Có lẽ một ngày rồi em cũng quên anh
Ta lại trở về như lúc mình chưa đến
Nhưng lần sau gặp chắc không còn bịn rịn
Bởi mùa yêu thương đã lỗi hẹn qua rồi..
Anh vẫn là anh của ngày cũ em ơi
Chỉ khác một điều không còn yêu ai nữa
Và những cơn mơ đã thôi không gõ cửa
Những đêm chập chờn cho...
Em vẫn muốn mình là thế giới của anh
Là bầu trời xanh, là ngày đông đầy nắng
Là chốn anh về cho đời trôi bình lặng
Và là lí do anh cố gắng mỗi ngày.
Lúc em thấy buồn anh nắm chặt bàn tay
Còn lúc em vui anh mặt mày rạng rỡ
Lúc em yếu mềm anh nhẹ nhàng che chở
Lúc biết em sai anh chẳng nỡ...
Đêm khuya rồi, nhắm mắt ngủ đi em,
Cuộc đời ngoài kia vẫn bon chen nhiều lắm
Nhớ đắp thêm chăn giữ cho mình thật ấm
Phải thương mình, trước khi muốn thương ai..
Đừng nghĩ nữa em, đừng lo lắng điều chi
Qua những bão giông nắng sẽ về.. sẽ ấm..
Sẽ có người đến bên em.. và nắm..
Bàn tay gầy...
Mai chia tay mình vẫn gọi anh em
Nhưng không phải vợ chồng như ngày trước
Bởi chúng mình đã lùi đi một bước
Để trở về cái thủa mình chưa yêu
Anh biết mình làm thế là sai
Là đau khổ khi không được gọi em bà xã
Nhưng với anh yêu phải là tất cả
Không đơn thuần xem đó một trò chơi
Những...
Có một thời biển và sóng yêu nhau
Người ta bảo biển là mối tình đầu của sóng
Sóng vỗ về ôm bờ cát trưa nóng bỏng
Biển dạt dào hát mãi khúc tình ca
Rồi một ngày sóng nông nổi đi xa
Bao kẻ đến và tỏ tình với biển
Biển sợ rằng sóng không về vĩnh viễn
Nên đành lòng hò hẹn với vầng trăng...
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:
Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi
Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa.. vẫn xa
Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ...
Sóng được in trong tập Hoa dọc chiến hào, xuất bản năm 1968 của nữ nhà thơ tình nổi tiếng Xuân Quỳnh. Bài thơ nói về tâm trạng, tình yêu mãnh liệt của người con gái khi yêu.
Sóng
Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sóng không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau...
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu?
Chùm phượng vỹ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng - mối tình đầu.
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa...
Con đường em về ban trưa
Hoa tím nghiêng nghiêng đợi chờ
Tuổi em vừa tròn mười bảy
Tóc em vừa chấm ngang vai
Con đường em về mưa bay
Ta đứng trông theo bao ngày
Tự bao giờ lòng cứ ngỡ
Yêu người mà nào có hay
Con đường em về hương thơm
Ngọc lan khuya rụng trong vườn
Tiếng dương cầm...
Nắng Sài gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng
Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
Mà mua thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bay vội vã vào trong hồn mở cửa
Gặp một bữa, anh mừng một bữa...
Theo hồi tưởng của nữ tác giả Phan Thị Thanh Nhàn, thi phẩm Hương thầm được bà sáng tác đúng mùa hoa bưởi (tháng 03) năm 1969 để ghi nhớ ngày cậu em Phan Hữu Khải (1953 - 1972) lên đường ra trận. Dạo ấy, nhà bà ở đê Yên Phụ, vườn sau có cây bưởi cứ tới mùa hoa lại tỏa hương ngào ngạt, em trai...
Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ
Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng
Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng
Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không...
Alexander Puskin là nhà thơ Nga vĩ đại, là Mặt trời của thi ca Nga. Trong cuộc đời ngắn ngủi, bất hạnh của mình, Pu-skin đã để lại cho đất nước Nga và cho nhân loại những áng thơ văn tuyệt vời. Ngoài những trường ca nổi tiếng như: Ru-xlan và Lút-mi-la, Người tù Cáp-ca, Những người Di-gan...
Vô tình anh gặp em
Rồi vô tình thương nhớ
Đời vô tình nghiệt ngã
Nên chúng mình yêu nhau
Vô tình nói một câu
Thế là em hờn dỗi
Vô tình anh không nói
Nên đôi mình xa nhau
Chẳng ai hiểu vì đâu
Đường đời chia hai ngả
Chẳng ai có lỗi cả
Chỉ vô tình mà thôi
Vô tình suốt cuộc đời
Anh buồn...
Anh ra khơi
Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng
Phút chia tay, anh dạo trên bến cảng
Biển một bên và em một bên.
Biển ồn ào, em lại dịu êm
Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ
Anh như con tàu, lắng sóng từ hai phía
Biển một bên và em một bên.
Ngày mai, ngày mai khi thành phố...
Em là sương, sương chỉ tan trong nắng.
Dẫu chẳng hình hài nắng đọng lại trong sương.
Anh là nắng khi bình minh trở dậy.
Mang lửa trời trong ánh sáng ban mai.
Em là sương đọng muôn vàn nỗi nhớ.
Để tan đi trong những giấc mơ dài.
Nhưng vẫn nguyện làm giọt sương mãi mãi.
Soi nắng mặt trời...
Tình yêu người lính giản dị và nhẹ nhàng, ít cao sang thừa đằm thắm.. Sự lãng mạn, nhớ nhung dạt dào được gửi gắm qua những vần thơ - có lúc rất vui hài.. có lúc lại khó ngăn lệ!
Dưới đây là tuyển tập những bài thơ hay nhất về tình yêu của người lính.
Kể Em Nghe
Hai năm làm lính
Vui nghiệp...
Em vẫn thường nhìn lên bầu trời đêm xa vắng
Tìm ngôi sao hạnh phúc của đôi ta
Anh đã bảo như thế rồi mà
Tìm ngôi sao ấy - nghĩa là hạnh phúc
Em là 1 cô bé hay cười và hay khóc
Khóc đấy rồi lại vui vẻ ngay thôi
Trách cuộc đời sao cứ thích chia phôi
Khiến cho tim em nhiều lần phải khóc...
Có cánh hoa nào không tàn úa
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hụt hao
Có cuộc đời nào không xuống thấp lên cao
Có môi nào chưa rung vì tiếng nấc
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi
Và có những chiều em thấy đơn côi
Hãy về đây, dựa vai anh mà khóc
Kể cho...
Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời
Em ngược thời gian, em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn, em...
Em bảo: "Anh đi đi"
Sao anh không đứng lại?
Em bảo: "Anh đừng đợi"
Sao anh vội về ngay?
Lời nói thoảng gió bay
Đôi mắt huyền đẫm lệ
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em
Không nhìn vào mắt sầu
Không nhìn vào mắt sâu?
Những chuyện buồn...
Đừng hỏi vì sao Anh yêu Em
Hãy hỏi mặt trời vì sao tỏa nắng?
Sao mặt trăng khi khuyết khi đầy?
Đêm màu đen và ngày màu trắng?
Đừng hỏi anh vì sao anh yêu em
Hãy hỏi biển tại sao có sóng?
Sao gừng cay và sao muối mặn?
Mùa thu trút lá vàng em có biết vì sao?
Đừng bao giờ em hỏi anh tại...
Hạnh ❤ Phúc chỉ là lời nói dối thôi anh
Bởi nếu không thì làm sao em phải khóc
Bởi nếu hạnh phúc là hạnh phúc
Thì những lời hứa của anh phải trở thành sự thực
Sao lại là hư vô?
Hạnh ❤ Phúc là lời nói dối thật mà
Bởi em đã từng tin là anh yêu em nhiều lắm
Thế mà 1 buổi chiều đầy nắng...
Con đường nhỏ sẽ vắng người qua lại
Mai em đi thành phố sẽ tiêu điều
Chim ngừng hót, gió không buồn lay nữa
Cây thẫn thờ đổ bóng xuống quạnh hiu
Khung trời nhỏ buồn riêng tôi trú ngụ
Tiếng cười em, mây đã cuốn đi rồi
Suối tóc ấy, mắt môi xưa ngày ấy
Giờ chỉ là một đốm nhỏ xa xôi..
Làm...
Em đừng khóc can cớ gì phải khóc
Chúng ta đâu phải những kẻ phi thường
Tình say đắm những ngày đầu tiên ấy
Giữ làm sao nguyên vẹn giữa đao thương
Em đừng khóc can cớ gì phải khóc
Gừng vẫn cay, muối vẫn mặn đấy mà
Truông ngàn ấy dẫu trăm mùa cỏ héo
Thì gió chiều vẫn nhớ một lần hoa
Em...
Hồi còn làm ở Sở Đạc điền Bình Định, Hàn Mặc Tử có một mối tình đơn phương với Hoàng Thị Kim Cúc- con gái của chủ sở, người Huế. Mối tình chưa được mặn nồng thì Hàn Mặc Tử vào Sài Gòn làm báo nhưng lòng vẫn nuôi hy vọng ở mối tình đơn phương đó. Khi trở lại Qui Nhơn thì Hoàng Cúc đã theo cha về...
Biết trái tim chẳng có tội gì đâu
Khi anh không thể yêu em hơn nữa
Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành.. tan vỡ
Vẫn bất ngờ, vẫn tiếc nuối, ngẩn ngơ..
Chẳng muốn tin đâu, anh đã dối lừa
Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy
Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy
Em bồi hồi, em vội vã...
Anh ơi anh hãy nhìn kìa
Ở ngoài kia lá rơi nhiều quá
Hôm nay trời đang là mùa hạ
Em cứ ngỡ là thời tiết đã sang thu
Anh ơi anh hãy nhìn đi
Nhìn thật kĩ những bước đi của lá
Lá lìa cây lá có buồn không hả?
Có buồn mà sao lá vẫn cứ bay?
Anh ơi anh hãy nhìn này
Ngày anh đi mắt em sâu...
Sẽ chẳng bao giờ anh hiểu được em đâu
Hiểu được những điều.. từ lâu em vẫn nghĩ
Hiểu được những điều từ trái tim mộng mị
Sâu thăm thẳm trên con đường em đi
Là gai góc đâm nát chân máu rỉ..
Sẽ chẳng bao giờ anh dũng cảm dám đi
Trên con đường hôm qua.. máu em từng.. an nghỉ
Anh ơi có bao...
Thất tình à, thất tình ơi
Khoái nhau cho dữ rồi chơi bo xì
Dùng dằng chẳng thể quên đi
Làm ăn bê trễ, đứng đi bất cần
Nói năng ra điệu ra vần
Giữa trưa nắng nóng xuất thần làm thơ
Thất tình, phải thất tình cơ
Thất tình mới thấy mình khờ như ai
Yêu chi yêu miệt yêu mài
Yêu không đếm xỉa...