Thơ của cái thuở ban đầu thường rất nồng. Nồng đến vụng dại!
Nồng nét ngây thơ, hồn nhiên nhưng chẳng kém đi sự chiêm nghiệm, ngẫm nghĩ.
Nồng những tình cảm rất đỗi mộc mạc, đơn sơ, lại chất phác, thật thà.
Nồng của những kỉ niệm, kỉ vật, của ngọt bùi, đắng cay hòa quyện cùng uất hận, khát...