Bạn được ennhii mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
14,450 ❤︎ Bài viết: 103 Tìm chủ đề
Chương 90: Cô ấy là thần tài của tôi

Buổi sáng, cô kiểm kê đồ trong không gian, lần này nửa tháng không có bán hàng, trong không gian đã sớm chất đống như núi.

Trợ cấp của hệ thống đều tính bằng đơn vị hàng trăm.

Gạo, kê, đường đỏ, kẹo bơ cứng, kẹo trái cây, bông vải mỗi thứ 500 cân, sữa bột 200 lon, đồ hộp 200 lon, 200 mảnh vải, đèn pin và đồng hồ mỗi loại 500 chiếc và hai trăm cân thịt các loại.

Đủ thứ, lúc Sơn ca mang người đến, trong căn phòng nhỏ đã chất đầy hàng.

Sơn ca sửng sốt, nhưng hắn nhanh chóng bình tĩnh lại.

Kiểm tra hộp trước, sau đó đếm vé tiền. Lần này Sơn ca mang theo 8.000 đồng, còn tưởng mình đã chuẩn bị tốt nhưng lại bị tát vào mặt. Bất quá hắn vì thiếu ít tiền, mang theo mười mấy món đồ, trong đó có một hộp châu báu, một bộ trang sức phỉ thúy.

Đồng hồ đeo tay không lấy phiếu mỗi cái bán năm mươi, đèn pin 4 đồng. Sơn ca rất sảng khoái, nhận hết.

Sơn ca rất kích động, đồng hồ đeo tay không lấy phiếu ở chợ đen có thể bán được 80 đến 100, đèn pin cũng có thể bán 6 7 đồng, đều là đồ phát tài.

Với sự giúp đỡ của 515, chọn ra hai món đồ không cần, những món còn lại đều lấy.

Có mười sáu món đồ cũ, một hộp trang sức và một bộ trang sức bằng ngọc bích, cuối cùng tiền mặt 7.200, còn lấy một ít phiếu. Bây giờ đồ cũ cũng không đáng giá, nếu không Kỷ Thanh Lam sẽ đưa tiền cho Sơn ca.

Đếm tiền, bỏ hai bao tải vào, Kỷ Thanh Lam vác lên vai bước nhanh rời đi. Cô vẫn kiên trì luyện võ, nếu không đã không thể đi nhanh như bay được.

Tiểu đệ thấy bóng người đi xa, thấp giọng hỏi: "Sơn ca, có muốn em đi theo xem nguồn hàng của cô ấy không?"

Sơn ca đập vào đầu tiểu đệ, nghiêm khắc cảnh cáo: "Không ai được chọc vào cô ấy. Cô ấy là Thần Tài của chúng ta. Nếu các ngươi dám đắc tội cô ấy sau lưng tôi, tôi sẽ giết các người."

Bọn tiểu đệ sợ hết hồn, vội vàng nói: "Sơn ca, chúng tôi không dám."

"Nhanh chất lên xe đi."

Sơn ca không ngu ngốc như vậy, Kỷ Thanh Lam có được đồ tốt, lai lịch chắc chắn không đơn giản. Hắn chỉ có thể làm bạn, không thể đắc tội.

Hắn dựa vào mấy lô hàng này đã kiếm được không ít.

Đi tới một góc vắng vẻ, xác định không có người theo sau, Kỷ Thanh Lam đặt hai bao đồ vào không gian, thay quần áo, lấy xe đạp cưỡi về nhà.

Đầu tiên đến Trương gia đón con trai, Lưu Ngọc Mai thấy cô liền hỏi: "Mọi chuyện đã xong chưa?"

"Được rồi, từ nay về sau gọi nó là Kỷ Tân Thành." Kỷ Thanh Lam tiếp con trai nói.

Lưu Ngọc Mai cho rằng không có chuyện gì, cô ta và Kỷ Thanh Lam lại bắt đầu nói chuyện, chuyện buổi sáng việc Hướng đội trưởng xin lỗi đã lan truyền rộng rãi, còn có chuyện mẹ Hướng mang trứng cho cô cũng bị mọi người truyền đi.

Kỷ Thanh Lam vừa nghe cũng biết mẹ Hướng lại nói bậy nói bạ, buổi sáng cô giải thích rõ ràng trứng gà là mẹ Hướng làm vỡ, hiện tại lại đồn đãi là cô, tin đồn thật đáng sợ.

Lưu Ngọc Mai nghĩ đến chuyện này lại sợ hãi. Hướng đội trưởng cường ngạnh cả đời, quản cả đội nhiều người như vậy, mấy năm trước làm rất nhiều chuyện, so với cha chồng cô ta còn tích cực hơn.

Hôm nay hắn xin lỗi Kỷ Thanh Lam, cô ta không thể tưởng tượng được sau này hắn sẽ trả thù như thế nào.

Lưu Ngọc Mai nhắc nhở cô: "Nhà bọn họ chịu tổn thất lớn như vậy, sau này em nhất định phải cẩn thận, đề phòng hắn dùng thủ đoạn bẩn thỉu đối phó em."

Cô ta cảm thấy mẹ Hướng là bị Hướng đội trưởng xúi giục, cố ý làm Kỷ Thanh Lam chán ghét, biết rõ cô sẽ không lấy nhưng vẫn đến cửa dây dưa.

Hiện tại trong thôn rất nhiều người đều nói Kỷ Thanh Lam không biết phải trái.

Kỷ Thanh Lam gật đầu nói: "Cũng đã thành như vậy, bọn họ còn mặt dày tới cửa, nếu không ngại mất mặt thì cứ tiếp tục nháo, dù sao một mình em sợ bọn họ làm gì."

"Em có con, vẫn nên cẩn thận một chút."

"Ừ, em biết rồi, cảm ơn chị Ngọc Mai."

Khi rời đi, Lưu Ngọc Mai xách một túi lương thực và một hộp trứng gà đưa cho cô đem về nhà. Là lúc đổi phiếu mua đồng hồ đeo tay cho Trương Kiến Quốc, đã nói sẽ trả cho cô 60 câm lương thực và 20 quả trứng gà.

Kỷ Thanh Lam không từ chối, nhưng khi đến Kỷ gia, Lưu Ngọc Mai lấy ra một con thỏ khô từ trong túi đựng ngũ cốc.

"Đây là anh em trộm săn được, em cầm về ăn."

Kỷ Thanh Lam vội vàng từ chối, trong không gian cô có nhiều thỏ đến ăn không hết, nhưng Lưu Ngọc Mai đã nhận đồ tốt của cô, nhất định phải đưa cô quà đáp lễ, nhất quyết yêu cầu cô phải nhận.

"Trong nhà không có gì ngon, anh em vào núi săn cũng không đáng giá, em lấy về đổi khẩu vị, sau này không có thịt thì tới tìm chị." Lưu Ngọc Mai không nói lời nào thả con thỏ xuống rồi rời đi.

Mấy ngày sau đó, cô cũng biết điều ở nhà không ra khỏi cửa. Mẹ Hướng lại tới hai lần, một lần mang gà, một lần mang một túi lương thực, vừa đến cửa đã nói xin lỗi, là bà ta không biết dạy con gái. Mỗi lần bà ta tới đều làm thế trận rất lớn, cũng có nhiều người đến đây xem náo nhiệt. Kỷ Thanh Lam không mở cửa, làm giống như là lỗi của cô.

Kỷ Thanh Lam thật chán ghét bà ta.

Khi bà ta đến lần thứ ba, cô dứt khoát mở cửa nói: "Nếu thật sự xin lỗi tôi thì gọi con gái bà về xin lỗi tôi. Hướng đội trưởng là đội trưởng của đại đội Hồng Hà, đến lượt bà phải làm gương cho người khác. Hướng Lan Lan câu dẫn chồng của người khác, phá hoại gia đình người khác, nên xử trí như thế nào để hắn tự quyết định. Đừng tưởng cầm theo ít đồ tới thì chuyện này liền xong, các ngươi vừa nói xin lỗi, một bên dung túng bao che con gái, tôi dù làm quỷ chết đói cũng sẽ không ăn đồ ăn của các người."

Nếu là trước đây, hành vi của Hướng Lan Lan sẽ bị nhốt vào chuồng lợn.

Cũng chỉ vì ảnh hưởng của Hướng Đại đội trưởng lớn, Hướng Lan Lan chạy, nếu không sẽ bị người tố cáo.

Nghĩ tới tố cáo, Kỷ Thanh Lam quên mất việc mình tố cáo Lương Khiêm, phải tìm thời gian hỏi Hàn Viễn Quân xem chuyện này có tiếp theo hay không.

Mẹ Hướng bị nói đến không nói nên lời, những người hàng xóm mà bà ta gọi tới cũng dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn bà ta. Họ liên tục đến xin lỗi, không phải là muốn dùng đạo đức ép Kỷ Thanh Lam phải tha thứ cho Lương Khiêm và Hướng Lan Lan sao? Đúng là không cần thể diện! Phá hoại cả đời người ta, dùng chút đồ ăn đã muốn giải quyết sao.

Từ đó trở đi, người trong thôn nhìn Hướng gia càng thêm khinh bỉ, suy nghĩ nhỏ của mẹ Hướng cuối cùng lại biến thành một cái tát vào mặt bà ta.

Mẹ Hướng cũng không dám tới, Kỷ Thanh Lam cũng thanh tịnh, an tâm ở nhà luyện võ, thỉnh thoảng có Lưu Ngọc Mai tới nói chuyện.

Trong đại đội Hồng Hà, mọi chuyện vẫn chưa lắng xuống, chuyện của Lương Khiêm và Hướng Lan Lan đã trở thành chủ đề bàn tán của các trưởng nhóm. Bây giờ nhà nhà đều nghỉ đông chờ ăn Tết, khi rảnh rỗi, dù sao ngoài miệng cũng sẽ nói chuyện.

Cuộc sống trong nhà của Hướng đội trưởng coi như dầu sôi lửa bỏng, vẻ buồn rầu ảm đạm. Mấy ngày nay mẹ Hướng cũng không dám ra khỏi nhà, chỉ cần vừa ra khỏi thôn đã bị những người phụ nữ lắm chuyện trong thôn kéo bà ta hỏi lung tung này kia. Ngày ngày ở nhà chỉ heo mắng chó, lại mắng Lý Tiểu Nhã.

Vốn hai người cũng không có mâu thuẫn, nhưng lần này xảy ra chuyện với Hướng Lan Lan, Lý Tiểu Nhã liền ra sức đối đầu cô, khiến bà ta á khẩu không nói nên lời. Một lần Hướng Cường đưa Lý Tiểu Nhã trở lại ăn tối, mẹ Hướng và Lý Tiểu Nhã là mẹ chồng con dâu chỉ bởi vì một bát thịt mà lại tranh cãi.

Mẹ Hướng muốn đưa thịt cho Hướng Quân ăn, nhưng Lý Tiểu Nhã không đồng ý, muốn đưa cho Hướng Cường ăn, hai người từ cãi nhau đến giật tóc, không ai chịu nhường ai.
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back