Trời ươm nắng cho mây hồng Mây qua mau em nghiêng sầu Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm Mây âm thầm mang gió lên
Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông, Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng. Thị phi thành bại theo dòng nước, Sừng sững cơ đồ bỗng tay không. Núi xanh nguyên vẹn cũ, Bao độ ánh triều hồng. Bạn ngư tiều dãi dầu trên bãi, Vốn đã quen gió mát trăng trong. Một vò rượu nếp vui gặp gỡ, Chuyện đời tan trong chén rượu nồng.
TRĂNG TRONG MƯA Đêm nay mười sáu cảnh như thơ Mưa rơi phảng phất ánh trăng mờ. Dòng người tấp nập về trên phố Cột đèn sáng rọi đứng bơ vơ. Gió vuốt tóc ai thêm mộng mơ Mưa chuỗi pha lê để ai chờ Người đứng phân vân kề cửa sổ Cảnh quá ưu tình nỡ làm ngơ? Không rượu không trà không sắc hoa Sao phút chốc thôi đã ngấm ngà Say thơ say cảnh say tình mị Say buồn say đắng ướt hàng mi Tình vỡ tan rồi sao nhớ chi Sao thương lại xót lúc đông về. Trăng thơ đầy khuyết âu thường lệ Sao thế nhân tình vạn kẻ mê?
Mênh mông bát ngát cánh đồng ta. Thấp thoáng xa xa những mái nhà. Thoang thoảng đâu đây hương gió mới. Ngọt Ngào ấm áp vị phù sa.
Có một góc thân quen Lớp học, nhà xe và khoảng trời nhỏ bé Cậu, tớ và thanh xuân lướt qua thật nhẹ Cơn mưa năm ấy, chúng ta năm này Gió thoảng, mây bay.. (Yusakumi Kudo)
Muốn cho cơ thể béo quay Ăn xong ta phải nằm ngay lên giường Muốn cho cơ thể bình thường Ăn xong ta phải lên giường nằm ngay
Hãy cho tôi một tinh cầu giá lạnh, Một vì sao trơ trọi giữa trời xa. Để nơi đó tháng ngày tôi lẩn tránh, Những ưu phiền, buồn não và sầu lo!
Say men rượu tuy cay mà ngọt, Say men tình tuy ngọt mà cay Rượu giết ta nay ngày mai ta tỉnh TÌnh giết ta rồi bất tỉnh thiên thu