Huyền Ảo Tản Mạn Về Cuộc Đời Một Người.. - Thiên Tâm

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Thiên Tâm 1106, 30 Tháng tám 2021.

  1. Thiên Tâm 1106

    Bài viết:
    14
    Chap10

    * * *


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trước mắt là một ngôi làng khá lớn, ba thầy trò bước chậm đi qua cây cầu bằng gỗ cũ kĩ, đi đến đâu cây cầu cứ kêu cọt kẹt rung rắc tới nấy, không ai biết cây cầu này sẽ sập vào lúc nào.

    Khi đi đến được chân cầu Quảng Tâm liền cau mày khó chịu, lúc ở đầu cầu nhìn vào ngôi làng thì ngôi làng này bình thường như mọi ngôi làng khác nhưng khi đi đến chân cầu mọi thứ lại thay đổi hoàn toàn, không thể nhận ra, theo Quảng Tâm cảm nhận nơi đây được bao bọc bởi một khối âm khí lẫn lộn vô cùng lớn mạnh làm cho Quảng Tâm cảm giác bất an vô cùng, còn nhớ âm khí ở ngôi làng trước kia rất lớn nhưng khi cảm nhận được nguồn âm khí mạnh mẽ như thế này thì nguồn âm khí trước kia chẳng đáng là gì.

    Ba thầy trò quyết định tiến vào bên trong ngôi làng, vừa tiến vào trong, họ đều cảm nhận được nội lực của mình giảm đi rất nhiều, không còn như trước. Ba thày trò tiến sâu vào trong thì thấy cuộc sống ở ngôi làng này không tệ lắm, người dân ai nấy cũng vui tươi hiếu khách, họ đi dạo để thăm dò nơi này một chút thì bỗng gặp được trưởng làng.

    Trưởng làng khi gặp được ba thầy trò thì vô cùng vui mừng, nét mặt ông ta như một đứa trẻ được tặng kẹo, thế là trưởng làng liền mời ba thầy trò vào trong nhà dùng chén trà tiện thể nói chuyện một lát. Thấy trưởng làng có điều muốn nói, Quảng Tâm hớp một ngụm trà rồi mở lời:

    - Trưởng làng có gì cứ thoải mái nói, miễn không phải là tà đạo thì ba thầy trò chúng tôi sẽ cố gắng hết sức.

    - Làng này vốn dĩ rất bình yên, mọi người đều có một cuộc sống vui vẻ, an nhàn nhưng tầm tám năm trước, có một tên pháp sư mặc một bộ đồ đen vô cùng kì bí, đến đây nói rằng làng này có long mạch nên cần phải khai quật toàn bộ mộ lên để phúc khí hội tụ tại làng, sau này làng sẽ vô cùng giàu có, hưng thịnh cuộc sống người dân sẽ được ấm no.

    Làng này là một chiến trường thời xưa nên có rất nhiều mộ việc khai quật mộ phải mất đến một tuần, trong thời gian khai quật có vài người đang đào mộ bỗng nhiên lăn đùng ra chết không có lý do, nhưng vì làng nên việc khai quật này vẫn tiếp tục.

    Trưởng làng hớp ngụm trà rồi kể tiếp:

    - Sau khi khai quật xong, tên pháp sư bắt đầu lập một bàn cúng vào đêm rằm ở ngay chỗ quật mộ rồi cúng suốt vài tiếng đồng hồ, tôi có thấy hắn ta thu một thứ gì đó vào trong bình hồ lô, sau khi cúng xong, hắn khẳng định nơi này có long mạch, người dân sẽ được thần linh phù trợ, ngôi làng sẽ hưng thịnh.

    Lúc đầu chúng tôi vui mừng khôn xiết nhưng sau khi tên pháp sư đi, mọi chuyện lạ bắt đầu xảy ra, người dân trong làng kể vào buổi tối họ nghe có tiếng gõ cửa rất mạnh nhưng khi mở cửa lại không thấy ai, người thì thấy một đội quân mặc giáp đi loanh quanh cả làng này như đi tuần tra, người thì nói khi ngủ nghe được tiếng nói vọng vào trong: "Đói quá, đói quá". Lại thêm vài hôm trước, tôi mơ thấy một người, người này nói rằng vài ngày sau sẽ có ba người đến để giải quyết mớ hỗn độn này.

    Nghe đến đây Quảng Tâm ngầm đoán được tên pháp sư kia đến đây không phải để khai mở long mạch mà mục đích của hắn ta là thu âm hồn về để luyện âm binh, các chiến sĩ thời xưa thường chết bất đắt kì tử nên oán khí rất nhiều, khi chôn người ta thường chôn các chiến sĩ chung một lá bùa, vì sợ âm hồn họ bất tán, làm hại người đời sau.

    Việc quật mộ làm năng lực của lá bùa yếu dần dẫn đến việc các âm hồn xuất ra khỏi mồ để tên pháp sư có thể một mẻ bắt gọn nhiều âm hồn một lượt để luyện âm binh hại người, nhưng chắc pháp lực hắn không đủ mạnh nên đã làm sót lại nhiều âm hồn để chúng vất vưởng, quấy phá người làng này. Để kiểm tra thực hư, Quảng Tâm và hai đồ đệ quyết định ở lại đêm nay để xem xét, lời nói của trưởng làng có thật hay không, hay chỉ là lời nói xằng bậy hoặc để dụ con nít

    Trời cũng chuyển tối, ba thầy trò được trưởng làng mời vào ba phòng nghỉ khác nhau vô cùng rộng rãi, thoáng mát cho thấy trưởng làng vô cùng thân thiện và hiếu khách là người có thể tin tưởng được, phía bên kia Thiên Nhật và Địa Nguyệt đã say giấc từ lâu, còn Quảng Tâm thì mới bắt đầu bắt ấn tập trung ngồi thiền, trong lúc ngồi thiền thì sâu trong tâm thức của Quảng Tâm xuất hiện hình ảnh của Hàn Du, tiếng nói của Hàn Du vang lên trong đầu:

    - Đây có lẽ chính là nơi con phải dừng chân lại, tại nơi đây cả con và hai đồ đệ của con sẽ trải qua những khó khăn..

    Chưa kịp phản ứng thì đột nhiên bên ngoài có tiếng động lạ làm cho Quảng Tâm giật mình. Anh cố gắng nghe thì nhận ra bên ngoài là tiếng gõ cửa vô cùng lớn, còn có tiếng bước chân của nhiều người, Quảng Tâm cảm nhận được hiện tại nơi đây âm khí rất thịnh, nó dường như nuốt chửng dương khí, sự cân bằng âm dương biến mất hoàn toàn. Không để đám âm binh quấy phá. Quảng Tâm chắp tay tập trung bắt ấn niệm kinh, bằng một cách vi diệu nào đó tiếng của Quảng Tâm lại vang khắp cả nơi đây làm cho đám hồn ma kia biến mất. Trả lại không gian đêm yên tĩnh.
     
  2. Thiên Tâm 1106

    Bài viết:
    14
    Chap11

    * * *


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Quảng Tâm ổn định tinh thần lại rồi thiền định một chút nữa, từ khi Quảng Tâm thi pháp thì chẳng còn tiếng động lạ gì xảy ra ở bên ngoài ngôi này nhà nữa, bầu không khí trở nên êm đềm, yên tĩnh. Đêm nay là đêm vô cùng quan trọng không thể có một chút sai sót nào.

    Quảng Tâm tiến sâu và trong tâm thức của mình rồi dùng nội lực từ từ khai mở luân xa thứ năm, trong lúc khai mở luân xa, tâm thức của Quảng Tâm cứ mờ mờ ảo ảo không thể tập trung được, đột nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng chói lóa, trong luồng ánh sáng đó, Quảng Tâm thấy được hình dáng của một người đàn ông mặc cổ phục vô cùng gọn gàng, Quảng Tâm cố nhìn xem gương mặt của người đàn ông này nhưng đã bị luồng ánh sáng che mất nên chẳng nhìn thấy được gì.

    Trong tâm thức của bản thân cứ vang vọng lời nói của ông ta:

    - Ta nói rằng ông ta là sứ giả được cử xuống để báo cho ngươi biết giữa bản thân ngươi và nơi này có một mối quan hệ vô cùng mật thiết không thể cắt được lại thêm nơi này âm khí quá nặng ảnh hưởng đến sự cân bằng âm dương, do đos ta mong ngươi sẽ lập một ngôi chùa nhỏ rồi lấy tên Chu Tức Tự ở nơi này để trấn áp âm khí, ngoài ra phải có một điện riêng để trấn áp yêu tà.

    Khi vừa nói xong, người đàn ông quay lưng đi, phía sau người đàn ông lại xuất hiện thêm một người, người này rất quen thuộc, mặc dù ánh sáng rất chói mắt nhưng Quảng Tâm có thể cảm nhận và nhận ra được đó chính là Hàn Du. Quảng Tâm nhìn về phía Hàn Du đột nhiên Hàn Du quay lưng lại nhìn Quảng Tâm rồi cười, đến đây Quảng Tâm tỉnh dậy, không còn chìm sâu vào tâm thức, khi vận khí kiểm tra lại thì Quảng Tâm mới nhận ra luân xa thứ năm cũng đã được khai mở một cách dễ dàng.

    Trời cũng về khuya, Quảng Tâm tranh thủ chợp mắt nghỉ ngơi một chốc, chưa ngủ được bao lâu thì bên ngoài gà đã gáy, Quảng Tâm gặp riêng trưởng thôn để bàn về việc sẽ xây một ngôi chùa ở nơi đây, nghe xong trưởng làng mừng rỡ ông ta còn nói

    - Nếu sư phụ đây gặp khó khăn cứ nói với lão để lão giải quyết. Không biết sư phụ đây có cần nhân công phụ giúp để xây dựng chùa không?

    - Không cần đâu, tự ba thầy trò của ta sẽ dựng chùa, phiền ông thông báo cho dân làng nếu ai muốn đến giúp để tích luỹ công đức thì đều được hoan nghênh.

    - Ờ thì, sư phụ cứ thoải mái tìm những nơi đất trống phù hợp để dựng chùa.

    - Đa tạ trưởng làng_ nói xong Quảng Tâm đi tìm một nơi phù hợp để dựng chùa

    Đi được một lúc, Quảng Tâm cảm nhận được nơi mình đang đứng có âm khí mạnh nhất làng có nguy cơ đây là nguồn gốc âm khí của ngôi làng, nên anh quyết định sẽ dựng ngôi chùa ở nơi này nhằm trấn áp âm khí. Quảng Tâm lấy từ trên tay ra một chuỗi hạt nhìn khá tầm thường nhưng nó lại phát ra ánh sáng màu ngọc bích vô cùng ảo diệu.

    Đây là chuỗi hạt bằng dạ minh châu do Hàn Du tặng nhân dịp lễ bái sư, dạ minh châu vô cùng trân quý, được Quảng Tâm bảo quảng rất kĩ nhưng bây giờ muốn xây được chùa thì phải có vật liệu, nhưng muốn có vật liệu thì phải có tiền, Quảng Tâm lòng đau như cắt khi đưa chuỗi hạt đi bán. Quảng Tâm đưa cho hai đệ tử chuỗi hạt dạ minh châu đi mua gạch, gỗ những thứ dùng để xây dựng cũng với một ít đồ ăn để ba thầy trò lót dạ.

    Ngày bắt đầu xây chùa, có rất nhiều dân làng đổ xô đế để giúp ba thầy trò xây dựng ngôi chùa, cũng là chỗ dựa về mặt tậm linh cho họ sau này để họ không còn bị ma quỷ quấy phá nữa, người giàu đóng góp chút tiền, người hơi khó khăn một chút thì đến giúp sức, cứ thế ngôi chùa được hoàn thành một cách nhanh chóng.

    Nhìn từ ngoài vào ngôi chùa vô cùng trang nghiêm nhưng vẫn giữ nét cổ kính, nghe theo lời báo Quảng Tâm lấy tên ngôi chùa là Chu Tước Tự, phần điện to hơn được lấy tên Tam Sinh điện, nơi này được thờ rất nhiều phật là nơi để người dân tới thắp nhang, phía sau bàn thờ phật là bàn thờ tổ bài vị của Hàn Du được an vị ở đây, phần điện còn lại nhỏ hơn được Quảng Tâm đặt tên là Bỉ Ngạn Điện nơi này được ngăn cách ra làm hai phần, một phần để thờ vong linh, bài vị song thân của Quảng Tâm và bài vị song thân của hai đệ tử đều được an tọa tại đây.

    Phần còn lại chỉ có đệ tử nội môn hay đệ tử chân truyền mới được vào, nơi này chính là trọng tâm của ngôi chùa, nơi này trấn áp tà linh cùng với âm khí không thể cho người ngoài vào để dạo chơi hay thăm quan, trưởng làng sống lâu năm ở đây nhưng có vẻ không biết nơi này có một con tà linh vô cùng hung ác, nó chính là nguồn gốc của âm khí trên thế gian.

    Mặc dù đã ngủ say nhưng âm khí của nó tỏa ra vô cùng ghê gớm, nếu nó tỉnh dậy thì thiên hạ sẽ đại loạn, vốn biết trước được điều này nên Quảng Tâm đã cho xây Bỉ Ngạn điện ở đây ở trấn áp tà linh không cho nó có cơ hội tỉnh dậy, quấy phá nhân gian. Ngoài hai điện này ra còn có nội viện là nơi mà ba thầy trò ở và sinh hoạt.
     
  3. Thiên Tâm 1106

    Bài viết:
    14
    Chap12

    * * *

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Quay hoay tiếp khách đến thắo nhang cả một buổi sáng, nhìn ra bầu trời Quảng Tâm mới nhận ra trời đã chuyển tối từ bao giờ, nên mới bảo Thiên Nhật và Địa Nguyệt đi tắm rửa sạch sẽ, đắp y gọn gàng để chuẩn bị lễ cúng cầu an cập cúng kì siêu. Bầu trời đã bị bao phủ bởi màu đen, ánh trăng le lói, sao cũng đã hiện lên khắp cả bầu trời. Ba thầy trò đắp y trang nghiêm rồi bước vào Tam Sinh Điện cũng chính là chính điện của Chu Tước Tự, phía đằng sau toàn bộ dân làng đều chắp tay cung kính nhìn về đức phật.

    Quảng Tâm ngồi xuống tọa cụ ở ngay giữa chính điện vô cùng uy nghi, đằng sau bên trái là nơi Thiên Nhật đang ngồi, đằng sau bên phải là nơi Địa Nguyệt đang ngồi. Giờ cúng cũng đến, Thiên Nhật cũng Địa Nguyệt đứng dậy đánh chuông trống bát nhã, tiếng chuông trống bát nhã vang khắp chính điện vọng ra khắp làng.

    Sau khi đánh chuông trống xong, Quảng Tâm bắt đầu thắp hương khấn vái sau đó ba thầy trò cùng nhau trì kinh đến hết buổi lễ. Trăng đã lên đến đỉnh, người dân cũng đã ra về hết, nơi này chỉ còn lại ba thầy trò, họ cùng nhau bước vào Bỉ Ngạn Điện, thắp nén nhang rồi tiếp tục trì kinh ở đấy một lúc nữa mới quay về nội viện nghỉ ngơi sau một ngày dài.

    Về đến nội điện, vẫn như thói quen, Quảng Tâm ngồi ngay ngắn trên giường rồi thiền định điều khí một chút, đồng thời khai mở dần dần luân xa thứ sáu nhưng thất bại. Điều khí xong Quảng Tâm liền đi sang phòng của Thiên Nhật và Địa Nguyệt rồi đánh thức hai để tử dậy. Quảng Tâm nói với hai đệ tử chọn một bộ quần áo chỉnh chu nhưng không quá cầu kì mặc ngay vào rồi rửa mặt cho tỉnh sau đó cùng Quảng Tâm đi ra trước cửa Tam Sinh Điện cầu siêu cho các vong hồn vất vưởng ở nơi đây.

    Mặc dù nữa tỉnh nữa tỉnh nữa mơ nhưng Thiên Nhật và Địa Nguyệt vẫn cố gắng đi cùng Quảng Tâm ra trước Tam Sinh Điện. Gần đến đại điện, Quảng Tâm giao cho hai đệ tử mỗi người cầm một lọ đèn dầu rồi mới cho đi tiếp, đến trước cửa Tam Sinh Điện, Quảng Tâm bắt đầu thắp hai ngọn đèn dầu lên, trời đã khuya, khắp nơi đều yên tĩnh đến khó chịu, gió cứ thổi hiu hiu nhưng lại vô cùng lạnh, lạnh đến thấu tim gan. Ngọn đèn hiu hắt, yếu đuối trước những cơn gió thổi qua. Gió dần dần lặng đi, ngọn đèn cũng đã đứng vững, đột nhiên ánh đèn chiếu sáng khắp cả sân, Quảng Tâm cùng hai đồ đệ từ trước cửa Tam Sinh Điện bắt đầu đứng ngay ngắn lại.

    Ánh sáng tuy chỉ lờ mờ nhưng Thiên Nhật và Địa Nguyệt có thể thấy rõ ở dưới sân có rất nhiều hồn ma đang hiện hữu tại đây, ở phía đằng xa những hồn ma cứ chi chít đốm đen, nhiều không thể điếm hết. Thấy nhiều hồn ma cùng một lúc, Thiên Nhật và Địa Nguyệt liền tỉnh ngủ, thậm chí hai người họ còn dụi mắt rồi nhìn lại thật kĩ sợ bản thân mình bị hoa mắt.

    Nhưng khi dụi mắt xong kết quả vẫn như vậy. Hai tên đệ tử bắt đầu sợ hãi, chân run run nấp phía sau Quảng Tâm thì liền bị Quảng Tâm đẩy ra. Nơi này bây giờ bỗng xuất hin tiếng khóc buồn bã, ai oán. Làm cho hai tên đệ tử lạnh run cà người.

    Quảng Tâm nói về việc siêu độ vong hồn, đây chưa phải là toàn bộ những vong hồn trong làng này, ban ngày họ sẽ bị trấn áp bởi Bỉ Ngạn Điện nhưng đến tối thì họ được thả ra để lễ bái sán hối những gì đã làm, cầu mong nhanh chóng siêu thoát. Ở đây có rất nhiều thể loại người chết, chết đuối, tự tử, chết bất đắc kì tử, họ phải ở đây chịu phạt cho đến khi nào viên mãn mới có thể đi xuống địa phủ, được Diêm Vương xem xét và phán quyết và đi đầu thai.

    Quảng Tâm giơ tay chỉ về phía một người đàn ông đang tự dùng dao đâm vào tim mình do lúc sống bất hiếu, chửi mắng cha mẹ thậm chí giết chết cha mẹ, đây là nghiệp mà người này phải trả, trả đến khi nào đủ mới có thể đi xuống âm phủ.

    Phía bên kia, có một người phụ nữ đang dùng nước mắt của mình lau bậc thềm do lúc sống phỉ bán tăng ni, coi thường phật pháp đây là nghiệp mà cô ta phải trả, cô ta phải lau bậc thềm cho đến khi nào bậc thềm sáng bóng có thể soi được thì mới có thể đi xuống âm phủ.

    Còn trước mặt là một người đàn ông, người này lúc sống làm nghề giết súc sinh, trâu bò gà vịt, nay hồn người đàn ông này ở đây phải tự thọc huyết chính mình cho đến khi nào đủ lượng huyết mà trâu bò gà vịt tiết ra lúc bị ông ta thọc huyết. Đây là nghiệp của ông ra nên ông ta phải trả đủ mới có thể xuống âm phủ được diêm vương suy xét phải chịu thêm hình phạt hay đi đầu thai ngay.

    Thấy cảnh tượng này, Thiên Nhật và Địa Nguyệt vô cùng hoảng hốt đến mức cầm cây đèn dầu không vững. Quảng Tâm chắp tay lại rồi nghiêm túc đọc kinh kì siêu, mong các vong hồn ở đây sẽ nhẹ nhõm phần nào. Sau khi đọc kinh xong, Quảng Tâm nói lớn rằng hôm nay ai đã mãn nghiệp thì theo trâu vàng để xuống âm phủ, từng người một đứng dậy đi theo con trâu vàng dần dần biến mất trong màn đêm, sau đó Quảng Tâm liền đốt con trâu vàng bằng giấy đi.

    Nghi lễ kết thúc, ba thầy trò cùng nhau đi vào Bỉ Ngạn Điện đốt thêm một nén nhang nữa rồi mới về nội viện nghỉ ngơi.
     
    Bán Yêu Khuynh ThànhPorcus Xu thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...