Đam Mỹ Đáy Biển - Quân Trần

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Qsadboiz2k3, 12 Tháng tư 2022.

  1. Qsadboiz2k3

    Bài viết:
    9
    Tên truyện: Đáy biển

    Tác giả: Quân Trần

    Thể loại: Đam mỹ

    Số chương: 5

    [​IMG]

    Văn án:

    Lòng người như đáy biển sâu

    Nhưng chẳng có ai hiểu được lòng tôi

    Nếu như có người hiểu được, tôi cũng chẳng thể nào vui được

    Chi bằng hãy để mình chìm xuống đáy biển sâu, như vậy sẽ thấy dễ chịu hơn..
     
    Chỉnh sửa cuối: 12 Tháng tư 2022
  2. Qsadboiz2k3

    Bài viết:
    9
    Chương 1: Mặt trái của tuyển thủ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    散落的月光穿过了云

    Sànluò de yuèguāng chuānguò le yún

    Xan lua tơ duê quang troan cua lơ uýn

    Ánh trăng tản mát chiếu rọi bóng mây

    躲着人群

    Duǒ zhe rénqún

    Tủa chưa rấn truýn

    Lẩn tránh chốn đông người

    铺成大海的鳞

    Pū chéng dàhǎi de lín

    P'u trấng ta hải tơ lín

    Hòa vào vây cá dưới đại dương

    海浪打湿白裙

    Hǎi làng dǎ shī bái qún

    Hải lang tả sư pái truýn

    Sóng biển vỗ ướt tà váy trắng

    试图推你回去

    Shìtú tuī nǐ húiqù

    Sư thú thuây nỉ huấy truy

    Muốn người quay trở về

    海浪清洗血迹

    Hǎi làng qīngxǐ xuèjī

    Hải lang tring xỉ xuê chi

    Sóng biển xóa tan vết máu

    妄想温暖你

    Wàngxiǎng wēnnuǎn nǐ

    Oang xẻng uân noản nỉ

    Vọng tưởng cho người hơi ấm

    往海的深处听

    Wǎng hǎi de shēn chǔ tīng

    Oảng hải tơ sân trủ thing

    Lắng nghe sâu trong lòng biển

    谁的哀鸣在指引

    Shúi de āimíng zài zhǐyǐn

    Suấy tơ ai mính chai chử ỉn

    Tiếng ai đó rên rỉ dẫn lối

    灵魂没入寂静

    Línghún méi rù jìjìng

    Lính huấn mấy ru chi ching

    Linh hồn chìm vào tĩnh lặng

    无人将你吵醒

    Wú rén jiāng nǐ chǎo xǐng

    Ú rấn cheng nỉ trảo xỉnh

    Không ai đánh thức người

    你喜欢海风咸咸的气息

    Nǐ xǐ·huan hǎifēng xían xían de qìxī

    Nỉ xỉ hoan hải phâng xén xén tơ tri xi

    Người thích hơi thở lẫn trong gió biển

    踩着湿湿的沙砾

    Cǎi zhe shī shī de shālì

    Trải chưa sư sư tơ sa li

    Dẫm lên bờ cát ướt đẫm

    你说人们的骨灰应该撒进海里

    Nǐ shuō rén·men de gǔhuī yīnggāi sǎ jìn hǎilǐ

    Nỉ sua rấn mân tơ củ huây ing cai xả chin hải lỉ

    Người nói tro cốt vốn nên chìm vào lòng đại dương

    你问我死后会去哪里

    Nǐ wèn wǒ sǐ hòu hùi qù nǎ·li

    Nỉ uân ủa xử hâu huây truy nả lỉ

    Người hỏi ta sau khi chết sẽ đi về đâu

    有没有人爱你

    Yǒu méi·yǒu rén ài nǐ

    Dẩu mấy dẩu rấn ai nỉ

    Có ai yêu người không

    世界能否不再

    Shìjiè néng fǒu bù zài

    Sư chia nấng phẩu pu chai

    Thế giới có thể đừng

    总爱对凉薄的人扯着笑脸

    Zǒng ài dùi lìang báo de rén chě zhe xìaoliǎn

    Chủng ai tuây leng páo tơ rấn trửa chưa xeo lẻn

    Đừng thích tươi cười với kẻ bạc bẽo nữa được không

    岸上人们脸上都挂着无关

    Àn shàngrén men liǎn shàng dōu gùa zhe wúguān

    An sang rấn mân lẻn sang tâu qua chưa ú quan

    Trên bờ mọi người đều mang gương mặt giả tạo

    人间毫无留恋

    Rénjiān háo wú líulìan

    Rấn chen háo ú liếu len

    Còn tiếc chi nhân gian này

    一切散为烟

    Yīqiè sàn wèi yān

    I tria xan uây den

    Tất cả đều tan thành mây khói

    ×××

    "Mặt trái của 1 tuyển thủ game, đó là phốt tình ái và bạo hành"

    "Sao tôi cứ phải sống trong thế giới này làm gì? Làm ơn.. hãy để tôi chết đi"

    * * *

    [Team F]

    "You have been defeated"

    "Enemy Double Kill"

    "Enemy Triple Kill"

    "Enemy Quad Kill"

    "Enemy Mega Kill"

    "DEFEAT"

    Lúc nào cũng thua là sao? Sao mình làm cái gì cũng không xong vậy..

    "Hải, em làm sao vậy?"

    "Em hơi mệt chút thôi, không có gì đâu"

    "Thật khổ cho em, đang yên đang lành lại bị đổ oan không thương tiếc. Tên đó thật là đáng ghét mà"

    Mọi người hiểu cho mình mà.. sao mình cứ suy nghĩ nhiều làm gì?

    "Em lên phòng đây"

    Cậu bước vào phòng mình, tâm trạng chẳng mấy vui vẻ. Sau vụ ồn ào này, có lẽ nhiều người sẽ ghét bỏ mình, không còn coi mình là tuyển thủ chuyên nghiệp nữa..

    Nhưng có lẽ.. anh cũng chẳng biết đến chuyện này đâu.. không biết cũng càng tốt

    [Team S]

    "VICTORY"

    Một chuỗi thắng tròn trĩnh, không có gì là khó với anh cả. Chỉ là.. không có ai để chia sẻ niềm vui này thôi

    "Hậu ơi, có người muốn gặp em này"

    "Dạ vâng em ra ngay đây"

    Không cần đoán trước cũng biết đó là em trai anh rồi

    "Đây là đồ ăn, anh nhớ ăn nhiều để có sức chiến đấu cho kỳ AIC sắp tới nhé"

    "Cảm ơn em nhé"

    "À cái vụ tuyển thủ team F bạo hành ai đó ấy, anh có biết không?"

    "Giờ anh mới biết đó"

    "Thực ra em quá bất ngờ, khi người đó lại là người chúng ta quen"

    "Là ai vậy?"

    "Là anh Hải đó"

    Sắc mặt anh bỗng thay đổi.. là em ấy sao?

    "Nhớ về cẩn thận nhé. Tạm biệt em"

    Anh vội vàng chạy về phòng mình lấy điện thoại gọi cho cậu. Em à.. làm ơn hãy nghe đi

    "Brừ.. brừ.."

    Tiếng chuông điện thoại rung lên, cậu cầm lên xem, là anh gọi

    "A lô?"

    "Hải à, em có sao không?"

    "Em ổn mà, đâu có vấn đề gì đâu"

    "Em còn chối nữa hả? Anh biết hết rồi"

    "Em.."

    Giọng cậu lắng xuống, ngay cả anh cũng biết rồi sao..

    "Em là con người tệ bạc, không xứng đáng để anh yêu đâu"

    "Em đừng nói vậy, anh biết là em bị oan mà"

    "Cái oan của em.. làm gì có chứng cứ để chứng minh em không có lỗi gì?"

    Ở đầu dây bên kia, anh đã chững lại. Làm người nổi tiếng đâu phải là sướng.. Chỉ cần một scandal thôi.. đã vùi dập họ mãi mãi rồi

    "Anh xin lỗi vì đã không quan tâm đến em, để em vướng vào những chuyện không hay như thế"

    "Không phải lỗi của anh đâu, anh đừng bận tâm nhé. AIC sắp tới rồi, em chúc anh thi đấu tốt nhé, team F đã tạm cho em nghỉ phép một thời gian rồi, có lẽ em sẽ đi du lịch để xả stress một chút"

    "Nếu điều đó khiến em vui, anh không cản em đâu"

    "Em cúp máy đây. Bye"

    "Bye"

    Buông điện thoại xuống, lòng cậu thấy nhẹ hơn một chút. Cậu quyết định đặt 1 vé đi Nha Trang và sau đó sẽ chuẩn bị đồ đạc cho ngày mai. Hy vọng không có chuyện gì xảy ra

    Tối đó, cậu đang sắp xếp hành lý thì có tiếng gõ cửa ở ngoài. Cậu ra mở cửa, thì ra là đội trưởng của team

    "Em không sao chứ? Nhìn sắc mặt em hồi chiều không được tốt lắm"

    "Em không sao đâu, chỉ là có chút buồn vì không thể tham dự AIC ấy mà"

    "Ngoài vấn đề đó, có phải em đang không vui vì scandal vừa rồi?"

    Ngay cả đội trưởng cũng không thể giấu được, vậy thì mình biết làm sao?

    "Đúng.. như vậy ạ"

    "Không sao đâu, ở đây luôn có mọi người bảo vệ và ủng hộ em. Hãy vui lên nhé!"

    "Cảm ơn anh.."

    "Còn chỗ hành lý này là sao đây?"

    "Em quyết định đi du lịch để tâm trạng tốt hơn ạ"

    "Phải, em nên làm như vậy thì mới có thể vượt qua sóng gió được. Thôi ngủ sớm đi, mai anh dẫn em ra sân bay"

    "Em có thể tự đi được mà"

    "Không được, biết đâu em lại bị cánh phóng viên hoặc antifan chèn ép thì sao?"

    "Dạ vâng ạ.."

    Antifan, phóng viên, chúng đều là con dao hai lưỡi dẫn đến sự sụp đổ bất chợt của mọi người nổi tiếng trong giới showbiz.. Có lẽ cậu sẽ phải trải qua những ồn ào này thôi.. sớm mà..

    Sáng hôm sau, cậu tỉnh dậy từ sớm. Sau khi chuẩn bị chỉnh tề mọi thứ, cậu đi xuống phòng khách để chào tạm biệt mọi người

    "Em đi đâu vậy?"

    "Dạ em đi du lịch ạ"

    "Chúc em có chuyến đi vui vẻ nhé. Có cần anh chở ra sân bay không?"

    "Em có thể tự đi được mà. Vậy em chào mọi người em đi nhé"

    "Uk, tạm biệt em. Hẹn sớm quay trở lại"

    Cậu định bước ra khỏi sảnh chính thì bất ngờ một giọng nói vang lên

    "Định đi một mình à?"

    Là.. là đội trưởng!

    "Em vẫn cứng đầu như thường lệ, đợi anh một chút, cấm có đi trước đấy"

    Trời, bị phát hiện rồi. Cứ thế này thì cậu vẫn mãi là em út yếu đuối của team hay sao?

    "Được rồi, chúng ta đi thôi"

    Chẳng mấy chốc chiếc xe đã đi đến sân bay. Cậu quyết định sẽ đi vào một mình, không cần anh dẫn vào nữa

    "Có chuyện gì nhớ gọi cho anh. Nghe chưa?"

    "Dạ vâng, em biết rồi ạ"

    Chiếc xe cứ thế lăn bánh đi về phía đường D. Cậu thong thả xách hành lý vào để làm thủ tục lên máy bay. Chuyến bay đem theo những mong muốn và ước nguyện đến với một mảnh đất xa lạ. Có thể sẽ được toại nguyện hoặc cũng có thể sẽ ở lại đây mãi mãi..

    Vừa xuống sân bay, cậu đã chạm phải những ánh nhìn tiêu cực từ phía mọi người xung quanh, nhưng cậu chẳng hề quan tâm đến điều đó mà nhanh chóng bắt taxi để đi về khách sạn cho kịp giờ

    Xe vừa tới nơi, cậu vội vàng xách hành lý của mình vào khach sạn. Các lễ tân ở sảnh chính đã nhận ra cậu và tiếp đón rất nồng nhiệt

    "Tôi đến để nhận phòng mà hôm qua đã đặt trước"

    "Xin lỗi nhưng anh có phải tuyển thủ Quang Hải của team F không?"

    "Phải, đúng là tôi đây. Cứ nghĩ là sau scandal chẳng ai để ý đến tôi nữa"

    "Không, bọn em vẫn mãi ủng hộ anh. Hãy cố gắng lên nhé!"

    "Cảm ơn các bạn rất nhiều"

    Sau khi nhận chìa khóa phòng, cậu tính đi về phía thang máy nhưng bất ngờ có một phóng viên đi đến và hỏi

    "Xin lỗi, anh có phải là Quang Hải của team F không ạ?"

    Thôi xong, lũ phóng viên lại bò đến đây rồi. Giờ biết làm sao đây?
     
  3. Qsadboiz2k3

    Bài viết:
    9
    Chương 2: Team F và chuyến du lịch định mệnh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cho hỏi có đúng là anh đã bạo hành cô gái tên T không?"

    "Nếu như đúng là sự thật, anh có ý định làm gì để đền bù tổn thất cho cô gái kia?"

    "Xin anh hãy trả lời chúng tôi!"

    Đám phóng viên càng ngày càng kéo đến đông khiến cậu không thể chen ra được. Để dẹp bỏ đám "thô lỗ" này, cậu chỉ nói một câu duy nhất

    "Các người đã có bằng chứng chưa mà đi râm ran khắp nơi là tôi thế này thế kia, không biết ngại à? Giả sử các người bị rơi vào hoàn cảnh giống tôi thì có chịu được không? Tóm lại là tôi không có ý kiến gì cả, có thì cũng chỉ để khuyên nhủ những phóng viên thô lỗ trước mặt tôi thôi. Xin phép"

    Cậu ra hiệu cho các nhân viên đến dọn dép mớ hỗn tạp này, mọi người xung quanh đều trầm trồ trước câu nói vừa rồi của cậu. Ôi mình thật là ngầu mà!

    Sau một chuyến bay dài cùng với việc phải xử lý sự cố dưới sảnh khiến cậu mệt mỏi. Vừa bước lên phòng cậu tranh thủ ngủ một giấc cho bớt mệt mỏi

    Lúc cậu tỉnh dậy thì đã là 1h chiều. Nhận ra vẫn chưa ăn gì nên cậu quyết định xuống nhà hàng của khách sạn để ăn. Vừa mới mở điện thoại lên, một cơn lũ đã càn quét trên máy cậu: Rất nhiều thông báo

    "12 cuộc gọi nhỡ: Đội trưởng Long"

    "Instagram: @xxx đã bình luận.."

    "Baomoi: Tin tức (Tuyển thủ team F chửi rủa phóng viên tại khách sạn Rolly)

    Cứ thế này thì không biết đến bao giờ mới xóa hết được đây.. Nhưng đám này hay thật.. khuyên nhủ có tí thôi mà bảo chửi rủa này kia, hay quá mà. Đúng là thứ cặn bã của xã hội

    Cậu nhấc máy lên gọi cho đội trưởng. Vừa mới kết nối, đầu dây bên kia như muốn hét thẳng vào tai cậu:

    " Sao giờ này mới gọi? Có biết cả team lo lắng cho em thế nào không? "

    " Em xin lỗi.. em ngủ quên mất "

    " Bên cấp trên điều cho team đến để theo dõi và bảo vệ em. Hiện tại em đang ở đâu? "

    " Em ở.. Nha Trang ạ.. nhưng mà.. các anh còn phải chuẩn bị cho AIC sắp tới.. liệu rằng có ổn không? "

    " Team sẽ luyện tập ở đó, em không cần phải lo. Bọn anh sẽ mua vé để bay đến Nha Trang, ước chừng tầm 8h tối nay sẽ cập bến sân bay Cam Ranh. Nhớ đó "

    " Dạ vâng ạ, em sẽ ra đón mọi người "

    Cậu cúp máy trong tâm trạng chẳng mấy vui vẻ. Vì các người.. mà ta đã mất trắng chuyến du lịch này rồi.. đồ phá đám.. đồ đáng ghét..

    Đúng 8h tối, máy bay cập bến sân bay Cam Ranh. Vừa mới xuống sân bay, đã có rất nhiều fan nhận ra team nhưng anh vẫn mặc họ và nhanh chóng cùng cả team di chuyển đến khách sạn cậu đang ở

    Cậu đã chờ sẵn ở dưới sảnh, khi team vừa xuống xe, dàn lễ tân lại được dịp mê mẩn trước sắc đẹp của các anh. Trời đúng mê trai đầu thai không hết mà

    " Thằng nhóc này, có chuyện sao không báo cho team? "

    " Em cứ nghĩ là không có chuyện gì, nên không quan tâm lắm. Mà đám phóng viên đó bóc phốt quá đà rồi, em chỉ nói nhẹ nhàng thôi mà bảo chửi rủa.. "

    " Không sao là may rồi, DT đến quầy lễ tân đặt phòng đi "

    Người vâng lời làm theo, nhưng không phải đặt phòng mà là để tán gái, khiến cả team không nhịn được cười

    " Anh có vẻ chọn đúng người ấy nhỉ? Con mắt sát thủ của anh đâu rồi? "

    " Thôi để anh đặt, mấy đứa đừng cười nữa "

    Thủ tục gọn nhẹ, có phòng trong chỉ 1 phút. Dịch vụ quá chất lượng nhưng người trong cuộc lại thấy không ổn chút nào

    Đội trưởng ơi, anh có nhất thiết phải căng thẳng như thế không?

    " Tôi sẽ ở phòng em ấy, còn phòng của mọi người tùy chọn trong số 4 chiếc chìa khóa ở đây "

    Cái gì? Thôi sự riêng tư coi như đổ sông đổ bể rồi.

    " Mọi người lên phòng nghỉ ngơi đi, cũng muộn rồi. Mai còn phải luyện tập nữa "

    Thế là cả hội cùng nhau lên phòng của mình, riêng anh thì về phòng của cậu để làm nhiệm vụ giám sát đặc biệt. Trời ơi tôi có phải là người của Nhà nước đâu mà kiểm soát chặt thế?

    " Có anh ở đây, đừng hòng em rời khỏi đây nửa bước "

    " Oppa tha cho em đi.. "

    " Đừng giở giọng dễ thương ở đây. Nghĩ gì mà anh lại dễ bị lừa thế? "

    " Bảo sao đến giờ anh vẫn chưa có người yêu "

    " Im đi, anh ngủ cùng với em, cấm cãi "

    Quả nhiên đêm đó anh ôm chặt lấy cậu như đinh không rời ra dù chỉ một chút. Cho em thoải mái chút đi anh ơi!

    Đến gần sáng cậu mới có thể thoát ra khỏi vòng tay" giám sát "kia. Tranh thủ lúc mọi người chưa tỉnh, cậu chuồn ra khỏi khách sạn để đi hít thở bầu không khí trong lành của đất biển Nha Trang nơi đây. Đang tận hưởng cảm giác hạnh phúc thì bất ngờ cậu bị một bàn tay lạ kéo về bãi biển. Người đó cất giọng lên nói

    " Là anh đây "

    " Anh.. anh Hậu? "

    " Nói chuyện ở đây không không tiện, ta đi ra bờ biển rồi nói chuyện tiếp "

    Cả hai ra thì vừa đúng lúc bình minh lên. Khung cảnh này thật đẹp, nhưng ẩn chứa sâu trong đó là cả một bầu trời sụp đổ..

    " Chuyện sáng nay là sao vậy? Thấy báo chí đưa tin ầm lên "

    " Toàn tin vịt, nói nhẹ nhàng mà bảo chửi rủa. Ngay cả nhân viên khách sạn còn chứng kiến chứ đừng nói là không biết "

    " Nhưng mà danh tiếng của em.. "

    " Giờ em chẳng còn gì để mất nữa rồi. Mất đi danh tiếng, fan trung thành, giờ bị chôn vùi trong giới gamer cũng chẳng sao cả "

    Nhìn ánh mặt cậu đượm buồn, anh cũng cảm thấy xót xa cho thân phận nhỏ nhoi này.. Có lẽ công sức bao năm qua giờ đã hóa thành tro bụi rồi..

    " Giờ em chỉ còn anh và mọi người trong team thôi. Nếu mất đi toàn bộ, em chẳng còn lý do để sống nữa "

    " Em đừng nói thế "

    " Đó là điều mà em muốn nhất đấy, nói ra nhưng lại không dám làm "

    " Em phải về đây. Cũng muộn rồi "

    Cậu đứng dậy rời đi, anh ngước nhìn bóng hình đó cho đến lúc khuất hẳn mới về. Một lời nói cũng đủ làm tổn thương trái tim của em sao?

    Trở về khách sạn trong trạng thái bất thần, giờ cậu chẳng còn thiết sống nữa..

    " Mọi người ơi, Hải về rồi! "

    Nhìn thấy team vội vàng ra đón cậu, ít ra cậu cũng vui hơn một chút.. có thể sống một chút, tận hưởng sự vui vẻ này lần cuối cùng thôi..

    Long ôm chặt lấy cậu, lúc này nước mắt đã chảy thành hàng:

    " Em đi đâu vậy hả? Anh cứ tưởng là em lại nghĩ quẩn chứ "

    Cậu khẽ nói

    " Em chỉ ra bờ biển ngắm bình minh thôi, có gì đâu mà anh khóc. Tinh thần đội trưởng của anh đâu rồi, hãy cho em xem nào! "

    Anh vội gạt đi nước mắt và lúc này mới đúng là đội trưởng trong lòng cậu: Rất mạnh mẽ, và biết truyền thêm năng lượng cho cả đội

    " Các em, chúng ta cùng nhau luyện tập để chuẩn bị cho giải đấu sắp tới nào. Cố lên!"

    Tinh thần đồng đội dâng cao lên, còn lòng cậu thì như bị chìm sâu xuống đáy biển. Một giải đấu mang tính lịch sử, cậu cũng chẳng thể với tới được nữa..

    Đêm này là đêm cuối chúng ta đoạn tụ, ngày mai bình minh mang em đi xa rồi..
     
    Last edited by a moderator: 8 Tháng mười 2023
  4. Qsadboiz2k3

    Bài viết:
    9
    Chương 3: Lời tạm biệt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Anh ơi, em có một người bạn đang gặp vấn đề về tâm lý, nhiều lần nó muốn tự tử nhưng không thành. Vậy em phải khuyên nó ra sao đây?"

    "Hãy quan tâm và động viên bạn ấy. Lý do bị trầm cảm thường là do áp lực từ phía gia đình hoặc xã hội bên ngoài. Nếu như có thể, em hãy dẫn người bạn đó đi gặp bác sĩ tâm lý để được tư vấn kỹ hơn"

    "Anh giỏi vậy sao trước kia không học ngành Tâm lý đi?"

    "Trước đây anh từng học qua rồi, nhưng vì dòng đời xô đẩy nên anh mới lái sang tuyển thủ chuyên nghiệp ấy chứ"

    "Vâng, người nào mà lấy được anh là phúc nhất đấy"

    "Có thể là em đó"

    "Anh xạo vừa thôi, đối với em anh chỉ là 1 người anh trai tốt bụng thôi"

    "Vậy oppa không có quyền bảo em phải yêu à?"

    "Eo ơi, anh đi đóng phim được rồi đấy. Đúng là người nhiều tài lẻ mà"

    "Haha.."

    Đêm đó, cậu đã khóc rất nhiều. Thực ra người bị trầm cảm chính là cậu chứ không phải là người bạn nào khác. Những khoảnh khắc vui vẻ vừa rồi chỉ là lần cuối thôi, vào ngày mai sẽ chẳng còn điều đó nữa..

    Sáng sớm hôm sau, cậu vẫn lén thoát khỏi vòng tay của anh và sau đó rời đi, để lại cả một niềm đau với toàn team F cũng như cả anh nữa. Hậu à, tạm biệt anh! Đội trưởng đáng yêu của em, tạm biệt!

    Cậu lặng lẽ bước ra bờ biển, trong lòng vỡ tan. Tất cả những người còn ở trên thế gian này, dù quan tâm hay không quan tâm, cậu cũng không cần nữa. Người tôi yêu, người tôi trân trọng, xin ông trời.. hãy để mắt đến họ nhé.. trái tim con.. đã vỡ vụn rồi

    Và rồi cậu nhảy xuống dưới biển, chỉ để lại trên bờ điện thoại cùng với hai lá thư. Sóng ơi đừng trôi những vật vô nghĩa đó, hãy cuốn trôi tôi đi, đi thật xa và không thể quay trở lại nữa..

    Dưới đáy biển sâu thẳm kia có rất nhiều thứ mà người thường không thể biết được. Nhưng một khi bị chìm xuống dưới đó sẽ không thể nào quay lên bờ được nữa.. Lòng cậu.. cũng giống như nó vậy.. tăm tối và ảm đạm.. Ở nơi mà mặt trời không thể chiếu được, có lẽ chỉ có mỗi tấm thân nhỏ bé này của cậu mà thôi..

    Đến khi trời sáng hẳn, anh mới tỉnh dậy. Phát hiện không thấy cậu, anh lại hốt hoảng chạy đi tìm con người nhỏ bé ấy. Khi cả team vừa bước ra khỏi phòng, nghe tin cậu biến mất, cũng vội vàng chạy đi tìm cùng anh. Vừa ra khỏi khách sạn, anh chạm mặt với người mà cậu đang yêu, cũng là tuyển thủ team S-Văn Hậu

    "Sao cậu lại ở đây?"

    "Tớ đi tìm Hải, gọi mấy cuộc điện thoại mà em ấy không nghe, cứ nghĩ là em ấy ngủ quên nên tôi đến đây để nói chuyện. Em ấy không có ở phòng à?"

    "Bọn tớ cũng đi tìm đây. Chúng ta cùng đi đi"

    Đúng lúc này, xe cảnh sát vừa đi tới. Mội viên cảnh sát đi đến phía hai người và đưa cho cả hai di vật cuối cùng của cậu:

    "Có phải hai anh tên Hải và Long không?"

    "Dạ đúng rồi, cho hỏi có chuyện gì vậy?"

    "Sáng nay tôi đi tuần tra ngoài biển thì bất ngờ thấy 1 chiếc điện thoại cùng với 2 lá thư. Trên đó có ảnh của cả hai cùng với địa chỉ là khách sạn Rolly nên tôi cầm đến đây để đưa cho hai anh"

    "Thế còn em ấy đâu?"

    "Tôi nghĩ là.. cậu ấy đã nhảy xuống biển tự tử rồi. Hiện tại tôi đã huy động lực lượng để tìm ra xác cậu ấy"

    Con tim cả hai thắt lại. Là sự thật sao? Không.. không thể như thế được

    Hai người vội vã chạy ra bờ biển nơi lúc này đã bị phong tỏa. Mọi người dân xunh quanh đều ngạc nhiên và bất ngờ trước thông tin này. Hầu như mọi người đều nghĩ là do bị trầm cảm hoặc áp lực gì đó mới dẫn đến tự tử thế này. Nhìn khung cảnh lúc này chẳng khác gì: Người trần thương tiếc người ra đi

    "Đã tìm được chưa?"

    "Dạ thưa sếp, vẫn chưa tìm thấy ạ. Do biển quá sâu nên công tác tìm kiếm gặp rất nhiều khó khăn"

    "Được rồi, đi tìm tiếp đi"

    "Vâng ạ"

    Long như chết lặng, tâm trạng đầy đau đớn, và anh ngất đi trong sự lo lắng của team cũng như Hậu ở đây. Xin lỗi em, xin lỗi em rất nhiều, Hải à!

    Khi tỉnh lại, anh mới biết là mình đang ở khách sạn, ở bên anh không có ai khác ngoài DT-người được team tín nhiệm giao cho nhiện vụ này

    "Anh ngất được bao lâu rồi?"

    "Được 1h rồi anh ạ"

    "Còn Hải.. đã tìm thấy chưa?"

    "Dạ.. đã tìm thấy rồi ạ.. hiện tại đang ở phòng lạnh"

    "Dẫn anh đến đó, mau lên"

    Không khí xung quanh phòng lạnh như muốn đóng băng toàn bộ những con người đang ở đây. Nhưng tâm trạng của họ đã khắc chế lại sự giá lạnh đó. Ai cũng đau thương trước sự ra đi của người con trai ấy, nhưng có lẽ người đau nhất là Hậu-vì cậu là người yêu của anh ấy, đã từng hứa sẽ bảo vệ nhau nhưng giờ đây lời hứa đó đã tan thành mây khói rồi

    Dù ngoài đời mạnh mẽ nhưng trong hoàn cảnh này, Long cũng chẳng thể nào ngăn mình rơi lệ trước người em trai thân thiết này. Anh nhẹ nhàng ngồi xuống ôm lấy thân hình mỏng manh của Hậu, nói lời an ủi

    "Em ấy đã đi xa rồi. Lỗi không phải do anh đâu, do cả tôi nữa. Tôi chẳng thể hoàn thành được nghĩa vụ của 1 người đội trưởng, đã không quan tâm chu đáo đến em ấy mới dẫn đến sự việc thế này. Vậy nên đừng tự trách bản thân mình nữa, nếu không Hải sẽ buồn lắm"

    Một lần nữa anh lại khóc, khiến cho khung cảnh vốn ảm đạm nay lại càng trở nên u tối hơn. Long vẫn tự trách mình rất nhiều, cứ nghĩ lời nói hôm qua em nói về người bạn của mình, hóa ra đó là nói thay cho bản thân mình sao.. Anh thật ngốc mà..

    Đám tang của cậu được tổ chức kín dưới sự giám sát của cơ quan công an. Trong khi ai cũng tràn ngập đau khổ thì đám phóng viên "hám fame, câu view" lại mò đến để gây náo loạn khu vực tang lễ

    "Anh có phải là tuyển thủ Hậu của team S không ạ? Sau những chuyện mà tuyển thủ team F làm ra, anh có cảm xúc gì?"

    "Giờ người đó mất rồi, anh có cảm xúc thế nào?"

    "Xin hãy trả lời chúng tôi"

    "CÁC NGƯỜI IM ĐI.. vì mồm miệng của lũ khốn các người.. nên em ấy mới ra đi oan uổng như thế.. giờ còn đến đây trục lợi nữa hả? Các người không xứng đáng được ở thế giới này.. mau đi đi.. BIẾN NGAY CHO TÔI!"

    Nghe thấy tiếng hét lớn, Long cùng cả bọn đi vào, nhìn thấy lũ dơ bẩn kia đã không thể chịu được mà xông đến dẹp loạn đám khốn nạn này để cho đám tang được bình yên trở lại

    "Lũ ruồi nhặng này, các ngươi không xứng đáng được sống"

    "Nghề câu view chưa hết thời à? Có tin sau ngày hôm nay mấy người mất việc không?"

    "Có tắt ngay máy quay đi không? Nếu không đừng trách tôi vô tình"

    Cả một đoàn quân lớn gây sức ép lớn, khiến cho toàn bộ phóng viên sợ hãi rút đi hết. Duy chỉ còn một người vẫn ngoan cố không thôi, khiến cho DT phải dùng đến biện pháp mạnh, ngay lập tức máy quay trên tay người đó bị đập nát đến không còn gì mới thôi

    "Cái máy quay đắt tiền của tôi"

    "Có đắt bằng mồm miệng các người không? Lấy đi 1 mạng người mà không biết xót thương à? BIẾN.. ĐI!"

    Cuối cùng tên đó cũng chịu rời đi, mọi người ở đó đều khen ngợi cả team đã giúp dẹp lũ đáng ghét kia đi. Chừng nào còn miệng bọn này, là lúc đó sẽ còn nhiều người nổi tiếng tự tử hơn nữa.

    Lời tạm biệt của cậu.. ẩn chứa trong đó là cả một nỗi buồn dài.. Hai người hãy vui lên nhé! Em ở trên này vẫn luôn dõi theo và che chở cho cả hai.. Em yêu anh, Văn Hậu.. Em nhớ anh.. đội trưởng Long!
     
    Last edited by a moderator: 8 Tháng mười 2023
  5. Qsadboiz2k3

    Bài viết:
    9
    Chương 4 (Ngoại truyện 1) : Cố quên

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Gửi anh, người em yêu nhất

    Thực sự lúc viết bức thư này, em đã khóc rất nhiều. Anh hay khuyên em quên những chuyện cũ đi và bắt đầu một hành trình mới.. nhưng khó lắm, khó lắm anh ạ..

    Lần đầu chúng ta gặp nhau, em đã bị thu hút bởi vẻ ngoài đẹp trai và trong lạnh lùng của anh. Lúc cả hai có tình cảm vượt quá giới hạn, em đã quyết định làm người yêu của anh. Cứ nghĩ là êm xuôi nhưng có lẽ.. em đã sai rồi..

    Hàng loạt chuyện không hay xảy đến, từ tin đồn "người thứ 3" hoặc bạo hành cô gái tên T kia như muốn dìm sâu em xuống bờ vực của sự tuyệt vọng. Lần đi Nha Trang này, em muốn được relax sau những chuyện vừa qua, nhưng đám phóng viên kia lại đến quấy rối khiến em lại bị dao động.. Chi bằng gửi lại thân mình cho biển cả bao la ngoài kia sẽ tốt hơn với em mà thôi..

    Em xin lỗi vì không thể cùng anh đi đến vinh quang của mùa giải sắp tới được nữa. Chúng ta luôn chung đường trong game nhưng ngoài đời lại không được như thế.. nhưng anh cũng đừng buồn nhé.. Hãy tham dự giải đấu AIC mà không có em ở cạnh nhé.. Bởi vì.. em chỉ là một góc nhỏ trong trái tim anh mà thôi

    Em yêu anh, tuyển thủ của lòng em!

    Hãy sống tốt nhé!

    Tạm biệt anh!

    Nếu em là sóng, anh sẽ là con tàu để được em đưa đi muôn nơi

    Em không còn tồn tại ở đây nữa. Anh đau lắm

    Đôi lúc ngắm bình minh lên, nước mắt anh cứ thế rơi ra và thả trôi vào từng con sóng ngoài kia

    Nụ cười gượng gạo trên môi anh đã dần tan vào bình minh ngoài kia rồi..

    Anh yêu em, Nguyễn Quang Hải!
     
    Last edited by a moderator: 8 Tháng mười 2023
  6. Qsadboiz2k3

    Bài viết:
    9
    Chương 5 (Ngoại truyện 2) : Góc nhỏ trong tim

    Bấm để xem
    Đóng lại
    From Hải to Long

    Anh à!

    Em vẫn nhớ mãi ngoại hình của anh lúc chúng ta gặp nhau lần đầu. Một con người lạnh lùng nhưng bên trong lại ấm áp với tất cả mọi người, một đội trưởng trong trận đấu luôn nghiêm khắc nhưng ngoài đời lại quan tâm và thương yêu đồng đội hết mực. Đó chính là lý do em "đổ" anh ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi!

    Em đã coi anh là anh trai, cùng nhau trải qua mọi cung bậc cảm xúc của mỗi mùa giải, lúc vui, lúc buồn, lúc cãi vã.. Nhưng trên tất cả, chúng ta vẫn mãi là những đồng đội tốt và luôn sát cánh với nhau, có đúng không anh?

    Đã có lúc em gọi anh là người yêu em, anh cứ bảo rằng em nói đùa nhưng thực sự.. trước khi đến với Hậu, em đã có tình cảm với anh rồi..

    Đến lúc anh có người yêu.. em mới nhận ra.. là mình đi quá xa rồi

    Và rồi khi anh chia tay với người yêu, em đã nghĩ.. mình là "người thứ 3" chen chân vào mối tình đầy hạnh phúc này

    Lúc đó anh đã khóc rất nhiều, với bản năng của một người em trai, em chỉ có thể đến bên anh và ôm anh vào lòng để an ủi mà thôi

    Anh bảo "không phải lỗi của em" nhưng em cho rằng "vậy tại sao anh lại khóc?"

    "Khóc là vì.. anh cảm thấy mình quá yếu đuối.. yếu đến mức.. không thể giữ chân được một người"

    Lúc đó, em đã hiểu được nỗi lòng của anh, nhưng không ngờ là anh đã yêu em ngay từ giây phút đó rồi..

    Đến scandal của em gần đây, anh cũng luôn là người quan tâm và lo lắng cho em mà cứ nghĩ đó chỉ là nghĩa vụ của người anh trai mà thôi

    Cho đến lúc em trở về khách sạn và nhìn thấy cảm xúc trên khuôn mặt của anh, em mới nhìn thấy 3 chữ "anh yêu em" hiện nguyên hình ngay trước mắt rồi

    Nhưng sao em có thể chấp nhận được tình cảm đó. Yêu cùng một lúc 2 người, nó khó lắm, khó lắm anh ạ..

    Vì vậy, em quyết định sẽ nhảy xuống biển tự tử. Áp lực từ phóng viên lẫn việc yêu đương đã khiến em đủ mệt rồi.. Bây giờ là thời điểm thích hợp để em có thể kết thúc bản thân mình ở đây!

    Dù không thể yêu anh nhưng anh vẫn mãi là một góc nhỏ trong tim của em. Dù cho nó có tan chảy, nhưng ký ức vẫn mãi ở đó, mãi ở đây và không thể phai tàn đi được

    Tạm biệt anh!

    Em nhớ anh lắm!

    Anh trai Long ạ!

    * * *

    Nếu như có kiếp sau, anh sẽ làm gì?

    Anh sẽ rũ bỏ thân phận tuyển thủ để yêu em, yêu đến khi đầu bạc răng long. Em có đồng ý không?

    Em đồng ý. Cảm ơn anh đã yêu em. Cảm ơn anh đã yêu thương em suốt khoảng thời gian vừa qua. Lời cảm ơn này.. không biết đến bao giờ mới đến được tay anh đây?

    Anh xin lỗi, Hải à!

    Đừng bỏ rơi anh, anh đau lắm!

    Dù có thế nào, thì người anh yêu mãi mãi chỉ có em mà thôi.. Anh yêu em.. Nguyễn Quang Hải!

    (END)
     
    Last edited by a moderator: 8 Tháng mười 2023
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...