Phần 1- Chương 10
Ở bên cạnh tôi, hai đứa Lâm và Việt Anh liên tục gục lên gục xuống trong giờ họp, còn tôi thì phải căng mắt ra để xác nhận một lần nữa xem người trên bục giảng có phải là chị ta không hay chỉ là người giống người, tên trùng tên? Tuy nhiên khi chị ta vừa kết thúc xong phần đọc thì có quay xuống nhìn tôi và nói thầm điều gì đó trong miệng như kiểu "Lát ở lại gặp chị". Điều này làm tôi càng xác thực hơn chuyện chị ta chính là người đã mạnh bạo làm quen tôi lúc sáng nay.
- Chị gặp em có chuyện gì không?
Tôi nói với chị ta lúc chỉ còn hai người ở hành lang văn phòng đoàn sau khi tôi đã bảo Lâm và Việt Anh về trước.
- Thực ra cũng không có chuyện gì! - Chị ta tỏ ra e thẹn. - Chị chỉ muốn nói là.. gu của chị là những người cao to như em thôi!
Tôi thở ra một tiếng:
- Nếu chị chỉ làm như vậy để xin số em thì chắc chắn em cũng sẽ không cho chị đâu!
Tôi không biết lúc đó mình nói câu ấy có phũ quá không nhưng mặt chị ta vẫn tươi tỉnh như bình thường:
- Ý chị không phải như vậy! - Chị ta nhìn lên tôi. - Chị đã để ý em từ lâu rồi!
- Chị lén theo dõi em? Phó chủ nhiệm đoàn trường mà làm vậy được hả?
- Chị xin lỗi, nhưng chỉ là theo dõi ở văn phòng đoàn này thôi! Mấy buổi trước chị không vào họp vì bận chuyện sổ sách ở phòng bên cạnh, thấy em đi qua đúng gu chị nên cũng thử sang ngó xem sao..
Tôi là một đứa luôn tự cho mình là khó tính trong tình yêu. Suốt 12 năm học phổ thông, tôi không có bất kì mối tình nào ngoài mối tình giả vờ với nhỏ bạn thân năm lớp chín. Tôi tự nhận thức được chiều cao và vẻ ngoài của mình, vì thế nên hay bị con gái theo đuổi. Tuy nhiên tôi không dễ rung động trước bất kì ai mặc cho mình "ế chổng ế trơ", cũng bởi vì họ không phải gu của tôi hoặc là họ đến với tôi sai thời điểm. Mãi đến gần đây khi Sam chuyển đến bên cạnh nhà tôi và kèm cho nó học, tôi mới bị nó làm cho rung động. Thế nên việc bà chị tên Hương kia xuất hiện vào thời điểm này khiến tôi không thể dễ dàng mở lòng được. Một lần nữa tôi quay lưng với chị ta và nói:
- Bây giờ em bận rồi, có gì khi nào gặp nói chuyện sau!
- Khoan đã! - Chị ta nắm chặt lấy cánh tay tôi.
- * * *
- Em nghe chị giải thích đã! Thực ra chị không có ý xấu gì với em đâu, chị chỉ muốn làm quen với em thôi mà!
Tôi lưỡng lự không biết nên đứng lại hay nên dựt tay chị ta ra để về nhà trong lúc này. Vì thế tôi đã đứng một chỗ mặc chị ta van xin. Và khi đã quá sức chịu đựng rồi thì đành lấy điện thoại trong túi quần ra:
- Thôi được rồi! Em sẽ cho chị xin Facebook!
Hôm đó về nhà, tôi lập tức thay đồ và sang nhà Sam dạy kèm. Vừa thấy tôi vào nhà, nó đã hớn hở:
- Hôm nay cô giáo tiếng Anh trên lớp khen tui làm đúng hết nè, cũng nhờ cậu cả đó!
Tôi gãi đầu:
- À vậy hả?
Đó là lần đầu tiên tôi được Sam khen trực tiếp. Lần trước tôi chỉ nghe qua lời kể của chị Hường, nhưng lần đó có thêm chi tiết Sam khen tôi đẹp trai, còn lần này nó chỉ khen tôi dạy kèm tốt. Tôi nghi ngờ không biết liệu lời chị Hường truyền lại có phải thật hay không mà sao tôi cảm thấy ở ngoài nó vẫn lạnh nhạt với tôi giống như mối quan hệ thầy trò hơn là mối quan hệ bạn bè (sâu hơn là mối quan hệ tình cảm).
Chả hiểu sao hôm nay đang ngồi học mà điện thoại tôi cứ báo tin nhắn liên tục. Mọi hôm cũng tầm giờ này chẳng ai nhắn tin cho tôi, vậy mà số lượng tin nhắn hôm nay nhiều đến lạ kì, cứ như thể tôi bị ai đó tấn công spam không bằng! Lúc mở điện thoại lên, tôi thấy một người dùng nào đó rất lạ tên Hương gửi lời làm quen với tôi bằng những lời chẳng khác nào đa cấp. Nhìn mặt chị ta thì không lẫn vào đâu được ngoài người đã làm khó tôi cả ngày hôm nay ở trường.
Tôi úp điện thoại xuống và tắt thông báo đi để tiếp tục bài giảng cho Sam. Nó ngơ ngác nhìn tôi:
- Ai nhắn mà cậu không trả lời vậy?
Tôi cười chống chế:
- À không có gì đâu, mấy cái tin nhắn quảng cáo ấy mà!
- Vậy hả?
Trong người tôi lúc này nóng như lửa đốt nhưng phải cố tiếp tục dạy để Sam không thấy sự bối rối đó. Tôi thật ngốc khi đã để cho chị ta có Facebook của mình. Hôm nay mới chỉ là ngày đầu tiên, còn không biết những ngày sau sẽ ra sao nữa! Dù gì chị ta cũng là phó chủ nhiệm của đoàn trường, nếu làm phật ý chị ta thì tôi cũng khó lòng nào ở lại Đoàn được!
Y như rằng, đêm đó chị ta lại nhắn tiếp. Chị ta cứ y như một con cú đêm không ngủ để canh me nhắn tin cho tôi, rồi tấn công những bức hình của tôi một cách bất chấp. Tôi cũng đã đọc tin nhắn nhưng không phản hồi lại vì không biết nói thế nào cho hợp lý.
"Chị chưa từng có bạn trai."
"Chị làm trong văn phòng đoàn từ năm nhất tới giờ rồi, mà chưa tìm thấy anh nào ưng cả!"
"Thứ bảy tuần này em rảnh không, tự nhiên chị nhớ quán ăn vặt ở trường cũ quá!"
Những nội dung không liên quan được chị ta nhắn hàng trăm lần không hiểu vì mục đích gì. Tôi nghĩ khả năng cao là chị ta thích thầm tôi nên mới chủ động hỏi xin số điện thoại, Facebook; theo dõi tôi; spam tin nhắn cho tôi và kể cho tôi nhiều câu chuyện vớ vẩn như thế. Chị ta còn bảo chưa từng có bạn trai, rồi còn bảo gu là những em trai ít tuổi mà cao to như tôi nữa, nghe mà sởn hết cả da gà!
- Chị gặp em có chuyện gì không?
Tôi nói với chị ta lúc chỉ còn hai người ở hành lang văn phòng đoàn sau khi tôi đã bảo Lâm và Việt Anh về trước.
- Thực ra cũng không có chuyện gì! - Chị ta tỏ ra e thẹn. - Chị chỉ muốn nói là.. gu của chị là những người cao to như em thôi!
Tôi thở ra một tiếng:
- Nếu chị chỉ làm như vậy để xin số em thì chắc chắn em cũng sẽ không cho chị đâu!
Tôi không biết lúc đó mình nói câu ấy có phũ quá không nhưng mặt chị ta vẫn tươi tỉnh như bình thường:
- Ý chị không phải như vậy! - Chị ta nhìn lên tôi. - Chị đã để ý em từ lâu rồi!
- Chị lén theo dõi em? Phó chủ nhiệm đoàn trường mà làm vậy được hả?
- Chị xin lỗi, nhưng chỉ là theo dõi ở văn phòng đoàn này thôi! Mấy buổi trước chị không vào họp vì bận chuyện sổ sách ở phòng bên cạnh, thấy em đi qua đúng gu chị nên cũng thử sang ngó xem sao..
Tôi là một đứa luôn tự cho mình là khó tính trong tình yêu. Suốt 12 năm học phổ thông, tôi không có bất kì mối tình nào ngoài mối tình giả vờ với nhỏ bạn thân năm lớp chín. Tôi tự nhận thức được chiều cao và vẻ ngoài của mình, vì thế nên hay bị con gái theo đuổi. Tuy nhiên tôi không dễ rung động trước bất kì ai mặc cho mình "ế chổng ế trơ", cũng bởi vì họ không phải gu của tôi hoặc là họ đến với tôi sai thời điểm. Mãi đến gần đây khi Sam chuyển đến bên cạnh nhà tôi và kèm cho nó học, tôi mới bị nó làm cho rung động. Thế nên việc bà chị tên Hương kia xuất hiện vào thời điểm này khiến tôi không thể dễ dàng mở lòng được. Một lần nữa tôi quay lưng với chị ta và nói:
- Bây giờ em bận rồi, có gì khi nào gặp nói chuyện sau!
- Khoan đã! - Chị ta nắm chặt lấy cánh tay tôi.
- * * *
- Em nghe chị giải thích đã! Thực ra chị không có ý xấu gì với em đâu, chị chỉ muốn làm quen với em thôi mà!
Tôi lưỡng lự không biết nên đứng lại hay nên dựt tay chị ta ra để về nhà trong lúc này. Vì thế tôi đã đứng một chỗ mặc chị ta van xin. Và khi đã quá sức chịu đựng rồi thì đành lấy điện thoại trong túi quần ra:
- Thôi được rồi! Em sẽ cho chị xin Facebook!
Hôm đó về nhà, tôi lập tức thay đồ và sang nhà Sam dạy kèm. Vừa thấy tôi vào nhà, nó đã hớn hở:
- Hôm nay cô giáo tiếng Anh trên lớp khen tui làm đúng hết nè, cũng nhờ cậu cả đó!
Tôi gãi đầu:
- À vậy hả?
Đó là lần đầu tiên tôi được Sam khen trực tiếp. Lần trước tôi chỉ nghe qua lời kể của chị Hường, nhưng lần đó có thêm chi tiết Sam khen tôi đẹp trai, còn lần này nó chỉ khen tôi dạy kèm tốt. Tôi nghi ngờ không biết liệu lời chị Hường truyền lại có phải thật hay không mà sao tôi cảm thấy ở ngoài nó vẫn lạnh nhạt với tôi giống như mối quan hệ thầy trò hơn là mối quan hệ bạn bè (sâu hơn là mối quan hệ tình cảm).
Chả hiểu sao hôm nay đang ngồi học mà điện thoại tôi cứ báo tin nhắn liên tục. Mọi hôm cũng tầm giờ này chẳng ai nhắn tin cho tôi, vậy mà số lượng tin nhắn hôm nay nhiều đến lạ kì, cứ như thể tôi bị ai đó tấn công spam không bằng! Lúc mở điện thoại lên, tôi thấy một người dùng nào đó rất lạ tên Hương gửi lời làm quen với tôi bằng những lời chẳng khác nào đa cấp. Nhìn mặt chị ta thì không lẫn vào đâu được ngoài người đã làm khó tôi cả ngày hôm nay ở trường.
Tôi úp điện thoại xuống và tắt thông báo đi để tiếp tục bài giảng cho Sam. Nó ngơ ngác nhìn tôi:
- Ai nhắn mà cậu không trả lời vậy?
Tôi cười chống chế:
- À không có gì đâu, mấy cái tin nhắn quảng cáo ấy mà!
- Vậy hả?
Trong người tôi lúc này nóng như lửa đốt nhưng phải cố tiếp tục dạy để Sam không thấy sự bối rối đó. Tôi thật ngốc khi đã để cho chị ta có Facebook của mình. Hôm nay mới chỉ là ngày đầu tiên, còn không biết những ngày sau sẽ ra sao nữa! Dù gì chị ta cũng là phó chủ nhiệm của đoàn trường, nếu làm phật ý chị ta thì tôi cũng khó lòng nào ở lại Đoàn được!
Y như rằng, đêm đó chị ta lại nhắn tiếp. Chị ta cứ y như một con cú đêm không ngủ để canh me nhắn tin cho tôi, rồi tấn công những bức hình của tôi một cách bất chấp. Tôi cũng đã đọc tin nhắn nhưng không phản hồi lại vì không biết nói thế nào cho hợp lý.
"Chị chưa từng có bạn trai."
"Chị làm trong văn phòng đoàn từ năm nhất tới giờ rồi, mà chưa tìm thấy anh nào ưng cả!"
"Thứ bảy tuần này em rảnh không, tự nhiên chị nhớ quán ăn vặt ở trường cũ quá!"
Những nội dung không liên quan được chị ta nhắn hàng trăm lần không hiểu vì mục đích gì. Tôi nghĩ khả năng cao là chị ta thích thầm tôi nên mới chủ động hỏi xin số điện thoại, Facebook; theo dõi tôi; spam tin nhắn cho tôi và kể cho tôi nhiều câu chuyện vớ vẩn như thế. Chị ta còn bảo chưa từng có bạn trai, rồi còn bảo gu là những em trai ít tuổi mà cao to như tôi nữa, nghe mà sởn hết cả da gà!
Chỉnh sửa cuối: