THÁI Y VẬN AN
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Chương 111 :(a)
- Làm sao vậy?
Cố Vận An đang nhìn mứt quả chảy nước bọt nhận thấy được động tác của Vĩnh Cơ, thấp giọng hỏi.
- Tôi hình như nhìn thấy ngũ a ca.
Vĩnh Cơ nói.
Cố Vận An nhìn theo tầm mắt của hắn, hai chữ "Phúc phủ" đối diện thiếu chút nữa chiếu mù mắt hắn. Lúc này trước phủ dừng một cỗ xe ngựa, đứng bên cạnh là Phúc Nhĩ Thái, mà xe ngựa thì có người đang bước xuống, nhưng chỉ nhìn thân hình cũng có thể biết là ai.
- Không phải giống như, là ngũ a ca.
Cố Vận An thập phần khẳng định.
Cơ hồ hắn vừa dứt lời, màn xe bị vén lên, một tiểu thái giám bật người nhảy xuống đất, thật cẩn thận nhìn hai bên một chút, lập tức đi vào Phúc gia.
- Tứ gia, ngũ a ca mang theo tiểu Yến tử đi gặp Tử Vi.
Cố Vận An nói thập phần chân thành, không bao lâu nữa trong cung bắt đầu sẽ thú vị.
Tiểu Yến tử xuất cung sao? Dận Chân cau mày, tay đặt sau lưng đánh ra thủ thế.
Không bao lâu, một nam tử mặc áo dài màu xám đi tới quầy hàng gần Dận Chân nhất, cầm lấy đồ vật hỏi giá cả, sau đó lại như không hài lòng buông xuống.
- Chủ tử.
Sau khi tới gần Dận Chân, nam tử thấp giọng nói.
- Truyền tin cho Niêm Can xử, nói cho Hoằng Lịch tiểu Yến tử xuất cung, tìm người đi Phúc gia nhìn thấy.
Thanh âm Dận Chân cũng không lớn, nhưng nam tử nghe được thật rõ ràng.
Nam tử lĩnh mệnh, bỏ tiền mua xong đồ vật liền rời đi.
Phúc gia.
Tiểu Yến tử vừa đi vào trong phủ liên tục thúc giục Phúc Nhĩ Khang nhanh mang nàng đi gặp Tử vi, bộ dạng gấp rút làm trong lòng Phúc Nhĩ Khang cũng hài lòng hơn không ít.
Tiểu Yến tử có loại biểu hiện này nói rõ nàng đối với việc đem thân phận cách cách trả lại cho Tử Vi vẫn là tán thành. Cho tới nay hắn đều cho rằng, tiểu Yến tử luyến tiếc thân phận cách cách, dù sao quyền lợi là thứ mà bao nhiêu người tha thiết ước mơ mà cầu không được, tiểu Yến tử lại chịu đem quyền lợi cùng thân phận tới tay trả lại cho Tử Vi thật sao?
Nếu tiểu Yến tử không muốn, Vĩnh Kỳ cũng sẽ không vì Tử Vi mà hướng hoàng thượng nói rõ hết thảy, dù sao thân phận của tiểu Yến tử cùng Lệnh phi nương nương (hiện tại còn là Lệnh tần) thúc đẩy, làm vậy không khác gì tự hủy tương lai. Trọng yếu hơn là Vĩnh Kỳ yêu thích tiểu Yến tử.
Có lẽ người khác nhìn không ra, nhưng Phúc Nhĩ Khang tự nhận mình là tình thánh nhìn thấy rất rõ ràng, Vĩnh Kỳ thích tiểu Yến tử, hoặc là nói đã yêu nàng. Sự tình quan hệ tới an toàn sinh mạng của nàng, Vĩnh Kỳ sẽ mạo hiểm sao?
Kết quả cuối cùng chỉ có thể buông tha biển cả minh châu chân chính như Tử Vi.
Hiện tại tiểu Yến tử không phản đối, đối với Phúc Nhĩ Khang mà nói là tin tức tốt phi thường!
Tiểu Yến tử nguyện ý đem thân phận cách cách trả lại cho Tử Vi, Vĩnh Kỳ cũng cần xuất lực. Nếu gánh vác danh nghĩa muội muội, Vĩnh Kỳ sao có thể ở cùng một chỗ với tiểu Yến tử đây?
Có Vĩnh Kỳ trợ giúp, hơn nữa hắn bày mưu tính kế, Tử Vi sẽ được hoàng thượng sủng ái, khôi phục thân phận cách cách của chính mình chỉ là vấn đề thời gian. Chờ Tử Vi thành cách cách, thân phận ngạch phụ của hắn còn có thể thoát sao? Phúc gia bọn hắn nâng kỳ cũng không còn là mộng tưởng.
Về phần tâm tư của đệ đệ Nhĩ Thái, Phúc Nhĩ Khang hoàn toàn không để mắt tới. Theo bọn hắn xem ra, ngũ a ca trở thành hoàng đế tương lai đã là chuyện như ván đóng thuyền, cùng hoàng thượng tương lai giành nữ nhân, có thể sao? Nếu là chuyện không thể nào, đương nhiên không cần lo lắng.
Suy nghĩ mộng tưởng thập phần tốt đẹp Phúc Nhĩ Khang đi đường mang gió, tốc độ thật nhanh.
Tin tức ngũ a ca cùng tiểu Yến tử đến trong phủ rất nhanh được truyền cho Phúc Luân cùng phúc tấn, nghe được tin tức Phúc Luân thiếu chút nữa ném luôn chén trà trong tay, nước trà nóng bỏng tràn ra nóng đỏ tay của hắn.
Hắn cũng không thèm quản, nhanh chóng lôi kéo phúc tấn của mình đi ra cửa nghênh đón hai người.
Vì không muốn làm cho phúc tấn hiểu lầm, Phúc Luân châm chước cũng đem thân phận Tử Vi nói với phúc tấn. Nguyên bản nàng vô cùng bất mãn lại lập tức bỏ qua tâm tư cho nha đầu đi gây phiền phức cho Tử Vi, chiếu cố vô cùng tỉ mỉ chu đáo.
Hai vợ chồng thương lượng hồi lâu, cuối cùng cũng không đem tin tức Tử Vi mới là biển cả minh châu nói cho Lệnh tần, muốn tự mình giải quyết chuyện này.
Cố Vận An đang nhìn mứt quả chảy nước bọt nhận thấy được động tác của Vĩnh Cơ, thấp giọng hỏi.
- Tôi hình như nhìn thấy ngũ a ca.
Vĩnh Cơ nói.
Cố Vận An nhìn theo tầm mắt của hắn, hai chữ "Phúc phủ" đối diện thiếu chút nữa chiếu mù mắt hắn. Lúc này trước phủ dừng một cỗ xe ngựa, đứng bên cạnh là Phúc Nhĩ Thái, mà xe ngựa thì có người đang bước xuống, nhưng chỉ nhìn thân hình cũng có thể biết là ai.
- Không phải giống như, là ngũ a ca.
Cố Vận An thập phần khẳng định.
Cơ hồ hắn vừa dứt lời, màn xe bị vén lên, một tiểu thái giám bật người nhảy xuống đất, thật cẩn thận nhìn hai bên một chút, lập tức đi vào Phúc gia.
- Tứ gia, ngũ a ca mang theo tiểu Yến tử đi gặp Tử Vi.
Cố Vận An nói thập phần chân thành, không bao lâu nữa trong cung bắt đầu sẽ thú vị.
Tiểu Yến tử xuất cung sao? Dận Chân cau mày, tay đặt sau lưng đánh ra thủ thế.
Không bao lâu, một nam tử mặc áo dài màu xám đi tới quầy hàng gần Dận Chân nhất, cầm lấy đồ vật hỏi giá cả, sau đó lại như không hài lòng buông xuống.
- Chủ tử.
Sau khi tới gần Dận Chân, nam tử thấp giọng nói.
- Truyền tin cho Niêm Can xử, nói cho Hoằng Lịch tiểu Yến tử xuất cung, tìm người đi Phúc gia nhìn thấy.
Thanh âm Dận Chân cũng không lớn, nhưng nam tử nghe được thật rõ ràng.
Nam tử lĩnh mệnh, bỏ tiền mua xong đồ vật liền rời đi.
Phúc gia.
Tiểu Yến tử vừa đi vào trong phủ liên tục thúc giục Phúc Nhĩ Khang nhanh mang nàng đi gặp Tử vi, bộ dạng gấp rút làm trong lòng Phúc Nhĩ Khang cũng hài lòng hơn không ít.
Tiểu Yến tử có loại biểu hiện này nói rõ nàng đối với việc đem thân phận cách cách trả lại cho Tử Vi vẫn là tán thành. Cho tới nay hắn đều cho rằng, tiểu Yến tử luyến tiếc thân phận cách cách, dù sao quyền lợi là thứ mà bao nhiêu người tha thiết ước mơ mà cầu không được, tiểu Yến tử lại chịu đem quyền lợi cùng thân phận tới tay trả lại cho Tử Vi thật sao?
Nếu tiểu Yến tử không muốn, Vĩnh Kỳ cũng sẽ không vì Tử Vi mà hướng hoàng thượng nói rõ hết thảy, dù sao thân phận của tiểu Yến tử cùng Lệnh phi nương nương (hiện tại còn là Lệnh tần) thúc đẩy, làm vậy không khác gì tự hủy tương lai. Trọng yếu hơn là Vĩnh Kỳ yêu thích tiểu Yến tử.
Có lẽ người khác nhìn không ra, nhưng Phúc Nhĩ Khang tự nhận mình là tình thánh nhìn thấy rất rõ ràng, Vĩnh Kỳ thích tiểu Yến tử, hoặc là nói đã yêu nàng. Sự tình quan hệ tới an toàn sinh mạng của nàng, Vĩnh Kỳ sẽ mạo hiểm sao?
Kết quả cuối cùng chỉ có thể buông tha biển cả minh châu chân chính như Tử Vi.
Hiện tại tiểu Yến tử không phản đối, đối với Phúc Nhĩ Khang mà nói là tin tức tốt phi thường!
Tiểu Yến tử nguyện ý đem thân phận cách cách trả lại cho Tử Vi, Vĩnh Kỳ cũng cần xuất lực. Nếu gánh vác danh nghĩa muội muội, Vĩnh Kỳ sao có thể ở cùng một chỗ với tiểu Yến tử đây?
Có Vĩnh Kỳ trợ giúp, hơn nữa hắn bày mưu tính kế, Tử Vi sẽ được hoàng thượng sủng ái, khôi phục thân phận cách cách của chính mình chỉ là vấn đề thời gian. Chờ Tử Vi thành cách cách, thân phận ngạch phụ của hắn còn có thể thoát sao? Phúc gia bọn hắn nâng kỳ cũng không còn là mộng tưởng.
Về phần tâm tư của đệ đệ Nhĩ Thái, Phúc Nhĩ Khang hoàn toàn không để mắt tới. Theo bọn hắn xem ra, ngũ a ca trở thành hoàng đế tương lai đã là chuyện như ván đóng thuyền, cùng hoàng thượng tương lai giành nữ nhân, có thể sao? Nếu là chuyện không thể nào, đương nhiên không cần lo lắng.
Suy nghĩ mộng tưởng thập phần tốt đẹp Phúc Nhĩ Khang đi đường mang gió, tốc độ thật nhanh.
Tin tức ngũ a ca cùng tiểu Yến tử đến trong phủ rất nhanh được truyền cho Phúc Luân cùng phúc tấn, nghe được tin tức Phúc Luân thiếu chút nữa ném luôn chén trà trong tay, nước trà nóng bỏng tràn ra nóng đỏ tay của hắn.
Hắn cũng không thèm quản, nhanh chóng lôi kéo phúc tấn của mình đi ra cửa nghênh đón hai người.
Vì không muốn làm cho phúc tấn hiểu lầm, Phúc Luân châm chước cũng đem thân phận Tử Vi nói với phúc tấn. Nguyên bản nàng vô cùng bất mãn lại lập tức bỏ qua tâm tư cho nha đầu đi gây phiền phức cho Tử Vi, chiếu cố vô cùng tỉ mỉ chu đáo.
Hai vợ chồng thương lượng hồi lâu, cuối cùng cũng không đem tin tức Tử Vi mới là biển cả minh châu nói cho Lệnh tần, muốn tự mình giải quyết chuyện này.