Em nhìn bâng quơ trong nắng biếc vườn trưa Trời xe lạnh gió đùa xao xác lá Phía trước mặt lô xô vùng Quảng Bá Đào đang đơm nụ vào xuân Bạn bè ngoài kia và em kề gần Trước vườn rộng vẫn thấy mình trống trải Nắng biếc vườn trưa vu vơ cười nói Em đang nghĩ gì anh có biết đâu Trời vời vợi cao, hồ thăm thẳm sâu Bông hoa nở kề bông tàn ngay đấy Chơi trò trẻ con nào ta ngắt lấy Chiếc lá ven đường cầu thấy rủi may Ôi cái trò chơi bói lá hôm nay Là số phận suốt đời anh theo đuổi Anh vốn là người đam mê và vụng dại Bối rối trước em, lầm lũi trong đời Tuổi không còn là đông, chưa hẳn đã xuân Xốn xang thế và lạnh lùng đến thế Anh muốn nói lời vui nhưng sợ thành giọt lệ Gió qua vườn xao xác mãi không nguôi.. Võ Thanh An