Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên Vai Ác Manh Manh Đát: Nam Thần Ta Không Cướp Sắc - Muội Chỉ Ái Cật Nhục

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Âm Họa Vô Cốt, 7 Tháng bảy 2019.

  1. Âm Họa Vô Cốt https://dembuon.vn/rf/19813/

    Bài viết:
    88
    [​IMG]

    Tên hán việt: Phản phái manh manh đát: Nam thần ngã bất kiếp sắc

    Tác giả: Muội Chỉ Ái Cật Nhục

    Thể loại: Ngôn tình, xuyên nhanh, hiện đại, cận đại, tương lai, cổ đại, trọng sinh, HE..

    Editor: Âm Họa Vô Cốt

    [Mau xuyên] Ấm áp nhắc nhở: Nữ chính vì kéo dài thọ mệnh mà xuyên qua vô số thế giới, từ vai ác người qua đường Giáp trở thành đại Boss__ mục tiêu của Hạ Bắc Bắc chính là trở thành đúng quy cách đại vai ác.

    (Vì đây là bản edit đầu tiên của mình nên có lẽ lời văn sẽ không được mượt như các nhà khác, mong mọi người thông cảm. Nếu thấy có chỗ nào không ổn thì mọi người cứ góp ý, mình sẽ cố gắng sửa. Thân)

    Link thảo luận:

    [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Edit Của Âm Họa Vô Cốt
     
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng hai 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. Âm Họa Vô Cốt https://dembuon.vn/rf/19813/

    Bài viết:
    88
    Chương 1: Người thừa kế vai ác

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nếu sinh mệnh ngươi chỉ còn một giờ cuối cùng, ngươi sẽ làm cái gì?

    Hạ Bắc Bắc ngồi trên giường, laptop để trên hai đầu gối, lúc nãy, nàng đã đem tất cả tiền tiết kiệm trong tài khoản ngân hàng đều quyên cho quỹ từ thiện.

    Không chỉ như vậy, nàng còn gửi cho đại BOSS mặt đen của mình một phong thư từ chức, thuận tiện, ở thư không chút nào cố kỵ quở trách BOSS!

    Dù sao bổn bảo bảo đều sắp chết, chính là phải mắng ngươi cho đủ, có bản lĩnh ngươi tới cắn ta a? Hừ hừ hừ, cẩn thận ta xác chết vùng dậy, hù chết ngươi!

    "Ai."

    Mắt thấy đã là nửa đêm hai mươi ba giờ mười lăm phút, Hạ Bắc Bắc lại lần nữa thở dài một hơi, lúc này nàng đang viết thư tình cho học trưởng nàng đã yêu thầm bảy năm.

    Dù sao đều phải chết, chẳng lẽ muốn đem tình yêu này đưa vào quan tài sao?

    NO! NO! NO!

    Hạ Bắc Bắc ánh mắt dần dần kiên định lên -- nam thần, ta muốn cho ngươi biết, ta cho dù chết, làm quỷ, cũng sẽ không bỏ qua ngươi! Không đúng, là sẽ không quên ngươi.

    Liền ở thời điểm Hạ Bắc Bắc vắt hết óc phong thư tình đầu đời của mình, thời gian bất tri bất giác trôi qua.

    Chờ Hạ Bắc Bắc lại lần nữa ngẩng đầu lên, đồng hồ trên tường biểu hiện thời gian đã là 23 giờ 55 phút!

    Trời ơi!

    Hạ Bắc Bắc hoang mang rối loạn đem thư gửi đi, ngay sau đó đem máy tính ném, cả người sắc mặt bình tĩnh nằm ở trên giường lớn --

    Bình tĩnh?

    Bình tĩnh cái đầu ngươi a!

    Kỳ thật, nội tâm nàng vô cùng rối rắm, Hoa Hạ, Hạ gia nguyên bản là cái cổ xưa thần bí gia tộc, chính là gia tộc này từ sau chiến loạn trăm năm liền dần dần suy bại xuống, hơn nữa người của Hạ gia, nam nhân chú định sống không quá ba mươi tuổi, nữ nhân đều chỉ có thể sống đến hai mươi bốn tuổi.

    Mà qua 0 giờ đêm nay, Hạ Bắc Bắc liền hai mươi bốn tuổi.

    Nàng biết sinh mệnh của mình chỉ còn có năm phút cuối cùng, lúc này nàng theo bản năng nắm chặt ngọc bội đeo trên ngực--

    Đây là tín vật tổ tiên truyền xuống, nghe nói là có thể phá bỏ nguyền rủa của Hạ gia, nhưng là những năm gần đây, người Hạ gia dùng hết tất cả biện pháp, dùng nước, dùng lửa đốt, lấy máu nhận chủ, vân vân, thậm chí còn có vị tổ tiên ở thời điểm mình XXOO cố ý đeo khối ngọc bội này..

    Nima, tóm lại vô số sự thật nói cho Hạ Bắc Bắc, khối ngọc này chính là vô dụng!

    Nó chính là một cục đá không đáng giá tiền!

    Hạ Bắc Bắc kéo ngọc bội xuống, gắt gao nắm chặt ở trong lòng bàn tay, lúc này, đồng hồ đã chỉ hai mươi ba giờ 59 phút.

    Bóng ma tử vong nháy mắt xâm nhập đại não Hạ Bắc Bắc, tại một khắc này, nàng theo bản năng hô to lên: "Ta không muốn chết! Ta không muốn chết! Ta không muốn chết!"

    "Tích"

    Đột nhiên một tiếng thanh thúy thanh âm từ trong lòng bàn tay Hạ Bắc Bắc truyền đến --

    "Khởi động máy mật mã ' ta không muốn chết ' đưa vào chính xác! Chuyện quan trọng muốn nói ba lần nga! Hoan nghênh ngươi, người thừa kế!"

    Hạ Bắc Bắc: .

    Đây là mật mã quỷ gì a!

    Ở thời điểm vẻ mặt Hạ Bắc Bắc như gặp phải quỷ, khối ngọc trong tay nàng thế nhưng dần dần biến thành một cái máy tính thời thượng, nima, vẫn là mang dấu hiệu quả táo đâu, ngươi nha xâm phạm bản quyền ngươi không biết sao?

    "Leng keng."

    Không chờ Hạ Bắc Bắc nghĩ linh tinh xong, cái máy tính kia cư nhiên tự động khởi động, sau đó trên màn hình xuất hiện một con chim cánh cụt đáng yêu màu xanh lục --

    "Khởi động máy rà quét, phát hiện người thừa kế vai ác 109! Hoan nghênh gia nhập câu lạc bộ tình tế vai ác! Chúc mừng ngươi đạt được một cái bao lì xì của người mới, sinh mệnh ngươi được kéo dài thêm một năm! Thân, mau chóng đăng nhập câu lạc bộ, nhận nhiệm vụ, kéo dài sinh mệnh!" Bên tai Hạ Bắc Bắc bỗng nhiên vang lên một giọng nữ êm tai dễ nghe.

    Người thừa kế vai ác là cái quỷ gì? Từ từ, kéo dài sinh mệnh?

    Hạ Bắc Bắc theo bản năng nhìn đồng hồ treo tường, quả nhiên đã qua 12 giờ! Mà nàng vậy mà còn sống.

    Còn sống!

    Bổn bảo bảo vậy mà không chết!

    Hạ Bắc Bắc hưng phấn qua đi lại lập tức đau khổ--

    Tiền không còn, công việc cũng không còn, chỉ có mệnh còn thì có ích lợi gì?

    Ách, không đúng, chết tử tế không bằng lại tồn tại, nói không chừng ngày mai còn có thể nhận được câu trả lời của nam thần?

    Hạ Bắc Bắc lại suy nghĩ một đống lớn linh tinh, chờ nàng phục hồi tinh thần lại, phát hiện cái máy tính kia vẫn còn.

    Ma xui quỷ khiến, Hạ Bắc Bắc liền ở trên bàn phím viết vào tên cùng mật khẩu của mình, sau đó.. Vậy mà lại đăng nhập được!

    Chỉ là toàn bộ giao diện đã không có bạn tốt cùng mấy nhóm chat của nàng, chỉ có một đám người, nhóm chat kêu câu lạc bộ tinh tế vai ác.

    Hạ Bắc Bắc tò mò nhấn vào nhóm chat, từ đây về sau nàng liền đi lên một con đường tìm chết không có lối về..

    - _

    Anh anh anh, các tiểu khả ái thấy hay sao? Hay thì nhớ ủng hộ cho Âm Âm nha~
     
    Ý Nhưỡng, dyndt, Mai Xuân38 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng ba 2020
  4. Âm Họa Vô Cốt https://dembuon.vn/rf/19813/

    Bài viết:
    88
    Chương 2: Vai ác thật không dễ làm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tinh anh vai ác 027: Hoan nghênh người mới!

    Sơ cấp vai ác 104: Rốt cuộc có người cấp bậc thấp hơn ta, ha ha!

    Chung cực vai ác 005: Đừng khi dễ người mới, tới tới tới, mau nhào vào lòng ca ca, ca ca sẽ che chở ngươi.

    Hạ Bắc Bắc vừa tiến vào nhóm chat của câu lạc bộ vai ác, liền lập tức nhận được một đống tin tức, lúc này Hạ Bắc Bắc mới chú ý tới nhóm chat này chỉ có 109 người, mà nick name của mình cư nhiên là tay mơ vai ác 109!

    Đậu má, đột nhiên cảm thấy trái tim vỡ nát.

    Tinh anh vai ác 035: Người mới mau xem giới thiệu về nhiệm vụ, sau khi xem hiểu, ngươi liền có thể nhận nhiệm vụ sơ cấp ở câu lạc bộ!

    Lúc này, nhóm chat lại nhảy ra một tin tức, Hạ Bắc Bắc lập tức theo bản năng trả lời một câu cảm ơn, ngay sau đó nàng liền mở ra trang chủ của nhóm chat, ở bên trong tìm được một mục tên [Vai ác tự mình tu dưỡng], mở ra đọc nửa ngày, Hạ Bắc Bắc cũng rốt cuộc hiểu tinh tế vai ác câu lạc bộ là cái gì.

    Tên như ý nghĩa, người của câu lạc bộ này chính là vai ác đến từ các thời không khác nhau.

    Bọn họ là một đám người bị trời cao lựa chọn, có dị năng đặc thù, có thể xuyên qua các thời không, tận tâm tận lực làm đủ loại vai ác.

    Vai ác, nghe có vẻ rất cao thượng, mà trên thực tế, mấy năm nay.

    Xuyên không, trọng sinh, xuyên sách, đủ các loại nhân tố ảnh hưởng, vai ác đã trở thành pháo hôi, cho nên công việc tốn công vô ích này càng ngày càng ít người làm, đa số vai ác sau khi tích cóp đủ thọ mệnh liền bắt đầu lười biếng, cứ như vậy liền tạo thành hiện tượng các tiểu thuyết thời không thiếu hụt vai ác.

    Mà tổ tiên Hạ Bắc Bắc nguyên bản chính là cái đại vai ác, hắn chán ghét những tháng ngày làm vai ác, liền quy ẩn ở trong thành thị làm một người bình thường, kết quả, thọ mệnh của người Hạ gia liền càng ngày càng ngắn, càng ngày càng ngắn.

    Ông trời chính là thực công bằng, hắn cho bọn họ năng lực đặc thù, lại cũng làm ngắn lại thọ mệnh của bọn họ.

    Là ai nói tai họa để lại ngàn năm? Tới tới tới, ngươi đứng ra cho ta, hai chúng ta tới bàn luận về chuyện nhân sinh.

    Sau khi đọc xong《 Vai ác tự mình tu dưỡng 》 Hạ Bắc Bắc hai mắt tỏa ra ánh sáng kinh người –

    Emma, đây chính là vai ác a! Bổn bảo bảo vẫn luôn là vai ác khống, ta sẽ nói bậy sao?

    Ân ân! Ta Hạ Bắc Bắc từ hôm nay trở đi liền phải làm đại vai ác, để lại tiếng xấu muôn đời!

    Mang theo hùng tâm tráng chí này, Hạ Bắc Bắc ánh mắt lấp lánh mở ra bảng nhiệm vụ của câu lạc bộ, sau đó, Hạ Bắc Bắc liền héo –

    Thân ái tay mơ vai ác 109, bởi vì cấp bậc của ngài quá thấp, đề nghị ngài nhận sơ cấp nhiệm vụ để luyện tập, chúc ngài làm nhiệm vụ vui sướng!

    Thanh âm nhắc nhở vừa dứt, trước mặt Hạ Bắc Bắc liền tự động bắn ra một cái nhiệm vụ –

    Thế giới nhiệm vụ: Thế giới tiểu thuyết giả tưởng.

    Cấp bậc nhiệm vụ: Sơ cấp (thích hợp tay mơ vai ác)

    Thân xác kí sinh trong nhiệm vụ: Đào Hiểu Hồng

    Tóm tắt nội dung nhiệm vụ: Thay thế vai ác người qua đường Giáp Đào Hiểu Hồng đem nữ chủ Cảnh Nghiên đưa lên giường nam chủ Hướng Kình Thiên!

    Khen thưởng nhiệm vụ: Hoàn thành nhiệm vụ khen thưởng thọ mệnh 30 ngày! Nhiệm vụ thất bại không bị trừng phạt.

    Ấm áp nhắc nhở: Tất cả thế giới tiểu thuyết đều cực kì cẩu huyết phi logic, nhiệm vụ giả nhất định phải chuẩn bị tâm lý trước khi tiến vào! Vì sinh mệnh của ngài và người khác, mời quen thuộc cẩu huyết, thích ứng những trường hợp phi logic, cảm ơn hợp tác.

    Hạ Bắc Bắc: .

    Ấm áp nhắc nhở là cái quỷ gì?

    Còn có, không phải nói là đại vai ác sao? Vai ác người qua đường Giáp lại là cái quỷ gì? Không phải là cái phông nền đến cả lời kịch cũng không có chứ?

    "Leng keng!"

    Hạ Bắc Bắc còn ở trong lòng rối rắm, máy lại lần nữa truyền ra cái thanh âm êm tai kia–

    "Bởi vì tay mơ vai ác 109 tại bảng nhiệm vụ dừng lại vượt qua mười giây mà không có lựa chọn, hệ thống cam chịu tiếp thu nhiệm vụ, thời gian làm nhiệm vụ là bốn giờ ở thế giới hiện thực, hiện tại đang ở cửa của không gian liên tiếp! Đinh! Bắt đầu trói định! Đinh! Chuẩn bị dịch chuyển.."

    Hạ Bắc Bắc: Nima! Không cần bá đạo như vậy đi? Bổn bảo bảo còn không có chuẩn bị..

    Ách.

    "Đinh! Dịch chuyển thành công!"

    Âm thang thông báo vừa kết thúc, Hạ Bắc Bắc liền ngã xuống giường, hôn mê bất tỉnh.

    *

    Đỉnh Phong khách sạn, tầng năm, phòng giám đốc.

    "Hồng tỷ! Hồng tỷ!"

    Một giọng nam trẻ tuổi dồn dập vang lên ở bên tai Hạ Bắc Bắc.

    "Ân?"

    Hạ Bắc Bắc hốt hoảng mở mắt ra, phát giác chính đang dựa vào ghế sô pha lười biếng ngủ gật.

    Ách.

    Trong đầu hỗn loạn như vậy vài giây, Hạ Bắc Bắc cả người "Tạch" một chút đứng dậy.

    "Hồng tỷ?"

    Nhân viên phục vụ mặc áo sơ mi trắng quần tây đen đứng ở một bên, vẻ mặt kì lạ nhìn Hạ Bắc Bắc: "Hồng tỷ, ngươi làm sao vậy?"

    "Ách, ta đại khái là.. mộng du?"
     
    Ý Nhưỡng, dyndt, Mai Xuân26 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng chín 2019
  5. Âm Họa Vô Cốt https://dembuon.vn/rf/19813/

    Bài viết:
    88
    Chương 3: Vai ác người qua đường Giáp (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hạ Bắc Bắc lên tiếng, lúc này nàng đã có thể xác nhận chính mình là thật sự tiến vào thời không khác, hơn nữa còn biến thành người khác.

    Nima! Máy tính đáng chết! Trí năng đáng chết.

    Hạ Bắc Bắc âm thầm mắng vài câu, lúc này, nhân viên phục vụ lại lần nữa mở miệng: "Hồng tỷ, con gái Cảnh Đại Phú chúng ta đã bắt được, ngươi xem, có nên dựa theo thời gian định sẵn mấy hôm trước, huấn luyện một phen rồi đem nàng đưa lên giường Lâm thiếu a?"

    Con gái Cảnh Đại Phú? Đó là ai?

    Hạ Bắc Bắc nhíu nhíu mày, lúc này, cốt truyện của thế giới tiểu thuyết bắt đầu không ngừng dũng mãnh xâm nhập vào trong đầu Hạ Bắc Bắc.

    Nàng lại lần nữa ngã ngồi ở trên sô pha, cả người sắc mặt tái nhợt vẫy vẫy tay: "Ngươi đi trước đi! Chuyện này ta đã có an bài!"

    "Dạ." Nhìn đến Hạ Bắc Bắc sắc mặt không tốt, nhân viên phục vụ kia lập tức bước nhanh đi ra ngoài.

    Thấy trong phòng rốt cuộc chỉ còn lại có chính mình, Hạ Bắc Bắc nhắm mắt lại, chậm rãi sắp xếp lại cốt truyện cùng ký ức trong đầu mình --

    Nữ chủ của thế giới tiểu thuyết này kêu Cảnh Nghiên, chính là con gái Cảnh Đại Phú, cha nàng là một con ma nghiện bài bạc, mang trên người một đống nợ nần, mà vì trả nợ nên đành phải bắt chính con gái mình đem bán cho Đào Hiểu Hồng.

    Mà Đào Hiểu Hồng người này nói thật dễ nghe là cái giám đốc của khách sạn, kỳ thật trên thực tế chính là cái tú bà, chuyên môn phụ trách trợ giúp những khách nhân có nhu cầu của khách sạn, dẫn mối kiếm trích phần trăm.

    Dựa theo cốt truyện của thế giới này, một kẻ tên Lâm Lương, đại thiếu gia ăn chơi trác táng coi trọng Cảnh Nghiên – một con cừu non chỉ mới mười sáu tuổi, mà Đào Hiểu Hồng sau khi bắt được Cảnh Nghiên liền tìm người uy hiếp nàng một phen, dựa theo thỏa thuận của mình cùng Lâm Lương, đem nàng mang đến phòng cho khách, khách sạn mà Lâm Lương thường ở, nhưng làm người không nghĩ tới chính là, Cảnh Nghiên ở trên hành lang khách sạn gặp được nam chủ đại nhân Hướng Kình Thiên, vị đại thiếu hắc bạch đều ăn này liếc mắt một cái liền nhận ra thiếu nữ trước mắt chính là tiểu loli tám năm trước đã cứu mạng mình, vì thế hắn lập tức ra tay cứu Cảnh Nghiên đang bị hạ thuốc, sau đó đem nàng mang về trong phòng của mình XXOO.

    Nima!

    Hạ Bắc Bắc đem cốt truyện tiếp thu đến đến nơi đây liền nhịn không được muốn bão nổi, nam chủ đại nhân, giả thiết của ngươi có phải là quá máu chó không hề logic không, tám năm trước ngươi hai mươi hai tuổi, Cảnh Nghiên người ta mới tám tuổi, việc này hoàn toàn không khoa học được không? Một cái tiểu loli tám tuổi ngây thơ trong sang cư nhiên có thể từ trên tay một đoàn hắc bang sát thủ cứu ra một tên hắc bang đại thiếu cả người là thương tích, nàng là thần tiên chuyển thế sao? Nếu đám sát thủ kia biết đến chân tướng này thì sẽ nghĩ như thế nào? Ngươi có suy xét đến tôn nghiêm của sát thủ sao?

    Ách, được thôi, nghe nói trong thế giới tiểu thuyết không thể nghiêm túc.

    Hạ Bắc Bắc tiếp tục tiếp thu cốt truyện, kết quả cốt truyện đến nơi đây cư nhiên liền không có, không có?

    Nima, đơn giản như vậy liền xong việc? Thật đúng là người qua đường Giáp trong người qua đường Giáp, tiểu trong suốt không đáng một đồng a! Uy!

    Nguyên lai ý nghĩa nàng tồn tại cũng chỉ là phụ trách gọi người đem Cảnh Nghiên bắt trở về, hạ chút thuốc, sau đó dựa theo thời gian địa điểm định sẵn đưa cho Lâm ăn chơi trác táng, lúc sau thúc đẩy nam nữ chủ XXOO!

    Ngươi muội a! Này tính là cái gì vai ác a!

    Ở trong văn phòng Đào Hiểu Hồng một lúc, Hạ Bắc Bắc liền có cảm giác đói bụng, lúc này mới mơ mơ màng màng đi ra khỏi phòng, thời điểm đi tới cửa, nhìn thấy chiếc gương treo trên tường chiếu ra một gương mặt trang điểm đậm cùng với cái trán quấn băng gạc trắng, Hạ Bắc Bắc sửng sốt một chút, biểu tình như gặp quỷ--

    Nima a, bổn bảo bảo luôn luôn đi theo con đường nhan sắc tươi trẻ, thanh xuân dễ thương! Trang điểm đậm đặc như vậy là muốn chơi kiểu gì? Còn có miệng vết thương trên đầu còn quấn băng gạc trắng, làm một cáitú bà, Đào Hiểu Hồng ngươi cũng thật là cố gắng, ân.

    Hạ Bắc Bắc nghĩ đến đây, không tự chủ được lại soi gương, giơ tay chạm vào miệng vết thương trên trán.

    Đúng rồi, nàng nghĩ ra rồi, hình như ở trong kí ức của thân thể này có nói qua nguyên chủ Đào Hiểu Hồng đã chết ngoài ý muốn, cho nên nhiệm vụ mới yêu cầu mình làm tay mơ vai ác người qua đường Giáp, thúc đẩy chuyện tốt của nam nữ chủ.

    Nima, suy nghĩ nửa ngày, nàng không phải là bám vào một khối thi thể sao, cả người đều nổi lên một tầng da gà a!

    Chậc chậc chậc, không được, bổn bảo bảo muốn lập tức xuống lầu ăn mấy cái bánh bao thịt cho đỡ sợ a!

    Tuy rằng kí ức trong đầu về Đào Hiểu Hồng không có nhiều lắm, nhưng là Hạ Bắc Bắc tốt xấu gì cũng nhất định sẽ trở thành BOSS đại vai ác (tự nhận như vậy), nàng một đường vênh váo tự đắc đi xuống lầu, tới lầu ba của khách sạn liền trực tiếp gọi một bàn đồ ăn ngon cộng thêm bốn cái bánh bao thịt, nhìn nàng một người ngồi ở trong một góc ăn ngấu nghiến, nhân viên khách sạn ai cũng không dám tiếp cận --
     
    Ý Nhưỡng, dyndt, Mai Xuân21 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng chín 2019
  6. Âm Họa Vô Cốt https://dembuon.vn/rf/19813/

    Bài viết:
    88
    Chương 4: Vai ác người qua đường Giáp (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhân viên A: Các ngươi nghe nói gì chưa? Hồng tỷ tối hôm qua bị quỷ ám đã xảy ra tai nạn ngoài ý muốn!

    Nhân viên B: Ta biết, ta biết, nghe nói chiếc xe thể thao của nàng đều bị đâm bẹp, nàng lại chỉ bị trầy xước cái trán, các ngươi nói xem có phải là kì dị hay không!

    Nhân viên C: Hồng tỷ trước kia không phải ghét nhất là ăn bánh bao thịt sao? Ai nha, một ngụm cư nhiên cắn nhiều như vậy, các ngươi nói nàng không phải là bị quỷ.. bám vào người đi? (muội muội ngươi có tiềm năng làm trinh thám a)

    Quần chúng vây xem: Phi phi phi! Đồng ngôn không cố kỵ, đừng nói bậy!

    Lúc này, mọi người lập tức giải tán, mà Hạ Bắc Bắc hoàn toàn không có cảm giác ra bản thân đang bị người khác bàn tán, vừa mới ăn xong cái bánh bao thịt cuối cùng, nàng thoải mái dựa vào ghế, nhắm hai mắt lại.

    Ân, hiện tại đã bắt được nữ chủ, mình phải ở thời điểm nào đem nàng giao cho Lâm cầm thú đâu?

    Hạ Bắc Bắc đang nghĩ ngợi, đột nhiên trong đầu dần hiện ra một cái màn hình máy tính, trong màn hình cư nhiên là chủ cốt truyện của thế giới này.

    Nima, hóa ra nơi này cũng có thể xem máy tính, lại còn có thể nhìn cốt truyện a!

    Hạ Bắc Bắc lập tức đem cốt truyện nhìn một chút, làm một người qua đường giáp tiểu vai ác, Đào Hiểu Hồng chỉ lên sân khấu ở hai chương đầu, suất diễn không nhiều lắm, tới chương 3 liền chết.

    Ai, bi ai a!

    Hạ Bắc Bắc đem hai chương cốt truyện ghi nhớ kĩ trong đầu, sau đó, nàng bỗng nhiên phát hiện chính mình hiện tại cái gì đều không cần làm, hiện tại chỉ cần nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, hai ngày sau đem nữ chủ đưa đi, sau đó chính mình liền có thể ăn no chờ chết!

    Lại nói tiếp, tiểu thuyết chương 3 đối với cái chết của Đào Hiểu Hồng cũng chỉ là sơ lược, bị người âm mưu đâm chết, không biết chủ mưu phía sau màn là ai.

    Ai, bi ai a!

    Tưởng tượng đến chính mình lần đầu tiên làm nhiệm vụ, lần đầu tiên làm vai ác lại có kết cục như vậy, Hạ Bắc Bắc liền cảm thấy pha lê tâm của mình đang ầm ầm vỡ nát, lại ăn thêm bánh bao thịt cũng không đền bù được tâm tình bị thương của bổn bảo bảo a!

    Hai ngày sau --

    "Hồng tỷ, chúng ta đã mang Cảnh Nghiên đến!"

    Bảo an khách sạn kiêm tay sai, đằng đằng sát khí đem tiểu cừu con Cảnh Nghiên đẩy đến trước mặt Hạ Bắc Bắc.

    Ai nha nha, nữ chủ đại nhân hân hạnh gặp mặt!

    Hạ Bắc Bắc nhìn tiểu muội muội xinh đẹp đáng yêu trước mắt, đáy lòng nhịn không được cảm khái vạn lần --

    Emma, thật là tiểu muội muội đáng yêu a!

    Qua hôm nay chính là thành người của đại thúc rồi a!

    Nhớ tới trước đây khi tỷ bằng tuổi muội..

    Khụ khụ, vẫn là không nói, nói nhiều đều là nước mắt.

    Cảm giác được Hạ Bắc Bắc nhìn chăm chú, Cảnh Nghiên hoảng loạn ngước mắt, điềm đạm đáng yêu nhìn nàng: "Tỷ tỷ, ngươi thả ta ra đi, ta có thể làm công trả nợ, ta sẽ không chạy trốn, ta có khả năng làm rất nhiều việc."

    "Làm việc?"

    Hạ Bắc Bắc nghe được Cảnh Nghiên nói, mỉm cười dùng ngón tay nâng lên cằm nàng: "Tiểu mĩ nhân xinh đẹp như vậy, đi làm việc nặng thật lãng phí a! Tiểu cục cưng, ngươi yên tâm, Lâm thiếu tuyệt đối sẽ đối với ngươi thực tốt, nữ nhâna, luôn có một ngày sẽ bị người ngủ, ngủ sớm hay ngủ muộn đều là ngủ, tắt đèn, cùng ai ngủ cũng không có gì khác biệt, cho nên, ngươi liền ngoan ngoãn đi hưởng thụ đi! Đúng rồi, A Điền, đừng quên cho nàng ăn chút dược, đừng làm cho tiểu cục cưng nhà chúng ta sợ hãi, ăn dược, dốc hết sức hưởng thụ!"

    "Đã biết, Hồng tỷ!"

    A Điền nghe xong Hạ Bắc Bắc nói, lập tức mang theo Cảnh Nghiên xoay người rời đi.

    Đã xong, kết thúc công việc!

    Hạ Bắc Bắc trở lại trên ghế của mình, mở ra camera ở hành lang, nàng cố ý đem camera ở hành lang phóng đại đến toàn màn hình, mắt thấy A Điền cùng A Võ đã đem Cảnh Nghiên bị hạ dược dược mơ mơ màng màng đỡ ra thang máy, Hạ Bắc Bắc tâm tình lập tức khẩn trương lên.

    Nam chủ mau ra đây!

    Năm, bốn, ba, hai, một!

    Hạ Bắc Bắc ánh mắt không chớp mắt nhìn chằm chằm video giám sát, nhưng mà, thẳng đến khi A Điền cùng A Võ đem Cảnh Nghiên ném vào phòng 909, trên hành lang vẫn không thấy bóng dáng của Hướng Kình Thiên!

    Đậu má! Nam chủ cũng dám cho nữ chủ leo cây!

    Từ từ, có điểm không thích hợp.

    Hạ Bắc Bắc nhịn không được nheo nheo mắt -- nữ chủ chính là tueeru cừu non không hề có năng lực phản kháng, nếu là không có nam chủ đại nhân anh hùng cứu mỹ nhân, nàng chẳng phải là phải bị Lâm cầm thú tàn phá đến chết?

    Nima, đây chính là một cái mạng người a! Mạng của nữ chủ có bao nhiêu quý giá, ngươi biết sao?

    Hạ Bắc Bắc thấy hành lang như cũ là trống rỗng, nàng cắn răng lập tức chạy nhanh ra khỏi phòng--

    Nữ chủ đại nhân ngươi cần phải kiên trì một ít a!

    Làm một cái vai ác, bổn bảo bảo nhất định phải đem ngươi đưa lên giường nam chủ đại nhân, còn lại pháo hôi hay nam phụ Ất đều đi tìm chết cho lão nương, đi tìm chết, đi tìm chết!
     
    Ý Nhưỡng, dyndt, Mikey19 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng chín 2019
  7. Âm Họa Vô Cốt https://dembuon.vn/rf/19813/

    Bài viết:
    88
    Chương 5: Vai ác người qua đường Giáp (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Phanh!" Hạ Bắc Bắc thở hổn hển đá văng cửa phòng 909, Lâm Lương trên người chỉ quấn một cái khăn tắm đang túm lấy đầu tóc Cảnh Nghiên, dùng sức đem nàng lôi lên trên giường.

    Lúc này, ý thức Cảnh Nghiên đã có chút mơ hồ, nhưng nàng vẫn là theo bản năng phản kháng.

    Ni mã, tên háo sắc nhà ngươi!

    Hạ Bắc Bắc tiến lên, nhắm chuẩn nửa người dưới của Lâm Lương, hung hăng đạp một phát, ngay sau đó liền cầm khăn trải giường đem Cảnh Nghiên bao bọc lại.

    "Không có việc gì, không có việc gì."

    Nghe được thanh âm Hạ Bắc Bắc, Cảnh Nghiên mơ hồ nhìn người chắn trước mặt mình, nàng nhận ra vị tỷ tỷ này.

    Liềnlúc nãy, Cảnh Nghiên còn tưởng rằng mình hôm nay nhất định khó thoát khỏi hiểm cảnh, không nghĩ tới, ở thời khắc cuối cùng, người vọt vào cứu mình cư nhiên sẽ là nàng..

    "Nữ nhân đáng chết!" Lúc Lâm đại thiếu bị Hạ Bắc Bắc đánh lén đã phản ứng lại, hắn bất chấp dưới thân đau đớn, đột nhiên nhào tới chỗ Hạ Bắc Bắc cùng Cảnh Nghiên: "Nữ nhânđáng chết, thế nhưng muốn phế lão tử! Lão tử hôm nay liền phế ngươi!"

    Cố tình, vị Lâm đại thiếu này chính là cái cao thủ đánh nhau!

    Bất quá, thân là một cái vai ác sao lại có thể yếu thế ở ngay lúc này?

    Hạ Bắc Bắc chịu đựng ăn mấy quyền, xem chuẩn thời cơ liền hung hăng cắn Lâm đại thiếu một ngụm, ngay sau đó nàng lôi kéo Cảnh Nghiên muốn chạy trốn, mà Lâm đại thiếu ở phía sau một tay nắm chặt chăn đơn trên người Cảnh Nghiên, một tay dùng sức xé rách váy Hạ Bắc Bắc.

    "Roẹt" một tiếng, chăn đơn không bị gì, nhưng là váy trên người Hạ Bắc Bắc đã rách --

    Nima, không phải nói là hàng hiệu vải bền không sợ rách sao. Cần phải phê bình.

    Nguyên bản váy của Đào Hiểu Hồng đều là kiểu dáng ngắn ngủn thoáng mát, hiện giờ bị Kâm đại thiếu xé như vậy, nima, quả thực là rất khó coi được không?

    Hạ Bắc Bắc lấy một tay che ngực, một tay còn phải kéo theo nữ chủ đại nhân, nàng gấp đến độ xoay quanh, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một cái thanh âm lạnh băng trầm thấp:

    "Cảnh sát đây! Nam bên trái nữ bên phải, tất cả đều ôm đầu ngồi xổm xuống cho ta!"

    Cảnh sát thúc thúc..

    Hạ Bắc Bắc lúc này lập tức ngoan ngoãn lôi kéo Cảnh Nghiên ngồi xổm một bên.

    Ô ô ô ô, rốt cuộc được cứu trợ a!

    Hạ Bắc Bắc còn không kịp ngẩng đầu lên tỏ vẻ tâm tình kích động của mình, thuận tiện lên án Lâm đại thiếu bạo hành, đỉnh đầu nàng lại lần nữa truyền đến thanh âm của nam nhân lúc nãy.

    "Chơi rất vui a? 3P đâu? Tất cả đều mang về!"

    Hạ Bắc Bắc: .

    3P cái đầu ngươi a? Ngươi mắt mù a! Không thấy được chúng ta là bị ép sao?

    Ách, không đúng.

    Hạ Bắc Bắc lúc này cũng có chút mông lung, mình là một cái vai ác a! Nhưng là nàng lại giúp đỡ nam chủ làm anh hùng cứu mỹ nhân! Vấn đề là việc này còn không có xong xuôi đã bị cảnh sát thúc thúc bắt được mang về cục cảnh sát.

    * * *

    Phòng thẩm vấn nhỏ hẹp, ánh sáng cũng không tốt.

    Lần đầu tiên trong đời Hạ Bắc Bắc vào đồn công an, cũng là lần đầu tiên vào phòng thẩm vấn, lúc này trên người nàng đã khoác một chiếc áo khoác, nhưng đầu tóc vẫn rất rối bời.

    "Tên họ!"

    Vẫn là cái giọng nam nghiêm túc lạnh lẽo kia, phối hợp với phòng thẩm vấn nhỏ hẹp yên tĩnh, làm Hạ Bắc Bắc không tự chủ được khẩn trương lên.

    "Hạ Bắc Bắc!"

    Nàng khẩn trương liền đem tên thật của mình nói ra.

    "Ân?"

    Người đối diện khẽ ừ một tiếng, bàn tay khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng cầm giấy chứng minh của nàng: "Tên họ!"

    "Hạ.. Nga, không đúng! Là Tiểu Đào Hồng? Không, không phải, là Đào Hiểu Hồng."

    Hạ Bắc Bắc đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn nam nhân đối diện-mau nhìn mắt của ta, ngươi liền sẽ biết ta có bao nhiêu chân thành.

    Bốn mắt nhìn nhau, nam nhân ánh mắt lạnh nhạt mà nghiêm túc.

    Ni mã!

    Hạ Bắc Bắc chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt.

    Nàng không phải hoa mắt đi?

    Nhìn khuôn mặt đối diện góc cạnh rõ rang, soái khí phi thường, Hạ Bắc Bắc gian nan nuốt một ngụm nước miếng.

    Cảnh sát thúc thúc, hóa ra ngươi trẻ như vậy, đẹp trai như vậy a.

    Thật không có thiên lý.

    "Giới tính."

    Hạ Bắc Bắc đang ở đáy lòng cảm thán, liền nghe được cảnh sát soái ca hỏi chuyện.

    "Giới tính nữ, yêu thích nam."

    Hạ Bắc Bắc thuận miệng tiếp một câu, lời vừa ra khỏi miệng, nàng liền cảm giác được ánh mắt người đối diện nhìn mình lại lạnh lùng vài phần: "Ta biết ngươi yêu thích nam, bằng không cũng sẽ không làm chuyện này, đúng không?"

    "Không phải, ngươi có ý gì a?"

    Vừa nghe đến lời này, Hạ Bắc Bắc lập tức không vui: "Ta đã làm chuyện gì rồi? Đừng nói là ta không phải loại nữ nhân kia, cho dù là thật, vậy thì thế nào? Bọn tỷ muội kiếm đều là tiền mồ hôi nước mắt a, các nàng một không trộm hai không cướp, ba cũng không làm tiểu tam, không có ý định phá hư gia đình người khác, cảnh sát thúc thúc! Ngươi đây là kỳ thị công việc của người khác!"

    Cảnh sát thúc thúc: .

    "Hách đội trưởng."

    Lúc này, một vị cảnh sát nhân dân trẻ tuổi bước nhanh vào phòng thẩm vấn, hắn cúi người ở bên tai cảnh sát soái ca nói nhỏ vài câu, ngay sau đó xoay người liền đi ra ngoài.

    "Đào Hiểu Hồng."

    Cảnh sát soái ca dùng ngón tay gõ gõ sổ ghi chép trên bàn: "Có người tới nộp tiền bảo lãnh cho ngươi, ngươi có thể đi ra ngoài. Áo khoác cho ngươi, về sau đừng mặc lộ liễu như vậy."

    Hạ Bắc Bắc: .
     
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng chín 2019
  8. Âm Họa Vô Cốt https://dembuon.vn/rf/19813/

    Bài viết:
    88
    Chương 6: Vai ác người qua đường Giáp (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Từ đồn công an đi ra, Hạ Bắc Bắc hô hấp thật sâu không khí tươi mới của buổi tối.

    "Hồng tỷ."

    Lúc này, ở chiếc xe hơi cách đó không xa truyền đến tiếng kêu gọi quen thuộc của một người nam nhân, Hạ Bắc Bắc vừa ngẩng đầu liền thấy được đồng nghiệp của mình, đều là giám đốc của Đỉnh Phong khách sạn - Lưu Dịch Dương.

    Ký ức của Đào Hiểu Hồng trong đầu Hạ Bắc Bắc ít đến đáng thương, tóm lại, vai ác người qua đường Giáp bi ai ngươi không hiểu.

    Cũng may trong tiểu thuyết đã từng nhắc tới Lưu Dịch Dương, bên trong viết qua hắn là người lõi đời, phi thường khéo đưa đẩy, nghe nói là cùng Đào Hiểu Hồng làm bạn tốt đã nhiều năm.

    "Dịch Dương, vẫn là ngươi quan tâm ta!"

    Hạ Bắc Bắc nắm thật chặt áo khoác trên người, bước nhanh tới xe Lưu Dịch Dương: "Mau mau, mau mang ta trở về khách sạn, ta phải tắm rửa một cái, đuổi đi đen đủi."

    "Ân."

    Lưu Dịch Dương cười cười, giương mắt nhìn đến áo khoác trên người Hạ Bắc Bắc, hắn không khỏi ngạc nhiên: "Hồng tỷ, cái áo khoác trên người ngươi là.."

    "Ách, cái này a, trong chốc lát trở về ta liền ném vào thùng rác."

    Tưởng tượng đến sắc mặt người nào đó ở phòng thẩm vấn, Hạ Bắc Bắc nhịn không được bĩu môi, xú cảnh sát.

    "Khụ, khụ khụ."

    Nghe được Hạ Bắc Bắc nói, Lưu Dịch Dương nhịn không được ho khan vài tiếng, muốn nói cái gì, rồi lại là một bộ không biết nên từ đâu mà nói.

    Cô nãi nãi a! Đây chính là chiếc áo khoác do đệ nhất danh sư thủ công của Itali tự tay khâu vá a! Một bộ quần áo chính là bằng nhiều năm tiền lương của chúng ta, ngươi cư nhiên muốn đem nó ném vào thùng rác.

    * * *

    Lúc này, ở một gian phòng thẩm vấn khác trong đồn công an.

    "Rầm" một tiếng, một thùng nước lạnh lớn dội lên người Lâm đại thiếu không chút nương tình.

    "Lâm Lương, tỉnh rượu chưa?"

    Một thanh âm lạnh bang đột nhiên vang lên trên đỉnh đầu Lâm Lương.

    "Ta X ngươi, ngươi!"

    Trên mặt đất, Lâm Lương đột nhiên đứng dậy, trần truồng liền đi tới phía trước, nhưng khi hắn thấy rõ ràng người trước mặt, trên mặt hắn biểu tình lập tức trở nên đen như đáy nồi: "Hách, Hách Thiếu Ngôn! Ngươi tại sao lại ở chỗ này?"

    Đứng ở Lâm Lương trước mắt thình lình chính là vị Hách đội trưởng vừa mới thẩm vấn Hạ Bắc Bắc kia.

    Hách Thiếu Ngôn là tên của hắn, mà hắn còn có một cái thân phận khác chính là người thừa kế của Hách gia.

    Lúc này, vẻ mặt Hách Thiếu Ngôn như cũ là nghiêm túc lạnh nhạt: "Như ngươi chứng kiến, ta hiện tại ở chỗ này đi làm."

    Lâm Lương: .

    Trò đùa này quá lớn đi?

    Đường đường là người thừa kế của Hách gia, cho dù muốn đi vào con đường làm quan cũng không cần bắt đầu từ công việc thấp kém như vậy đi? Chẳng lẽ đây là yêu thích đặc thù của Hách đại thiếu?

    "Hách thiếu, không, Hách cảnh sát, ngươi xem ta cũng không phạm sai lầm a? Ta chính là uống lên vài chén rượu cùng cái tiểu cô nương kia đùa giỡn! Đúng rồi! Sau đó lại vọt vào một cái nữ nhân đáng chết, nàng đạp ta một phát, thiếu chút nữa đem bảo bối của ta đá phế đi, ta muốn kiện nàng! Ta nhất định phải kiện nàng cố ý đả thương người!"

    Nghe được Lâm Lương lên án, Hách Thiếu Ngôn nhíu nhíu mày: "Nữ nhân kia đã được ta thả."

    "Ngọa tào, xem như nàng may mắn lần này! Lão tử sớm hay muộn cũng tìm người giết chết nàng nha."

    Lâm Lương một bên thấp thấp mắng, một bên vẻ mặt hắc tuyến nhìn nhìn thana hình trơn bóng của mình: "Cái kia, Hách cảnh sát, cho ta bộ quần áo mặc đỡ a?"

    Hách Thiếu Ngôn ngước mắt liếc Lâm Lương một cái: "Trong chốc lát ta gọi người đưa cho ngươi, ngươi về sau cách Cảnh Nghiên xa một chút, nếu không.. Đừng trách ta đối với ngươi không khách khí!"

    Cảnh Nghiên?

    Ác, còn không phải là cái cừu con kia sao?

    Nima, nguyên lai đó là người Hách thiếu coi trọng đâu! Nghe được Hách Thiếu Ngôn nói, Lâm Lương nhịn không được hì hì cười rộ lên: "Đã biết! Đã biết! Hách cảnh sát ngươi yên tâm, ta tuyệt đối là một công dân tốt, chúng ta cảnh dân hợp tác, xây dựng một ngày mai tốt đẹp!"

    Nghe được Lâm Lương nói, Hách Thiếu Ngôn như cũ là vẻ mặt mặt vô biểu tình, biết vị này Hách đại thiếu chính là loại này mặt than, Lâm Lương cũng liền đơn giản dứt khoát câm miệng, đứng ở một bên an an tĩnh tĩnh làm một cái bức tượng mỹ nam tử.

    Không bao lâu, Lâm Lương cũng bị người của Lâm gia đón đi rồi.

    "Hách đội trưởng."

    Thấy người Lâm gia đều đi rồi, cùng Hách Thiếu Ngôn cùng nhau đến Đỉnh Phong bắt người, Hà Phong vẻ mặt chần chờ đi tới bên cạnh Hách Thiếu Ngôn: "Hách đội trưởng, Đào Hiểu Hồng cùng Lâm Lương đều đã nộp tiền bảo lãnh, cô gái tên Cảnh Nghiên kia phải làm sao bây giờ? Không liên hệ được người nhà của nàng, hiện tại dược hiệu trong người tiểu cô nương đã hết, chính là đang ở trên giường khóc đâu. Ngươi có muốn đi qua nhìn xem hay không?"

    Hà Phong không biết Hách Thiếu Ngôn cùng Cảnh Nghiên rốt cuộc có quan hệ gì, nhưng là lần bất ngờ kiểm tra này, rõ ràng Hách Thiếu Ngôn đi chính là vì Cảnh Nghiên, thời điểm vừa mới trở về, hắn liền an bài cho bác sĩ đi xem Cảnh Nghiên, lúc sau mới đi thẩm vấn Đào Hiểu Hồng.

    Hà Phong biết Hách Thiếu Ngôn bối cảnh, cho nên Cảnh Nghiên có động tĩnh gì, hắn đều trước tiên nói cho Hách Thiếu Ngôn.

    Có thể cho thủ trưởng chỗ cần cho, đưa thủ trưởng chỗ cần đưa, đây mới là một cái đủ tư cách tiểu đệ, không, là cấp dưới.

    Nhanh như vậy liền không có việc gì?

    Nghe được Hà Phong nói, Hách Thiếu Ngôn nhẹ nhàng nâng mắt: "Nếu nàng không có việc gì, liền thả nàng trở về đi."

    Hà Phong: .

    Đại thiếu gia, kịch bản này của ngươi không đúng a!

    Ngươi nên đi hỏi han ân cần, biểu hiện tâm ý a? Vẻ mặt không sao cả nói thả nàng trở về là muốn chơi kiểu gì a?

    Kẻ có tiền suy nghĩ thật khó hiểu a..
     
    Vũ Uyên, Ý Nhưỡng, dyndt20 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 12 Tháng chín 2019
  9. Âm Họa Vô Cốt https://dembuon.vn/rf/19813/

    Bài viết:
    88
    Chương 7: Vai ác người qua đường Giáp (5)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chỗ ở của Đào Hiểu Hồng chính là Đỉnh Phong khách sạn tầng năm một gian phòng cho khách, trở lại chính mình phòng, Hạ Bắc Bắc lập tức ghét bỏ đem áo khoác Hách Thiếu Ngôn ném vào cửa thùng rác, sau đó lại đem trên người váy ngắn kém chất lượng ném vào.

    Nima, mệt chết bảo bảo, này người qua đường Giáp cũng không phải như vậy dễ làm a.

    Ăn mặc nội y vào phòng tắm, Hạ Bắc Bắc một bên mở nước ấm một bên đối diện với gương nhìn chính mình lúc này thảm không nỡ nhìn hình dạng.

    Thật bội phục chính mình dám đem một cái đầu ổ gà, một gương mặt trang điểm như quỷ một đường từ khách sạn đi đồn công an, sau đó lại đường cũ quay trở về.

    Chậc chậc chậc, Hạ Bắc Bắc đều phải bị chính mình xấu làm cho khóc.

    Nàng lập tức cong hạ thân hình mở ra vòi nước, dùng nước ấm rửa mặt, rửa nửa ngày mới đem chính mình trên mặt trang điểm rửa sạch.

    Rửa mặt xong lúc sau, Hạ Bắc Bắc đem trên người nội y tất cả đều cởi, cả người đều nằm ở bồn tắm.

    Thoải mái a!

    Nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại, trong đầu lại vẫn là nghĩ đến thế giới này nam nữ chủ --

    Hướng Kình Thiên vì cái gì không có dựa theo cốt truyện đại thần sắp xếp đi cứu vớt tiểu loli của hắn?

    Chẳng lẽ nam chủ đại nhân bên kia ra cái gì ngoài ý muốn?

    Hạ Bắc Bắc nghĩ nghĩ không tự chủ được lại bắt đầu xem lại cốt truyện, dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, không bằng thừa dịp lúc tắm đem cái này tiểu thuyết thế giới cốt truyện đọc lại một lần?

    Lúc này, Hạ Bắc Bắc trong đầu đã bắt đầu tự động xuất hiện máy tính giao diện, ở trên giao diện không ngừng thoáng hiện thế giới này cốt truyện --

    Ngô, nguyên lai vẫn là cái ngọt sủng văn, ân, đây là bổn bảo bảo đồ ăn.

    Hạ Bắc Bắc nhìn cốt truyện, dựa theo nguyên cốt truyện, Hướng Kình Thiên đem Cảnh Nghiên ăn sạch sẽ lúc sau, giúp đỡ Cảnh Đại Phú trả sạch nợ, sau đó còn đem Cảnh Nghiên chuyển tới một quý tộc trường học đi học cao trung, từ đây hai người liền ban ngày đi học đi làm, buổi tối liều mạng lăn giường, không có tiết tháo sinh hoạt.

    Ân, như vậy phát triển đi xuống giống như cũng không tồi.

    Hạ Bắc Bắc chính cân nhắc đâu, mỗ vị ý xấu nữ xứng rốt cuộc lên sân khấu.

    Liễu Duyệt Ảnh.

    Nàng là Hướng Kình Thiên nghĩa muội, từ nhỏ cùng hắn cùng nhau lớn lên, vẫn luôn đều âm thầm thích Hướng Kình Thiên, mắt thấy Hướng Kình Thiên bị Cảnh Nghiên mê đến thần hồn điên đảo, vì nàng có rất nhiều lần đều không tiếc đem chính mình đặt vào hiểm cảnh.

    Liễu Duyệt Ảnh cho rằng Cảnh Nghiên là Hướng Kình Thiên nhược điểm cùng uy hiếp, nàng là phi thường nguy hiểm.

    Cho nên Liễu Duyệt Ảnh bắt đầu âm thầm liên hệ trong bang phái mặt khác nguyên lão, tính toán liên thủ trừ bỏ Cảnh Nghiên cái này bom hẹn giờ.

    Bất quá ở vai chính quang hoàn chiếu khắp dưới, Cảnh Nghiên cuối cùng vẫn là tránh được một kiếp, phía sau màn độc thủ Liễu Duyệt Ảnh lại bởi vì chuyện này bị Hướng Kình Thiên dùng gia pháp xử trí.

    Ân, sở hữu cùng nữ chủ làm đối nữ xứng cũng chưa gì kết cục tốt.

    Rời xa nữ chủ, trân trọng sinh mệnh! Các ngươi chính là không hiểu a, muội muội.

    Hạ Bắc Bắc tiếp tục xem cốt truyện, ở Liễu muội muội quang vinh pháo hôi bị hạ sau, quyển sách nam xứng cũng rốt cuộc khoan thai tới muộn.

    Hách Thiếu Thanh, danh môn hách gia tiểu thiếu gia, quý tộc trong trường học tiểu bá vương.

    Hách Thiếu Thanh ngay từ đầu cùng Cảnh Nghiên ở trong trường học là oan gia, sau lại hắn dần dần bị Cảnh Nghiên đơn thuần thiện lương hấp dẫn, vì thế liền thành một vị càng đánh càng hăng nam xứng.

    Ngô, nữ chủ hảo hạnh phúc, thế nhưng có nhiều người như vậy theo đuổi.

    Trước nay không bị người theo đuổi quá, không biết bị người theo đuổi là cảm giác gì Hạ Bắc Bắc tỏ vẻ chính mình thập phần hâm mộ ghen tị hận.

    Tính, vẫn là không nhìn.

    Hạ Bắc Bắc đem chính mình cả người đều ngâm trong nước ấm, nàng còn nghĩ chính mình cái kia nhiệm vụ --

    Nhiệm vụ nói rõ ràng muốn nàng đem Cảnh Nghiên đưa lên giường Hướng Kình Thiên, nếu là chính mình không có làm thì sẽ thế nào?

    Ngô, chính mình giống như nhớ rõ lúc ấy giao diện viết chính là thất bại không có trừng phạt đi!

    Ta đây liền an tâm rồi, cái con khỉ a!

    Làm một cái quyết tâm muốn trở thành để lại tiếng xấu muôn đời đại vai ác chính mình tới nói, cái thứ nhất nhiệm vụ liền muốn làm hỏng sao?

    Liền vai ác người qua đường Giáp đều làm không được, sao có thể có tư cách trở thành một cái vai ác đại BOSS?

    Còn không phải là đem nữ chủ đưa lên giường nam chủ sao?

    Vô số tiểu thuyết tổng tài nói cho chúng ta biết chuyện này khó khăn chỉ có o, 5 điểm, cái chỉ số thông minh bình thường người liền nhất định có thể làm được!

    "Rầm" một tiếng, Hạ Bắc Bắc từ bồn tắm bò lên, đối với sương mù mênh mông gương, nàng tin tưởng tràn đầy làm một cái cố lên thủ thế: "Hạ BOSS, ngươi có thể! Oh yeah!"

    Thói quen tính vừa nhấc chân, nima, vặn đến eo.

    * * *

    Ngày hôm sau.

    "Cảnh Nghiên thế nào?"

    Hạ Bắc Bắc sáng sớm liền hấp tấp vọt vào văn phòng Lưu Dịch Dương, đổ ập xuống hỏi một câu.

    "Cảnh Nghiên? Con gái Cảnh Đại Phú?"

    Nghe được Hạ Bắc Bắc nói, Lưu Dịch Dương chần chờ một chút: "Nàng giống như cũng bị thả về nhà đi, hiện tại Cảnh Đại Phú cũng trốn chạy, kia hài tử cũng sống không được mấy ngày ngày lành, chúng ta mặc kệ, còn có công ty đòi nợ khác sẽ tiếp tục tìm nàng muốn phiền toái, kia nha đầu xác thật lớn lên xinh đẹp, bất quá có đôi khi quá xinh đẹp cũng là một loại tội lỗi a."

    Ni mã, nữ chủ đại nhân như vậy xinh đẹp, nếu như bị người khác nhanh chân đến trước làm sao bây giờ?

    "Mau mau mau."

    Nghe xong Lưu Dịch Dương nói, Hạ Bắc Bắc vội vàng túm chặt hắn ống tay áo: "Mau đem địa chỉ nhà Cảnh Nghiên cho ta, ta muốn đi cứu vớt cừu con."

    Cứu vớt?

    Lưu Dịch Dương vẻ mặt hoài nghi nhìn Hạ Bắc Bắc: "Hồng a, ngươi có phải hay không thật sự.. Bị quỷ ám?"

    "Quỷ ám cái đầu ngươi a!"

    Hạ Bắc Bắc trừng mắt nhìn Lưu Dịch Dương liếc mắt một cái: "Nhanh đưa Cảnh gia địa chỉ đưa cho lão nương, chờ lão nương thành công đem Cảnh Nghiên đưa lên giường Hướng lão đại, không thể thiếu ngươi chỗ tốt."

    Hướng lão đại?

    "Ngươi nói không phải là Thiên ca đi?"

    Nghe được Hạ Bắc Bắc nói, Lưu Dịch Dương sắc mặt lập tức nghiêm túc lên: "Hướng gia bên kia gần nhất giống như xảy ra chút chuyện, Liễu Duyệt Ảnh mang theo một đám người phản bội Hướng gia, loại này thời điểm, ta đoán Hướng Kình Thiên cũng không có tâm tình nói chuyện yêu đương đi."

    "Ngươi, ngươi nói ai? Liễu Duyệt Ảnh?"

    Nữ xứng cư nhiên phản bội nam chủ, tự lập môn hộ!

    Nima, cốt truyện đại nhân ở nơi nào? Cốt truyện đại nhân ngươi nha chạy đi đâu rồi a?

    Ở Hạ Bắc Bắc không hiểu ra sao thời điểm, trong thành Hách gia.

    Ở trong Hách gia biệt thự, phòng tập thể thao, Hách Thiếu Ngôn ăn mặc màu đen quần áo vận động, lộ ra tiêu chuẩn to lớn dáng người, hắn trong lòng bàn tay thưởng thức một quả phi tiêu, ở hắn cách đó không xa trên mặt tường có một cái bia ngắm, hồng tâm dán một cái ảnh chụp, ảnh chụp phía dưới, rồng bay phượng múa đánh dấu ba cái chữ to --

    Liễu Duyệt Ảnh.

    "Bá"

    Phi tiêu hiện lên, tinh chuẩn cắm vào Liễu Duyệt Ảnh ấn đường.

    Sở hữu không nên tồn tại, đều phải bị giết chết.
     
    Ý Nhưỡng, dyndt, Mikey19 người khác thích bài này.
  10. Âm Họa Vô Cốt https://dembuon.vn/rf/19813/

    Bài viết:
    88
    Chương 8: Vai ác người qua đường Giáp (6)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngoại ô thành phố, Hồng Nghĩa đường tổng bộ.

    Một thân hắc y Liễu Duyệt Ảnh nằm nghiêng trên một chiếc ghế, một khẩu súng Desert Eagle màu bạc tinh xảo ở trong tay nàng không ngừng bay múa chuyển động.

    Lúc này, ở trên bàn gỗ đặt di động của nàng, màn hình không ngừng lập loè.

    Có cuộc gọi mới, "Hướng Kình Thiên" ba cái chữ to phá lệ khiến người ta chú ý.

    Điện thoại vang lên thật lâu, vẫn luôn không ngừng.

    Qua vài phút, Liễu Duyệt Ảnh rốt cuộc buông súng xuống, ấn nghe --

    "Vì cái gì?"

    Trong điện thoại, truyền đến nam nhân trầm thấp bi thống thanh âm.

    Bị chính mình tín nhiệm nhất người phản bội, tuyệt đối là phi thường thống khổ sự tình.

    Vì cái gì?

    Liễu Duyệt Ảnh nhìn chằm chằm trên màn hình di động Hướng Kình Thiên tên, đôi mắt một chút một chút lạnh băng xuống dưới --

    Hướng Kình Thiên, ngươi bị phản bội còn có cơ hội hỏi một câu vì cái gì?

    Mà ta đâu?

    Kiếp trước ta một lòng vì ngươi, cuối cùng ngươi lại đem ta ngâm xác dưới đáy biển! Ta liền một câu vì cái gì cũng chưa tới kịp hỏi ra miệng!

    Đời này, ta phải vì ta chính mình mà sống, ta không bao giờ muốn vì ngươi Hướng gia bán mạng.

    Ngươi thiếu ta, ta phải đích thân đòi lại.

    Ông trời cho ta cơ hội một lần sống lại, còn không phải là làm ta trở về báo thù sao?

    Hướng Kình Thiên, ta Liễu Duyệt Ảnh đã trở lại, ta từ địa ngục mà đến..

    Hóa ra, Liễu Duyệt Ảnh là trọng sinh.

    Hảo đi, Hạ Bắc Bắc lúc này còn không biết chính mình vai ác nhân sinh trên đường cái thứ nhất tiểu nhiệm vụ liền gặp trong truyền thuyết người trọng sinh, nàng càng thêm không biết chính là, bởi vì cái này người trọng sinh tồn tại nghiêm trọng nhiễu loạn thế giới này cốt truyện trình tự, còn đưa tới một cái khác càng cường đại hơn tồn tại.

    Ở thế giới này phía trên, có rất nhiều hiện tượng là khoa học không thể giải thích, dị năng giả cũng đều là chân thật tồn tại. Cho nên, ở vũ trụ thời không bên trong, trừ bỏ có tinh tế vai ác câu lạc bộ như vậy tồn tại, còn có rất nhiều đặc thù năng lực nhóm người tồn tại.

    Trong đó, làm tất cả mọi người kiêng kị nhất, bọn họ được xưng là thời không Chấp Pháp Giả.

    Thời không Chấp Pháp Giả có thể xuyên qua tùy ý thời gian không gian, hóa thân thế giới kia bất luận cái gì một người, bọn họ tồn tại mục đích chính là giết hết tất cả những kẻ làm nhiễu loạn thời không trật tự--

    Bất kể là ngươi chết rồi xuyên qua, vẫn là mang theo cừu hận trọng sinh hoặc là người mang hệ thống bàn tay vàng.

    Chỉ cần ngươi gây trở ngại một cái thế giới vận chuyển cùng trật tự, như vậy, ngươi chính là bọn họ muốn giết chết mục tiêu..

    Liễu Duyệt Ảnh trọng sinh, đưa tới một vị thời không Chấp Pháp Giả. Mà đối với chuyện này, Hạ Bắc Bắc đều hoàn toàn không biết gì cả.

    Này thật là một cái bi thương chuyện xưa.

    * * *

    Ngày hôm sau, Hạ Bắc Bắc thay đổi thân tương đối bình thường quần áo, cũng không trang điểm theo phong cách quái dị của nguyên chủ, nàng dựa theo Lưu Dịch Dương đưa cho chính mình địa chỉ lái xe tới nhà Cảnh Nghiên.

    Đó là một khu không có cao ngất trong mây cao chọc trời nhà cửa, lọt vào trong tầm mắt trừ bỏ thấp bé rách nát nhà trệt, chính là lung lay sắp đổ nhà cũ.

    Ai, nữ chủ cũng có nữ chủ khó xử a, quyết tâm cố gắng vươn lên lại ngốc bạch ngọt nữ chủ đều là thân tàn chí kiên, phi phi phi, là thân nghèo chí không nghèo.

    Hạ Bắc Bắc xuống xe taxi, từ chính mình túi áo móc ra Cảnh gia kỹ càng tỉ mỉ địa chỉ.

    Ân, Hồng Giếng ngõ nhỏ, chính là nơi này. Còn muốn vẫn luôn đi phía trước đi, đi đến..

    "Ai u!"

    Hạ Bắc Bắc chính hết sức chuyên chú nhìn trong tay địa chỉ, thình lình từ phía sau nàng bỗng nhiên chạy qua mấy cái dáng người cường tráng áo đen thúc thúc, lập tức liền đem nàng đụng vào góc tường.

    Ni mã, ngươi là vội vàng đi đầu thai a!

    Hạ Bắc Bắc giương mắt liền muốn gọi lại đối phương, ách, xem đối phương người đông thế mạnh hùng hổ bộ dáng, nàng lại theo bản năng bưng kín miệng mình.

    Nima, này đám người vừa thấy liền biết không phải người tốt, liền kém ở chính mình trán trên có khắc kim quang lấp lánh bốn cái chữ to --

    "Ta là vai ác".

    Những người này hùng hổ, không phải là tới tìm nữ chủ phiền toái đi?

    Hạ Bắc Bắc chính âm thầm cân nhắc đâu, không bao lâu liền nghe được Cảnh Nghiên tiếng kêu cứu, từ cái kia ngõ nhỏ truyền ra tới: "Cứu mạng a! Các ngươi buông ta ra! Các ngươi phải làm cái.. Ngô.."

    Ách, chính mình thật là cái miệng quạ đen, phi phi phi, là liệu sự như thần mới đúng.

    Hạ Bắc Bắc ngoan ngoãn dựa vào đầu hẻm, làm bộ chính mình là cái tiểu trong suốt phông nền, nàng mắt thấy đám người áo đen kia đánh bất tỉnh Cảnh Nghiên kéo nàng ra đầu hẻm.

    Ách, loại tình huống này, nếu chính mình là một vị nữ chủ, tuyệt đối muốn tìm đường chết trộm theo sau, sau đó cùng nhau bị bắt?

    Hừ hừ hừ.

    Hạ Bắc Bắc đắc ý bĩu môi, làm một cái có chỉ số thông minh vai ác, tỷ sẽ như vậy não tàn sao?

    Tỷ tỷ chứng kiến một hồi bắt cóc, đương nhiên muốn trước trước tiên báo cảnh sát. Phải, báo cảnh sát! Cảnh dân hợp tác, cứu người không mệt!
     
    Ý Nhưỡng, dyndt, Mikey16 người khác thích bài này.
  11. Âm Họa Vô Cốt https://dembuon.vn/rf/19813/

    Bài viết:
    88
    Chương 9: Vai ác người qua đường Giáp (7)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hạ Bắc Bắc thực cơ trí nhìn chăm chú vào đám người kia đem đang hôn mê Cảnh Nghiên kéo vào một chiếc Minibus, nga nga, bảng số xe nhớ rõ, bước tiếp theo chính là gọi cho cảnh sát.

    Hạ Bắc Bắc mới vừa lấy ra di động, kết quả di động của nàng lập tức đã bị người khác đoạt đi.

    Nima, rõ như ban ngày đoạt di động a!

    Hạ Bắc Bắc hung tợn xoay người bắt được bàn tay kẻ cướp đoạt chính mình di động: "Nima, liền lão nương di động cũng dám đoạt! Ngươi nha là muốn lên trời.. Ách, cảnh sát thúc thúc?"

    Hách Thiếu Ngôn: .

    Hạ Bắc Bắc nhìn chính mình trước mặt cái này một thân tây trang phẳng phiu soái ca, đây không phải là người mấy ngày trước cho chính mình làm ghi chép cái kia xú cảnh sát sao?

    "Khụ khụ, cảnh sát thúc, không, là cảnh sát nhân dân đại ca, ta đang muốn báo án đây, ngươi nhìn đến không? Bắt cóc a! Rõ như ban ngày a! Tại xã hội hài hòa tốt đẹp như ngày nay cư nhiên sẽ phát sinh như vậy táng tận lương tâm, nhân thần cộng phẫn bắt cóc sự kiện, ta.."

    "Câm miệng."

    Hách Thiếu Ngôn ngữ khí lạnh băng đánh gãy Hạ Bắc Bắc nói: "Không cần báo cảnh sát, ta sẽ đi theo."

    Nói, Hách Thiếu Ngôn liền đem điện thoại ném cho Hạ Bắc Bắc, ngay sau đó hắn từ trong túi móc ra một chùm chìa khóa xe ấn một chút, bên đường một chiếc màu đỏ Lamborghini lập tức lập loè sáng lên.

    Hạ Bắc Bắc: .

    Thiên đâu, cảnh sát thúc thúc ngươi này phương tiện đi lại cũng quá làm người ghen ghét a, như vậy không tốt, thật sự không tốt a!

    Hách Thiếu Ngôn bước đến bên xe, thuần thục ngồi xuống ghế lái, lúc này, lại có một cái khác thân ảnh chạy nhanh lại đây, không nói hai lời liền ngồi vào xe thể thao của hắn.

    Hách Thiếu Ngôn một bên khởi động xe, một bên nghiêng mắt nhìn Hạ Bắc Bắc, hắn một câu cũng chưa nói, nhưng là kia âm u ánh mắt lại làm người không rét mà run.

    "Khụ khụ."

    Hạ Bắc Bắc đem mặt chuyển tới một bên: "Cảnh dân hợp tác nhất quang vinh, cảnh sát đại ca, ta là tới giúp ngươi cùng nhau tiêu diệt kẻ ác, ngươi không cần cảm tạ ta, thỉnh kêu ta Lôi Phong."

    A.

    Hách Thiếu Ngôn lạnh lùng liếc Hạ Bắc Bắc liếc mắt một cái, bởi vì thời gian khẩn cấp hắn không nói một lời khởi động xe, ngay sau đó liền mở ra trong xe định vị hệ thống.

    Emma, thật tiên tiến a!

    Lần đầu tiên ngồi xe thể thao Hạ Bắc Bắc, một bên thể nghiệm trong truyền thuyết tốc độ cùng tình cảm mãnh liệt, một bên ở trong xe nghiêng ngả lảo đảo như đang ở vũ trường --

    Huynh đệ, ngươi thật là cảnh sát sao?

    Ngươi thật sự có bằng lái?

    Ngươi nha không phải là uống rượu phê thuốc đi? Ngươi như vậy lượn lách đánh võng, ngươi không phải đi cứu người, ngươi là ở tìm đường chết a!

    Nửa giờ sau, chờ Hách Thiếu Ngôn đem xe ngừng ở bên cạnh một khu vứt đi nhà xưởng, Hạ Bắc Bắc lập tức lao xuống xe, chạy đến một bên ói mửa lên.

    "Nôn!"

    Trước nay Hạ Bắc Bắc chỉ nghe nói qua có người đi xe thể thao lừa tài lừa sắc, nima, cảnh sát thúc thúc, ngươi này đi xe thể thao chính là muốn mạng người đi?

    Nhìn thấy Hạ Bắc Bắc sắc mặt trắng bệch vẻ mặt đau khổ, Hách Thiếu Ngôn cũng chỉ là nhàn nhạt liếc mắt một cái, ngay sau đó, hắn liền đóng cửa xe, đem chính mình tùy thân súng lục đem ra, ngựa quen đường cũ thêm đạn, thậm chí còn bỏ thêm ống giảm thanh.

    "Biết dùng súng sao?"

    Hách Thiếu Ngôn giơ tay, trong tay súng lục đã thẳng chỉ Hạ Bắc Bắc ấn đường.

    "Không, không biết dùng."

    Hạ Bắc Bắc run run môi, hướng bên trái di động một chút, đại ca, đây là súng thật a! Ngươi chỉa vào ta làm gì? Chẳng lẽ ngươi chính là trong truyền thuyết hắc cảnh sát?

    "Ngươi nên luyện tập bắn súng đi."

    Ném xuống câu làm Hạ Bắc Bắc không hiểu gì cả, Hách Thiếu Ngôn đã xoay người một cái, chạy nhanh tới vứt đi nhà xưởng.

    Hắn cởi ra chính mình âu phục áo khoác, ném cho vẫn còn đứng một bên ngây ngốc Hạ Bắc Bắc: "Giúp ta cầm."

    "A? Nga nga."

    Hạ Bắc Bắc theo bản năng tiếp nhận áo khoác, trơ mắt nhìn Hách Thiếu Ngôn chạy vào nhà xưởng, ai nha, thân ảnh ấy thật soái khí! Tốc độ này có thể so với Spider Man a!

    Từ từ, chính mình ở đây ngây người cái gì?

    Hạ Bắc Bắc phục hồi tinh thần lại, vừa nhấc mắt, nima, Spider Man không bóng dáng!
     
    Ý Nhưỡng, dyndt, Mikey15 người khác thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...