Bài viết: 183 



Lyrics
Itsuka no machikado de kimi to surechigatta toki
Kizukanu furi wo shita riyuu sae mo wakarazu ni
Kogarashi fuku michi wo utsumukinagara tsubuyaku
Potsuri to moreta kotoba wa
Todoku koto naku kie tetta
Gairoju ochiba ga afureru
Demo watashi no kisetsu wa kawaranai mama de
Oshiete yo kono kaze no yukue
Anata no omoi wa dare ni muke fukuno
Hoho wo tsutai nagareru namida ga kawakanai no wa
Sonna subete tsutsumu
Ai wo matte irukara.
Michiyuku ashinami ga
Ishogashinaku naru konogoro
Anata wa imagoro doko de dare no te wo tori aruiteru no
Keshiki wa irowokaeru kedo
Ima mo watashi no omoi wa
Kawaranai mama de
Oshiete yo kono kaze no yukue
Anata wo sagashite doko made mo iku no
Mune no woku ni tomotta honou ga yuraganai no wa
Kyou mo fuki yamanai kaze wo matte irukara
Ato nankai kono kisetsu wo norikoe rareta nonara
Anata ni tsutae rarerudarou
Itoshisa to setsunasa no sono subete wo
Oshiete yo kono koi no yukue
Anata ni mata aeta nonara
Itsuka yume ni mita katachi janakute mo
Dou ka chikaku ni i sasete
Oshiete yo kono koi no yukue
Anata no omoi wa dare ni muke fukuno
Hoho wo tsutai nagareru namida ga kawakanai no wa
Sonna subete tsutsumu
Ai wo matte irukara.
Lời việt
(Dạ Nguyệt Vô Tâm)
Tháng năm trôi đi nhìn nhân thế chuyển dời
Giọt mưa thu đọng trên mái hiên không đành rơi xuống
Nơi hồ trong xanh hình dáng ai hồng nhan
Dạo Tây Châu gặp ngay mỹ nhân khuynh thành ngỡ hoa
Phía nơi Tây Châu là cây xanh núi cao
Trời mưa lớn mịt mù trẻ con vai gầy dắt trâu
Yên lặng đông vui một thế gian nhưng trăm mảnh đời
Màu rêu áo phai nhòa theo nắng tháng năm không chút sầu
Trăm dặm đường xa đạp qua gió mưa mơ hồ thấy như tranh họa
Nhịp cầu chắn ngang
Chữ tình khó nói
Đầu cầu trông mong đợi người sang bến
Đồi thông trông thấy người
Khuẩy đôi tay lên tà lụa thêu long
Bọt sóng lăn tăn dạt dào như đang
Cất lên lời ca cứ mãi dây dưa
Bút nghiêng hướng sóng cuộn trào biển xanh vô tận
Viết lên trên tờ giấy vạn chữ tương tư
Con đường dài xa xăm cùng cơn gió lớn thổi mạnh
Vẫn còn bão tố phong ba giăng đầy hướng đi
Gió thanh trăng non nhìn giang hải đổi thay
Buồn vui chốn hồng trần cứ luôn sớm chiều nhấc ly
Phong trần khó cứu dù liễu xuân oanh ca tỏ tường
Người quên hay hoài niệm trong tim nếu trải qua ba kiếp này
Lưu truyền trong thơ tại Nam Quốc gieo hồng đậu lứa đôi cớ sao vẫn rời
Gặp vào lúc xuân bạc đầu xa cách
Dặn lòng không quên tìm người muôn kiếp
Người trong tranh đã già
Trắng đen xen nhau mờ hình dung ai
Bọt tuyết như mong mình đừng chia ly
Khoác quan phục đau xót cất châu sa
Trách thiên ý sao nỡ làm gỉ hoen duyên mình
Giữa đêm khuya đoạn đứt mệnh kiếp cao xanh
Cô quạnh nhìn trên không đèn đom đóm chiếu vào người
Hồn và thể xác ta như cõi tạm thế gian
Tình chẳng cần lý do hay điều gì cũng mọc nên cây
Tình càng thật tâm càng lo biến tan đâu hay
Tình khắc vào tim này đến suốt kiếp không đổi thay
Tình là mực đen họa bao nhớ nhung
Đem tình ghim sâu tận cùng tâm trí
Rượu ngon đem tưới ngọc
Đất xanh say hương rượu Quỳnh thơm cay
Rượu ngon mà không đắng lại
Khiến cho bao người uống say
Chấp mê chỉ mong nàng vẫn đợi chờ
Thế nhưng đã biết nàng chẳng còn chờ
Chỉ mong tâm sẽ luôn nhớ nhau dù là phút chốc
Cả không gian vắng lặng
Ngắm sông phiêu du cùng làn mây xanh
Thần thánh không đo mệnh dài bao xa
Cớ chi lại tin người mãi bên ta
Dẫu quá khứ hay hiện tại giống cơn mơ tàn
Ánh sao đang cười giấc mộng cứ say sưa
Ta cầm sợi tơ duyên cùng người nối cả một đời
Dẫu ngày tháng cứ trôi đi ân tình khắc sâu
Last edited by a moderator: