Xuyên Không [Edit] Con Trai Tôi Là Thái Tử Xuyên Việt - Lâm Miên Miên

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Hàn Tử Quân, 5 Tháng chín 2021.

  1. Hàn Tử Quân

    Bài viết:
    162
    Chương 80

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Luong1901, Hiruka, Kieuchau9901 người nữa thích bài này.
  2. Hàn Tử Quân

    Bài viết:
    162
    Chương 81

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Luong1901, Hiruka, Kieuchau9901 người nữa thích bài này.
  3. Hàn Tử Quân

    Bài viết:
    162
    Chương 82

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Luong1901, Hiruka, Kieuchau9901 người nữa thích bài này.
  4. Hàn Tử Quân

    Bài viết:
    162
    Chương 83

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Luong1901, Hiruka, Kieuchau9901 người nữa thích bài này.
  5. Hàn Tử Quân

    Bài viết:
    162
    Chương 84

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Luong1901, Kieuchau990, Hiruka1 người nữa thích bài này.
  6. Hàn Tử Quân

    Bài viết:
    162
    Chương 85

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Luong1901, Kieuchau990Hiruka thích bài này.
  7. Hàn Tử Quân

    Bài viết:
    162
    Chương 86

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Luong1901, Kieuchau990Hiruka thích bài này.
  8. Hàn Tử Quân

    Bài viết:
    162
    Chương 87

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Luong1901, Kieuchau990Hiruka thích bài này.
  9. Hàn Tử Quân

    Bài viết:
    162
    Chương 88

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạn của Tống Viên rất nhiều, nhưng có thể gọi là bạn thân thiết, tri kỷ thì chỉ có ba người.

    Đây là tình bạn kéo dài từ thời mẫu giáo đến tận bây giờ. Ngoài Tạ Nhã ra, còn có Chương Mạn và Đường Thi. Chương Mạn sau khi tốt nghiệp đã định cư ở Cảng Thành, lần này cũng vì về tế tổ mới có thời gian về. Còn Đường Thi thì mấy năm trước đã sang Úc du học, mỗi năm chỉ về nước một lần.

    Bốn người họ bàn bạc rồi quyết định để cô làm tài xế chở cả nhóm đến thành phố lân cận chơi. Nhà Đường Thi ở rất gần nhà cô, nên cô đến đón Đường Thi trước.

    Đường Thi từ hồi học cấp hai đã để tóc ngắn, tính cách thẳng thắn. Có người từng nói nếu không biết giới tính của cô ấy, chắc chắn sẽ tưởng là một soái ca.

    Tống Viên dừng xe trước cổng khu chung cư nhà Đường Thi, chưa đến bao lâu thì Đường Thi từ bên trong bước ra, khiến cô tròn mắt sững sờ.

    Đường Thi chạy ba bước thành hai, lao nhanh về phía cô, ôm lấy Tống Viên rồi xoay một vòng. Hai cô gái trong tiết trời mùa đông cười rạng rỡ, vô cùng vui vẻ.

    "Trời ơi, sao tớ cảm thấy cậu còn đẹp trai hơn cả năm ngoái thế hả!" Vừa lên xe, Tống Viên vẫn còn kinh ngạc: "Tớ suýt không nhận ra cậu luôn."

    Đường Thi vốn đã có gương mặt thiên về trung tính, nay mặc áo phao đen, tóc lại cắt ngắn, đúng là rất điển trai.

    Thật ra Đường Thi thích mặc đồ nam, cũng giống như có một số người đàn ông thích mặc đồ nữ vậy. Đường Thi đã có bạn trai yêu nhau mấy năm rồi, giờ cũng sắp đính hôn.

    Ngồi ở ghế phụ, Đường Thi cười hì hì: "Ảo giác thôi, ảo giác đó, do cậu lâu quá không gặp tớ rồi. Nhưng mà nói thật này, chị em à, tớ không phải đang tâng bốc đâu, có phải cậu đang yêu không? Tớ cảm thấy trên người cậu toát ra khí chất phụ nữ quyến rũ ấy."

    Tống Viên mặt mày vô cảm: "Cậu nói thẳng tớ già rồi, tớ sẽ dễ chấp nhận hơn đấy."

    Cô đúng là già rồi, trên giấy tờ là hai mươi ba tuổi, nhưng thực tế..

    Mà thôi, cũng không thành vấn đề! Dạo gần đây cô đã đi chăm sóc da, làm đẹp một chút, da dẻ vẫn ổn lắm, giả vờ trẻ trung cũng chẳng áp lực gì.

    "Thật không phải nói cậu già, chỉ là cảm thấy cậu không giống trước đây nữa. Cứ như chín chắn hơn rồi ấy."

    Dù sao cũng là bạn thân nhiều năm, Tống Viên có gì thay đổi, Đường Thi vẫn có thể nhận ra ngay.

    Tống Viên chỉ có thể thầm cảm thán trong lòng: Ánh mắt của Đường Thi vẫn sắc bén như vậy, đúng là nhìn thấu bản chất rồi. Làm sao cô không trưởng thành cho được? Ở cổ đại sống vài năm, còn sinh cả con nữa cơ mà..

    Hai người vừa nói chuyện vừa chuẩn bị đi tiếp. Trước khi khởi động xe, Tống Viên tiện tay nhét điện thoại vào túi áo khoác, chợt cảm thấy chạm phải thứ gì đó. Cô lấy ra xem thì ngạc nhiên phát hiện đó là một chiếc thẻ đen.

    Nghĩ kỹ một chút, cô biết ngay đó là thẻ của Dung Hành. Vậy anh đã nhét nó vào lúc nào?

    Nhưng lúc này rõ ràng không phải là thời điểm để nghĩ đến chuyện đó. Tống Viên thấy Đường Thi đang cúi đầu chơi điện thoại, trả lời tin nhắn, không chú ý đến mình, nên vội vàng cất thẻ lại.

    Nếu để Đường Thi nhìn thấy, thì buổi họp mặt bạn thân sắp tới chắc chắn sẽ biến thành buổi "tra khảo", bọn họ kiểu gì cũng sẽ nghĩ đủ cách moi tin từ miệng cô.

    Bốn người gặp nhau xong thì lên đường đi đến thành phố lân cận. Vì vẫn trong cùng một tỉnh, khoảng cách cũng không xa, đi toàn đường cao tốc, chưa đến 100km nên lái xe cũng rất nhanh.

    Tạ Nhã đã đặt trước một căn biệt thự có suối nước nóng, phòng ốc rộng rãi, môi trường cũng rất tốt.

    Bốn người họ đã lâu không tụ họp đầy đủ, cùng nhau chơi game, hát hò trong biệt thự, uống rượu tán gẫu, thời gian trôi qua nhanh chóng. Tống Viên gần như quên hết mọi phiền não, không nghĩ ngợi gì, cảm giác như quay trở lại thời học sinh, tâm trạng bỗng nhẹ nhõm lạ thường.

    Khác với Tống Viên đang vui quên lối về, hai cha con bên kia có một ngày khá bình thường. Họ ngồi cả ngày trong quán sách, mãi đến chiều Dung Hành mới thở phào nhẹ nhõm. Trong cung, mọi sinh hoạt của Dung Đình đều có người lo liệu sắp xếp, gần như anh chưa từng dành trọn một ngày để ở bên con như hôm nay. Chăm con thật sự phải bận rộn nhiều chuyện, nào là ăn uống, ngủ nghỉ, rồi cả đọc sách.

    Bữa tối được giải quyết tại nhà hàng khách sạn nơi Dung Hành ở. Hai cha con vốn không quen ăn món Tây, may mà nhà hàng phục vụ kiểu buffet, món ăn phong phú. Dung Đình rất thích hình thức ăn uống này, có thể chọn được rất nhiều món mình thích. Ăn xong lại tranh thủ lúc phụ hoàng không chú ý, đi ăn thêm kem và bánh ngọt nhỏ, đúng là hoàn hảo.

    Không có Tống Viên bên cạnh, hai cha con ăn uống theo đúng quy củ cổ đại: Ăn không nói, ngủ không trò chuyện.

    Ra khỏi nhà hàng, chuẩn bị lên lầu về phòng, Dung Hành liếc nhìn đồng hồ, giả vờ vô tình nói: "Mẫu hậu con chắc là đến nơi rồi nhỉ."

    "Vâng." Dung Đình trả lời qua loa: "Mẫu hậu nói đi xe thì nhanh lắm, chắc trưa là tới rồi."

    Lúc này cũng đã gần tối rồi.

    "Vậy à? Không biết mẫu hậu con đã ăn gì chưa nữa."

    "Giờ cũng sáu giờ rồi, dù chưa ăn thì chắc cũng sắp ăn rồi."

    Về đến phòng, Dung Hành đóng cửa lại nói thêm: "Con có muốn gọi video cho mẫu hậu không?"

    Dung Đình tháo cặp, lấy iPad từ trong balo nhỏ của mình ra, ngẩng đầu nhìn phụ hoàng, lắc đầu: "Không cần đâu ạ, mai mẫu hậu về rồi."

    Cậu đâu phải kiểu trẻ con bám mẹ. Mới xa mẫu hậu một ngày thôi đã gọi điện thì cũng không cần thiết. Hơn nữa, mẫu hậu đi chơi với bạn bè, cậu không muốn làm phiền, chỉ hy vọng mẫu hậu có thể vui vẻ.

    Dung Hành không ngờ con trai lại trả lời như vậy, im lặng một lúc, cũng may là không nói thêm gì nữa, chỉ lặng lẽ quay lại bàn đọc sách.

    Sự bất thường của phụ hoàng, Dung Đình đều để ý trong lòng.

    Cậu do dự một lát, ôm chiếc iPad, thò đầu ra nhìn về phía bàn học, lấy hết can đảm hỏi:

    "Phụ hoàng, người.. nhớ mẫu hậu à?"

    Dung Hành ngẩng lên nhìn cậu, vẻ mặt bình tĩnh, khẽ nhếch khóe môi: "Nếu ta nói có, thì con có định gọi video cho cô ấy không?"

    Dung Đình suy nghĩ một chút, rồi vẫn thành thật lắc đầu:

    "Không, con nghĩ chuyện của ai người đó làm. Con chưa nhớ mẫu hậu lắm, vẫn chịu được. Nếu phụ hoàng nhớ mẫu hậu rồi thì có thể tự gọi cho người. Người cũng có điện thoại mà."

    "Ừ, ta biết rồi."

    Rồi thì Dung Đình cũng không quan tâm nữa. Chuyện giữa phụ hoàng và mẫu hậu, ngay cả cậu cũng chưa hiểu rõ, thật sự không tiện xen vào. Nói xong câu đó, cậu quay lại ghế sofa, mở máy tính bảng, tập trung xem những bộ phim tài liệu và chương trình thế giới động vật mà mình yêu thích.

    Dung Hành nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại đặt trên bàn, màn hình sáng lên rồi lại tắt, tắt rồi lại sáng, cứ thế ngồi ngây người gần nửa tiếng, cuối cùng anh mới cầm điện thoại đứng dậy, trước khi ra khỏi cửa còn dặn Dung Đình: "Ta ra ngoài một lát, con cứ ở yên trong phòng, đừng đi đâu. Nếu có chuyện gì thì gọi điện cho Tôn Khải Minh."

    "Dạ." Dung Đình ngẩng đầu đáp một tiếng, rồi lại vội vã quay về với bộ phim tài liệu.

    Cậu cũng hơi lơ đễnh, không biết phụ hoàng có phải đang đi gọi điện cho mẫu hậu không?

    Từ khi đến đây, cậu phát hiện phụ hoàng không giống như mình tưởng. Thì ra phụ hoàng cũng biết nói dối, cũng biết do dự không quyết.

    Dung Hành rời khỏi phòng, vừa đi về phía thang máy, vừa mở khóa điện thoại. Anh theo thói quen mở vòng bạn bè WeChat, muốn xem cô có đăng gì mới không. Bàn tay thon dài, khớp xương rõ ràng của anh tùy ý lướt trên màn hình. Khi đến trước cửa thang máy, anh bất chợt khựng lại.

    Mười phút trước, Tống Viên vừa đăng một bài trong vòng bạn bè, kèm theo chín tấm ảnh..

    "Hôm nay cũng là một ngày siêu vui vẻ nha!"

    Trong chín tấm ảnh đó, có một tấm vô cùng chói mắt. Cô tựa đầu vào lưng một chàng trai trẻ đang rửa trái cây, cả hai cùng quay đầu lại cười với ống kính, dáng vẻ thân mật.

    Sắc mặt Dung Hành lạnh như băng, cằm siết chặt, ánh mắt u ám, toàn thân toát ra một áp suất cực thấp.

    Anh vẫn không thể hiểu được, rõ ràng giờ đây anh đã đến thế giới của cô, nơi không có hoàng quyền, không có Mạnh Thanh Nhung, cũng không có phi tần hậu cung mà cô từng ghét bỏ, vậy mà cô vẫn lạnh nhạt với anh như thế. Như thể, anh đã không còn cách nào lay động trái tim cô dù chỉ một chút.

    Anh không dám tin là cô đã yêu người khác, nhưng với tính cách thận trọng trong tình cảm như cô, nếu không phải thật sự có tình cảm, sao lại có thể thân mật tựa vào lưng người đàn ông kia?

    Nếu cô thật sự đã yêu người khác, vậy thì anh phải làm sao? Có thể làm gì được đây?

    Ngày trước trong cung, dù rất ghen với việc cô quan tâm Mạnh Thanh Nhung, nhưng anh cũng hiểu rõ hơn ai hết rằng cô chỉ coi Mạnh Thanh Nhung như anh trai, không hề có tình cảm nam nữ. Đối với tình cảm của cô, anh luôn rất tự tin, anh biết cô yêu anh. Nhưng sau khi đến đây, anh bắt đầu không chắc chắn nữa.

    Dung Hành nhắm mắt lại, rồi mở mắt ra, ánh nhìn vẫn lạnh lẽo như cũ.

    Anh đến trước cửa một căn phòng, giơ tay gõ cửa, rất nhanh sau đó cửa mở ra.

    Tôn Khải Minh nhìn thấy người đứng ngoài cửa là ông chủ, có chút ngạc nhiên, còn chưa kịp hỏi chuyện gì thì đã nghe thấy giọng Dung Hành trầm thấp vang lên: "Đi điều tra giúp tôi, xem bây giờ cô ấy đang ở đâu."

    Cô ấy?

    Tôn Khải Minh nhìn sắc mặt không mấy dễ chịu của ông chủ, thậm chí còn mang theo sát khí, lập tức phản ứng lại người mà ông chủ nói chính là Cô Tống.

    "Vâng, tôi đi ngay."

    Dung Hành liếc ông một cái rồi bước vào phòng.

    Hiệu suất làm việc của Tôn Khải Minh rất nhanh, khoảng hai ba mươi phút sau đã tra ra được Tống Viên đang ở một khu nghỉ dưỡng thuộc thành phố lân cận.

    Dung Hành ngồi trên ghế, nhắm mắt suy nghĩ, sau khi nghe báo cáo, anh khẽ nói: "Đưa tôi đến đó."

    Tôn Khải Minh còn tưởng mình nghe nhầm, dù sao bây giờ cũng đã hơn bảy giờ tối rồi mà: "Bây giờ sao ạ?"

    "Đúng, ngay bây giờ." Dung Hành ngẩng đầu nhìn ông, vẻ mặt đã khôi phục lại vẻ điềm tĩnh như thường ngày.

    Giới thiệu truyện: Nam phụ yêu nữ phụ

    Đường Thi xuyên vào những năm đầu thập niên 90, trở thành cô nhi của gia đình liệt sĩ! Ông, bà, cha, mẹ đều là liệt sĩ!

    Nuôi lớn một người không thành vấn đề, vậy nên nàng được gia đình bạn bè của ông nội nhận nuôi.

    Tuổi vị thành niên không được giám hộ, kiếp số "ăn nhờ ở đậu" đáng thương của nàng bắt đầu.

    Chỉ trong vòng mấy ngày, nàng đã nhận ra vấn đề, vậy mà mình đã xuyên sách! Được nuôi ở nhà anh trai nhỏ là nam phụ, đối với nữ chính Tô Tiếu một lòng chung tình, đến chết không rời.

    Đường Thi dọn sẵn băng ghế, chuẩn bị ngồi xem cuộc tình yêu hận tay ba đầy sóng gió.

    Di? Vì sao anh trai nhỏ lại cười như vậy đối với nàng?
     
    Kieuchau990Hiruka thích bài này.
  10. Hàn Tử Quân

    Bài viết:
    162
    Chương 89

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Luong1901, Kieuchau990Hiruka thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...