Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên để thành người xa lạ
Anh ám ảnh em hai chiều nghiệt ngã
Nghiêng bên này lại chống chếnh bên kia
Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya
Dịu dàng quá lời thì thầm của gió
Ngủ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ
Biết đâu chừng thiên sứ đến vây quanh
Trái...
Em trở về bên khung cửa mùa xuân
Dọn lại mái nhà chim én về làm tổ
Bức vẽ còn dang dở
Em sẽ tô lại màu đỏ thắm ngôi nhà
Nền trời xa là đám mây xốp trắng
Và khóm hoa vàng đợi cơn gió vừa qua..
Em đã đi xa thật là xa
Những chân trời chẳng có anh ở đó
Em bay qua những miền trời ngập gió...
Chúng mình đừng im lặng với nhau
Đừng để những nỗi đau chất chồng rồi rơi vỡ..
Nếu một ngày không ai cần ai nữa
Tất cả thành "đã lỡ"..
Thì sao?
Chúng mình đừng lặng lẽ rời xa nhau
Để hạnh phúc đậm sâu chỉ còn màu u tối.
Ai có lỗi lầm, còn ai đem gian dối
Còn nghĩa lý gì khi đã chẳng...
Lại bắt đầu từ những trang giấy trắng
Lại ngọn đèn, màu mực những câu thơ
Lại nhịp đập bắt đầu, tim rạo rực
Trước biết bao nao nức với mong chờ
Một con tàu chuyển bánh ngoài ga
Làn nước mới, trời xanh và mây trắng
Ngôn non mướt, bãi cát vàng đầy nắng
Như chưa hề có mùa lũ đi qua.
Như...
Có phải vì mười lăm năm yêu anh
Trái tim em đã mệt?
Cô gái bướng bỉnh
Cô gái hay cười ngày xưa
Mẹ của các con anh
Một tháng nay nằm viện.
Chiếc giường trắng, vách tường cũng trắng
Một mình em với giấc ngủ chập chờn
Thương trái tim nhiều vất vả lo buồn
Trái tim lỡ yêu người...
Những ngọn lửa vô hình chưa kịp có tên
Dòng nhựa trong cây, mùa xuân trong dòng nhựa
Cơn gió ẩn sau buồm, chân trời sau biển cả
Những nhịp cầu
Nối hạt cát với ngôi sao
Bánh ăn và giấc mộng
Đưa tôi tới những bến bờ chưa tới được
Vượt khỏi mình, tôi nhập với trăm phương.
Nói lời riêng mà...
Hay là thôi Em không yêu nữa,
Anh đã xa và cũng sắp con bồng
Mẹ giục Em sớm chọn tấm chồng
Nhưng.. cứ nghĩ, Em không yêu ai được.
Hay là thôi đường ai nấy bước,
Đợi làm gì ai biết trước mà mong.
Anh đi đi, Em không là chiếc bóng
Bận lòng Anh trong hạnh phúc mai này.
Hay là thôi Em cứ ngủ...
Thế là không anh..
Em một mình trong đêm cuộn tròn chăn vẫn không đủ ấm
Chợt thèm lắm vòm ngực rộng
Gối bình yên lên cánh tay.
Thế là không anh..
Em lăn bên nào cũng chạm vào nỗi nhớ
Trên trần nhà con thạch sùng than thở
Sấp ngửa bàn tay không chạm nổi lòng mình
Thế là không anh..
Em co...
Rất lâu trước có một người từng hứa
Sẽ cùng tôi đi hết cuộc đời này
Tôi tin tưởng không một lần nghi ngại
Đâu biết rằng tình ngang trái, tim đau.
Rất lâu trước yêu một người đậm sâu
Không toan tính hay mưu cầu địa vị
Một tình yêu không lọc lừa ích kỷ
Tan vỡ rồi ôm nỗi nhớ đầy vơi.
Rất...
Em biết mình chẳng có gì đặc biệt đâu
Không xinh xắn, đáng yêu, không yêu kiều thục nữ
Em chỉ có một tình yêu ấp ủ
Trao trọn cho anh, hôm qua, hôm nay và mãi tận sau này.
Em chỉ là một người con gái bình thường biết dang rộng đôi tay
Chấp nhận thứ tha sau những ngày bão nổi
Vì em biết...
Chỉ là.. đã từng yêu quá đậm sâu
Sao có thể nói một câu mà lìa xa nhau ngay được!
Chỉ là.. đã từng một lòng nguyện ước
Sao có thể dặn lòng cất bước mà không ngoái lại phía sau..
Chỉ là.. đã từng là trọn vẹn của đời nhau..
Sao có thể vì thương đau mà vò nhàu quá khứ!
Chỉ là.. đã từng trao...
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình lặng lẽ lướt qua nhau
Có khi nào trong cô đơn lặng lẽ
Ta vô tình nhặt nửa mảnh tim rơi
Có khi nào mình hữu duyên không nợ
Nên tìm hoài mà chẳng thấy nhau chăng?
Có khi nào anh yêu em tha thiết
Nhưng vô tình nên chẳng biết hả em?
Khi ta vô tình...
Hai sắc hoa Tigon
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ đến với yêu đương
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: "Hoa dáng như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi"
Thuở ấy nào tôi đã...
Mẹ của anh
Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen
Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh...
Áo đỏ em đi giữa phố đông
Cây xanh như cũng ánh lên hồng
Em đi lửa cháy trong bao mắt
Anh đứng thành tro em biết không?
Vũ Quần Phương
Nguồn: Vũ Quần Phương, Vầng trăng trong chiếc xe bò, NXB Văn học, 1988
Nội dung bài thơ Áo đỏ
Kể từ khi ra đời đến nay, đã hơn bốn mươi năm trôi qua...
Hoa cúc xanh
Hoa cúc xanh có hay là không có?
Trong đầm lầy tuổi nhỏ của anh xưa
Một dòng sông lặng chảy từ xa
Thung lũng vắng sương bay đầy cửa sổ
Hoa cúc xanh có hay là không có
Một ngôi trường bé nhỏ cuối ngàn xa
Mơ ước của người hay mơ ước của hoa
Mà tươi mát mà dịu dàng đến thế...
Những bông hoa nho nhỏ
Chỉ có chút hương đêm
Ẩn vào trong kẽ lá
Như mối tình lặng câm
Vượt qua tháng qua năm
Vượt qua đồi qua suối
Bỗng gặp một mùi hương
Như lời yêu thầm gọi
Như ánh đèn chờ đợi
Như ánh mắt bao dung
Trong cơn khát cháy lòng
Bỗng tìm ra nguồn nước
Mùi hương không...
Anh không ngủ được ư anh?
Để em mở quạt quấn mành lên cho
Lặng sao cái gió mặt hồ
Ghét sao cái nóng đầu mùa đã ghê!
Đoàn thương binh mới trở về
Đánh nhau trước cửa hàng bia lúc chiều
Anh không ngủ được anh yêu?
Nghe chi con lũ đang chiều nước dâng
Ngày mai cây lúa lên đòng
Lại xanh...
Tháng mười trời trải nắng hanh
Có cô hàng phố phơi chăn trước thềm
Gió qua lay động bức rèm
Tấm gương trong suốt ánh đèn nê-ông.
Tôi không có một căn phòng
Lang thang suốt những năm ròng tuổi thơ
Gia tài là mấy vần thơ
Dẫu bao người đọc vẫn chờ đợi ai
Núi cao biển rộng sông dài
Tôi đi...
Nói cùng anh của tác giả Xuân Quỳnh là bài thơ được trích trong tập thơ Tự hát, NXB Tác phẩm mới, 1984. Đây là một trong các bài thơ mà Xuân Quỳnh viết tặng người chồng của mình – nhà văn Lưu Quang Vũ. Bài thơ Nói cùng anh thể hiện những quan niệm của Xuân Quỳnh về tình yêu đôi lứa cũng như giá...
Sắc lá phong rực vàng lên lần cuối
Trái mùa thu chín vội trước khi xa
Như ngọn đèn lửa bùng lên rực rỡ
Ánh hoàng hôn rực cháy trước hiên nhà
Cũng có thể mùa thu chưa hết
Vẫn còn đang lưu luyến khách đi qua
Cũng có thể là tôi đến chậm
Thấy màu mây rừng lá tưởng còn thu
Trong thi ca nhạc họa, để ca ngợi vẻ đẹp của người phụ nữ, người ta thường miêu tả vóc dáng, làn da, mái tóc, nụ cười.., hiếm có khi nào lại đặc tả về đôi bàn tay người phụ nữ. Là người phụ nữ khéo léo, đảm đang, giàu tình cảm, Xuân Quỳnh càng hiểu giá trị của đôi bàn tay người phụ nữ. Với Xuân...
Đã xa rồi căn phòng nhỏ của em
Nơi che chở những người thương mến nhất
Con đường nắng, dòng sông trước mặt
Chuyến phà đông. Nỗi nhớ cứ quay về
Đêm tháng năm hoa phượng nở bên hè
Trang giấy trắng bộn bè bao ký ức
Ngọn đèn khuya một mình anh thức
Nghe tin đài báo nóng, lại thương con
Anh...
Có một thời vừa mới bước ra
Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi
Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia.
Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
Trang nhật ký xé trăm lần lại viết
Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau
Có một thời...
Biết rằng em đã xa xôi
Nhớ em lại nhớ cái thời chăn trâu
Chiều mưa, tàu chuối che nhau
Thoắt thôi em đã thành dâu nhà người..
Biết là em quá xa rồi
Cớ chi dạ cứ bồi hồi nôn nao
Cõi riêng nào có nguôi nào
Chiều nay anh lại rẽ rào lần sang
Bời bời ngọn gió ngổn ngang
Hoa xương rồng vẫn nở...
I
Các cô gái cùng thời với tôi
Tôi giống các cô và lại khác các cô
Trán tôi dô ra bướng bỉnh hơn, bàn tay thô lại còn vụng nữa.
Vụng đến nỗi không chỉ mó tới đâu là đổ vỡ.
Mà khi nói chuyện với ai, tôi thấy tay thừa không biết giấu vào đâu.
Như các cô tôi có một tình yêu rất sâu
Rất dữ...
Ai Cũng Có Phút Yếu Lòng Như Thế
Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi
Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối
Anh bỗng hóa thành người lớn bao dung
Em biết rằng anh sẽ chẳng nhớ em
Vì trái tim anh có thừa người khác
Những bản tình ca ở bên em anh hát
Sẽ có...
Em nhìn bâng quơ trong nắng biếc vườn trưa
Trời xe lạnh gió đùa xao xác lá
Phía trước mặt lô xô vùng Quảng Bá
Đào đang đơm nụ vào xuân
Bạn bè ngoài kia và em kề gần
Trước vườn rộng vẫn thấy mình trống trải
Nắng biếc vườn trưa vu vơ cười nói
Em đang nghĩ gì anh có biết đâu
Trời vời vợi...
Em là gì giữa bề bộn đời anh?
Là nỗi nhớ của miền sâu thăm thẳm?
Là yêu thương của ngày sau gởi gắm?
Hay chỉ là một thoáng đến xôn xao?
Em là gì? chỉ là bạn thôi sao?
Hoặc giả dụ một người anh quen biết
Từng có thời, vâng! có thời mãnh liệt!
Đã yêu anh như em của bây giờ.
Thôi...