THÁI Y VẬN AN
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Chương 116 :(a)
- Vậy sự tình này lại có quan hệ gì?
- Người đã cứu tôi cùng tiểu thư chính là hoàng thượng.
Kim Tỏa nói xong lo lắng nhìn Tử Vi, cùng cha của mình gặp lại hai lần, nhưng lại không thể quen biết nhau, nói vậy trong lòng tiểu thư thật sự chịu khổ sở.
Tử Vi đâu chỉ là chịu khổ sở, quả thật là lòng như đao cắt!
Tiểu Yến tử nghe Kim Tỏa nói xong, cả người cũng không tốt.
- Hoàng a mã gặp qua Tử Vi, vạn nhất hoàng a mã nghĩ tới, kế hoạch của chúng ta..
Tiểu Yến tử mò cổ của mình, cảm giác lạnh lẽo một mảnh.
- Sợ là hoàng thượng cũng đã quên.
Tốt nhất là đã quên! Trong lòng tiểu Yến tử thoáng yên tĩnh một chút.
Thấy bộ dạng Tử Vi vẫn phờ phạc, tiểu Yến tử vội vàng nói:
- Tỷ đã sớm gọi Minh Nguyệt Thải Hà chuẩn bị sẵn phòng cho hai người, nhanh lên, tỷ mang hai người đi xem.
Vừa nói nàng vừa kéo tay Tử Vi đi ra ngoài.
Phòng ở tốt nhất trong Thục Phương trai tự nhiên là để tiểu Yến tử ở lại. Hơn nữa Vĩnh Kỳ cùng Phúc Nhĩ Thái vì lấy lòng nàng, còn thả không ít đồ vật cho nàng. Địa phương chuẩn bị cho Tử Vi cùng Kim Tỏa tuy không sai, nhưng so sánh với tiểu Yến tử thì kém hơn không ít.
Kim Tỏa cũng không có yêu cầu gì, nhưng không muốn nhìn thấy tiểu thư chịu khổ, hiện tại những gì tiểu Yến tử hưởng thụ, rõ ràng nên thuộc về tiểu thư của nàng!
Đợi tiểu Yến tử đi ra ngoài, Kim Tỏa thu thập giường cho Tử Vi.
- Tiểu thư?
Tử Vi rốt cục có phản ứng, nước mắt chảy ra:
- Kim Tỏa, ta nên làm gì bây giờ?
- Tiểu thư, hoàng thượng là vua của một nước, tiểu thư cùng hoàng thượng cũng chỉ gặp mặt một lần, hoàng thượng chỉ là nhất thời không nhớ được tiểu thư.
Kim Tỏa an ủi nói.
Tử Vi khóc lắc đầu, vừa nghĩ tới xưng hô, khóc càng ủy khuất.
- Tiểu thư..
- Kim Tỏa, ta nên làm gì bây giờ? Vì sao hắn chính là hoàng thượng, vì sao hắn chính là cha của ta đây?
- Tiểu thư?
Kim Tỏa nghi hoặc nhìn nàng.
Tử Vi nhìn Kim Tỏa, cuối cùng lắc đầu:
- Ta muốn nghỉ ngơi một chút, Kim Tỏa, ngươi cũng ra ngoài đi.
Kim Tỏa nhìn Tử Vi, thấy nàng kiên trì, chỉ đành lui ra khỏi phòng đóng cửa lại.
Sau khi nàng rời khỏi, Tử Vi lập tức nằm úp sấp trên giường khóc rống thất thanh.
Không có điều gì càng làm người ta tuyệt vọng hơn chính mình lại đi yêu cha ruột của mình.
Hành động của Hạ Tử Vi bị Huyết Tích tử đăng báo cho Dận Chân, còn có những lời đối thoại, cử chỉ khác thường của nàng.
Dận Chân không lộ chút diễn cảm, nhưng nhiệt độ xung quanh càng thấp hơn.
Sau một lúc lâu hắn đem tấu chương bảo đưa cho Cố Vận An.
Cố Vận An đang uống trà trong phủ Hòa thân vương, đọc tấu chương xong phun luôn ra ngoài, không ngừng vỗ ngực ho khan, đây là muốn nghịch thiên a uy!
Thì ra Hạ Tử Vi yêu không phải là Phúc lỗ mũi lớn, mà là anh hùng cứu mỹ Hoằng Lịch?
Không ngờ Hoằng Lịch còn từng cứu Tử Vi?
Hắn cầm tấu chương xếp lại, vội vàng chuẩn bị tiến cung, đi gây sự với Càn Long.
Khi nghe thị vệ thông báo Cố thái y tìm mình, Càn Long có dự cảm không hay.
Tiểu ngạch nương đối với cảm tình của hắn cùng Thiện Bảo luôn cản trở thật kiên trì, nhất định không chịu bỏ qua!
- Mang Cố thái y đến Dưỡng Tâm điện!
Càn Long cứng ngắc phân phó thị vệ.
Nghe được thị vệ chuyển lời, Cố Vận An bĩu môi.
- Người đã cứu tôi cùng tiểu thư chính là hoàng thượng.
Kim Tỏa nói xong lo lắng nhìn Tử Vi, cùng cha của mình gặp lại hai lần, nhưng lại không thể quen biết nhau, nói vậy trong lòng tiểu thư thật sự chịu khổ sở.
Tử Vi đâu chỉ là chịu khổ sở, quả thật là lòng như đao cắt!
Tiểu Yến tử nghe Kim Tỏa nói xong, cả người cũng không tốt.
- Hoàng a mã gặp qua Tử Vi, vạn nhất hoàng a mã nghĩ tới, kế hoạch của chúng ta..
Tiểu Yến tử mò cổ của mình, cảm giác lạnh lẽo một mảnh.
- Sợ là hoàng thượng cũng đã quên.
Tốt nhất là đã quên! Trong lòng tiểu Yến tử thoáng yên tĩnh một chút.
Thấy bộ dạng Tử Vi vẫn phờ phạc, tiểu Yến tử vội vàng nói:
- Tỷ đã sớm gọi Minh Nguyệt Thải Hà chuẩn bị sẵn phòng cho hai người, nhanh lên, tỷ mang hai người đi xem.
Vừa nói nàng vừa kéo tay Tử Vi đi ra ngoài.
Phòng ở tốt nhất trong Thục Phương trai tự nhiên là để tiểu Yến tử ở lại. Hơn nữa Vĩnh Kỳ cùng Phúc Nhĩ Thái vì lấy lòng nàng, còn thả không ít đồ vật cho nàng. Địa phương chuẩn bị cho Tử Vi cùng Kim Tỏa tuy không sai, nhưng so sánh với tiểu Yến tử thì kém hơn không ít.
Kim Tỏa cũng không có yêu cầu gì, nhưng không muốn nhìn thấy tiểu thư chịu khổ, hiện tại những gì tiểu Yến tử hưởng thụ, rõ ràng nên thuộc về tiểu thư của nàng!
Đợi tiểu Yến tử đi ra ngoài, Kim Tỏa thu thập giường cho Tử Vi.
- Tiểu thư?
Tử Vi rốt cục có phản ứng, nước mắt chảy ra:
- Kim Tỏa, ta nên làm gì bây giờ?
- Tiểu thư, hoàng thượng là vua của một nước, tiểu thư cùng hoàng thượng cũng chỉ gặp mặt một lần, hoàng thượng chỉ là nhất thời không nhớ được tiểu thư.
Kim Tỏa an ủi nói.
Tử Vi khóc lắc đầu, vừa nghĩ tới xưng hô, khóc càng ủy khuất.
- Tiểu thư..
- Kim Tỏa, ta nên làm gì bây giờ? Vì sao hắn chính là hoàng thượng, vì sao hắn chính là cha của ta đây?
- Tiểu thư?
Kim Tỏa nghi hoặc nhìn nàng.
Tử Vi nhìn Kim Tỏa, cuối cùng lắc đầu:
- Ta muốn nghỉ ngơi một chút, Kim Tỏa, ngươi cũng ra ngoài đi.
Kim Tỏa nhìn Tử Vi, thấy nàng kiên trì, chỉ đành lui ra khỏi phòng đóng cửa lại.
Sau khi nàng rời khỏi, Tử Vi lập tức nằm úp sấp trên giường khóc rống thất thanh.
Không có điều gì càng làm người ta tuyệt vọng hơn chính mình lại đi yêu cha ruột của mình.
Hành động của Hạ Tử Vi bị Huyết Tích tử đăng báo cho Dận Chân, còn có những lời đối thoại, cử chỉ khác thường của nàng.
Dận Chân không lộ chút diễn cảm, nhưng nhiệt độ xung quanh càng thấp hơn.
Sau một lúc lâu hắn đem tấu chương bảo đưa cho Cố Vận An.
Cố Vận An đang uống trà trong phủ Hòa thân vương, đọc tấu chương xong phun luôn ra ngoài, không ngừng vỗ ngực ho khan, đây là muốn nghịch thiên a uy!
Thì ra Hạ Tử Vi yêu không phải là Phúc lỗ mũi lớn, mà là anh hùng cứu mỹ Hoằng Lịch?
Không ngờ Hoằng Lịch còn từng cứu Tử Vi?
Hắn cầm tấu chương xếp lại, vội vàng chuẩn bị tiến cung, đi gây sự với Càn Long.
Khi nghe thị vệ thông báo Cố thái y tìm mình, Càn Long có dự cảm không hay.
Tiểu ngạch nương đối với cảm tình của hắn cùng Thiện Bảo luôn cản trở thật kiên trì, nhất định không chịu bỏ qua!
- Mang Cố thái y đến Dưỡng Tâm điện!
Càn Long cứng ngắc phân phó thị vệ.
Nghe được thị vệ chuyển lời, Cố Vận An bĩu môi.