Nói cùng anh của tác giả Xuân Quỳnh là bài thơ được trích trong tập thơ Tự hát, NXB Tác phẩm mới, 1984. Đây là một trong các bài thơ mà Xuân Quỳnh viết tặng người chồng của mình – nhà văn Lưu Quang Vũ. Bài thơ Nói cùng anh thể hiện những quan niệm của Xuân Quỳnh về tình yêu đôi lứa cũng như giá trị cao đẹp của tình yêu đối với cuộc sống của mỗi con người. Với Xuân Quỳnh, tình yêu làm nảy sinh những khát vọng, là động lực để con người duy trì sự sống và sống có ý nghĩa hơn. Nói cùng anh Em vẫn biết đấy là điều đã cũ Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu: Sự gắn bó giữa hai người xa lạ Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi Niềm đau đớn tưởng như vô tận Bỗng có ngày thay thế một niềm vui Ðiều hôm nay ta nói, ngày mai Người khác lại nói lời yêu thuở trước Ðời sống chẳng vô cùng, em biết Và câu thơ đâu còn mãi ngày sau Chẳng có gì quan trọng lắm đâu Như không khí, như màu xanh lá cỏ Nhiều đến mức tưởng như chẳng có Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang Nhưng lúc này anh ở bên em Niềm vui sướng trong ta là có thật Như chiếc áo trên tường, như trang sách Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa Tình anh đối với em là xứ sở Là bóng rợp trên con đường nắng lửa Trái cây thơm trên miền đất khô cằn Ðó Tình yêu, em muốn nói cùng anh Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng Lòng tốt để duy trì sự sống Cho con người thực sự Người hơn. Xuân Quỳnh
Cảm ơn bạn đã post bài thơ này lên. Mình rất thích bài thơ này. Khi còn là sinh viên, cứ mỗi khi buồn lại mang tập thơ nhỏ xíu cầm được trong lòng bàn tay ra đọc. Mỗi lần đọc đến bài thơ này mình đều rất xúc động. Lời bài thơ rất chân thành, mộc mạc. Thể hiện một tình yêu dung dị rất đời thường. Tác giả mở đầu với 2 câu thơ: "Em biết đấy là điều đã cũ. Chuyện tình yêu quan trọng gì đâu", một sự mở đầu rất tài tình đi vào lòng người như một lời tâm sự rằng chuyện này cũ lắm, xưa lắm rồi như bao thế hệ bao người đã từng đi qua nó, nhưng sự hiển nhiên này lại đi vào lòng người sâu lắng đến l ạ thường. Mình thích cách mở đầu của tác giả. Sự mở đầu nhẹ nhàng, tinh tế mà sâu lắng. Lòng tốt để duy trì sự sống Cho con người thực sự người hơn. Cứ mỗi lần tâm trạng không tốt mình lại nhớ đến 2 câu này của Xuân Quỳnh. Nó như một cách nhắc nhở mình sống tốt mỗi ngày. Mình không phải là một người phân tích thơ, cũng không phải là người viết văn giỏi. Vì thế, mình viết những cảm nhận về bài thơ này rất rời rạc. Cuối cùng mình muốn nói rằng, mình rất thích bài thơ này. Bài thơ đã gắn bó với cả một quãng đường thanh xuân của mình và giờ nó vẫn luôn sống ở trong mình.