻ mặt dửng dưng. Cô không quan tâm đến điều đó và cười trìu mến, phản bác tôi.

    Nhưng mà trong vụ thảm sát đó học sinh trường này không có ai sống được hết, đến lúc này cô hay đi mở lộ rõ vẻ bối rối khi cơn thèm khát máu tươi lắng xuống cô mới bắt đầu nhìn nhận rõ ràng hơn và những điều đang diễn ra tất cả học sinh trong lớp vô cùng bình thản trên gương mặt chúng không hề có dù chỉ là một chút né sợ hãi. Nếu như học sinh trường này đều đã chết sau cái bộ thảm sát đó vậy thì câu trả lời đúng nhất để giải thích và thái độ của chúng chỉ có một mà thôi tất cả bọn chúng đều không phải là người những đứa học sinh bên dưới dần dần nở nụ cười với hai chiếc răng nanh sắc nhọn từng tiếng hú phát ra khỏi cổ họng của chúng nghe như tiếng gọi hồn từ địa ngục ánh trăng tròn dần ló dạng sau những rặng núi lúc này cô hibi nhận ra rằng vào đêm trăng tròn không chỉ có ma cà rồng mới bắt đầu đi săn mà còn có tự đích của cô người sói lượng mưa sói thường đi theo bầy Thì ra học sinh của trường này những miếng mồi thơm mà cô nghĩ mình sẽ nuốt được đều đã bị lũ người sói xé xác trước đó hết rồi.

    Cô Hibi cảm thấy mình rơi vào một cạm bẫy và cảm giác thèm khát trong cô trở nên khủng khiếp hơn bao giờ hết. Những học sinh trong lớp cười gian trá và bắt đầu tiến lại gần cô, lộ ra những hàm răng nanh sắc nhọn và ánh mắt đỏ lửa của những con người sói. Cả lớp dần tiến đến cô, họ không còn là những người học ngoan và hiền lành nữa, mà trở thành những sinh vật ác quỷ khát máu.

    Cô Hibi hoảng loạn và cố gắng mở cửa thoát ra, nhưng lực lượng hắc ám từ bên trong cơ thể cô đã tăng lên đáng kể. Cô không thể chống lại sự khát máu đến từ bên ngoài và sự áp đảo của linh hồn ma cà rồng. Học sinh trong lớp không cho cô một cơ hội nào, họ tấn công cô một cách dữ dội, xé xác cơ thể cô ra từng mảnh vụn.

    Nhưng trong cái chết của cô Hibi, một sự cứu rỗi bất ngờ xuất hiện. Ánh sáng mặt trời, một sức mạnh mà cô ta ghét bỏ và sợ hãi, chiếu xuống từ cửa sổ mở ra và làm tan biến bóng tối và ác quỷ. Học sinh trong lớp, những con người sói biến trở lại hình dạng con người của họ, nhìn thấy khuôn mặt tử thần của cô Hibi và hối hận về những hành động đáng sợ mà họ đã thực hiện.

    Trường học bị thảm sát, nhưng những học sinh còn sống sót đã chứng kiến sự kết thúc của cuộc tàn sát này. Họ thấy được sự tàn bạo và hủy diệt từ sự tham lam và quyền lực. Từ đó, họ học được bài học đắt giá về sự hiểu biết và chấp nhận sự khác biệt. Họ không còn đánh giá một người dựa trên ngoại hình hay giả định, mà trân trọng sự chân thành và lòng tử tế trong mỗi cá nhân.

    Nhờ vào sự trợ giúp của một nhóm nhà nghiên cứu và nhà phân tâm học đến từ thành phố gần đó, họ đã phát hiện ra rằng cô Hibi đã bị mắc kẹt trong vùng đen tối của ma cà rồng và không thể tự thoát ra. Nhóm này đã sử dụng những phương pháp đặc biệt và tri thức cổ xưa để đối phó với linh hồn quỷ dữ và đưa cô Hibi trở lại trạng thái ban đầu.

    Cuối cùng, cô Hibi tỉnh lại và nhìn thấy những gương mặt của học sinh đầy ước vọng và tình yêu thương. Cô hối hận về những hành vi ác độc đã làm trong quá khứ và xin lỗi sâu sắc với những người mà cô đã tấn công. Học sinh và giáo viên cùng nhau chấp nhận lời xin lỗi của cô Hibi và quyết định cho cô cơ hội thay đổi và chuộc lỗi.

    Với sự giúp đỡ và hướng dẫn của nhóm nhà nghiên cứu, cô Hibi bắt đầu cuộc hành trình để kiểm soát và sử dụng sức mạnh của mình một cách đúng đắn. Cô quyết tâm sử dụng kiến thức và kỹ năng của mình để giúp đỡ và bảo vệ những người xung quanh.

    Trường học trở thành một nơi nâng cao tri thức và sức mạnh của mỗi cá nhân, nơi mọi người học hỏi và chia sẻ những trải nghiệm. Các môn học bổ trợ về phép thuật và linh hồn được thêm vào chương trình giảng dạy để mọi người hiểu biết hơn về giá trị bản thân mình.

    Một năm sau..

    Một cuộc chiến cam go giữa cô Hibi và bầy người sói nhanh chóng nổ ra trong trường học. Cô đã học được cách sử dụng sức mạnh của mình, đồng thời cũng nhận ra rằng những sinh vật này cũng chỉ là những linh hồn bị ám ảnh như cô trước đây. Nhưng điều khác biệt là chúng chưa có cơ hội để thay đổi như cô đã được.

    Cô Hibi đứng trước đám sói dữ, bừng tỉnh với ý chí và quyết tâm. "Đủ rồi!" Cô hét lên, tiếng giọng cô vang lên quyết liệt trong không gian. "Chúng ta không cần phải tiếp tục đánh nhau như thế này. Chúng ta có thể tìm cách sống hòa bình!"

    Nhưng những chú sói không lắng nghe lời kêu gọi của cô, chúng chỉ tập trung vào sự thèm khát máu tươi và muốn thỏa mãn dục vọng săn mồi. Trận chiến trở nên kịch tính, cô Hibi dùng sức mạnh của mình để chiến đấu và bảo vệ những học sinh vẫn còn sống.

    Trong cuộc chiến ngang trái, cô Hibi đã dằn mặt một con sói rất mạnh. Trước mắt cô Hibi, Chúa Sói, người đứng đầu đám sói, đối diện với cô với ánh mắt đầy hung hăng. Trái tim cô đập nhanh trong lồng ngực, nhưng cô không chùn bước. Cô nhận ra rằng trận chiến này không chỉ đơn thuần là một cuộc đấu tranh về sức mạnh vật chất, mà còn là cuộc chiến của ý chí và tầm nhìn về cuộc sống.

    "Ngươi muốn tiếp tục giết chóc và gieo rắc sự hỗn loạn trong cuộc sống, Chúa Sói?" Cô Hibi nói với giọng nghiêm túc và đầy quyết tâm.

    Chúa Sói chỉ cười nhạo và trả lời, "Cuộc sống luôn là một cuộc chiến! Sự sinh tồn của tôi và bầy sói này là ưu tiên hàng đầu. Bọn ta không cần phải suy nghĩ về đạo đức hay tầm nhìn triết học."

    Cô Hibi nhẹ nhàng cười mỉa mai và nói, "Chính trong cuộc chiến đó, ta mới thấy sự vô nghĩa và phi lý của nó. Cuộc sống không chỉ là sự tồn tại vật chất mà còn là sự truyền cảm hứng và tạo dựng ý nghĩa. Chúa Sói, liệu rằng việc giết chóc và gieo rắc hỗn loạn có thể mang lại hạnh phúc thực sự cho ngươi và bầy sói của ngươi?"

    Chúa Sói trầm mặc một chút, nhưng không hề biểu lộ sự chùn bước. "Hạnh phúc? Điều đó không quan trọng với tôi. Sức mạnh và sự sống sót mới là điều kiện cần thiết để tồn tại trong thế giới này."

    Cô Hibi nhìn thẳng vào mắt Chúa Sói và nói với lời thoại sắc đậm tính triết học, "Sức mạnh và sự sống sót không đủ để mang lại ý nghĩa và hạnh phúc cho cuộc sống. Chúng chỉ là phương tiện, không phải mục tiêu cuối cùng. Chỉ khi ta có khả năng thấu hiểu và chia sẻ tình yêu, khi ta biết tôn trọng mọi hình thức sống và cống hiến cho sự phát triển của tất cả, ta mới có thể tìm thấy ý nghĩa thực sự trong cuộc sống."

    Những lời này xuyên qua không gian, đi sâu vào lòng Chúa Sói. Nhưng ông không thể chấp nhận, vì ông đã chìm sâu vào vòng xoáy của sự tồn tại và sự tự lợi. Với một cú nhảy như cơn gió, Chúa Sói lao vào cô Hibi với sự dữ dội.

    Cuộc chiến giữa cô Hibi và Chúa Sói bắt đầu, với những cú đấm, cú đá và vụt răng nanh. Cô Hibi dùng sự linh hoạt và tố chất chiến đấu của mình để né tránh những đòn tấn công của Chúa Sói. Nhưng cô biết rằng thân thể mỏng manh của mình không thể chịu đựng mãi.

    "Chúa Sói, cuộc chiến này không cần thiết. Ta không muốn giết chết ngươi. Hãy dừng lại và suy nghĩ về ý nghĩa thực sự của cuộc sống," cô Hibi hô hào.

    Chúa Sói không thèm lắng nghe, và sự hung hăng của nó trở nên ngày càng mãnh liệt. Cuối cùng, cô Hibi chịu không nổi sức ép và trọng lực khủng khiếp từ Chúa Sói. Cô cảm nhận sự đau đớn xé lòng, nhưng trong giây phút cuối cùng của cuộc đấu tranh, cô không hối hận.

    Cô Hibi nhìn thẳng vào đám sói, đôi mắt của cô tràn đầy sự quyết tâm. "Đã đến lúc kết thúc trận chiến này!" Cô hét lên, trái tim cô đập mạnh trong ngực.

    Một ánh sáng rực rỡ phát ra từ cơ thể cô Hibi, chiếu sáng khắp nơi. Mọi thứ xung quanh trở nên trắng xóa, như một cuộc lụt ánh sáng. Đám sói cảm nhận được sự thay đổi và nhìn thẳng vào mắt cô Hibi, lúc này chúng hiểu được ý định cao cả của cô.

    "Xin lỗi.." Cô Hibi nói với đám sói trong khi ánh sáng bao phủ cơ thể cô. "Nhưng tôi hy vọng rằng một ngày nào đó, ngươi cũng sẽ tìm thấy con đường ánh sáng. Hãy sống một cuộc sống không phải là sự khát máu và bạo lực."

    Trước khi ánh sáng hoàn toàn tràn ngập, cô Hibi biến mất, nhưng tình yêu và tâm hồn của cô vẫn tiếp tục tồn tại trong trái tim những người đã từng gặp cô. Cô đã hy sinh mình để cho người khác được sống, và câu chuyện về cô Hibi và cuộc chiến vĩ đại của cô sẽ mãi mãi trở thành một huyền thoại trong trường học.

    Trường học tiếp tục tồn tại, và các học sinh vẫn nhớ về cô giáo dũng cảm, người đã hy sinh để tạo ra một tương lai tốt đẹp hơn cho họ. Câu chuyện về cô Hibi và cuộc chiến của cô sẽ được kể lại mãi mãi, là nguồn cảm hứng và quyền lực cho thế hệ sau.

    Câu chuyện về ngày định mệnh đó tiếp tục lan truyền trong trường học, nhắc nhở mọi người rằng không nên lập tức kết luận và phán đoán người khác chỉ dựa trên ngoại hình hay lời đồn đại. Sự hiểu biết và lòng nhân đạo là những yếu tố quan trọng để xây dựng một cộng đồng đoàn kết và hòa bình. Và trường học trở thành một nơi tôn trọng sự đa dạng và chấp nhận sự khác biệt, nơi mà mỗi cá nhân được coi trọng và được đánh giá dựa trên phẩm chất và hành động của mình.


    -Hết-
     
    Mèo CacaoLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng sáu 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...