Xuyên Không [Edit] Mau Xuyên Công Lược: Anh Trai Bệnh Kiều, Soái Nghịch Thiên - Tần Tư

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Bạch Tử Vi, 21 Tháng ba 2019.

  1. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 466: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (30)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Trang 08, Gra.rk, Tieuholii47 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng tám 2020
  2. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 467: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (31)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Trang 08, Gra.rk, Anhthihuynh37 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 12 Tháng tám 2020
  3. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
  4. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Tieuholii, WWWWW, Latina3 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng ba 2021
  5. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Tieuholii, WWWWW, Latina3 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng ba 2021
  6. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Tieuholii, WWWWW, Latina3 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng ba 2021
  7. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    LieuDuong, WWWWW, Latina3 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng ba 2021
  8. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 473: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (37)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Trang 08, Gra.rk, Anhthihuynh31 người khác thích bài này.
  9. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 474: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (38)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Dứt lời.

    Không chờ Tiên Tiên phản ứng lại, Tần Úc Bạch đã tự đỏ lỗ tai trước.

    Màu hồng nhạt dần bò lên lỗ tai tinh xảo của hắn, cực kì đẹp.

    Tướng quân thiếu niên hít sâu một hơi trong lòng, cúi đầu tiếp tục dùng ánh mắt sáng quắc nhìn Tiên Tiên.

    Lúc đó hắn mới vừa xốc khăn voan của nàng lên, liền tiếp nhận thánh chỉ, phủ thêm khôi giáp, thay huynh nắm giữ ấn soái đi ra sa trường.. Hiện giờ, hắn chỉ là muốn làm xong việc mà khi đó còn chưa hoàn thành.

    Cùng lúc đó.

    Tần Úc Dã thật sự không yên tâm để hai người ở chung, xuất hiện ở đình lục giác cách đó không xa.

    Nhìn một màn này, môi mỏng gợi lên, hắn tự giễu cười cười: Quả nhiên, từ đầu đến cuối, hắn mới là người dư thừa.

    Tần Úc Dã xoay người rời đi.

    * * *

    Nghe rõ ý của Tần Úc Bạch, Tiên Tiên lập tức tránh khỏi tay hắn.

    Ở thời điểm thiếu niên có chút lúng túng, nàng đã nhanh chóng đi xa.

    "Úc Bạch, trong lòng ta có chút không quen." Âm thanh của Tiên Tiên xa xa truyền đến, thanh uyển êm tai giải thích: "Tuy rằng chúng ta là phu thê.. Nhưng xa cách hai tháng, hết thảy đều đã không giống nhau, chúng ta tạm thời vẫn là chia phòng ngủ đi."

    Tần Úc Bạch nhìn theo bóng dáng nàng rời đi, đứng im tại chỗ, mím môi.

    - - ngay cả lý do đuổi theo cũng không có.

    Kế tiếp, bầu không khí trong phủ tướng quân trở nên cực kì kỳ quái.

    Thông qua Tần Úc Dã giới thiệu, bọn người làm đều biết thiếu niên xinh đẹp kia là đệ đệ của tướng quân, Tần Úc Bạch.

    Nhưng từ khi tướng quân thiếu niên vào phủ tướng quân, tướng quân và phu nhân thế nhưng bắt đầu chia phòng ngủ!

    Chẳng lẽ, đệ đệ không thích chị dâu của mình sao? Lão quản gia ngây ngốc nghĩ thầm.

    Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, hai huynh đệ Tần gia thật sự bắt đầu bận rộn công việc.

    Bọn họ một người là đảng hoàng tử, một người là thiếu niên anh hùng vừa vào kinh, trong sự mời mọc cố ý vô tình của người ngoài, bọn họ bắt đầu chuỗi ngày liên tiếp tham gia tiệc rượu không thể từ chối.

    Ngay cả thời gian hai huynh đệ mỗi ngày gặp mặt đều chỉ là vào thời gian lên triều, càng đừng nói tới thời điểm gặp Tiên Tiên -- từ sau ngày đó, bọn họ ai đều không có cơ hội một mình đi gặp Tiên Tiên.

    Tiên Tiên cảm thấy như vậy không được.

    Tần Úc Dã lại dám trốn nàng!

    Nàng biết, tình cảm huynh đệ với hắn mà nói rất quan trọng.

    Nhưng nếu cứ như vậy, ba người bọn họ sợ là cả đời đều sẽ dấu diếm trốn tránh lẫn nhau như vậy..

    Không phá thì không xây được.

    Nàng phải tự tay đánh vỡ sự bình tĩnh giả dối hiện tại.

    Bọn người làm trong phủ vẫn như cũ xem Tiên Tiên như tướng quân phu nhân, vì thế Tiên Tiên tiến vào phòng ngủ của Tần Úc Dã rất dễ dàng.

    Tranh thủ ban đêm hai huynh đệ vẫn chưa về, nàng cầm theo đèn lồng tiến vào phòng ngủ của Tần Úc Dã.

    Thổi tắt đèn dầu, trong không gian tối đen, Tiên Tiên lẳng lặng chờ Tần Úc Dã trở về.

    Ngân Hà: "Nương nương, ta cảm thấy vẫn nên thắp một ngọn đèn."

    Tiên Tiên: "?"

    Ngân Hà: ".. Chỉ sợ lỡ đâu Tần Úc Dã cho rằng ngươi là thích khách, trực tiếp chụp một chưởng tới thì sao! Cách chết kia quá thê thảm."

    Trong lòng Tiên Tiên không hề gợn sóng thậm chí còn muốn cười: "Nếu Tần Úc Dã phân không rõ người trong nhà là ý tốt hay là ý xấu, hắn đã sớm chết 800 lần."

    Lúc này đây, trong phòng ngủ như cũ một mảnh đen nhánh.

    Tần Úc Dã đạp bóng đêm trở về.

    Hắn bị người chuốc rất nhiều rượu, hắn cũng cố ý uống say mèm, muốn mượn này quên đi.. đủ loại khó chịu trong lòng.

    Tiên Tiên và Úc Bạch chia phòng ngủ, hắn biết.

    Làm huynh trưởng, hắn biết rõ hắn hẳn là nên khuyên bọn họ cùng ngủ chung phòng, hòa hảo như lúc ban đầu.

    Nhưng làm tình địch, hắn thậm chí vì thế mà ẩn ẩn cao hứng.

    Một bên cao hứng lại một bên tự trách, Úc Bạch vô tội nhường nào, lại phải thừa nhận sự thật bị người thân nhất phản bội!

    Dưới loại tra tấn tinh thần này, ngàn ly không say Tần Úc Dã, lần đầu tiên say.

    Có lẽ, đây là rượu không say người người tự say đi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng một 2023
  10. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 475: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (39)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Trên vòm trời vòm trời đen đặc chứa đầy sao.

    Tần Úc Dã sờ soạng đi vào sân, chưa vội tiến vào phòng, mà ngẩng đầu nhìn lên sao trời.

    Chỉ chốc lát sau, hắn nấc một cái, chua xót cười cười.

    Nếu người khác biết được, tuyệt đối sẽ không tin được thế nhưng sẽ có nan đề mà Tần tướng quân quyền thế ngập trời hiện nay giải quyết không được.

    Thế sự vô thường, hắn cũng chưa từng nghĩ tới, chính mình sẽ rơi vào nông nỗi mượn rượu tiêu sầu.

    Thôi, vẫn là về phòng trước rồi nói sau.

    Tiên Tiên nghe được tiếng bước chân của Tần Úc Dã ngoài cửa, nhưng qua hồi lâu vẫn không thấy người tiến vào.

    Nàng nghi hoặc xuống giường đi đến trước cửa, muốn nhìn xem rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra.

    Tay vừa mới chạm vào cạnh cửa, cửa đã bị đẩy ra từ bên ngoài.

    Tiên Tiên vội vàng lui về phía sau, nhưng vẫn đụng vào Tần Úc Dã vừa tiến vào.

    Một tiếng "phanh" vang lên.

    Tiên Tiên ai một tiếng, che cái trán, cảm giác như đánh vào một cục sắt.

    Cả người Tần Úc Dã nhuốm mùi rượu nhàn nhạt, cảm giác đụng vào một cục bông.

    Hắn rũ mắt nhìn.

    Trong một mảnh bóng tối, thiếu nữ mặc một thân váy trắng, phảng phất như đang sáng lên, cực kỳ hút tình.

    Thật sự giống.. Một đoàn bông vải mềm mại.

    Tần Úc Dã nấc một cái, một phen khiêng nàng trên vai.

    Đi được hai bước, trong tiếng kinh hô nho nhỏ của Tiên Tiên, Tần Úc Dã ném nàng trên giường.

    Thình thịch một tiếng.

    Tuy nói là rơi trên đệm giường mềm mại, trong mắt Tiên Tiên dâng lên lửa giận.

    Người này sao lại thô bạo như vậy.

    Ngươi cho rằng uống rượu là đánh cái cớ tốt sao!

    Bổn cung cảnh cáo ngươi, không nên động thủ động cước, bằng không..

    Sau khi Tần Úc Dã cúi người xuống, tất cả ý tưởng trong đầu Tiên Tiên đều đột nhiên im bặt.

    Hai tay hắn chống hai bên thân thể nàng, nhẹ nhàng ngửi nói: ".. Thơm quá."

    Đồ lưu manh.

    Không biết xấu hổ.

    Con ngươi thâm thúy của Tần Úc Dã vậy mà lại có loại cảm xúc ngây thơ mờ mịt, hoàn toàn bất đồng với gian thần ngày thường đi theo hoàng tử tai họa triều chính.

    Hắn ngửi nửa ngày, đem đầu đặt trên cổ Tiên Tiên.

    Tiên Tiên vừa muốn đẩy đầu hắn ra, làm hắn tỉnh táo lại một chút.

    Lại đột nhiên cảm giác được, giọt nước lạnh lẽo rơi trên cổ nàng.

    Tay nàng, đột nhiên dừng lại.

    "Nàng đã đến rồi." Tần Úc Dã say, cũng sẽ không quên người dưới thân là ai, hắn không giả ngu, nói ra.

    Tiên Tiên ừ một tiếng, ngữ khí thực nhạt: "Có một số việc không thể vẫn luôn trì hoãn, đã tới lúc nên nói rõ ràng."

    Tần Úc Dã ôm lấy nàng, buộc chặt cánh tay, một giọt lại một giọt nước mắt lạnh lẽo rơi trên cổ Tiên Tiên.

    Nàng chỉ nghe được nam nhân dùng âm thanh khàn khàn nói: "Nàng muốn nói chúng ta lễ pháp không dung sao? Nhưng ta là thật sự thích nàng a, Tiên Tiên.."

    "Ta thích nàng, chỉ là dùng thân phận không thích hợp, ở không thích hợp thời điểm gặp được nàng."

    "Ta thích nàng, cũng không vì nàng là ai mà thay đổi!"

    Tần Úc Dã nâng hai tròng mắt lên.

    Tròng mắt hắn có chút phiếm hồng, thống khổ nhìn nàng.

    "Úc Bạch, vì sao phải trở về?"

    Nếu, Tần Úc Bạch chết trên sa trường thì tốt biết bao nhiêu!

    Đôi tay Tiên Tiên dùng sức nắm mặt Tần Úc Dã: "Người xấu, đó là đệ đệ của ngươi! Ngươi thế nhưng mong hắn chết?"

    Đương nhiên, nàng cũng là người xấu.

    Tần Úc Dã nhìn nàng một hồi, nói một câu "Thực xin lỗi", cúi người hôn lấy môi nàng.

    Tiên Tiên đẩy hắn.

    Một nam nhân ngay cả nội tâm của mình còn chưa hiểu rõ, thế nhưng còn dám hôn nàng?

    Tần Úc Dã bắt lấy tay nàng, đè trên đỉnh đầu, thấp giọng thỉnh cầu: "Thực xin lỗi, không hôn, chỉ một lúc.. để ta ôm một lúc thôi."

    * * *

    Bên kia.

    Tần Úc Bạch dự tiệc trở về.

    Hắn không giống Tần Úc Dã uống say đến như vậy, mà là hai má nhiễm một chút phấn hồng, thiếu niên mặc một bộ y phục màu xanh, tư thái không kềm chế được.

    Mới vừa trở về phủ tướng quân, Tần Úc Bạch liền nhìn thấy lão quản gia bưng bàn ăn vội vàng đi qua.
     
    Trang 08, TieuholiiLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng một 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...